- Thả ta ra, ta nói, ngươi đừng giết ta.
Chu Yến không ngừng đấu tranh, sắc mặt sau đó đã chuyển sang màu tím.
- Ngay từ đầu ta đã muốn khiến cho Chu Hàm xấu hổ, về sau Công Tông công tử tìm ta, nói Chu Hàm cự tuyệt công tử cho nên công tử muốn trả thù sau đó hắn muốn vào ngày hắn đính hôn với Chu Tuyết chúng ta hãy làm xấu hổ Chu Hàm một phen.
Chu Hàm nói rất lớn, mọi người đều nghe rõ ràng, Chu Tuyết cùng với Chu Hàm chính là hai người đầu tiên biến sắc, tất cả mọi người của Chu gia cũng đều biến sắc, sau đó Công Tôn Báo đỡ Công Tôn Khang lên, không ngờ tất cả mọi chuyện này đều do con mình sắp xếp.
Trong đại sảnh tất cả mọi người đều chăm chú nhìn Nhạc Thành, trong lòng lo lắng thay cho hắn, Nhạc Thành làm vậy đã đánh một bạt tai cho Công TôN báo, Công Tôn Báo nhất định không bỏ qua cho hắn.
- Đến rồi.
Nhạc Thành liền cảm thấy trong đầu ba động, cảm nhận thấy Yêu Huyên đã gần tới đây.
- Ngươi rốt cuộc là ai, có quan hệ gì với Công Tôn gia?
Công Tôn Báo chăm chú nhìn Nhạc Thành, xảy ra chuyện này hắn không tin rằngg Nhạc Thành chỉ trợ giúp Chu Hàm mà thôi.
- Ta chỉ đến tham dự lễ đính hôn thôi.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
Bởi vì Nhạc Thành mà lễ đính hôn này đã trở nên rối loạn, khuôn mặt hồng hào của Chu Tuyết đã chuyển sang tái nhợt, không ngờ mình chỉ là công cụ của Công Tôn Khang mà thôi, Công Tôn Khang hoàn toàn không yêu thích mìn, vậy mà mình còn cho rằng đã tìm được một lang quân như ý.
Cả người Chu gia, kể cả Chu Đình cũng đều trở nên khó coi, hóa ra Chu gia cũng bị Công Tôn Khang đùa bỡn mà thôi.
Toàn bộ đại sảnh xuất hiện một không khí xấu hổ, Công Tôn Báo nhìn Nhạc Thành chăm chú mà hỏi:
- Tại sao ngươi lại làm ra chuyện này?
Nhạc Thành nói:
- Bởi vì ta thật sự không thích con của ngươi, lòng dạ con ngươi thật là nhỏ mọn.
- Hừ, ta nhận ra ngươi chính là lục phẩm sơ giai luyện dược sư, nói cho ta biết bối cảnh của ngươi đi.
Công Tôn Báo hung hăng nói với Nhạc Thành.
- Lục Phẩm sơ giai luyện dược sư.
Những lời nói này từ trong miệng Công Tôn báo thốt ra, ngay từ đầu mọi người đã suy đoán Nhạc Thành có phải là luyện dược sư hay không.
Người của Chu gia cũng kinh ngạc mà nhìn Nhạc Thành, đặc biệt là Chu Hàm, nàng không thể tưởng tượng nổi mà nhìn hắn.
Nhạc Thành đã sớm thả Chu Yến ra mà nhìn Công Tôn Báo nói:
- Ngươi tới đây, ta cho ngươi biết một người.
- Được, ngươi nói đi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
Chu Yến không ngừng đấu tranh, sắc mặt sau đó đã chuyển sang màu tím.
- Ngay từ đầu ta đã muốn khiến cho Chu Hàm xấu hổ, về sau Công Tông công tử tìm ta, nói Chu Hàm cự tuyệt công tử cho nên công tử muốn trả thù sau đó hắn muốn vào ngày hắn đính hôn với Chu Tuyết chúng ta hãy làm xấu hổ Chu Hàm một phen.
Chu Hàm nói rất lớn, mọi người đều nghe rõ ràng, Chu Tuyết cùng với Chu Hàm chính là hai người đầu tiên biến sắc, tất cả mọi người của Chu gia cũng đều biến sắc, sau đó Công Tôn Báo đỡ Công Tôn Khang lên, không ngờ tất cả mọi chuyện này đều do con mình sắp xếp.
Trong đại sảnh tất cả mọi người đều chăm chú nhìn Nhạc Thành, trong lòng lo lắng thay cho hắn, Nhạc Thành làm vậy đã đánh một bạt tai cho Công TôN báo, Công Tôn Báo nhất định không bỏ qua cho hắn.
- Đến rồi.
Nhạc Thành liền cảm thấy trong đầu ba động, cảm nhận thấy Yêu Huyên đã gần tới đây.
- Ngươi rốt cuộc là ai, có quan hệ gì với Công Tôn gia?
Công Tôn Báo chăm chú nhìn Nhạc Thành, xảy ra chuyện này hắn không tin rằngg Nhạc Thành chỉ trợ giúp Chu Hàm mà thôi.
- Ta chỉ đến tham dự lễ đính hôn thôi.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
Bởi vì Nhạc Thành mà lễ đính hôn này đã trở nên rối loạn, khuôn mặt hồng hào của Chu Tuyết đã chuyển sang tái nhợt, không ngờ mình chỉ là công cụ của Công Tôn Khang mà thôi, Công Tôn Khang hoàn toàn không yêu thích mìn, vậy mà mình còn cho rằng đã tìm được một lang quân như ý.
Cả người Chu gia, kể cả Chu Đình cũng đều trở nên khó coi, hóa ra Chu gia cũng bị Công Tôn Khang đùa bỡn mà thôi.
Toàn bộ đại sảnh xuất hiện một không khí xấu hổ, Công Tôn Báo nhìn Nhạc Thành chăm chú mà hỏi:
- Tại sao ngươi lại làm ra chuyện này?
Nhạc Thành nói:
- Bởi vì ta thật sự không thích con của ngươi, lòng dạ con ngươi thật là nhỏ mọn.
- Hừ, ta nhận ra ngươi chính là lục phẩm sơ giai luyện dược sư, nói cho ta biết bối cảnh của ngươi đi.
Công Tôn Báo hung hăng nói với Nhạc Thành.
- Lục Phẩm sơ giai luyện dược sư.
Những lời nói này từ trong miệng Công Tôn báo thốt ra, ngay từ đầu mọi người đã suy đoán Nhạc Thành có phải là luyện dược sư hay không.
Người của Chu gia cũng kinh ngạc mà nhìn Nhạc Thành, đặc biệt là Chu Hàm, nàng không thể tưởng tượng nổi mà nhìn hắn.
Nhạc Thành đã sớm thả Chu Yến ra mà nhìn Công Tôn Báo nói:
- Ngươi tới đây, ta cho ngươi biết một người.
- Được, ngươi nói đi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/1346
|