Túng Sủng Đụng Ngã Sư Muội

Chương 114 - Chương 76

/158


Editor: Taiga

Mọi người đã đi hết, Mộ Dung Tiểu Tiểu ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn tinh xảo nhìn Dạ Nguyệt Ly mỉm cười. Có lẽ nàng không nhạy bén, nếu không sao lại đến lúc tám tuổi mới phát hiện tâm tư người này? Bất quá, đôi khi nàng cũng nhạy cảm, ít nhất hiện tại nàng có thể cảm giác được cảm xúc quanh thân sư huynh, đối với hành động suýt chút nữa ôm nàng của Việt Bân, sư huynh nhất định là ghen tị.

Mộ Dung Tiểu Tiểu khẽ chớp lông mi, đáy mắt hiện lên nụ cười, kiễng chân, giơ hai cánh tay tinh tế như ngọc ôm cổ Dạ Nguyệt Ly, chủ động đánh vỡ hoàn cảnh im lặng lúc này: “Sư huynh, chúng ta về nhà thôi.”

Sau đó, nàng vùi khuôn mặt nhỏ nhắn sâu vào vạt áo hắn, chờ hắn ôm nàng về nhà.

Bỗng nhiên nàng chủ động làm Dạ Nguyệt Ly ngẩn ra, lông mày nhíu chặt hơi giãn ra, buồn bực trong ngực giảm xuống một chút.

Trở lại biệt viện, Dạ Nguyệt Ly không ngừng bước chân, cũng không để Mộ Dung Tiểu Tiểu xuống, “Phanh” một cước đạp mở cửa phòng, rồi sau đó chân dài lại đạp một cước làm cửa nặng nề đóng lại.

Âm thanh to lớn, khuôn mặt Mộ Dung Tiểu Tiểu tràn đầy khó hiểu, sư huynh nàng đang muốn làm gì?

Rất nhanh, nàng cũng biết hắn rốt cuộc muốn làm gì…

Di Tinh vừa lúc thấy một màn chủ từ nhà mình nôn nóng như vậy, trong nháy mắt lộ ra nụ cười gian xảo như tú bà, hắc hắc, chuyện tốt sắp đến, trong viện sắp có thêm tiểu chủ tử…

Dạ Nguyệt Ly không nặng không nhẹ ấn Mộ Dung Tiểu Tiểu trên giường, thân hình cao lớn thuận theo đè lên! Mặt nàng khẽ động không giải thích được, nàng khẽ động môi nhỏ tựa hồ như mời hắn cúi xuống nếm thử, nàng không biết trong lúc vô tình làm ra vẻ duyên dáng, khiến hắn khó có thể khắc chế nội tâm, khiến tâm hắn rối loạn dâng trào.

Dạ Nguyệt Ly dựa sát lại gần hung hăng hôn xuống! Nhuyễn ngọc ôn hương thuộc về hắn, còn có cánh môi mềm mại ngọt ngào kia, hắn cố gắng đè nén tình dục của mình, trằn trọc trở mình chà đạp môi lưỡi của nàng.

Mộ Dung Tiểu Tiểu tiếp nhận nụ hôn điên cuồng của Dạ Nguyệt Ly, đầu óc trống rỗng, cho đến khi hắn không nhịn được xé rách xiêm y của nàng, nàng mới đột nhiên hoàn hồn, nghĩ đẩy hắn ra, lại phát hiện thân thể mình bị hắn mạnh mẽ giữ lấy!

Nàng cảm giác được thân thể sư huynh khẽ run! Không sai, nàng cảm giác được! Nàng hy vọng nhìn vào mắt sư huynh có thể thấy rõ tâm tình của hắn, nhưng đôi mắt đỏ xinh đẹp kia lúc này nhắm thật chặt, ngay cả lông mi cũng đều khẽ run! Bộ dáng như vậy, chẳng lẽ sư huynh đang sợ?

“Tê” tiếng quần áo bị xé tan! Trong nháy mắt, áo lụa trắng trước ngực Mộ Dung Tiểu Tiểu nát thành từng mảnh nhỏ, chỉ còn lại cái yếm thật mỏng chống đỡ trước ngực!

Tại tiếng vang cuối cùng này, Dạ Nguyệt Ly đột nhiên mở mắt! Đồng tử hắn càng phát ra màu đỏ, thoạt nhìn tà mị mê hoặc dị thường!

Hắn không khỏi tự hỏi: vì sao phải khắc chế?

Nàng là nữ nhân của hắn, là người của hắn!

Môi mỏng của hắn một đường xâm nhập xuống, nhanh chóng xuống đến trước ngực Mộ Dung Tiểu Tiểu, sẽ thoát đi mảnh vải mỏng vướng víu kia!

“Từ lúc còn nhỏ, có một cậu bé và một cô bé sống trong cô nhi viện, mặc dù không cha không mẹ, nhưng ở chỗ này có rất nhiều người cũng trong tình trạng cô nhi giống như bọn họ vậy. Cuộc sống của cô bé trôi qua rất hạnh phúc, vì có cậu bé kia che chở, có viện trưởng dễ gần, còn có rất nhiều bạn lớn nhỏ.”

Thanh âm Mộ Dung Tiểu Tiểu êm dịu mờ ảo phảng phất đến từ chân trời, khiến cho Dạ Nguyệt Ly đang muốn tiếp tục bỗng nhiên dừng lại, hắn vẫn không ngẩng đầu nhìn nàng, chẳng qua là thân hình cao lớn phảng phất như bị điểm huyệt, toàn thân cứng lại.

Mộ Dung Tiểu Tiểu di chuyển đôi tay trắng nõn khẽ vuốt đỉnh đầu màu đen chui trước ngực nàng, không tiếng động an ủi thân hình khẽ run rẩy của hắn.

Nàng nói tiếp: “Có một ngày, có rất nhiều người tới cô nhi viện, bọn họ muốn nhận nuôi trẻ con, bọn trẻ tranh nhau thể hiện mặt tốt của mình trước bọn họ, bao gồm cả cô bé và cậu bé kia, bời vì đi được người có tiền mang đi nghĩa là có thể cho bọn họ một gia đình ấm áp, là khát vọng tình thân từ nhỏ của bọn họ.”

“Rốt cuộc những người đó coi trọng cô bé và cậu bé, bọn chúng mừng rỡ như điên, cho là cuộc sống tốt đẹp sắp đến, bọn chúng còn may mắn hơn là hai người vẫn có thể gắn bó cùng nhau, không cần tách ra.”

Dường như lại thấy vẻ tuyệt vọng khi đó, tay nhỏ Mộ Dung Tiểu Tiểu đang vỗ về Dạ Nguyệt Ly hơi chậm lại, ánh mắt trong trẻo lạnh lùng, nàng oán hận nói: “Bọn chúng đã bị lừa! Không, là tất cả mọi người bị lừa! Đó là một tổ chức sát thủ, bọn họ tới chọn những đứa trẻ ưu tú nhất, âm thầm huấn luyện bán mạng thay bọn họ! Cuộc sống đen tối đầy máu tanh kia, thân thể cô bé run rẩy, rốt cuộc đứa bé trai vì những đứa trẻ cùng lứa lần lượt bị những vết thương trí mạng, dũng cảm đứng ra!”

“Cô bé còn nhớ rõ lần đầu tiên giết người, ánh mắt đứa trẻ trước mặt nhìn nàng đều là sợ hãi, nhưng nàng không nương tay, chủy thủ thẳng tắp đâm vào trái tim đứa bé kia! Cho đến khi hắn ngừng thở, nằm trên mặt đất!”

“Bọn chúng rất muốn trốn đi, nhưng nhìn thấy quá nhiều kết quả của những người vọng tưởng trốn thoát, bọn họ khiếp sợ, bởi vì mỗi người bọn họ đề bị gắn chip trong


/158

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status