"Oành" một tiếng thật lớn âm thanh nổ lên trên nóc hoàng cung, lập tức một mảnh gợn sóng lực lượng thật lớn cuồng bạo đánh tan, cung điện trong khoảnh khắc biến thành tro tàn.
Thân hình Yêu Cơ lập tức đứng ở trước mặt Nhạc Thành, mà thân hình Bối Tư cũng bị đẩy lui hơn mười thước.
- Ngươi trước đứng ở nơi này không nên cử động, ta sẽ xử lý tốt hết thảy.
Nhạc Thành nói với Mộ Dung Hiểu Hiểu, lúc này Mộ Dung Hiểu Hiểu cũng không tự chủ được gật gật đầu, lập tức lẳng lặng đứng ở bên cạnh Thượng Quan Uyển nhi quan sát.
- Yêu Cơ, ngươi lui ra.
Thân ảnh Nhạc Thành nhảy ra, sau đó đứng đối diện với Bối Tư không xa.
- Ngươi chính là Tuyết Lâm đế quốc đại hoàng tử Bối Tư sao, ta không đến tìm ngươi, chính ngươi lại muốn tới tìm ta.
Nhạc Thành nhìn Bối Tư lạnh nhạt nói.
- Công chúa là hôn thê của ta, ta sẽ không bỏ qua ngươi.
Vừa mới bị một chưởng của Yêu Cơ đẩy lui, Bối Tư đang nghi hoặc, lập tức nhìn thấy Nhạc Thành, có lẽ là ghen tuông cuồn cuộn làm cho hắn hung hăng trừng mắt, quanh thân một mảnh đấu khí lại cuồn cuộn đứng lên.
Nhìn thấy Bối Tư muốn động thủ, năm vị lão tổ Mộ Dung hoàng thất cũng không có ngăn lại, vừa lúc, bọn họ cũng muốn nhìn xem Nhạc Thành thực lực như thế nào.
- Ta đây trước hết giết ngươi đi, các ngươi không phải muốn đuổi tà ma sao, ta đây sẽ không khách khí.
Nhạc Thành thần sắc biến đổi, sự tình giống như đã không nhỏ, thì hắn rõ ràng làm lớn một chút.
- Ngươi là quỷ quái.
Nghe được lời Nhạc Thành nói, đấu khí quanh thân Bối Tư dần ngưng tụ lên.
- Không sai, trước bắt đầu từ ngươi, Tuyết Lâm đế quốc ta cũng sẽ đi.
Nhạc Thành nói, chân khí toàn thân cũng bắt đầu vận chuyển, một mảnh thanh mang bắt đầu ngưng tụ, một cỗ hơi thở cường hãn cũng tràn ngập không trung.
- Hừ, ta muốn xem ngươi có năng lực này hay không.
Vẻ mặt Bối Tư đỏ lên, hai tay ngưng tụ đấu khí biến thành quyền hung hăng đánh tới, một quyền thật lớn làm cho không gian sóng gợn kịch liệt chấn động, hơi thở cường hãn làm cho đám quý tộc cùng vương công đại thần nhất thời cảm thấy vô cùng áp lực, ngay cả một ít đấu hoàng cường giả đều phải nhanh chóng lui ra phía sau.
- Vậy thử xem xem đi.
Nhạc Thành lập tức ngưng tụ hỏa cầu trước người, hai tay xuất ra một đạo đường cong quỷ dị, lập tức hỏa cầu thật lớn cấp tốc nghênh đón công kích của Bối Tư, không gian chung quanh đều tràn ngập một mảnh hơi thở nóng cháy.
- Người này như thế nào cường đại như thế, bốn năm thời gian, thực lực của hắn tiến bộ cũng quá nhanh đi.
Cảm giác được lực công kích của Nhạc Thành, trong lòng Mộ Dung Hiểu Hiểu âm thầm nói, mới vừa rồi Nhạc Thành cùng với Bối Tư đánh nhau, nàng còn có chút lo lắng. Bối Tư đã là nhị tinh đấu tông cường giả Nhạc Thành rất khó chống lại, nhưng lúc này nàng có cảm giác thực lực của Nhạc thành không dưới Bối Tư.
Thượng Quan Uyển Nhi vẫn có cảm giác gặp qua Nhạc Thành ở đâu rồi, lúc này nàng thấy lực công kích của Nhạc Thành mạnh mẽ, không khỏi kinh ngạc không thôi.
"Oành" một tiếng nổ, hai cổ lực lượng hoàn toàn va chạm vào nhau, một mảnh lực lượng thật lớn vang lên, lập tức hỏa cầu của Nhạc Thành cũng hơi có chút ảm đạm xuống.
Bối Tư ngưng tụ đấu khí ngăn cản cầu, khói nhẹ bốc lên, lực lương đấu khí của Bối Tư bắt đầu không ngừng bị hỏa cầu đốt cháy, nhất thời liền nhỏ đi rất nhiều.
"Bang bang" một tiếng, lập tức Bối Tư ngưng tụ quyền mũi nhọn thật lớn bị Nhạc Thành đốt cháy nổ mạnh văng ra, lực lượng gợn sóng cường hãn cũng tràn ngập giữa không trung.
"Xích" một tiếng, Nhạc Thành cùng Bối Tư đồng lui ra phía sau mấy chục thước, chiêu của hai người vừa rồi cơ hồ là ngang nhau. Nhạc Thành đã sớm đoán ra kết quả này, chính mình thực lực bình thường cũng chỉ có thể chống lại nhị tinh đấu tông mà thôi.
Sắc mặt Bối Tư hơi hơi trầm xuống, thật không ngờ tự thực lực của đối phương lại có thể cùng mình chống lại, lập tức, vẻ mặt của hắn biến đổi, trong tay có một thanh trường kiếm màu xanh, cùng đấu khí cường hãn ngưng tụ lên thân kiếm, trường kiếm bắt đầu rung lên hưởng ứng.
- Tiếp ta một kiếm.
Bối Tư quát xong, lập tức ngưng tụ một mảnh kiếm quang nồng đậm, thân ảnh ở giữa không trung xẹt qua như một cái tia chớp, kiếm quang trong tay ngưng tụ công kích về phía Nhạc Thành.
- Hừ, muốn chết.
Nhạc Thành lạnh lùng quát, hắn nhìn thấy Bối Tư đối vwosi chính mình nổi lên sát ý, Nhạc Thành tự nhiên cũng không khách khí.
Chân khí trong cơ thể cấp tốc vận chuyển bày ra một đạo hộ thân cương khí, đồng thời trong tay Nhạc Thành dấu một đạo bạch quang giống như lưu tinh xẹt qua, lập tức hướng về phía Bối Tư, tốc độ so với Bối Tư còn muốn nhanh hơn không ít.
- Đáng chết, đây là cái gì.
Sắc mặt Bối Tư hơi hơi biến đổi, hắn chính là mơ hồ có thể nhìn thấy công kích của chính mình, không thể không lập tức công kích.
"Xích" một tiếng lực lượng dao động vang lên, kiếm quang của Bối Tư hoàn toàn bị công kích đối phương bao vây ở bên trong, thời điểm hắn đang âm thầm cao hứng, bỗng dưng có bốn phiến bạch quang đồng thời phiếm ra, giống như tia chớp bình thường, tốc độ nhanh như điện xẹt.
- Không tốt.
Bối Tư thầm nghĩ không tốt, biến cố này vượt qua dự kiến của hắn, công kích quỷ dị như thế làm hắn không kịp trở tay.
Thân hình Yêu Cơ lập tức đứng ở trước mặt Nhạc Thành, mà thân hình Bối Tư cũng bị đẩy lui hơn mười thước.
- Ngươi trước đứng ở nơi này không nên cử động, ta sẽ xử lý tốt hết thảy.
Nhạc Thành nói với Mộ Dung Hiểu Hiểu, lúc này Mộ Dung Hiểu Hiểu cũng không tự chủ được gật gật đầu, lập tức lẳng lặng đứng ở bên cạnh Thượng Quan Uyển nhi quan sát.
- Yêu Cơ, ngươi lui ra.
Thân ảnh Nhạc Thành nhảy ra, sau đó đứng đối diện với Bối Tư không xa.
- Ngươi chính là Tuyết Lâm đế quốc đại hoàng tử Bối Tư sao, ta không đến tìm ngươi, chính ngươi lại muốn tới tìm ta.
Nhạc Thành nhìn Bối Tư lạnh nhạt nói.
- Công chúa là hôn thê của ta, ta sẽ không bỏ qua ngươi.
Vừa mới bị một chưởng của Yêu Cơ đẩy lui, Bối Tư đang nghi hoặc, lập tức nhìn thấy Nhạc Thành, có lẽ là ghen tuông cuồn cuộn làm cho hắn hung hăng trừng mắt, quanh thân một mảnh đấu khí lại cuồn cuộn đứng lên.
Nhìn thấy Bối Tư muốn động thủ, năm vị lão tổ Mộ Dung hoàng thất cũng không có ngăn lại, vừa lúc, bọn họ cũng muốn nhìn xem Nhạc Thành thực lực như thế nào.
- Ta đây trước hết giết ngươi đi, các ngươi không phải muốn đuổi tà ma sao, ta đây sẽ không khách khí.
Nhạc Thành thần sắc biến đổi, sự tình giống như đã không nhỏ, thì hắn rõ ràng làm lớn một chút.
- Ngươi là quỷ quái.
Nghe được lời Nhạc Thành nói, đấu khí quanh thân Bối Tư dần ngưng tụ lên.
- Không sai, trước bắt đầu từ ngươi, Tuyết Lâm đế quốc ta cũng sẽ đi.
Nhạc Thành nói, chân khí toàn thân cũng bắt đầu vận chuyển, một mảnh thanh mang bắt đầu ngưng tụ, một cỗ hơi thở cường hãn cũng tràn ngập không trung.
- Hừ, ta muốn xem ngươi có năng lực này hay không.
Vẻ mặt Bối Tư đỏ lên, hai tay ngưng tụ đấu khí biến thành quyền hung hăng đánh tới, một quyền thật lớn làm cho không gian sóng gợn kịch liệt chấn động, hơi thở cường hãn làm cho đám quý tộc cùng vương công đại thần nhất thời cảm thấy vô cùng áp lực, ngay cả một ít đấu hoàng cường giả đều phải nhanh chóng lui ra phía sau.
- Vậy thử xem xem đi.
Nhạc Thành lập tức ngưng tụ hỏa cầu trước người, hai tay xuất ra một đạo đường cong quỷ dị, lập tức hỏa cầu thật lớn cấp tốc nghênh đón công kích của Bối Tư, không gian chung quanh đều tràn ngập một mảnh hơi thở nóng cháy.
- Người này như thế nào cường đại như thế, bốn năm thời gian, thực lực của hắn tiến bộ cũng quá nhanh đi.
Cảm giác được lực công kích của Nhạc Thành, trong lòng Mộ Dung Hiểu Hiểu âm thầm nói, mới vừa rồi Nhạc Thành cùng với Bối Tư đánh nhau, nàng còn có chút lo lắng. Bối Tư đã là nhị tinh đấu tông cường giả Nhạc Thành rất khó chống lại, nhưng lúc này nàng có cảm giác thực lực của Nhạc thành không dưới Bối Tư.
Thượng Quan Uyển Nhi vẫn có cảm giác gặp qua Nhạc Thành ở đâu rồi, lúc này nàng thấy lực công kích của Nhạc Thành mạnh mẽ, không khỏi kinh ngạc không thôi.
"Oành" một tiếng nổ, hai cổ lực lượng hoàn toàn va chạm vào nhau, một mảnh lực lượng thật lớn vang lên, lập tức hỏa cầu của Nhạc Thành cũng hơi có chút ảm đạm xuống.
Bối Tư ngưng tụ đấu khí ngăn cản cầu, khói nhẹ bốc lên, lực lương đấu khí của Bối Tư bắt đầu không ngừng bị hỏa cầu đốt cháy, nhất thời liền nhỏ đi rất nhiều.
"Bang bang" một tiếng, lập tức Bối Tư ngưng tụ quyền mũi nhọn thật lớn bị Nhạc Thành đốt cháy nổ mạnh văng ra, lực lượng gợn sóng cường hãn cũng tràn ngập giữa không trung.
"Xích" một tiếng, Nhạc Thành cùng Bối Tư đồng lui ra phía sau mấy chục thước, chiêu của hai người vừa rồi cơ hồ là ngang nhau. Nhạc Thành đã sớm đoán ra kết quả này, chính mình thực lực bình thường cũng chỉ có thể chống lại nhị tinh đấu tông mà thôi.
Sắc mặt Bối Tư hơi hơi trầm xuống, thật không ngờ tự thực lực của đối phương lại có thể cùng mình chống lại, lập tức, vẻ mặt của hắn biến đổi, trong tay có một thanh trường kiếm màu xanh, cùng đấu khí cường hãn ngưng tụ lên thân kiếm, trường kiếm bắt đầu rung lên hưởng ứng.
- Tiếp ta một kiếm.
Bối Tư quát xong, lập tức ngưng tụ một mảnh kiếm quang nồng đậm, thân ảnh ở giữa không trung xẹt qua như một cái tia chớp, kiếm quang trong tay ngưng tụ công kích về phía Nhạc Thành.
- Hừ, muốn chết.
Nhạc Thành lạnh lùng quát, hắn nhìn thấy Bối Tư đối vwosi chính mình nổi lên sát ý, Nhạc Thành tự nhiên cũng không khách khí.
Chân khí trong cơ thể cấp tốc vận chuyển bày ra một đạo hộ thân cương khí, đồng thời trong tay Nhạc Thành dấu một đạo bạch quang giống như lưu tinh xẹt qua, lập tức hướng về phía Bối Tư, tốc độ so với Bối Tư còn muốn nhanh hơn không ít.
- Đáng chết, đây là cái gì.
Sắc mặt Bối Tư hơi hơi biến đổi, hắn chính là mơ hồ có thể nhìn thấy công kích của chính mình, không thể không lập tức công kích.
"Xích" một tiếng lực lượng dao động vang lên, kiếm quang của Bối Tư hoàn toàn bị công kích đối phương bao vây ở bên trong, thời điểm hắn đang âm thầm cao hứng, bỗng dưng có bốn phiến bạch quang đồng thời phiếm ra, giống như tia chớp bình thường, tốc độ nhanh như điện xẹt.
- Không tốt.
Bối Tư thầm nghĩ không tốt, biến cố này vượt qua dự kiến của hắn, công kích quỷ dị như thế làm hắn không kịp trở tay.
/1346
|