- Chú ý bảo vệ mình, có cơ hội ngươi chạy trước, ta sẽ có biện pháp.
Nhạc Thành biết rõ đã là trốn không được, nói với Doanh Thi.
- Ngươi cũng không tệ lắm, mỗi lần đều để cho ta trốn trước, nhìn ra ngươi thật sự rất tốt với ta.
Doanh Thi đột nhiên mỉm cười nhìn Nhạc Thành nói.
- Ta sợ ngươi liên lụy ta.
Nhạc Thành trừng Doanh Thi một cái, lập tức dự định, hay là trước lao ra khỏi sơn động, nếu như bị vây ở sơn động này, đã có thể trở thành con ba ba ở trong hũ, mình có tháp Hạo Thiên cùng kiếm Âm Dương, kiếm Ám Ảnh cũng không có cách nào dùng.
- Thịch.
Với một kích của Quách Thiểu Ba, thung lũng lộ ra một sơn động, cửa động có tầng năng lượng ba động quỷ dị.
- Người ở bên trong xuất hiện đi, giao bảo tàng ra đây, chúng ta không làm khó dễ các ngươi.
Quách Thiểu Ba nhìn vào trong sơn động hô lên, đối với cái thủ đoạn che dấu này, hắn kinh ngạc không thôi, nếu không phải ánh mắt mình rất tốt thì đúng là không thể tìm được hai người này.
- Các ngươi trước tiên lui sau 500m, chờ ta trở ra.
Nhạc Thành nhìn ra bên ngoài sơn động nói, nếu mình cứ như vậy ra ngoài, thì sẽ chịu công kích điên dại.
Bây giờ, Nhạc Thành không khỏi nghĩ đến nếu có đám Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng Yêu Cơ, Thông Thiên Thử thì tốt rồi, có bốn người bọn họ, muốn chính diện chống lại ở phía ngoài cũng là không có vấn đề, lại nói, Thông Thiên Thử nếu trực tiếp ở trong sơn động này hướng mặt ngoài đánh ra cũng là chuyện dễ dàng.
- Ngươi đầu tiên đưa bảo tàng ra đi, ta tự nhiên sẽ để cho các ngươi an toàn rời đi . Bạn đang đọc truyện tại
Nhạc Thành biết rõ đã là trốn không được, nói với Doanh Thi.
- Ngươi cũng không tệ lắm, mỗi lần đều để cho ta trốn trước, nhìn ra ngươi thật sự rất tốt với ta.
Doanh Thi đột nhiên mỉm cười nhìn Nhạc Thành nói.
- Ta sợ ngươi liên lụy ta.
Nhạc Thành trừng Doanh Thi một cái, lập tức dự định, hay là trước lao ra khỏi sơn động, nếu như bị vây ở sơn động này, đã có thể trở thành con ba ba ở trong hũ, mình có tháp Hạo Thiên cùng kiếm Âm Dương, kiếm Ám Ảnh cũng không có cách nào dùng.
- Thịch.
Với một kích của Quách Thiểu Ba, thung lũng lộ ra một sơn động, cửa động có tầng năng lượng ba động quỷ dị.
- Người ở bên trong xuất hiện đi, giao bảo tàng ra đây, chúng ta không làm khó dễ các ngươi.
Quách Thiểu Ba nhìn vào trong sơn động hô lên, đối với cái thủ đoạn che dấu này, hắn kinh ngạc không thôi, nếu không phải ánh mắt mình rất tốt thì đúng là không thể tìm được hai người này.
- Các ngươi trước tiên lui sau 500m, chờ ta trở ra.
Nhạc Thành nhìn ra bên ngoài sơn động nói, nếu mình cứ như vậy ra ngoài, thì sẽ chịu công kích điên dại.
Bây giờ, Nhạc Thành không khỏi nghĩ đến nếu có đám Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng Yêu Cơ, Thông Thiên Thử thì tốt rồi, có bốn người bọn họ, muốn chính diện chống lại ở phía ngoài cũng là không có vấn đề, lại nói, Thông Thiên Thử nếu trực tiếp ở trong sơn động này hướng mặt ngoài đánh ra cũng là chuyện dễ dàng.
- Ngươi đầu tiên đưa bảo tàng ra đi, ta tự nhiên sẽ để cho các ngươi an toàn rời đi . Bạn đang đọc truyện tại
/1346
|