- Vâng.
Lập tức những thủ vệ bên cạnh Đoạn Quý phi tổng cộng là bảy trăm người hùng hùng hổ hổ vọt lên.
Nhìn thấy biến cố trước mắt, Lệnh Hồ Vô Địch liền biến đổi cả sắc mặt, tình huống này thật là vượt quá sức tưởng tượng của hắn.
- Có ai không, bắt Lệnh Hồ Hạo Thiên lại cho ta.
Đoạn Quý Phi một lần nữa lại quát lớn.
Sắc mặt của Lệnh Hồ Vô Địch một lần nữa lại biến đổi, đứa con này của mình nếu như rơi vào trong tay của Đoàn gia thì chắc chắn nếm phải không ít khổ ải, chỉ là nếu như chính mình đi lên ngăn cản thì sẽ khoác tội danh tạo phản, mặc dù mình không sợ nhưng cũng sẽ dính nhiều phiền phức.
Vài cấm vệ quân đi tói, mọi người đềm xem Lệnh Hồ Vô Địch có hành động gì không, tất cả mọi người đều biết Lệnh Hồ Vô Địch quản lý quân bộ, là một người không dễ trêu vào.
- Thình thịch.
Vài đạo lực lượng ba động vang lên, bỗng nhiên năm đạo nhân ảnh rơi từ trên không trung xuống, đứng ở bên cạnh Lệnh Hồ Vô Địch.
- Khẩu khí của Đoạn Quý phi thật là lớn.
Một hắc bào thanh niên nói với Đoạn quý phi.
Lệnh Hồ Vô Địch chỉ thấy nhân ảnh chớp nhoáng, sau đó mấy người của Cấm vệ quân đã bị bay lên trên không trung, trong lòng của ông không khỏi khẽ giật mình, cấm vệ quân mỗi người đều là cường giả đấu vương, muốn đánh đấu vương trong nháy mắt bay đi người bình thường không thể làm được.
- Xích.
Thân ảnh của Nhạc Thành như điện lao tới bên cạnh Đoạn Quý phi nói:
- Lệnh Hồ Hạo Thiên hiện tại ở bên cạnh ta, ngươi dám tới bắt hăn thì ta sẽ khiến ngươi vĩnh viễn hối hận.
- Tốc độ thật là nhanh.
Tốc độ của Nhạc Thành khiến cho cả Lệnh Hồ Vô Địch cũng phải chấn động, không phải Nhạc Thành từ nhỏ đã là một tên phế vật không thể tu luyện đấu khí và ma pháp sao, tại sao tốc độ lại nhanh như vậy?
- Thành Nhi, đó chính là quý phi, con không được vô lễ.
Nhìn thấy Nhạc Thành lớn mật như thế, Lệnh Hồ Vô Địch liền quát, nếu như Nhạc Thành thật sự mạo phạm quý phi thì thật phiền toái.
- Cô phụ, chuyện này có quan hệ tới con, để cho con xử lý.
Nhạc Thành nói với Lệnh Hồ Vô Địch.
Sau đó Nhạc Thành lập tức nhìn mọi người xung quanh, lớn tiếng nói với chúng nhân:
- Hôm nay chuyện này để cho ta xử lý, tất cả mọi người thuộc Lệnh Hồ phủ đều không liên quan gì.
Nhạc Thành không muốn vì mình mà Lệnh Hồ Vô Địch bị liên lụy.
- Thành nhi rốt cuộc muốn làm gì?
Lệnh Hồ Vô Địch hơi biến đổi thần sắc, không biết hắn muốn làm gì.
Tất cả vương công đại thần nhìn thấy năm người xuất hiện, khẩu khí cũng rất lớn thì không khỏi suy đoán thân phận Nhạc Thành.
- Ngươi là ai, khẩu khí thật là lớn.
Đoạn Quý phi chú thị người trước mắt.
- Ta là ai không liên quan tới ngươi, Lệnh Hồ Hạo Thiên là biểu đệ của ta, các ngươi muốn đổi trắng thay đen thì ta cũng không thể đứng ngoài.
- Tên tiểu tử này thật cuồng vọng, mọi người mau bắt hắn lại cho ta.
Đoạn Quý phi biến đổi sắc mặt, nhìn thấy Nhạc Thành không để nàng vào trong mắt thì quát lạnh một tiếng, đường đường là một quý phi mà bị người ta làm như vậy thật mất mặt.
- Vâng quý phi.
Ngay lập tức có mười cấm vệ quân hung hăng lao tới bắt Nhạc Thành.
- Hạo Thiên, ngươi nói cho biểu ca biết, những người đánh đệ ngày đó có ở đây không
Nhạc Thành cũng không để ý tới những người này, hỏi Lệnh Hồ Hạo Thiên. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
Lập tức những thủ vệ bên cạnh Đoạn Quý phi tổng cộng là bảy trăm người hùng hùng hổ hổ vọt lên.
Nhìn thấy biến cố trước mắt, Lệnh Hồ Vô Địch liền biến đổi cả sắc mặt, tình huống này thật là vượt quá sức tưởng tượng của hắn.
- Có ai không, bắt Lệnh Hồ Hạo Thiên lại cho ta.
Đoạn Quý Phi một lần nữa lại quát lớn.
Sắc mặt của Lệnh Hồ Vô Địch một lần nữa lại biến đổi, đứa con này của mình nếu như rơi vào trong tay của Đoàn gia thì chắc chắn nếm phải không ít khổ ải, chỉ là nếu như chính mình đi lên ngăn cản thì sẽ khoác tội danh tạo phản, mặc dù mình không sợ nhưng cũng sẽ dính nhiều phiền phức.
Vài cấm vệ quân đi tói, mọi người đềm xem Lệnh Hồ Vô Địch có hành động gì không, tất cả mọi người đều biết Lệnh Hồ Vô Địch quản lý quân bộ, là một người không dễ trêu vào.
- Thình thịch.
Vài đạo lực lượng ba động vang lên, bỗng nhiên năm đạo nhân ảnh rơi từ trên không trung xuống, đứng ở bên cạnh Lệnh Hồ Vô Địch.
- Khẩu khí của Đoạn Quý phi thật là lớn.
Một hắc bào thanh niên nói với Đoạn quý phi.
Lệnh Hồ Vô Địch chỉ thấy nhân ảnh chớp nhoáng, sau đó mấy người của Cấm vệ quân đã bị bay lên trên không trung, trong lòng của ông không khỏi khẽ giật mình, cấm vệ quân mỗi người đều là cường giả đấu vương, muốn đánh đấu vương trong nháy mắt bay đi người bình thường không thể làm được.
- Xích.
Thân ảnh của Nhạc Thành như điện lao tới bên cạnh Đoạn Quý phi nói:
- Lệnh Hồ Hạo Thiên hiện tại ở bên cạnh ta, ngươi dám tới bắt hăn thì ta sẽ khiến ngươi vĩnh viễn hối hận.
- Tốc độ thật là nhanh.
Tốc độ của Nhạc Thành khiến cho cả Lệnh Hồ Vô Địch cũng phải chấn động, không phải Nhạc Thành từ nhỏ đã là một tên phế vật không thể tu luyện đấu khí và ma pháp sao, tại sao tốc độ lại nhanh như vậy?
- Thành Nhi, đó chính là quý phi, con không được vô lễ.
Nhìn thấy Nhạc Thành lớn mật như thế, Lệnh Hồ Vô Địch liền quát, nếu như Nhạc Thành thật sự mạo phạm quý phi thì thật phiền toái.
- Cô phụ, chuyện này có quan hệ tới con, để cho con xử lý.
Nhạc Thành nói với Lệnh Hồ Vô Địch.
Sau đó Nhạc Thành lập tức nhìn mọi người xung quanh, lớn tiếng nói với chúng nhân:
- Hôm nay chuyện này để cho ta xử lý, tất cả mọi người thuộc Lệnh Hồ phủ đều không liên quan gì.
Nhạc Thành không muốn vì mình mà Lệnh Hồ Vô Địch bị liên lụy.
- Thành nhi rốt cuộc muốn làm gì?
Lệnh Hồ Vô Địch hơi biến đổi thần sắc, không biết hắn muốn làm gì.
Tất cả vương công đại thần nhìn thấy năm người xuất hiện, khẩu khí cũng rất lớn thì không khỏi suy đoán thân phận Nhạc Thành.
- Ngươi là ai, khẩu khí thật là lớn.
Đoạn Quý phi chú thị người trước mắt.
- Ta là ai không liên quan tới ngươi, Lệnh Hồ Hạo Thiên là biểu đệ của ta, các ngươi muốn đổi trắng thay đen thì ta cũng không thể đứng ngoài.
- Tên tiểu tử này thật cuồng vọng, mọi người mau bắt hắn lại cho ta.
Đoạn Quý phi biến đổi sắc mặt, nhìn thấy Nhạc Thành không để nàng vào trong mắt thì quát lạnh một tiếng, đường đường là một quý phi mà bị người ta làm như vậy thật mất mặt.
- Vâng quý phi.
Ngay lập tức có mười cấm vệ quân hung hăng lao tới bắt Nhạc Thành.
- Hạo Thiên, ngươi nói cho biểu ca biết, những người đánh đệ ngày đó có ở đây không
Nhạc Thành cũng không để ý tới những người này, hỏi Lệnh Hồ Hạo Thiên. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/1346
|