Trương Viên Cao tâm ý phiền loạn, hung hăng hất các phu nhân ra, cả giận nói:"Chớ ồn ào, không phải còn chưa chết sao?"
Một đám nữ nhân khóc sướt mướt, đứng tại chỗ, bị dọa đến không còn dám kêu la nữa, thân thể không ngừng rung động, hiển nhiên sợ hãi tới cực điểm.
Bên ngoài có tới bốn vị tuyệt thế Đại Tôn, một khi giết vào trong cung thì các nàng căn bản không có chút xíu năng lực chống cự, chỉ có thể mặc cho người ta xâm phạm
Sắc mặt Trương Viên Cao trắng bệch, đứng trước cổng chính cung điện không nói một lời, nhìn ra bầu trời bên ngoài, toàn bộ thế giới tựa hồ đang lắc lư rung động, lực lượng của Đại Tôn căn bản không ai cản nổi, lúc này hắn rốt cục mới cảm nhận được cái gì là băng hỏa lưỡng trọng thiên giày vò.
Chẳng lẽ hắn làm sai sao?
Trương Viên Cao nhắm mắt lại, hai giọt nước mắt ngưng tụ trong hốc mắt, người trung niên đã năm mươi mấy tuổi này lại đỏ cả vành mắt.
Một mình hắn chết thì cũng không quan trọng, nhưng liên lụy toàn bộ gia tộc bồi vào thì thật là ác. mộng.
Hắn không gia nhập Nguyên Thiên Liên Minh bởi vì hắn biết, dạng tiểu môn hộ như Trương gia này trong Nguyên Thiên Liên Minh sợ chỉ có thể làm pháo hôi để ra ngoài chịu chết, căn bản không có địa vị gì, dưới sự tàn phá của Hắc Ám Náo Loạn thì người sống sót cuối cùng cũng lác đác không có mấy.
Mà Thiên Bảo Cung thì khác, Thiên Bảo Cung có hai vị tuyệt thế Đại Tôn, thực lực so với Nguyên Thiên Liên Minh còn cường đại hơn mà thanh danh của Thiên Bảo Cung không hiện, chỉ có chút ít danh khí ở Trường Thương Thành này, thế giới hắc ám hẳn là sẽ không chú ý tới một thế lực biên giới như Thiên Bảo Cung.
Nhưng mà lại không như mong muốn.
Hắn nằm mơ cũng không ngờ được rằng, Thiên Bảo Cung lại gây nên một trận phong ba lớn như thế, Trần Nguyên Thủy của Ma Tâm Điện lại tự mình đến đây, cuối cùng lại dẫn đến bồn vị Đại Tôn vây công Thiên Bảo. Cung.
Thiên Bảo Cung dù cường đại tới đâu mà bị thế giới hắc ám để mắt tới thì cũng chỉ có kết cục phi hôi yên diệt, căn bản không có phương pháp thay đổi.
"Vận mệnh bất công al"
Trương Viên Cao chăm chú nắm chặt nắm đấm, trong lòng đầy bất đắc dĩ cùng bất lực.
Bốn vị tuyệt thế Đại Tôn vây công Thiên Bảo Cung gây nên động tĩnh oanh thiên, tự nhiên gây ra sự chú ý của các thế lực lớn.
"Trận pháp bảo hộ kia của Thiên Bảo Cung thật cường đại, bốn vị tuyệt thế Đại Tôn liên thủ oanh kích thời gian một nén nhang mà cũng không phá được. Thật kiên cố đến đáng sợ, chẳng lẽ đây lại là thánh trận trong truyền thuyết!"
Vân Sơn Quận Thành, trong một tòa trạch viện cổ xưa lóe ra ánh lửa yếu ớt.
Người Long Nha Tông đang tụ tập ở đây, là một trong những thế lực có Chuẩn Thánh hiếm thấy của Lan Lăng quốc bọn hắn tự nhiên vô cùng chú ý Hắc Ám Náo Loạn ở Trường Thương Thành.
"Thánh trận? Căn bản không có khả năng! Long Nha Tông chúng ta còn chỉ có một tòa thánh trận không trọn vẹn mà thôi, Thiên Bảo Cung kia còn chưa từng có Thánh giả tồn tại thì làm sao có thể có tuyệt thế thánh trận được."
Một lão già áo trắng khế lắc đầu, người này có hai con ngươi như điện, ngũ quan đoan chính, toàn thân bao phủ một tầng kim quang thần thánh tinh khiết, có mấy phần khí chất xuất thần, da thị trơn mềm như trẻ con, không có chút nào dáng vẻ nào già cả.
Người này tựa hồ có địa vị khá cao trong Long Nha Tông, mọi người xung quanh nhìn về phía hắn bằng ánh mắt kính sợ cùng kính cẩn.
"Sư tổ nói rất đúng, thánh trận chỉ có Thánh giả mới có thể bố trí được, một khi trận thành thì có thể tự thành thiên địa, ẩn chưa lực lượng quy tắc của Thánh đạo vô thượng, thời thời khắc khắc đều tản ra thánh uy cuồn cuộn. Nếu đó là tuyệt thế thánh trận thì bốn tên Đại Tôn kia sao lại dám tiến đánh Thiên Bảo Sơn." Tông chủ của Long Nha Tông Lục Khương Côn khẽ gật đầu nói.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bé Alpha Này Có Chút Ngọt Ngào
2. Ở Ké Nhà Diêm Vương
3. Cánh Tay Phải Của Ông Trùm Ma Cao
4. Tình Anh Duyên Em
=====================================
Nếu có người bên ngoài ở đây tất nhiên sẽ kinh ngạc vô cùng, tông chủ của Long Nha Tông trong hàng ngũ tôn giả cũng ở thế hệ nguyên lão mà hắn lại xưng hô với một người khác là sư tổ thì niên kỷ của người kia lớn đến bao nhiêu!
"Nói như thế thì trận pháp hộ cung của Thiên Bảo Cung tất nhiên sẽ bị công phá."
Một người khác khế thời dài, cái gọi là thủ lâu tất thua, dù trận pháp có kiên cố hơn nữa mà bị bốn vị Đại Tôn liên tục công kích thì tất nhiên không thủ được.
"Tiên tổ, vì cái gì Long Nha Tông ta không đi trợ giúp. Trường Thương Thành đối kháng thế giới hắc ám? Không phải đã ước định cẩn thận một khi phát sinh hắc ám chiến tranh thì tất cả thế lực của Lan Lăng Quốc dều phải công thủ hỗ trợ nhau đối kháng hắc ám xâm lấn sao?"
Trong mắt Lục Tâm Nhan hiện lên chút lo lắng nói.
"Đứa trẻ ngốc, Lan Lăng quốc không có thánh nhân, thế nhỏ đã lâu, cục điện đã là loạn trong giặc ngoài, các thế lực lớn đều như đang đi trên băng mỏng, sợ tai nạn giáng xuống đầu mình, ai lại nguyện ý đi quản sống chết của Trường Thương Thành cơ chứ. Nếu mà có thánh nhân ra mặt, tự mình dẫn dắt đối kháng thế giới hắc ám vậy thì căn bản không cần nhiều lời, lúc đó sợ là tất cả thế lực Chuẩn Thánh đều sẽ tham dự vào."
"Hôm nay không giống ngày xưa, làm thế này cũng là hành động bất đắc dĩ."
Lão già áo trắng cười khổ nói, trong mắt cũng có chút bất đắc dĩ.
"Thế nhưng mà... Nếu như cứ trơ mắt nhìn Trường Thương Thành bị hủy diệt thì giống như cổ vũ cho khí thế của thế giới hắc ám, như vậy thì kế tiếp rất có thể sẽ có thế lực bị hắc ám xâm lấn. Hoàng thất, Đế sư gia tộc, Trường Thanh Tông cũng có thế, thậm chí là Long Nha Thành chúng ta..."
Nếu như tùy ý để thế giới hắc ám xóa đi một học viện truyền thừa ngàn năm thì những cái đại tông môn, đại gia tộc khác liệu có cảm giác an toàn?
Lão già áo trắng khẽ lắc đầu:"Chu kỳ bộc phát của Hắc Ám Loạn Động rất dài, sẽ rất ít lần bộc phát thường xuyên, có đôi khi trên trăm năm chưa chắc sẽ bộc phát một lần. Bởi vì nội bộ của thế giới hắc ám cũng có tranh đấu, mà bọn hắn còn tranh đấu huyết tinh, tàn khốc hơn nhiều. Cho nên sau một lần bộc phát Hắc Ám Loạn Động thì thời gian ngắn khó có bộc phát lần thứ hai, bởi vì chỉ có tất cả thế lực trong thế giới hắc ám đồng ý mới có thể thôi động Hắc Ám Loạn Động."
"Lần này Hắc Ám Loạn Động ở Trường Thương Học Viện hơn phân nửa là vì viện trưởng Cổ Khinh Yên sắp thành thánh, thế giới hắc ám cảm nhận được nguy cơ cho nên mới cấp tốc đồng ý trong thời gian ngắn."
Kỳ thật Hắc Ám Loạn Động vì sao lại đột nhiên giáng xuống Trường Thương Thành thì trong lòng rất nhiều thế lực đều rõ ràng, trong đó có cả Trường Thương Học Viện.
"Cho nên, thế lực khác đều ôm tâm lý may mắn, trốn ở chỗ tối tham sống sợ chết không ra à." Lục Tâm Nhan tuổi trẻ nóng tính, mắt thấy tình trạng Trường Thương Thành thảm liệt như vậy thì nỗi lòng có chút khó chịu, ngữ khí cũng có chút không tốt.
"Nha đầu, có một số việc, không phải một Long Nha Tông ta có thể quyết định, các thế lực khác trong nước đã đạt thành chung quyết định này nên kết quả không ai có thể thay đổi. Coi như là Long Nha Tông chúng ta đúng ra giảng nghĩa khí giúp Trường Thương Thành nhưng chỉ bằng vào lực lượng của một tông chúng ta đối mặt với thế giới hắc ám cũng chỉ như hạt cát trong sa mạc mà thôi, sơ sẩy một cái là có thể khiến toàn bộ tông môn chôn vùi vào đó."
Lục Khương Côn vỗ vỗ bả vai Lục Tâm Nhan, ngữ khí có chút nặng nề, sinh hoạt trên thế giới tàn khốc này, rất nhiều chuyền đều là thân bất do kỷ.
Trước đại thế như vậy thì ai dám chống lại?
Lục Tâm Nhan trầm mặc nửa ngày không nói.
Hoàng thất, Đế Sư Tộc, Nam Hải Tân Gia...
Từng cái đều hướng ánh mắt của mình về Thiên Bảo Cung, toàn bộ đều cảm thán trận pháp hộ cung của Thiên Bảo Cung cường đại.
Nhưng mà các thế lực lớn không có ai cho rằng Thiên Bảo Cung có thể ngăn bốn vị tuyệt hế Đại Tôn, trong đó có cả Trường Thương Học Viện.
Nhưng mà kết quả lại ngoài dự liệu của mọi người.
Sau nửa canh giờ, pháp trận hộ cung của Thiên Bảo. Cung vẫn trôi nổi trên hư không như cũ, tản mát ra hào quang chói mắt, tựa như một thần sơn vĩnh hằng bất hủ không thể rung chuyển.
Một đám nữ nhân khóc sướt mướt, đứng tại chỗ, bị dọa đến không còn dám kêu la nữa, thân thể không ngừng rung động, hiển nhiên sợ hãi tới cực điểm.
Bên ngoài có tới bốn vị tuyệt thế Đại Tôn, một khi giết vào trong cung thì các nàng căn bản không có chút xíu năng lực chống cự, chỉ có thể mặc cho người ta xâm phạm
Sắc mặt Trương Viên Cao trắng bệch, đứng trước cổng chính cung điện không nói một lời, nhìn ra bầu trời bên ngoài, toàn bộ thế giới tựa hồ đang lắc lư rung động, lực lượng của Đại Tôn căn bản không ai cản nổi, lúc này hắn rốt cục mới cảm nhận được cái gì là băng hỏa lưỡng trọng thiên giày vò.
Chẳng lẽ hắn làm sai sao?
Trương Viên Cao nhắm mắt lại, hai giọt nước mắt ngưng tụ trong hốc mắt, người trung niên đã năm mươi mấy tuổi này lại đỏ cả vành mắt.
Một mình hắn chết thì cũng không quan trọng, nhưng liên lụy toàn bộ gia tộc bồi vào thì thật là ác. mộng.
Hắn không gia nhập Nguyên Thiên Liên Minh bởi vì hắn biết, dạng tiểu môn hộ như Trương gia này trong Nguyên Thiên Liên Minh sợ chỉ có thể làm pháo hôi để ra ngoài chịu chết, căn bản không có địa vị gì, dưới sự tàn phá của Hắc Ám Náo Loạn thì người sống sót cuối cùng cũng lác đác không có mấy.
Mà Thiên Bảo Cung thì khác, Thiên Bảo Cung có hai vị tuyệt thế Đại Tôn, thực lực so với Nguyên Thiên Liên Minh còn cường đại hơn mà thanh danh của Thiên Bảo Cung không hiện, chỉ có chút ít danh khí ở Trường Thương Thành này, thế giới hắc ám hẳn là sẽ không chú ý tới một thế lực biên giới như Thiên Bảo Cung.
Nhưng mà lại không như mong muốn.
Hắn nằm mơ cũng không ngờ được rằng, Thiên Bảo Cung lại gây nên một trận phong ba lớn như thế, Trần Nguyên Thủy của Ma Tâm Điện lại tự mình đến đây, cuối cùng lại dẫn đến bồn vị Đại Tôn vây công Thiên Bảo. Cung.
Thiên Bảo Cung dù cường đại tới đâu mà bị thế giới hắc ám để mắt tới thì cũng chỉ có kết cục phi hôi yên diệt, căn bản không có phương pháp thay đổi.
"Vận mệnh bất công al"
Trương Viên Cao chăm chú nắm chặt nắm đấm, trong lòng đầy bất đắc dĩ cùng bất lực.
Bốn vị tuyệt thế Đại Tôn vây công Thiên Bảo Cung gây nên động tĩnh oanh thiên, tự nhiên gây ra sự chú ý của các thế lực lớn.
"Trận pháp bảo hộ kia của Thiên Bảo Cung thật cường đại, bốn vị tuyệt thế Đại Tôn liên thủ oanh kích thời gian một nén nhang mà cũng không phá được. Thật kiên cố đến đáng sợ, chẳng lẽ đây lại là thánh trận trong truyền thuyết!"
Vân Sơn Quận Thành, trong một tòa trạch viện cổ xưa lóe ra ánh lửa yếu ớt.
Người Long Nha Tông đang tụ tập ở đây, là một trong những thế lực có Chuẩn Thánh hiếm thấy của Lan Lăng quốc bọn hắn tự nhiên vô cùng chú ý Hắc Ám Náo Loạn ở Trường Thương Thành.
"Thánh trận? Căn bản không có khả năng! Long Nha Tông chúng ta còn chỉ có một tòa thánh trận không trọn vẹn mà thôi, Thiên Bảo Cung kia còn chưa từng có Thánh giả tồn tại thì làm sao có thể có tuyệt thế thánh trận được."
Một lão già áo trắng khế lắc đầu, người này có hai con ngươi như điện, ngũ quan đoan chính, toàn thân bao phủ một tầng kim quang thần thánh tinh khiết, có mấy phần khí chất xuất thần, da thị trơn mềm như trẻ con, không có chút nào dáng vẻ nào già cả.
Người này tựa hồ có địa vị khá cao trong Long Nha Tông, mọi người xung quanh nhìn về phía hắn bằng ánh mắt kính sợ cùng kính cẩn.
"Sư tổ nói rất đúng, thánh trận chỉ có Thánh giả mới có thể bố trí được, một khi trận thành thì có thể tự thành thiên địa, ẩn chưa lực lượng quy tắc của Thánh đạo vô thượng, thời thời khắc khắc đều tản ra thánh uy cuồn cuộn. Nếu đó là tuyệt thế thánh trận thì bốn tên Đại Tôn kia sao lại dám tiến đánh Thiên Bảo Sơn." Tông chủ của Long Nha Tông Lục Khương Côn khẽ gật đầu nói.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bé Alpha Này Có Chút Ngọt Ngào
2. Ở Ké Nhà Diêm Vương
3. Cánh Tay Phải Của Ông Trùm Ma Cao
4. Tình Anh Duyên Em
=====================================
Nếu có người bên ngoài ở đây tất nhiên sẽ kinh ngạc vô cùng, tông chủ của Long Nha Tông trong hàng ngũ tôn giả cũng ở thế hệ nguyên lão mà hắn lại xưng hô với một người khác là sư tổ thì niên kỷ của người kia lớn đến bao nhiêu!
"Nói như thế thì trận pháp hộ cung của Thiên Bảo Cung tất nhiên sẽ bị công phá."
Một người khác khế thời dài, cái gọi là thủ lâu tất thua, dù trận pháp có kiên cố hơn nữa mà bị bốn vị Đại Tôn liên tục công kích thì tất nhiên không thủ được.
"Tiên tổ, vì cái gì Long Nha Tông ta không đi trợ giúp. Trường Thương Thành đối kháng thế giới hắc ám? Không phải đã ước định cẩn thận một khi phát sinh hắc ám chiến tranh thì tất cả thế lực của Lan Lăng Quốc dều phải công thủ hỗ trợ nhau đối kháng hắc ám xâm lấn sao?"
Trong mắt Lục Tâm Nhan hiện lên chút lo lắng nói.
"Đứa trẻ ngốc, Lan Lăng quốc không có thánh nhân, thế nhỏ đã lâu, cục điện đã là loạn trong giặc ngoài, các thế lực lớn đều như đang đi trên băng mỏng, sợ tai nạn giáng xuống đầu mình, ai lại nguyện ý đi quản sống chết của Trường Thương Thành cơ chứ. Nếu mà có thánh nhân ra mặt, tự mình dẫn dắt đối kháng thế giới hắc ám vậy thì căn bản không cần nhiều lời, lúc đó sợ là tất cả thế lực Chuẩn Thánh đều sẽ tham dự vào."
"Hôm nay không giống ngày xưa, làm thế này cũng là hành động bất đắc dĩ."
Lão già áo trắng cười khổ nói, trong mắt cũng có chút bất đắc dĩ.
"Thế nhưng mà... Nếu như cứ trơ mắt nhìn Trường Thương Thành bị hủy diệt thì giống như cổ vũ cho khí thế của thế giới hắc ám, như vậy thì kế tiếp rất có thể sẽ có thế lực bị hắc ám xâm lấn. Hoàng thất, Đế sư gia tộc, Trường Thanh Tông cũng có thế, thậm chí là Long Nha Thành chúng ta..."
Nếu như tùy ý để thế giới hắc ám xóa đi một học viện truyền thừa ngàn năm thì những cái đại tông môn, đại gia tộc khác liệu có cảm giác an toàn?
Lão già áo trắng khẽ lắc đầu:"Chu kỳ bộc phát của Hắc Ám Loạn Động rất dài, sẽ rất ít lần bộc phát thường xuyên, có đôi khi trên trăm năm chưa chắc sẽ bộc phát một lần. Bởi vì nội bộ của thế giới hắc ám cũng có tranh đấu, mà bọn hắn còn tranh đấu huyết tinh, tàn khốc hơn nhiều. Cho nên sau một lần bộc phát Hắc Ám Loạn Động thì thời gian ngắn khó có bộc phát lần thứ hai, bởi vì chỉ có tất cả thế lực trong thế giới hắc ám đồng ý mới có thể thôi động Hắc Ám Loạn Động."
"Lần này Hắc Ám Loạn Động ở Trường Thương Học Viện hơn phân nửa là vì viện trưởng Cổ Khinh Yên sắp thành thánh, thế giới hắc ám cảm nhận được nguy cơ cho nên mới cấp tốc đồng ý trong thời gian ngắn."
Kỳ thật Hắc Ám Loạn Động vì sao lại đột nhiên giáng xuống Trường Thương Thành thì trong lòng rất nhiều thế lực đều rõ ràng, trong đó có cả Trường Thương Học Viện.
"Cho nên, thế lực khác đều ôm tâm lý may mắn, trốn ở chỗ tối tham sống sợ chết không ra à." Lục Tâm Nhan tuổi trẻ nóng tính, mắt thấy tình trạng Trường Thương Thành thảm liệt như vậy thì nỗi lòng có chút khó chịu, ngữ khí cũng có chút không tốt.
"Nha đầu, có một số việc, không phải một Long Nha Tông ta có thể quyết định, các thế lực khác trong nước đã đạt thành chung quyết định này nên kết quả không ai có thể thay đổi. Coi như là Long Nha Tông chúng ta đúng ra giảng nghĩa khí giúp Trường Thương Thành nhưng chỉ bằng vào lực lượng của một tông chúng ta đối mặt với thế giới hắc ám cũng chỉ như hạt cát trong sa mạc mà thôi, sơ sẩy một cái là có thể khiến toàn bộ tông môn chôn vùi vào đó."
Lục Khương Côn vỗ vỗ bả vai Lục Tâm Nhan, ngữ khí có chút nặng nề, sinh hoạt trên thế giới tàn khốc này, rất nhiều chuyền đều là thân bất do kỷ.
Trước đại thế như vậy thì ai dám chống lại?
Lục Tâm Nhan trầm mặc nửa ngày không nói.
Hoàng thất, Đế Sư Tộc, Nam Hải Tân Gia...
Từng cái đều hướng ánh mắt của mình về Thiên Bảo Cung, toàn bộ đều cảm thán trận pháp hộ cung của Thiên Bảo Cung cường đại.
Nhưng mà các thế lực lớn không có ai cho rằng Thiên Bảo Cung có thể ngăn bốn vị tuyệt hế Đại Tôn, trong đó có cả Trường Thương Học Viện.
Nhưng mà kết quả lại ngoài dự liệu của mọi người.
Sau nửa canh giờ, pháp trận hộ cung của Thiên Bảo. Cung vẫn trôi nổi trên hư không như cũ, tản mát ra hào quang chói mắt, tựa như một thần sơn vĩnh hằng bất hủ không thể rung chuyển.
/316
|