Sự kiện tiểu công chúa trúng độc đã gây nên một cơn sóng gió không nhỏ trong hoàng cung. Lúc độc trên người tiểu công chúa còn chưa được giải, cho dù là chút gió thổi cỏ lay, mọi người cũng không nhịn được da đầu run hết cả lên. Còn bây giờ cho dù độc trên người tiểu quận chúa đã được giải hoàn toàn, bầu không khí trong hoàng cung vẫn trong tình trạng áp thấp như cũ, bởi vì cơn giận của Thái Hậu sau khi tiểu công chúa được giải độc không những không giảm mà còn có xu hướng tăng thêm.
Thực ra chuyện này cũng không thể trách ai cả, có trách cũng chỉ có thể trách lũ người kia không biết chọn đối tượng hạ độc mà thôi. Hàn Băng vốn là đứa trẻ từ khi sinh ra đã có thể chất yếu ớt nên cho dù có chăm sóc tốt cỡ nào cũng không bằng đứa trẻ bình thường được . Lần này lại trúng độc không nhẹ, mấy lạng thịt trên người Hàn Băng không dễ gì mới nuôi được nay nháy mắt liền không còn. Hơn nữa theo lời của Nguyệt Phủ thần y, thân thể Hàn Băng lần này đã bị suy nhược nghiêm trọng, cơ thể phải điều dưỡng ít nhất trên mười năm, vả lại sức khỏe cũng vĩnh viễn không theo kịp người thường, nói đơn giản chính là phải điều dưỡng cả đời.
Cứ mỗi lần nhìn tiểu bảo bối mình cẩn thận che chở bao lâu nay bỗng trở nên gầy yếu như thế này, thân thể cũng mãi mãi không thể hồi phục như bình thường, lòng tổ mẫu, phụ hoàng lại không nhịn được đau đớn sau đó là phẫn nộ. Bọn họ quyết tâm cho dù phải đào ba tấc đất cũng nhất định phải lôi được đám người đứng sau ra, khiến bọn họ sống không bằng chết để hả giận cho tiểu bảo bối nhưng khi điều tra ra được thì lại không thể xử lí được bởi y là một nhân vật lợi hại, rất khó để động đến vả lại thời cơ chưa đến khiến họ không thể làm gì được.
Đêm tối tại mật thất hoàng cung, hai bóng người in trên tường có thể nhìn ra đây là một nam, một nữ. Đó chính là Thái hậu và hoàng thượng đang tìm cách để bảo vệ cho tiểu công chúa của họ. Dù đã cho ra nhiều phương án nhưng tất cả chúng đều không thực sự khả thi làm họ rất lo lắng, nó thể hiện rõ trên nết mặt lo âu của Thái Hậu và hoàng thượng. Cuối cùng, họ cũng quyết định một việc hết sức nguy hiểm đó là mang tiểu công chúa ra khỏi hoàng cung đến khi trưởng thành thì có thể vào cung sống và người sống cùng tiểu công chúa ở ngoài cung đó chính là Thái Hậu, lúc đầu hoàng thượng hết sức phản đối nhưng khi nghe những lời giải thích của Thái Hậu ngài đã an tâm hơn và phê chuẩn việc này.
Thực ra chuyện này cũng không thể trách ai cả, có trách cũng chỉ có thể trách lũ người kia không biết chọn đối tượng hạ độc mà thôi. Hàn Băng vốn là đứa trẻ từ khi sinh ra đã có thể chất yếu ớt nên cho dù có chăm sóc tốt cỡ nào cũng không bằng đứa trẻ bình thường được . Lần này lại trúng độc không nhẹ, mấy lạng thịt trên người Hàn Băng không dễ gì mới nuôi được nay nháy mắt liền không còn. Hơn nữa theo lời của Nguyệt Phủ thần y, thân thể Hàn Băng lần này đã bị suy nhược nghiêm trọng, cơ thể phải điều dưỡng ít nhất trên mười năm, vả lại sức khỏe cũng vĩnh viễn không theo kịp người thường, nói đơn giản chính là phải điều dưỡng cả đời.
Cứ mỗi lần nhìn tiểu bảo bối mình cẩn thận che chở bao lâu nay bỗng trở nên gầy yếu như thế này, thân thể cũng mãi mãi không thể hồi phục như bình thường, lòng tổ mẫu, phụ hoàng lại không nhịn được đau đớn sau đó là phẫn nộ. Bọn họ quyết tâm cho dù phải đào ba tấc đất cũng nhất định phải lôi được đám người đứng sau ra, khiến bọn họ sống không bằng chết để hả giận cho tiểu bảo bối nhưng khi điều tra ra được thì lại không thể xử lí được bởi y là một nhân vật lợi hại, rất khó để động đến vả lại thời cơ chưa đến khiến họ không thể làm gì được.
Đêm tối tại mật thất hoàng cung, hai bóng người in trên tường có thể nhìn ra đây là một nam, một nữ. Đó chính là Thái hậu và hoàng thượng đang tìm cách để bảo vệ cho tiểu công chúa của họ. Dù đã cho ra nhiều phương án nhưng tất cả chúng đều không thực sự khả thi làm họ rất lo lắng, nó thể hiện rõ trên nết mặt lo âu của Thái Hậu và hoàng thượng. Cuối cùng, họ cũng quyết định một việc hết sức nguy hiểm đó là mang tiểu công chúa ra khỏi hoàng cung đến khi trưởng thành thì có thể vào cung sống và người sống cùng tiểu công chúa ở ngoài cung đó chính là Thái Hậu, lúc đầu hoàng thượng hết sức phản đối nhưng khi nghe những lời giải thích của Thái Hậu ngài đã an tâm hơn và phê chuẩn việc này.
/24
|