Editor: Emily Ton
Quân Vô Tà mang theo khuôn mặt lạnh lùng, nhìn một hoa một thú dây dưa bên nhau, đôi mắt nàng thình lình quét về phía giá rượu một bên. Ngọc Dịch Quỳnh Tương trong ngăn tủ đã được sắp xếp cẩn thận, vốn tràn đầy trên giá rượu, hiện giờ đã trở nên hỗn độn. Những vò rượu xiêu xiêu vẹo vẹo ngã trên giá rượu, còn có một đống từng mảnh nhỏ bị vỡ nát tán loạn nằm trên mặt đất. Ngọc Dịch Quỳnh Tương trân quý rải đầy đất, khó trách mùi hương kia nồng đậm như thế!
Chỉ liếc mắt một, ánh mắt Quân Vô Tà biến lạnh.
Đem tách bọn họ ra cho ta. Quân Vô Tà híp mắt, lạnh lùng nói.
Quân Vô Dược tự nhiên biết nàng đang nói cùng ai, hắn không nói một lời quét về phía chiến trường hỗn loạn, đôi tay thon dài mở ra, trực tiếp vươn tới với trên người Tuý Liên.
Tuý Liên đang bận rửa mối nhục xưa, hoàn toàn không chú ý tới Quân Vô Tà bọn họ đã trở về, thẳng đến khi Quân Vô Dược đã tới gần, hắn mới đột nhiên ngẩng đầu.
Nhưng, hết thảy đều quá muộn.
Nháy mắt Túy Liên ngẩng đầu, tay Quân Vô Dược đã nắm ở trên vai hắn, bị lực lượng cường đại giam cầm khiến Túy Liên cảm thấy xương bả vai mình như bị bóp nát.
Đáng chết! Túy Liên hét lên một tiếng, nhanh chóng chợt chuyển thân mình lại, đôi tay nắm chặt khuỷu tay Quân Vô Dược, hai chân vững vàng đạp trên mặt đất, đột nhiên đẩy ra!
Quân Vô Dược không việc gì, nhướng mày nhìn thiếu niên tuấn tú đang say khướt.
Còn có chút năng lực, bất quá, không đúng đối thủ. Khóe môi Quân Vô Dược hơi hơi giương lên, tay đang nắm trên vai Túy Liên đột nhiên vừa chuyển, ánh mắt Túy Liên lập tức tràn lên sự thống khổ, sức lực cả người phảng phất như bị tan mất.
Hắc thú thật vất vả mới tránh thoát khỏi áp bách, còn đang muốn nhảy dựng lên phản công, kết quả lại bị người nắm da lông sau cổ xách lên, phẫn nộ quét mắt nhìn qua......
Một đôi mắt tím, nháy mắt dọa cho lòng Hắc thú lui hết thiên quân vạn mã! Nháo đủ rồi? Quân Vô Tà khoanh tay trước ngực, mặt không có biểu tình nhìn hai kẻ gây tai họa bị Quân Vô Dược một trái một phải xách theo.
Nàng mới đi ra ngoài bao lâu?
Nháy mắt Hắc thú cùng Túy Liên nhìn đến sự xuất hiện của Quân Vô Tà, bỗng trở nên hiền lành.
Cặp con ngươi lạnh như băng, ẩn hàm nô dịch, quét nhìn từ bộ mặt lông xù xù, rồi nhanh chóng quét về phía khuôn mặt tuấn tú, lại quét trở về.
Nói! Giọng nói lạnh có thể kết thành băng.
Hắc thú lập tức ngao lên, Chủ nhân! Hỗn đản trong khi ngươi đi rồi, đã trộm rượu để uống! Ta muốn ngăn cản hắn! Nào biết hắn cư nhiên trực tiếp biến thân động thủ cùng ta......
Đây là lần gặp mặt thứ hai của Hắc thú và Túy Liên, lần đầu tiên bởi vì có Quân Vô Tà, hai bên không thể đánh nhau, kết quả hôm nay chân trước Quân Vô Tà vừa mới rời đi, Tiểu Bạch Liên đã nhịn không được thèm thuồng, sờ đến giá rượu nơi đó, lấy Ngọc Dịch Quỳnh Tương đổ vào trong miệng. Sau khi tiểu hắc miêu phát hiện lập tức tiến đến ngăn cản, kết quả Tiểu Bạch Liên uống xong rượu lập tức hóa thân thành Túy Liên, hoàn toàn không để ý tới kêu gào của tiểu hắc miêu, ôm vò rượu quát lên điên cuồng.
Rơi vào đường cùng mèo đen chỉ có thể biến thân thành Hắc thú, liều mạng cùng Túy Liên.
Nhưng mà kết quả lại rất là bi tráng......
Tưởng tượng đến sự hùng dũng oai vệ của mình, luôn có khí phách hiên ngang, lại bị thiếu niên tuấn tú nhỏ yếu một quyền ném trên mặt đất, mạnh mẽ đè ép cả một buổi tối, nội tâm Hắc thú cơ hồ sụp đổ!
Ngay cả Hoàng Kim Cự Sư đều bị nó cắn nuốt, nhưng đến lượt tên trộm rượu vô sỉ trước mặt, nó cư nhiên bị đánh...... đây thật sự là không có khoa học!
Quân Vô Tà vừa mới muốn trừng trị hai kẻ gây tai họa này một chút, nhưng sau khi nghe mèo đen miêu tả xong, nàng lại trầm mặc xuống, phẫn nộ trong cặp mắt cũng dần dần rút đi, mang theo biểu tình như đang suy tư điều gì, nàng đi tới trước mặt Túy Liên.
Quân Vô Tà mang theo khuôn mặt lạnh lùng, nhìn một hoa một thú dây dưa bên nhau, đôi mắt nàng thình lình quét về phía giá rượu một bên. Ngọc Dịch Quỳnh Tương trong ngăn tủ đã được sắp xếp cẩn thận, vốn tràn đầy trên giá rượu, hiện giờ đã trở nên hỗn độn. Những vò rượu xiêu xiêu vẹo vẹo ngã trên giá rượu, còn có một đống từng mảnh nhỏ bị vỡ nát tán loạn nằm trên mặt đất. Ngọc Dịch Quỳnh Tương trân quý rải đầy đất, khó trách mùi hương kia nồng đậm như thế!
Chỉ liếc mắt một, ánh mắt Quân Vô Tà biến lạnh.
Đem tách bọn họ ra cho ta. Quân Vô Tà híp mắt, lạnh lùng nói.
Quân Vô Dược tự nhiên biết nàng đang nói cùng ai, hắn không nói một lời quét về phía chiến trường hỗn loạn, đôi tay thon dài mở ra, trực tiếp vươn tới với trên người Tuý Liên.
Tuý Liên đang bận rửa mối nhục xưa, hoàn toàn không chú ý tới Quân Vô Tà bọn họ đã trở về, thẳng đến khi Quân Vô Dược đã tới gần, hắn mới đột nhiên ngẩng đầu.
Nhưng, hết thảy đều quá muộn.
Nháy mắt Túy Liên ngẩng đầu, tay Quân Vô Dược đã nắm ở trên vai hắn, bị lực lượng cường đại giam cầm khiến Túy Liên cảm thấy xương bả vai mình như bị bóp nát.
Đáng chết! Túy Liên hét lên một tiếng, nhanh chóng chợt chuyển thân mình lại, đôi tay nắm chặt khuỷu tay Quân Vô Dược, hai chân vững vàng đạp trên mặt đất, đột nhiên đẩy ra!
Quân Vô Dược không việc gì, nhướng mày nhìn thiếu niên tuấn tú đang say khướt.
Còn có chút năng lực, bất quá, không đúng đối thủ. Khóe môi Quân Vô Dược hơi hơi giương lên, tay đang nắm trên vai Túy Liên đột nhiên vừa chuyển, ánh mắt Túy Liên lập tức tràn lên sự thống khổ, sức lực cả người phảng phất như bị tan mất.
Hắc thú thật vất vả mới tránh thoát khỏi áp bách, còn đang muốn nhảy dựng lên phản công, kết quả lại bị người nắm da lông sau cổ xách lên, phẫn nộ quét mắt nhìn qua......
Một đôi mắt tím, nháy mắt dọa cho lòng Hắc thú lui hết thiên quân vạn mã! Nháo đủ rồi? Quân Vô Tà khoanh tay trước ngực, mặt không có biểu tình nhìn hai kẻ gây tai họa bị Quân Vô Dược một trái một phải xách theo.
Nàng mới đi ra ngoài bao lâu?
Nháy mắt Hắc thú cùng Túy Liên nhìn đến sự xuất hiện của Quân Vô Tà, bỗng trở nên hiền lành.
Cặp con ngươi lạnh như băng, ẩn hàm nô dịch, quét nhìn từ bộ mặt lông xù xù, rồi nhanh chóng quét về phía khuôn mặt tuấn tú, lại quét trở về.
Nói! Giọng nói lạnh có thể kết thành băng.
Hắc thú lập tức ngao lên, Chủ nhân! Hỗn đản trong khi ngươi đi rồi, đã trộm rượu để uống! Ta muốn ngăn cản hắn! Nào biết hắn cư nhiên trực tiếp biến thân động thủ cùng ta......
Đây là lần gặp mặt thứ hai của Hắc thú và Túy Liên, lần đầu tiên bởi vì có Quân Vô Tà, hai bên không thể đánh nhau, kết quả hôm nay chân trước Quân Vô Tà vừa mới rời đi, Tiểu Bạch Liên đã nhịn không được thèm thuồng, sờ đến giá rượu nơi đó, lấy Ngọc Dịch Quỳnh Tương đổ vào trong miệng. Sau khi tiểu hắc miêu phát hiện lập tức tiến đến ngăn cản, kết quả Tiểu Bạch Liên uống xong rượu lập tức hóa thân thành Túy Liên, hoàn toàn không để ý tới kêu gào của tiểu hắc miêu, ôm vò rượu quát lên điên cuồng.
Rơi vào đường cùng mèo đen chỉ có thể biến thân thành Hắc thú, liều mạng cùng Túy Liên.
Nhưng mà kết quả lại rất là bi tráng......
Tưởng tượng đến sự hùng dũng oai vệ của mình, luôn có khí phách hiên ngang, lại bị thiếu niên tuấn tú nhỏ yếu một quyền ném trên mặt đất, mạnh mẽ đè ép cả một buổi tối, nội tâm Hắc thú cơ hồ sụp đổ!
Ngay cả Hoàng Kim Cự Sư đều bị nó cắn nuốt, nhưng đến lượt tên trộm rượu vô sỉ trước mặt, nó cư nhiên bị đánh...... đây thật sự là không có khoa học!
Quân Vô Tà vừa mới muốn trừng trị hai kẻ gây tai họa này một chút, nhưng sau khi nghe mèo đen miêu tả xong, nàng lại trầm mặc xuống, phẫn nộ trong cặp mắt cũng dần dần rút đi, mang theo biểu tình như đang suy tư điều gì, nàng đi tới trước mặt Túy Liên.
/476
|