Khi ở phòng làm việc của Tỉnh trưởng La, dĩ nhiên không thể trì hoãn quá nhiều thời gian nên ông cũng không nói quá nhiều lời khách sáo, lập tức đưa tay ra.
Giang Nguyên mỉm cười, sau đó lấy túi nhỏ tùy thân ra, đặt chiếc gối chẩn mạch lên giữa chiếc bàn nhỏ, sau đó bắt mạch cho Tỉnh trưởng La.
Trước đây đều do thầy bắt mạch cho Tỉnh trưởng La, đây là lần đầu tiên Giang Nguyên bắt mạch cho nên không dám chậm trễ. Sau khi hắn bình tâm tĩnh khí cẩn thận điều chỉnh lại hơi thở của mình liền bắt mạch cho. Tỉnh trưởng La.
Có điều hắn vừa bắt mạch được nửa phút thì phát hiện mạch tượng của Tỉnh trưởng La không đều. Hản lập tức chau mày, sau đó mỉm cười nói với Tỉnh trưởng La:
~ Tỉnh trưởng cho cháu xem thử đầu lưỡi ạ!
Tỉnh trưởng La thấy Giang Nguyên hơi nhíu mày tâm tình vốn thoải mái hơi căng thẳng lại. Tuy Giang Nguyên chỉ là học trò của Hồ lão y sư, nhưng dĩ nhiên Tỉnh trưởng La biết bản lĩnh của học trò này gần như không kém thầy, cho nên ông lập tức lè đầu lưỡi ra.
- Bựa lưỡi ửng đỏ, đầu lưởi đỏ... Mạch không đều, đây là hiện tượng tâm hỏa bị viêm...
Giang Nguyên nhìn thoáng qua liền gật đầu, sau đó cười nói:
- Có thể do gần đây công việc Tỉnh trưởng bận rộn, sự vụ nhiều, buổi tối cũng không ngủ ngon giấc!
- A... đúng, bác sĩ Tiểu Giang có thể nhìn ra được. chuyện này sao?
Sau khi nghe Giang Nguyên nói xong, Tỉnh trưởng La sửng sốt, trong mắt lóe lên tia kinh ngạc, vội vã cười nói:
- Cậu xem thử xem còn vấn đề gì khác không? Giang Nguyên mỉm cười, nói:
- Chủ yếu có thể là trong lòng Tỉnh trưởng có nhiều chuyện phiền muộn, dẫn đến tâm hỏa vị viêm, đêm phiền nhiễu khó ngủ... Vết thương cũ ở lưng đã tốt hơn nhiều... Đợi chút nữa cháu tăng thêm chút thuốc điều trị, chứng mất ngủ sẽ được cải thiện nhiều. Nhưng còn về mặt cảm xúc thì phải do Tỉnh trưởng chú tự điều chỉnh thôi.
- Được được... Không ngờ bác sĩ Tiểu Giang chữa trị ngoại thương giỏi, khoa nội cũng được chân truyền của Hồ lão.
Trong lòng Tỉnh trưởng La thật sự rất tán dương, cậu nhóc này chỉ dựa vào bắt mạch có thể nhận ra gần đây. cảm xúc của mình không tốt, thậm chí là mất ngủ. Đúng là không đơn giản.
Giang Nguyên cũng không kéo dài thời gian, liền cầm bút giấy xoẹt xoẹt viết ra đơn thuốc. Chưa đến nửa phút sau, đơn thuốc đã được kê xong, giao cho Chủ nhiệm Lý ngồi bên cạnh sau đó cười nói với Tỉnh trưởng La:
- Đơn thuốc này có hiệu quả thông kinh hoạt lạc chữa trị đau lưng, cũng có tác dụng giảm phiền não. trong lòng. Tỉnh trưởng La uống ba thang, chứng mất ngủ chắc chắn sẽ được cải thiện nhiều, đến lúc đó cháu sẽ khám lại cho Tỉnh trưởng!
- Được được, làm phiền bác sĩ Tiểu Giang rẻ
Tỉnh trưởng La đã đặt Giang Nguyên và Hồ lão y sư ngang hàng rồi. Một thanh niên có thể chữa được vết thương cũ của ông, hơn nữa nội khoa cũng lợi hại. Trước. bản lĩnh như vậy, tuổi tác thực sự chẳng là gì cả.
- Ở đây có chỗ nào yên tĩnh không ạ? Cháu xoa bóp cho Tỉnh trưởng thêm lần nữa nhé?
Giang Nguyên mỉm cười nói. - Có... đến phòng nghỉ của tôi nhé...
Tỉnh trưởng La mỉm cười đứng dậy. Vốn hôm nay ông muốn Giang Nguyên đến là để tiếp tục xoa bóp cho ông, cho nên dĩ nhiên đã có sắp xếp trước.
Giang Nguyên đi theo Tỉnh trưởng La vào phòng nghỉ. Hắn biết những lão đại cấp bậc thế này trong phòng làm việc đều sẽ có nơi như thế. Nhưng hắn không ngờ nơi này lại xa hoa đến vậy.
Bên trong cũng có một gian phòng, bên ngoài giống như một phòng khách nhỏ, chỉ có thêm một cái ghế xoa bóp tương đối cao cấp. Bên trong là một căn phòng rất lớn, ngoại trừ những thiết bị thường dùng như TV, còn có một phòng vệ sinh với thiết bị xa hoa.
Tỉnh trưởng La ở phòng trong thay một bộ quần áo rộng, sau đó mới mời Giang Nguyên vào. Ông nằm lên giường, nhìn Giang Nguyên cười nói:
- Như vậy thế nào? Giang Nguyên cười cười gật đầu nói: - Được rồi ạ...
Giang Nguyên lập tức đến phòng vệ sinh rửa sạch tay rồi bắt đầu xoa bóp cho Tỉnh trưởng La.
Giờ Giang Nguyên đã nắm rất rõ tình hình của Tỉnh trưởng La nên không cần phải kiểm tra thêm nữa. Hắn trực tiếp đưa tay ấn lên chỗ vết thương cũ kia rồi bắt đâu nhẹ nhàng xoa bóp.
Cùng với những ngón tay linh hoạt của Giang Nguyên bắt đầu kích thích những cơ thịt chỗ sống lưng Tỉnh trưởng La. Vẻ mặt Tỉnh trưởng La cũng bắt đầu lộ nét sảng khoái. Hiện tại Tỉnh trưởng La tương đối mong chờ lần xoa bóp mỗi tuần một lần này. Giang Nguyên xoa bóp không chỉ giúp thắt lưng ông bớt đau nhức, mà khi xoa bóp còn cực kỳ sảng khoái. Hơn nữa sau mỗi lần xoa bóp xong ông cảm thấy tinh thần vô cùng phấn chấn.
Nếu không phải Giang Nguyên nói mỗi tuần xoa bóp một lần là được, thậm chí ông muốn mỗi tuần nên xoa bóp vài lần.
Lần này, dưới thủ pháp của Giang Nguyên, Tỉnh trưởng La bắt đầu rên hừ hừ. Chủ nhiệm Lý ngồi bên nở nụ cười mỉm. Giờ ông đã quen với biểu cảm này của ông chủ luôn luôn nghiêm túc của mình.
Ông biết bây giờ ông chủ đang sảng khoái muốn chết. Đây là cảm giác vừa đau đớn vừa sung sướng.
Lúc này những ngón tay của Giang Nguyên dần cảm thấy hơi tốn sức khiến hắn không khỏi khẽ nhíu mày. Sau đó hắn bắt đầu dùng thêm sức.
Có điều khi hắn bắt đầu dùng sức liền cảm thấy chỗ khí hải ở bụng dưới có một cỗ nhiệt lờ mờ dâng lên. Dòng khí ấm áp lờ mờ từ bụng dưới nhanh chóng dâng lên, sau đó thuận theo thái âm phế kinh của hai cánh tay n nối thẳng đến ngón tay Giang Nguyên.
Trong lòng Giang Nguyên hơi khựng lại, cảm nhận dòng nhiệt lưu khiến người ta cực kỳ dễ chịu này nhưng tay vẫn không hề dừng lại. Sau đó hắn nhanh chóng cảm o‡. thấy, ngón tay vốn hơi mỏi của mình lúc này dưới dòng aị— nhiệt lưu, cảm giác nhức mỏi nhanh chóng biến mất, hơn nữa còn trở nên vô cùng nhẹ nhàng.
'Thậm chí ngay cả những cơ thịt hơi cứng ngắc của Tỉnh trưởng La dưới tay Giang Nguyên, giờ dưới sức mạnh của ngón tay dường như cũng không quá khó kích thích
Giang Nguyên chậm rãi thở hắt ra, thật không ngờ luồng nội khí này của mình lại có tác dụng như vậy. Khuôn mặt hắn cũng lập tức dần thả lỏng.
Có điều, khi vẻ mặt Giang Nguyên bắt đầu dần thả lỏng, trên khuôn mặt của Tỉnh trưởng La lại bắt đầu lộ ra vẻ quái dị.
Giang Nguyên mỉm cười, sau đó lấy túi nhỏ tùy thân ra, đặt chiếc gối chẩn mạch lên giữa chiếc bàn nhỏ, sau đó bắt mạch cho Tỉnh trưởng La.
Trước đây đều do thầy bắt mạch cho Tỉnh trưởng La, đây là lần đầu tiên Giang Nguyên bắt mạch cho nên không dám chậm trễ. Sau khi hắn bình tâm tĩnh khí cẩn thận điều chỉnh lại hơi thở của mình liền bắt mạch cho. Tỉnh trưởng La.
Có điều hắn vừa bắt mạch được nửa phút thì phát hiện mạch tượng của Tỉnh trưởng La không đều. Hản lập tức chau mày, sau đó mỉm cười nói với Tỉnh trưởng La:
~ Tỉnh trưởng cho cháu xem thử đầu lưỡi ạ!
Tỉnh trưởng La thấy Giang Nguyên hơi nhíu mày tâm tình vốn thoải mái hơi căng thẳng lại. Tuy Giang Nguyên chỉ là học trò của Hồ lão y sư, nhưng dĩ nhiên Tỉnh trưởng La biết bản lĩnh của học trò này gần như không kém thầy, cho nên ông lập tức lè đầu lưỡi ra.
- Bựa lưỡi ửng đỏ, đầu lưởi đỏ... Mạch không đều, đây là hiện tượng tâm hỏa bị viêm...
Giang Nguyên nhìn thoáng qua liền gật đầu, sau đó cười nói:
- Có thể do gần đây công việc Tỉnh trưởng bận rộn, sự vụ nhiều, buổi tối cũng không ngủ ngon giấc!
- A... đúng, bác sĩ Tiểu Giang có thể nhìn ra được. chuyện này sao?
Sau khi nghe Giang Nguyên nói xong, Tỉnh trưởng La sửng sốt, trong mắt lóe lên tia kinh ngạc, vội vã cười nói:
- Cậu xem thử xem còn vấn đề gì khác không? Giang Nguyên mỉm cười, nói:
- Chủ yếu có thể là trong lòng Tỉnh trưởng có nhiều chuyện phiền muộn, dẫn đến tâm hỏa vị viêm, đêm phiền nhiễu khó ngủ... Vết thương cũ ở lưng đã tốt hơn nhiều... Đợi chút nữa cháu tăng thêm chút thuốc điều trị, chứng mất ngủ sẽ được cải thiện nhiều. Nhưng còn về mặt cảm xúc thì phải do Tỉnh trưởng chú tự điều chỉnh thôi.
- Được được... Không ngờ bác sĩ Tiểu Giang chữa trị ngoại thương giỏi, khoa nội cũng được chân truyền của Hồ lão.
Trong lòng Tỉnh trưởng La thật sự rất tán dương, cậu nhóc này chỉ dựa vào bắt mạch có thể nhận ra gần đây. cảm xúc của mình không tốt, thậm chí là mất ngủ. Đúng là không đơn giản.
Giang Nguyên cũng không kéo dài thời gian, liền cầm bút giấy xoẹt xoẹt viết ra đơn thuốc. Chưa đến nửa phút sau, đơn thuốc đã được kê xong, giao cho Chủ nhiệm Lý ngồi bên cạnh sau đó cười nói với Tỉnh trưởng La:
- Đơn thuốc này có hiệu quả thông kinh hoạt lạc chữa trị đau lưng, cũng có tác dụng giảm phiền não. trong lòng. Tỉnh trưởng La uống ba thang, chứng mất ngủ chắc chắn sẽ được cải thiện nhiều, đến lúc đó cháu sẽ khám lại cho Tỉnh trưởng!
- Được được, làm phiền bác sĩ Tiểu Giang rẻ
Tỉnh trưởng La đã đặt Giang Nguyên và Hồ lão y sư ngang hàng rồi. Một thanh niên có thể chữa được vết thương cũ của ông, hơn nữa nội khoa cũng lợi hại. Trước. bản lĩnh như vậy, tuổi tác thực sự chẳng là gì cả.
- Ở đây có chỗ nào yên tĩnh không ạ? Cháu xoa bóp cho Tỉnh trưởng thêm lần nữa nhé?
Giang Nguyên mỉm cười nói. - Có... đến phòng nghỉ của tôi nhé...
Tỉnh trưởng La mỉm cười đứng dậy. Vốn hôm nay ông muốn Giang Nguyên đến là để tiếp tục xoa bóp cho ông, cho nên dĩ nhiên đã có sắp xếp trước.
Giang Nguyên đi theo Tỉnh trưởng La vào phòng nghỉ. Hắn biết những lão đại cấp bậc thế này trong phòng làm việc đều sẽ có nơi như thế. Nhưng hắn không ngờ nơi này lại xa hoa đến vậy.
Bên trong cũng có một gian phòng, bên ngoài giống như một phòng khách nhỏ, chỉ có thêm một cái ghế xoa bóp tương đối cao cấp. Bên trong là một căn phòng rất lớn, ngoại trừ những thiết bị thường dùng như TV, còn có một phòng vệ sinh với thiết bị xa hoa.
Tỉnh trưởng La ở phòng trong thay một bộ quần áo rộng, sau đó mới mời Giang Nguyên vào. Ông nằm lên giường, nhìn Giang Nguyên cười nói:
- Như vậy thế nào? Giang Nguyên cười cười gật đầu nói: - Được rồi ạ...
Giang Nguyên lập tức đến phòng vệ sinh rửa sạch tay rồi bắt đầu xoa bóp cho Tỉnh trưởng La.
Giờ Giang Nguyên đã nắm rất rõ tình hình của Tỉnh trưởng La nên không cần phải kiểm tra thêm nữa. Hắn trực tiếp đưa tay ấn lên chỗ vết thương cũ kia rồi bắt đâu nhẹ nhàng xoa bóp.
Cùng với những ngón tay linh hoạt của Giang Nguyên bắt đầu kích thích những cơ thịt chỗ sống lưng Tỉnh trưởng La. Vẻ mặt Tỉnh trưởng La cũng bắt đầu lộ nét sảng khoái. Hiện tại Tỉnh trưởng La tương đối mong chờ lần xoa bóp mỗi tuần một lần này. Giang Nguyên xoa bóp không chỉ giúp thắt lưng ông bớt đau nhức, mà khi xoa bóp còn cực kỳ sảng khoái. Hơn nữa sau mỗi lần xoa bóp xong ông cảm thấy tinh thần vô cùng phấn chấn.
Nếu không phải Giang Nguyên nói mỗi tuần xoa bóp một lần là được, thậm chí ông muốn mỗi tuần nên xoa bóp vài lần.
Lần này, dưới thủ pháp của Giang Nguyên, Tỉnh trưởng La bắt đầu rên hừ hừ. Chủ nhiệm Lý ngồi bên nở nụ cười mỉm. Giờ ông đã quen với biểu cảm này của ông chủ luôn luôn nghiêm túc của mình.
Ông biết bây giờ ông chủ đang sảng khoái muốn chết. Đây là cảm giác vừa đau đớn vừa sung sướng.
Lúc này những ngón tay của Giang Nguyên dần cảm thấy hơi tốn sức khiến hắn không khỏi khẽ nhíu mày. Sau đó hắn bắt đầu dùng thêm sức.
Có điều khi hắn bắt đầu dùng sức liền cảm thấy chỗ khí hải ở bụng dưới có một cỗ nhiệt lờ mờ dâng lên. Dòng khí ấm áp lờ mờ từ bụng dưới nhanh chóng dâng lên, sau đó thuận theo thái âm phế kinh của hai cánh tay n nối thẳng đến ngón tay Giang Nguyên.
Trong lòng Giang Nguyên hơi khựng lại, cảm nhận dòng nhiệt lưu khiến người ta cực kỳ dễ chịu này nhưng tay vẫn không hề dừng lại. Sau đó hắn nhanh chóng cảm o‡. thấy, ngón tay vốn hơi mỏi của mình lúc này dưới dòng aị— nhiệt lưu, cảm giác nhức mỏi nhanh chóng biến mất, hơn nữa còn trở nên vô cùng nhẹ nhàng.
'Thậm chí ngay cả những cơ thịt hơi cứng ngắc của Tỉnh trưởng La dưới tay Giang Nguyên, giờ dưới sức mạnh của ngón tay dường như cũng không quá khó kích thích
Giang Nguyên chậm rãi thở hắt ra, thật không ngờ luồng nội khí này của mình lại có tác dụng như vậy. Khuôn mặt hắn cũng lập tức dần thả lỏng.
Có điều, khi vẻ mặt Giang Nguyên bắt đầu dần thả lỏng, trên khuôn mặt của Tỉnh trưởng La lại bắt đầu lộ ra vẻ quái dị.
/984
|