Tại căn hộ của Hàn Phong
Lý Minh mở cửa phòng ngủ của Hàn Phong bước vào: “Hàn Phong, anh mau dậy đi, có chuyện lớn rồi”
Hàn Phong: “có chuyện gì chứ? Sao đến sớm vậy?”
Lý Minh: “ anh mau đọc báo sáng nay đi”- Lý Minh ném xuống bàn một tập báo mới ra lò nóng hổi.
Ngay trang nhất, tiêu đề kèm ảnh phóng to: “ Hàn Phong – Hiểu Thanh, cặp đôi thần tượng mới nổi trong thế giới C-biz”; “Hàn Phong, Hiểu Thanh dắt tay nhau bước lên vị trí đầu bảng trong làn giải trí Hoa Ngữ”.
Hàn Phong tức giận đập tờ báo xuống mặt bàn: “ chuyện gì thế này, tin tức này từ đâu ra, thật sự quá vớ vẩn?”
Lý Minh: “ tối hôm qua trong buổi lễ nhận thưởng bình chọn ca khúc được yêu thích nhất gì gì đó, cô ta đã gián tiếp tuyên bố đang có quan hệ qua lại với anh đó”.
Hàn Phong: “chuyện này là thật sao? tôi không có mà”
- dĩ nhiên , em biết anh và cô ta không có gì. Người anh yêu là Phương Nguyên mà. Nhưng mọi người có ai biết điều đó chứ.
- Phải rồi, Phương Nguyên ?... không được để cô ấy xem bài báo này.
- Anh à, chuyện này không thể giấu mãi được, phương tiện truyền thông ở khắp mọi nơi.
- Không được, dù sao cũng phải chính anh nói cho Phương Nguyên biết, anh không thể để cô ấy hiểu lầm được.
Hàn Phong nhanh chóng thay đồ, rồi lấy chìa khóa xe ô tô rời đi.
* * *
Trước cổng nhà Phương Nguyên:
Phương Nguyên diện một bộ quần áo năng động, không kém duyên dáng, mỉm cười chào Hàn Phong: “ mới chia tay hôm qua, hôm nay đã nhớ em rồi sao?”- cô nghiêng đầu
- Phải rồi, anh nhớ em không chịu được- Anh quàng tay ôm lấy cô
- Thật không đây? đáng nghi lắm nha, phải làm chuyện gì có lỗi với em không?
- Đâu có, anh thật lòng mà.
- Vậy hôm nay, mình đi đâu đây?
- Uhm… hôm nay chúng ta đi picnic nhé.
- Thật chứ?
- Dĩ nhiên rồi. Xuất phát nào
- Let’s goooooo…-Phương Nguyên hào hứng
Họ cùng Lý Minh Và Hoàng Anh đi cắm trại ở khu picnic khá xa thành phố nhưng được bảo vệ an ninh rất chặt chẽ.
* * *
Màn đêm buông xuống, Phương Nguyên ngồi bên đốm lửa đang cháy bập bùng, ngắm nhìn những vì sao xinh đẹp điểm trên tấm thảm nhung mềm mại. gió hiu hiu thổi se se lạnh, miên màn làn da cô gái trẻ.
Hàn Phong từ đằng sau đi tới khoác lên người cô một tấm mền mỏng: “em còn lạnh không?”
-không sao ạ, thế này đủ ấm rồi mà.
Hàn Phong cười dịu dàng: “ em… đi picnic qua đêm như thế này… là lần đầu tiên phải không?”
- Đúng vậy.. trước kia khi còn ở nhà cũng rất ít khi ra ngoài buổi tối.
- Tại sao?
- Uh…không biết nữa. buổi tối là thời gian để nghỉ ngơi, mọi người đổ ra đường cũng rất có không khí, khung cảnh cũng rất quyến rũ… nhưng bản thân thì dường như đã mặc định… khung cảnh xinh đẹp đó là dành cho những cặp yêu nhau rồi.- Phương Nguyên cười thẹn thùng
- Vậy là từ hôm nay em có thể thưởng thức khung cảnh xinh đẹp này theo đúng nghĩa rồi đấy- anh vòng tay ôm lấy cô, hai người cùng nhìn lên bầu trời kia.
- Đúng vậy, cảm ơn anh, Hàn Phong.- cô thơm nhẹ lên má anh
Không gian yên tĩnh , hạnh phúc ngập tràn
Một lúc sau, Hàn Phong thở dài.
Phương Nguyên nhìn sang anh: “Hàn Phong, có phải có chuyện gì muốn nói với em không?”
Hàn Phong nhìn vào mắt Phương Nguyên: “em biết rồi sao?”
Phương Nguyên gật đầu.
Hàn Phong: “vậy sao không hỏi? hay em không muốn biết?”
Phương Nguyên: “Hàn Phong, sáng nay, lúc Hoàng Anh update thông tin, em đã biết chuyện này rồi. Lúc anh đến tìm em, em càng hiểu anh muốn tự mình nói với em, không muốn em hiểu lầm…Trước kia, khi thấy người con gái khác xuất hiện trong nhà anh, em rất bực mình, uất ức, bây giờ cũng vậy, có người con gái công khai tình cảm với anh, nhưng… bây giờ em đã chọn anh, em chỉ muốn anh hiểu 1 điều- cô ôm cổ anh- Hàn Phong, em tin anh.
Anh nhìn sâu vào mắt cô, anh tự hào về cô, tình yêu chính là như vậy, họ hiểu, chấp nhận, tin tưởng nhau tuyệt đối.
Cô tựa đầu lên vai anh, anh vòng tay ôm lấy cô, hai người tay nắm tay cùng ngắm bầu trời đêm yên bình của riêng hai người. Anh ngêu ngao hát những ca từ chợt thoáng qua trong đầu: “…em, người con gái xinh đẹp diu dàng ấy…em chính là hơi thở của anh…anh sẽ mãi mãi…mãi mãi yêu em”. Cô đã ngủ, ngủ trong vòng tay bình yên ấm áp của anh, cô khẽ nhếc môi cười hạnh phúc khi nghe anh hát, bài hát yêu thương anh dành cho cô.
* * *
Trong phòng ngủ Phương Nguyên, Hoàng Anh có vẻ bất bình: “ cậu định cứ để vậy mà cho qua chuyện này à?”
Phương Nguyên đáp lại: “không như vậy, chả lẽ tớ phải đến giằn mặt cô ta sao?”
-không phải như thế thì cậu cũng phải có động thái gì thể hiện cậu không hài lòng về chuyện này. Trong tình yêu, lòng tin là vô cùng cần thiết, ai cũng biết tin nhưng người ta vẫn ngoại tình đầy ra đấy. Cậu phải có hành động khẳng định chủ quyền đi, ít nhất là với cô Hiểu Thanh lắm trò đấy”.
Phương Nguyên trầm tư suy nghĩ.
* * *
Tại trường quay, phóng viên vây kín cửa ra vào, Hàn Phong lộng lẫy xuất hiện, lập tức trở thành tâm điểm chú ý : “Anh Hàn Phong, mong anh trả lời câu hỏi của chúng tôi”
Hàn Phong dừng lại. “về chuyện cô Hiểu Thanh công khai tình cảm dành cho anh, anh nghĩ như thế nào?”, “ có phải anh và cô Hiểu Thanh đang công khai qua lại?”
Hàn Phong dõng dạc: “ đối với Hiểu Thanh, tôi luôn coi cô ấy là một người bạn tốt, một người cộng sự chuyên nghiệp. Sau này cũng sẽ là như vậy, mong chúng tôi sẽ tiếp tục hợp tác vui vẻ.”
Đám phóng viên xì xầm. rồi một câu hỏi nổi lên: “vậy có phải trong tim anh đã có cô gái khác?”
Hàn Phong cười nhẹ: “cảm ơn câu hỏi của bạn. tôi bây giờ chỉ nhớ thương duy nhất cô gái đó.”
Đám phóng viên lại rộ lên: “ cô ấy là ai?”, “ cô ấy có phải người trong giới giải trí không?”
Hàn Phong: “ cô ấy là người ngoài ngành nên tôi không tiện chia sẻ. Cảm ơn sự quan tâm của các bạn đến chúng tôi. Nhưng tôi mong rằng chuyện này sẽ đến đây thôi. Đến khi chúng tôi sẵn sàng công khai tình cảm, mong sẽ nhận được sự ủng hộ từ mọi người. tôi xin cảm ơn”.
* * *
Đạo diễn: “cắt, nghỉ trưa , 1h30 chúng ta tiếp tục quay”
Hiểu Thanh tức giận đi về phòng hóa trang: “Hàn Phong, tại sao anh lại nói đạo diễn thay đổi toàn bộ cảnh ân ái của hai nhân vật chính? Anh có biết vai diễn này quan trọng với tôi như thế nào không?”
-nếu chỉ dựa vào những cảnh nóng đó để nổi tiếng, cô nói ra những lời đó, không thấy hổ thẹn khi đứng trong ngành giải trí sao?- Hàn Phong sắc sảo
Hiểu Thanh ôm lấy anh: “Hàn Phong, em yêu anh, chả lẽ anh không nhận ra sao?”.
Anh gỡ tay Hiểu Thanh ra: “cô hãy tự trọng, tôi đã có bạn gái rồi”
Hiểu Thanh tức giận: “cô ta là ai?, anh nói đi. Rốt cuộc em có điểm gì không bằng cô ta để anh chọn cô ta mà không chọn em”.
Hàn Phong lạnh lùng: “cô…mãi mãi không thể so với cô ấy được”
Hiểu Thanh sững sờ. Tiếng gõ cửa vang lên. Hoàng Anh xuất hiện với chiếc máy quay: “ nữ chính bị từ chối, ve vãn, cầu xin tình yêu từ nam chính sẽ giật tít ngày mai lại còn video xác thực làm bằng chứng. có tờ báo nào lại không muốn có tin này. Có khi fanpage của mình sẽ đạt 1 triệu like chỉ trong một đêm cũng nên. Phương Nguyên cậu nói có đúng không?”
Phương Nguyên xuất hiện từ đằng sau với bộ váy hoa xòe qua đầu gối, chiếc áo sơ mi khoét lách cài cúc trên cùng sơ vin đầy duyên dáng đúng kiểu tiểu thư khuê các. Mái tóc đen mượt mà xõa ngang vai càng yêu kiều: “ Hoàng Anh, làm người chớ nên làm thế … cùng là con gái với nhau ai mà chả mong được yêu thương… nhưng mà loại người cưỡng ép tình yêu, dùng tình yêu để củng cố sự nghiệp của mình thì thật đáng coi thường nhưng cũng đáng thương hại lắm .”
Hiểu Thanh uất ức không nói lên lời: “cô…”
Hoàng Anh: “ế… cô làm sao? cô còn muốn cho cả thế giới thấy bộ dạng thất bại của cô sao?”
Phương Nguyên: “ tôi vốn định mang cơm tới mời cô cùng ăn với chúng tôi…nhưng tôi nghĩ bữa cơm này…cô nuốt không trôi rồi.”
Hiểu Thanh tức giận bỏ đi.
* * *
Hàn Phong cười ấm áp: “Phương Nguyên, em đến rồi.”
Phương Nguyên làm bộ tức giận đánh Hàn Phong: “ anh đó, anh là của em rồi, tùy tiện cho ai ôm cũng được hả?”
Hàn Phong ôm cô vào lòng: “anh biết lỗi rồi mà, anh xin lỗi, anh là của em, tất cả của anh đều là của em, em cứ đánh anh như vậy chẳng lẽ em không đau à?”
Phương Nguyên : “anh còn trả treo nữa cơ à.”
Hàn Phong thơm yêu lên má Phương Nguyên, hai người nhìn nhau hạnh phúc.
Lý Minh: “hai người này, có thể lịch sự chút không?”
Hoàng Anh: “ cứ dính lấy nhau như thế là phạm qui đấy nhé”
Bốn người cùng mở cơm hộp do Hoàng Anh và Phương Nguyên chuẩn bị cùng ăn vui vẻ.
Lý Minh mở cửa phòng ngủ của Hàn Phong bước vào: “Hàn Phong, anh mau dậy đi, có chuyện lớn rồi”
Hàn Phong: “có chuyện gì chứ? Sao đến sớm vậy?”
Lý Minh: “ anh mau đọc báo sáng nay đi”- Lý Minh ném xuống bàn một tập báo mới ra lò nóng hổi.
Ngay trang nhất, tiêu đề kèm ảnh phóng to: “ Hàn Phong – Hiểu Thanh, cặp đôi thần tượng mới nổi trong thế giới C-biz”; “Hàn Phong, Hiểu Thanh dắt tay nhau bước lên vị trí đầu bảng trong làn giải trí Hoa Ngữ”.
Hàn Phong tức giận đập tờ báo xuống mặt bàn: “ chuyện gì thế này, tin tức này từ đâu ra, thật sự quá vớ vẩn?”
Lý Minh: “ tối hôm qua trong buổi lễ nhận thưởng bình chọn ca khúc được yêu thích nhất gì gì đó, cô ta đã gián tiếp tuyên bố đang có quan hệ qua lại với anh đó”.
Hàn Phong: “chuyện này là thật sao? tôi không có mà”
- dĩ nhiên , em biết anh và cô ta không có gì. Người anh yêu là Phương Nguyên mà. Nhưng mọi người có ai biết điều đó chứ.
- Phải rồi, Phương Nguyên ?... không được để cô ấy xem bài báo này.
- Anh à, chuyện này không thể giấu mãi được, phương tiện truyền thông ở khắp mọi nơi.
- Không được, dù sao cũng phải chính anh nói cho Phương Nguyên biết, anh không thể để cô ấy hiểu lầm được.
Hàn Phong nhanh chóng thay đồ, rồi lấy chìa khóa xe ô tô rời đi.
* * *
Trước cổng nhà Phương Nguyên:
Phương Nguyên diện một bộ quần áo năng động, không kém duyên dáng, mỉm cười chào Hàn Phong: “ mới chia tay hôm qua, hôm nay đã nhớ em rồi sao?”- cô nghiêng đầu
- Phải rồi, anh nhớ em không chịu được- Anh quàng tay ôm lấy cô
- Thật không đây? đáng nghi lắm nha, phải làm chuyện gì có lỗi với em không?
- Đâu có, anh thật lòng mà.
- Vậy hôm nay, mình đi đâu đây?
- Uhm… hôm nay chúng ta đi picnic nhé.
- Thật chứ?
- Dĩ nhiên rồi. Xuất phát nào
- Let’s goooooo…-Phương Nguyên hào hứng
Họ cùng Lý Minh Và Hoàng Anh đi cắm trại ở khu picnic khá xa thành phố nhưng được bảo vệ an ninh rất chặt chẽ.
* * *
Màn đêm buông xuống, Phương Nguyên ngồi bên đốm lửa đang cháy bập bùng, ngắm nhìn những vì sao xinh đẹp điểm trên tấm thảm nhung mềm mại. gió hiu hiu thổi se se lạnh, miên màn làn da cô gái trẻ.
Hàn Phong từ đằng sau đi tới khoác lên người cô một tấm mền mỏng: “em còn lạnh không?”
-không sao ạ, thế này đủ ấm rồi mà.
Hàn Phong cười dịu dàng: “ em… đi picnic qua đêm như thế này… là lần đầu tiên phải không?”
- Đúng vậy.. trước kia khi còn ở nhà cũng rất ít khi ra ngoài buổi tối.
- Tại sao?
- Uh…không biết nữa. buổi tối là thời gian để nghỉ ngơi, mọi người đổ ra đường cũng rất có không khí, khung cảnh cũng rất quyến rũ… nhưng bản thân thì dường như đã mặc định… khung cảnh xinh đẹp đó là dành cho những cặp yêu nhau rồi.- Phương Nguyên cười thẹn thùng
- Vậy là từ hôm nay em có thể thưởng thức khung cảnh xinh đẹp này theo đúng nghĩa rồi đấy- anh vòng tay ôm lấy cô, hai người cùng nhìn lên bầu trời kia.
- Đúng vậy, cảm ơn anh, Hàn Phong.- cô thơm nhẹ lên má anh
Không gian yên tĩnh , hạnh phúc ngập tràn
Một lúc sau, Hàn Phong thở dài.
Phương Nguyên nhìn sang anh: “Hàn Phong, có phải có chuyện gì muốn nói với em không?”
Hàn Phong nhìn vào mắt Phương Nguyên: “em biết rồi sao?”
Phương Nguyên gật đầu.
Hàn Phong: “vậy sao không hỏi? hay em không muốn biết?”
Phương Nguyên: “Hàn Phong, sáng nay, lúc Hoàng Anh update thông tin, em đã biết chuyện này rồi. Lúc anh đến tìm em, em càng hiểu anh muốn tự mình nói với em, không muốn em hiểu lầm…Trước kia, khi thấy người con gái khác xuất hiện trong nhà anh, em rất bực mình, uất ức, bây giờ cũng vậy, có người con gái công khai tình cảm với anh, nhưng… bây giờ em đã chọn anh, em chỉ muốn anh hiểu 1 điều- cô ôm cổ anh- Hàn Phong, em tin anh.
Anh nhìn sâu vào mắt cô, anh tự hào về cô, tình yêu chính là như vậy, họ hiểu, chấp nhận, tin tưởng nhau tuyệt đối.
Cô tựa đầu lên vai anh, anh vòng tay ôm lấy cô, hai người tay nắm tay cùng ngắm bầu trời đêm yên bình của riêng hai người. Anh ngêu ngao hát những ca từ chợt thoáng qua trong đầu: “…em, người con gái xinh đẹp diu dàng ấy…em chính là hơi thở của anh…anh sẽ mãi mãi…mãi mãi yêu em”. Cô đã ngủ, ngủ trong vòng tay bình yên ấm áp của anh, cô khẽ nhếc môi cười hạnh phúc khi nghe anh hát, bài hát yêu thương anh dành cho cô.
* * *
Trong phòng ngủ Phương Nguyên, Hoàng Anh có vẻ bất bình: “ cậu định cứ để vậy mà cho qua chuyện này à?”
Phương Nguyên đáp lại: “không như vậy, chả lẽ tớ phải đến giằn mặt cô ta sao?”
-không phải như thế thì cậu cũng phải có động thái gì thể hiện cậu không hài lòng về chuyện này. Trong tình yêu, lòng tin là vô cùng cần thiết, ai cũng biết tin nhưng người ta vẫn ngoại tình đầy ra đấy. Cậu phải có hành động khẳng định chủ quyền đi, ít nhất là với cô Hiểu Thanh lắm trò đấy”.
Phương Nguyên trầm tư suy nghĩ.
* * *
Tại trường quay, phóng viên vây kín cửa ra vào, Hàn Phong lộng lẫy xuất hiện, lập tức trở thành tâm điểm chú ý : “Anh Hàn Phong, mong anh trả lời câu hỏi của chúng tôi”
Hàn Phong dừng lại. “về chuyện cô Hiểu Thanh công khai tình cảm dành cho anh, anh nghĩ như thế nào?”, “ có phải anh và cô Hiểu Thanh đang công khai qua lại?”
Hàn Phong dõng dạc: “ đối với Hiểu Thanh, tôi luôn coi cô ấy là một người bạn tốt, một người cộng sự chuyên nghiệp. Sau này cũng sẽ là như vậy, mong chúng tôi sẽ tiếp tục hợp tác vui vẻ.”
Đám phóng viên xì xầm. rồi một câu hỏi nổi lên: “vậy có phải trong tim anh đã có cô gái khác?”
Hàn Phong cười nhẹ: “cảm ơn câu hỏi của bạn. tôi bây giờ chỉ nhớ thương duy nhất cô gái đó.”
Đám phóng viên lại rộ lên: “ cô ấy là ai?”, “ cô ấy có phải người trong giới giải trí không?”
Hàn Phong: “ cô ấy là người ngoài ngành nên tôi không tiện chia sẻ. Cảm ơn sự quan tâm của các bạn đến chúng tôi. Nhưng tôi mong rằng chuyện này sẽ đến đây thôi. Đến khi chúng tôi sẵn sàng công khai tình cảm, mong sẽ nhận được sự ủng hộ từ mọi người. tôi xin cảm ơn”.
* * *
Đạo diễn: “cắt, nghỉ trưa , 1h30 chúng ta tiếp tục quay”
Hiểu Thanh tức giận đi về phòng hóa trang: “Hàn Phong, tại sao anh lại nói đạo diễn thay đổi toàn bộ cảnh ân ái của hai nhân vật chính? Anh có biết vai diễn này quan trọng với tôi như thế nào không?”
-nếu chỉ dựa vào những cảnh nóng đó để nổi tiếng, cô nói ra những lời đó, không thấy hổ thẹn khi đứng trong ngành giải trí sao?- Hàn Phong sắc sảo
Hiểu Thanh ôm lấy anh: “Hàn Phong, em yêu anh, chả lẽ anh không nhận ra sao?”.
Anh gỡ tay Hiểu Thanh ra: “cô hãy tự trọng, tôi đã có bạn gái rồi”
Hiểu Thanh tức giận: “cô ta là ai?, anh nói đi. Rốt cuộc em có điểm gì không bằng cô ta để anh chọn cô ta mà không chọn em”.
Hàn Phong lạnh lùng: “cô…mãi mãi không thể so với cô ấy được”
Hiểu Thanh sững sờ. Tiếng gõ cửa vang lên. Hoàng Anh xuất hiện với chiếc máy quay: “ nữ chính bị từ chối, ve vãn, cầu xin tình yêu từ nam chính sẽ giật tít ngày mai lại còn video xác thực làm bằng chứng. có tờ báo nào lại không muốn có tin này. Có khi fanpage của mình sẽ đạt 1 triệu like chỉ trong một đêm cũng nên. Phương Nguyên cậu nói có đúng không?”
Phương Nguyên xuất hiện từ đằng sau với bộ váy hoa xòe qua đầu gối, chiếc áo sơ mi khoét lách cài cúc trên cùng sơ vin đầy duyên dáng đúng kiểu tiểu thư khuê các. Mái tóc đen mượt mà xõa ngang vai càng yêu kiều: “ Hoàng Anh, làm người chớ nên làm thế … cùng là con gái với nhau ai mà chả mong được yêu thương… nhưng mà loại người cưỡng ép tình yêu, dùng tình yêu để củng cố sự nghiệp của mình thì thật đáng coi thường nhưng cũng đáng thương hại lắm .”
Hiểu Thanh uất ức không nói lên lời: “cô…”
Hoàng Anh: “ế… cô làm sao? cô còn muốn cho cả thế giới thấy bộ dạng thất bại của cô sao?”
Phương Nguyên: “ tôi vốn định mang cơm tới mời cô cùng ăn với chúng tôi…nhưng tôi nghĩ bữa cơm này…cô nuốt không trôi rồi.”
Hiểu Thanh tức giận bỏ đi.
* * *
Hàn Phong cười ấm áp: “Phương Nguyên, em đến rồi.”
Phương Nguyên làm bộ tức giận đánh Hàn Phong: “ anh đó, anh là của em rồi, tùy tiện cho ai ôm cũng được hả?”
Hàn Phong ôm cô vào lòng: “anh biết lỗi rồi mà, anh xin lỗi, anh là của em, tất cả của anh đều là của em, em cứ đánh anh như vậy chẳng lẽ em không đau à?”
Phương Nguyên : “anh còn trả treo nữa cơ à.”
Hàn Phong thơm yêu lên má Phương Nguyên, hai người nhìn nhau hạnh phúc.
Lý Minh: “hai người này, có thể lịch sự chút không?”
Hoàng Anh: “ cứ dính lấy nhau như thế là phạm qui đấy nhé”
Bốn người cùng mở cơm hộp do Hoàng Anh và Phương Nguyên chuẩn bị cùng ăn vui vẻ.
/11
|