Đúng vậy, ngoài diệu dụng kéo dài tuổi thọ, một năng lực khác của suối nguồn sự sống chính là uống rất ngon.
Tống Thư Hàng nghĩ nhất định là do tư thế hình thành của suối nguồn sự sống trong tâm khiếu mình không đúng rồi. Nếu không thì tại sao hạt sen Quân Tử Kim Liên nhà người ta vừa có thể kéo dài tuổi thọ, lại vừa có thể ban cho người dùng một loại dị năng.
Trong khi cũng là do hạch tâm cắn nuốt lượng lớn năng lượng thế giới Cửu U biến hóa ra, tại sao suối nguồn sự sống nhà mình lại chỉ uống rất ngon thôi chứ?
Cũng may là suối nguồn sự sống không phun từ trong thân thể Tống Thư Hàng ra ngoài giống như hạt sen, nếu không Tống Thư Hàng đã hất bàn rồi.
Nhưng nói chung thì có thêm suối nguồn sự sống kéo dài tuổi thọ cũng không tồi.
Hơn nữa, suối nguồn sự sống này cũng thích hợp mang về cho cha mẹ bạn bè hơn là hạt sen Quân Tử Kim Liên.
Bởi vì sau khi dùng Quân Tử Kim Liên, ngoại trừ kéo dài tuổi thọ còn thức tỉnh thêm một loại dị năng.
Lỡ may ba Tống dùng xong lại biến thành Tống siêu nhân, vậy thì buồn cười chết mất.
Lúc lấy được Quân Tử Kim Liên, Tống Thư Hàng cũng nghĩ đến chuyện chờ hắn tìm được một nơi tương tự như sơn trang nghỉ mát của Bạch Tôn Giả sẽ đón ba mẹ đến đó, lại tiết lộ chút ít chuyện tu sĩ cho ba mẹ biết, rồi cho ba mẹ dùng hạt sen Quân Tử Kim Liên.
Nhưng bây giờ có loại suối nguồn sự sống này rồi thì trực tiếp cho ba mẹ uống là có thể kéo dài 50 năm tuổi thọ, còn không có tác dụng phụ.
Quan trọng hơn là hương vị của thứ này rất tuyệt, không chừng Biệt Tuyết Tiên Cơ cũng thích loại suối nguồn sự sống này ấy chứ?
Tô Thị A Thập Lục nhận lấy ly:
- Khí tức này rất giống với khí tức thuộc về hạt sen Quân Tử Kim Liên của Nho gia!
- Không sai, cùng loại với nhau đấy.
Thư Hàng đáp.
- Nói vậy lẽ nào nó cũng có tác dụng kéo dài tuổi thọ sao?
Tô Thị A Thập Lục hỏi.
Tống Thư Hàng:
- Chính xác, hơn nữa hiệu quả của nó không hề trùng lặp với hiệu quả của Quân Tử Kim Liên!
- Vậy nó cũng có thể ban cho người dùng một loại dị năng sao?
Tô Thị A Thập Lục hiếu kỳ hỏi.
Tống Thư Hàng:
- Ngươi đoán thử xem?
Chuyện ngoài kéo dài tuổi thọ ra thì nó còn uống rất ngon thì Tống Thư Hàng thật sự không nói ra miệng được.
Tô Thị A Thập Lục khẽ cười một tiếng, sau đó nâng ly uống suối nguồn sự sống.
Cảm giác sau khi uống suối nguồn sự sống cũng giống như khi dùng hạt sen Quân Tử Kim Liên, Tô Thị A Thập Lục cảm thấy thân xác trở nên có sức sống hơn, thọ nguyên lại được tăng thêm 50 năm.
Cộng với hạt sen Quân Tử Kim Liên đã dùng ở Nho gia Bạch Vân Thư Viện, bây giờ A Thập Lục đã có thêm trăm năm tuổi thọ.
Sau đó Tô Thị A Thập Lục chậm rãi thể nghiệm diệu dụng khác.
Một lát sau, cô thắc mắc ngẩng đầu nhìn Tống Thư Hàng:
- Chỉ vậy thôi à? Hết rồi?
Tống Thư Hàng thở dài não nễ, rầu rĩ đáp:
- Ừ, hết rồi.
- Ngoại trừ kéo dài tuổi thọ ra thì nước suối không còn công hiệu nào khác sao?
Tô Thị A Thập Lục nghi hoặc hỏi.
- Cô không thấy hương vị của nó rất tuyệt sao?
Tống Thư Hàng nói.
Tô Thị A Thập Lục nhìn Tống Thư Hàng:
-...
Tống Thư Hàng:
- Thập Lục à, đừng dùng loại ánh mắt thương hại này nhìn ta, bản thân ta cũng đâu thể nào quyết định được năng lực của suối nguồn sự sống. Chỉ mỗi dị năng Thiệt Trán Liên Hoa ăn ngon, cùng với năng lực hạt sen Đao Ý Thông Huyền kèm theo đã khiến ta muốn khóc lắm rồi, bây giờ lại còn thêm suối nguồn sự sống uống rất ngon này nữa chứ. Cứ tiếp tục thế này thì chỉ một mình ta cũng có thể bày ra cả một bàn Tiên Trân yến, chỉ nghĩ đến cảnh tưởng đó thôi đã thấy thê lương rồi.
Tô Thị A Thập Lục:
- Đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, chớ có dại mà phán bậy.
Tống Thư Hàng:
-...
Lúc này thụ yêu Khinh Vũ tiến lên, dùng nhánh cây chọt Tống Thư Hàng mấy cái.
Tống Thư Hàng xoay đầu lại, nghi hoặc nhìn về phía Khinh Vũ.
Liễu yêu đưa qua một cái ly, nói với Tống Thư Hàng:
- Bạch Tôn Giả bảo ta mang một phần suối nguồn sự sống mà A Thập Lục tiên tử mới vừa uống về cho ngài ấy, ngài ấy đã ngửi thấy mùi thơm từ đằng xa rồi.
Tống Thư Hàng:
-...
À, ngoài Biệt Tuyết Tiên Cơ ra thì chắc Bạch tiền bối cũng sẽ rất thích suối nguồn sự sống trong tâm khiếu của hắn lắm đây.
Có lẽ tương lai hắn cũng có thể đi bán nước suối trả nợ ấy chứ.
Tống Thư Hàng đưa tay gõ nhẹ vào cái ly của thụ yêu Khinh Vũ, rót đầy một ly suối nguồn sự sống nhãn hiệu Thư Hàng.
Nãy giờ liễu yêu Khinh Vũ vẫn luôn chú ý giữ khoảng cách với Tống Thư Hàng. Bởi vì năng lượng Cửu U trên người cô còn chưa được thanh lọc hết, cho nên cô không dám đến quá gần ánh sáng công đức hộ thể bên người Tống Thư Hàng.
Sau khi kỹ được rót đầy, thụ yêu Khinh Vũ cẩn thận bưng ly bay về phía Bạch Tôn Giả, không biết từ lúc nào mà tiểu thụ yêu này đã toàn tâm toàn ý trở thành yêu sủng của Bạch Tôn Giả rồi.
Là bị mị lực nhân cách của Bạch Tôn Giả thu phục sao?
Thụ yêu Khinh Vũ rất có thiên phú làm hầu gái. Nếu có ngày cô hóa thành hình người thì nói không chừng sẽ lo trọn cả ăn, uống, ở, đi lại của Bạch Tôn Giả luôn, Bạch Tôn Giả chỉ cần ngồi không hưởng thụ áo đưa tận tay cơm dâng tận miệng mà thôi.
...
20 phút sau.
- Hầy, chừng nào thì con hung thú do tà khí Cửu U ngưng tụ thành này mới xong đời đây?
Tống Thư Hàng nhàm chán nhìn con hung thú vẫn còn đang đại chiến với Lư Sơn Lộ Ma Tôn.
Mặc dù tốc độ hấp thu năng lượng Cửu U của hình chiếu kim liên càng lúc càng nhanh, thế nhưng thể tích trọng tải của hung thú quá khổng lồ, đã bị cắn nuốt lâu vậy rồi mà vẫn chưa toi. Cho đến bây giờ, hung thú vẫn còn lớn bằng 3/5 lúc trước.
- Từ từ thôi chứ biết sao giờ, không gấp được, chỉ có điều thời gian chiến đấu của hồ linh sắp hết rồi.
Tô Thị A Thập Lục nói.
Mỗi ngày có thể gọi hồ linh trong bình nhỏ ra ba lần, mỗi lần nửa giờ, nhưng cũng phải chú ý là hồ linh cũng cần nghỉ ngơi.
Sau khi chiến đấu với cường độ cao, nếu lập tức gọi hắn ra nữa thì hồ linh cũng sẽ trở nên yếu ớt.
Hơn nữa, một khi hồ linh bị trọng thương thì phải lập tức gọi về dưỡng thương, nếu không hồ linh sẽ chết. Mà chết lần này rồi thì toi thật luôn đấy.
Tô Thị A Thập Lục nói:
- Đợi một hồi lại gọi hồ linh ra thêm lần nữa, nhưng nếu lần kế tiếp vẫn không thể hàng phục hung thú do tà khí ngưng tụ thành, vậy thì phiền rồi đấy.
Tống Thư Hàng gật đầu. Lư Sơn Lộ Ma Tôn phải tiêu hao rất lớn khi liều mạng chiến đấu với hung thú khổng lồ, qua 20 phút chiến đấu cường độ cao, rõ ràng Lư Sơn Lộ Ma Tôn đã không còn khí phách giống như lúc mới ra sân nữa.
Dù sao thì trạng thái hồ linh vẫn có chút khác với trạng thái có thân xác, ít nhất về mặt khôi phục năng lượng kém hơn trạng thái có thân xác rất nhiều.
- Nếu có thể làm cho tốc độ hấp thu của kim liên tăng nhanh hơn thì tốt biết bao.
Tống Thư Hàng nói.
Mặc dù tốc độ hấp thu của kim liên do hạch tâm chiếu ra đã rất nhanh, hơn nữa còn đang tăng lên càng lúc càng nhanh, nhưng nếu có thể nhanh hơn chút nữa thì càng tốt.
Tốt nhất là có thể hút khô con hung thú tà năng này trước khi hồ linh Lư Sơn Lộ Ma Tôn kiệt sức.
Tống Thư Hàng vừa dứt lời, đột nhiên có một quyển kinh thư bay ra khỏi ngực hắn.
Kinh văn Thánh Nhân bay ra, hóa thành một quyển sách lớn hơn mười thước.
Ngay sau đó, Nho gia Phong Thiện bút tam phẩm trong túi thu nhỏ một tấc của Tống Thư Hàng cũng bay ra.
Cây Phong Thiện bút này chính là phần thưởng mà Tống Thư Hàng nhận được sau khi vất vả thông qua cuộc thi trong không gian thi lại vô hạn khi bị kéo vào đó lần đầu tiên.
Kinh văn Thánh Nhân mở ra, chiếu ra một trang văn chương màu vàng trong hư không.
Ngay sau đó, giống như có một bàn tay vô hình cầm lấy Phong Thiện bút, bắt đầu viết lại nội dung trong trang văn chương màu vàng mà kinh văn Thánh Nhân chiếu ra.
Mỗi khi viết ra một cổ văn, cổ văn đó lập tức hóa thành một thanh cự kiếm màu vàng, chém xuống hung thú tà năng ở phía dưới.
Cự kiếm màu vàng này là tượng trưng cho thiên địa chính khí, là khắc tinh của tà ma Cửu U cùng với tà thú do tà ác sinh ra.
Mỗi một kiếm chém xuống đều dễ dàng chém đứt một miếng nhỏ trên thân thể khổng lồ của tà thú.
Miếng thân thể tà thú bị chém đứt xuống nháy mắt đã bị Quân Tử Kim Liên hấp thu sạch.
Cũng giống như trong ăn uống vậy, đôi khi có một số thứ kích thước quá lớn nên không thể ăn được nhưng nếu cắt thành miếng thì dễ ăn hơn nhiều.
Cổ văn trong trang văn chương màu vàng được viết ra không ngừng, cự kiếm màu vàng chém xuống như mưa, cắt hết miếng này đến miếng khác trên thân hung thú tà năng.
Chỉ trong thời gian ngắn, tốc độ hấp thu của hình chiếu kim liên đã nhanh hơn gấp rưỡi.
May mà IQ của con hung thú tà năng này không cao, nếu không nó nhất định sẽ bi phẫn khiếu nại Tống Thư Hàng dùng tool hack.
- Không ngờ kinh văn Thánh Nhân lại có loại năng lực này!
Tống Thư Hàng thở dài nói.
- Chắc là ý chí của Thánh Nhân còn sót lại trong kinh văn Thánh Nhân thôi, dù sao cũng là kinh văn do Thánh Nhân tự viết ra mà.
Tô Thị A Thập Lục tiếp lời.
Hình chiếu kim liên điên cuồng hấp thu năng lượng Cửu U, sau đó lại chuyển tới hạch tâm trong tâm khiếu Tống Thư Hàng.
Suối nguồn sự sống trong hạch tâm càng ngày càng lớn.
Hơn nữa, không biết có phải là ảo giác hay không mà Tống Thư Hàng cảm giác được hình như hạch tâm đang trực tiếp diễn dịch ra hình thức ban đầu của một tiểu thế giới!
Lại nói đến đóa Quân Tử Kim Liên của Nho gia, sau khi nó thành thục, thân sen phải nổ tung mới mở ra một tiểu thế giới. Nhưng dường như hạch tâm trong cơ thể Tống Thư Hàng đã trực tiếp nhảy qua bước này luôn thì phải?
Chỉ là Tống Thư Hàng không nghiên cứu sâu về vấn đề này, cho nên cũng không dám khẳng định.
Nhưng nếu viên hạch tâm này không nổ tung thì càng tốt. Có lẽ một ngày nào đó Tống Thư Hàng cũng sẽ có một không gian tùy thân, một thế giới tùy thân giống như các nhân vật chính trong tiểu thuyết thì sao?
××××××××××××××
Lúc này, trong thế giới Cửu U.
Bạch tiền bối two vẫn đang chiến đầu với cầu kim loại thể lỏng, hai vị chúa tể thế giới Cửu U đánh nhau tưng bừng.
Phạm vi ngàn vạn dặm quanh đó đã trở thành khu cấm địa của thế giới Cửu U, không hề có bất kỳ con tà ma nào dám bén mảng vào khu vực này, sợ bị dư âm chiến đấu của hai vị chúa tể xé nát.
Chúa tể giận dữ, thay phơi vạn dặm!
- Giết chết ngươi, giết chết ngươi!
Cầu kim loại thể lỏng lâm vào trạng thái điên cuồng.
Bạch tiền bối two:
- Nhàm chán chết được, chúng ta đánh bao lâu rồi nhỉ? Ta thấy cứ đánh mãi thế này cũng chẳng có ý nghĩa gì. Nể tình ta có gương mặt đẹp trai thế này, chúng ta đình chiến nhé.
- [Cười gằn] Ngươi nghĩ hay quá nhỉ, phá hư kế hoạch ngàn vạn năm của ta, giờ còn muốn đình chiến? Hôm nay, trong chúng ta nhất định phải có một kẻ ngã xuống!
Cầu kim loại thể lỏng hét lên.
- Nhưng ở trong thế giới Cửu U này, hai chúng ta bất tử bất diệt, ngươi có giết được ta đâu mà.
Bạch tiền bối two nói.
- [Cười nhạt] Nhưng ta có thể phong ấn ngươi lại!
Thể lỏng kim loại cầu cắn răng nói.
Hắn muốn tìm cơ hội phong ấn Bạch tiền bối two vào trong thế giới Tà Liên chết tiệt kia!
Tống Thư Hàng nghĩ nhất định là do tư thế hình thành của suối nguồn sự sống trong tâm khiếu mình không đúng rồi. Nếu không thì tại sao hạt sen Quân Tử Kim Liên nhà người ta vừa có thể kéo dài tuổi thọ, lại vừa có thể ban cho người dùng một loại dị năng.
Trong khi cũng là do hạch tâm cắn nuốt lượng lớn năng lượng thế giới Cửu U biến hóa ra, tại sao suối nguồn sự sống nhà mình lại chỉ uống rất ngon thôi chứ?
Cũng may là suối nguồn sự sống không phun từ trong thân thể Tống Thư Hàng ra ngoài giống như hạt sen, nếu không Tống Thư Hàng đã hất bàn rồi.
Nhưng nói chung thì có thêm suối nguồn sự sống kéo dài tuổi thọ cũng không tồi.
Hơn nữa, suối nguồn sự sống này cũng thích hợp mang về cho cha mẹ bạn bè hơn là hạt sen Quân Tử Kim Liên.
Bởi vì sau khi dùng Quân Tử Kim Liên, ngoại trừ kéo dài tuổi thọ còn thức tỉnh thêm một loại dị năng.
Lỡ may ba Tống dùng xong lại biến thành Tống siêu nhân, vậy thì buồn cười chết mất.
Lúc lấy được Quân Tử Kim Liên, Tống Thư Hàng cũng nghĩ đến chuyện chờ hắn tìm được một nơi tương tự như sơn trang nghỉ mát của Bạch Tôn Giả sẽ đón ba mẹ đến đó, lại tiết lộ chút ít chuyện tu sĩ cho ba mẹ biết, rồi cho ba mẹ dùng hạt sen Quân Tử Kim Liên.
Nhưng bây giờ có loại suối nguồn sự sống này rồi thì trực tiếp cho ba mẹ uống là có thể kéo dài 50 năm tuổi thọ, còn không có tác dụng phụ.
Quan trọng hơn là hương vị của thứ này rất tuyệt, không chừng Biệt Tuyết Tiên Cơ cũng thích loại suối nguồn sự sống này ấy chứ?
Tô Thị A Thập Lục nhận lấy ly:
- Khí tức này rất giống với khí tức thuộc về hạt sen Quân Tử Kim Liên của Nho gia!
- Không sai, cùng loại với nhau đấy.
Thư Hàng đáp.
- Nói vậy lẽ nào nó cũng có tác dụng kéo dài tuổi thọ sao?
Tô Thị A Thập Lục hỏi.
Tống Thư Hàng:
- Chính xác, hơn nữa hiệu quả của nó không hề trùng lặp với hiệu quả của Quân Tử Kim Liên!
- Vậy nó cũng có thể ban cho người dùng một loại dị năng sao?
Tô Thị A Thập Lục hiếu kỳ hỏi.
Tống Thư Hàng:
- Ngươi đoán thử xem?
Chuyện ngoài kéo dài tuổi thọ ra thì nó còn uống rất ngon thì Tống Thư Hàng thật sự không nói ra miệng được.
Tô Thị A Thập Lục khẽ cười một tiếng, sau đó nâng ly uống suối nguồn sự sống.
Cảm giác sau khi uống suối nguồn sự sống cũng giống như khi dùng hạt sen Quân Tử Kim Liên, Tô Thị A Thập Lục cảm thấy thân xác trở nên có sức sống hơn, thọ nguyên lại được tăng thêm 50 năm.
Cộng với hạt sen Quân Tử Kim Liên đã dùng ở Nho gia Bạch Vân Thư Viện, bây giờ A Thập Lục đã có thêm trăm năm tuổi thọ.
Sau đó Tô Thị A Thập Lục chậm rãi thể nghiệm diệu dụng khác.
Một lát sau, cô thắc mắc ngẩng đầu nhìn Tống Thư Hàng:
- Chỉ vậy thôi à? Hết rồi?
Tống Thư Hàng thở dài não nễ, rầu rĩ đáp:
- Ừ, hết rồi.
- Ngoại trừ kéo dài tuổi thọ ra thì nước suối không còn công hiệu nào khác sao?
Tô Thị A Thập Lục nghi hoặc hỏi.
- Cô không thấy hương vị của nó rất tuyệt sao?
Tống Thư Hàng nói.
Tô Thị A Thập Lục nhìn Tống Thư Hàng:
-...
Tống Thư Hàng:
- Thập Lục à, đừng dùng loại ánh mắt thương hại này nhìn ta, bản thân ta cũng đâu thể nào quyết định được năng lực của suối nguồn sự sống. Chỉ mỗi dị năng Thiệt Trán Liên Hoa ăn ngon, cùng với năng lực hạt sen Đao Ý Thông Huyền kèm theo đã khiến ta muốn khóc lắm rồi, bây giờ lại còn thêm suối nguồn sự sống uống rất ngon này nữa chứ. Cứ tiếp tục thế này thì chỉ một mình ta cũng có thể bày ra cả một bàn Tiên Trân yến, chỉ nghĩ đến cảnh tưởng đó thôi đã thấy thê lương rồi.
Tô Thị A Thập Lục:
- Đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, chớ có dại mà phán bậy.
Tống Thư Hàng:
-...
Lúc này thụ yêu Khinh Vũ tiến lên, dùng nhánh cây chọt Tống Thư Hàng mấy cái.
Tống Thư Hàng xoay đầu lại, nghi hoặc nhìn về phía Khinh Vũ.
Liễu yêu đưa qua một cái ly, nói với Tống Thư Hàng:
- Bạch Tôn Giả bảo ta mang một phần suối nguồn sự sống mà A Thập Lục tiên tử mới vừa uống về cho ngài ấy, ngài ấy đã ngửi thấy mùi thơm từ đằng xa rồi.
Tống Thư Hàng:
-...
À, ngoài Biệt Tuyết Tiên Cơ ra thì chắc Bạch tiền bối cũng sẽ rất thích suối nguồn sự sống trong tâm khiếu của hắn lắm đây.
Có lẽ tương lai hắn cũng có thể đi bán nước suối trả nợ ấy chứ.
Tống Thư Hàng đưa tay gõ nhẹ vào cái ly của thụ yêu Khinh Vũ, rót đầy một ly suối nguồn sự sống nhãn hiệu Thư Hàng.
Nãy giờ liễu yêu Khinh Vũ vẫn luôn chú ý giữ khoảng cách với Tống Thư Hàng. Bởi vì năng lượng Cửu U trên người cô còn chưa được thanh lọc hết, cho nên cô không dám đến quá gần ánh sáng công đức hộ thể bên người Tống Thư Hàng.
Sau khi kỹ được rót đầy, thụ yêu Khinh Vũ cẩn thận bưng ly bay về phía Bạch Tôn Giả, không biết từ lúc nào mà tiểu thụ yêu này đã toàn tâm toàn ý trở thành yêu sủng của Bạch Tôn Giả rồi.
Là bị mị lực nhân cách của Bạch Tôn Giả thu phục sao?
Thụ yêu Khinh Vũ rất có thiên phú làm hầu gái. Nếu có ngày cô hóa thành hình người thì nói không chừng sẽ lo trọn cả ăn, uống, ở, đi lại của Bạch Tôn Giả luôn, Bạch Tôn Giả chỉ cần ngồi không hưởng thụ áo đưa tận tay cơm dâng tận miệng mà thôi.
...
20 phút sau.
- Hầy, chừng nào thì con hung thú do tà khí Cửu U ngưng tụ thành này mới xong đời đây?
Tống Thư Hàng nhàm chán nhìn con hung thú vẫn còn đang đại chiến với Lư Sơn Lộ Ma Tôn.
Mặc dù tốc độ hấp thu năng lượng Cửu U của hình chiếu kim liên càng lúc càng nhanh, thế nhưng thể tích trọng tải của hung thú quá khổng lồ, đã bị cắn nuốt lâu vậy rồi mà vẫn chưa toi. Cho đến bây giờ, hung thú vẫn còn lớn bằng 3/5 lúc trước.
- Từ từ thôi chứ biết sao giờ, không gấp được, chỉ có điều thời gian chiến đấu của hồ linh sắp hết rồi.
Tô Thị A Thập Lục nói.
Mỗi ngày có thể gọi hồ linh trong bình nhỏ ra ba lần, mỗi lần nửa giờ, nhưng cũng phải chú ý là hồ linh cũng cần nghỉ ngơi.
Sau khi chiến đấu với cường độ cao, nếu lập tức gọi hắn ra nữa thì hồ linh cũng sẽ trở nên yếu ớt.
Hơn nữa, một khi hồ linh bị trọng thương thì phải lập tức gọi về dưỡng thương, nếu không hồ linh sẽ chết. Mà chết lần này rồi thì toi thật luôn đấy.
Tô Thị A Thập Lục nói:
- Đợi một hồi lại gọi hồ linh ra thêm lần nữa, nhưng nếu lần kế tiếp vẫn không thể hàng phục hung thú do tà khí ngưng tụ thành, vậy thì phiền rồi đấy.
Tống Thư Hàng gật đầu. Lư Sơn Lộ Ma Tôn phải tiêu hao rất lớn khi liều mạng chiến đấu với hung thú khổng lồ, qua 20 phút chiến đấu cường độ cao, rõ ràng Lư Sơn Lộ Ma Tôn đã không còn khí phách giống như lúc mới ra sân nữa.
Dù sao thì trạng thái hồ linh vẫn có chút khác với trạng thái có thân xác, ít nhất về mặt khôi phục năng lượng kém hơn trạng thái có thân xác rất nhiều.
- Nếu có thể làm cho tốc độ hấp thu của kim liên tăng nhanh hơn thì tốt biết bao.
Tống Thư Hàng nói.
Mặc dù tốc độ hấp thu của kim liên do hạch tâm chiếu ra đã rất nhanh, hơn nữa còn đang tăng lên càng lúc càng nhanh, nhưng nếu có thể nhanh hơn chút nữa thì càng tốt.
Tốt nhất là có thể hút khô con hung thú tà năng này trước khi hồ linh Lư Sơn Lộ Ma Tôn kiệt sức.
Tống Thư Hàng vừa dứt lời, đột nhiên có một quyển kinh thư bay ra khỏi ngực hắn.
Kinh văn Thánh Nhân bay ra, hóa thành một quyển sách lớn hơn mười thước.
Ngay sau đó, Nho gia Phong Thiện bút tam phẩm trong túi thu nhỏ một tấc của Tống Thư Hàng cũng bay ra.
Cây Phong Thiện bút này chính là phần thưởng mà Tống Thư Hàng nhận được sau khi vất vả thông qua cuộc thi trong không gian thi lại vô hạn khi bị kéo vào đó lần đầu tiên.
Kinh văn Thánh Nhân mở ra, chiếu ra một trang văn chương màu vàng trong hư không.
Ngay sau đó, giống như có một bàn tay vô hình cầm lấy Phong Thiện bút, bắt đầu viết lại nội dung trong trang văn chương màu vàng mà kinh văn Thánh Nhân chiếu ra.
Mỗi khi viết ra một cổ văn, cổ văn đó lập tức hóa thành một thanh cự kiếm màu vàng, chém xuống hung thú tà năng ở phía dưới.
Cự kiếm màu vàng này là tượng trưng cho thiên địa chính khí, là khắc tinh của tà ma Cửu U cùng với tà thú do tà ác sinh ra.
Mỗi một kiếm chém xuống đều dễ dàng chém đứt một miếng nhỏ trên thân thể khổng lồ của tà thú.
Miếng thân thể tà thú bị chém đứt xuống nháy mắt đã bị Quân Tử Kim Liên hấp thu sạch.
Cũng giống như trong ăn uống vậy, đôi khi có một số thứ kích thước quá lớn nên không thể ăn được nhưng nếu cắt thành miếng thì dễ ăn hơn nhiều.
Cổ văn trong trang văn chương màu vàng được viết ra không ngừng, cự kiếm màu vàng chém xuống như mưa, cắt hết miếng này đến miếng khác trên thân hung thú tà năng.
Chỉ trong thời gian ngắn, tốc độ hấp thu của hình chiếu kim liên đã nhanh hơn gấp rưỡi.
May mà IQ của con hung thú tà năng này không cao, nếu không nó nhất định sẽ bi phẫn khiếu nại Tống Thư Hàng dùng tool hack.
- Không ngờ kinh văn Thánh Nhân lại có loại năng lực này!
Tống Thư Hàng thở dài nói.
- Chắc là ý chí của Thánh Nhân còn sót lại trong kinh văn Thánh Nhân thôi, dù sao cũng là kinh văn do Thánh Nhân tự viết ra mà.
Tô Thị A Thập Lục tiếp lời.
Hình chiếu kim liên điên cuồng hấp thu năng lượng Cửu U, sau đó lại chuyển tới hạch tâm trong tâm khiếu Tống Thư Hàng.
Suối nguồn sự sống trong hạch tâm càng ngày càng lớn.
Hơn nữa, không biết có phải là ảo giác hay không mà Tống Thư Hàng cảm giác được hình như hạch tâm đang trực tiếp diễn dịch ra hình thức ban đầu của một tiểu thế giới!
Lại nói đến đóa Quân Tử Kim Liên của Nho gia, sau khi nó thành thục, thân sen phải nổ tung mới mở ra một tiểu thế giới. Nhưng dường như hạch tâm trong cơ thể Tống Thư Hàng đã trực tiếp nhảy qua bước này luôn thì phải?
Chỉ là Tống Thư Hàng không nghiên cứu sâu về vấn đề này, cho nên cũng không dám khẳng định.
Nhưng nếu viên hạch tâm này không nổ tung thì càng tốt. Có lẽ một ngày nào đó Tống Thư Hàng cũng sẽ có một không gian tùy thân, một thế giới tùy thân giống như các nhân vật chính trong tiểu thuyết thì sao?
××××××××××××××
Lúc này, trong thế giới Cửu U.
Bạch tiền bối two vẫn đang chiến đầu với cầu kim loại thể lỏng, hai vị chúa tể thế giới Cửu U đánh nhau tưng bừng.
Phạm vi ngàn vạn dặm quanh đó đã trở thành khu cấm địa của thế giới Cửu U, không hề có bất kỳ con tà ma nào dám bén mảng vào khu vực này, sợ bị dư âm chiến đấu của hai vị chúa tể xé nát.
Chúa tể giận dữ, thay phơi vạn dặm!
- Giết chết ngươi, giết chết ngươi!
Cầu kim loại thể lỏng lâm vào trạng thái điên cuồng.
Bạch tiền bối two:
- Nhàm chán chết được, chúng ta đánh bao lâu rồi nhỉ? Ta thấy cứ đánh mãi thế này cũng chẳng có ý nghĩa gì. Nể tình ta có gương mặt đẹp trai thế này, chúng ta đình chiến nhé.
- [Cười gằn] Ngươi nghĩ hay quá nhỉ, phá hư kế hoạch ngàn vạn năm của ta, giờ còn muốn đình chiến? Hôm nay, trong chúng ta nhất định phải có một kẻ ngã xuống!
Cầu kim loại thể lỏng hét lên.
- Nhưng ở trong thế giới Cửu U này, hai chúng ta bất tử bất diệt, ngươi có giết được ta đâu mà.
Bạch tiền bối two nói.
- [Cười nhạt] Nhưng ta có thể phong ấn ngươi lại!
Thể lỏng kim loại cầu cắn răng nói.
Hắn muốn tìm cơ hội phong ấn Bạch tiền bối two vào trong thế giới Tà Liên chết tiệt kia!
/996
|