Kerry đứng ở cửa nhìn thấy Quý Thần Hi đi ra thì vội vàng đuổi theo: “Điện hạ, ngài phải đi đâu?”
Quý Thần Hi vừa đi vừa nói: “Lá gan của cậu càng lúc càng lớn, lại dám ở dưới tầm mắt của tôi mà chuồn đi.”
Kerry cười khan để che giấu chột dạ: “Tôi không có nhân duyên với phụ nữ như điện hạ, cũng không biết đối phó phụ nữ, cho nên. . . . . . Hắc hắc.”
Thật sự không thể trách anh, cuộc sống từ nhỏ đã nhận lấy huấn luyện ở trong hoàng cung Eros, tình hình trong nước của các quốc gia, vũ khí công phu, những thứ văn sử lễ nghi vân vân đều lấp đầy năm tháng tuổi trẻ của anh, mà sau khi trở thành cận vệ của vương tử Elroy thì lại càng bộn rộn tiếp nhận lệnh của quốc vương truy nã điện hạ tôn quý thích chạy trốn ở trên toàn thế giới, lấy đâu thời gian để mà đi tiếp xúc với loại động vật phiền toái được đặt tên là “phụ nữ ” chứ. . . . . . Nhất là ba người bên trong kia là phụ nữa cực kỳ phiền toái trên toàn thế giới, chậc chậc, vẫn ít chọc đến là tốt nhất.
Quý Thần Hi không nhìn Kerry cũng biết chút tâm tư kia, lắc đầu một cái sau đó đi ra cửa, chạy thẳng tới chỗ đậu xe, đẩy cửa xe thể thao màu bạc ra rồi ngồi vào. Làm cho Kerry ngẩn ra: “Điện hạ, nửa giờ sau là thời gian quốc hội, hiện tại ngài muốn đi đâu?”
Quý Thần Hi trừng mắt liếc anh ta một cái, lúc đạp xuống chân ga thì lại vứt một câu nói: “Không cần cậu quan tâm, còn nữa, đừng đi theo tôi!”
Động cơ chuyển đến thanh âm cao nhất sau đó, Quý Thần Hi lái xe thể thao đi mất, Kerry muốn đuổi theo cũng không kịp, quá kinh sợ mà cũng chỉ đành phải cầm lấy máy bộ đàm hô: “Điện hạ chạy ra ngoài! Mau đóng cửa lớn phía trước phòng nghị sự lại! Cái gì! Đã xông ra? ! Vậy còn không mau triệu tập cận vệ đuổi theo điện hạ! Nếu như không thấy điện hạ, chúng ta một người cũng không thoát được!”
Để máy bộ đàm xuống, Kerry bấm điện thoại bên người Nors: “Bệ hạ, ba phút trước đột nhiên điện hạ rời đi, đã phái người đuổi theo. . . . . . Dạ, xin yên tâm, chúng ta sẽ đem hết toàn lực tìm điện hạ về. . . . . .”
Kerry cúp điện thoại của Nors cũng nhanh chóng khởi động một chiếc xe thể thao khác, bất chấp nơi này là phòng nghị sự quốc gia của Eros, nóng lòng muốn nhanh chóng rời đi, đuổi theo phương hướng Quý Thần Hi biến mất.
Theo kinh nghiệm những năm này, Elroy điện hạ thừa dịp anh không chú ý thì đột nhiên rời đi, hoàn toàn là lại bắt đầu “Chạy trốn”, thường ngày là không có vấn đề, nhiều nhất là bọn họ cùng điện hạ chơi một cuộc trò chơi trốn tìm cấp Thế Giới, nhưng mà lần này cũng không phải đùa giỡn, ba ngày sau công chúa Thụy Điển sẽ tới viếng thăm, nếu như điện hạ chạy trốn. . . . . . Khả năng này sẽ trở thành vấn đề ở giữa hai nước, cho nên hiện tại tuyệt đối không được để cho điện hạ rời khỏi Eros!
Lòng tin kiên quyết, nên Kerry liên tục vượt qua mấy lần đèn đỏ, thề phải bắt được Quý Thần Hi ở phía trước.
Lúc này Quý Thần Hi một tay cầm tay lái, một tay ấn xuống tai nghe bluetooth bên tai, điện thoại kết nối: “Là mình. . . . . . Hết thảy thuận lợi, có thể bắt đầu dựa theo kế hoạch chưa?”
Thanh âm ở đầu bên kia hơi trầm thấp: “Cậu khẳng định?”
“Khẳng định”
Đối phương im lặng rồi chớp mắt một cái, lại hỏi: “. . . . . . Đáng giá không?”
Quý Thần Hi cười một tiếng thật thấp: “Cậu cũng đã từng có người yêu, sao lại không biết cái đáp án này chứ. Vì tình yêu, làm mọi chuyện đều là đáng giá.”
“Được rồi.”
Đối phương tích chữ như vàng (không nói nhiều), cuối cùng nói một câu: “Mọi sự cẩn thận.”
Quý Thần Hi rũ mắt xuống, cười cười: “Cám ơn, Thừa Viêm”
Lấy tai nghe xuống, Quý Thần Hi bình tĩnh đưa mắt nhìn ngã tư đường phía trước, ánh mắt quét qua chính giữa giao lộ có hai chiếc xe màu đen đang chạy tới ngược nhau, hít một hơi thật sâu, khóe miệng từ từ nâng lên nụ cười cực kỳ nguy hiểm, quả quyết , kiên định, giẫm chân ga đến cùng!
“Ầm ầm —-”
“Điện hạ!”
Kerry từ phía sau đuổi theo tê tâm liệt phế mà kêu lên, trơ mắt nhìn hai chiếc xe từ hai bên trái phải đụng vào xe thể thao của Quý Thần Hi.
Hai chiếc xe màu đen cũng không có tổn thương gì, sau khi đụng Quý Thần Hi cũng chưa từng chạy chậm lại, rất ăn ý mà lái đi thẳng, chốc lát đã hoàn toàn không có dấu vết, mà xe thể thao Quý Thần Hi điều khiển vì hai bên va chạm mà xe lật qua một khoảng cách, lăn hai vòng sau mới dừng lại.
Xe dành riêng cho hoàng gia Eros đều được bộ quốc phòng định chế, cho dù là sau khi lật xe cũng không nhìn thấy tổn thương ở bên ngoài, nhưng mà bên trong bị thủy tinh màu trà ngăn trở, nên không nhìn thấy tình huống của Quý Thần Hi.
Kerry sãi bước chạy về phía xe, dồn sức mở cửa xe ra — Quý Thần Hi hôn mê ở trên ghế dựa, máu từ trên trán chảy xuống, rơi lên trên áo sơ mi, thân thể không có vết thương gì khác, nhìn giống như là đang ngủ.
Dựa vào nhiều năm huấn luyện, Kerry nhanh chóng phán định thương thế của Quý Thần Hi, rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm.
Xương cốt không có tổn thương, tim đập bình thường, cũng may không có vết thương lớn.
Cẩn thận ôm Quý Thần Hi ra khỏi cửa xe, đặt ngang ở trên mặt đất, rồi Kerry lập tức liên lạc bệnh viện cùng cận vệ của hoàng gia.
Không bao lâu, đội cứu hộ bệnh viện hoàng gia Eros liền bí mật đến, ở dưới sự hiệp trợ của cận vệ mang Quý Thần Hi đi.
Long Thừa Viêm đứng ở trong căn hộ cao tầng bí ẩn cách đó không xa nhìn tận mắt Quý Thần Hi được bác sĩ qua đào tạo đưa lên xe cứu thương.
Mặc dù là lần này chủ mưu “Tai nạn xe cộ”, không có chút cảm thấy khẩn trương, ngược lại giọng nói lãnh đạm chuyển sang hỏi Vân Mặc Vận ở bên cạnh: “Như vậy, được không?”
Vân Mặc Vận tao nhã mà nhẹ nhàng cười nói: “Đây là chủ ý của cậu ấy, chúng ta không thể xen vào, không thể làm gì khác hơn là thi hành. Huống chi, làm cũng đã làm rồi, bây giờ mới hỏi có được hay không, chẳng lẽ không biết đã quá muộn rồi sao?”
“Thần Hi làm như vậy, cậu lại ủng hộ”
“Mình không ủng hộ, nhưng mà cũng không phản đối.”
“Tại sao?”
“Cậu ấy có phương pháp theo đuổi tình yêu của cậu ấy, mặc kệ phương pháp kia là cái gì. Mà thân là bạn tốt, chúng ta có thể làm chính là tính toán mỗi một bước hoàn thành cho tốt, về phần thành công hay không cũng không liên quan tới chúng ta.” Xe thuộc về bệnh viện hoàng gia dần dần đi xa, Vân Mặc Vận thu hồi tầm mắt và sau đó nhẹ nhàng nói: “Đây là cơ hội cuối cùng của cậu ấy, nếu cậu ấy không muốn buông tha, vậy thì chúng ta nên giúp cậu ấy, không phải sao?”
Long Thừa Viêm không nói gì thêm, ấn xuống nút máy quay phim đặt ở phía trước cửa sổ sau đó bên trong nhảy ra một thẻ nhớ rồi giao cho Vân Mặc Vận: “Ngày mai, đoạn phim này toàn cầu đều biết.”
Ngón tay thon dài trắng nõn của Vân Mặc Vận cầm thẻ nhớ, chậm rãi cười: “Elroy vương tử điện hạ của công quốc Eros trong lúc đi ra ngoài gặp tập kích, đến nay sinh tử chưa biết. . . . . . Không biết, cô gái trong lòng cậu ấy yêu sau khi biết sẽ là phản ứng gì đây”
Vấn đề hỏi ra không trông cậy vào Long Thừa Viêm tòa băng sơn này trả lời, nhưng lần này Long Thừa Viêm phá lệ mà nhíu mày hỏi: “Cậu hi vọng phản ứng của cô ta là gì?”
“Mình hi vọng. . . . . . phản ứng của cô ấy là bình thường “
“Bình thường?”
Vân Mặc Vận bỏ thẻ nhớ vào bên trong máy tính xách tay, ấn xuống phím Enter phát lên mạng lưới tin tức của tất cả công ty con khoa học kỹ thuật Vân Đằng, sau đó mới bổ sung đầy đủ lời nói mình mới nói một nửa: “Một người biết được người đàn ông mình yêu bị nguy hiểm thì sẽ có phản ứng. Minh nghĩ Thần Hi vắt óc tìm kế, thậm chí làm ra hy sinh lớn như thế, kỳ thật là muốn, Tô Mạt có thể thấy rõ ràng tim của mình, thừa nhận có tình cảm với cậu ấy.”
Quý Thần Hi vừa đi vừa nói: “Lá gan của cậu càng lúc càng lớn, lại dám ở dưới tầm mắt của tôi mà chuồn đi.”
Kerry cười khan để che giấu chột dạ: “Tôi không có nhân duyên với phụ nữ như điện hạ, cũng không biết đối phó phụ nữ, cho nên. . . . . . Hắc hắc.”
Thật sự không thể trách anh, cuộc sống từ nhỏ đã nhận lấy huấn luyện ở trong hoàng cung Eros, tình hình trong nước của các quốc gia, vũ khí công phu, những thứ văn sử lễ nghi vân vân đều lấp đầy năm tháng tuổi trẻ của anh, mà sau khi trở thành cận vệ của vương tử Elroy thì lại càng bộn rộn tiếp nhận lệnh của quốc vương truy nã điện hạ tôn quý thích chạy trốn ở trên toàn thế giới, lấy đâu thời gian để mà đi tiếp xúc với loại động vật phiền toái được đặt tên là “phụ nữ ” chứ. . . . . . Nhất là ba người bên trong kia là phụ nữa cực kỳ phiền toái trên toàn thế giới, chậc chậc, vẫn ít chọc đến là tốt nhất.
Quý Thần Hi không nhìn Kerry cũng biết chút tâm tư kia, lắc đầu một cái sau đó đi ra cửa, chạy thẳng tới chỗ đậu xe, đẩy cửa xe thể thao màu bạc ra rồi ngồi vào. Làm cho Kerry ngẩn ra: “Điện hạ, nửa giờ sau là thời gian quốc hội, hiện tại ngài muốn đi đâu?”
Quý Thần Hi trừng mắt liếc anh ta một cái, lúc đạp xuống chân ga thì lại vứt một câu nói: “Không cần cậu quan tâm, còn nữa, đừng đi theo tôi!”
Động cơ chuyển đến thanh âm cao nhất sau đó, Quý Thần Hi lái xe thể thao đi mất, Kerry muốn đuổi theo cũng không kịp, quá kinh sợ mà cũng chỉ đành phải cầm lấy máy bộ đàm hô: “Điện hạ chạy ra ngoài! Mau đóng cửa lớn phía trước phòng nghị sự lại! Cái gì! Đã xông ra? ! Vậy còn không mau triệu tập cận vệ đuổi theo điện hạ! Nếu như không thấy điện hạ, chúng ta một người cũng không thoát được!”
Để máy bộ đàm xuống, Kerry bấm điện thoại bên người Nors: “Bệ hạ, ba phút trước đột nhiên điện hạ rời đi, đã phái người đuổi theo. . . . . . Dạ, xin yên tâm, chúng ta sẽ đem hết toàn lực tìm điện hạ về. . . . . .”
Kerry cúp điện thoại của Nors cũng nhanh chóng khởi động một chiếc xe thể thao khác, bất chấp nơi này là phòng nghị sự quốc gia của Eros, nóng lòng muốn nhanh chóng rời đi, đuổi theo phương hướng Quý Thần Hi biến mất.
Theo kinh nghiệm những năm này, Elroy điện hạ thừa dịp anh không chú ý thì đột nhiên rời đi, hoàn toàn là lại bắt đầu “Chạy trốn”, thường ngày là không có vấn đề, nhiều nhất là bọn họ cùng điện hạ chơi một cuộc trò chơi trốn tìm cấp Thế Giới, nhưng mà lần này cũng không phải đùa giỡn, ba ngày sau công chúa Thụy Điển sẽ tới viếng thăm, nếu như điện hạ chạy trốn. . . . . . Khả năng này sẽ trở thành vấn đề ở giữa hai nước, cho nên hiện tại tuyệt đối không được để cho điện hạ rời khỏi Eros!
Lòng tin kiên quyết, nên Kerry liên tục vượt qua mấy lần đèn đỏ, thề phải bắt được Quý Thần Hi ở phía trước.
Lúc này Quý Thần Hi một tay cầm tay lái, một tay ấn xuống tai nghe bluetooth bên tai, điện thoại kết nối: “Là mình. . . . . . Hết thảy thuận lợi, có thể bắt đầu dựa theo kế hoạch chưa?”
Thanh âm ở đầu bên kia hơi trầm thấp: “Cậu khẳng định?”
“Khẳng định”
Đối phương im lặng rồi chớp mắt một cái, lại hỏi: “. . . . . . Đáng giá không?”
Quý Thần Hi cười một tiếng thật thấp: “Cậu cũng đã từng có người yêu, sao lại không biết cái đáp án này chứ. Vì tình yêu, làm mọi chuyện đều là đáng giá.”
“Được rồi.”
Đối phương tích chữ như vàng (không nói nhiều), cuối cùng nói một câu: “Mọi sự cẩn thận.”
Quý Thần Hi rũ mắt xuống, cười cười: “Cám ơn, Thừa Viêm”
Lấy tai nghe xuống, Quý Thần Hi bình tĩnh đưa mắt nhìn ngã tư đường phía trước, ánh mắt quét qua chính giữa giao lộ có hai chiếc xe màu đen đang chạy tới ngược nhau, hít một hơi thật sâu, khóe miệng từ từ nâng lên nụ cười cực kỳ nguy hiểm, quả quyết , kiên định, giẫm chân ga đến cùng!
“Ầm ầm —-”
“Điện hạ!”
Kerry từ phía sau đuổi theo tê tâm liệt phế mà kêu lên, trơ mắt nhìn hai chiếc xe từ hai bên trái phải đụng vào xe thể thao của Quý Thần Hi.
Hai chiếc xe màu đen cũng không có tổn thương gì, sau khi đụng Quý Thần Hi cũng chưa từng chạy chậm lại, rất ăn ý mà lái đi thẳng, chốc lát đã hoàn toàn không có dấu vết, mà xe thể thao Quý Thần Hi điều khiển vì hai bên va chạm mà xe lật qua một khoảng cách, lăn hai vòng sau mới dừng lại.
Xe dành riêng cho hoàng gia Eros đều được bộ quốc phòng định chế, cho dù là sau khi lật xe cũng không nhìn thấy tổn thương ở bên ngoài, nhưng mà bên trong bị thủy tinh màu trà ngăn trở, nên không nhìn thấy tình huống của Quý Thần Hi.
Kerry sãi bước chạy về phía xe, dồn sức mở cửa xe ra — Quý Thần Hi hôn mê ở trên ghế dựa, máu từ trên trán chảy xuống, rơi lên trên áo sơ mi, thân thể không có vết thương gì khác, nhìn giống như là đang ngủ.
Dựa vào nhiều năm huấn luyện, Kerry nhanh chóng phán định thương thế của Quý Thần Hi, rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm.
Xương cốt không có tổn thương, tim đập bình thường, cũng may không có vết thương lớn.
Cẩn thận ôm Quý Thần Hi ra khỏi cửa xe, đặt ngang ở trên mặt đất, rồi Kerry lập tức liên lạc bệnh viện cùng cận vệ của hoàng gia.
Không bao lâu, đội cứu hộ bệnh viện hoàng gia Eros liền bí mật đến, ở dưới sự hiệp trợ của cận vệ mang Quý Thần Hi đi.
Long Thừa Viêm đứng ở trong căn hộ cao tầng bí ẩn cách đó không xa nhìn tận mắt Quý Thần Hi được bác sĩ qua đào tạo đưa lên xe cứu thương.
Mặc dù là lần này chủ mưu “Tai nạn xe cộ”, không có chút cảm thấy khẩn trương, ngược lại giọng nói lãnh đạm chuyển sang hỏi Vân Mặc Vận ở bên cạnh: “Như vậy, được không?”
Vân Mặc Vận tao nhã mà nhẹ nhàng cười nói: “Đây là chủ ý của cậu ấy, chúng ta không thể xen vào, không thể làm gì khác hơn là thi hành. Huống chi, làm cũng đã làm rồi, bây giờ mới hỏi có được hay không, chẳng lẽ không biết đã quá muộn rồi sao?”
“Thần Hi làm như vậy, cậu lại ủng hộ”
“Mình không ủng hộ, nhưng mà cũng không phản đối.”
“Tại sao?”
“Cậu ấy có phương pháp theo đuổi tình yêu của cậu ấy, mặc kệ phương pháp kia là cái gì. Mà thân là bạn tốt, chúng ta có thể làm chính là tính toán mỗi một bước hoàn thành cho tốt, về phần thành công hay không cũng không liên quan tới chúng ta.” Xe thuộc về bệnh viện hoàng gia dần dần đi xa, Vân Mặc Vận thu hồi tầm mắt và sau đó nhẹ nhàng nói: “Đây là cơ hội cuối cùng của cậu ấy, nếu cậu ấy không muốn buông tha, vậy thì chúng ta nên giúp cậu ấy, không phải sao?”
Long Thừa Viêm không nói gì thêm, ấn xuống nút máy quay phim đặt ở phía trước cửa sổ sau đó bên trong nhảy ra một thẻ nhớ rồi giao cho Vân Mặc Vận: “Ngày mai, đoạn phim này toàn cầu đều biết.”
Ngón tay thon dài trắng nõn của Vân Mặc Vận cầm thẻ nhớ, chậm rãi cười: “Elroy vương tử điện hạ của công quốc Eros trong lúc đi ra ngoài gặp tập kích, đến nay sinh tử chưa biết. . . . . . Không biết, cô gái trong lòng cậu ấy yêu sau khi biết sẽ là phản ứng gì đây”
Vấn đề hỏi ra không trông cậy vào Long Thừa Viêm tòa băng sơn này trả lời, nhưng lần này Long Thừa Viêm phá lệ mà nhíu mày hỏi: “Cậu hi vọng phản ứng của cô ta là gì?”
“Mình hi vọng. . . . . . phản ứng của cô ấy là bình thường “
“Bình thường?”
Vân Mặc Vận bỏ thẻ nhớ vào bên trong máy tính xách tay, ấn xuống phím Enter phát lên mạng lưới tin tức của tất cả công ty con khoa học kỹ thuật Vân Đằng, sau đó mới bổ sung đầy đủ lời nói mình mới nói một nửa: “Một người biết được người đàn ông mình yêu bị nguy hiểm thì sẽ có phản ứng. Minh nghĩ Thần Hi vắt óc tìm kế, thậm chí làm ra hy sinh lớn như thế, kỳ thật là muốn, Tô Mạt có thể thấy rõ ràng tim của mình, thừa nhận có tình cảm với cậu ấy.”
/133
|