- Bạch tiền bối, uy hiếp chúng nó đi, không tiến lên thì chết!
Lệ Chi Tiên Tử ở phía sau cười nói.
Lúc này, bên cạnh Lệ Chi Tiên Tử có một vị đệ tử nho gia mang vẻ mặt ngu ngơ, hỏi:
- Nhưng nếu đám tà ma tiến lên thì không phải cũng chết sao? Có gì khác nhau đâu?
Lệ Chi Tiên Tử trợn trắng mắt, đừng có thành thật vậy được không?
- Hết cách rồi, chúng ta lên tầng lưới lọc ngũ phẩm đi. Tà ma ngũ phẩm mới có thể chống đỡ thêm hai chiêu, quay phân cảnh chém giết hăng hái cũng giống thật hơn.
Bạch Tôn Giả vung kiếm, sau đó dùng linh lực của mình quấn lấy cây liễu yêu.
Hắn cũng không ngự kiếm phi hành, khoảng cách vẻn vẹn hai ba trăm thước, Bạch Tôn Giả chỉ cần dùng lực nhảy một cái… Là có thể nhảy tới rồi.
Lệ Chi Tiên Tử vác máy quay phim theo sát phía sau, bay về phía ‘tầng lưới lọc tà ma ngũ phẩm’.
Còn sót lại một đám đệ tử nho gia mang vẻ mặt cảm khái. Tiếp đó, thừa dịp tà ma Cửu U tứ phẩm bị Bạch Tôn Giả dọa sợ đến vỡ mật, đệ tử nho gia chen nhau nhào lên, nhân cơ hội chém ngã một đám tà ma.
…
Bên kia, Tô Thị A Thất mang Tống Thư Hàng, Tô Thị A Thập Lục thả vào trong ‘tầng lưới lọc tà ma tam phầm’.
- Đến rồi, lúc chiến đấu các ngươi chú ý an toàn của bản thân nhé. Thư Hàng tiểu hữu, phiền ngươi trông chừng A Thập Lục một chút, đừng để con nhóc này giết đến đỏ mắt nhé.
Tô Thị A Thất dặn dò.
Tô Thị A Thập Lục bất mãn nói:
- Ta cũng có phải loại cuồng đánh nhau đâu.
- Ha ha ha.
Tô Thị A Thất cười ha ha, ngự đao bay về phía tầng ‘lưới lọc tà ma ngũ phẩm’.
Tống Thư Hàng giẫm trên tấm lưới hư ảo, phát hiện giống như đang giẫm trên đất bằng vậy, không hề ảnh hưởng đến việc chiến đấu của hắn.
Lúc này số lượng tà ma bên trong tầng lưới tà ma tam phẩm đã hơn một ngàn. Nhưng tu sĩ nho gia chỉ có chừng mười vị, cộng thêm Thư Hàng và A Thập Lục thì cũng chỉ có mười bốn người, tu sĩ tam phẩm không có năng lực ngự kiếm phi hành, chỉ có thể dựa vào các loại pháp khí như thuyền tiên, con rối phi hành, hoặc là nhờ tu sĩ tứ phầm trở lên mang tới, cho nên bay lên khá là chậm.
Số lượng tà ma tương đối nhiều, số lượng tu sĩ thì lại ít.
Đám tà ma nhanh chóng bao vây rồi tách rời nhóm tu sĩ ra.
Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục cũng nhanh chóng bị mười mấy con tà ma Cửu U tam phẩm bao vây.
Tống Thư Hàng lấy bảo đao Bá Toái ra, cười ha ha nói:
- Ỷ nhiều khi ít à.
- Số lượng không ít đâu, mau xử đẹp chúng nó đi.
Tô Thị A Thập Lục nhẹ giọng nói:
- Đáng tiếc, tà ma Cửu U tứ phẩm trở xuống không đổi được hạt sen ‘Quân Tử Kim Liên’.
Trên thực tế, Tô Thị A Thập Lục muốn đến ‘tầng lưới tà ma tứ phẩm’ cơ, tuy rằng cô còn chưa tấn chức tứ phẩm, nhưng sức chiến đấu của cô tuyệt đối không kém gì tu sĩ tứ phẩm bình thường, chỉ thiếu mỗi chuyện ngự đao phi hành mà thôi.
Hiện cô đang nghĩ, có cơ hội lên tầng lưới tà ma tứ phẩm không nhỉ?
…
Lúc này, mười mấy con tà ma bao vây Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục phát ra tiếng cười gằn.
- Chậc chậc, vậy mà lại phát hiện một mỹ nhân xinh đẹp ở chỗ này.
- Tiểu cô nương đúng là đại mỹ nhân.
- Tiểu mỹ nhân, cô ở bên cạnh tên ẻo lả này có được không đó? Chi bằng đá hắn rồi ấy ấy với bọn ta nhé?
- Trời làm chăn đất làm giường. Núi làm gối đầu trăng làm đèn. Há chẳng vui sướng sao?
- Sẽ thoải mái lắm đó.
- Bảo đảm cô vui vẻ rồi còn muốn vui vẻ hơn nữa cơ.
Ừm… Tuy rằng dáng vẻ của tà ma Cửu U vô cùng kỳ quặc, nhưng khiếu thẩm mỹ về ‘tu sĩ nhân loại’ của bọn nó lại giống với con người.
Đối với tà ma thế giới Cửu U, tu sĩ nhân loại có thể là lô đỉnh ngon lành dùng để song tu tăng công lực.
Hơn nữa, mang tu sĩ nhân loại vào thế giới Cửu U, dùng các loại thủ đoạn khiến bọn họ bị nhiễm khí tức của thế giới Cửu U, dùng năng lượng dơ bẩn của Cửu U làm ô nhiễm họ, nhìn họ rơi vào tuyệt vọng cũng là một chuyện rất thú vị.
Tống Thư Hàng:
- …
A Thập Lục lại bị trêu ghẹo rồi.
Kỳ thật từ rất lâu trước đây hắn đã luôn hoài nghi một việc. Có phải Tô Thị A Thập Lục trong trạng thái im lặng không lên tiếng có kèm theo ‘vầng sáng bị trêu ghẹo’ hay không? Nhớ lần đầu tiên gặp Tô Thị A Thập Lục, cô đang bị một đám côn đồ đùa giỡn nè, kabedon nè, lại không chỉ một lần nữa chứ.
Tống Thư Hàng quay đầu lại, nháy mắt với A Thập Lục.
A Thập Lục cau mày, trên mặt lộ rõ vẻ chán ghét. Có điều… Dù là vẻ chán ghét hiện lên trên gương mặt tròn tròn nhỏ nhắn xinh xắn kia thì vẫn rất đáng yêu.
- Ui, dù tức giận thì cũng dễ thương hết sức hà, để bọn ta chăm sóc cô nhé?
Đám tà ma thế giới Cửu U dần thu vòng vây lại, phát ra tiếng cười quái dị.
Tống Thư Hàng cười khà khà, vì sao rất nhiều người và tà ma đều không hiểu được đạo lý không tìm chết thì sẽ không chết kia vậy nè. Vốn có thể chết nhẹ nhàng khoan khoái chút, giờ chọc giận Tô Thị A Thập Lục rồi, đám tà ma Cửu U này nhất định sẽ chết rất thảm.
Ngay lúc Tống Thư Hàng nghĩ vậy, một con tà ma Cửu U hình dạng côn trùng đang bao vây hai người lên tiếng nói:
- Í, kỳ thật nhìn kỹ thì dáng dấp tiểu tu sĩ này cũng rất đáng yêu. Da mịn thịt mềm, bộ dáng trông rất ngon ăn đó.
Dường như lời của nó cũng gợi nên hứng thú của mấy tà ma Cửu U bên cạnh, ánh mắt đám tà ma chuyển từ trên người Tô Thị A Thập Lục sang Tống Thư Hàng.
Tiếp đó, mắt chúng nó sáng lên.
- Tiểu tu sĩ anh tuấn quá đi hà, không bằng theo bọn ta đi. Để chúng ta cùng nhau lấy trời làm chăn đất làm giường. Núi làm gối đầu trăng làm đèn. Há chẳng vui sướng sao?
- Sẽ rất thoải mái đó nha.
- Bảo đảm ngươi vui vẻ rồi còn muốn vui vẻ hơn.
Ấy hắn cũng bị trêu ghẹo.
Đám tà ma Cửu U này ở đâu chui ra mà giỡn ngu dữ vậy? Chiêu trêu ghẹo kiểu này là đang đọc lời thoại trong kịch bản sao?
- Hì hì.
Tô Thị A Thập Lục phát ra tiếng cười giòn giã, đao nhỏ chuyển động cực nhanh trong tay cô, quay đầu nhìn về phía Tống Thư Hàng, nháy mắt.
- Đậu.
Báo ứng này tới nhanh thật đấy, Tống Thư Hàng cắn răng nói:
- Yêu nghiệt, nhận lấy cái chết đi!
Đám tà ma Cửu U nghe lời nói của Tống Thư Hàng thì nhao nhao cười khẩy:
- Xem ra tiểu tu sĩ và tiểu mỹ nhân này không muốn đi theo chúng ta.
- Vậy thì cứ cậy mạnh hốt về thôi, đáng tiếc… Dưa hái non không ngọt.
- Không sao đâu, tuy rằng dưa hái non không ngọt… Nhưng chúng ta có thể thêm đường.
- Càng phản kháng lại càng có thêm hứng thú.
- Lên đi, tránh cho đêm dài lắm mộng.
Đang lúc nói chuyện, ánh mắt đám tà ma Cửu U lộ vẻ dữ tợn.
Trong quá trình chúng nó trêu ghẹo Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục, trên thực tế lại lặng lẽ đứng ngay vị trí. Đây là một loại phương pháp hợp kích đơn giản của thế giới Cửu U, sau khi đứng đúng vị trí thì mười mấy con tà ma Cửu U có thể như sóng biển vậy, làn sóng sau nối tiếp làn sóng trước mà đánh về phía kẻ địch, vĩnh viễn không ngừng.
Tuy rằng chúng nó thích tu sĩ nhân loại anh tuấn xinh đẹp, muốn bắt về để song tu. Nhưng giờ đang trong chiến đấu, chúng nó không hề bị ham muốn làm cho choáng váng đầu óc… Việc quan trọng hơn chính là giết chết đám tu sĩ nhân loại này.
…
- Kiểu như chiến trận gì đó hả?
Tống Thư Hàng lên tiếng hỏi, lúc này trên người hắn đã mặc vào chiếc đạo bào đổi từ chỗ hòa thượng Tây kia, lại lấy bảo đao Bá Toái ra.
Tiếp đó, hắn thả Thông Nương ra, cũng giao một ‘túi càn khôn’ mượn được từ chỗ tiền bối cho Thông Nương.
- Không tính là chiến trận, chỉ là một loại phương pháp hợp kích thô thiển, nếu không ta đã ra tay chặn lại từ lâu rồi.
Tô Thị A Thập Lục hồi đáp.
- Bây giờ có thể ra tay chưa?
Tống Thư Hàng dò hỏi.
Lúc này, đôi mắt Tô Thị A Thập Lục sáng ngời:
- Ngay lúc này! Ra tay thôi.
Mười mấy con tà ma Cửu U vừa đứng đúng vị trí hợp kích, trong nháy mắt chúng chuẩn bị ra tay… Cũng là lúc chúng nó suy yếu nhất.
Trong lòng Tống Thư Hàng đã tích lửa từ sớm, sau khi nghe được lời nói của Tô Thị A Thập Lục thì lập tức há miệng gầm lên một tiếng:
- Grào ~~
Lúc tiếng gầm ‘Sư Hống Công’ của Phật tông lấy được được từ Thông Nương vang lên thì tựa như tiếng sấm rền cuồn cuộn vọng lại từ phía chân trời vậy, có thể khiến kẻ địch cực kỳ dũng mãnh trở nên kinh hồn bạt vía, sở hữu uy lực kỳ diệu khiến lòng người kinh hoảng.
Trong Sư Hống Công lần này, Tống Thư Hàng không kèm theo thiên phú Khẩu khiếu ‘Huyễn Âm’.
Bởi vì đối thủ là tà ma Cửu U… ‘Sư Hống Công’ thuần khiết có được hiệu quả phá tan tà ma, trừ khử tâm ma ẩn nấp của Phật tông.
Một tiếng gầm này, thân thể của đám tà ma Cửu U chung quanh không kềm được mà dừng lại.
- Làm cho gọn vào.
Tô Thị A Thập Lục cười hì hì, đoản đao trong tay chém ngang một cái, đao khí tung hoành!
Tống Thư Hàng ra tay cùng lúc, chân hắn đạp thân pháp ‘Quân Tử Vạn Lý Hành’, lướt một bước đã xuất hiện trước mặt tà ma Cửu U hình dạng côn trùng.
Chính là con tà ma Cửu U này mở miệng trêu ghẹo hắn đầu tiên. Cho nên, Thư Hàng vẫn luôn nhớ cái mặt của nó.
Giơ bảo đao Bá Toái lên, một luồng lực lượng bình thường không gì đặc sắc được chém ra, có điều một đao kia đã phát huy ‘đao pháp cơ sở’ đến cực hạn.
Đao pháp cơ sở của Tống Thư Hàng vốn đã tăng đến cảnh giới đại thành nhờ Diệt Phượng Công Tử, sau đó lúc đóng phim lại được Bạch Tôn Giả chỉ điểm.
Hiện tại đao pháp cơ sở của hắn đã lưu loát hơn rất nhiều.
Lúc này tà ma Cửu U còn đang trong trạng thái ngây người do bị hạn chế kinh sợ của ‘Sư Hống Công’ gây nên.
Một đao kia của Tống Thư Hàng chém xuống không thương tiếc gì, trực tiếp chém đầu nó ra làm đôi. Đồng thời, đao mang hỏa diễm chuyển động trên đao rót vào cơ thể tà ma Cửu U, trực tiếp phá hủy sức sống của nó.
Tà ma Cửu U hình dạng côn trùng thân tử đạo tiêu.
Chết sạch sẽ gọn gàng.
Một đao chém tà ma Cửu U tam phẩm, trong miệng Tống Thư Hàng phun ra một ngụm trọc khí.
Tà ma Cửu U tam phẩm này còn yếu hơn trong tưởng tượng của hắn. Lẽ nào ‘lưới lọc’ mà Bạch Vân thư viện bố trí không chỉ có thể ngăn cản đám tà ma này… Mà còn kèm theo hiệu quả làm suy yếu năng lực tà ma sao?
Nhưng bây giờ hắn không có thời gian suy nghĩ nhiều hơn.
Thừa dịp hiệu quả ‘Sư Tử Hống’ còn chưa tán đi, cổ tay Tống Thư Hàng khẽ lật, trên thân đao có ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt.
Hắn lắc eo một cái, một đao chém ngang một con tà ma hình thú bên cạnh.
Nhưng lúc này, con tà ma hình thú kia đột nhiên cười gằn, thân hình nó co rút lại, nhẹ nhàng tránh khỏi một đao của Tống Thư Hàng. Đồng thời, nó nhảy đến trước người Tống Thư Hàng, móng vuốt sắc bén như đao chụp tới Thư Hàng, nó đã sớm khôi phục từ trong kinh sợ của ‘Sư Tử Hống’, nhưng vẫn giả dạng thành dáng vẻ chưa khôi phục lại.
Điều nó chờ chính là ngay lúc này, phản kích trí mạng! Nếu một kích này đập trúng, ít nhất có thể khiến tiểu tu sĩ nhân loại này trọng thương.
- Ha ha.
Tống Thư Hàng không chút kinh hoảng, hắn chỉ khẽ nâng tay trái lên, ngăn cản móng vuốt sắc bén của tà ma.
- Bằng vào da mịn thịt mềm của ngươi mà muốn ngăn cản ta?
Tà ma hình thú cười lạnh, tà khí trên người bạo phát, tốc độ móng vuốt nhanh hơn một phần.
Nó cảm thấy dựa vào tốc độ và sự sắc bén của móng vuốt mình, một hơi thở là có thể xé nát cánh tay của tên tu sĩ nhân loại này!
Lệ Chi Tiên Tử ở phía sau cười nói.
Lúc này, bên cạnh Lệ Chi Tiên Tử có một vị đệ tử nho gia mang vẻ mặt ngu ngơ, hỏi:
- Nhưng nếu đám tà ma tiến lên thì không phải cũng chết sao? Có gì khác nhau đâu?
Lệ Chi Tiên Tử trợn trắng mắt, đừng có thành thật vậy được không?
- Hết cách rồi, chúng ta lên tầng lưới lọc ngũ phẩm đi. Tà ma ngũ phẩm mới có thể chống đỡ thêm hai chiêu, quay phân cảnh chém giết hăng hái cũng giống thật hơn.
Bạch Tôn Giả vung kiếm, sau đó dùng linh lực của mình quấn lấy cây liễu yêu.
Hắn cũng không ngự kiếm phi hành, khoảng cách vẻn vẹn hai ba trăm thước, Bạch Tôn Giả chỉ cần dùng lực nhảy một cái… Là có thể nhảy tới rồi.
Lệ Chi Tiên Tử vác máy quay phim theo sát phía sau, bay về phía ‘tầng lưới lọc tà ma ngũ phẩm’.
Còn sót lại một đám đệ tử nho gia mang vẻ mặt cảm khái. Tiếp đó, thừa dịp tà ma Cửu U tứ phẩm bị Bạch Tôn Giả dọa sợ đến vỡ mật, đệ tử nho gia chen nhau nhào lên, nhân cơ hội chém ngã một đám tà ma.
…
Bên kia, Tô Thị A Thất mang Tống Thư Hàng, Tô Thị A Thập Lục thả vào trong ‘tầng lưới lọc tà ma tam phầm’.
- Đến rồi, lúc chiến đấu các ngươi chú ý an toàn của bản thân nhé. Thư Hàng tiểu hữu, phiền ngươi trông chừng A Thập Lục một chút, đừng để con nhóc này giết đến đỏ mắt nhé.
Tô Thị A Thất dặn dò.
Tô Thị A Thập Lục bất mãn nói:
- Ta cũng có phải loại cuồng đánh nhau đâu.
- Ha ha ha.
Tô Thị A Thất cười ha ha, ngự đao bay về phía tầng ‘lưới lọc tà ma ngũ phẩm’.
Tống Thư Hàng giẫm trên tấm lưới hư ảo, phát hiện giống như đang giẫm trên đất bằng vậy, không hề ảnh hưởng đến việc chiến đấu của hắn.
Lúc này số lượng tà ma bên trong tầng lưới tà ma tam phẩm đã hơn một ngàn. Nhưng tu sĩ nho gia chỉ có chừng mười vị, cộng thêm Thư Hàng và A Thập Lục thì cũng chỉ có mười bốn người, tu sĩ tam phẩm không có năng lực ngự kiếm phi hành, chỉ có thể dựa vào các loại pháp khí như thuyền tiên, con rối phi hành, hoặc là nhờ tu sĩ tứ phầm trở lên mang tới, cho nên bay lên khá là chậm.
Số lượng tà ma tương đối nhiều, số lượng tu sĩ thì lại ít.
Đám tà ma nhanh chóng bao vây rồi tách rời nhóm tu sĩ ra.
Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục cũng nhanh chóng bị mười mấy con tà ma Cửu U tam phẩm bao vây.
Tống Thư Hàng lấy bảo đao Bá Toái ra, cười ha ha nói:
- Ỷ nhiều khi ít à.
- Số lượng không ít đâu, mau xử đẹp chúng nó đi.
Tô Thị A Thập Lục nhẹ giọng nói:
- Đáng tiếc, tà ma Cửu U tứ phẩm trở xuống không đổi được hạt sen ‘Quân Tử Kim Liên’.
Trên thực tế, Tô Thị A Thập Lục muốn đến ‘tầng lưới tà ma tứ phẩm’ cơ, tuy rằng cô còn chưa tấn chức tứ phẩm, nhưng sức chiến đấu của cô tuyệt đối không kém gì tu sĩ tứ phẩm bình thường, chỉ thiếu mỗi chuyện ngự đao phi hành mà thôi.
Hiện cô đang nghĩ, có cơ hội lên tầng lưới tà ma tứ phẩm không nhỉ?
…
Lúc này, mười mấy con tà ma bao vây Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục phát ra tiếng cười gằn.
- Chậc chậc, vậy mà lại phát hiện một mỹ nhân xinh đẹp ở chỗ này.
- Tiểu cô nương đúng là đại mỹ nhân.
- Tiểu mỹ nhân, cô ở bên cạnh tên ẻo lả này có được không đó? Chi bằng đá hắn rồi ấy ấy với bọn ta nhé?
- Trời làm chăn đất làm giường. Núi làm gối đầu trăng làm đèn. Há chẳng vui sướng sao?
- Sẽ thoải mái lắm đó.
- Bảo đảm cô vui vẻ rồi còn muốn vui vẻ hơn nữa cơ.
Ừm… Tuy rằng dáng vẻ của tà ma Cửu U vô cùng kỳ quặc, nhưng khiếu thẩm mỹ về ‘tu sĩ nhân loại’ của bọn nó lại giống với con người.
Đối với tà ma thế giới Cửu U, tu sĩ nhân loại có thể là lô đỉnh ngon lành dùng để song tu tăng công lực.
Hơn nữa, mang tu sĩ nhân loại vào thế giới Cửu U, dùng các loại thủ đoạn khiến bọn họ bị nhiễm khí tức của thế giới Cửu U, dùng năng lượng dơ bẩn của Cửu U làm ô nhiễm họ, nhìn họ rơi vào tuyệt vọng cũng là một chuyện rất thú vị.
Tống Thư Hàng:
- …
A Thập Lục lại bị trêu ghẹo rồi.
Kỳ thật từ rất lâu trước đây hắn đã luôn hoài nghi một việc. Có phải Tô Thị A Thập Lục trong trạng thái im lặng không lên tiếng có kèm theo ‘vầng sáng bị trêu ghẹo’ hay không? Nhớ lần đầu tiên gặp Tô Thị A Thập Lục, cô đang bị một đám côn đồ đùa giỡn nè, kabedon nè, lại không chỉ một lần nữa chứ.
Tống Thư Hàng quay đầu lại, nháy mắt với A Thập Lục.
A Thập Lục cau mày, trên mặt lộ rõ vẻ chán ghét. Có điều… Dù là vẻ chán ghét hiện lên trên gương mặt tròn tròn nhỏ nhắn xinh xắn kia thì vẫn rất đáng yêu.
- Ui, dù tức giận thì cũng dễ thương hết sức hà, để bọn ta chăm sóc cô nhé?
Đám tà ma thế giới Cửu U dần thu vòng vây lại, phát ra tiếng cười quái dị.
Tống Thư Hàng cười khà khà, vì sao rất nhiều người và tà ma đều không hiểu được đạo lý không tìm chết thì sẽ không chết kia vậy nè. Vốn có thể chết nhẹ nhàng khoan khoái chút, giờ chọc giận Tô Thị A Thập Lục rồi, đám tà ma Cửu U này nhất định sẽ chết rất thảm.
Ngay lúc Tống Thư Hàng nghĩ vậy, một con tà ma Cửu U hình dạng côn trùng đang bao vây hai người lên tiếng nói:
- Í, kỳ thật nhìn kỹ thì dáng dấp tiểu tu sĩ này cũng rất đáng yêu. Da mịn thịt mềm, bộ dáng trông rất ngon ăn đó.
Dường như lời của nó cũng gợi nên hứng thú của mấy tà ma Cửu U bên cạnh, ánh mắt đám tà ma chuyển từ trên người Tô Thị A Thập Lục sang Tống Thư Hàng.
Tiếp đó, mắt chúng nó sáng lên.
- Tiểu tu sĩ anh tuấn quá đi hà, không bằng theo bọn ta đi. Để chúng ta cùng nhau lấy trời làm chăn đất làm giường. Núi làm gối đầu trăng làm đèn. Há chẳng vui sướng sao?
- Sẽ rất thoải mái đó nha.
- Bảo đảm ngươi vui vẻ rồi còn muốn vui vẻ hơn.
Ấy hắn cũng bị trêu ghẹo.
Đám tà ma Cửu U này ở đâu chui ra mà giỡn ngu dữ vậy? Chiêu trêu ghẹo kiểu này là đang đọc lời thoại trong kịch bản sao?
- Hì hì.
Tô Thị A Thập Lục phát ra tiếng cười giòn giã, đao nhỏ chuyển động cực nhanh trong tay cô, quay đầu nhìn về phía Tống Thư Hàng, nháy mắt.
- Đậu.
Báo ứng này tới nhanh thật đấy, Tống Thư Hàng cắn răng nói:
- Yêu nghiệt, nhận lấy cái chết đi!
Đám tà ma Cửu U nghe lời nói của Tống Thư Hàng thì nhao nhao cười khẩy:
- Xem ra tiểu tu sĩ và tiểu mỹ nhân này không muốn đi theo chúng ta.
- Vậy thì cứ cậy mạnh hốt về thôi, đáng tiếc… Dưa hái non không ngọt.
- Không sao đâu, tuy rằng dưa hái non không ngọt… Nhưng chúng ta có thể thêm đường.
- Càng phản kháng lại càng có thêm hứng thú.
- Lên đi, tránh cho đêm dài lắm mộng.
Đang lúc nói chuyện, ánh mắt đám tà ma Cửu U lộ vẻ dữ tợn.
Trong quá trình chúng nó trêu ghẹo Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục, trên thực tế lại lặng lẽ đứng ngay vị trí. Đây là một loại phương pháp hợp kích đơn giản của thế giới Cửu U, sau khi đứng đúng vị trí thì mười mấy con tà ma Cửu U có thể như sóng biển vậy, làn sóng sau nối tiếp làn sóng trước mà đánh về phía kẻ địch, vĩnh viễn không ngừng.
Tuy rằng chúng nó thích tu sĩ nhân loại anh tuấn xinh đẹp, muốn bắt về để song tu. Nhưng giờ đang trong chiến đấu, chúng nó không hề bị ham muốn làm cho choáng váng đầu óc… Việc quan trọng hơn chính là giết chết đám tu sĩ nhân loại này.
…
- Kiểu như chiến trận gì đó hả?
Tống Thư Hàng lên tiếng hỏi, lúc này trên người hắn đã mặc vào chiếc đạo bào đổi từ chỗ hòa thượng Tây kia, lại lấy bảo đao Bá Toái ra.
Tiếp đó, hắn thả Thông Nương ra, cũng giao một ‘túi càn khôn’ mượn được từ chỗ tiền bối cho Thông Nương.
- Không tính là chiến trận, chỉ là một loại phương pháp hợp kích thô thiển, nếu không ta đã ra tay chặn lại từ lâu rồi.
Tô Thị A Thập Lục hồi đáp.
- Bây giờ có thể ra tay chưa?
Tống Thư Hàng dò hỏi.
Lúc này, đôi mắt Tô Thị A Thập Lục sáng ngời:
- Ngay lúc này! Ra tay thôi.
Mười mấy con tà ma Cửu U vừa đứng đúng vị trí hợp kích, trong nháy mắt chúng chuẩn bị ra tay… Cũng là lúc chúng nó suy yếu nhất.
Trong lòng Tống Thư Hàng đã tích lửa từ sớm, sau khi nghe được lời nói của Tô Thị A Thập Lục thì lập tức há miệng gầm lên một tiếng:
- Grào ~~
Lúc tiếng gầm ‘Sư Hống Công’ của Phật tông lấy được được từ Thông Nương vang lên thì tựa như tiếng sấm rền cuồn cuộn vọng lại từ phía chân trời vậy, có thể khiến kẻ địch cực kỳ dũng mãnh trở nên kinh hồn bạt vía, sở hữu uy lực kỳ diệu khiến lòng người kinh hoảng.
Trong Sư Hống Công lần này, Tống Thư Hàng không kèm theo thiên phú Khẩu khiếu ‘Huyễn Âm’.
Bởi vì đối thủ là tà ma Cửu U… ‘Sư Hống Công’ thuần khiết có được hiệu quả phá tan tà ma, trừ khử tâm ma ẩn nấp của Phật tông.
Một tiếng gầm này, thân thể của đám tà ma Cửu U chung quanh không kềm được mà dừng lại.
- Làm cho gọn vào.
Tô Thị A Thập Lục cười hì hì, đoản đao trong tay chém ngang một cái, đao khí tung hoành!
Tống Thư Hàng ra tay cùng lúc, chân hắn đạp thân pháp ‘Quân Tử Vạn Lý Hành’, lướt một bước đã xuất hiện trước mặt tà ma Cửu U hình dạng côn trùng.
Chính là con tà ma Cửu U này mở miệng trêu ghẹo hắn đầu tiên. Cho nên, Thư Hàng vẫn luôn nhớ cái mặt của nó.
Giơ bảo đao Bá Toái lên, một luồng lực lượng bình thường không gì đặc sắc được chém ra, có điều một đao kia đã phát huy ‘đao pháp cơ sở’ đến cực hạn.
Đao pháp cơ sở của Tống Thư Hàng vốn đã tăng đến cảnh giới đại thành nhờ Diệt Phượng Công Tử, sau đó lúc đóng phim lại được Bạch Tôn Giả chỉ điểm.
Hiện tại đao pháp cơ sở của hắn đã lưu loát hơn rất nhiều.
Lúc này tà ma Cửu U còn đang trong trạng thái ngây người do bị hạn chế kinh sợ của ‘Sư Hống Công’ gây nên.
Một đao kia của Tống Thư Hàng chém xuống không thương tiếc gì, trực tiếp chém đầu nó ra làm đôi. Đồng thời, đao mang hỏa diễm chuyển động trên đao rót vào cơ thể tà ma Cửu U, trực tiếp phá hủy sức sống của nó.
Tà ma Cửu U hình dạng côn trùng thân tử đạo tiêu.
Chết sạch sẽ gọn gàng.
Một đao chém tà ma Cửu U tam phẩm, trong miệng Tống Thư Hàng phun ra một ngụm trọc khí.
Tà ma Cửu U tam phẩm này còn yếu hơn trong tưởng tượng của hắn. Lẽ nào ‘lưới lọc’ mà Bạch Vân thư viện bố trí không chỉ có thể ngăn cản đám tà ma này… Mà còn kèm theo hiệu quả làm suy yếu năng lực tà ma sao?
Nhưng bây giờ hắn không có thời gian suy nghĩ nhiều hơn.
Thừa dịp hiệu quả ‘Sư Tử Hống’ còn chưa tán đi, cổ tay Tống Thư Hàng khẽ lật, trên thân đao có ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt.
Hắn lắc eo một cái, một đao chém ngang một con tà ma hình thú bên cạnh.
Nhưng lúc này, con tà ma hình thú kia đột nhiên cười gằn, thân hình nó co rút lại, nhẹ nhàng tránh khỏi một đao của Tống Thư Hàng. Đồng thời, nó nhảy đến trước người Tống Thư Hàng, móng vuốt sắc bén như đao chụp tới Thư Hàng, nó đã sớm khôi phục từ trong kinh sợ của ‘Sư Tử Hống’, nhưng vẫn giả dạng thành dáng vẻ chưa khôi phục lại.
Điều nó chờ chính là ngay lúc này, phản kích trí mạng! Nếu một kích này đập trúng, ít nhất có thể khiến tiểu tu sĩ nhân loại này trọng thương.
- Ha ha.
Tống Thư Hàng không chút kinh hoảng, hắn chỉ khẽ nâng tay trái lên, ngăn cản móng vuốt sắc bén của tà ma.
- Bằng vào da mịn thịt mềm của ngươi mà muốn ngăn cản ta?
Tà ma hình thú cười lạnh, tà khí trên người bạo phát, tốc độ móng vuốt nhanh hơn một phần.
Nó cảm thấy dựa vào tốc độ và sự sắc bén của móng vuốt mình, một hơi thở là có thể xé nát cánh tay của tên tu sĩ nhân loại này!
/996
|