TU CHÂN GIẢ TẠI DỊ THẾ

Chương 190: Không chịu nổi một đòn

/1346


- Nhạc Thành, ngươi mau tới đây ngồi!
Nhìn thấy Nhạc Thành tiến tới, Hàn Giang Đào vội vàng nói hắn ngồi lên, xem ra mọi người đang đàm luận chuyện gì đó.
Ánh mắt của Nhạc Thành quét quanh đại sảnh, ở bên cạnh Hàn NGuyệt hiện tại có một chỗ trống.
Những người ở khu tốt nghiệp nhìn thấy Nhạc Thành ngồi bên cạnh Hàn NGuyệt thì khuôn mặt liềN biến đổi, trong lòng liền toát mồ hôi lạnh thay cho hắn.
- Ngươi tại sao lại bế quan, Lạc Nhan khỏe không, lần trướcta quên không hỏi ngươi.
Hàn Nguyệt cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
Nàng bị người trong tộc mang đi, hẳn là không có việc gì, ngươi cứ yên tâm.
Nhạc Thành trả lời Hàn Nguyệt, ngồi ở bên cạnh Hàn Nguyệt, Nhạc Thành cảm nhận được một mùi hương nhàn nhạt xông vào mũi, ánh mắt của hắn nhìn chăm chú vào đường cong linh lung trên người của nàng.
Mỗi lần nhìn thấy Hàn Nguyệt là Nhạc Thành cảm nhận được sắc đẹp của nàng ngày càng nồng đậm, tuy Yên Nhiên cùng với Hiểu Kỳ đều là những nữ tử tuyệt mỹ nhưng so với Hàn Nguyệt thì không bì được về sự thành thục.
Khi Nhạc Thành ngồi xuống, một số thân ảnh sau đó cũng tiến vào trong đại sảnh, ngay lập tức dĩ nhiên Nhạc Thành là người rời khỏi trước, Nhạc Thành xem tình huống thì nghe thấy tiếng quát của người kia:
- Tiểu tử, đây là vị trí của ta, sao ngươi dám ngồi ở đây, mau tránh ra.
- Bên kia không phải còn vị trí sao, ngươi cứ qua kia ngồi đi.
Nhạc Thành nghe thấy ngữ khí của người kia thì cảm thấy không vui, nếu như không có Hàn Giang Đào ở đây thì hắn đã giáo huấn cho tên kia một trận.
Nhạc Thành vừa nói vừa liếc nhìn người này, bộ dáng của hắn rất uy vũ bạo ngược, từ khí tức trên người, Nhạc Thành cũng cảm nhận được hắn có tu vi khoản chừng thất tinh Đấu hoàng, tuổi chưa tới ba mươi mà đã có tu vi này quả là không tệ.
- Nhạc Thành, nếu không ngươi ngồi chỗ của ta.
Hàn Nguyệt nhìn người nọ sau đó nói với Nhạc Thành, nàng sợ rằng sẽ xảy ra tranh chấp gì đó.
- Tiểu tử nhà ngươi thật là ngông cuồng, không ngờ lọt vào khu tốt nghiệp chưa đầy ba năm lại ngông cuồng như vậy.
Lam y nam tử nở ra nụ cười sau đó thay đổi sắc mặt nói:
- Tiểu tử, nếu như ngươi muốn ngồi vị trí này cũng được, chỉ cần chúng ta ra ngoài kia luận bàn một chút, nếu như ngươi thắng thì ta sẽ cho ngươi ngồi, còn nếu như thua thì coi như ta chỉ giáo cho sư đệ, thế nào?
- Người này chính là Thôi Vô Ngân, vốn đã theo đuổi Hàn Nguyệt từ lâu, hiện tại Hàn Nguyệt với tên tiểu tử kia có quan hệ sâu như vậy, không bị đánh mới là chuyện lạ.
Không ít người lo lắng nhìn Nhạc Thành, thực lực của Thôi Vô Ngân ở khu tốt nghiệp có thể nói là số một số hai.
- Thôi Vô Ngân, Nhạc Thành là đệ tử của ta, ngươi muốn ta nổi điên sao?
Hàn Nguyệt hung hăng liếc nhìn Thôi Vô Ngân, tuy hiện tại nàng biết rõ thực lực của Nhạc Thành không tệ, lần trước còn dùng một chiêu để đánh bại lục cấp ma pháp sư của ma pháp học viện, tuy nhiên Thất tinh đấu hoàng này ra tay hung ác, nàng sợ rằng Nhạc Thành không có cách nào ứng phó.
- Nhạc Thành, hóa ra ngươi chính là Nhạc Thành, nghe nói gần đây ngươi ở khu sinh viên cũ náo động, chúng ta càng phải luận bàn một chút.
Thôi Vô Ngân nhìn chằm chằm về phía Nhạc Thành, sau đó lại nhìn về phía Hàn Giang Đào nói:
- Viện trưởng, ta cùng với sư đệ luận bàn một chút, viện trưởng sẽ không phản đối chứ?
- Được, ta không phản đối.
Hàn Giang Đào cười cười, tuy hắn không biết rõ thực lực của Nhạc Thành thế nào nhưng hắn có thể thu thập bốn con lục giai ma thú làm ma sủng thì không cần phải lo lắng.
- Viện trưởng, tại sao người…
Hàn Nguyệt trừng mắt nhìn Hàn Giang Đào, không hiểu tại sao phụ thân lại đồng ý tỷ thí, Thôi Vô Ngân chính là thất tinh Đấu hoàng đó.
- Được, chúng ta bàn luận một chút, ta cũng nói cho ngươi biết, khu tốt nghiệp lâu như vậy mới có thất tinh đấu hoàng, quả thực rất đáng xấu hổ, ta nể mặt viện trưởng cho nên chỉ điểm cho ngươi một chút.
Nhạc Thành nhìn Thôi Vô Ngân lạnh lẽo mà nói.
- Hừ, tiểu tử thật ngông cuồng.
Thôi Vô Ngân biến chuyển sắc mặt, hắn không ngờ tiểu tử này lại ngông cuồng như vậy, phải dạy cho hắn một bài học thật tốt.
Tất cả những người ở khu tốt nghiệp cũng kinh ngạc nhìn Nhạc Thành, mới rồi bọn họ còn đồng tình với Nhạc Thành mà bây giờ nghe hắn phát ngôn bừa bãi như vậy thì đều chế giễu, người ngông cuồng như vậy cần phải giáo huấn cho thật tốt.
- Nhạc Thành, ngươi cẩn thận một chút.
Hàn Nguyệt nhìn thấy Nhạc Thành đáp ứng thì không nói gì, tâm tình dâng lên cổ họng.
- Nhạc Thành, đây chỉ là học viện luận bàn mà thôi, ngươi đừng quá mạnh tay.
Hàn Giang Đào nói với Nhạc Thành. Bạn đang đọc truyện được copy tại

/1346

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status