Những người trẻ tuổi kia cũng rất náo nhiệt. Tuy nhiên vẫn may có vài nữ sinh không uống nhiều bia lắm, tới hơn mười giờ liền bảo Lý Tiểu Vũ cắt bánh kem. Giang Nguyên dĩ nhiên cũng bị hò hét làm nhân vật nam chính giúp đỡ cắt bánh kem.
Hơn mười một giờ, mọi người hát thêm vài bài nữa rồi đi về. Mấy nam sinh này còn la hét muốn đi ăn khuya.
Giang Nguyên được coi là nam chính, cũng đã lâu chưa thoải mái như vậy, liền cười nói:
- Được... Đi, tôi mời mọi người đi ăn khuya!
Nghe thấy Giang Nguyên nói vậy, dĩ nhiên mọi người vỗ tay đồng ý. Chỉ có Lý Tiểu Vũ mặt đỏ lên, cúi đầu xấu hổ không nói gì.
Chuyện ăn khuya này dĩ nhiên Giang Nguyên không quen. Hắn đến Vân Giang lâu như vậy, trên căn bản trừ trường hợp đặc biệt, buổi tối hắn chưa từng ra ngoài.
Tuy nhiên những nam sinh khác lại không thuộc cấp bậc trạch nam như thầy Giang này, nhanh chóng có người đề nghị đi La Ký ăn thịt nướng.
Vừa nhắc đến thịt nướng La Ký, mọi người đều đồng ý.
Giang Nguyên thấy mọi người đều hào hứng, liền cười gật đầu nói:
- Được... Vậy thì đi La Ký... Cả đám lập tức đi vào sâu trong phố Hoa Mai.
Phố Hoa Mai này ở ngay cạnh đoạn có nhiều khu vui chơi và cửa hàng tinh phẩm của đường Văn Các. Đi vào bên trong chính là phố ăn khuya. Cả phố Hoa Mai này tập hợp đủ ăn uống vui chơi khiến Giang Nguyên chưa từng đến đây được đại khai nhãn giới.
Hắn chỉ thấy trước mắt đều là những gian hàng nhỏ, sau cánh cửa đều là những tấm lều bạt lớn, bên trong sắp xếp bàn lớn nhỏ, tương đối náo nhiệt.
Đám Giang Nguyên có tám chín người, bước đến trước thịt nướng La Ký, thấy bên trong đã ngồi đây người. Ông chủ thấy có khách đến vội vàng chạy ra, lại xếp một chiếc bàn lớn bảo mọi người ngồi xuống.
Sau khi Giang Nguyên ngồi xuống, Lý Tiểu Vũ vốn vẫn còn ngại ngồi xuống bên cạnh Giang Nguyên lại bị Tiểu Linh cười cười đẩy cô ngồi xuống cạnh Giang Nguyên.
Giang Nguyên nhìn bộ dạng mỉm cười của mọi người liền bất đắc dĩ thầm cười khổ. Lúc này hắn đúng là không tiện giải thích.
- Được... mọi người chọn đi... tôi không quen...
Sau khi mọi người ngồi xuống, Giang Nguyên nói với mọi người.
Chuyện thế này, dĩ nhiên không cần nhà tài trợ chính Giang Nguyên ra tay, rất nhanh đã có người đi gọi món.
Còn những người khác thì cùng ha hả cười đùa với nhau.
Giang Nguyên nhìn khung cảnh náo nhiệt xung quanh, vô số các nam nữ sinh đều vui vẻ ngồi với nhau, ăn thịt uống bia vô tư lự, trong mắt lóe lên tia hâm mộ.
Vốn, hắn cũng có thể là một trong số họ, hàng ngày đều vô tư lự đi học, tán gái, ăn đêm, uống rượu, chơi bóng. Nhưng gờ hắn chỉ có thể ngụy trang thành một trong số họ, mang theo nụ cười bất đắc dĩ, dung nhập với họ.
Thịt nướng nhanh chóng được bưng lên, mọi người vừa ăn vừa uống bia khá vui vẻ.
Hơn mười một giờ, mọi người hát thêm vài bài nữa rồi đi về. Mấy nam sinh này còn la hét muốn đi ăn khuya.
Giang Nguyên được coi là nam chính, cũng đã lâu chưa thoải mái như vậy, liền cười nói:
- Được... Đi, tôi mời mọi người đi ăn khuya!
Nghe thấy Giang Nguyên nói vậy, dĩ nhiên mọi người vỗ tay đồng ý. Chỉ có Lý Tiểu Vũ mặt đỏ lên, cúi đầu xấu hổ không nói gì.
Chuyện ăn khuya này dĩ nhiên Giang Nguyên không quen. Hắn đến Vân Giang lâu như vậy, trên căn bản trừ trường hợp đặc biệt, buổi tối hắn chưa từng ra ngoài.
Tuy nhiên những nam sinh khác lại không thuộc cấp bậc trạch nam như thầy Giang này, nhanh chóng có người đề nghị đi La Ký ăn thịt nướng.
Vừa nhắc đến thịt nướng La Ký, mọi người đều đồng ý.
Giang Nguyên thấy mọi người đều hào hứng, liền cười gật đầu nói:
- Được... Vậy thì đi La Ký... Cả đám lập tức đi vào sâu trong phố Hoa Mai.
Phố Hoa Mai này ở ngay cạnh đoạn có nhiều khu vui chơi và cửa hàng tinh phẩm của đường Văn Các. Đi vào bên trong chính là phố ăn khuya. Cả phố Hoa Mai này tập hợp đủ ăn uống vui chơi khiến Giang Nguyên chưa từng đến đây được đại khai nhãn giới.
Hắn chỉ thấy trước mắt đều là những gian hàng nhỏ, sau cánh cửa đều là những tấm lều bạt lớn, bên trong sắp xếp bàn lớn nhỏ, tương đối náo nhiệt.
Đám Giang Nguyên có tám chín người, bước đến trước thịt nướng La Ký, thấy bên trong đã ngồi đây người. Ông chủ thấy có khách đến vội vàng chạy ra, lại xếp một chiếc bàn lớn bảo mọi người ngồi xuống.
Sau khi Giang Nguyên ngồi xuống, Lý Tiểu Vũ vốn vẫn còn ngại ngồi xuống bên cạnh Giang Nguyên lại bị Tiểu Linh cười cười đẩy cô ngồi xuống cạnh Giang Nguyên.
Giang Nguyên nhìn bộ dạng mỉm cười của mọi người liền bất đắc dĩ thầm cười khổ. Lúc này hắn đúng là không tiện giải thích.
- Được... mọi người chọn đi... tôi không quen...
Sau khi mọi người ngồi xuống, Giang Nguyên nói với mọi người.
Chuyện thế này, dĩ nhiên không cần nhà tài trợ chính Giang Nguyên ra tay, rất nhanh đã có người đi gọi món.
Còn những người khác thì cùng ha hả cười đùa với nhau.
Giang Nguyên nhìn khung cảnh náo nhiệt xung quanh, vô số các nam nữ sinh đều vui vẻ ngồi với nhau, ăn thịt uống bia vô tư lự, trong mắt lóe lên tia hâm mộ.
Vốn, hắn cũng có thể là một trong số họ, hàng ngày đều vô tư lự đi học, tán gái, ăn đêm, uống rượu, chơi bóng. Nhưng gờ hắn chỉ có thể ngụy trang thành một trong số họ, mang theo nụ cười bất đắc dĩ, dung nhập với họ.
Thịt nướng nhanh chóng được bưng lên, mọi người vừa ăn vừa uống bia khá vui vẻ.
/984
|