Ha ha ha, ta không nghe nhầm chứ, đưa chúng ta vào chỗ chết à?
Chỉ dựa vào ngươi ư? Chỉ dựa vào một tên Tu Vũ mới luyện đến Huyền Vũ tam trọng nho nhỏ như ngươi cũng dám nói với bọn ta lời này sao?
Nghe Sở Phong nói lời này, bốn người Tống Thanh Phong và Đường Nhất Tu cười điên cuồng như vừa nghe chuyến tiếu lâm tức cười nhất thế gian vậy.
Đến cả những nữ tử xung quanh cũng cười một trận, tu vi của những nữ tử này cũng đều đạt đến Huyền Vũ cảnh, hơn nữa đa phần đều từ Huyền Vũ tam trọng trở lên, trong lòng họ cũng khinh thường Sở Phong như thế.
Sở Phong, ngươi coi chừng, không cần ta động thủ, mỹ nhântrong lòng ta cũng có thể giết ngươi dễ dàng. Tống Thanh Phong chỉ chỉ mỹ nhântrong lòng, sau đó nói:
Mỹ nhân, giết tên tiểu tử kia cho ta, chín trăm ngàn viên Huyền Châu này là của nàng.
Tống công tử, lời này là thật? Nghe lời này, mỹ nhânkia tròng mắt chợt lóe sáng, rõ ràng đã động tâm.
Bởi vì nàng ta có tu vi Huyền Vũ tứ trọng, mà nghe nói Sở Phong chỉ có Huyền Vũ tam trọng, vì thế nếu thật sự động thủ, nàng thật sự nắm chắc phần thắng.
Đương nhiên là thật. Tống Thanh Phong gật gật đầu.
Tống công tử, chúng ta cũng muốn.
Ta cũng muốn, ta cũng muốn mà. Nghe lời này, dường như tất cả nữ tử đều động tâm. Chín trăm ngàn viên Huyền Châu, con số này thật có sức cám dỗ.
Bởi vì con số này đối với những người có thế lực đã là một con số không nhỏ rồi, huống hồ là những nữ tử như bọn họ.
Ha ha, ai cũng có, bất kỳ người nào trong số các ngươi có thể giết hắn, chín trăm ngàn viên Huyền Châu liền cho người đó. Tống Thanh Phong cười ha ha.
Mà giờ khắc này, tất cả nữ tử đều đứng dậy, bước chầm chậm về phía Sở Phong, thân thể trần trụi, diêm dúa lòe loẹt, trên miệng còn vương nụ cười quyến rũ, ha ha cười.
Nhưng trong xương tủy của họ lúc này lại thấm đầy sát khí hừng hực, những nữ tử này đừng cho rằng bình thường chỉ cười cười nói nói, nhưng bắt đầu động thủ thì đều là nữ ác ma lòng dạ độc ác, giết người không chớp mắt.
Cút. Nhưng còn không đợi những nữ tử kia đến gần, chỉ thấy mày kiếm của Sở Phong dựng đứng, chợt quát một tiếng như sấm rền, vang vọng khắp đại điện.
Cùng lúc đó, một luồng sát khí vô hình tỏa ra từ người Sở Phong, khiến đám nữ tử kia liên tiếp lui về sau.
A~~~
Sát khí của Sở Phong cực kì kinh khủng, dọa cho những nữ tử kia sợ hãi kêu luôn miệng, vội vàng nhẹ nhàng nấp về sau Đường Nhất Tu.
Tống công tử, hắn nào phải Huyền Vũ tam trọng, rõ ràng là Huyền Vũ ngũ trọng mà.
Không chỉ như vậy, sát khí hắn vừa tản ra thật kinh khủng, ta... ta chưa bao giờ thấy khí tức ai như vậy, đây không phải là khí tức của người mà, dường như, dường như là của con quỷ hút máu vậy.
Sở Phong chỉ một chữ cút, liền khiến đám nữ tử lúc trước còn đầy sát khí kia run lẩy bẩy, lập tức mất hết tinh thần.
Hừ, một đám vô dụng, chỉ là Huyền Vũ ngũ trọng mà thôi, cũng khiến các ngươi sợ hãi thế này sao? Tống Thanh Phong vung tay, đẩy toàn bộ nữ tử đang kề sát mình ra một bên, sau đó nói với Sở Phong:
Sở Phong, nợ mới nợ cũ của chúng ta đến lúc thanh toán rồi, ngươi nói xem, hôm nay ngươi muốn chết như thế nào? Tống Thanh Phong ta thành toàn cho ngươi.
Muốn giết ta sao, ngươi có bản lĩnh đó? Sở Phong khinh miệt nhìn Tống Thanh Phong, ánh mắt ấy như không coi hắn ra gì.
Khá lắm tiểu tử ngạo mạn nhà ngươi, hôm nay ta không xử lí ngươi
Ta không phải Tống Thanh Phong. Tống Thanh Phong phẫn nộ, thiên lực tản ra hừng hực, trong nháy mắt tràn khắp toàn đại điện, khí tức Thiên Vũ nhất trọng đã bộc phát, khí thế ngút trời, khiến cả đại điện đều lay động.
Chết đi!
Sau khi khí tức bộc phát, Tống Thanh Phong ngược lại không trực tiếp động tay, mà đứng chắp tay, đứng tại chỗ. Hắn niệm chú một lát, thiên lực xung quanh liền hóa thành áp lực ngút trời cuồn cuộn hướng về Sở Phong.
Ầm ầm ầm quyền uy vô hình như sóng biển kinh thiên động địa, lớp này nối lớp kia từ chính diện đưa tới, sức mạnh ấy không thể khinh thường, ít nhất thì tu vi hiện tại của Sở Phong cũng không thể chống cự. Không thể phủ nhận, thực lực của tên Tống Thanh Phong này còn mạnh hơn cả hai vị trưởng bối Thiên Vũ nhất trọng của Giới thị.
Nhưng Sở Phong cũng sớm có chuẩn bị, hắn không hề sợ hãi, ánh mắt như chớp lóe, khí tức bắt đầu biến hóa khôn lường. Chỉ trong khoảnh khắc, khí tức của Sở Phong đã tăng lên đột ngột trực tiếp từ Huyền Vũ ngũ trọng tăng lên Huyền Vũ thất trọng.
Phá cho ta. Sau khi tu vi tăng lên, Sở Phong chợt quát một tiếng sau khi đánh ra một quyền.
Một quyền này, không phải quá kinh thiên động địa nhưng lại ẩn chứa uy lực cực mạnh. Chỉ nghe oành một tiếng đã đẩy lùi được uy lực của Tống Thanh Phong, thậm chí còn khiến Tống Thanh Phong lảo đảo, vô thức lùi về sau hai bước suýt chút té ngã.
Tại sao tiểu tử này lại mạnh như thế chứ?
Lúc này, đừng nói là Tống Thanh Phong mà đến cả những kẻ xem náo nhiệt xung quanh như Đường Nhất Tu, Bạch Vân Phi, Lưu Tiêu Dao cũng chau mày, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc.
Tạm không nói đến việc tu vi của Sở Phong đột ngột tăng lên, dù cho Sở Phong có là Huyền Vũ thất trọng nhưng theo lí mà nói thì cũng không thể phá vỡ thế tấn công của Tống Thanh Phong vì dù sao Tống Thanh Phong cũng đã đạt tới Thiên Vũ cảnh. Thiên Vũ cảnh há lại có thể bị Huyền Vũ cảnh đánh bại.
Hai tên tiểu tử, ngược lại ta muốn xem xem sau đây ngươi còn phản kháng được không. Tống Thanh Phong đã nổi giận thật rồi, bởi vì chiêu tấn công của mình đã bị tên tiểu tử Sở Phong hóa giải, điều này khiến hắn vô cùng mất mặt, mà cũng vô cùng giận dữ.
’Cơn giận của Hỏa Thần.
Lần này, hắn không chút lưu tình, mà liên tiếp xuất ra bảy chiêu võ, đạo võ này vừa ra, uy lực chấn động thiên địa đến mức cả đại điện vốn được xây dựng chất liệu đặc biệt này cũng không thể chịu được.
Trong sự rung chuyển kịch liệt đó, vô số vết nứt xuất hiện, cuối cùng chỉ nghe Oành một tiếng, cả tòa đại điện đã bị uy lực của Tống Thanh Phong làm cho sụp đổ.
A~~~
Ngay cả ở trong đại điện, những nữ tử đạt đến Huyền Vũ cảnh kia cũng không thể chịu nổi, người nhẹ thì nôn ra máu, nặng thì chết ngay tại chỗ.
Xảy ra chuyện gì vậy?
Trời ơi, kẻ nào to gan dám ra tay ở Túy Sinh Mộng Tử vậy? Lẽ nào không biết chủ nhân của Túy Sinh Mộng Tử là một vị cao nhân thần bí sao?
Là Tống Thanh Phong, lại là đại đệ tử của Hỏa Thần môn Tống Thanh Phong.
Còn nữa, Bạch Vân Phi, Đường Nhất Tu, Lưu Tiêu Dao, đây đều là những người trẻ tuổi tài cao của Cửu Châu đại lục, là những người tuổi còn trẻ mà đã đạt đến Thiên Vũ cảnh.
Thảo nào chúng dám ra tay ở đây, cho dù có phá tan nơi này thì chắc cũng không ai dám xử lí.
Có thể tìm thú vui ở Túy Sinh Mộng Tử này đều là những nhân vật có tầm cỡ của giới Tu Vũ, ai cũng năng lực bất phàm, cho nên sau khi nghe thấy tiếng nổ liền dừng lại, chạy đến xem.
Chỉ dựa vào ngươi ư? Chỉ dựa vào một tên Tu Vũ mới luyện đến Huyền Vũ tam trọng nho nhỏ như ngươi cũng dám nói với bọn ta lời này sao?
Nghe Sở Phong nói lời này, bốn người Tống Thanh Phong và Đường Nhất Tu cười điên cuồng như vừa nghe chuyến tiếu lâm tức cười nhất thế gian vậy.
Đến cả những nữ tử xung quanh cũng cười một trận, tu vi của những nữ tử này cũng đều đạt đến Huyền Vũ cảnh, hơn nữa đa phần đều từ Huyền Vũ tam trọng trở lên, trong lòng họ cũng khinh thường Sở Phong như thế.
Sở Phong, ngươi coi chừng, không cần ta động thủ, mỹ nhântrong lòng ta cũng có thể giết ngươi dễ dàng. Tống Thanh Phong chỉ chỉ mỹ nhântrong lòng, sau đó nói:
Mỹ nhân, giết tên tiểu tử kia cho ta, chín trăm ngàn viên Huyền Châu này là của nàng.
Tống công tử, lời này là thật? Nghe lời này, mỹ nhânkia tròng mắt chợt lóe sáng, rõ ràng đã động tâm.
Bởi vì nàng ta có tu vi Huyền Vũ tứ trọng, mà nghe nói Sở Phong chỉ có Huyền Vũ tam trọng, vì thế nếu thật sự động thủ, nàng thật sự nắm chắc phần thắng.
Đương nhiên là thật. Tống Thanh Phong gật gật đầu.
Tống công tử, chúng ta cũng muốn.
Ta cũng muốn, ta cũng muốn mà. Nghe lời này, dường như tất cả nữ tử đều động tâm. Chín trăm ngàn viên Huyền Châu, con số này thật có sức cám dỗ.
Bởi vì con số này đối với những người có thế lực đã là một con số không nhỏ rồi, huống hồ là những nữ tử như bọn họ.
Ha ha, ai cũng có, bất kỳ người nào trong số các ngươi có thể giết hắn, chín trăm ngàn viên Huyền Châu liền cho người đó. Tống Thanh Phong cười ha ha.
Mà giờ khắc này, tất cả nữ tử đều đứng dậy, bước chầm chậm về phía Sở Phong, thân thể trần trụi, diêm dúa lòe loẹt, trên miệng còn vương nụ cười quyến rũ, ha ha cười.
Nhưng trong xương tủy của họ lúc này lại thấm đầy sát khí hừng hực, những nữ tử này đừng cho rằng bình thường chỉ cười cười nói nói, nhưng bắt đầu động thủ thì đều là nữ ác ma lòng dạ độc ác, giết người không chớp mắt.
Cút. Nhưng còn không đợi những nữ tử kia đến gần, chỉ thấy mày kiếm của Sở Phong dựng đứng, chợt quát một tiếng như sấm rền, vang vọng khắp đại điện.
Cùng lúc đó, một luồng sát khí vô hình tỏa ra từ người Sở Phong, khiến đám nữ tử kia liên tiếp lui về sau.
A~~~
Sát khí của Sở Phong cực kì kinh khủng, dọa cho những nữ tử kia sợ hãi kêu luôn miệng, vội vàng nhẹ nhàng nấp về sau Đường Nhất Tu.
Tống công tử, hắn nào phải Huyền Vũ tam trọng, rõ ràng là Huyền Vũ ngũ trọng mà.
Không chỉ như vậy, sát khí hắn vừa tản ra thật kinh khủng, ta... ta chưa bao giờ thấy khí tức ai như vậy, đây không phải là khí tức của người mà, dường như, dường như là của con quỷ hút máu vậy.
Sở Phong chỉ một chữ cút, liền khiến đám nữ tử lúc trước còn đầy sát khí kia run lẩy bẩy, lập tức mất hết tinh thần.
Hừ, một đám vô dụng, chỉ là Huyền Vũ ngũ trọng mà thôi, cũng khiến các ngươi sợ hãi thế này sao? Tống Thanh Phong vung tay, đẩy toàn bộ nữ tử đang kề sát mình ra một bên, sau đó nói với Sở Phong:
Sở Phong, nợ mới nợ cũ của chúng ta đến lúc thanh toán rồi, ngươi nói xem, hôm nay ngươi muốn chết như thế nào? Tống Thanh Phong ta thành toàn cho ngươi.
Muốn giết ta sao, ngươi có bản lĩnh đó? Sở Phong khinh miệt nhìn Tống Thanh Phong, ánh mắt ấy như không coi hắn ra gì.
Khá lắm tiểu tử ngạo mạn nhà ngươi, hôm nay ta không xử lí ngươi
Ta không phải Tống Thanh Phong. Tống Thanh Phong phẫn nộ, thiên lực tản ra hừng hực, trong nháy mắt tràn khắp toàn đại điện, khí tức Thiên Vũ nhất trọng đã bộc phát, khí thế ngút trời, khiến cả đại điện đều lay động.
Chết đi!
Sau khi khí tức bộc phát, Tống Thanh Phong ngược lại không trực tiếp động tay, mà đứng chắp tay, đứng tại chỗ. Hắn niệm chú một lát, thiên lực xung quanh liền hóa thành áp lực ngút trời cuồn cuộn hướng về Sở Phong.
Ầm ầm ầm quyền uy vô hình như sóng biển kinh thiên động địa, lớp này nối lớp kia từ chính diện đưa tới, sức mạnh ấy không thể khinh thường, ít nhất thì tu vi hiện tại của Sở Phong cũng không thể chống cự. Không thể phủ nhận, thực lực của tên Tống Thanh Phong này còn mạnh hơn cả hai vị trưởng bối Thiên Vũ nhất trọng của Giới thị.
Nhưng Sở Phong cũng sớm có chuẩn bị, hắn không hề sợ hãi, ánh mắt như chớp lóe, khí tức bắt đầu biến hóa khôn lường. Chỉ trong khoảnh khắc, khí tức của Sở Phong đã tăng lên đột ngột trực tiếp từ Huyền Vũ ngũ trọng tăng lên Huyền Vũ thất trọng.
Phá cho ta. Sau khi tu vi tăng lên, Sở Phong chợt quát một tiếng sau khi đánh ra một quyền.
Một quyền này, không phải quá kinh thiên động địa nhưng lại ẩn chứa uy lực cực mạnh. Chỉ nghe oành một tiếng đã đẩy lùi được uy lực của Tống Thanh Phong, thậm chí còn khiến Tống Thanh Phong lảo đảo, vô thức lùi về sau hai bước suýt chút té ngã.
Tại sao tiểu tử này lại mạnh như thế chứ?
Lúc này, đừng nói là Tống Thanh Phong mà đến cả những kẻ xem náo nhiệt xung quanh như Đường Nhất Tu, Bạch Vân Phi, Lưu Tiêu Dao cũng chau mày, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc.
Tạm không nói đến việc tu vi của Sở Phong đột ngột tăng lên, dù cho Sở Phong có là Huyền Vũ thất trọng nhưng theo lí mà nói thì cũng không thể phá vỡ thế tấn công của Tống Thanh Phong vì dù sao Tống Thanh Phong cũng đã đạt tới Thiên Vũ cảnh. Thiên Vũ cảnh há lại có thể bị Huyền Vũ cảnh đánh bại.
Hai tên tiểu tử, ngược lại ta muốn xem xem sau đây ngươi còn phản kháng được không. Tống Thanh Phong đã nổi giận thật rồi, bởi vì chiêu tấn công của mình đã bị tên tiểu tử Sở Phong hóa giải, điều này khiến hắn vô cùng mất mặt, mà cũng vô cùng giận dữ.
’Cơn giận của Hỏa Thần.
Lần này, hắn không chút lưu tình, mà liên tiếp xuất ra bảy chiêu võ, đạo võ này vừa ra, uy lực chấn động thiên địa đến mức cả đại điện vốn được xây dựng chất liệu đặc biệt này cũng không thể chịu được.
Trong sự rung chuyển kịch liệt đó, vô số vết nứt xuất hiện, cuối cùng chỉ nghe Oành một tiếng, cả tòa đại điện đã bị uy lực của Tống Thanh Phong làm cho sụp đổ.
A~~~
Ngay cả ở trong đại điện, những nữ tử đạt đến Huyền Vũ cảnh kia cũng không thể chịu nổi, người nhẹ thì nôn ra máu, nặng thì chết ngay tại chỗ.
Xảy ra chuyện gì vậy?
Trời ơi, kẻ nào to gan dám ra tay ở Túy Sinh Mộng Tử vậy? Lẽ nào không biết chủ nhân của Túy Sinh Mộng Tử là một vị cao nhân thần bí sao?
Là Tống Thanh Phong, lại là đại đệ tử của Hỏa Thần môn Tống Thanh Phong.
Còn nữa, Bạch Vân Phi, Đường Nhất Tu, Lưu Tiêu Dao, đây đều là những người trẻ tuổi tài cao của Cửu Châu đại lục, là những người tuổi còn trẻ mà đã đạt đến Thiên Vũ cảnh.
Thảo nào chúng dám ra tay ở đây, cho dù có phá tan nơi này thì chắc cũng không ai dám xử lí.
Có thể tìm thú vui ở Túy Sinh Mộng Tử này đều là những nhân vật có tầm cỡ của giới Tu Vũ, ai cũng năng lực bất phàm, cho nên sau khi nghe thấy tiếng nổ liền dừng lại, chạy đến xem.
/748
|