Tin tức mà Thăng Thương lưu bên ngoài động phủ nơi Quân Yến bế quan sẽ giúp y biết rõ vị trí bọn họ, cho nên y chẳng suy nghĩ nhiều, chuẩn bị hướng về trung ương trụ trời.
Ngay lúc chuẩn bị rời khỏi đỉnh núi, một con đại điểu màu xám đột nhiên bay về phía Quân Yến.
Không cần phán đoán, Quân Yến liền biết đại điểu này chính là ca ca y.
Từ khi bế quan, Quân Yến không còn gặp Quân Trì nữa.
Đã mấy năm trời.
Quãng thời gian Quân Yến bế quan, thật lòng y không quá nhớ Quân Trì, lúc này nhìn ca ca bay tới chỗ mình, y mới nhận ra mình nhớ hắn đến cỡ nào.
Y đứng yên không động đậy, chờ Quân Trì chở Hoàn Vũ bay lại đây.
Khi vẫn còn trên không trung, Hoàn Vũ đã nhảy khỏi lưng Quân Trì, đáp xuống một nơi cách Quân Yến không xa.
Quân Trì cũng lập tức hóa nhỏ thân thể, thời điểm rơi xuống, đã biến thành một chú chim nhỏ, đứng trên tảng đá gần đó.
Đây là nơi Thăng Tương tiền bối luyện kiếm, mặc dù chỗ luyện kiếm nằm ngay bên cạnh, nhưng kiếm ý vẫn tung hoành như cũ, Thăng Tương tu luyện Âm Dương hai cực Hàn Băng kiếm pháp, nên kiếm ý ở đây vô cùng băng hàn, cũng rất sắc bén.
Thăng Tương lại muốn Quân Yến tu luyện tại chỗ hắn luyện kiếm, Quân Yến là tu sĩ thuộc tính Hỏa, vừa vặn trái ngược, tu luyện ở chỗ hắn, vốn phải chịu ảnh hưởng cực lớn.
Bất quá Âm Dương hai cực Hàn Băng kiếm pháp, là từ cảnh giới cực lạnh luyện đến cực nhiệt, rồi từ cực nhiệt lại chuyển sang cực lạnh.
Để Quân Yến tu luyện ở đây, đối tu hành hay lĩnh ngộ đều có trợ giúp rất lớn, hơn nữa Quân Yến không chỉ là tu sĩ thuộc tính Hỏa, trong chân nguyên y thậm chí mang theo Chu Tước chi hỏa, trời sinh mạnh mẽ nóng bỏng, không thể so với mấy tu sĩ bình thường được.
Y tu luyện ở đây, giữa kiếm khí hàn băng xuất hiện nhiệt độ lửa nóng, khiến y thêm phần hiểu rõ chân ý bộ kiếm pháp của Thăng Tương, quả thật mang trợ giúp rất lớn.
Quân Yến đã thích ứng hoàn cảnh nơi này, đứng ở đó ngược lại không chịu ảnh hưởng gì quá lớn, tu vi Hoàn Vũ cao thâm, là hảo hữu nhiều năm của Thăng Tương, tất nhiên sẽ quen thuộc nơi này, không thấy khó chịu gì, ngược lại tu vi Quân Trì hơi thấp, vừa đáp xuống tảng đá, lập tức cảm thấy kiếm ý băng hàn khắp bốn phía vọt tới, từng đạo sắc bén quẹt lên người hắn. Mặc dù Quân Trì có thể ngăn cản đạo kiếm ý sắc bén này, nhưng vẫn thấy cực kỳ không thoải mái.
Quân Yến bị Lưu Quân cường ngạnh thúc đẩy tiến trình kết Kim Đan, thân thể cũng phát triển thành bộ dáng thanh niên chừng hai mươi tuổi, nhưng tính tình y lúc ấy không tốt lắm, trải qua tu luyện vững chắc vài năm, tính tình y đã tốt hơn rất nhiều.
Cái loại gầy còm như bị ép khô tinh khí đã biến mất vô tung, khôi phục bộ dáng no đủ nguyên bản, hai gò má cũng nở nang hơn không ít.
Quân Yến lớn lên rất hảo, cứ nhìn là biết, quả là thanh niên mặt mày tuấn lãng, khi chất cao nhã mà.
Quân Trì thấy trạng thái đệ đệ không tồi, trong lòng hết sức cao hứng, ngay cả kiếm khí quẹt qua hắn cũng không để ý nhiều.
Quân Trì vẫy vẫy cánh bay lên vai Quân Yến, hỏi: “Đệ sao rồi?”
Quân Yến không trả lời câu hỏi Quân Trì, mà trước tiên hành lễ chào hỏi Hoàn Vũ.
Từ khi Quân Yến dục tốc bất đạt, bị thúc nhanh chóng kết Kim Đan, y dường như đã trở thành một người thành thục, trở nên hiểu chuyện rất nhiều, ít nhất là ngay lúc này.
Hoàn Vũ là hảo hữu sư phó y, y tất nhiên phải thập phần tôn kính.
Hoàn Vũ rất thích ở chung với Quân Trì, đối đãi hắn như vãn bối của mình, còn với Quân Yến, không thuộc kiểu khiến y ưa thích, chẳng qua Quân Yến là đệ tử Thăng Tương, lại là đệ đệ Quân Trì, nên y sẽ không quá mức lạnh nhạt, gật nhẹ đầu với Quân Yến, nói: “Sư phó ngươi kêu chúng ta tới đây xem xét tình trạng ngươi thế nào.”
Quân Yến đáp:”Đa tạ tiền bối, Quân Yến vô sự. Nhưng tu luyện gặp phải vài vấn đề, cần phải thỉnh giáo sư phó.”
Hoàn Vũ nhìn Quân Yến không hỏi mình chuyện tu luyện, nên y cũng không hỏi, chỉ nhàn nhạt gật đầu.
Quân Yến và Hoàn Vũ nói xong, trực tiếp thò tay, khéo léo cầm lớp lông vũ kéo lên rồi bưng Quân Trì trong tay, Quân Trì huơ cánh tránh ma trảo của y, người khác đều biết lông vũ là thứ yêu điểu kiêng kỵ nhất, trừ Quân Yến và lần Hoàn Vũ sờ soạng phần đuôi Quân Trì trước đó ra, hắn hầu như chưa từng bị người ngoài bưng trong lòng bàn tay vuốt ve.
Nhưng giờ Quân Yến vuốt vuốt lông vũ hắn như vậy, khiến toàn thân hắn nổi da gà, run run cánh.
Quân Yến nhìn Quân Trì nói: “Mới vài năm tu vi ca ca lại tiến cảnh, ta vẫn chưa thể vượt qua ngươi.”
Quân Trì biến thành trạng thái nghiêm túc của huynh trưởng, vuốt vuốt lông vũ trên đầu cho thuận lại, rồi mới lên tiếng: “Ngươi tiến cảnh, cả Thăng Tương tiền bối và Hoàn Vũ tiền bối đều sợ hãi thán phục tán thưởng, còn ta chẳng qua nhờ sử dụng yêu đan của mẹ, sao thể sánh với ngươi chứ? Tu luyện là một quá trình khá dài, không phải một hai lần là xong, ngươi không nên vì muốn đuổi theo tu vi ta mà cảm thấy áp lực, tâm tình bất ổn, sẽ tẩu hỏa nhập ma đó.”
Mặt Quân Yến không biểu tình, ánh mắt lại rất nhu hòa, đáp: “Ta biết rồi.”
Y lại vuốt vuốt lớp lông xù trên đầu Quân Trì, Quân Trì bị y mò toàn thân nên rất ngứa, không thể không mở miệng ngăn cản: “Đừng sờ ta nữa.”
Quân Yến nói như điều đương nhiên: “Đã nhiều năm ta không gặp ca ca, tại sao sờ một cái cũng không cho.”
Quân Trì phát hiện Quân Yến vẫn mang tính tình trẻ con, chỉ đành thở dài trong lòng.
Lập tức bình thường trở lại.
Mặc dù Quân Yến đã hai mươi mốt tuổi, nhưng phần lớn thời gian đều dùng cho tu luyện, không tiếp xúc với nhiều người, tính trẻ con là điều không thể tránh.
Quân Trì đành mặc Quân Yến sờ tới sờ lui.
Hoàn Vũ nhìn dáng vẻ luyến huynh nghiêm trọng của Quân Yến, cảm thấy cả người không thoải mái, đứng bên cạnh nhắc, “Hai huynh đệ các ngươi ôn chuyện xong chưa?”
Quân Trì vội vàng đáp: “Hoàn Vũ tiền bối, có gì phân phó, bây giờ chúng ta trở về trung ương trụ trời ư?”
Hoàn Vũ trả lời: “Cứ chậm rãi trở về là được, còn phiền ngươi chở ta qua đó.”
Quân Trì hết sức quen thuộc chuyện này, hơn nữa, chở người phi hành đối với hắn mà nói, cũng là một loại tu hành.
Bây giờ, vì Thần Long chi thủy đã bắt đầu ngưng kết hình thành, toàn bộ Thần Long Chi Uyên đều bị khí tức Thần Long chi thủy bao phủ, Quân Trì phi hành trên không trung, cảm thấy mình đạt không ít chỗ tốt. Hư Không Phiến của Hoàn Vũ mặc dù sử dụng tốt, nhưng lại phải dùng pháp quyết suy tính điểm rơi, khoảng cách càng xa, yêu cầu độ chính xác càng cao, suy tính sử dụng pháp quyết rất tiêu hao chân nguyên, không chỉ vậy, còn khiến nguyên thần hắn mỏi mệt, nếu sử dụng Hư Không Phiến đến đó, khoảng cách xa, hao tổn chân nguyên, vậy nên khi y mang Quân Trì từ trung ương trụ trời trở về đây, tiêu hao quá nhiều, nếu lúc này lại dùng Hư Không Phiến đi tới đó, quả thật không chịu nổi.
Lại nói, thời gian bọn họ không quá gấp, cho nên vừa vặn để Quân Trì chở qua.
Hoàn Vũ ngồi ở giữa lưng Quân Trì, còn Quân Yến thì ngồi trên cổ hắn, Quân Trì không thể không dùng thần thức nói với y: “Bộ đệ không ngồi trên lưng ta được sao?”
Quân Yến xấu xa đáp: “Không, ta muốn ngồi đây cơ.”
Quân Trì nói: “Ngươi như vậy, ta cảm thấy thực ngứa.”
Quân Yến nhàn nhạt “A” một tiếng, Quân Trì tưởng y sẽ nghe lời đến lưng hắn ngồi, ai ngờ Quân Yến chỉ thò tay không ngừng vuốt ve lông cổ hắn, đôi cánh đang phi hành vững vàng khẽ run lên mấy cái, tộc độ lập tức nhanh hơn không ít.
Quân Yến thực hiện thành công trò đùa dai, dùng thần thức nói với hắn: “Ca ca, nếu sờ như vậy, ngươi sẽ ngứa thật sao?”
Quân Trì tức giận đáp: “Chẳng lẽ trước giờ ngươi cho rằng ta lừa ngươi à?”
Quân Yến nói: “Ta biết ca ca sẽ không lừa ta đâu, chẳng qua, về sau đừng để người khác ngồi trên cổ ngươi.”
Quân Trì hậm hực: “Ngoài ngươi ra, có ai ngồi đâu chứ?”
Quân Yến nhíu mày nở nụ cười.
Quân Yến vươn người đón ánh mặt trời, nằm sấp, dán mặt lên lông vũ Quân Trì, thấp giọng dùng thần thức trò chuyện với hắn: “Thời điểm ta bị Vạn Tương Quy kiếm sáp nhập, dù không thể cử động, nhưng cái gì ta cũng biết.”
Đây là lần đầu tiên Quân Trì nghe y nhắc lại chuyện này, hắn hiểu khi đó Quân Yến chắc chắn phi thường khó chịu, nên muốn an ủi y: “Mọi chuyện đã qua rồi, về sau sẽ không khó chịu như vậy nữa.”
Quân Yến lại nói: “Kỳ thật chẳng có gì, ca ca, ta đâu phải không thể thừa nhận sự đau đớn đó. Chẳng qua cảm thấy vô lực vì chẳng thể ngăn chặn Vạn Tương Quy kiếm. Khi ta nghe ngươi không ngừng khẩn cầu bọn họ cứu ta, loại thương tâm đó, khiến ta thấy rất khó chịu. Ta muốn trở nên cường đại hơn, dù là Vạn Tương Quy kiếm cũng không thể ngăn chặn thần hồn ta, cái thời điểm ta vừa vô lực vừa áp bách, ta muốn lấy từng cái từng cái trả lại cho nó. Bây giờ nó đang ở trong người ta, ta sẽ không để nó chiếm thượng phong ngăn cản ta lần nữa.”
Quân Trì nghĩ nếu như lúc này mình có hai bàn tay, hắn chắc chắn sẽ ôm y vào lòng.
Hắn biết, nếu như mình có năng lực, sẽ không để y chịu khổ như thế, suy cho cùng, chỉ tại hắn quá yếu.
Quân Yến ngồi ngay ngắn, cảm nhận cỗ nhiệt lượng tản mát xuất phát từ thân thể Quân Trì, vây xung quanh y, loại cảm giác này hết sức quen thuộc, ôn hòa, khiến y an tâm, đây là cảm giác khi Quân Trì ôm y ngủ lúc còn bé.
Quân Yến bám dính Quân Trì một hồi, liền trở về lưng hắn, ngồi xuống bắt đầu tu luyện.
Quân Trì bay vài ngày, trên đường hay nhìn thấy yêu tu hoặc điều khiển pháp bảo phi hành, hoặc cưỡi phi thú, hướng về phía trung ương trụ trời.
Bởi vì Hoàn Vũ ở Đông Cảnh cũng xem như một nhân vật nổi tiếng, cho nên không ít yêu tu cố tình đến gần chào hỏi y, chỉ cần biết chút kiến thức, sẽ nhận ra Quân Trì là Chu Tước, vậy nên họ thập phần thán phục Hoàn Vũ vì tưởng Chu Tước là kỵ sủng y.
Mà Hoàn Vũ cũng vui vẻ giới thiệu Quân Yến, đệ tử Thăng Tương mà thu nhận, lúc đó, Quân Yến thường rất hiểu chuyện, sẽ hành lễ vấn an người đó.
Đối với đệ tử Thăng Tương, những yêu tu này, dù là đại năng một phương, cũng không vô lễ, lộ ra nụ cười của trưởng bối, còn dặn khi nào tổ chức đại lễ bái sư, nhớ phải báo cho bọn họ, bọn họ sẽ đích thân tới chúc mừng.
Như vậy, đủ thể thấy Thăng Tương ở Đông Cảnh, cũng có chút địa vị, mặc dù hắn không tính là vực chủ Đông Cảnh, thế nhưng rất phục chúng.
Lại nói lần này tứ cảnh tổ chức đại hội, xem như Đông Cảnh có lợi rồi.
Mặc dù lực lượng Đông Cảnh yếu nhất, nếu như không họp, chỉ dựa vào lực lượng này mà muốn cướp Thần Long chi thủy, chỉ sợ Đông Cảnh rất bất lợi, chỗ tốt đều bị tam cảnh lực lượng cường đại giành giật mất.
Nhưng nếu sử dụng phương thức hội họp, địa vị Đông Cảnh xem như ngang hàng với tam cảnh, lời nói cũng có trọng lượng hơn nhiều.
Quân Trì lại bay thêm vài ngày, dần dần tiến nhập phạm vi địa vực trung ương.
Hoàn chương 43.
Ngay lúc chuẩn bị rời khỏi đỉnh núi, một con đại điểu màu xám đột nhiên bay về phía Quân Yến.
Không cần phán đoán, Quân Yến liền biết đại điểu này chính là ca ca y.
Từ khi bế quan, Quân Yến không còn gặp Quân Trì nữa.
Đã mấy năm trời.
Quãng thời gian Quân Yến bế quan, thật lòng y không quá nhớ Quân Trì, lúc này nhìn ca ca bay tới chỗ mình, y mới nhận ra mình nhớ hắn đến cỡ nào.
Y đứng yên không động đậy, chờ Quân Trì chở Hoàn Vũ bay lại đây.
Khi vẫn còn trên không trung, Hoàn Vũ đã nhảy khỏi lưng Quân Trì, đáp xuống một nơi cách Quân Yến không xa.
Quân Trì cũng lập tức hóa nhỏ thân thể, thời điểm rơi xuống, đã biến thành một chú chim nhỏ, đứng trên tảng đá gần đó.
Đây là nơi Thăng Tương tiền bối luyện kiếm, mặc dù chỗ luyện kiếm nằm ngay bên cạnh, nhưng kiếm ý vẫn tung hoành như cũ, Thăng Tương tu luyện Âm Dương hai cực Hàn Băng kiếm pháp, nên kiếm ý ở đây vô cùng băng hàn, cũng rất sắc bén.
Thăng Tương lại muốn Quân Yến tu luyện tại chỗ hắn luyện kiếm, Quân Yến là tu sĩ thuộc tính Hỏa, vừa vặn trái ngược, tu luyện ở chỗ hắn, vốn phải chịu ảnh hưởng cực lớn.
Bất quá Âm Dương hai cực Hàn Băng kiếm pháp, là từ cảnh giới cực lạnh luyện đến cực nhiệt, rồi từ cực nhiệt lại chuyển sang cực lạnh.
Để Quân Yến tu luyện ở đây, đối tu hành hay lĩnh ngộ đều có trợ giúp rất lớn, hơn nữa Quân Yến không chỉ là tu sĩ thuộc tính Hỏa, trong chân nguyên y thậm chí mang theo Chu Tước chi hỏa, trời sinh mạnh mẽ nóng bỏng, không thể so với mấy tu sĩ bình thường được.
Y tu luyện ở đây, giữa kiếm khí hàn băng xuất hiện nhiệt độ lửa nóng, khiến y thêm phần hiểu rõ chân ý bộ kiếm pháp của Thăng Tương, quả thật mang trợ giúp rất lớn.
Quân Yến đã thích ứng hoàn cảnh nơi này, đứng ở đó ngược lại không chịu ảnh hưởng gì quá lớn, tu vi Hoàn Vũ cao thâm, là hảo hữu nhiều năm của Thăng Tương, tất nhiên sẽ quen thuộc nơi này, không thấy khó chịu gì, ngược lại tu vi Quân Trì hơi thấp, vừa đáp xuống tảng đá, lập tức cảm thấy kiếm ý băng hàn khắp bốn phía vọt tới, từng đạo sắc bén quẹt lên người hắn. Mặc dù Quân Trì có thể ngăn cản đạo kiếm ý sắc bén này, nhưng vẫn thấy cực kỳ không thoải mái.
Quân Yến bị Lưu Quân cường ngạnh thúc đẩy tiến trình kết Kim Đan, thân thể cũng phát triển thành bộ dáng thanh niên chừng hai mươi tuổi, nhưng tính tình y lúc ấy không tốt lắm, trải qua tu luyện vững chắc vài năm, tính tình y đã tốt hơn rất nhiều.
Cái loại gầy còm như bị ép khô tinh khí đã biến mất vô tung, khôi phục bộ dáng no đủ nguyên bản, hai gò má cũng nở nang hơn không ít.
Quân Yến lớn lên rất hảo, cứ nhìn là biết, quả là thanh niên mặt mày tuấn lãng, khi chất cao nhã mà.
Quân Trì thấy trạng thái đệ đệ không tồi, trong lòng hết sức cao hứng, ngay cả kiếm khí quẹt qua hắn cũng không để ý nhiều.
Quân Trì vẫy vẫy cánh bay lên vai Quân Yến, hỏi: “Đệ sao rồi?”
Quân Yến không trả lời câu hỏi Quân Trì, mà trước tiên hành lễ chào hỏi Hoàn Vũ.
Từ khi Quân Yến dục tốc bất đạt, bị thúc nhanh chóng kết Kim Đan, y dường như đã trở thành một người thành thục, trở nên hiểu chuyện rất nhiều, ít nhất là ngay lúc này.
Hoàn Vũ là hảo hữu sư phó y, y tất nhiên phải thập phần tôn kính.
Hoàn Vũ rất thích ở chung với Quân Trì, đối đãi hắn như vãn bối của mình, còn với Quân Yến, không thuộc kiểu khiến y ưa thích, chẳng qua Quân Yến là đệ tử Thăng Tương, lại là đệ đệ Quân Trì, nên y sẽ không quá mức lạnh nhạt, gật nhẹ đầu với Quân Yến, nói: “Sư phó ngươi kêu chúng ta tới đây xem xét tình trạng ngươi thế nào.”
Quân Yến đáp:”Đa tạ tiền bối, Quân Yến vô sự. Nhưng tu luyện gặp phải vài vấn đề, cần phải thỉnh giáo sư phó.”
Hoàn Vũ nhìn Quân Yến không hỏi mình chuyện tu luyện, nên y cũng không hỏi, chỉ nhàn nhạt gật đầu.
Quân Yến và Hoàn Vũ nói xong, trực tiếp thò tay, khéo léo cầm lớp lông vũ kéo lên rồi bưng Quân Trì trong tay, Quân Trì huơ cánh tránh ma trảo của y, người khác đều biết lông vũ là thứ yêu điểu kiêng kỵ nhất, trừ Quân Yến và lần Hoàn Vũ sờ soạng phần đuôi Quân Trì trước đó ra, hắn hầu như chưa từng bị người ngoài bưng trong lòng bàn tay vuốt ve.
Nhưng giờ Quân Yến vuốt vuốt lông vũ hắn như vậy, khiến toàn thân hắn nổi da gà, run run cánh.
Quân Yến nhìn Quân Trì nói: “Mới vài năm tu vi ca ca lại tiến cảnh, ta vẫn chưa thể vượt qua ngươi.”
Quân Trì biến thành trạng thái nghiêm túc của huynh trưởng, vuốt vuốt lông vũ trên đầu cho thuận lại, rồi mới lên tiếng: “Ngươi tiến cảnh, cả Thăng Tương tiền bối và Hoàn Vũ tiền bối đều sợ hãi thán phục tán thưởng, còn ta chẳng qua nhờ sử dụng yêu đan của mẹ, sao thể sánh với ngươi chứ? Tu luyện là một quá trình khá dài, không phải một hai lần là xong, ngươi không nên vì muốn đuổi theo tu vi ta mà cảm thấy áp lực, tâm tình bất ổn, sẽ tẩu hỏa nhập ma đó.”
Mặt Quân Yến không biểu tình, ánh mắt lại rất nhu hòa, đáp: “Ta biết rồi.”
Y lại vuốt vuốt lớp lông xù trên đầu Quân Trì, Quân Trì bị y mò toàn thân nên rất ngứa, không thể không mở miệng ngăn cản: “Đừng sờ ta nữa.”
Quân Yến nói như điều đương nhiên: “Đã nhiều năm ta không gặp ca ca, tại sao sờ một cái cũng không cho.”
Quân Trì phát hiện Quân Yến vẫn mang tính tình trẻ con, chỉ đành thở dài trong lòng.
Lập tức bình thường trở lại.
Mặc dù Quân Yến đã hai mươi mốt tuổi, nhưng phần lớn thời gian đều dùng cho tu luyện, không tiếp xúc với nhiều người, tính trẻ con là điều không thể tránh.
Quân Trì đành mặc Quân Yến sờ tới sờ lui.
Hoàn Vũ nhìn dáng vẻ luyến huynh nghiêm trọng của Quân Yến, cảm thấy cả người không thoải mái, đứng bên cạnh nhắc, “Hai huynh đệ các ngươi ôn chuyện xong chưa?”
Quân Trì vội vàng đáp: “Hoàn Vũ tiền bối, có gì phân phó, bây giờ chúng ta trở về trung ương trụ trời ư?”
Hoàn Vũ trả lời: “Cứ chậm rãi trở về là được, còn phiền ngươi chở ta qua đó.”
Quân Trì hết sức quen thuộc chuyện này, hơn nữa, chở người phi hành đối với hắn mà nói, cũng là một loại tu hành.
Bây giờ, vì Thần Long chi thủy đã bắt đầu ngưng kết hình thành, toàn bộ Thần Long Chi Uyên đều bị khí tức Thần Long chi thủy bao phủ, Quân Trì phi hành trên không trung, cảm thấy mình đạt không ít chỗ tốt. Hư Không Phiến của Hoàn Vũ mặc dù sử dụng tốt, nhưng lại phải dùng pháp quyết suy tính điểm rơi, khoảng cách càng xa, yêu cầu độ chính xác càng cao, suy tính sử dụng pháp quyết rất tiêu hao chân nguyên, không chỉ vậy, còn khiến nguyên thần hắn mỏi mệt, nếu sử dụng Hư Không Phiến đến đó, khoảng cách xa, hao tổn chân nguyên, vậy nên khi y mang Quân Trì từ trung ương trụ trời trở về đây, tiêu hao quá nhiều, nếu lúc này lại dùng Hư Không Phiến đi tới đó, quả thật không chịu nổi.
Lại nói, thời gian bọn họ không quá gấp, cho nên vừa vặn để Quân Trì chở qua.
Hoàn Vũ ngồi ở giữa lưng Quân Trì, còn Quân Yến thì ngồi trên cổ hắn, Quân Trì không thể không dùng thần thức nói với y: “Bộ đệ không ngồi trên lưng ta được sao?”
Quân Yến xấu xa đáp: “Không, ta muốn ngồi đây cơ.”
Quân Trì nói: “Ngươi như vậy, ta cảm thấy thực ngứa.”
Quân Yến nhàn nhạt “A” một tiếng, Quân Trì tưởng y sẽ nghe lời đến lưng hắn ngồi, ai ngờ Quân Yến chỉ thò tay không ngừng vuốt ve lông cổ hắn, đôi cánh đang phi hành vững vàng khẽ run lên mấy cái, tộc độ lập tức nhanh hơn không ít.
Quân Yến thực hiện thành công trò đùa dai, dùng thần thức nói với hắn: “Ca ca, nếu sờ như vậy, ngươi sẽ ngứa thật sao?”
Quân Trì tức giận đáp: “Chẳng lẽ trước giờ ngươi cho rằng ta lừa ngươi à?”
Quân Yến nói: “Ta biết ca ca sẽ không lừa ta đâu, chẳng qua, về sau đừng để người khác ngồi trên cổ ngươi.”
Quân Trì hậm hực: “Ngoài ngươi ra, có ai ngồi đâu chứ?”
Quân Yến nhíu mày nở nụ cười.
Quân Yến vươn người đón ánh mặt trời, nằm sấp, dán mặt lên lông vũ Quân Trì, thấp giọng dùng thần thức trò chuyện với hắn: “Thời điểm ta bị Vạn Tương Quy kiếm sáp nhập, dù không thể cử động, nhưng cái gì ta cũng biết.”
Đây là lần đầu tiên Quân Trì nghe y nhắc lại chuyện này, hắn hiểu khi đó Quân Yến chắc chắn phi thường khó chịu, nên muốn an ủi y: “Mọi chuyện đã qua rồi, về sau sẽ không khó chịu như vậy nữa.”
Quân Yến lại nói: “Kỳ thật chẳng có gì, ca ca, ta đâu phải không thể thừa nhận sự đau đớn đó. Chẳng qua cảm thấy vô lực vì chẳng thể ngăn chặn Vạn Tương Quy kiếm. Khi ta nghe ngươi không ngừng khẩn cầu bọn họ cứu ta, loại thương tâm đó, khiến ta thấy rất khó chịu. Ta muốn trở nên cường đại hơn, dù là Vạn Tương Quy kiếm cũng không thể ngăn chặn thần hồn ta, cái thời điểm ta vừa vô lực vừa áp bách, ta muốn lấy từng cái từng cái trả lại cho nó. Bây giờ nó đang ở trong người ta, ta sẽ không để nó chiếm thượng phong ngăn cản ta lần nữa.”
Quân Trì nghĩ nếu như lúc này mình có hai bàn tay, hắn chắc chắn sẽ ôm y vào lòng.
Hắn biết, nếu như mình có năng lực, sẽ không để y chịu khổ như thế, suy cho cùng, chỉ tại hắn quá yếu.
Quân Yến ngồi ngay ngắn, cảm nhận cỗ nhiệt lượng tản mát xuất phát từ thân thể Quân Trì, vây xung quanh y, loại cảm giác này hết sức quen thuộc, ôn hòa, khiến y an tâm, đây là cảm giác khi Quân Trì ôm y ngủ lúc còn bé.
Quân Yến bám dính Quân Trì một hồi, liền trở về lưng hắn, ngồi xuống bắt đầu tu luyện.
Quân Trì bay vài ngày, trên đường hay nhìn thấy yêu tu hoặc điều khiển pháp bảo phi hành, hoặc cưỡi phi thú, hướng về phía trung ương trụ trời.
Bởi vì Hoàn Vũ ở Đông Cảnh cũng xem như một nhân vật nổi tiếng, cho nên không ít yêu tu cố tình đến gần chào hỏi y, chỉ cần biết chút kiến thức, sẽ nhận ra Quân Trì là Chu Tước, vậy nên họ thập phần thán phục Hoàn Vũ vì tưởng Chu Tước là kỵ sủng y.
Mà Hoàn Vũ cũng vui vẻ giới thiệu Quân Yến, đệ tử Thăng Tương mà thu nhận, lúc đó, Quân Yến thường rất hiểu chuyện, sẽ hành lễ vấn an người đó.
Đối với đệ tử Thăng Tương, những yêu tu này, dù là đại năng một phương, cũng không vô lễ, lộ ra nụ cười của trưởng bối, còn dặn khi nào tổ chức đại lễ bái sư, nhớ phải báo cho bọn họ, bọn họ sẽ đích thân tới chúc mừng.
Như vậy, đủ thể thấy Thăng Tương ở Đông Cảnh, cũng có chút địa vị, mặc dù hắn không tính là vực chủ Đông Cảnh, thế nhưng rất phục chúng.
Lại nói lần này tứ cảnh tổ chức đại hội, xem như Đông Cảnh có lợi rồi.
Mặc dù lực lượng Đông Cảnh yếu nhất, nếu như không họp, chỉ dựa vào lực lượng này mà muốn cướp Thần Long chi thủy, chỉ sợ Đông Cảnh rất bất lợi, chỗ tốt đều bị tam cảnh lực lượng cường đại giành giật mất.
Nhưng nếu sử dụng phương thức hội họp, địa vị Đông Cảnh xem như ngang hàng với tam cảnh, lời nói cũng có trọng lượng hơn nhiều.
Quân Trì lại bay thêm vài ngày, dần dần tiến nhập phạm vi địa vực trung ương.
Hoàn chương 43.
/86
|