Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Thương Hỏa bảo Hà Tấn chờ, thế là Hà Tấn một bên làm quen trở lại với thao tác trên giao diện, một bên hồi tưởng lại cái câu người kia vừa nói.
“Bởi vì cậu là vợ tôi…”
Trong game, quan hệ của bọn họ vốn dĩ chính là vợ chồng, đối phương nói thế, hình như cũng không có gì kỳ quái.
Nhưng mà cái kiểu nói chuyện ái muội này… khiến cho Hà Tấn luôn luôn có loại cảm giác bị người “đùa giỡn”…
Cậu là con trai, thế mà lại có cảm giác bị một tên con trai khác trêu ghẹo… Biết nói sao đây nhỉ, dường như cũng không ghê tởm, mà chỉ có chút xấu hổ, có chút bối rồi, còn có một chút… hay hay~(=_=)
… Được rồi, có lẽ là bởi cậu thích ứng quá tốt đối với nhân vật “nam phẫn nữ trang” cho nên mới thành ra như vậy, nhỉ…
Nhưng mà, vì cái quái gì cậu phải thích ứng với nhân vật kia hả trời! (= 皿 =)
Ngay tại thời điểm Hà Tấn còn đang miên man suy nghĩ, ô trò chuyện công cộng ở bên dưới đột nhiên hiện lên một tin nhắn mới —
〖 Tán gẫu mật 〗『 Lạc Hoa Y Y 』nói với bạn: “Xin chào~ ”
Trong game 『 Thần Ma 』, người chơi không nhìn thấy nick thì thanh âm cũng sẽ không nghe được, chỉ có thể thêm bạn rồi dùng bong bóng chat hoặc gửi “Tán gẫu mật” trong ô trò chuyện công cộng cho đối phương, Lạc Hoa Y Y chính là chọn cách thứ hai.
Hà Tấn ngẩn người, cảm giác cái tên này có hơi quen mắt, sau đó cậu nhanh chóng nhớ ra mình vừa mới nhìn thấy cái tên này ở trên bảng xếp hạng, đang định xác nhận lại một lần đã thấy ô trò chuyện lại hiện lên một cái tin —
〖 Tán gẫu mật 〗『 Lạc Hoa Y Y 』nói với bạn: “Sư mẫu ~o(∩_∩)o~ ”
Hà Tấn: “…”
Hà Tấn 囧囧 hỏi Thương Hỏa: “Lạc Hoa Y Y… là đồ đệ của cậu?”
Thương Hỏa Vô Tình: “Ừ.”
Tiểu tiên A Tấn: “Cậu nói quan hệ của chúng ta cho cô ấy biết?” Từ cái tên “Lạc Hoa Y Y” và biểu tình đáng yêu mà đối phương sử dụng, Hà Tấn liền phỏng đoán đó là một cô gái.
Thương Hỏa hỏi lại: “Quan hệ của chúng ta không thể công khai à?”
Hà Tấn: “…”
Đây không phải là vấn đề có thể công khai hay không thể công khai, nhiều năm như vậy rồi, quan hệ giữa cậu và Thương Hỏa đã sớm chỉ còn là “danh nghĩa”, hiện tại chốc chốc lại bị người ta gọi “vợ” này “vợ” nọ, rồi chốc chốc lại lòi ra một cao thủ (có thể ngồi trên bảng xếp hạng đương nhiên đều là cao thủ) gọi “sư mẫu” ơi “sư mẫu” à … làm cho Hà Tấn đột nhiên nảy sinh loại cảm giác đâm lao đành phải theo lao!
Song, mất tự nhiên thì mất tự nhiên, nhưng xuất phát từ lễ phép thông thường, Hà Tấn vẫn gửi lại cho Lạc Hoa Y Y một câu “Xin chào.”.
Mới chào hỏi đôi câu, Tần Dương đã muốn mang Tiểu tiên A Tấn rời đi, đồng thời gửi tin nhắn tới cho Lạc Hoa: “Chúng ta đi trước.”
Lạc Hoa Y Y ngồi trước máy vi tính kinh ngạc mà nhìn Thương Hỏa Vô Tình ôm Tiểu tiên A Tấn vào trong ngực sau đó cùng cưỡi tọa kỵ rời đi. Tọa kỵ mà bọn họ ngồi chính là con “Cùng kỳ liệt diễm” rất ít khi được thả ra của Vô Tình, cũng là giải thưởng khi hắn dành được giải quán quân trong mùa thi đấu PK năm trước, là thần thú có một không hai trên toàn server.
Khi cô ở bên hắn cũng chưa bao giờ nhận được đãi ngộ như vậy, bởi vì hai người đều là ma, đều có cánh, cho nên đi đâu cứ trực tiếp bay thôi. Vô Tình bay phía trước, cô theo ở phía sau, trước kia còn cảm thấy lãng mạn không gì sánh được, hiện tại mới nhận ra tất cả chẳng qua chỉ là tự dối gạt bản thân mình.
Nhìn một câu “Sư mẫu, có cơ hội cùng chơi với nhau nha, con không quấy rầy hai người nữa~” vẫn còn hiển hiện trong khung chat mật chưa kịp gửi đi, cô lặng lẽ xóa từng chữ từng chữ một, trong lòng cũng theo đó mà dâng lên một cảm giác mất mát thật lớn lao.
Hà Tấn không biết Lạc Hoa Y Y vừa ở ngay bên cạnh, chỉ biết đối phương không nói gì thế cho nên cũng chẳng để tâm đến nữa.
Thương Hỏa lại mở chat voice một lần nữa, tiếp tục mang theo Hà Tấn đi tìm “miền ký ức”. Cứ đến một chỗ nào đó hắn sẽ dừng lại kể qua loa chút chuyện ngày xưa, nào là lần đầu cùng nhau lạc đường ở rừng Thúy Vi, nào là lần đầu truy đối thủ trên Tiên Nhân đảo, nào là lần đầu cùng đốt pháo hoa tại trấn Long Đông…
Được Thương Hỏa nhắc nhở, Hà Tấn đã nhớ ra phần lớn những chuyện ngày xưa, cũng chậm rãi tìm lại được cảm giác vui vẻ khi chơi chung với người nọ.
Đích thực, quan hệ của bọn họ tốt lắm, mỗi lần online đều sẽ chơi đùa cùng nhau, cuối tuần ba mẹ vắng nhà, Hà Tấn sẽ lén chat voice với người nọ… Song, tình cảm này đương nhiên không phải tình yêu nam nữ, mà chỉ là tình bạn trong sáng thuần khiết đúng nghĩa thôi! Hoặc cũng có thể nói là tình anh em gắn bó nhiều năm đi, trong trí nhớ của cậu, Thương Hỏa giống như một đứa em trai cần người bảo vệ, mà Hà Tấn, vừa vặn lại rất thích lo chuyện bao đồng.
Còn về cuộc “hôn nhân” kia, nói ra cũng phi thường đơn giản, đúng như những gì Hà Tấn phỏng đoán, tất cả đều vì kinh nghiệm, vì thăng cấp mà thôi.
Tuy trong game cũng có hệ thống kết nghĩa, nhưng phúc lợi của việc “kết nghĩa” kém “kết hôn” rất là xa.
Thương Hỏa là phàm nhân giới tính nam không thể thay đổi được, song Hà Tấn lại là “Tinh linh” không giới tính, có thể tự chọn hình thái cho mình, chỉ cần biến ra bộ dáng của con gái thì liền có thể dắt theo Thương Hỏa tới chỗ “Tình tiên” xin kết lương duyên, thành vợ thành chồng. Điều này cũng triệt để lý giải bộ dáng “Loli áo xanh” hiện tại của cậu.
Bạn hỏi Hà Tấn có cảm thấy xấu hổ khi kết hôn với người cùng giới tính không ấy à? Một thiếu niên mười lăm tuổi ngây thơ thuần khiết làm sao có thể để tâm tới loại chuyện này! Vốn chỉ là một cái game thôi, căn bản không có khả năng thành sự thật, cứ chơi vui vẻ là được rồi!
… That’s all.
Thế nhưng, Hà Tấn không ngờ, một mảnh hoài niệm bị mình vứt bỏ trong dòng sông ký ức chảy dài lại là thứ mà Thương Hỏa nhớ mãi không quên. Rất nhiều chi tiết được đối phương nhắc lại với cảm giác thân thiết, ấm áp, thậm chí còn pha một chút ngọt ngào. Tình bạn đơn thuần năm xưa lại giống như bởi vì ấp ủ suốt tám năm đằng đẵng mà dần lên men, thay hương đổi vị, “chờ đợi” đã thành thói quen, mà “không ly hôn” lại là một lẽ tự nhiên như không thể nào thay đổi.
Giờ phút này, trong lòng Hà Tấn mới nảy sinh một tia áy náy, vì mình không từ mà biệt, lại vì sự trọng nghĩa thâm tình của người kia.
Dường như để che giấu vẻ chột dạ, Hà Tấn vẫn luôn gửi tin nhắn sang cho Thương Hỏa, mà thực ra cậu cũng muốn hỏi nhiều thứ lắm.
Tiểu tiên A Tấn: “Sao cậu lại trở thành Ma tôn thế? Tôi vừa mới nhìn qua bản giới thiệu cấp bậc, trên đó viết chỉ có Hồn mới có thể tu ma, còn Phàm nhân chỉ được tu Thần, không phải sao?”
Thương Hỏa giải thích qua loa với cậu về con đường đọa ma, Hà Tấn kỳ quái hỏi: “Đang êm đẹp sao tự nhiên lại muốn đọa ma?”
Thương Hỏa: “Thần nhiều nhưng không có đối thủ.”
Tiểu tiên A Tấn: “…”
Kế đó, Thương Hỏa lại bổ sung một câu: “Sau khi đọa ma biết người biết ta, đánh nhau với Thần cũng tương đối là kích thích.”
Tiểu tiên A Tấn: “Lợi hại…”
Tám năm không gặp, mọi thứ đã khác xa như trời với vực, ai mà ngờ được cái tên tùy tùng ngớ ngẩn vẫn luôn nhắm mắt theo đuôi mình năm xưa nay đã trở thành cao thủ đệ nhất server!
Hà Tấn lại hỏi: “Đứng đầu server có cảm giác gì?”
Thương Hỏa cười cười: “Có lẽ cũng giống cảm giác khi cậu đứng đầu lớp trong các kỳ thi vậy.”
Hà Tấn câm nín… năm đó tại sao mình còn nói mấy cái chuyện như thế này cho Thương Hỏa nhỉ!
Thương Hỏa: “Cậu hỏi nhiều như vậy, cũng phải cho tôi hỏi cậu một câu chứ.”
Hà Tấn hào phóng trả lời: “Hỏi đi.”
Thương Hỏa: “Tôi nhớ năm đó cậu nói muốn thi vào Hoa đại, thi đậu không?”
Hà Tấn giật mình, không dự đoán được Thương Hỏa sẽ hỏi tới chuyện trong hiện thực. Tuy nhiên từ khi hai người bọn họ chơi chung, đối phương vẫn vô cùng phóng khoáng, nếu mình cứ che che giấu giấu thì cũng quá keo kiệt rồi, vì thế cậu thành thực trả lời: “Đậu.”
Thương Hỏa: “Ha ha, đậu là tốt rồi.”
Hà Tấn: “…”
Bất tri bất giác, thời gian trong thế giới game đã là chạng vạng, Thương Hỏa mang Hà Tấn đến bên hồ, ráng chiều đã đổ về Tây, từng tia sáng tím đỏ nhạt nhòa rơi xuống vương đầy mặt nước làm cho những gợn sóng lóng lánh như tỏa hào quang, đẹp đẽ hệt như một chốn bồng lai tiên cảnh.
Hà Tấn nhanh chóng nhận ra nơi này — hồ Linh Tê.
Giữa hồ Linh Tê có một hòn đảo nhỏ gọi là “Thái Phượng”, đường lên đảo là một cái cầu có tên “Ô Thước”, đầu cầu ở phía ven hồ có một NPC tên gọi “Ngưu Lang”, mà bên kia cầu chính là NPC “Chức Nữ” …
Đúng vậy, đây là nơi làm nhiệm vụ vợ chồng.
Trong『 Linh Tiên 』, sau khi hai người kết duyên có thể làm nhiệm vụ vợ chồng mỗi ngày, hoàn thành sẽ thu được rất nhiều kinh nghiệm.
Cách thức thực hiện nhiệm vụ chính là, người chơi nam – nữ chia ra đứng ở trước mặt hai cái NPC, lần lượt trả lời những câu hỏi giống nhau, xem thử có tâm ý tương thông hay không. Nếu đáp án của cả hai đồng nhất thì có thể nhận được điểm kinh nghiệm rồi.
Câu hỏi không quá nhiều, tổng cộng là mười câu, càng về sau kinh nghiệm càng cao, căn cứ vào cấp bậc của Hà Tấn, nếu trả lời đúng toàn bộ thì có thể tăng lên được nửa thanh kinh nghiệm luôn.
Nhiệm vụ này nghe thì đơn giản, nhưng lúc thực thi cũng không dễ dàng, bởi một khi nhiệm vụ mở ra, hệ thống sẽ ngăn cản bất cứ phương thức đối thoại nào giữa hai game thủ, kể cả chức năng voice chat, hơn nữa mỗi câu hỏi chỉ có 10 giây để trả lời. Trong quá trình lần lượt “trả bài”, nếu người chơi đáp sai sẽ bị “mất máu”, cơ bản chỉ cần sai năm câu là liền “sấp mặt lờ”, mà nếu một bên đi tong hiển nhiên nhiệm vụ sẽ không cách nào tiếp tục. Đến lúc đó cầu Ô Thước sẽ gãy, hai nhân vật sẽ bị ngăn cách ở hai bên đồng thời không thể di chuyển trong vòng mười lăm phút, tóm lại là chỉ có thể cách một quãng nước hồ lóng lánh mà đắm đuối nhìn nhau.
Tuy nhiên, những game thủ đã quen game luôn có thể tìm được phương thức “gian lận”, nếu hai người ở chung một phòng, hoặc gọi điện thoại cho nhau bàn bạc đáp án thì khẳng định là vừa nhanh vừa chuẩn cmnr!
Nhìn thấy NPC quen thuộc vẫn đứng ở một vị trí cũng thực là quen thuộc, Hà Tấn liền đoán đây là nơi làm nhiệm vụ vợ chồng mà 『 Thần Ma 』 được kế thừa nguyên vẹn từ『 Linh Tiên 』, chỉ không biết cách chơi có còn giống như lúc trước nữa không.
Dường như đoán được suy nghĩ trong lòng Hà Tấn, Thương Hỏa đột nhiên lên tiếng hỏi: “Có muốn làm thử hay không?”
——–
※ Chuyện cũ ở Linh Tiên ※ ( 6)
『 Linh Tiên 』 chính thức tuyên bố một quy tắc mới — kết hôn khác chủng tộc!
Điều này có nghĩa là… phàm nhân và tinh linh cũng có thể lấy nhau! (≧▽≦)
Vì để thúc đẩy cái quy tắc mới này, trong vòng một tháng kế tiếp phàm nhân và tinh linh sau khi kết hôn cùng đi đánh quái sẽ được nhân đôi kinh nghiệm, mặt khác mỗi lần làm nhiệm vụ vợ chồng cũng thu hoạch được số điểm kinh nghiệm rất cao~!
Hà Tấn biết được tin tức này, lập tức đi tìm Thương Hỏa: “Bọn mình kết hôn đi!”
Thương Hỏa: “…”
Đang lúc chém quái hăng say, Thương Hỏa đột nhiên bất động, mặc cho cả đám tiểu quái từng chút từng chút cào lên người mình, máu cũng theo đó mà phụt phụt phụt — rớt.
Tần Dương ngơ ngác nhìn màn hình…
A Tấn thế mà cầu hôn mình hả? (O_O)
A Tấn… là con gái sao?! (O口O)
Và thế là, bạn nhỏ Tần Dương vẫn luôn tâm tâm niệm niệm A Tấn cũng là một bé trai đột nhiên đỏ mặt ~! (O////O)
Tần Dương mười bốn tuổi đơn thuần cho rằng chỉ có trai gái mới có thể kết hôn, cho dù là trong game thì cũng vậy.
Nó chơi một nhân vật nam chủng tộc phàm nhân, mà A Tấn lại đề nghị “kết hôn” với nó, từ đây suy ra A Tấn là con gái.
Tiểu tiên A Tấn: “Cậu đâu rồi? Sao đấy?”
Thương Hỏa: “À…”
Nhớ lại những chuyện phát sinh lúc trước, thoáng chốc Tần Dương bỗng trở nên ngượng ngùng, cho tới bây giờ nó cũng chưa từng thân thiết với con gái như vậy, mà trong ấn tượng của nó, A Tấn quả thực là mềm mại và nũng nịu không khác gì con gái…
Nhưng mà, hình như, nó còn cảm thấy rất thích. (>////
*****
Thương Hỏa bảo Hà Tấn chờ, thế là Hà Tấn một bên làm quen trở lại với thao tác trên giao diện, một bên hồi tưởng lại cái câu người kia vừa nói.
“Bởi vì cậu là vợ tôi…”
Trong game, quan hệ của bọn họ vốn dĩ chính là vợ chồng, đối phương nói thế, hình như cũng không có gì kỳ quái.
Nhưng mà cái kiểu nói chuyện ái muội này… khiến cho Hà Tấn luôn luôn có loại cảm giác bị người “đùa giỡn”…
Cậu là con trai, thế mà lại có cảm giác bị một tên con trai khác trêu ghẹo… Biết nói sao đây nhỉ, dường như cũng không ghê tởm, mà chỉ có chút xấu hổ, có chút bối rồi, còn có một chút… hay hay~(=_=)
… Được rồi, có lẽ là bởi cậu thích ứng quá tốt đối với nhân vật “nam phẫn nữ trang” cho nên mới thành ra như vậy, nhỉ…
Nhưng mà, vì cái quái gì cậu phải thích ứng với nhân vật kia hả trời! (= 皿 =)
Ngay tại thời điểm Hà Tấn còn đang miên man suy nghĩ, ô trò chuyện công cộng ở bên dưới đột nhiên hiện lên một tin nhắn mới —
〖 Tán gẫu mật 〗『 Lạc Hoa Y Y 』nói với bạn: “Xin chào~ ”
Trong game 『 Thần Ma 』, người chơi không nhìn thấy nick thì thanh âm cũng sẽ không nghe được, chỉ có thể thêm bạn rồi dùng bong bóng chat hoặc gửi “Tán gẫu mật” trong ô trò chuyện công cộng cho đối phương, Lạc Hoa Y Y chính là chọn cách thứ hai.
Hà Tấn ngẩn người, cảm giác cái tên này có hơi quen mắt, sau đó cậu nhanh chóng nhớ ra mình vừa mới nhìn thấy cái tên này ở trên bảng xếp hạng, đang định xác nhận lại một lần đã thấy ô trò chuyện lại hiện lên một cái tin —
〖 Tán gẫu mật 〗『 Lạc Hoa Y Y 』nói với bạn: “Sư mẫu ~o(∩_∩)o~ ”
Hà Tấn: “…”
Hà Tấn 囧囧 hỏi Thương Hỏa: “Lạc Hoa Y Y… là đồ đệ của cậu?”
Thương Hỏa Vô Tình: “Ừ.”
Tiểu tiên A Tấn: “Cậu nói quan hệ của chúng ta cho cô ấy biết?” Từ cái tên “Lạc Hoa Y Y” và biểu tình đáng yêu mà đối phương sử dụng, Hà Tấn liền phỏng đoán đó là một cô gái.
Thương Hỏa hỏi lại: “Quan hệ của chúng ta không thể công khai à?”
Hà Tấn: “…”
Đây không phải là vấn đề có thể công khai hay không thể công khai, nhiều năm như vậy rồi, quan hệ giữa cậu và Thương Hỏa đã sớm chỉ còn là “danh nghĩa”, hiện tại chốc chốc lại bị người ta gọi “vợ” này “vợ” nọ, rồi chốc chốc lại lòi ra một cao thủ (có thể ngồi trên bảng xếp hạng đương nhiên đều là cao thủ) gọi “sư mẫu” ơi “sư mẫu” à … làm cho Hà Tấn đột nhiên nảy sinh loại cảm giác đâm lao đành phải theo lao!
Song, mất tự nhiên thì mất tự nhiên, nhưng xuất phát từ lễ phép thông thường, Hà Tấn vẫn gửi lại cho Lạc Hoa Y Y một câu “Xin chào.”.
Mới chào hỏi đôi câu, Tần Dương đã muốn mang Tiểu tiên A Tấn rời đi, đồng thời gửi tin nhắn tới cho Lạc Hoa: “Chúng ta đi trước.”
Lạc Hoa Y Y ngồi trước máy vi tính kinh ngạc mà nhìn Thương Hỏa Vô Tình ôm Tiểu tiên A Tấn vào trong ngực sau đó cùng cưỡi tọa kỵ rời đi. Tọa kỵ mà bọn họ ngồi chính là con “Cùng kỳ liệt diễm” rất ít khi được thả ra của Vô Tình, cũng là giải thưởng khi hắn dành được giải quán quân trong mùa thi đấu PK năm trước, là thần thú có một không hai trên toàn server.
Khi cô ở bên hắn cũng chưa bao giờ nhận được đãi ngộ như vậy, bởi vì hai người đều là ma, đều có cánh, cho nên đi đâu cứ trực tiếp bay thôi. Vô Tình bay phía trước, cô theo ở phía sau, trước kia còn cảm thấy lãng mạn không gì sánh được, hiện tại mới nhận ra tất cả chẳng qua chỉ là tự dối gạt bản thân mình.
Nhìn một câu “Sư mẫu, có cơ hội cùng chơi với nhau nha, con không quấy rầy hai người nữa~” vẫn còn hiển hiện trong khung chat mật chưa kịp gửi đi, cô lặng lẽ xóa từng chữ từng chữ một, trong lòng cũng theo đó mà dâng lên một cảm giác mất mát thật lớn lao.
Hà Tấn không biết Lạc Hoa Y Y vừa ở ngay bên cạnh, chỉ biết đối phương không nói gì thế cho nên cũng chẳng để tâm đến nữa.
Thương Hỏa lại mở chat voice một lần nữa, tiếp tục mang theo Hà Tấn đi tìm “miền ký ức”. Cứ đến một chỗ nào đó hắn sẽ dừng lại kể qua loa chút chuyện ngày xưa, nào là lần đầu cùng nhau lạc đường ở rừng Thúy Vi, nào là lần đầu truy đối thủ trên Tiên Nhân đảo, nào là lần đầu cùng đốt pháo hoa tại trấn Long Đông…
Được Thương Hỏa nhắc nhở, Hà Tấn đã nhớ ra phần lớn những chuyện ngày xưa, cũng chậm rãi tìm lại được cảm giác vui vẻ khi chơi chung với người nọ.
Đích thực, quan hệ của bọn họ tốt lắm, mỗi lần online đều sẽ chơi đùa cùng nhau, cuối tuần ba mẹ vắng nhà, Hà Tấn sẽ lén chat voice với người nọ… Song, tình cảm này đương nhiên không phải tình yêu nam nữ, mà chỉ là tình bạn trong sáng thuần khiết đúng nghĩa thôi! Hoặc cũng có thể nói là tình anh em gắn bó nhiều năm đi, trong trí nhớ của cậu, Thương Hỏa giống như một đứa em trai cần người bảo vệ, mà Hà Tấn, vừa vặn lại rất thích lo chuyện bao đồng.
Còn về cuộc “hôn nhân” kia, nói ra cũng phi thường đơn giản, đúng như những gì Hà Tấn phỏng đoán, tất cả đều vì kinh nghiệm, vì thăng cấp mà thôi.
Tuy trong game cũng có hệ thống kết nghĩa, nhưng phúc lợi của việc “kết nghĩa” kém “kết hôn” rất là xa.
Thương Hỏa là phàm nhân giới tính nam không thể thay đổi được, song Hà Tấn lại là “Tinh linh” không giới tính, có thể tự chọn hình thái cho mình, chỉ cần biến ra bộ dáng của con gái thì liền có thể dắt theo Thương Hỏa tới chỗ “Tình tiên” xin kết lương duyên, thành vợ thành chồng. Điều này cũng triệt để lý giải bộ dáng “Loli áo xanh” hiện tại của cậu.
Bạn hỏi Hà Tấn có cảm thấy xấu hổ khi kết hôn với người cùng giới tính không ấy à? Một thiếu niên mười lăm tuổi ngây thơ thuần khiết làm sao có thể để tâm tới loại chuyện này! Vốn chỉ là một cái game thôi, căn bản không có khả năng thành sự thật, cứ chơi vui vẻ là được rồi!
… That’s all.
Thế nhưng, Hà Tấn không ngờ, một mảnh hoài niệm bị mình vứt bỏ trong dòng sông ký ức chảy dài lại là thứ mà Thương Hỏa nhớ mãi không quên. Rất nhiều chi tiết được đối phương nhắc lại với cảm giác thân thiết, ấm áp, thậm chí còn pha một chút ngọt ngào. Tình bạn đơn thuần năm xưa lại giống như bởi vì ấp ủ suốt tám năm đằng đẵng mà dần lên men, thay hương đổi vị, “chờ đợi” đã thành thói quen, mà “không ly hôn” lại là một lẽ tự nhiên như không thể nào thay đổi.
Giờ phút này, trong lòng Hà Tấn mới nảy sinh một tia áy náy, vì mình không từ mà biệt, lại vì sự trọng nghĩa thâm tình của người kia.
Dường như để che giấu vẻ chột dạ, Hà Tấn vẫn luôn gửi tin nhắn sang cho Thương Hỏa, mà thực ra cậu cũng muốn hỏi nhiều thứ lắm.
Tiểu tiên A Tấn: “Sao cậu lại trở thành Ma tôn thế? Tôi vừa mới nhìn qua bản giới thiệu cấp bậc, trên đó viết chỉ có Hồn mới có thể tu ma, còn Phàm nhân chỉ được tu Thần, không phải sao?”
Thương Hỏa giải thích qua loa với cậu về con đường đọa ma, Hà Tấn kỳ quái hỏi: “Đang êm đẹp sao tự nhiên lại muốn đọa ma?”
Thương Hỏa: “Thần nhiều nhưng không có đối thủ.”
Tiểu tiên A Tấn: “…”
Kế đó, Thương Hỏa lại bổ sung một câu: “Sau khi đọa ma biết người biết ta, đánh nhau với Thần cũng tương đối là kích thích.”
Tiểu tiên A Tấn: “Lợi hại…”
Tám năm không gặp, mọi thứ đã khác xa như trời với vực, ai mà ngờ được cái tên tùy tùng ngớ ngẩn vẫn luôn nhắm mắt theo đuôi mình năm xưa nay đã trở thành cao thủ đệ nhất server!
Hà Tấn lại hỏi: “Đứng đầu server có cảm giác gì?”
Thương Hỏa cười cười: “Có lẽ cũng giống cảm giác khi cậu đứng đầu lớp trong các kỳ thi vậy.”
Hà Tấn câm nín… năm đó tại sao mình còn nói mấy cái chuyện như thế này cho Thương Hỏa nhỉ!
Thương Hỏa: “Cậu hỏi nhiều như vậy, cũng phải cho tôi hỏi cậu một câu chứ.”
Hà Tấn hào phóng trả lời: “Hỏi đi.”
Thương Hỏa: “Tôi nhớ năm đó cậu nói muốn thi vào Hoa đại, thi đậu không?”
Hà Tấn giật mình, không dự đoán được Thương Hỏa sẽ hỏi tới chuyện trong hiện thực. Tuy nhiên từ khi hai người bọn họ chơi chung, đối phương vẫn vô cùng phóng khoáng, nếu mình cứ che che giấu giấu thì cũng quá keo kiệt rồi, vì thế cậu thành thực trả lời: “Đậu.”
Thương Hỏa: “Ha ha, đậu là tốt rồi.”
Hà Tấn: “…”
Bất tri bất giác, thời gian trong thế giới game đã là chạng vạng, Thương Hỏa mang Hà Tấn đến bên hồ, ráng chiều đã đổ về Tây, từng tia sáng tím đỏ nhạt nhòa rơi xuống vương đầy mặt nước làm cho những gợn sóng lóng lánh như tỏa hào quang, đẹp đẽ hệt như một chốn bồng lai tiên cảnh.
Hà Tấn nhanh chóng nhận ra nơi này — hồ Linh Tê.
Giữa hồ Linh Tê có một hòn đảo nhỏ gọi là “Thái Phượng”, đường lên đảo là một cái cầu có tên “Ô Thước”, đầu cầu ở phía ven hồ có một NPC tên gọi “Ngưu Lang”, mà bên kia cầu chính là NPC “Chức Nữ” …
Đúng vậy, đây là nơi làm nhiệm vụ vợ chồng.
Trong『 Linh Tiên 』, sau khi hai người kết duyên có thể làm nhiệm vụ vợ chồng mỗi ngày, hoàn thành sẽ thu được rất nhiều kinh nghiệm.
Cách thức thực hiện nhiệm vụ chính là, người chơi nam – nữ chia ra đứng ở trước mặt hai cái NPC, lần lượt trả lời những câu hỏi giống nhau, xem thử có tâm ý tương thông hay không. Nếu đáp án của cả hai đồng nhất thì có thể nhận được điểm kinh nghiệm rồi.
Câu hỏi không quá nhiều, tổng cộng là mười câu, càng về sau kinh nghiệm càng cao, căn cứ vào cấp bậc của Hà Tấn, nếu trả lời đúng toàn bộ thì có thể tăng lên được nửa thanh kinh nghiệm luôn.
Nhiệm vụ này nghe thì đơn giản, nhưng lúc thực thi cũng không dễ dàng, bởi một khi nhiệm vụ mở ra, hệ thống sẽ ngăn cản bất cứ phương thức đối thoại nào giữa hai game thủ, kể cả chức năng voice chat, hơn nữa mỗi câu hỏi chỉ có 10 giây để trả lời. Trong quá trình lần lượt “trả bài”, nếu người chơi đáp sai sẽ bị “mất máu”, cơ bản chỉ cần sai năm câu là liền “sấp mặt lờ”, mà nếu một bên đi tong hiển nhiên nhiệm vụ sẽ không cách nào tiếp tục. Đến lúc đó cầu Ô Thước sẽ gãy, hai nhân vật sẽ bị ngăn cách ở hai bên đồng thời không thể di chuyển trong vòng mười lăm phút, tóm lại là chỉ có thể cách một quãng nước hồ lóng lánh mà đắm đuối nhìn nhau.
Tuy nhiên, những game thủ đã quen game luôn có thể tìm được phương thức “gian lận”, nếu hai người ở chung một phòng, hoặc gọi điện thoại cho nhau bàn bạc đáp án thì khẳng định là vừa nhanh vừa chuẩn cmnr!
Nhìn thấy NPC quen thuộc vẫn đứng ở một vị trí cũng thực là quen thuộc, Hà Tấn liền đoán đây là nơi làm nhiệm vụ vợ chồng mà 『 Thần Ma 』 được kế thừa nguyên vẹn từ『 Linh Tiên 』, chỉ không biết cách chơi có còn giống như lúc trước nữa không.
Dường như đoán được suy nghĩ trong lòng Hà Tấn, Thương Hỏa đột nhiên lên tiếng hỏi: “Có muốn làm thử hay không?”
——–
※ Chuyện cũ ở Linh Tiên ※ ( 6)
『 Linh Tiên 』 chính thức tuyên bố một quy tắc mới — kết hôn khác chủng tộc!
Điều này có nghĩa là… phàm nhân và tinh linh cũng có thể lấy nhau! (≧▽≦)
Vì để thúc đẩy cái quy tắc mới này, trong vòng một tháng kế tiếp phàm nhân và tinh linh sau khi kết hôn cùng đi đánh quái sẽ được nhân đôi kinh nghiệm, mặt khác mỗi lần làm nhiệm vụ vợ chồng cũng thu hoạch được số điểm kinh nghiệm rất cao~!
Hà Tấn biết được tin tức này, lập tức đi tìm Thương Hỏa: “Bọn mình kết hôn đi!”
Thương Hỏa: “…”
Đang lúc chém quái hăng say, Thương Hỏa đột nhiên bất động, mặc cho cả đám tiểu quái từng chút từng chút cào lên người mình, máu cũng theo đó mà phụt phụt phụt — rớt.
Tần Dương ngơ ngác nhìn màn hình…
A Tấn thế mà cầu hôn mình hả? (O_O)
A Tấn… là con gái sao?! (O口O)
Và thế là, bạn nhỏ Tần Dương vẫn luôn tâm tâm niệm niệm A Tấn cũng là một bé trai đột nhiên đỏ mặt ~! (O////O)
Tần Dương mười bốn tuổi đơn thuần cho rằng chỉ có trai gái mới có thể kết hôn, cho dù là trong game thì cũng vậy.
Nó chơi một nhân vật nam chủng tộc phàm nhân, mà A Tấn lại đề nghị “kết hôn” với nó, từ đây suy ra A Tấn là con gái.
Tiểu tiên A Tấn: “Cậu đâu rồi? Sao đấy?”
Thương Hỏa: “À…”
Nhớ lại những chuyện phát sinh lúc trước, thoáng chốc Tần Dương bỗng trở nên ngượng ngùng, cho tới bây giờ nó cũng chưa từng thân thiết với con gái như vậy, mà trong ấn tượng của nó, A Tấn quả thực là mềm mại và nũng nịu không khác gì con gái…
Nhưng mà, hình như, nó còn cảm thấy rất thích. (>////
/161
|