Trong nháy mắt liền tới đầu tháng chín, thời tiết chuyển lạnh vào thu.
Xưởng tìm một ngày lành lại khởi công lần nữa, đào khoai lang qua đây bán trước nhất chính là một nhà Thu bà bà, năm nay các bà trồng năm mẫu khoai lang, một nửa là ruộng núi vừa khai khẩn, một nửa là ruộng hạ đẳng không tệ lắm.
Đất núi năm đầu tiên khai khẩn không màu mỡ, hơn nữa có vài cái còn chưa có trưởng thành, cho nên năm mẫu khoai lang cộng lại chẳng qua hơn chín ngàn cân, tự các bà còn để lại hơn một ngàn cân khoai lang, bình thường dùng để ăn hoặc là nuôi heo.
Một văn tiền một cân, gần chín lượng rưỡi bạc.
Tống Tân Đồng kéo hơn hai nghìn cân đến chuồng thỏ sau núi bên kia, nấu cho gà vịt thỏ ăn, ăn nhiều khoai lang mới có thể lớn mau. Đồng thời, Thu bà bà các bà còn đem tất cả dây khoai qua, chính mình chỉ để lại mấy trăm cân nuôi heo.
Lại mời thêm các thôn dân hơn nửa năm, Tống Tân Đồng lại thêm năm người phân biệt vào các bên giã nát, mài khoai lang, còn có chỗ lắng với phơi tinh bột.
Nhất là bởi năm nay mười dặm tám thôn trồng nhiều khoai lang, hai là bởi hiện tại đã gần vào thu, đợi hai tháng nữa liền tuyết rơi, đến lúc đó không có mặt trời, cũng không có biện pháp phơi nắng tinh bột, cho nên nhanh chóng phơi khô mới tốt.
Chờ vào đông khắc nghiệt, hoàn toàn không có thời gian phơi bột khoai lang thì trong ít nhất trong xưởng còn có hàng trữ, đến lúc đó cũng không ảnh hưởng đến chế tạo miến.
Hơn nữa, năm nay người trong thôn đều không muốn tự mình làm tinh bột phiền phức, cầm khoai lang đến đổi, mười cân khoai lang mười cân tinh bột, đổi hai ba cân là có thể ăn đến lúc có thể ăn được khoai lang sang năm.
Kỳ thực thôn dân rất ít cho thịt vào tinh bột, bởi vì ít khi ăn thịt, hơn nữa hút dầu, không có lời, đều là dùng làm bánh bột ngô hoặc là thêm cải trắng ngâm dấm hoặc là cà vào trong, như thế dù thiếu chất béo cũng có thể làm ra món ăn vị mượt mà.
Tạ Đại Ngưu và Tạ thẩm hai người cột tạp dề giúp rửa sạch khoai lang đưa vào xưởng, rất nhanh, các loại công cụ như thớt ở bên trong liền bắt đầu khởi động, truyền đến tiếng vang.
Tạ thẩm đi ra rất nhanh, nhìn Tống Tân Đồng cười nói: “Tân Đồng, hôm nay dự đoán không có ai đưa khoai lang sang đây, nếu không ngươi về trước, chớ ngồi đây phơi nắng choáng đầu.”
Mặt trời đầu thu vẫn rất liệt như trước, Tống Tân Đồng cũng cảm thấy phơi đến nóng hừng hực, thấy xác thực không có ai qua đây liền đứng lên nói: “Chờ chút liền đi về.”
“Bọn họ cũng còn muốn lại lớn thêm mấy ngày, có thể thêm chút trọng lượng.” Tạ thẩm xì một tiếng, có chút chướng mắt những người kia: “Những người này nha, tựa như rất sợ chịu thiệt vậy, nhưng nếu không phải Tân Đồng ngươi, khoai lang của các nàng có thể bán ra giá tốt như vậy?”
“Không sao.” Tống Tân Đồng nhàn nhạt cười cười, sau đó nói: “Tạ thẩm ngươi thực sự không đi mở cửa hàng?”
Tạ thẩm khoát tay áo: “Không đi, không đi, kiếm được không nhiều còn cả ngày nơm nớp lo sợ.”
Lúc trước Thu bà bà đã không muốn Tạ thẩm đi mở cửa hàng, bởi vì xác thực kiếm được ít, nhưng Tạ thẩm thật mạnh, lại ngọ ngoạy một hồi với Hà gia nhị thẩm một hai tháng, nhưng hiệu quả vẫn không tốt như trước, cuối cùng vào hạ tuần tháng tám mới vứt bỏ.
Nguyên nhân vứt bỏ hơn nửa vẫn là do bị chuyện tửu lầu bị hãm hại dọa cho, nếu không cũng sẽ không buông tay thẳng thắn được như thế.
“Mấy tháng này bạc kiếm được mới vừa đủ giao tiền thuê, cứ tiếp tục như vậy còn không bồi đến chết.” Tạ thẩm thở dài một hơi: “Hơn nữa Quyên tử cũng sắp sinh, đến lúc đó trong nhà cũng thiếu người, ta nghĩ chờ nàng sinh đứa nhỏ hoặc là năm sau, lại đẩy cái xe đi bến tàu bán phí quầy hàng cũng không nhiều như cửa hàng, nói không chừng còn có thể có lợi nhuận.”
“Vậy cũng tốt.” Tống Tân Đồng không nhiều lời, dù sao đây là chuyện làm ăn của nhà Tạ thẩm bọn họ, nàng một người ngoài cũng không tiện nhiều lời: “Vậy Hà thẩm thì sao? Bọn họ cũng không làm?”
“Bọn là vẫn là đẩy cái xe con đi bến tàu bán.” Tạ thẩm nói: “Hà gia bọn họ nhiều người, tức phụ đại phòng cũng đã làm việc giỏi.”
Tống Tân Đồng nghĩ nghĩ cũng phải, các nam nhân Hà gia giúp xưởng làm việc, nữ nhân thì làm việc trong nhà, toàn gia đều làm việc giỏi, hòa hòa thuận thuận, cũng rất tốt.
Tạ thẩm nhìn ra ý nghĩ của Tống Tân Đồng, không nhịn được nói: “Bây giờ Hà gia đã ở riêng.”
“Ở riêng? Chuyện lúc nào?” Tống Tân Đồng kinh ngạc đến không được, dù sao gia đình Hà gia hòa thuận, không có gì dơ bẩn.
“Đầu tháng tám, là lão thái thái và lão gia tử Hà gia làm chủ phân gia, hiện tại người Hà gia cũng rất nhiều, hơn nữa bốn đời ở trong một nhà, cũng có chút chen chúc, cho nên lúc này mới làm chủ phân gia.”
Tạ thẩm lại nói: “Hà nhị thẩm ngươi bọn họ hiện tại đang tìm đất, Hà gia ở giữa thôn đã không có chỗ thích hợp, các nàng liền tính xây nhà ở cuối thôn, đến lúc đó ta và nhà các nàng làm hàng xóm.”
Thôn dân Đào Hoa thôn đều tập trung ở khối giữa thôn kia, chỉ có số ít mấy nhà ở đầu thôn với cuối thôn, đều là hộ không quá hợp thôn.
“Vậy được không, đến lúc đó làm hàng với thẩm các ngươi, gọi nhau một tiếng là có thể chiếu ứng được.” Tống Tân Đồng trái lại chưa từng nghe Hà nhị thẩm các bà nhắc tới, cũng không nghĩ tới Hà nhị thẩm lại dời đến vị trí cuối thôn.
“Hà nhị thẩm bọn họ đã mời được sư phụ chưa?”
“Mời sư phụ gì?” Hà nhị thẩm vừa lúc từ bên đập đi tới, đúng lúc nghe thấy một câu như vậy, liền mở miệng hỏi.
“Nói chuyện ngươi xây phòng mới đâu.” Tạ thẩm cười nói.
“Ân ân.” Hà nhị thẩm cười híp mắt, dù sao dựng nhà là đại hỉ sự mà, hơn nữa có thể quyết định việc nhà, càng là cười đến toe toét: “Còn chưa có mời, chờ đào xong khoai lang trong ruộng rồi trồng lúa mạch mới xây nhà.”
Tạ thẩm: “Vậy phải đợi đến cuối tháng mười đi?”
“Đúng vậy, lúc đó mọi người đã làm việc gần hết rồi mới rảnh.” Hà nhị thẩm cười nói: “Đến lúc đó ta cũng học nhà Tân Đồng các ngươi bên kia, ở dưới xây thông đường ống, đốt lửa lên sẽ không lạnh.”
Tống Tân Đồng nói: “Có thể, như vậy cũng không phí than củi, một bữa cơm thời gian là có thể thiêu cho phòng ấm áp rồi.”
“Đại tẩu ngươi các nàng có muốn xây lại một lần nữa không?” Tạ thẩm vừa cắt khoai lang, vừa nói.
Tạ thẩm không đi bến tàu làm ăn, sẽ tới giúp rửa khoai lang, các bà tử rửa khoai đều đổi một nhóm, tất cả thành nữ nhân tuổi tác không khác Tạ thẩm các bà lắm.
Vốn Tống Tân Đồng không muốn đổi, là một bà tử nói với nàng là eo không tốt lắm, muốn đổi một tức phụ tài giỏi trong nhà qua đây, bà về nhà xử lý trong nhà. Tống Tân Đồng nghĩ một chút vẫn là thể lực nữ nhân tuổi trẻ khá hơn một chút, cho nên liền thống nhất thay thế.
Hà nhị thẩm nói: “Trong nhà vẫn rất tốt, đại tẩu các nàng nói trước không xây, chờ thêm hai năm lại dư dả một chút lại dựng căn nhà lớn, đến lúc đó hài tử lão đại với lão nhị lớn hơn một chút cũng phải có nhà ở.”
Tạ thẩm nói: “Vậy rất tốt, ta thấy tức phụ lão đại với lão nhị của đại tẩu ngươi đều có thể sinh, dự đoán qua mấy năm còn phải sinh mấy đứa, đến lúc đó trong nhà liền chen đến không được.”
“Hiện tại đã chen không nổi, nếu không cha nương bọn họ cũng sẽ không nhắc tới ở riêng.” Hà nhị thẩm cười ha hả nói: “Tân Đồng, chờ lúc nhà thẩm xây xong rồi, cũng đi ruộng tôm của ngươi mua chút tôm trở lại chiêu đãi khách.”
Tống Tân Đồng vội nói: “Được a, thẩm ngươi trực tiếp để Dương Thụ đi bắt là được, không cần khách khí với ta.”
Xưởng tìm một ngày lành lại khởi công lần nữa, đào khoai lang qua đây bán trước nhất chính là một nhà Thu bà bà, năm nay các bà trồng năm mẫu khoai lang, một nửa là ruộng núi vừa khai khẩn, một nửa là ruộng hạ đẳng không tệ lắm.
Đất núi năm đầu tiên khai khẩn không màu mỡ, hơn nữa có vài cái còn chưa có trưởng thành, cho nên năm mẫu khoai lang cộng lại chẳng qua hơn chín ngàn cân, tự các bà còn để lại hơn một ngàn cân khoai lang, bình thường dùng để ăn hoặc là nuôi heo.
Một văn tiền một cân, gần chín lượng rưỡi bạc.
Tống Tân Đồng kéo hơn hai nghìn cân đến chuồng thỏ sau núi bên kia, nấu cho gà vịt thỏ ăn, ăn nhiều khoai lang mới có thể lớn mau. Đồng thời, Thu bà bà các bà còn đem tất cả dây khoai qua, chính mình chỉ để lại mấy trăm cân nuôi heo.
Lại mời thêm các thôn dân hơn nửa năm, Tống Tân Đồng lại thêm năm người phân biệt vào các bên giã nát, mài khoai lang, còn có chỗ lắng với phơi tinh bột.
Nhất là bởi năm nay mười dặm tám thôn trồng nhiều khoai lang, hai là bởi hiện tại đã gần vào thu, đợi hai tháng nữa liền tuyết rơi, đến lúc đó không có mặt trời, cũng không có biện pháp phơi nắng tinh bột, cho nên nhanh chóng phơi khô mới tốt.
Chờ vào đông khắc nghiệt, hoàn toàn không có thời gian phơi bột khoai lang thì trong ít nhất trong xưởng còn có hàng trữ, đến lúc đó cũng không ảnh hưởng đến chế tạo miến.
Hơn nữa, năm nay người trong thôn đều không muốn tự mình làm tinh bột phiền phức, cầm khoai lang đến đổi, mười cân khoai lang mười cân tinh bột, đổi hai ba cân là có thể ăn đến lúc có thể ăn được khoai lang sang năm.
Kỳ thực thôn dân rất ít cho thịt vào tinh bột, bởi vì ít khi ăn thịt, hơn nữa hút dầu, không có lời, đều là dùng làm bánh bột ngô hoặc là thêm cải trắng ngâm dấm hoặc là cà vào trong, như thế dù thiếu chất béo cũng có thể làm ra món ăn vị mượt mà.
Tạ Đại Ngưu và Tạ thẩm hai người cột tạp dề giúp rửa sạch khoai lang đưa vào xưởng, rất nhanh, các loại công cụ như thớt ở bên trong liền bắt đầu khởi động, truyền đến tiếng vang.
Tạ thẩm đi ra rất nhanh, nhìn Tống Tân Đồng cười nói: “Tân Đồng, hôm nay dự đoán không có ai đưa khoai lang sang đây, nếu không ngươi về trước, chớ ngồi đây phơi nắng choáng đầu.”
Mặt trời đầu thu vẫn rất liệt như trước, Tống Tân Đồng cũng cảm thấy phơi đến nóng hừng hực, thấy xác thực không có ai qua đây liền đứng lên nói: “Chờ chút liền đi về.”
“Bọn họ cũng còn muốn lại lớn thêm mấy ngày, có thể thêm chút trọng lượng.” Tạ thẩm xì một tiếng, có chút chướng mắt những người kia: “Những người này nha, tựa như rất sợ chịu thiệt vậy, nhưng nếu không phải Tân Đồng ngươi, khoai lang của các nàng có thể bán ra giá tốt như vậy?”
“Không sao.” Tống Tân Đồng nhàn nhạt cười cười, sau đó nói: “Tạ thẩm ngươi thực sự không đi mở cửa hàng?”
Tạ thẩm khoát tay áo: “Không đi, không đi, kiếm được không nhiều còn cả ngày nơm nớp lo sợ.”
Lúc trước Thu bà bà đã không muốn Tạ thẩm đi mở cửa hàng, bởi vì xác thực kiếm được ít, nhưng Tạ thẩm thật mạnh, lại ngọ ngoạy một hồi với Hà gia nhị thẩm một hai tháng, nhưng hiệu quả vẫn không tốt như trước, cuối cùng vào hạ tuần tháng tám mới vứt bỏ.
Nguyên nhân vứt bỏ hơn nửa vẫn là do bị chuyện tửu lầu bị hãm hại dọa cho, nếu không cũng sẽ không buông tay thẳng thắn được như thế.
“Mấy tháng này bạc kiếm được mới vừa đủ giao tiền thuê, cứ tiếp tục như vậy còn không bồi đến chết.” Tạ thẩm thở dài một hơi: “Hơn nữa Quyên tử cũng sắp sinh, đến lúc đó trong nhà cũng thiếu người, ta nghĩ chờ nàng sinh đứa nhỏ hoặc là năm sau, lại đẩy cái xe đi bến tàu bán phí quầy hàng cũng không nhiều như cửa hàng, nói không chừng còn có thể có lợi nhuận.”
“Vậy cũng tốt.” Tống Tân Đồng không nhiều lời, dù sao đây là chuyện làm ăn của nhà Tạ thẩm bọn họ, nàng một người ngoài cũng không tiện nhiều lời: “Vậy Hà thẩm thì sao? Bọn họ cũng không làm?”
“Bọn là vẫn là đẩy cái xe con đi bến tàu bán.” Tạ thẩm nói: “Hà gia bọn họ nhiều người, tức phụ đại phòng cũng đã làm việc giỏi.”
Tống Tân Đồng nghĩ nghĩ cũng phải, các nam nhân Hà gia giúp xưởng làm việc, nữ nhân thì làm việc trong nhà, toàn gia đều làm việc giỏi, hòa hòa thuận thuận, cũng rất tốt.
Tạ thẩm nhìn ra ý nghĩ của Tống Tân Đồng, không nhịn được nói: “Bây giờ Hà gia đã ở riêng.”
“Ở riêng? Chuyện lúc nào?” Tống Tân Đồng kinh ngạc đến không được, dù sao gia đình Hà gia hòa thuận, không có gì dơ bẩn.
“Đầu tháng tám, là lão thái thái và lão gia tử Hà gia làm chủ phân gia, hiện tại người Hà gia cũng rất nhiều, hơn nữa bốn đời ở trong một nhà, cũng có chút chen chúc, cho nên lúc này mới làm chủ phân gia.”
Tạ thẩm lại nói: “Hà nhị thẩm ngươi bọn họ hiện tại đang tìm đất, Hà gia ở giữa thôn đã không có chỗ thích hợp, các nàng liền tính xây nhà ở cuối thôn, đến lúc đó ta và nhà các nàng làm hàng xóm.”
Thôn dân Đào Hoa thôn đều tập trung ở khối giữa thôn kia, chỉ có số ít mấy nhà ở đầu thôn với cuối thôn, đều là hộ không quá hợp thôn.
“Vậy được không, đến lúc đó làm hàng với thẩm các ngươi, gọi nhau một tiếng là có thể chiếu ứng được.” Tống Tân Đồng trái lại chưa từng nghe Hà nhị thẩm các bà nhắc tới, cũng không nghĩ tới Hà nhị thẩm lại dời đến vị trí cuối thôn.
“Hà nhị thẩm bọn họ đã mời được sư phụ chưa?”
“Mời sư phụ gì?” Hà nhị thẩm vừa lúc từ bên đập đi tới, đúng lúc nghe thấy một câu như vậy, liền mở miệng hỏi.
“Nói chuyện ngươi xây phòng mới đâu.” Tạ thẩm cười nói.
“Ân ân.” Hà nhị thẩm cười híp mắt, dù sao dựng nhà là đại hỉ sự mà, hơn nữa có thể quyết định việc nhà, càng là cười đến toe toét: “Còn chưa có mời, chờ đào xong khoai lang trong ruộng rồi trồng lúa mạch mới xây nhà.”
Tạ thẩm: “Vậy phải đợi đến cuối tháng mười đi?”
“Đúng vậy, lúc đó mọi người đã làm việc gần hết rồi mới rảnh.” Hà nhị thẩm cười nói: “Đến lúc đó ta cũng học nhà Tân Đồng các ngươi bên kia, ở dưới xây thông đường ống, đốt lửa lên sẽ không lạnh.”
Tống Tân Đồng nói: “Có thể, như vậy cũng không phí than củi, một bữa cơm thời gian là có thể thiêu cho phòng ấm áp rồi.”
“Đại tẩu ngươi các nàng có muốn xây lại một lần nữa không?” Tạ thẩm vừa cắt khoai lang, vừa nói.
Tạ thẩm không đi bến tàu làm ăn, sẽ tới giúp rửa khoai lang, các bà tử rửa khoai đều đổi một nhóm, tất cả thành nữ nhân tuổi tác không khác Tạ thẩm các bà lắm.
Vốn Tống Tân Đồng không muốn đổi, là một bà tử nói với nàng là eo không tốt lắm, muốn đổi một tức phụ tài giỏi trong nhà qua đây, bà về nhà xử lý trong nhà. Tống Tân Đồng nghĩ một chút vẫn là thể lực nữ nhân tuổi trẻ khá hơn một chút, cho nên liền thống nhất thay thế.
Hà nhị thẩm nói: “Trong nhà vẫn rất tốt, đại tẩu các nàng nói trước không xây, chờ thêm hai năm lại dư dả một chút lại dựng căn nhà lớn, đến lúc đó hài tử lão đại với lão nhị lớn hơn một chút cũng phải có nhà ở.”
Tạ thẩm nói: “Vậy rất tốt, ta thấy tức phụ lão đại với lão nhị của đại tẩu ngươi đều có thể sinh, dự đoán qua mấy năm còn phải sinh mấy đứa, đến lúc đó trong nhà liền chen đến không được.”
“Hiện tại đã chen không nổi, nếu không cha nương bọn họ cũng sẽ không nhắc tới ở riêng.” Hà nhị thẩm cười ha hả nói: “Tân Đồng, chờ lúc nhà thẩm xây xong rồi, cũng đi ruộng tôm của ngươi mua chút tôm trở lại chiêu đãi khách.”
Tống Tân Đồng vội nói: “Được a, thẩm ngươi trực tiếp để Dương Thụ đi bắt là được, không cần khách khí với ta.”
/448
|