Ban đầu là Điện Hàn Đông, sau đó là Hạ Cung và tám mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ khác, rồi giờ đến khối nền tảng của Thiên Đình thời kỳ đầu ở trước mắt đây?
Quá trình này thật giống như Thiên Đình viễn cổ muốn xây dựng lại.
Bạch tiền bối two lại cẩn thận kiểm tra khối nền tảng của Thiên Đình thời kỳ đầu này một lần, trên đó không có thủ đoạn ngầm do ai lưu lại cả. Hơn nữa bởi vì nó là mảnh vỡ, trận pháp và phù văn khắc trên đó cũng khuyết thiếu không trọn vẹn, không thể dựa vào đó để tìm ra được manh mối hữu dụng gì.
Bạch tiền bối two:
- Thật đáng tiếc, còn tưởng rằng có thể lấy được chút ít tin tức về Thiên Đình viễn cổ chứ.
Hắn cảm thấy khá hứng thú với Thiên Đình viễn cổ, bởi vì nó rất có thể có liên quan đến sự sắp đặt của đời thiên đạo nào đó.
Chẳng qua là sự kiện Thiên Đình viễn cổ sinh ra ở chủ thế giới.
Thân là chúa tể Cửu U, quanh năm suốt tháng hắn chỉ ở trong thế giới Cửu U nên không biết nhiều về Thiên Đình viễn cổ cho lắm.
- Được rồi, chuyện này trước để để xuống một cái. Chỉ cần khối này lúc ban đầu cơ thạch thượng không có người khác lưu lại ám thủ, Tống Thư Hàng đem nó thu vào đến thế giới hạch tâm, cũng sẽ không bại lộ thế giới hạch tâm bí mật.
Bạch tiền bối two nhẹ giọng nói.
Thế giới hạch tâm thông với thế giới Tà Liên, nếu như bị hạng người giấu đầu giấu đuôi phát hiện ra bí mật này thì sẽ rất phiền toái.
- Rồng đen, thu nhỏ khối nền tảng này lại.
Bạch tiền bối two nói.
Rồng đen kéo lê thân thể mệt mỏi, lần nữa thi triển bí pháp thiên phú, thu nhỏ khối nền tảng Thiên Đình này lại.
Sao cơn ác mộng làm culi này vẫn chưa chấm dứt vậy?
Đúng là số khổ, sống không nổi nữa mà!
Ngay lúc nó âm thầm kêu khổ, Bạch tiền bối two bỗng nhẹ nhàng đặt tay lên người nó, một luồng lực lượng Cửu U chí cực chảy vào trong cơ thể nó.
Bao nhiêu mệt mỏi uể oải trong người đều bị quét sạch, thậm chí rồng đen còn kiếm được món lời không nhỏ từ luồng lực lượng Cửu U này.
- Sau khi thu nhỏ khối nền tảng này, cố gắng giữ trạng thái thu nhỏ trong một khoảng thời gian, ta muốn dùng lực lượng không gian mang nó vào hiện thế.
Bạch tiền bối two cười nói.
Rồng đen gật đầu thật mạnh, có luồng lực lượng Cửu U tinh thuần nồng đậm chí cực này buff vào, nó hoàn toàn có thể giữ cho khối nền tảng của Thiên Đình này vẫn duy trì trạng thái thu nhỏ trong một lúc sau khi rời khỏi thân thể nó.
...
Bên kia.
Tống Thư Hàng gian nan giải thích rõ sự kiện tè dầm với Bạch Tôn Giả và Diệp Tư.
Bạch Tôn Giả như có điều suy nghĩ quan sát phòng của Tống Thư Hàng, hắn đã bố trí kết giới xung quanh căn hộ, vậy mà con chuột hamster kia lại biến mất tăm. Chẳng lẽ nó sử dụng lực lượng không gian tới, sau đó lại biến mất sao?
Ngay lúc Bạch Tôn Giả đang suy tư, đột nhiên một cổng không gian bỗng dưng xuất hiện, xuất hiện ở ngay trước mặt Tống Thư Hàng. Sau đó một tảng đá bị thu nhỏ lại chỉ bằng nắm tay từ trong cổng không gian bay ra, rơi vào trong tay Tống Thư Hàng. Tảng đá này chính là nền tảng Thiên Đình bị thu nhỏ.
- Ai đấy?
Bạch Tôn Giả nhìn về phía cổng không gian.
Nhưng bên trong cổng không gian tối đen như mực, trông giống như vực sâu, sâu không thấy đáy.
- Khi bạn nhìn chằm chằm vào vực thẳm, vực thẳm cũng đang nhìn chằm chằm vào bạn.
Lúc này, đột nhiên có một giọng nói nhu hòa từ chỗ sâu trong cổng không gian truyền ra, giọng điệu thâm trầm.
Bạch Tôn Giả:
-...
Thiếu nữ văn học Diệp Tư nháy mắt, miệng bất giác trả lời:
- Ta biết câu này, đây là câu nói của nhà triết học người Đức Friedrich Wilhelm Nietzsche, ta mới xem qua cách đây không lâu.
- Cái gì? Chờ đã, lời này có người nói qua rồi à? Ta còn tưởng mình là người đầu tiên nói ra lời này chứ?
Bên trong cổng không gian, giọng nói kia buồn bực nói.
Sau đó cổng không gian bỗn đóng ầm lại.
Bạch tiền bối two định cách cổng không gian làm màu ra vẻ, kết quả là làm màu thất bại, sau đó thẹn quá nên đống cổng không gian lại.
Tống Thư Hàng:
-...
- Là ai đấy?
Bạch Tôn Giả tò mò xoay đầu lại, nhìn về phía Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng vung tay chuyển khối nền tảng bị thu nhỏ vào trong thế giới hạch tâm, sau đó thở dài nói:
- Là Bạch tiền bối two, người mà ta đã nói cho ngài biết cách đây không lâu.
- Ồ, hắn không tới à?
Bạch Tôn Giả hiếu kỳ hỏi.
- Ta có biết đâu.
Tống Thư Hàng đáp.
Nói thật cho đến bây giờ, Tống Thư Hàng vẫn không nắm rõ được lối suy nghĩ của Bạch Tôn Giả cũng như là của Bạch tiền bối two, suy nghĩ của hai người này cực kỳ khó đoán.
Một giây trước vẫn còn nói chuyện 1+1 bằng mấy, một giây sau lại lập tức chuyển sang chủ đề triết học.
Nhưng vừa rồi, hắn cảm giác có vẻ như Bạch tiền bối two muốn thông qua đường ngầm không gian để thể hiện, nhưng sau khi màn thể hiện thất bại, Bạch tiền bối two lại chuồn mất tiêu.
Diệp Tư tò mò hỏi:
- Bạch tiền bối thỏ tìm chúng ta có chuyện gì không?
- Ban đầu ngài ấy đến đây là để tặng mẫu pháo của Diệt Thần Pháo cho ta.
Dứt lời, Tống Thư Hàng giơ tay chạm nhẹ vào pháp khí chuỗi đeo tay, ngay sau đó Diệt Thần Pháo dữ tợn xuất hiện ở trong phòng.
- Diệt Thần Pháo?
Bạch Tôn Giả đứng trước Diệt Thần Pháo nghiên cứu phù văn trên đó, sau đó hắn xoa càm suy tư. Phù văn trên Diệt Thần Pháo đã mang đến một nguồn cảm hứng lớn lao cho hắn.
- Đây là pháp khí hình pháo mà Bạch tiền bối thỏ đã sử dụng trong chuyến đi cấm địa lần trước. Đúng rồi, hắn quả thật có hứa là sẽ tặng cho ngươi một cái.
Diệp Tư gật đầu nói.
- Sau đó, hắn lại giúp ta thu nhỏ mấy động thiên phúc địa mà Nho gia đã tặng trước đó, ta chuyển chúng vào trong thế giới hạch tâm.
Tống Thư Hàng nói.
Chuyện thế giới hạch tâm biến hóa không thể gạt được Diệp Tư và Bạch Tôn Giả.
Diệp Tư và Tống Thư Hàng là một thể, cô ấy có thể tùy ý ra vào thế giới hạch tâm, Bạch tiền bối cũng là khách quen của thế giới hạch tâm.
Bọn họ vừa tiến vào thế giới hạch tâm, tự nhiên sẽ phát hiện ra thế giới hạch tâm có biến hóa.
- Giống như lúc thu Điện Hàn Đông vậy hả?
Hai mắt Diệp Tư sáng lên, cô nói:
- Chắc bây giờ thế giới hạch tâm lớn hơn nhiều lắm nhỉ?
- Về tổng diện tích quả thật đã tăng lên rất nhiều. Vừa hay ta mới chuyển khối nền tảng Thiên Đình cũng là động thiên phúc địa thứ 10 vào trong thế giới hạch tâm, giờ chúng ta đi vào xem thử, đồng thời đặt khối nền tảng này vào vị trí thích hợp luôn.
Tống Thư Hàng đề nghị.
- Được.
Bạch Tôn Giả đứng dậy nói. Vừa rồi hắn đã quét qua phù văn trên Diệt Thần Pháo, cũng nhớ kỹ toàn bộ cấu tạo của chúng.
Kỹ thuật chế tạo Diệt Thần Pháo rất cổ xưa, phù văn trên đó chỉ sợ thuốc về kỹ thuật thời đại thượng cổ trước khi Thiên Đình viễn cổ ra đời. Rất cổ xưa, nhưng cũng rất sáng tạo! Bạch Tôn Giả rất thỏa mãn.
...
Thế giới hạch tâm.
Tống Thư Hàng, Diệp Tư, Bạch Tôn Giả xuất hiện ở bên cạnh suối nguồn sự sống trong thế giới hạch tâm.
Hạ Cung, ngọn núi kiếm ý đao ý, ốc đảo, năm linh tuyền, mảnh vỡ Huyễn Thành được sắp xếp theo thứ tự, tọa lạc tại rìa của thế giới hạch tâm.
Còn khối nền tảng Thiên Đình kia thì đang nằm yên tĩnh cạnh suối nguồn sự sống trong thế giới hạch tâm.
Tống Thư Hàng lại nhặt nó lên:
- Nên đặt khối nền tảng Thiên Đình này ở vị trí nào mới thích hợp đây?
- Nếu là khối nền tảng... hay thả vào phần đáy của thế giới hạch tâm có được không?
Diệp Tư đề nghị.
- Cũng đúng.
Tống Thư Hàng gật đầu một cái.
Sau khi gia nhập mảnh vỡ Thiên Đình, thế giới hạch tâm không ngừng mở rộng. Nhưng vị trí mở rộng lại không có nền tảng, cảm thấy không an toàn lắm.
Khối nền tảng Thiên Đình này tới rất đúng lúc.
- Thế giới hạch tâm, có thể chuyển khối nền tảng này đến phần nền không?
Tống Thư Hàng lên tiếng dò hỏi.
Sau đó thế giới hạch tâm khẽ chấn động, rễ hoa sen lại xuất hiện, cuốn lên khối nền tảng Thiên Đình trong tay Tống Thư Hàng rồi đưa vào phần đáy phía dưới các mảnh vỡ Thiên Đình kia.
Sau khi đặt vào vị trí thích hợp, khối nền tảng Thiên Đình thời kỳ đầu này bắt đầu khôi phục nguyên trạng, điên cuồng biến lớn lên.
Đá nền tảng, Hạ Cung, Điện Hàn Đông, ngọn núi kiếm ý đao ý, sa mạc ốc đảo, mảnh vỡ Huyễn Thành, năm linh tuyền liên hợp với nhau, sinh ra cộng minh.
Sau đó lượng linh lực khổng lồ từ trong các mảnh vỡ Thiên Đình tràn ra, nồng đồ linh lực trong thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng lại tăng vọt.
- Có cảm thấy chỗ nào khác thường không?
Bạch Tôn Giả quay qua hỏi Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng lắc đầu.
Bạch Tôn Giả nói:
- Sao ta cứ có cảm giác là Thiên Đình viễn cổ muốn xây dựng lại... Thư Hàng, ngươi có muốn tiếp tục thu thập mảnh vỡ Thiên Đình nữa không?
- Có nguy hiểm không Bạch tiền bối?
Tống Thư Hàng hỏi.
- Tạm thời không nhìn ra nguy hiểm gì, trên mấy mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ này cũng không có thủ đoạn ngầm do ai lưu lại. Ngược lại có vẻ như giữa các mảnh vỡ Thiên Đình đang kết nối tạo thành một chỉnh thể, giúp cho linh lực trong thế giới hạch tâm càng nồng đậm hơn.
Bạch Tôn Giả đáp.
- Vậy thì cứ thuận theo tự nhiên đi, nếu gặp được mảnh vỡ Thiên Đình thì cứ thu, còn không gặp được thì thôi, không cố ý cưỡng cầu gì hết.
Tống Thư Hàng đáp.
- Ừ, loại tâm tính không cố ý cưỡng cầu này của ngươi rất tốt.
Sau khi suy nghĩ một chút, Bạch Tôn Giả ói:
- À Thư Hàng này, ngươi còn nhớ Thiên Giới Dao Trì mà chúng ta lấy được lúc trước không?
- Nhớ chứ.
Tống Thư Hàng gật đầu đáp.
Bạch Tôn Giả:
- Thiên Giới Dao Trì đó cũng là một bộ phận của Thiên Đình viễn cổ đấy, hay là thử chuyển nó vào trong thế giới hạch tâm của ngươi luôn?
Hắn rất muốn biết khi Thiên Giới Dao Trì và các mảnh vỡ Thiên Đình trong thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng kết hợp lại với nhau sẽ xảy ra biến hóa như thế nào.
- Nhưng phải là người có thực lực từ tôn giả trở lên mới có thể chống đỡ nổi Thiên Giới Dao Trì, mới có thể giữ nó không tan vỡ mà?
Tống Thư Hàng hỏi.
- Cũng đúng... Vậy thì cứ để nó đó đi, chờ ngươi tấn thăng lên cảnh giới tôn giả hoặc là có bảo vật có thể thay thế lực lượng tôn giả, đến lú đó lại chuyển Thiên Giới Dao Trì qua đây.
Bạch Tôn Giả đáp.
- Vậy Bạch tiền bối ngài có muốn thứ gì không?
Tống Thư Hàng hỏi.
Trong nhóm Cửu Châu số 1, giữa các thành viên luôn giữ vững quan niệm có trả giá mới có hồi báo, Tống Thư Hàng cũng đã quen với quan niệm này của nhóm Cửu Châu số 1.
- Thứ ta muốn... Tạm thời chưa nghĩ ra. Dù sao còn lâu mới dời Thiên Giới Dao Trì vào đây ma, chờ đến lúc rồi nói cũng được.
Bạch Tôn Giả đáp.
Đúng lúc hắn đang định nghiên cứu kỹ Thiên Giớ Dao Trì, chờ hắn nghiên cứu xong lại chuyển nhượng cũng không muộn.
...
Sau khi bố trí xong mảnh vỡ nền tảng Thiên Đình, Tống Thư Hàng và Bạch Tôn Giả chuẩn bị ra khỏi thế giới hạch tâm.
- Thư Hàng, chờ chút đã.
Lúc này, Diệp Tư đột nhiên lên tiếng.
- Sao vậy?
Tống Thư Hàng hỏi.
- Bản thân ta có điểm khác thường.
Sau khi suy nghĩ một chút, Diệp Tư nói:
- Mới vừa rồi, ngay lúc các mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ tập hợp cùng với nhau trong thế giới hạch tâm... Ta nhìn cấu tạo của những mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ này, trong lòng bỗng có chút lĩnh ngộ, tiếp theo ta muốn đánh vào cảnh giới chân quân lục phẩm.
- Đánh vào cảnh giới chân quân lục phẩm, có nghĩa là muốn độ thiên kiếp ấy hả?
Tống Thư Hàng hỏi.
- Ừ, nhưng trước khi độ kiếp, ta phải đi bế quan một đoạn thời gian để điều chỉnh trạng thái. Ngoài ra, tốt nhất là ta trở về Bích Thủy Các một chuyến.
Diệp Tư trả lời.
- Bây giờ lên đường luôn sao?
Tống Thư Hàng hỏi.
Đúng lúc trong tay hắn có công pháp phụ trợ mà Bắc Phương Đại Đế đưa, phải giao cho Lý Âm Trúc, vậy thì đi theo Diệp Tư đến Bích Thủy Các một chuyến luôn.
Diệp Tư:
- Bây giờ ta sẽ lên đường trở về Bích Thủy Các luôn, có điều... lần này ta sẽ trở về một mình.
- Tại sao?
Bạch Tôn Giả ở bên cạnh giải thích:
- Bởi vì chính ngươi cũng sắp độ kiếp... Nếu ngươi và Diệp Tư tiếp tục ở chung với nhau, thiên kiếp tam tấn tứ và thiên kiếp ngữ tấn lục cùng nhau giáng xuống, uy lực có thể sẽ tăng lên gấp đôi.
- Cũng đúng... Diệp Tư, lần này ngươi trở về thì giao công pháp này cho Lý Âm Trúc, để cho cô ấy bắt đầu tu luyện. Chờ thêm chút thời gian, Bắc Phương Đại Đế sẽ mở lò luyện đan, đến lúc đó sẽ có hy vọng loại bỏ hàn chứng trong người cô ấy.
Tống Thư Hàng lấy Huyền Băng mà Bắc Phương Đại Đế đưa, giao cho Diệp Tư.
- Ta biết rồi.
Diệp Tư gật đầu:
- Lúc độ thiên kiếp tam tấn tứ, chính ngươi phải chú ý an toàn đó.
Vốn là có cô ở đây, cô có thể trợ giúp Tống Thư Hàng độ kiếp, nhưng bây giờ cô rời đi, không thể trợ giúp Tống Thư Hàng được rồi.
- Yên tâm đi, chỉ là thiên kiếp tam tấn tứ thôi mà, nhất định ta có thể bình an vượt qua. Hơn nữa trong tay ta còn có tài liệu mà Linh Điệp tiền bối phân tích về thiên kiếp tam tấn tứ mà, ngươi không cần lo lắng cho ta đâu.
Tống Thư Hàng vỗ ngực nói.
Sáu giờ sáng.
Diệp Tư đứng dậy trở về Bích Thủy Các, trước khi cô đi, Tống Thư Hàng giao Thánh Nhân Kinh Văn cho cô.
Hắn có cảm giác lần này Diệp Tư độ kiếp sẽ cần dùng tới Thánh Nhân Kinh Văn, loại trực giác của tu sĩ này rất linh nghiệm.
Diệp Tư từ chối mãi mà không được, cuối cùng đành phải nhận lấy Thánh Nhân Kinh Văn. Sau khi nói lời tậm biết với Tống Thư Hàng, Bạch tiền bối và Tiểu Thải, cô lập tức rời khỏi căn hộ của Dược Sư.
Bảy giờ sáng.
Sau khi kết thúc tu luyện sáng, Bạch tiền bối lấy chiếc limousine ra, bóp kèn ý bảo Tống Thư Hàng lên xe.
Đồng thời, bé Thi sống chung với mấy người Cao Mỗ Mỗ, Thổ Ba mấy ngày nay cũng trở lại, quá giang xe của Bạch tiền bối đi đến trường.
Bạch Hạc Chân Quân vẫn không rõ tung tích.
...
Chiếc limousine dài mười mét khởi động, đi đến đại học Giang Nam.
Nhìn người đi đường và sinh viên của đại học Giang Nam ở ngoài cửa xe, Tống Thư Hàng cảm giác kỳ nghỉ hè của mình cứ như một giấc mơ dài.
Bá Đao Tống Nhất đạo hữu, tu sĩ tam phẩm đỉnh phong.
Tống Thư Hàng, sinh viên năm hai của đại học Giang Nam.
Nghĩ tới lại thấy thú vị.
- Ting ting.
Lúc này bên tai bỗng truyền đến tiếng kèn xe hơi.
Tống Thư Hàng quay đầu nhìn lại, sau đó hắn thấy ở bên trái cũng có một chiếc limo dài mười mét lái tới, đỗ song song với xe của Bạch Tôn Giả.
Sao trùng hợp vậy, cũng có một chiếc limo đến đây?
Lúc này chiếc limo màu đen hạ kính xuống, lộ ra một khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn. Chủ nhân của khuôn mặt nhỏ nhắn này lộ ra nụ cười thật tươi, đôi mắt híp lại như trăng khuyết.
- A Thập Lục?
Tống Thư Hàng kinh ngạc kêu lên.
Cô gái trong xe limo màu đen chính là Tô thị A Thập Lục mới độ kiếp xong.
Sao A Thập Lục cũng chạy tới đại học Giang Nam thế này?
- A Thập Lục, ngươi cũng chuyển trường đến đại học Giang Nam hả?
Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
- Không phải.
Tô thị A Thập Lục lắc đầu, sau đó chỉ vào bộ âu phục tinh xảo trên người mình rồi nói:
- Ta xin vào đại học Giang Nam làm giáo viên khoa mỹ thuật.
Tống Thư Hàng: o_o
Quá trình này thật giống như Thiên Đình viễn cổ muốn xây dựng lại.
Bạch tiền bối two lại cẩn thận kiểm tra khối nền tảng của Thiên Đình thời kỳ đầu này một lần, trên đó không có thủ đoạn ngầm do ai lưu lại cả. Hơn nữa bởi vì nó là mảnh vỡ, trận pháp và phù văn khắc trên đó cũng khuyết thiếu không trọn vẹn, không thể dựa vào đó để tìm ra được manh mối hữu dụng gì.
Bạch tiền bối two:
- Thật đáng tiếc, còn tưởng rằng có thể lấy được chút ít tin tức về Thiên Đình viễn cổ chứ.
Hắn cảm thấy khá hứng thú với Thiên Đình viễn cổ, bởi vì nó rất có thể có liên quan đến sự sắp đặt của đời thiên đạo nào đó.
Chẳng qua là sự kiện Thiên Đình viễn cổ sinh ra ở chủ thế giới.
Thân là chúa tể Cửu U, quanh năm suốt tháng hắn chỉ ở trong thế giới Cửu U nên không biết nhiều về Thiên Đình viễn cổ cho lắm.
- Được rồi, chuyện này trước để để xuống một cái. Chỉ cần khối này lúc ban đầu cơ thạch thượng không có người khác lưu lại ám thủ, Tống Thư Hàng đem nó thu vào đến thế giới hạch tâm, cũng sẽ không bại lộ thế giới hạch tâm bí mật.
Bạch tiền bối two nhẹ giọng nói.
Thế giới hạch tâm thông với thế giới Tà Liên, nếu như bị hạng người giấu đầu giấu đuôi phát hiện ra bí mật này thì sẽ rất phiền toái.
- Rồng đen, thu nhỏ khối nền tảng này lại.
Bạch tiền bối two nói.
Rồng đen kéo lê thân thể mệt mỏi, lần nữa thi triển bí pháp thiên phú, thu nhỏ khối nền tảng Thiên Đình này lại.
Sao cơn ác mộng làm culi này vẫn chưa chấm dứt vậy?
Đúng là số khổ, sống không nổi nữa mà!
Ngay lúc nó âm thầm kêu khổ, Bạch tiền bối two bỗng nhẹ nhàng đặt tay lên người nó, một luồng lực lượng Cửu U chí cực chảy vào trong cơ thể nó.
Bao nhiêu mệt mỏi uể oải trong người đều bị quét sạch, thậm chí rồng đen còn kiếm được món lời không nhỏ từ luồng lực lượng Cửu U này.
- Sau khi thu nhỏ khối nền tảng này, cố gắng giữ trạng thái thu nhỏ trong một khoảng thời gian, ta muốn dùng lực lượng không gian mang nó vào hiện thế.
Bạch tiền bối two cười nói.
Rồng đen gật đầu thật mạnh, có luồng lực lượng Cửu U tinh thuần nồng đậm chí cực này buff vào, nó hoàn toàn có thể giữ cho khối nền tảng của Thiên Đình này vẫn duy trì trạng thái thu nhỏ trong một lúc sau khi rời khỏi thân thể nó.
...
Bên kia.
Tống Thư Hàng gian nan giải thích rõ sự kiện tè dầm với Bạch Tôn Giả và Diệp Tư.
Bạch Tôn Giả như có điều suy nghĩ quan sát phòng của Tống Thư Hàng, hắn đã bố trí kết giới xung quanh căn hộ, vậy mà con chuột hamster kia lại biến mất tăm. Chẳng lẽ nó sử dụng lực lượng không gian tới, sau đó lại biến mất sao?
Ngay lúc Bạch Tôn Giả đang suy tư, đột nhiên một cổng không gian bỗng dưng xuất hiện, xuất hiện ở ngay trước mặt Tống Thư Hàng. Sau đó một tảng đá bị thu nhỏ lại chỉ bằng nắm tay từ trong cổng không gian bay ra, rơi vào trong tay Tống Thư Hàng. Tảng đá này chính là nền tảng Thiên Đình bị thu nhỏ.
- Ai đấy?
Bạch Tôn Giả nhìn về phía cổng không gian.
Nhưng bên trong cổng không gian tối đen như mực, trông giống như vực sâu, sâu không thấy đáy.
- Khi bạn nhìn chằm chằm vào vực thẳm, vực thẳm cũng đang nhìn chằm chằm vào bạn.
Lúc này, đột nhiên có một giọng nói nhu hòa từ chỗ sâu trong cổng không gian truyền ra, giọng điệu thâm trầm.
Bạch Tôn Giả:
-...
Thiếu nữ văn học Diệp Tư nháy mắt, miệng bất giác trả lời:
- Ta biết câu này, đây là câu nói của nhà triết học người Đức Friedrich Wilhelm Nietzsche, ta mới xem qua cách đây không lâu.
- Cái gì? Chờ đã, lời này có người nói qua rồi à? Ta còn tưởng mình là người đầu tiên nói ra lời này chứ?
Bên trong cổng không gian, giọng nói kia buồn bực nói.
Sau đó cổng không gian bỗn đóng ầm lại.
Bạch tiền bối two định cách cổng không gian làm màu ra vẻ, kết quả là làm màu thất bại, sau đó thẹn quá nên đống cổng không gian lại.
Tống Thư Hàng:
-...
- Là ai đấy?
Bạch Tôn Giả tò mò xoay đầu lại, nhìn về phía Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng vung tay chuyển khối nền tảng bị thu nhỏ vào trong thế giới hạch tâm, sau đó thở dài nói:
- Là Bạch tiền bối two, người mà ta đã nói cho ngài biết cách đây không lâu.
- Ồ, hắn không tới à?
Bạch Tôn Giả hiếu kỳ hỏi.
- Ta có biết đâu.
Tống Thư Hàng đáp.
Nói thật cho đến bây giờ, Tống Thư Hàng vẫn không nắm rõ được lối suy nghĩ của Bạch Tôn Giả cũng như là của Bạch tiền bối two, suy nghĩ của hai người này cực kỳ khó đoán.
Một giây trước vẫn còn nói chuyện 1+1 bằng mấy, một giây sau lại lập tức chuyển sang chủ đề triết học.
Nhưng vừa rồi, hắn cảm giác có vẻ như Bạch tiền bối two muốn thông qua đường ngầm không gian để thể hiện, nhưng sau khi màn thể hiện thất bại, Bạch tiền bối two lại chuồn mất tiêu.
Diệp Tư tò mò hỏi:
- Bạch tiền bối thỏ tìm chúng ta có chuyện gì không?
- Ban đầu ngài ấy đến đây là để tặng mẫu pháo của Diệt Thần Pháo cho ta.
Dứt lời, Tống Thư Hàng giơ tay chạm nhẹ vào pháp khí chuỗi đeo tay, ngay sau đó Diệt Thần Pháo dữ tợn xuất hiện ở trong phòng.
- Diệt Thần Pháo?
Bạch Tôn Giả đứng trước Diệt Thần Pháo nghiên cứu phù văn trên đó, sau đó hắn xoa càm suy tư. Phù văn trên Diệt Thần Pháo đã mang đến một nguồn cảm hứng lớn lao cho hắn.
- Đây là pháp khí hình pháo mà Bạch tiền bối thỏ đã sử dụng trong chuyến đi cấm địa lần trước. Đúng rồi, hắn quả thật có hứa là sẽ tặng cho ngươi một cái.
Diệp Tư gật đầu nói.
- Sau đó, hắn lại giúp ta thu nhỏ mấy động thiên phúc địa mà Nho gia đã tặng trước đó, ta chuyển chúng vào trong thế giới hạch tâm.
Tống Thư Hàng nói.
Chuyện thế giới hạch tâm biến hóa không thể gạt được Diệp Tư và Bạch Tôn Giả.
Diệp Tư và Tống Thư Hàng là một thể, cô ấy có thể tùy ý ra vào thế giới hạch tâm, Bạch tiền bối cũng là khách quen của thế giới hạch tâm.
Bọn họ vừa tiến vào thế giới hạch tâm, tự nhiên sẽ phát hiện ra thế giới hạch tâm có biến hóa.
- Giống như lúc thu Điện Hàn Đông vậy hả?
Hai mắt Diệp Tư sáng lên, cô nói:
- Chắc bây giờ thế giới hạch tâm lớn hơn nhiều lắm nhỉ?
- Về tổng diện tích quả thật đã tăng lên rất nhiều. Vừa hay ta mới chuyển khối nền tảng Thiên Đình cũng là động thiên phúc địa thứ 10 vào trong thế giới hạch tâm, giờ chúng ta đi vào xem thử, đồng thời đặt khối nền tảng này vào vị trí thích hợp luôn.
Tống Thư Hàng đề nghị.
- Được.
Bạch Tôn Giả đứng dậy nói. Vừa rồi hắn đã quét qua phù văn trên Diệt Thần Pháo, cũng nhớ kỹ toàn bộ cấu tạo của chúng.
Kỹ thuật chế tạo Diệt Thần Pháo rất cổ xưa, phù văn trên đó chỉ sợ thuốc về kỹ thuật thời đại thượng cổ trước khi Thiên Đình viễn cổ ra đời. Rất cổ xưa, nhưng cũng rất sáng tạo! Bạch Tôn Giả rất thỏa mãn.
...
Thế giới hạch tâm.
Tống Thư Hàng, Diệp Tư, Bạch Tôn Giả xuất hiện ở bên cạnh suối nguồn sự sống trong thế giới hạch tâm.
Hạ Cung, ngọn núi kiếm ý đao ý, ốc đảo, năm linh tuyền, mảnh vỡ Huyễn Thành được sắp xếp theo thứ tự, tọa lạc tại rìa của thế giới hạch tâm.
Còn khối nền tảng Thiên Đình kia thì đang nằm yên tĩnh cạnh suối nguồn sự sống trong thế giới hạch tâm.
Tống Thư Hàng lại nhặt nó lên:
- Nên đặt khối nền tảng Thiên Đình này ở vị trí nào mới thích hợp đây?
- Nếu là khối nền tảng... hay thả vào phần đáy của thế giới hạch tâm có được không?
Diệp Tư đề nghị.
- Cũng đúng.
Tống Thư Hàng gật đầu một cái.
Sau khi gia nhập mảnh vỡ Thiên Đình, thế giới hạch tâm không ngừng mở rộng. Nhưng vị trí mở rộng lại không có nền tảng, cảm thấy không an toàn lắm.
Khối nền tảng Thiên Đình này tới rất đúng lúc.
- Thế giới hạch tâm, có thể chuyển khối nền tảng này đến phần nền không?
Tống Thư Hàng lên tiếng dò hỏi.
Sau đó thế giới hạch tâm khẽ chấn động, rễ hoa sen lại xuất hiện, cuốn lên khối nền tảng Thiên Đình trong tay Tống Thư Hàng rồi đưa vào phần đáy phía dưới các mảnh vỡ Thiên Đình kia.
Sau khi đặt vào vị trí thích hợp, khối nền tảng Thiên Đình thời kỳ đầu này bắt đầu khôi phục nguyên trạng, điên cuồng biến lớn lên.
Đá nền tảng, Hạ Cung, Điện Hàn Đông, ngọn núi kiếm ý đao ý, sa mạc ốc đảo, mảnh vỡ Huyễn Thành, năm linh tuyền liên hợp với nhau, sinh ra cộng minh.
Sau đó lượng linh lực khổng lồ từ trong các mảnh vỡ Thiên Đình tràn ra, nồng đồ linh lực trong thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng lại tăng vọt.
- Có cảm thấy chỗ nào khác thường không?
Bạch Tôn Giả quay qua hỏi Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng lắc đầu.
Bạch Tôn Giả nói:
- Sao ta cứ có cảm giác là Thiên Đình viễn cổ muốn xây dựng lại... Thư Hàng, ngươi có muốn tiếp tục thu thập mảnh vỡ Thiên Đình nữa không?
- Có nguy hiểm không Bạch tiền bối?
Tống Thư Hàng hỏi.
- Tạm thời không nhìn ra nguy hiểm gì, trên mấy mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ này cũng không có thủ đoạn ngầm do ai lưu lại. Ngược lại có vẻ như giữa các mảnh vỡ Thiên Đình đang kết nối tạo thành một chỉnh thể, giúp cho linh lực trong thế giới hạch tâm càng nồng đậm hơn.
Bạch Tôn Giả đáp.
- Vậy thì cứ thuận theo tự nhiên đi, nếu gặp được mảnh vỡ Thiên Đình thì cứ thu, còn không gặp được thì thôi, không cố ý cưỡng cầu gì hết.
Tống Thư Hàng đáp.
- Ừ, loại tâm tính không cố ý cưỡng cầu này của ngươi rất tốt.
Sau khi suy nghĩ một chút, Bạch Tôn Giả ói:
- À Thư Hàng này, ngươi còn nhớ Thiên Giới Dao Trì mà chúng ta lấy được lúc trước không?
- Nhớ chứ.
Tống Thư Hàng gật đầu đáp.
Bạch Tôn Giả:
- Thiên Giới Dao Trì đó cũng là một bộ phận của Thiên Đình viễn cổ đấy, hay là thử chuyển nó vào trong thế giới hạch tâm của ngươi luôn?
Hắn rất muốn biết khi Thiên Giới Dao Trì và các mảnh vỡ Thiên Đình trong thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng kết hợp lại với nhau sẽ xảy ra biến hóa như thế nào.
- Nhưng phải là người có thực lực từ tôn giả trở lên mới có thể chống đỡ nổi Thiên Giới Dao Trì, mới có thể giữ nó không tan vỡ mà?
Tống Thư Hàng hỏi.
- Cũng đúng... Vậy thì cứ để nó đó đi, chờ ngươi tấn thăng lên cảnh giới tôn giả hoặc là có bảo vật có thể thay thế lực lượng tôn giả, đến lú đó lại chuyển Thiên Giới Dao Trì qua đây.
Bạch Tôn Giả đáp.
- Vậy Bạch tiền bối ngài có muốn thứ gì không?
Tống Thư Hàng hỏi.
Trong nhóm Cửu Châu số 1, giữa các thành viên luôn giữ vững quan niệm có trả giá mới có hồi báo, Tống Thư Hàng cũng đã quen với quan niệm này của nhóm Cửu Châu số 1.
- Thứ ta muốn... Tạm thời chưa nghĩ ra. Dù sao còn lâu mới dời Thiên Giới Dao Trì vào đây ma, chờ đến lúc rồi nói cũng được.
Bạch Tôn Giả đáp.
Đúng lúc hắn đang định nghiên cứu kỹ Thiên Giớ Dao Trì, chờ hắn nghiên cứu xong lại chuyển nhượng cũng không muộn.
...
Sau khi bố trí xong mảnh vỡ nền tảng Thiên Đình, Tống Thư Hàng và Bạch Tôn Giả chuẩn bị ra khỏi thế giới hạch tâm.
- Thư Hàng, chờ chút đã.
Lúc này, Diệp Tư đột nhiên lên tiếng.
- Sao vậy?
Tống Thư Hàng hỏi.
- Bản thân ta có điểm khác thường.
Sau khi suy nghĩ một chút, Diệp Tư nói:
- Mới vừa rồi, ngay lúc các mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ tập hợp cùng với nhau trong thế giới hạch tâm... Ta nhìn cấu tạo của những mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ này, trong lòng bỗng có chút lĩnh ngộ, tiếp theo ta muốn đánh vào cảnh giới chân quân lục phẩm.
- Đánh vào cảnh giới chân quân lục phẩm, có nghĩa là muốn độ thiên kiếp ấy hả?
Tống Thư Hàng hỏi.
- Ừ, nhưng trước khi độ kiếp, ta phải đi bế quan một đoạn thời gian để điều chỉnh trạng thái. Ngoài ra, tốt nhất là ta trở về Bích Thủy Các một chuyến.
Diệp Tư trả lời.
- Bây giờ lên đường luôn sao?
Tống Thư Hàng hỏi.
Đúng lúc trong tay hắn có công pháp phụ trợ mà Bắc Phương Đại Đế đưa, phải giao cho Lý Âm Trúc, vậy thì đi theo Diệp Tư đến Bích Thủy Các một chuyến luôn.
Diệp Tư:
- Bây giờ ta sẽ lên đường trở về Bích Thủy Các luôn, có điều... lần này ta sẽ trở về một mình.
- Tại sao?
Bạch Tôn Giả ở bên cạnh giải thích:
- Bởi vì chính ngươi cũng sắp độ kiếp... Nếu ngươi và Diệp Tư tiếp tục ở chung với nhau, thiên kiếp tam tấn tứ và thiên kiếp ngữ tấn lục cùng nhau giáng xuống, uy lực có thể sẽ tăng lên gấp đôi.
- Cũng đúng... Diệp Tư, lần này ngươi trở về thì giao công pháp này cho Lý Âm Trúc, để cho cô ấy bắt đầu tu luyện. Chờ thêm chút thời gian, Bắc Phương Đại Đế sẽ mở lò luyện đan, đến lúc đó sẽ có hy vọng loại bỏ hàn chứng trong người cô ấy.
Tống Thư Hàng lấy Huyền Băng mà Bắc Phương Đại Đế đưa, giao cho Diệp Tư.
- Ta biết rồi.
Diệp Tư gật đầu:
- Lúc độ thiên kiếp tam tấn tứ, chính ngươi phải chú ý an toàn đó.
Vốn là có cô ở đây, cô có thể trợ giúp Tống Thư Hàng độ kiếp, nhưng bây giờ cô rời đi, không thể trợ giúp Tống Thư Hàng được rồi.
- Yên tâm đi, chỉ là thiên kiếp tam tấn tứ thôi mà, nhất định ta có thể bình an vượt qua. Hơn nữa trong tay ta còn có tài liệu mà Linh Điệp tiền bối phân tích về thiên kiếp tam tấn tứ mà, ngươi không cần lo lắng cho ta đâu.
Tống Thư Hàng vỗ ngực nói.
Sáu giờ sáng.
Diệp Tư đứng dậy trở về Bích Thủy Các, trước khi cô đi, Tống Thư Hàng giao Thánh Nhân Kinh Văn cho cô.
Hắn có cảm giác lần này Diệp Tư độ kiếp sẽ cần dùng tới Thánh Nhân Kinh Văn, loại trực giác của tu sĩ này rất linh nghiệm.
Diệp Tư từ chối mãi mà không được, cuối cùng đành phải nhận lấy Thánh Nhân Kinh Văn. Sau khi nói lời tậm biết với Tống Thư Hàng, Bạch tiền bối và Tiểu Thải, cô lập tức rời khỏi căn hộ của Dược Sư.
Bảy giờ sáng.
Sau khi kết thúc tu luyện sáng, Bạch tiền bối lấy chiếc limousine ra, bóp kèn ý bảo Tống Thư Hàng lên xe.
Đồng thời, bé Thi sống chung với mấy người Cao Mỗ Mỗ, Thổ Ba mấy ngày nay cũng trở lại, quá giang xe của Bạch tiền bối đi đến trường.
Bạch Hạc Chân Quân vẫn không rõ tung tích.
...
Chiếc limousine dài mười mét khởi động, đi đến đại học Giang Nam.
Nhìn người đi đường và sinh viên của đại học Giang Nam ở ngoài cửa xe, Tống Thư Hàng cảm giác kỳ nghỉ hè của mình cứ như một giấc mơ dài.
Bá Đao Tống Nhất đạo hữu, tu sĩ tam phẩm đỉnh phong.
Tống Thư Hàng, sinh viên năm hai của đại học Giang Nam.
Nghĩ tới lại thấy thú vị.
- Ting ting.
Lúc này bên tai bỗng truyền đến tiếng kèn xe hơi.
Tống Thư Hàng quay đầu nhìn lại, sau đó hắn thấy ở bên trái cũng có một chiếc limo dài mười mét lái tới, đỗ song song với xe của Bạch Tôn Giả.
Sao trùng hợp vậy, cũng có một chiếc limo đến đây?
Lúc này chiếc limo màu đen hạ kính xuống, lộ ra một khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn. Chủ nhân của khuôn mặt nhỏ nhắn này lộ ra nụ cười thật tươi, đôi mắt híp lại như trăng khuyết.
- A Thập Lục?
Tống Thư Hàng kinh ngạc kêu lên.
Cô gái trong xe limo màu đen chính là Tô thị A Thập Lục mới độ kiếp xong.
Sao A Thập Lục cũng chạy tới đại học Giang Nam thế này?
- A Thập Lục, ngươi cũng chuyển trường đến đại học Giang Nam hả?
Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
- Không phải.
Tô thị A Thập Lục lắc đầu, sau đó chỉ vào bộ âu phục tinh xảo trên người mình rồi nói:
- Ta xin vào đại học Giang Nam làm giáo viên khoa mỹ thuật.
Tống Thư Hàng: o_o
/544
|