Người mấy bàn bên cạnh vốn luôn chú ý đến bàn bên Giang Nguyên, lúc này họ nghe thấy Vương Mịch hưng phấn kêu lên liền đồng loạt liếc mắt nhìn nhau, sau khi xác định đối phương cũng nghe thấy từ “qua rồi”, sắc mặt liền khẽ biến. Giang Nguyên này thật sự qua rồi? Vậy có phải bảng xếp hạng của thế hệ này ở Thiên Y viện có phải sẽ có thay đổi lớn không?
'Sau khi mấy người nhìn nhau, một trong số đó liền rút di động ra, bấm một dãy số, một người khác đưa tay cản lại, nói:
- Đừng vội, Hội đồng viện vẫn chưa thông báo, cũng chưa thể xác định được, đợi có tin tức chính xác hãng báo cho anh Dương.
- Ừm, cũng đúng, lỡ báo tin tức không chính xác thì sao.
“Sau khi người này hơi sửng ra liền gật đầu đồng ý.
Có điều mặc dù hai người không báo tin, nhưng Liêu Dương vẫn rất nhanh chóng biết được tin này, vì những người khác cũng đã gọi điện báo cho y.
- Sao có thể như vậy? Hắn có thể vượt qua? Khảo hạch thăng cấp Y sĩ tam phẩm cho dù là một Y sĩ tam phẩm thường thường chưa chắc đã có thể vượt qua được, sao hắn có thể vượt qua?
Lúc này sắc mặt Liêu Dương xanh mét, y hét lớn trong điện thoại:
- Đợi Hội đồng viện có thông báo chính thức hẵng gọi cho tôi
Sau khi dứt lời, Liêu Dương tắt ngay điện thoại, sau khi đứng lên hít sâu liên tục hai hơi, y mới dần dần đè nén cơn giận trong lòng xuống.
Sau khi y đi lòng vòng tại chỗ hai vòng, y lại móc Hồng Vân Quả trong túi ra nhìn, trong mắt đầy vẻ không nỡ. Thực ra Liêu Dương nghĩ rất rõ, có người đã nghe Giang Nguyên chính miệng nói vậy thì có lẽ là cũng không khác gì mấy đâu.
E là Hồng Vân Quả trong tay mình không giữ nỗi nữa rồi.
Nhưng Liêu Dương hiểu rất rõ, thực ra mình căng thẳng không phải vì Hồng Vân Quả này. Hồng Vân Quả này mỗi năm mình có đến mấy quả, mất đi một quả cũng chẳng có gì to tát. Điều khiến mình căng thẳng là thắng nhãi Giang Nguyên kia đã vượt qua mình, hơn nữa còn thăng cấp lên Y sĩ tam phẩm trước mình mấy năm. Danh xưng người đứng đầu trong số những thanh niên ba mươi tuổi trở xuống giờ hoàn toàn đã bị Giang Nguyên cướp mất rồi.
Nghĩ tới đây, Liêu Dương hung hãng đạp mạnh chân, sau đó bước nhanh ra ngoài.
Lúc hai giờ chiều, không ít người đều đợi trong nhà ăn của Thiên Y viện, thì theo thông lệ, nếu có chuyện gì cần thông báo hoặc bố cáo, đều sẽ thông báo mới ở trong bảng thông báo đối diện nhà ăn. Mà những thông báo này thường sẽ xuất hiện vào đầu chiều.
Lúc này, trong bảng thông báo bằng màn hình LED quả nhiên đã xuất hiện một thông báo.
- Thông báo Giang Nguyên chính thức vượt qua Khảo hạch thăng cấp thẳng lên Y sĩ tam phẩm, Hội đồng viện phê chuẩn, cho phép Giang Nguyên gia nhập Thiên Y viện và nhận cấp bậc Y sĩ tam phẩm.
Đám người vây xem nhìn thấy bản thông báo này lập tức ồn ào lên. Tuy buổi sáng họ đã nhận được chút tin tức nói Giang Nguyên đã vượt qua khảo hạch, nhưng giờ thông báo chính thức xuất hiện vẫn khiến vô số người cảm thấy hơi khó chấp nhận
Bởi vì trước kia mọi người đều coi thường Giang Nguyên. Cuộc khảo hạch này có tiền lệ, đều là những bác sĩ già năm sáu mươi tuổi. Còn Giang Nguyên mới hai mươi mấy tuổi, lại chưa từng được nhận bồi dưỡng chính thức của Thiên Y viện. Gần như không có ai tin rằng hắn có thể vượt qua. Nhưng giờ thông báo đã ở đây, giấy trắng mực đen thông báo Giang Nguyên thuận lợi vượt qua khảo hạch, thăng lên làm Y sĩ tam phẩm.
Mọi người có phản ứng như vậy cũng rất bình thường.
Tất cả mọi người đều dồn mắt vào ba người từ trong nhà ăn vừa bước ra, và lúc này một trong số ba người đó đang trở thành tâm điểm chú ý của tất cả mọi người.
- Xem ra anh thật sự qua được rồi!
Tuy bị cách một đám đông, không thể nhìn thấy dòng thông báo hiển thị trên bảng thông báo, nhưng Vương Mịch nhìn thấy ánh mắt vừa hâm mộ xen lẫn đổ kỵ mọi người đang nhìn về phía mình thì sao còn không hiểu ra, Giang Nguyên thật sự đã thuận lợi qua ải rồi.
Giang Nguyên mim cười, lúc này trong lòng cũng âm thăm thở phào nhẹ nhỏm. Tuy hắn rất tự tin vào thành tích của mình, nhưng giờ cuối cùng đã có kết quả thực sự, vậy thì cuối cùng hẳn mới được thở phào nhẹ nhỏm. Trước mặt hẳn hiện ra một bóng dáng xinh đẹp, hẳn thăm nói: “Đợi anh, giờ cuối cùng anh đã giành được cấp bậc Y sĩ tam phẩm rồi, đến lúc đó chắc chắn anh sẽ đi tìm em!”
Sau khi hẳn âm thầm nói hai câu liền mỉm cười nhìn sang Vương Mịch ở bên, nói:
- Ừm, xem ra đã qua thật rồi!
Sắc mặt của Tôn Nghị lúc này lập tức âm trầm, gã biết lần này mình thật sự nghĩ sai rồi.
Ánh mắt nóng bỏng của mọi người đều nhìn Giang Nguyên, trong số họ có Y sĩ thực tập, cũng có Y sĩ kiến tập, tuổi tác hơn phân nửa đều lớn hơn Giang Nguyên. Giờ họ đều biết rất rõ, bắt đầu từ bây giờ, người thanh niên còn nhỏ tuổi hơn mình này đã thật sự bước lên phía trước họ, đã có quyền lợi và địa vị riêng ở Thiên Y viện.
Còn bọn họ phải trải qua nỗ lực trong rất nhiều năm mới có thể làm được điểm này. Giờ cho dù là ai rong số họ, bắt đầu từ giờ khắc này đều phải giữ được sự kính trọng trước mặt đối phương, nếu không quy tắc nghiêm túc của Viện sẽ cho họ biết thế nào là làm y sư cấp trên.
Giang Nguyên nhìn những ánh mắt nóng bỏng thoáng mang chút kính sợ xung quanh liền mỉm cười, sau đó nhìn Vương Mịch đứng bên, nói
- Vậy giờ tôi được coi là Y sĩ tam phẩm chính thức rồi à?
- Ừm, gần như thế, có điều có lẽ vẫn có một nghi lễ chính thức.
Vương Mịch thoáng suy nghĩ, sau đó nói:
- Nhưng còn phải xác định xem anh sẽ theo vị y sư nào. Y sĩ tam phẩm vừa thăng cấp đều phải nhận một thầy giáo chính thức, đặc biệt là những người từ bên ngoài đến như anh thì càng phải làm như vậy!
- Còn phải theo thầy? không phải tôi đã là Y sĩ tam phẩm chính thức rồi sao?
Giang Nguyên cau mày nói.
Tôn Nghị đứng bên hừ giọng, cười nói
- Y sĩ tam phẩm cũng phải theo thầy. anh đừng cho rằng thực sự thăng cấp làm Y sĩ tam phẩm thì mọi chuyện sẽ thuận lợi. Đặc biệt là những người từ bên ngoài đến như anh, chí ít phải học tập chính quy từ ba tháng trở lên mới có thể nắm được vài phương pháp chữa trị đặc biệt của Thiên Y viện!
- Đúng, có điều tôi nghĩ khả năng anh theo thầy của tôi tương đối cao. Vì theo quy tắc của Thiên Y viện chúng ta, sau khi anh chính thức thăng lên cấp bậc Y sử, anh mới không còn có bất kỳ thầy giáo nào trên danh nghĩa nữa. Có điều những hạn chế của Y sĩ tam phẩm hơi nhiều một chút thôi.
Vương Mịch ở bên cười giải thích nói.
- Được thôi.
Giang Nguyên nghe thấy theo La y sư thì thoáng thở phào nhẹ nhỏm. Nếu như phải thật sự theo một thầy giáo, vậy thì giống như trên đầu đeo thêm một cái gông vậy. Nếu như theo La y sư vẫn khá hơn một chút
Giờ sau khi đã xác nhận được tin tức Giang Nguyên đã chính thức thông qua, dĩ nhiên ba người không cần phải theo thông báo nữa. Vương Mịch đưa Giang Nguyên đi gặp La y sư. Dù sao những việc tiếp theo, hầu hết vẫn phải cần La y sư làm chủ. Giang Nguyên cũng có rất nhiều thứ muốn chính thức hỏi La y sư.
- Giang Nguyên, chúc mừng cậu.
La y sư nhìn thấy Giang Nguyên liền tươi cười nói.
- Cảm ơn La y sư, nếu như không có ngài giúp đỡ, tôi cũng sẽ không có được cơ hội này!
Giang Nguyên hết sức cảm kích La y sư.
- Haha, nói như vậy thì khách sáo quá rồi La y sư vừa cười vừa nói:
- Tối hôm nay sẽ có một nghỉ thức nhận chức cho cậu, sau nghi thức này cậu sẽ chính thức gia nhập “Thiên Y viện chúng tôi
Giang Nguyên gật đầu, sau đó nhìn La y sư nói:
- La y sư, tôi vừa nghe Vương Mịch nói sau khi trở thành Y sư tam phẩm còn sẽ có một người thầy La y sư mỉm cười, sau đó nói
- Chuyện này cậu cứ yên tâm, sau này cậu sẽ theo tôi. Tôi sẽ không quá hạn chế cậu, nhưng cậu phải có ba tháng học chính quy. Sau đó cậu sẽ nhận vài nhiệm vụ của Thiên Y viện, trên căn bản sẽ không có quá nhiều yêu cầu đặc biệt khác.
- Ba tháng?
Nghĩ đến hơn nửa tháng nửa đã là ngày 28 tháng 2 rồi, Giang Nguyên liền nhíu mày nói:
- Vậy thầy La, nếu như tôi muốn ra ngoài giải quyết chút việc thì phải làm sao?
- Ba tháng mà cậu cũng không ở được à?
'Sau khi mấy người nhìn nhau, một trong số đó liền rút di động ra, bấm một dãy số, một người khác đưa tay cản lại, nói:
- Đừng vội, Hội đồng viện vẫn chưa thông báo, cũng chưa thể xác định được, đợi có tin tức chính xác hãng báo cho anh Dương.
- Ừm, cũng đúng, lỡ báo tin tức không chính xác thì sao.
“Sau khi người này hơi sửng ra liền gật đầu đồng ý.
Có điều mặc dù hai người không báo tin, nhưng Liêu Dương vẫn rất nhanh chóng biết được tin này, vì những người khác cũng đã gọi điện báo cho y.
- Sao có thể như vậy? Hắn có thể vượt qua? Khảo hạch thăng cấp Y sĩ tam phẩm cho dù là một Y sĩ tam phẩm thường thường chưa chắc đã có thể vượt qua được, sao hắn có thể vượt qua?
Lúc này sắc mặt Liêu Dương xanh mét, y hét lớn trong điện thoại:
- Đợi Hội đồng viện có thông báo chính thức hẵng gọi cho tôi
Sau khi dứt lời, Liêu Dương tắt ngay điện thoại, sau khi đứng lên hít sâu liên tục hai hơi, y mới dần dần đè nén cơn giận trong lòng xuống.
Sau khi y đi lòng vòng tại chỗ hai vòng, y lại móc Hồng Vân Quả trong túi ra nhìn, trong mắt đầy vẻ không nỡ. Thực ra Liêu Dương nghĩ rất rõ, có người đã nghe Giang Nguyên chính miệng nói vậy thì có lẽ là cũng không khác gì mấy đâu.
E là Hồng Vân Quả trong tay mình không giữ nỗi nữa rồi.
Nhưng Liêu Dương hiểu rất rõ, thực ra mình căng thẳng không phải vì Hồng Vân Quả này. Hồng Vân Quả này mỗi năm mình có đến mấy quả, mất đi một quả cũng chẳng có gì to tát. Điều khiến mình căng thẳng là thắng nhãi Giang Nguyên kia đã vượt qua mình, hơn nữa còn thăng cấp lên Y sĩ tam phẩm trước mình mấy năm. Danh xưng người đứng đầu trong số những thanh niên ba mươi tuổi trở xuống giờ hoàn toàn đã bị Giang Nguyên cướp mất rồi.
Nghĩ tới đây, Liêu Dương hung hãng đạp mạnh chân, sau đó bước nhanh ra ngoài.
Lúc hai giờ chiều, không ít người đều đợi trong nhà ăn của Thiên Y viện, thì theo thông lệ, nếu có chuyện gì cần thông báo hoặc bố cáo, đều sẽ thông báo mới ở trong bảng thông báo đối diện nhà ăn. Mà những thông báo này thường sẽ xuất hiện vào đầu chiều.
Lúc này, trong bảng thông báo bằng màn hình LED quả nhiên đã xuất hiện một thông báo.
- Thông báo Giang Nguyên chính thức vượt qua Khảo hạch thăng cấp thẳng lên Y sĩ tam phẩm, Hội đồng viện phê chuẩn, cho phép Giang Nguyên gia nhập Thiên Y viện và nhận cấp bậc Y sĩ tam phẩm.
Đám người vây xem nhìn thấy bản thông báo này lập tức ồn ào lên. Tuy buổi sáng họ đã nhận được chút tin tức nói Giang Nguyên đã vượt qua khảo hạch, nhưng giờ thông báo chính thức xuất hiện vẫn khiến vô số người cảm thấy hơi khó chấp nhận
Bởi vì trước kia mọi người đều coi thường Giang Nguyên. Cuộc khảo hạch này có tiền lệ, đều là những bác sĩ già năm sáu mươi tuổi. Còn Giang Nguyên mới hai mươi mấy tuổi, lại chưa từng được nhận bồi dưỡng chính thức của Thiên Y viện. Gần như không có ai tin rằng hắn có thể vượt qua. Nhưng giờ thông báo đã ở đây, giấy trắng mực đen thông báo Giang Nguyên thuận lợi vượt qua khảo hạch, thăng lên làm Y sĩ tam phẩm.
Mọi người có phản ứng như vậy cũng rất bình thường.
Tất cả mọi người đều dồn mắt vào ba người từ trong nhà ăn vừa bước ra, và lúc này một trong số ba người đó đang trở thành tâm điểm chú ý của tất cả mọi người.
- Xem ra anh thật sự qua được rồi!
Tuy bị cách một đám đông, không thể nhìn thấy dòng thông báo hiển thị trên bảng thông báo, nhưng Vương Mịch nhìn thấy ánh mắt vừa hâm mộ xen lẫn đổ kỵ mọi người đang nhìn về phía mình thì sao còn không hiểu ra, Giang Nguyên thật sự đã thuận lợi qua ải rồi.
Giang Nguyên mim cười, lúc này trong lòng cũng âm thăm thở phào nhẹ nhỏm. Tuy hắn rất tự tin vào thành tích của mình, nhưng giờ cuối cùng đã có kết quả thực sự, vậy thì cuối cùng hẳn mới được thở phào nhẹ nhỏm. Trước mặt hẳn hiện ra một bóng dáng xinh đẹp, hẳn thăm nói: “Đợi anh, giờ cuối cùng anh đã giành được cấp bậc Y sĩ tam phẩm rồi, đến lúc đó chắc chắn anh sẽ đi tìm em!”
Sau khi hẳn âm thầm nói hai câu liền mỉm cười nhìn sang Vương Mịch ở bên, nói:
- Ừm, xem ra đã qua thật rồi!
Sắc mặt của Tôn Nghị lúc này lập tức âm trầm, gã biết lần này mình thật sự nghĩ sai rồi.
Ánh mắt nóng bỏng của mọi người đều nhìn Giang Nguyên, trong số họ có Y sĩ thực tập, cũng có Y sĩ kiến tập, tuổi tác hơn phân nửa đều lớn hơn Giang Nguyên. Giờ họ đều biết rất rõ, bắt đầu từ bây giờ, người thanh niên còn nhỏ tuổi hơn mình này đã thật sự bước lên phía trước họ, đã có quyền lợi và địa vị riêng ở Thiên Y viện.
Còn bọn họ phải trải qua nỗ lực trong rất nhiều năm mới có thể làm được điểm này. Giờ cho dù là ai rong số họ, bắt đầu từ giờ khắc này đều phải giữ được sự kính trọng trước mặt đối phương, nếu không quy tắc nghiêm túc của Viện sẽ cho họ biết thế nào là làm y sư cấp trên.
Giang Nguyên nhìn những ánh mắt nóng bỏng thoáng mang chút kính sợ xung quanh liền mỉm cười, sau đó nhìn Vương Mịch đứng bên, nói
- Vậy giờ tôi được coi là Y sĩ tam phẩm chính thức rồi à?
- Ừm, gần như thế, có điều có lẽ vẫn có một nghi lễ chính thức.
Vương Mịch thoáng suy nghĩ, sau đó nói:
- Nhưng còn phải xác định xem anh sẽ theo vị y sư nào. Y sĩ tam phẩm vừa thăng cấp đều phải nhận một thầy giáo chính thức, đặc biệt là những người từ bên ngoài đến như anh thì càng phải làm như vậy!
- Còn phải theo thầy? không phải tôi đã là Y sĩ tam phẩm chính thức rồi sao?
Giang Nguyên cau mày nói.
Tôn Nghị đứng bên hừ giọng, cười nói
- Y sĩ tam phẩm cũng phải theo thầy. anh đừng cho rằng thực sự thăng cấp làm Y sĩ tam phẩm thì mọi chuyện sẽ thuận lợi. Đặc biệt là những người từ bên ngoài đến như anh, chí ít phải học tập chính quy từ ba tháng trở lên mới có thể nắm được vài phương pháp chữa trị đặc biệt của Thiên Y viện!
- Đúng, có điều tôi nghĩ khả năng anh theo thầy của tôi tương đối cao. Vì theo quy tắc của Thiên Y viện chúng ta, sau khi anh chính thức thăng lên cấp bậc Y sử, anh mới không còn có bất kỳ thầy giáo nào trên danh nghĩa nữa. Có điều những hạn chế của Y sĩ tam phẩm hơi nhiều một chút thôi.
Vương Mịch ở bên cười giải thích nói.
- Được thôi.
Giang Nguyên nghe thấy theo La y sư thì thoáng thở phào nhẹ nhỏm. Nếu như phải thật sự theo một thầy giáo, vậy thì giống như trên đầu đeo thêm một cái gông vậy. Nếu như theo La y sư vẫn khá hơn một chút
Giờ sau khi đã xác nhận được tin tức Giang Nguyên đã chính thức thông qua, dĩ nhiên ba người không cần phải theo thông báo nữa. Vương Mịch đưa Giang Nguyên đi gặp La y sư. Dù sao những việc tiếp theo, hầu hết vẫn phải cần La y sư làm chủ. Giang Nguyên cũng có rất nhiều thứ muốn chính thức hỏi La y sư.
- Giang Nguyên, chúc mừng cậu.
La y sư nhìn thấy Giang Nguyên liền tươi cười nói.
- Cảm ơn La y sư, nếu như không có ngài giúp đỡ, tôi cũng sẽ không có được cơ hội này!
Giang Nguyên hết sức cảm kích La y sư.
- Haha, nói như vậy thì khách sáo quá rồi La y sư vừa cười vừa nói:
- Tối hôm nay sẽ có một nghỉ thức nhận chức cho cậu, sau nghi thức này cậu sẽ chính thức gia nhập “Thiên Y viện chúng tôi
Giang Nguyên gật đầu, sau đó nhìn La y sư nói:
- La y sư, tôi vừa nghe Vương Mịch nói sau khi trở thành Y sư tam phẩm còn sẽ có một người thầy La y sư mỉm cười, sau đó nói
- Chuyện này cậu cứ yên tâm, sau này cậu sẽ theo tôi. Tôi sẽ không quá hạn chế cậu, nhưng cậu phải có ba tháng học chính quy. Sau đó cậu sẽ nhận vài nhiệm vụ của Thiên Y viện, trên căn bản sẽ không có quá nhiều yêu cầu đặc biệt khác.
- Ba tháng?
Nghĩ đến hơn nửa tháng nửa đã là ngày 28 tháng 2 rồi, Giang Nguyên liền nhíu mày nói:
- Vậy thầy La, nếu như tôi muốn ra ngoài giải quyết chút việc thì phải làm sao?
- Ba tháng mà cậu cũng không ở được à?
/984
|