Tử Điện Mãng nói:
- Lão gia hỏa kia thực lực phỏng chừng đã đột phá tới Đâu Tông, chỉ là trong thời gian qua chúng ta tiến bộ cũng không ít, cho nên chúng ta cũng không sợ hắn.
Hàn Giang Đào ở trong đình viện viện trưởng, ngẩng mặt lên trời lẩm bẩm nói
- Có hai con ma thú lục giai bảo vệ Nhạc Thành rốt cuộc là người thế nào, Nhạc gia suy tàn cũng không thể lấy ra loại thực lực này, hai con ma thú kia là của những cổ tộc viễn cổ, che giấu thực lực làm chuyện lớn rồi.
- Viện trưởng, có chuyện kỳ quái.
Một trưởng lão đến trước Hàn Giang Đào mà nói.
- Có chuyện gì mà gấp gáp vậy?
Hàn Giang Đào nhìn vị trưởng lão kia một cái.
- Viện trưởng, gần đây phòng tu luyện xảy ra vấn đề.
Vị trưởng lão kia nói:
- Người tự mình đi xem đi.
- Cái gì, phòng tu luyện bị sao vậy?
Vừa đến trước phòng tu luyện, sắc mặt của Hàn Giang Đào đã biên đổi, phòng tu luyện chính là căn bản của đấu khí học viện, nhất định không thể để xảy ra vấn đề gì, hắn vội vàng hỏi:
- Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
Vị trưởng lão kia nói:
- Viện trưởng, người tự mình nhìn sẽ biết, ta cũng không biết nói sao nữa.
Ở trong phòng tu luyện, trên chỗ cao nhất, chính là Hàn Giang Đào và một trưởng lão học viện, sắc mạt bọn họ vô cùng ngưng trọng.
- Viện trưởng, mấy tháng gần đây phòng có chữ Hoàng và phòng có chữ Huyền đã không còn linh khí, phòng chữ địa cũng có linh khí yếu ớt, mà linh khí tốt nhất lại dừng ở phòng chữ Thiên, vô cùng nồng đậm.
Một vị trưởng lão nói.
- Ta cũng không hiểu.
Hàn Giang Đào kiểm tra các phòng tu luyện vẫn không phát hiện ra nguyên nhân liền thở dài:
- Các phòng tu luyện này là do các vị trưởng lão viện trưởng trước kia liên thủ xây nên, tuy nhiên các vị trưởng lão viện trưởng kia mấy chục năm vẫn chưa trở về, đám trưởng lão nội viện thì bế quan tu luyện không có nguy hiểm thì sẽ không đi ra. Ta sẽ tiếp tục điều tra mọi chuyện.
- Viện trưởng, người thấy có phải là do ma pháp học viện làm trò quỷ không?
Một vị trưởng lão cất tiếng hỏi.
Ở sau lưng phòng tu luyện là một dãy núi rất lớn, nhìn qua dãy núi này chính là ma pháp học viện. Ma pháp học viện cũn xây dựng một phòng tu luyện ma pháp, cũng dựa vào linh khí ở trong thung lũng này phát ra.
Hàn Giang Đào nghe thấy lời nói của vị trưởng lão kia thì sắc mặt trầm xuống rồi lập tức trả lời:
- Hẳn là không, chỉ là nếu như điều tra ra chân tường thì ta sẽ đi tới ma pháp học viện.
Sau đó mấy nhân vật trọng yêu của học viện giải tán đi, sáng sớm hôm sau, những học sinh cũng nhận được tin tức này.
Tin tức này đối với các học viên đều là kinh hoàng, nhưng tất cả mọi người đều không có biện pháp nào, chỉ có thể lặng lẽ chờ đợi mà thôi. Chuyện này xảy ra khiến cho đan dược của Phá Quân Bang buôn bán ngày càng tốt, học sinh học viện không thể tiến vào trong phòng tu luyện đành phải nhờ vào sự hỗ trợ của đan dược mà tiến tới.
Đan dược ở trong học viện bán ngày càng chạy, Đỗ Mật Nhi, Âu Dương Phiên Tình hai nữ nhân này thừa cơ nâng giá tiền lên cao, sau một ngày, số đan dược bán được càng ngày càng điên cuồng, lợi nhuận của Phá Quân Bang khiến cho ngay cả các thế lực bên ngoài cùng phải đỏ mắt.
Hàn Giang Đào muốn sáng sớm hôm sau đi tới ma pháp học viện, nhưng ông chưa đi thì người của bọn họ đã tìm tới của, vừa gặp Hàn Giang Đào thì đã mắng to, nói Ma pháp học viện giở trò quỷ, khiến cho linh khí của bọn họ bây giờ một chút cũng không còn.
Hàn Giang Đào thấy bộ dạng của bọn họ thì đoán chừng phòng tu luyện của bọn họ cũng xảy ra vấn đề, lúc này mới giải thích rõ ràng cho họ.
Cuối cùng hai đại học viện đưa ra kết luận, có lẽ bảo vật ở trong thung lũng kia đã xảy ra vấn đề, dù sao bảo vật đó cũng đã phục vụ cho hai đại học viện một nghìn năm, hiện tại cũng nên tổ chức người đi thăm xem.
Hai đại học viện trước kia cũng đã từng tổ chức đi vào bên trong thung lũng, nhưng vì bên trong linh hí qu nặng cho nên rất nhiều người không dám, mỗi lần đi vào đều phải rút lui.
Đúng lúc Nhạc Thành bế quan gần đầy năm tháng thì mốt mảng sáng xanh từ trên người hắn phát ra, một con rắn xanh mơ hồ từ trong cơ thể của hắn xuất hiện.
Vật thể rắn này quấn quanh người của Nhạc Thành, từ từ thôn phệ từng luồng linh khí ở trong đấu Khí học viện, cứ như vậy trong vòng ba ngày, thân hình của Nhạc Thành cuối cùng cũng đã động đậy.
- Xuy.
Một mảng thanh quang từ từ tràn ngập quanh người Nhạc Thành, mà đan điền Nhạc Thành lúc này đã có một chút biến hóa.
Hai ngày sau, toàn bộ phòng tu luyện đã ngập tràn thanh mang, đan điền của Nhạc Thành liền hơi nhô lên, một chân khí hình cầu không ngừng xoay tròn, nương theo vòng tròn này, một chân khí tinh thuần cũng nhanh chóng bị nuốt vào.
- Xuy.
Trong đan điền Nhạc Thành, một quả bóng đã bành trướng tới cực hạn, lập tức nhanh chóng áp súc xuống, cuối cùng cũng khôi phục lại kích thước ban đầu.
Lập tức toàn bộ thanh mang ở trong phòng tu luyện bị Nhạc Thành thôn phệ vào, làn dad của Nhạc Thành cũng hấp thu linh khí tinh thuần vào trong cơ thể.
- Hu.
Dọc theo đan điền, Nhạc Thành thở ra một trọc khí thật dài, đột nhiên hắn cảm nhận toàn thân vô cùng thoải mái.
- Rốt cục cũng đã đột phá tới Tích Cốc kỳ.
Nhạc Thành cảm nhận được linh khí tràn ngập toàn thân của mình thì lẩm bẩm nói:
- Bây giờ mình cũng có thể chống lại tam tinh tứ tinh đấu hoàng, cộng thêm pháp khí thì uy lực ngày càng lớn.
- A, đây chính là bản thể bát sí linh mãng của Yêu Huyên sao?
Nhạc Thành trợn mắt nhìn con rắn trước mắt mà lẩm bẩm nói:
- Nàng cũng đang tiến hóa sao?
- Xoẹt xoẹt.
Một quang mang màu xanh từ bản thể của Yêu Huyên tràn ngạp ra, vượt không gian, ngập tràn phòng tu luyện.
- Lực lượng thật là cường hãn.
Nhạc Thành bố trí một vòng chân khí, bản thể của Yêu Huyên phát ra một luồng sáng xanh lục, thực lực này thật là cường hãn, so với cửu tinh thập tinh đấu vương thì còn mạnh hơn.
Ở trong phòng tu luyện, linh khí trong nháy mắt đã bị thân thể của Yêu Huyên thôn phệ, lập tức bản thể của Yêu Huyên cũng tăng vọt lên, một lát sau đã ở trên mặt đất.
- Yêu Huyên ngươi đừng tăng lên nữa, phòng tu luyện sẽ phát nổ đó.
Nhạc Thành buồn bực nó, bản thể của Yêu Huyên mà lớn hơn nữa thì phòng tu luyện sẽ bị phá hủy.
Cũng may là bản thể của Yêu Huyên cũng không lớn hơn nữa, chỉ là như vậy cũng đã là rất lớn rồi, phòng tu luyện mặc dù không quá lớn nhưng cũng gấp trăm lần chiều dài của Yêu Huyên.
- Xoẹt.
Bản thể của Yêu Huyên tăng vọt sau đó nhanh chóng khôi phục lại, linh khí trong phòng tu luyện liên tục bị nàng điên dại thôn phệ.
Ơ trong một hắc động vô tận, có mấy lão nhân đồng thời mở mắt ra, mấy người liếc nhìn nhau, sau đó liền nhắm mắt lại.
Ở trong đấu khí học viện, Hàn Giang Đào nhìn lên trên không trung, sắc mặt trầm trọng, lẩm bẩm nói:
- Đúng là có cổ ma thú tiến hóa ở trong đấu khí học viện, rốt cuộc là ai, chẳng lẽ là cổ ma thú của Nhạc Thành.
Nhìn thấy thân hình của Yêu Huyên tăng vọt lên, bây giờ Nhạc Thành cũng không thể toàn lực bố trí vòng bảo vệ thân thể, bởi vì lực lượng của Yêu Huyên quá lớn, Nhạc Thành xem chừng Yêu Huyên sau khi tiến hóa thì Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng không thể là đối thủ của nàng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
- Lão gia hỏa kia thực lực phỏng chừng đã đột phá tới Đâu Tông, chỉ là trong thời gian qua chúng ta tiến bộ cũng không ít, cho nên chúng ta cũng không sợ hắn.
Hàn Giang Đào ở trong đình viện viện trưởng, ngẩng mặt lên trời lẩm bẩm nói
- Có hai con ma thú lục giai bảo vệ Nhạc Thành rốt cuộc là người thế nào, Nhạc gia suy tàn cũng không thể lấy ra loại thực lực này, hai con ma thú kia là của những cổ tộc viễn cổ, che giấu thực lực làm chuyện lớn rồi.
- Viện trưởng, có chuyện kỳ quái.
Một trưởng lão đến trước Hàn Giang Đào mà nói.
- Có chuyện gì mà gấp gáp vậy?
Hàn Giang Đào nhìn vị trưởng lão kia một cái.
- Viện trưởng, gần đây phòng tu luyện xảy ra vấn đề.
Vị trưởng lão kia nói:
- Người tự mình đi xem đi.
- Cái gì, phòng tu luyện bị sao vậy?
Vừa đến trước phòng tu luyện, sắc mặt của Hàn Giang Đào đã biên đổi, phòng tu luyện chính là căn bản của đấu khí học viện, nhất định không thể để xảy ra vấn đề gì, hắn vội vàng hỏi:
- Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
Vị trưởng lão kia nói:
- Viện trưởng, người tự mình nhìn sẽ biết, ta cũng không biết nói sao nữa.
Ở trong phòng tu luyện, trên chỗ cao nhất, chính là Hàn Giang Đào và một trưởng lão học viện, sắc mạt bọn họ vô cùng ngưng trọng.
- Viện trưởng, mấy tháng gần đây phòng có chữ Hoàng và phòng có chữ Huyền đã không còn linh khí, phòng chữ địa cũng có linh khí yếu ớt, mà linh khí tốt nhất lại dừng ở phòng chữ Thiên, vô cùng nồng đậm.
Một vị trưởng lão nói.
- Ta cũng không hiểu.
Hàn Giang Đào kiểm tra các phòng tu luyện vẫn không phát hiện ra nguyên nhân liền thở dài:
- Các phòng tu luyện này là do các vị trưởng lão viện trưởng trước kia liên thủ xây nên, tuy nhiên các vị trưởng lão viện trưởng kia mấy chục năm vẫn chưa trở về, đám trưởng lão nội viện thì bế quan tu luyện không có nguy hiểm thì sẽ không đi ra. Ta sẽ tiếp tục điều tra mọi chuyện.
- Viện trưởng, người thấy có phải là do ma pháp học viện làm trò quỷ không?
Một vị trưởng lão cất tiếng hỏi.
Ở sau lưng phòng tu luyện là một dãy núi rất lớn, nhìn qua dãy núi này chính là ma pháp học viện. Ma pháp học viện cũn xây dựng một phòng tu luyện ma pháp, cũng dựa vào linh khí ở trong thung lũng này phát ra.
Hàn Giang Đào nghe thấy lời nói của vị trưởng lão kia thì sắc mặt trầm xuống rồi lập tức trả lời:
- Hẳn là không, chỉ là nếu như điều tra ra chân tường thì ta sẽ đi tới ma pháp học viện.
Sau đó mấy nhân vật trọng yêu của học viện giải tán đi, sáng sớm hôm sau, những học sinh cũng nhận được tin tức này.
Tin tức này đối với các học viên đều là kinh hoàng, nhưng tất cả mọi người đều không có biện pháp nào, chỉ có thể lặng lẽ chờ đợi mà thôi. Chuyện này xảy ra khiến cho đan dược của Phá Quân Bang buôn bán ngày càng tốt, học sinh học viện không thể tiến vào trong phòng tu luyện đành phải nhờ vào sự hỗ trợ của đan dược mà tiến tới.
Đan dược ở trong học viện bán ngày càng chạy, Đỗ Mật Nhi, Âu Dương Phiên Tình hai nữ nhân này thừa cơ nâng giá tiền lên cao, sau một ngày, số đan dược bán được càng ngày càng điên cuồng, lợi nhuận của Phá Quân Bang khiến cho ngay cả các thế lực bên ngoài cùng phải đỏ mắt.
Hàn Giang Đào muốn sáng sớm hôm sau đi tới ma pháp học viện, nhưng ông chưa đi thì người của bọn họ đã tìm tới của, vừa gặp Hàn Giang Đào thì đã mắng to, nói Ma pháp học viện giở trò quỷ, khiến cho linh khí của bọn họ bây giờ một chút cũng không còn.
Hàn Giang Đào thấy bộ dạng của bọn họ thì đoán chừng phòng tu luyện của bọn họ cũng xảy ra vấn đề, lúc này mới giải thích rõ ràng cho họ.
Cuối cùng hai đại học viện đưa ra kết luận, có lẽ bảo vật ở trong thung lũng kia đã xảy ra vấn đề, dù sao bảo vật đó cũng đã phục vụ cho hai đại học viện một nghìn năm, hiện tại cũng nên tổ chức người đi thăm xem.
Hai đại học viện trước kia cũng đã từng tổ chức đi vào bên trong thung lũng, nhưng vì bên trong linh hí qu nặng cho nên rất nhiều người không dám, mỗi lần đi vào đều phải rút lui.
Đúng lúc Nhạc Thành bế quan gần đầy năm tháng thì mốt mảng sáng xanh từ trên người hắn phát ra, một con rắn xanh mơ hồ từ trong cơ thể của hắn xuất hiện.
Vật thể rắn này quấn quanh người của Nhạc Thành, từ từ thôn phệ từng luồng linh khí ở trong đấu Khí học viện, cứ như vậy trong vòng ba ngày, thân hình của Nhạc Thành cuối cùng cũng đã động đậy.
- Xuy.
Một mảng thanh quang từ từ tràn ngập quanh người Nhạc Thành, mà đan điền Nhạc Thành lúc này đã có một chút biến hóa.
Hai ngày sau, toàn bộ phòng tu luyện đã ngập tràn thanh mang, đan điền của Nhạc Thành liền hơi nhô lên, một chân khí hình cầu không ngừng xoay tròn, nương theo vòng tròn này, một chân khí tinh thuần cũng nhanh chóng bị nuốt vào.
- Xuy.
Trong đan điền Nhạc Thành, một quả bóng đã bành trướng tới cực hạn, lập tức nhanh chóng áp súc xuống, cuối cùng cũng khôi phục lại kích thước ban đầu.
Lập tức toàn bộ thanh mang ở trong phòng tu luyện bị Nhạc Thành thôn phệ vào, làn dad của Nhạc Thành cũng hấp thu linh khí tinh thuần vào trong cơ thể.
- Hu.
Dọc theo đan điền, Nhạc Thành thở ra một trọc khí thật dài, đột nhiên hắn cảm nhận toàn thân vô cùng thoải mái.
- Rốt cục cũng đã đột phá tới Tích Cốc kỳ.
Nhạc Thành cảm nhận được linh khí tràn ngập toàn thân của mình thì lẩm bẩm nói:
- Bây giờ mình cũng có thể chống lại tam tinh tứ tinh đấu hoàng, cộng thêm pháp khí thì uy lực ngày càng lớn.
- A, đây chính là bản thể bát sí linh mãng của Yêu Huyên sao?
Nhạc Thành trợn mắt nhìn con rắn trước mắt mà lẩm bẩm nói:
- Nàng cũng đang tiến hóa sao?
- Xoẹt xoẹt.
Một quang mang màu xanh từ bản thể của Yêu Huyên tràn ngạp ra, vượt không gian, ngập tràn phòng tu luyện.
- Lực lượng thật là cường hãn.
Nhạc Thành bố trí một vòng chân khí, bản thể của Yêu Huyên phát ra một luồng sáng xanh lục, thực lực này thật là cường hãn, so với cửu tinh thập tinh đấu vương thì còn mạnh hơn.
Ở trong phòng tu luyện, linh khí trong nháy mắt đã bị thân thể của Yêu Huyên thôn phệ, lập tức bản thể của Yêu Huyên cũng tăng vọt lên, một lát sau đã ở trên mặt đất.
- Yêu Huyên ngươi đừng tăng lên nữa, phòng tu luyện sẽ phát nổ đó.
Nhạc Thành buồn bực nó, bản thể của Yêu Huyên mà lớn hơn nữa thì phòng tu luyện sẽ bị phá hủy.
Cũng may là bản thể của Yêu Huyên cũng không lớn hơn nữa, chỉ là như vậy cũng đã là rất lớn rồi, phòng tu luyện mặc dù không quá lớn nhưng cũng gấp trăm lần chiều dài của Yêu Huyên.
- Xoẹt.
Bản thể của Yêu Huyên tăng vọt sau đó nhanh chóng khôi phục lại, linh khí trong phòng tu luyện liên tục bị nàng điên dại thôn phệ.
Ơ trong một hắc động vô tận, có mấy lão nhân đồng thời mở mắt ra, mấy người liếc nhìn nhau, sau đó liền nhắm mắt lại.
Ở trong đấu khí học viện, Hàn Giang Đào nhìn lên trên không trung, sắc mặt trầm trọng, lẩm bẩm nói:
- Đúng là có cổ ma thú tiến hóa ở trong đấu khí học viện, rốt cuộc là ai, chẳng lẽ là cổ ma thú của Nhạc Thành.
Nhìn thấy thân hình của Yêu Huyên tăng vọt lên, bây giờ Nhạc Thành cũng không thể toàn lực bố trí vòng bảo vệ thân thể, bởi vì lực lượng của Yêu Huyên quá lớn, Nhạc Thành xem chừng Yêu Huyên sau khi tiến hóa thì Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng không thể là đối thủ của nàng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/1346
|