– Sở Phong, ngươi….
Tên Hôi Bào Giới Linh Sư nhìn thấy hai vị hộ pháp bị Sở Phong dùng một chiêu đánh hạ thì bị dọa đến nhe răng nhếch miệng, vẻ mặt vô cùng đặc sắc.
Tuy nhiên suy nghĩ một chút cũng có thể lý giải, cho dù hai vị hộ pháp này có mạnh hơn nữa cũng không mạnh hơn Độc Cô Ngạo Vân. Cả Độc Cô Ngạo Vân cũng không địch nổi Sở Phong thì hai người bọn họ làm sao có thể là đối thủ của Sở Phong.
“Vù”. Nghĩ đến đây tên Hôi Bào Giới Linh Sư chẳng những không có ra tay với Sở Phong mà thi triển một loại vũ kỹ vô cùng mạnh mẽ đánh vào kết giới do Sở Phong bố trí, hắn lại muốn chạy trốn.
Nhưng đối mặt với bộ dạng chật vật của Hôi Bào Giới Linh Sư, Sở Phong cũng không thèm để ý đến hắn chỉ đứng yên tại chỗ lẳng lặng nhìn hắn, giốnh như đang nhìn một vở kịch vô cùng buồn cười vậy.
– Ầm Ầm.
– Đáng ghét, đáng ghét!
Mặc cho từng đòn công kích mạnh mẽ nối tiếp nhau đánh tới, mặc cho từng hồi chấn động lan rộng, tên Hôi Bào Giới Linh Sư đem tất cả bản lĩnh và kỹ xảo của mình thi triển ra, dùng hết mọi thủ đoạn, nhưng căn bản không cách nào phá vỡ tầng kết giới của Sở Phong, điều này khiến hắn vừa giận vừa sợ.
“Vù”
Đột nhiên thân hình Hôi Bào Giới Linh Sư vừa chuyển một cái, hóa thành một làn gió bay vút tới chỗ Tô Nhu và Tô Mỹ. Hành động này của hắn chính là chạy trốn không được nên muốn quay sang bắt Tô Nhu và Tô Mỹ làm con tin.
– Hừ.
Nhưng Sở Phong thế nào lại cho hắn có cơ hội này, chỉ thấy dưới chân Sở Phong lóe lên ánh sáng, sau đó một quyền mạnh mẽ đã đánh trên lồng ngực của Hôi Bào Giới Linh Sư.
– Ô oa.
Lực lường cường đại bức tên Hôi Bào Giới Linh Sư lui lại phía sau, trên ngực truyền đến âm thâm xương vỡ vụn, ngay cả lục phũ ngũ tạng cũng nát bấy, loại đau khổ này có thể nói là tê tâm liệt phế.
Nhưng đây chẳng qua chỉ là bắt đầu mà thôi, dám đánh chủ ý lên nữ nhân của Sở Phong thì Sở Phong thế nào lại dễ dàng buông tha cho hắn. Tên Hôi Bào Giới Linh Sư còn chưa rơi xuống đất thì Sở Phong lại lợi dụng tốc độ nhanh như tia chớp làn nữa đánh về phía hắn, bắt lại áo bào của hắn hung hắn ném hắn xuống đất.
Sau khi tên Giới Linh Sư té xuống đất thì Sở Phong lại giơ chân trái lên, chỉ nghe một tiếng “Răng rắc”, Sở Phong đã đạp gãy chân trái của hắn, sau đó lại rơi xuống đùi phải, lại nghe một tiếng “Răng rắc”, Sở Phong đã lần nữa đạp gãy đùi phải của hắn.
Sau đó bàn tay Sở Phong xếp thành hình ưng trảo nắm lấy “Hạ bộ” của hắn, đem vật thể hèn hạ kia của hắn năm chặt ở trong tay.
– A!!!!!!
– Sở Phong, ngươi muốn làm gì?
Lần này, tên Hôi Bào Giới Linh Sư tức khắc luống cuống, những bộ phận khác nát bấy thì hắn đều có thể khôi phục lại, thế nhưng nếu nơi đó bị phế thì không cách nào chữa trị, mệnh căn, căn cơ giống nòi, điều này cũng không phải là thứ có thể đem ra đùa giỡn.
– Làm gì à? Dám đụng đến nữ nhân của ta thì đây chính là hậu quả, nếu còn sống ta sẽ để cho ngươi làm thái giám, nếu đã chết thì ta cũng sẽ không cho ngươi làm ác quỷ.
Mặt mày Sở Phong vô cùng hung ác, vừa nói chuyện bàn tay liền nắm chặc lại, “Phốc” một tiếng, một mảnh huyết hoa bắn tung tóe khắp nơi, cái vật thể hèn hạ kia đã biến thành một mảng máu.
– Aaaaaaaaaaa!!!!!!!!!!
Dưới quần truyền đến cảm giác đau buốt khiến cho Hôi Bào Giới Linh Sư thét chói tai không ngớt, hắn cứ liên tục hét thảm thiết. Bởi vì lúc này không chỉ có nỗi đau thể xác mà còn có nỗi đau đớn về tinh thần. Hắn biết đời này của hắn đã kết thúc rồi, cho dù còn sống được cũng nhất định là một phế nhân.
Vì thế hắn liền la hét với Sở Phong:
– Ngươi giết ta đi, giết ta đi, ta thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!!
– Yên tâm đi, ngươi không cần cầu thì ta nhất định cũng sẽ giết ngươi thôi!
Sở Phong lạnh lùng cười một tiếng, tay nắm thành đấm quay sang đánh xuống đầu lão nhân ấy, chỉ nghe một tiếng “Phốc”, đầu lão nhân kia tựa như một trái dưa hấu bị đánh đến vỡ nát.
– Vù vù.
Nhưng đúng vào lúc này, đột nhiên có một luồng hào quang mắt thường khó nhận ra được từ trong đầu Giới Linh Sư chui ra ngoài. Đối với loại tình huống này, Sở Phong dường như đã sớm có chuẩn bị, hắn giơ một tay lên lập tức nắm lấy tia sáng kia trong tầm tay.
– Sở Phong chết tiệt, ngươi thả ta ra, thả ta ra!!!!
Giờ khắc này, không ngờ ở trong bàn tay Sở Phong lại truyền đến giọng nói của Giới Linh Sư, chỉ có điều lúc này âm thanh đó không còn muốn tìm chết nữa mà tràn đầy hoảng sợ.
– Hừ, ta đã nhớ rằng ta đã nói với ngươi, ta sẽ khiến cho ngươi ngay cả quỷ cũng không làm được.
Sở Phong lạnh lùng cười một tiếng, đột nhiên nắm chặt bàn tay.
– Aaaaaaaaa!!!!!!
Lần này, tên Hôi Bào Giới Linh Sư hét thảm một tiếng sau đó liền vĩnh việt hậu thế.
Sau khi giết chết tên Hôi Bào Giới Linh Sư thì Sở Phong liền đi về phía hai tên còn sót lại, hai gã hộ pháp vẫn còn chút hơi thở. Sau khi đi đến trước mặt bọn họ thì Sở Phong liền cất tiếng hỏi:
– Hiện tại Tề Phong Dương đang ở đâu?
– Không biết!!!
Tên hộ pháp tóc đen hung tợn quát to, trên mặt hắn tràn đầy vẻ khí phách.
“Phốc xuy”, nhưng hắn còn chưa kịp nói xong thì Sở Phong đã nhấc chân đá một cước, đem đầu của hắn đạp nát bấy.
– Còn ngươi? Biết Tề Phong Dương ở đâu không?
Sở Phong nhìn về phía tên hộ pháp tóc bạc.
– Đừng, đừng giết ta, ta sẽ đem tất cả những gì ta biết nói với ngươi, toàn bộ đều nói cho ngươi biết.
– Nói mau!!!
– Tề Phong Dương bước chân vào Thiên Vũ Cảnh, điều này khiến cho phủ chủ Kỳ Lân Vương Phủ vô cùng lo lắng, lo rằng Tề Phong Dương sẽ uy hiếp địa vị của mình. Vì thế hắn liền liên kết với tông chủ Lăng Vân Tông của ta đem Tề Phong Dương bắt lại. Sau đó lấy tội danh tạo phản nhốt Tề Phong Dương lại, mấy ngày nữa sẽ đem đi xử trảm. Hiện nay, Tề Phong Dương bị nhốt trong Kỳ Lân Vương Phủ.
– Chỉ có điều ngươi không thể cứu hắn ra được, bời vì tông chủ của ta, còn có phủ chủ Kỳ Lân Vương Phủ đều ở nơi đó canh giữ. Chi dù ngươi có đi cũng chỉ là tự tìm đường chết.
– Những lời ta nói đều là sự thật, không có nửa câu giả dối. Ngươi là Giới Linh Sư, chắc chắn có thể nhìn ra được ta đều nói sự thật. Cầu xin ngươi tha cho ta một mạng, biết đâu ta còn có thể giúp ít cho ngươi.
Tên hộ pháp tóc bạc hoảng sợ nói.
“Phốc xuy”, thế nhưng Sở Phong lại đột nhiên nhấc chân lên, tên hộ pháp còn lại cũng giống như tên tóc đen vừa rồi đều chết cùng một kiểu.
Sau khi đánh chết ba lão nhân đó thì Sở Phong đem bọn chúng thu vào túi càn khôn bên hông, vừa có thể hấp thu luyện hóa bổn nguyên của bọn chúng. Sau khi làm xong tất cả thì Sở Phong mới liếc mắt nhìn về phía Tô Ngân, bắt đầu chậm rãi đi qua bên đó.
Thời khắc này, hai chân Tô Ngân đều đang run rẩy, toàn thân đều đang phát run, vốn chính hắn đã rất sợ Sở Phong, lại chính mắt thấy được Sở Phong lấy thủ đoạn tàn nhẫn đem ba vị cao thủ Huyền Vũ đỉnh phong đánh chết thì hắn thật sự đã nghĩ đến kết cục của hắn sẽ thảm thương như thế nào.
“Bịch” Đột nhiên vị Chu Tước thành chủ lại quỳ rạp xuống đất, liên tục khấu đầu với Sở Phong:
– Sở Phong, ngươi tha cho ta đi, tha cho ta, ta thực sự đều là vì bất đắc dĩ, ta cũng không cố ý hại ngươi. Xin hãy nể mặt Tô Nhu Tô Mỹ mà tha cho ta một mạng, hãy cho ta một cơ hội để hối cải.
– Ngươi đối với Sở Phong ta thế nào cũng không sao cả, thế nhưng ngươi cư nhiên lại có thể vì đoạt quyền đoạt thế mà nhiều lần xem nhẹ hạnh phúc của nữ nhi, ngươi thực sự không xứng làm một người phụ thân.
Sở Phong bước chầm chậm tới, tỏa ra sát khí bức người.
– Tiểu Nhu, Tiểu Mỹ, mau giúp phụ thân năn nỉ đi, phụ thân biết sai rồi. Sau này ta sẽ không bức ép các con làm bất cứ chuyện gì nữa, tất cả ta đều nghe theo các con.
Sau khi cầu xin Sở Phong tha thứ không có kết quả thì Tô Ngân bò sang chỗ Tô Nhu và Tô Mỹ, ôm chân hai nữ nhi, khóc lóc kể lể.
– Sở Phong, đừng giết phụ thân muội, dù ông ấy có ngàn sai vạn sai thì cũng là phụ thân của chúng ta, là người thân duy nhất của chúng ta còn trên cõi đời này.
Tô Mỹ là người mềm lòng đầu tiên, nàng khóc lóc cầu xin thay Tô Ngân.
– Sở Phong, tha cho ông ấy một mạng đi, bất kể thế nào thì ông ấy cũng là phụ thân của chúng ta, không có ông ấy cũng sẽ không có chúng ta. Bất kể ông ấy có sai lầm thế nào thì chúng ta cũng chỉ có thể lựa chọn tha thứ mà thôi.
Tô Nhu cũng lên tiếng.
Mà giờ khắc này, Sở Phong lại dừng bước, sau đó vươn hai cánh tay lên, một cổ lực hấp thu cường đại đem hai tỷ muội Tô Nhu và Tô Mỹ thu vào trong lòng của mình, chỉ chừa Tô Ngân vẫn đang quỳ tại chỗ.
Tên Hôi Bào Giới Linh Sư nhìn thấy hai vị hộ pháp bị Sở Phong dùng một chiêu đánh hạ thì bị dọa đến nhe răng nhếch miệng, vẻ mặt vô cùng đặc sắc.
Tuy nhiên suy nghĩ một chút cũng có thể lý giải, cho dù hai vị hộ pháp này có mạnh hơn nữa cũng không mạnh hơn Độc Cô Ngạo Vân. Cả Độc Cô Ngạo Vân cũng không địch nổi Sở Phong thì hai người bọn họ làm sao có thể là đối thủ của Sở Phong.
“Vù”. Nghĩ đến đây tên Hôi Bào Giới Linh Sư chẳng những không có ra tay với Sở Phong mà thi triển một loại vũ kỹ vô cùng mạnh mẽ đánh vào kết giới do Sở Phong bố trí, hắn lại muốn chạy trốn.
Nhưng đối mặt với bộ dạng chật vật của Hôi Bào Giới Linh Sư, Sở Phong cũng không thèm để ý đến hắn chỉ đứng yên tại chỗ lẳng lặng nhìn hắn, giốnh như đang nhìn một vở kịch vô cùng buồn cười vậy.
– Ầm Ầm.
– Đáng ghét, đáng ghét!
Mặc cho từng đòn công kích mạnh mẽ nối tiếp nhau đánh tới, mặc cho từng hồi chấn động lan rộng, tên Hôi Bào Giới Linh Sư đem tất cả bản lĩnh và kỹ xảo của mình thi triển ra, dùng hết mọi thủ đoạn, nhưng căn bản không cách nào phá vỡ tầng kết giới của Sở Phong, điều này khiến hắn vừa giận vừa sợ.
“Vù”
Đột nhiên thân hình Hôi Bào Giới Linh Sư vừa chuyển một cái, hóa thành một làn gió bay vút tới chỗ Tô Nhu và Tô Mỹ. Hành động này của hắn chính là chạy trốn không được nên muốn quay sang bắt Tô Nhu và Tô Mỹ làm con tin.
– Hừ.
Nhưng Sở Phong thế nào lại cho hắn có cơ hội này, chỉ thấy dưới chân Sở Phong lóe lên ánh sáng, sau đó một quyền mạnh mẽ đã đánh trên lồng ngực của Hôi Bào Giới Linh Sư.
– Ô oa.
Lực lường cường đại bức tên Hôi Bào Giới Linh Sư lui lại phía sau, trên ngực truyền đến âm thâm xương vỡ vụn, ngay cả lục phũ ngũ tạng cũng nát bấy, loại đau khổ này có thể nói là tê tâm liệt phế.
Nhưng đây chẳng qua chỉ là bắt đầu mà thôi, dám đánh chủ ý lên nữ nhân của Sở Phong thì Sở Phong thế nào lại dễ dàng buông tha cho hắn. Tên Hôi Bào Giới Linh Sư còn chưa rơi xuống đất thì Sở Phong lại lợi dụng tốc độ nhanh như tia chớp làn nữa đánh về phía hắn, bắt lại áo bào của hắn hung hắn ném hắn xuống đất.
Sau khi tên Giới Linh Sư té xuống đất thì Sở Phong lại giơ chân trái lên, chỉ nghe một tiếng “Răng rắc”, Sở Phong đã đạp gãy chân trái của hắn, sau đó lại rơi xuống đùi phải, lại nghe một tiếng “Răng rắc”, Sở Phong đã lần nữa đạp gãy đùi phải của hắn.
Sau đó bàn tay Sở Phong xếp thành hình ưng trảo nắm lấy “Hạ bộ” của hắn, đem vật thể hèn hạ kia của hắn năm chặt ở trong tay.
– A!!!!!!
– Sở Phong, ngươi muốn làm gì?
Lần này, tên Hôi Bào Giới Linh Sư tức khắc luống cuống, những bộ phận khác nát bấy thì hắn đều có thể khôi phục lại, thế nhưng nếu nơi đó bị phế thì không cách nào chữa trị, mệnh căn, căn cơ giống nòi, điều này cũng không phải là thứ có thể đem ra đùa giỡn.
– Làm gì à? Dám đụng đến nữ nhân của ta thì đây chính là hậu quả, nếu còn sống ta sẽ để cho ngươi làm thái giám, nếu đã chết thì ta cũng sẽ không cho ngươi làm ác quỷ.
Mặt mày Sở Phong vô cùng hung ác, vừa nói chuyện bàn tay liền nắm chặc lại, “Phốc” một tiếng, một mảnh huyết hoa bắn tung tóe khắp nơi, cái vật thể hèn hạ kia đã biến thành một mảng máu.
– Aaaaaaaaaaa!!!!!!!!!!
Dưới quần truyền đến cảm giác đau buốt khiến cho Hôi Bào Giới Linh Sư thét chói tai không ngớt, hắn cứ liên tục hét thảm thiết. Bởi vì lúc này không chỉ có nỗi đau thể xác mà còn có nỗi đau đớn về tinh thần. Hắn biết đời này của hắn đã kết thúc rồi, cho dù còn sống được cũng nhất định là một phế nhân.
Vì thế hắn liền la hét với Sở Phong:
– Ngươi giết ta đi, giết ta đi, ta thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!!
– Yên tâm đi, ngươi không cần cầu thì ta nhất định cũng sẽ giết ngươi thôi!
Sở Phong lạnh lùng cười một tiếng, tay nắm thành đấm quay sang đánh xuống đầu lão nhân ấy, chỉ nghe một tiếng “Phốc”, đầu lão nhân kia tựa như một trái dưa hấu bị đánh đến vỡ nát.
– Vù vù.
Nhưng đúng vào lúc này, đột nhiên có một luồng hào quang mắt thường khó nhận ra được từ trong đầu Giới Linh Sư chui ra ngoài. Đối với loại tình huống này, Sở Phong dường như đã sớm có chuẩn bị, hắn giơ một tay lên lập tức nắm lấy tia sáng kia trong tầm tay.
– Sở Phong chết tiệt, ngươi thả ta ra, thả ta ra!!!!
Giờ khắc này, không ngờ ở trong bàn tay Sở Phong lại truyền đến giọng nói của Giới Linh Sư, chỉ có điều lúc này âm thanh đó không còn muốn tìm chết nữa mà tràn đầy hoảng sợ.
– Hừ, ta đã nhớ rằng ta đã nói với ngươi, ta sẽ khiến cho ngươi ngay cả quỷ cũng không làm được.
Sở Phong lạnh lùng cười một tiếng, đột nhiên nắm chặt bàn tay.
– Aaaaaaaaa!!!!!!
Lần này, tên Hôi Bào Giới Linh Sư hét thảm một tiếng sau đó liền vĩnh việt hậu thế.
Sau khi giết chết tên Hôi Bào Giới Linh Sư thì Sở Phong liền đi về phía hai tên còn sót lại, hai gã hộ pháp vẫn còn chút hơi thở. Sau khi đi đến trước mặt bọn họ thì Sở Phong liền cất tiếng hỏi:
– Hiện tại Tề Phong Dương đang ở đâu?
– Không biết!!!
Tên hộ pháp tóc đen hung tợn quát to, trên mặt hắn tràn đầy vẻ khí phách.
“Phốc xuy”, nhưng hắn còn chưa kịp nói xong thì Sở Phong đã nhấc chân đá một cước, đem đầu của hắn đạp nát bấy.
– Còn ngươi? Biết Tề Phong Dương ở đâu không?
Sở Phong nhìn về phía tên hộ pháp tóc bạc.
– Đừng, đừng giết ta, ta sẽ đem tất cả những gì ta biết nói với ngươi, toàn bộ đều nói cho ngươi biết.
– Nói mau!!!
– Tề Phong Dương bước chân vào Thiên Vũ Cảnh, điều này khiến cho phủ chủ Kỳ Lân Vương Phủ vô cùng lo lắng, lo rằng Tề Phong Dương sẽ uy hiếp địa vị của mình. Vì thế hắn liền liên kết với tông chủ Lăng Vân Tông của ta đem Tề Phong Dương bắt lại. Sau đó lấy tội danh tạo phản nhốt Tề Phong Dương lại, mấy ngày nữa sẽ đem đi xử trảm. Hiện nay, Tề Phong Dương bị nhốt trong Kỳ Lân Vương Phủ.
– Chỉ có điều ngươi không thể cứu hắn ra được, bời vì tông chủ của ta, còn có phủ chủ Kỳ Lân Vương Phủ đều ở nơi đó canh giữ. Chi dù ngươi có đi cũng chỉ là tự tìm đường chết.
– Những lời ta nói đều là sự thật, không có nửa câu giả dối. Ngươi là Giới Linh Sư, chắc chắn có thể nhìn ra được ta đều nói sự thật. Cầu xin ngươi tha cho ta một mạng, biết đâu ta còn có thể giúp ít cho ngươi.
Tên hộ pháp tóc bạc hoảng sợ nói.
“Phốc xuy”, thế nhưng Sở Phong lại đột nhiên nhấc chân lên, tên hộ pháp còn lại cũng giống như tên tóc đen vừa rồi đều chết cùng một kiểu.
Sau khi đánh chết ba lão nhân đó thì Sở Phong đem bọn chúng thu vào túi càn khôn bên hông, vừa có thể hấp thu luyện hóa bổn nguyên của bọn chúng. Sau khi làm xong tất cả thì Sở Phong mới liếc mắt nhìn về phía Tô Ngân, bắt đầu chậm rãi đi qua bên đó.
Thời khắc này, hai chân Tô Ngân đều đang run rẩy, toàn thân đều đang phát run, vốn chính hắn đã rất sợ Sở Phong, lại chính mắt thấy được Sở Phong lấy thủ đoạn tàn nhẫn đem ba vị cao thủ Huyền Vũ đỉnh phong đánh chết thì hắn thật sự đã nghĩ đến kết cục của hắn sẽ thảm thương như thế nào.
“Bịch” Đột nhiên vị Chu Tước thành chủ lại quỳ rạp xuống đất, liên tục khấu đầu với Sở Phong:
– Sở Phong, ngươi tha cho ta đi, tha cho ta, ta thực sự đều là vì bất đắc dĩ, ta cũng không cố ý hại ngươi. Xin hãy nể mặt Tô Nhu Tô Mỹ mà tha cho ta một mạng, hãy cho ta một cơ hội để hối cải.
– Ngươi đối với Sở Phong ta thế nào cũng không sao cả, thế nhưng ngươi cư nhiên lại có thể vì đoạt quyền đoạt thế mà nhiều lần xem nhẹ hạnh phúc của nữ nhi, ngươi thực sự không xứng làm một người phụ thân.
Sở Phong bước chầm chậm tới, tỏa ra sát khí bức người.
– Tiểu Nhu, Tiểu Mỹ, mau giúp phụ thân năn nỉ đi, phụ thân biết sai rồi. Sau này ta sẽ không bức ép các con làm bất cứ chuyện gì nữa, tất cả ta đều nghe theo các con.
Sau khi cầu xin Sở Phong tha thứ không có kết quả thì Tô Ngân bò sang chỗ Tô Nhu và Tô Mỹ, ôm chân hai nữ nhi, khóc lóc kể lể.
– Sở Phong, đừng giết phụ thân muội, dù ông ấy có ngàn sai vạn sai thì cũng là phụ thân của chúng ta, là người thân duy nhất của chúng ta còn trên cõi đời này.
Tô Mỹ là người mềm lòng đầu tiên, nàng khóc lóc cầu xin thay Tô Ngân.
– Sở Phong, tha cho ông ấy một mạng đi, bất kể thế nào thì ông ấy cũng là phụ thân của chúng ta, không có ông ấy cũng sẽ không có chúng ta. Bất kể ông ấy có sai lầm thế nào thì chúng ta cũng chỉ có thể lựa chọn tha thứ mà thôi.
Tô Nhu cũng lên tiếng.
Mà giờ khắc này, Sở Phong lại dừng bước, sau đó vươn hai cánh tay lên, một cổ lực hấp thu cường đại đem hai tỷ muội Tô Nhu và Tô Mỹ thu vào trong lòng của mình, chỉ chừa Tô Ngân vẫn đang quỳ tại chỗ.
/748
|