Chương 13:
Editor: May
Trong miệng vừa mắng Kiều Lam vừa dỗ cháu trai, Kiều Nguyên tức giận không thôi, “Nó còn chưa giặt giày cháu!”
“Chờ lát nữa bà nội thu thập nó, nhất định làm nó giặt sạch sẽ cho cháu, cháu ngoan đi ngủ trước đi”, lúc này mới dỗ Kiều Nguyên trở về ngủ, sau khi dỗ Kiều Nguyên ngủ lại tới gõ cửa phòng Kiều Lam. Lần này vừa gõ bên trong liền mở ra, bà nội Kiều sửng sốt một chút, sau đó vội vàng thúc giục Kiều Lam đi giặt giày.
“Không giặt”, Kiều Lam là ra ngoài đánh răng.
Có lẽ là đời này Kiều Lam còn chưa từng dám nói qua chữ không, trong lúc nhất thời bà nội Kiệu kinh ngạc lớn hơn phẫn nộ, “Mày là tổ tông sao, nói không giặt liền không giặt, quen thói xấu.”
“Là nó đá cháu trước”, Kiều Lam gằn từng chữ.
Bà nội Kiều trừng mắt, “Nó mới lớn như vậy, đá mày một cái thì sao, lại không đau!”
Kiều Lam:……
Kiều Nguyên béo giống như quả cầu, bà thử xem bị nó đá một chân có đau hay không.
Thầm nghĩ giảng đạo lý với bà lão này là hoàn toàn vô dụng, đánh răng xong liền đi về phòng, trực tiếp lại chặn bà nội Kiều ngoài cửa. Bà nội Kiều tức dậm chân muốn mắng người, nhưng lại sợ đánh thức cháu trai, trong miệng lải nhải nhỏ giọng mắng Kiều Lam hơn nửa ngày, đi tới cửa thấy giày Kiều Nguyên, lại luyến tiếc cháu trai không có giày mang, tới cửa cầm giày Kiều Nguyên vừa ồn ào vừa đi giặt giày.
Trước khi Kiều Lam xuyên sách, lúc học cao trung thành tích là dẫn đầu lớp, tuy rằng thi đại học qua đi đã gần hai năm, nhưng rốt cuộc nền tảng còn đó, một chương trình học năm nhất cao trung cũng không nặng, Kiều Lam xem sách một lát, 11 giờ liền đúng giờ đi ngủ.
Ngược lại ngày thường bà nội Kiều đã sớm ngủ với cháu trai vẫn luôn không ngủ, chờ lúc gần 12 giờ, ba mẹ Kiều trở về, bà nội Kiều nhảy nhót chạy đến trước mặt ba Kiều cáo trạng Kiều Lam, “Nguyên Nhi chỉ lớn như vậy, vừa đẩy lại xô đẩy cho Nguyên Nhi đều khóc, giày mới con mua cho Nguyên Nhi mới mang một ngày liền dẫm bẩn, dẫm bẩn còn không giặt…”
Vốn dĩ ba Kiều bị Kiều Lam chọc tức muốn lập tức đá cửa phòng Kiều Lam.
Mẹ Kiều nghĩ đến lá gan kia của Kiều Lam, làm sao cũng không cảm thấy Kiều Lam dám đánh Kiều Nguyên. Ngày thường đều là Kiều Nguyên đánh Kiều Lam, Kiều Lam đến cãi lại cũng không dám càng không nói đánh trả, lại biết bà nội Kiều chán ghét Kiều Lam, tuy rằng bà cũng không quá thích Kiều Lam, nhưng càng không muốn để bà nội Kiều hài lòng như vậy, một phen giữ chặt ba Kiều, “Ngày mai con trai còn đi học, vừa nháo sẽ đánh thức con trai, có chuyện gì ngày mai lại nói”, lúc này mới khuyên ba Kiều trở về.
Bà nội Kiều cáo trạng không hiệu quả, hung hăng trừng mắt nhìn mẹ Kiều một cái, tức giận về phòng ngủ.
Kiều Lam ngủ một giấc an ổn, 6 giờ 10 ngày hôm sau rời giường, trong nhà đều còn chưa thức dậy, thực an tĩnh, Kiều Lam đi phòng bếp nhìn một vòng, ở tủ lạnh cầm một hộp sữa bò đi trường học. Ở nhà ăn quẹt thẻ cơm một chút, trên thẻ còn có 80 đồng, không có tiết kiệm tiền quẹt trứng gà sữa đậu nành bánh bao, buổi chiều ngày hôm qua chỉ ăn một cái bánh mì, lúc này rất đói.
Hơn nữa thân thể này quá kém, cần thiết bổ sung thật tốt.
Sau khi ăn xong trên đường đi phòng học, gặp được mấy người Trần Diệu Dương, nói đúng ra là Kiều Lam đi ở phía trước, mấy người Trần Diệu Dương đi ở phía sau.
/486
|