Đông Phương Hoàn, người thừa kế Đế Sư gia tộc, địa vị chẳng những cao, mà thiên phú cũng xuất chúng. Đã từng được xưng là đệ nhất thiên tài của Lan Lăng quốc, tuổi tác chưa tới 50, đã tu tới Thiên cảnh tầng tám.
Địa vị như vậy, thiên phú như vậy, có thể nói phong quang vô hạn, đi đến nơi nào cũng là trung tâm, toàn bộ thiên tài của thế hệ trẻ tuổi Lan Lang quốc lấy hẳn vi tôn, có thể gọi là thủ lĩnh của thái tử đảng.
Thế nhưng sau khi Tịch Thiên Dạ xuất hiện, mang theo ánh sáng tương lai định trước thành thánh, cấp tốc vang đội toàn bộ Lan Lăng quốc.
Thiên phú tuyệt đỉnh, là người đầu tiên trong năm mươi năm xông tua Thông Thánh sơn của Học Viện Trường Thương.
Quỷ dị giống như yêu quái, chỉ căn Thiên cảnh tu vi đã có thể địch nổi Tôn giả.
Thành tựu tương lai không thể đoán trước, đã định trước trở thành Thánh Nhân.
Cơ hồ ở bên trong mấy ngày ngắn ngủi, ánh sáng trên người Đông Phương Hoàn đã bị dập tắt, bị Tịch 'Thiên Dạ tước đoạt dần dần, bây giờ hẳn chỉ là quá khứ ở Lan Lang quốc mà thôi.
Đông Phương Hoàn không phục!
Hắn không tin chính mình lại không bằng Tịch Thiên Dạ, càng không tin cái tin đồn nhằm là tương lai định trước thành thánh.
Hắn muốn thông qua chiến đấu, tìm về vinh quang mà mình đã mất.
Cho nên Tịch Thiên Dạ xuất hiện ở phủ quận trưởng, hành động đầu tiên của hẳn là đứng ra khiêu khích, hẳn muốn làm ra một cái truyền lỳ, cái gọi là tuyệt thế thiên tài cũng bị hung hăng đạp ở dưới chân.
“Tịch Thiên Dạ, có dám đánh với ta một trận, phân ra thắng bại, cũng như phân ra sinh tử, chúng ta lập ra giấy sinh tử.”
Đông Phương Hoàn từng bước một bước ra, mắt chỉ nhìn chắm chằm Tịch Thiên Dạ, hào quang trong mắt càng ngày càng sắc bén, như là một kiếm đã rút ra khỏi vỏ, tản ra khí thế sắc bén đến kinh người.
Hắn không làm thì thôi, một khi làm làm là phải làm tới cùng. Hẳn muốn mượn cơ hội này để cho Tịch Thiên Dạ làm đá kê chân cho mình, vĩnh thế cũng không thể vươn lên. Từ đó về sau sẽ không có người nào dám nói hẳn không bằng Tịch Thiên Dạ.
Lập giấy sinh tử!
Người xung quanh nghe vậy từng người hít một cái, Đông Phương Hoàn điên rồi a, hẳn đang chuẩn bị đưa Tiên Thiên thánh mầm của Học Viện Trường Thương vào cảnh vạn kiếp bất phục à.
Mà lại lấy tính cách của Tịch Thiên Dạ rất phách lối kia, rất có thể đáp ứng lời khiêu chiến này của hắn.
Một khi Tịch Thiên Dạ đáp lập ra giấy sinh tử, nếu hắn chết như vậy thì Học Viện Trường Thương cũng không có cách nào trả thù cho hắn.
Cái gọi là chết sống có số, giàu có nhờ trời, tự mình đưa ra quyết định, thì chính mình phải gánh chịu tất cả trách nhiệm về những việc mình đã gây ra.
Cho dù sau Học Viện Trường Thương tức giận cũng chả làm được gì nữa rồi, bởi vì xuất sư không tên.
“Đủ hung ác a, đó chính là kế tuyệt hậu, người thừa kế Đế Sư gia tộc này tuy tuổi trẻ mà tâm tư đã rất ác độc, quyết định lớn mật, thành tựu trong tương lai không thể định được.”
Quận vương Hướng Văn Ích âm thầm kinh hãi, ánh mắt nhìn Đông Phương Hoàn có chút kiêng kỵ.
Tại ở dưới tình huống như thế, mà hắn lại đi một bước rất chính xác, tâm kế đó tuyệt đối không phải người bình thường được.
Trên yến hội, đổi thành bất cứ người nào cũng không thể lập giấy sinh tử với Tịch Thiên Dạ, bởi vì trừ hắn thì những tiểu bối trong Lan Lang quốc không đủ tư cách cùng Tịch Thiên Dạ quyết đấu, đi lên cũng chính là chịu chết.
Ngay cả cường giả thế hệ trước, nếu như bọn hắn dám nói lập giấy sinh tử, cái kia chính là lấy lớn hiếp nhỏ, cố ý bóp chết thiên tài trẻ tuổi, không chiếm được lý, sau đó khẳng định sẽ gặp phải sự trả thù của Học. Viện Trường Thương.
Chỉ có Đông Phương Hoàn là người thích hợp, không chỉ có tu vi mạnh mẽ, có lực lượng áp chế được Tịch Thiên Dạ, lại là người cùng thế hệ, công băng quyết đấu, không còn lời nào để biện hộ cả. Nếu như hắn khích tướng Tịch Thiên Dạ lập ra giấy sinh tử, như vậy thì những người khác cũng không thể có ý kiến gì khác.
Đủ hung áo! Đủ ác độc!
Không chỉ có quận vương Hướng Văn Ích, các đại lão của các thể lực ở Lan Lang quốc cũng rất kinh ngạc, toàn bộ ý thức được rằng Đông Phương Hoàn có dụng tâm rất độc ác. Kẻ này không đơn giản a! Không chỉ có thiên phú xuất chúng, mà lại mưu trí song tuyệt, nếu như trưởng thành thì tương lai cả Lan Lang quốc này sẽ là thiên hạ của hắn.
Đám trưởng bối của Đế Sư gia tộc vuốt râu cười mỉm, gương mặt tràn đầy vẻ đắc ý.
Người thừa kế Đế Sư gia tộc của bọn hẳn phải bất phàm như thế chứ.
Những người kiêu hùng từ xưa tới nay, không phải chỉ căn thiên phú cao là được. Mưu trí và dũng khí cũng rất trọng yếu.
Các đại lão của Lan Lang quốc nhìn về phía đám người Đế Sư gia tộc tràn đầy sự hâm mộ, vì sao trong gia tộc bọn họ lại không có người kế thừa như thế chứ.
Dám bày mưu giết chết Tiên Thiên thánh măm của Học Viện Trường Thương, hỏi thế gian có mấy người có khí phách như thế?
Quận vương Hướng Văn Ích đột nhiên cảm thấy rằng, con gái Hướng Thiên Huân gần g ịch Thiên Dạ như vậy chưa hắn là lựa chọn tốt nhất, chẳng thà gần gũi với người thừa kế của Đế Sư gia tộc một chút thì tốt hơn.
Mặc dù Tịch Thiên Dạ có thiên phú tuyệt thế, toàn bộ Lan Lang quốc không ai có thể so sánh được, thế nhưng tính cách quá mức quái đản, không hiểu biến báo, không hiểu khúc chiết, làm việc khoa trương cuồng vọng, không kiêng kỵ một chút nào.
Người như thế, thiên phú lại cao hơn lại có thể như thế nào đây?
Lẽ đời cơ bản nhất hẳn không hiểu được thì hắn có thể đi bao xa? Sợ là sớm muộn có một ngày gặp họa mà thôi
Quận vương Hướng Văn Ích nghĩ hết sức đăm chiêu, Tiên Thiên thánh mầm lại như thế nào? Dù cho Tịch Thiên Dạ sẽ thành thánh thì cũng chưa chắc có thể quân lâm thiên hạ được.
Dù sao trên đời còn có tồn tại giống như chủ nhân của Thiên Bảo Cung vậy, giết thánh nhân cũng giống như là giết gà. Mà nơi sâu xa của đại lục càng có người mạnh hơn. Ngươi tủy tiện như thế, tương lai trêu chọc đến những người giống như chủ nhân của Thiên Bảo Cung cũng chỉ có một đường chết, thậm chí liên lụy đến gia tộc.
Hắn quyết định! Sau chuyện này phải tới khuyên bảo con gái của mình thật tốt, để xem có thể gần gũi Đông Phương Hoàn một chút hay không.
“Tịch Thiên Dạ, đừng đáp ứng hẳn. Đông Phương Hoàn dụng tâm hiểm ác, có ý muốn mưu hại ngươi.”
Một thanh âm lo lắng vang lên, một nữ nhân hấp tấp đi vào, mặc một bộ váy đỏ hoa lệ, tung bay giống như là một ngọn hỏa diễm thật lớn. Không ai khác. ngoài Chúc Tam Nương cả.
Trên yến tiệc, gia chủ họ Chúc, Chúc Nếm Lam nhìn thấy nữ nhỉ của mình xông tới, lỗ mãng đứng ở bên cạnh Tịch Thiên Dạ thì biểu cảm lập tức cứng đờ, chén rượu trong tay suýt chút nữa đã rơi xuống đất.
Bà cô của ta ơi! Ngươi chạy tới làm loạn thêm cái gì cơ chứ. Bất kì một thế lực nào ở đây Chúc gia chúng ta cũng không chọc nổi, ngươi như lỗ mãng đứng bên cạnh Tịch Thiên Dạ như thế, không phải là kéo tai họa tới Chúc gia hay sao.
Lô Hề quận Chúc gia mặc dù cũng nhận được lời mời yến tiệc hôm nay, nhưng địa vị chỉ có thể xếp hạng ghế chót, ngồi ở góc làm nền.
Lúc này trong hoa viên bất kỳ một lão đại nào đều không phải là Chúc gia bọn hắn có thể chọc nổi a.
“Tịch Thiên Dạ, Đông Phương Hoàn không có hảo ngươi đừng đáp ứng hắn” Hướng Thiên Huân cũng là ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề này, theo bản năng giữ chặt ống tay áo của Tịch Thiên Dạ, sợ hắn sẽ đưa ra một quyết định ngu xuẩn nào đó.
Không có ai không biết Tịch Thiên Dạ có tu vi Thiên cảnh, bởi vì có một tên Tôn giả làm tủy tùng mạnh mẽ như thế nên hắn mới có thể cường thế như vậy.
Nếu như không có vị tùy tùng kia che chở, hẳn làm sao có thể địch lại Đông Phương Hoàn có tu vi Thiên cảnh tầng tám cơ chứ.
Mà trước đó không lâu Đông Phương Hoàn đấu giá ở trong Thiên Bảo cung mua được một thanh Thiên giai cửu phẩm hoang khí, một khi thi lấy ra có thể đấu với một Tôn giả phổ thông.
“Tịch Thiên Dạ, nếu ngươi không lập ra giấy sinh tử, như vậy trong toàn bộ Lan Lang quốc không có ai dám giết ngươi, nhiều nhất chỉ giáo huấn ngươi một trận mà thôi. Còn nếu như ngươi lập giấy sinh tử thì ai cũng không có cách nào cứu được ngươi.”
Lục Tâm Nhan trong đám người cũng không nhịn được nói ra, Hướng Thiên Huân là bạn thân của nàng, nàng đương nhiên không hi vọng Tịch Thiên Dạ chết một cách ngớ ngẩn.
Có Học Viện Trường Thương che chở, không có người nào dám trắng trợn đi giết Tịch Thiên Dạ, nhiều cũng chỉ nhục nhã một trận. Nhưng nếu như lập ra giấy sinh tử thì kết quả sẽ rất khác biệt.
Địa vị như vậy, thiên phú như vậy, có thể nói phong quang vô hạn, đi đến nơi nào cũng là trung tâm, toàn bộ thiên tài của thế hệ trẻ tuổi Lan Lang quốc lấy hẳn vi tôn, có thể gọi là thủ lĩnh của thái tử đảng.
Thế nhưng sau khi Tịch Thiên Dạ xuất hiện, mang theo ánh sáng tương lai định trước thành thánh, cấp tốc vang đội toàn bộ Lan Lăng quốc.
Thiên phú tuyệt đỉnh, là người đầu tiên trong năm mươi năm xông tua Thông Thánh sơn của Học Viện Trường Thương.
Quỷ dị giống như yêu quái, chỉ căn Thiên cảnh tu vi đã có thể địch nổi Tôn giả.
Thành tựu tương lai không thể đoán trước, đã định trước trở thành Thánh Nhân.
Cơ hồ ở bên trong mấy ngày ngắn ngủi, ánh sáng trên người Đông Phương Hoàn đã bị dập tắt, bị Tịch 'Thiên Dạ tước đoạt dần dần, bây giờ hẳn chỉ là quá khứ ở Lan Lang quốc mà thôi.
Đông Phương Hoàn không phục!
Hắn không tin chính mình lại không bằng Tịch Thiên Dạ, càng không tin cái tin đồn nhằm là tương lai định trước thành thánh.
Hắn muốn thông qua chiến đấu, tìm về vinh quang mà mình đã mất.
Cho nên Tịch Thiên Dạ xuất hiện ở phủ quận trưởng, hành động đầu tiên của hẳn là đứng ra khiêu khích, hẳn muốn làm ra một cái truyền lỳ, cái gọi là tuyệt thế thiên tài cũng bị hung hăng đạp ở dưới chân.
“Tịch Thiên Dạ, có dám đánh với ta một trận, phân ra thắng bại, cũng như phân ra sinh tử, chúng ta lập ra giấy sinh tử.”
Đông Phương Hoàn từng bước một bước ra, mắt chỉ nhìn chắm chằm Tịch Thiên Dạ, hào quang trong mắt càng ngày càng sắc bén, như là một kiếm đã rút ra khỏi vỏ, tản ra khí thế sắc bén đến kinh người.
Hắn không làm thì thôi, một khi làm làm là phải làm tới cùng. Hẳn muốn mượn cơ hội này để cho Tịch Thiên Dạ làm đá kê chân cho mình, vĩnh thế cũng không thể vươn lên. Từ đó về sau sẽ không có người nào dám nói hẳn không bằng Tịch Thiên Dạ.
Lập giấy sinh tử!
Người xung quanh nghe vậy từng người hít một cái, Đông Phương Hoàn điên rồi a, hẳn đang chuẩn bị đưa Tiên Thiên thánh mầm của Học Viện Trường Thương vào cảnh vạn kiếp bất phục à.
Mà lại lấy tính cách của Tịch Thiên Dạ rất phách lối kia, rất có thể đáp ứng lời khiêu chiến này của hắn.
Một khi Tịch Thiên Dạ đáp lập ra giấy sinh tử, nếu hắn chết như vậy thì Học Viện Trường Thương cũng không có cách nào trả thù cho hắn.
Cái gọi là chết sống có số, giàu có nhờ trời, tự mình đưa ra quyết định, thì chính mình phải gánh chịu tất cả trách nhiệm về những việc mình đã gây ra.
Cho dù sau Học Viện Trường Thương tức giận cũng chả làm được gì nữa rồi, bởi vì xuất sư không tên.
“Đủ hung ác a, đó chính là kế tuyệt hậu, người thừa kế Đế Sư gia tộc này tuy tuổi trẻ mà tâm tư đã rất ác độc, quyết định lớn mật, thành tựu trong tương lai không thể định được.”
Quận vương Hướng Văn Ích âm thầm kinh hãi, ánh mắt nhìn Đông Phương Hoàn có chút kiêng kỵ.
Tại ở dưới tình huống như thế, mà hắn lại đi một bước rất chính xác, tâm kế đó tuyệt đối không phải người bình thường được.
Trên yến hội, đổi thành bất cứ người nào cũng không thể lập giấy sinh tử với Tịch Thiên Dạ, bởi vì trừ hắn thì những tiểu bối trong Lan Lang quốc không đủ tư cách cùng Tịch Thiên Dạ quyết đấu, đi lên cũng chính là chịu chết.
Ngay cả cường giả thế hệ trước, nếu như bọn hắn dám nói lập giấy sinh tử, cái kia chính là lấy lớn hiếp nhỏ, cố ý bóp chết thiên tài trẻ tuổi, không chiếm được lý, sau đó khẳng định sẽ gặp phải sự trả thù của Học. Viện Trường Thương.
Chỉ có Đông Phương Hoàn là người thích hợp, không chỉ có tu vi mạnh mẽ, có lực lượng áp chế được Tịch Thiên Dạ, lại là người cùng thế hệ, công băng quyết đấu, không còn lời nào để biện hộ cả. Nếu như hắn khích tướng Tịch Thiên Dạ lập ra giấy sinh tử, như vậy thì những người khác cũng không thể có ý kiến gì khác.
Đủ hung áo! Đủ ác độc!
Không chỉ có quận vương Hướng Văn Ích, các đại lão của các thể lực ở Lan Lang quốc cũng rất kinh ngạc, toàn bộ ý thức được rằng Đông Phương Hoàn có dụng tâm rất độc ác. Kẻ này không đơn giản a! Không chỉ có thiên phú xuất chúng, mà lại mưu trí song tuyệt, nếu như trưởng thành thì tương lai cả Lan Lang quốc này sẽ là thiên hạ của hắn.
Đám trưởng bối của Đế Sư gia tộc vuốt râu cười mỉm, gương mặt tràn đầy vẻ đắc ý.
Người thừa kế Đế Sư gia tộc của bọn hẳn phải bất phàm như thế chứ.
Những người kiêu hùng từ xưa tới nay, không phải chỉ căn thiên phú cao là được. Mưu trí và dũng khí cũng rất trọng yếu.
Các đại lão của Lan Lang quốc nhìn về phía đám người Đế Sư gia tộc tràn đầy sự hâm mộ, vì sao trong gia tộc bọn họ lại không có người kế thừa như thế chứ.
Dám bày mưu giết chết Tiên Thiên thánh măm của Học Viện Trường Thương, hỏi thế gian có mấy người có khí phách như thế?
Quận vương Hướng Văn Ích đột nhiên cảm thấy rằng, con gái Hướng Thiên Huân gần g ịch Thiên Dạ như vậy chưa hắn là lựa chọn tốt nhất, chẳng thà gần gũi với người thừa kế của Đế Sư gia tộc một chút thì tốt hơn.
Mặc dù Tịch Thiên Dạ có thiên phú tuyệt thế, toàn bộ Lan Lang quốc không ai có thể so sánh được, thế nhưng tính cách quá mức quái đản, không hiểu biến báo, không hiểu khúc chiết, làm việc khoa trương cuồng vọng, không kiêng kỵ một chút nào.
Người như thế, thiên phú lại cao hơn lại có thể như thế nào đây?
Lẽ đời cơ bản nhất hẳn không hiểu được thì hắn có thể đi bao xa? Sợ là sớm muộn có một ngày gặp họa mà thôi
Quận vương Hướng Văn Ích nghĩ hết sức đăm chiêu, Tiên Thiên thánh mầm lại như thế nào? Dù cho Tịch Thiên Dạ sẽ thành thánh thì cũng chưa chắc có thể quân lâm thiên hạ được.
Dù sao trên đời còn có tồn tại giống như chủ nhân của Thiên Bảo Cung vậy, giết thánh nhân cũng giống như là giết gà. Mà nơi sâu xa của đại lục càng có người mạnh hơn. Ngươi tủy tiện như thế, tương lai trêu chọc đến những người giống như chủ nhân của Thiên Bảo Cung cũng chỉ có một đường chết, thậm chí liên lụy đến gia tộc.
Hắn quyết định! Sau chuyện này phải tới khuyên bảo con gái của mình thật tốt, để xem có thể gần gũi Đông Phương Hoàn một chút hay không.
“Tịch Thiên Dạ, đừng đáp ứng hẳn. Đông Phương Hoàn dụng tâm hiểm ác, có ý muốn mưu hại ngươi.”
Một thanh âm lo lắng vang lên, một nữ nhân hấp tấp đi vào, mặc một bộ váy đỏ hoa lệ, tung bay giống như là một ngọn hỏa diễm thật lớn. Không ai khác. ngoài Chúc Tam Nương cả.
Trên yến tiệc, gia chủ họ Chúc, Chúc Nếm Lam nhìn thấy nữ nhỉ của mình xông tới, lỗ mãng đứng ở bên cạnh Tịch Thiên Dạ thì biểu cảm lập tức cứng đờ, chén rượu trong tay suýt chút nữa đã rơi xuống đất.
Bà cô của ta ơi! Ngươi chạy tới làm loạn thêm cái gì cơ chứ. Bất kì một thế lực nào ở đây Chúc gia chúng ta cũng không chọc nổi, ngươi như lỗ mãng đứng bên cạnh Tịch Thiên Dạ như thế, không phải là kéo tai họa tới Chúc gia hay sao.
Lô Hề quận Chúc gia mặc dù cũng nhận được lời mời yến tiệc hôm nay, nhưng địa vị chỉ có thể xếp hạng ghế chót, ngồi ở góc làm nền.
Lúc này trong hoa viên bất kỳ một lão đại nào đều không phải là Chúc gia bọn hắn có thể chọc nổi a.
“Tịch Thiên Dạ, Đông Phương Hoàn không có hảo ngươi đừng đáp ứng hắn” Hướng Thiên Huân cũng là ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề này, theo bản năng giữ chặt ống tay áo của Tịch Thiên Dạ, sợ hắn sẽ đưa ra một quyết định ngu xuẩn nào đó.
Không có ai không biết Tịch Thiên Dạ có tu vi Thiên cảnh, bởi vì có một tên Tôn giả làm tủy tùng mạnh mẽ như thế nên hắn mới có thể cường thế như vậy.
Nếu như không có vị tùy tùng kia che chở, hẳn làm sao có thể địch lại Đông Phương Hoàn có tu vi Thiên cảnh tầng tám cơ chứ.
Mà trước đó không lâu Đông Phương Hoàn đấu giá ở trong Thiên Bảo cung mua được một thanh Thiên giai cửu phẩm hoang khí, một khi thi lấy ra có thể đấu với một Tôn giả phổ thông.
“Tịch Thiên Dạ, nếu ngươi không lập ra giấy sinh tử, như vậy trong toàn bộ Lan Lang quốc không có ai dám giết ngươi, nhiều nhất chỉ giáo huấn ngươi một trận mà thôi. Còn nếu như ngươi lập giấy sinh tử thì ai cũng không có cách nào cứu được ngươi.”
Lục Tâm Nhan trong đám người cũng không nhịn được nói ra, Hướng Thiên Huân là bạn thân của nàng, nàng đương nhiên không hi vọng Tịch Thiên Dạ chết một cách ngớ ngẩn.
Có Học Viện Trường Thương che chở, không có người nào dám trắng trợn đi giết Tịch Thiên Dạ, nhiều cũng chỉ nhục nhã một trận. Nhưng nếu như lập ra giấy sinh tử thì kết quả sẽ rất khác biệt.
/316
|