- Nghe nói Dịch Thiến sư muội muốn từ hôn một tên đấu khí hay ma pháp phế vật gì đó.
- Vậy tại sao trước kia bọn họ lại đính hôn với nhau?
- Nghe nói khi đó bọn họ còn trẻ.
- Kho trách, ta đã nói người này làm sao có thể xứng với Dịch thiến sư muội.
- Vậy còn ước hẹn ba năm với Dịch Thiến sư muội thì sao? Nếu là ta thì ta đã quên nó đi.
- Nếu như bây giờ bên nam không xuất hiện thì phỏng chừng đã bị hù chết.
- Ngươi nói nhỏ thôi, đừng để Dịch Thiến sư muội nghe thấy.
Một số đệ tử Thanh Dương môn bắt đầu nghị luận.
- Dịch Thiến, ta thấy tên tiểu tử Nhạc gia sẽ không tới, ước hẹn ba năm này do hắn nói ra thì hôn ước này cũng có thể tự động giải trừ, chúng ta nên dứt khoát ở đây.
Liệt Sơn nói với Dịch Thiến.
Thần sắc của Dịch Thiến phức tạp nhìn lên bầu trời, hiện tại đã là giữa trưa, có lẽ hắn sẽ thực sự không tới, ước hẹn ba năm trước có lẽ cũng là do hắn thuận miệng nói mà thôi, muốn vãn hồi một chút mặt mũi.
Lúc này mọi người đã chờ đợi đã một canh giờ, cho rằng bên nam sẽ không xuất hiện. Dù sao bị nhà gái từ hôn cũng không phải là một chuyện vinh quang, chứng minh là nhà trai vô dụng mà thôi.
- Dịch Thiến, chúng ta đi thôi, tên tiểu tử Nhạc gia kia xem chừng không dám tới.
Liệt Sơn không nhịn được mà nói với Dịch Thiến.
Dịch Thiến một lần nữa nhìn bầu trời mà nói:
- Được, Liệt sơn hộ pháp chúng ta về thôi.
- Ai nói là ta không đến, chẳng lẽ một Thanh Dương môn nho nhỏ mà Nhạc Thành ta cũng không dám tới sao?
Đúng lúc Dịch Thiến và Liệt sơn định rời khỏi thì trên không trung có năm bóng người xuất hiện, trong đó ba bóng người ngồi trên thảm bay ma pháp, hai người thì sau lưng mọc cánh, năm người nhảy xuống từ không trung.
Nhạc Thành vì không muốn bạo lộ thực lực chân chính của Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng cho nên cho hai con ma thú lục giai này hóa trang thành thực lực đấu vương.
- Tiểu tử ngươi thật sự còn dám tới.
Liệt Sơn kinh ngạc nhìn Nhạc Thành, tiểu tử này xem ra không còn giống với ba năm trước, sắc mặt nhìn bốn người sau lưng hắn cũng biến đổi.
- Hai người đấu hoàng, một người hình như là ma pháp sư cấp năm, một người là tứ phẩm luyện dược sư.
Cảm nhận được bốn người sau lưng Nhạc Thành, Liệt Sơn nghi hoặc những cao thủ này ở bên người Nhạc Thành, chẳng lẽ là cao thủ của Nhạc gia mời đến sao.
- Ta có gì mà không dám tới, ước hẹn ba năm đã đến, tỉ thí làm sao, nói đi.
Nhạc Thành bình tĩnh nhìn Liệt Sơn, ánh mắt chuyển về phía Dịch Thiến, nhìn thấy thân ảnh của Dịch Thiến, Nhạc Thành cũng nhịn không được mà cảm khái.
- Được, quả nhiên ngươi dám tới Thanh Dương môn, ta sẽ cho ngươi toại ý, ngươi nếu như đánh bại Dịch Thiến thì hôn ước các ngươi sẽ được giữ nhưng nếu như Dịch Thiến đánh bại ngươi thì hôn ước sẽ được giải trừ, từ nay về sau không được bám theo nàng nữa.
Liệt Sơn lạnh lùng nói, trong mắt tràn ngập sự khinh thường.
Dịch Thiến hiện tại đã là nhất tinh đấu vương, cả thanh dương môn không có một đệ tử trẻ tuổi nào là đối thủ của nàng ta, một phế vật của Nhạc gia làm sao có thể thắng được nàng, cho dù ba năm xuất hiện kỳ tích thì tốc độ tu luyện của hắn cũng không thể là đối thủ của Dịch Thiến, nhiều nhất cũng chỉ có thể có thực lực đấu sư mà thôi.
- Hôn phu của Dịch Thiến sư muội dáng vẻ cũng không tệ, chỉ đáng tiếc là phế vật.
- Đúng thế, một phế vật mà thôi, các ngươi đoán xem hắn có thể chống nổi một chiêu của Dịch Thiến sư muội không, chỉ là ta cũng bội phục dũng khí của hắn, dám đến đây.
Những đệ tử của Thanh dương môn nhìn Nhạc Thành mà nghị luận.
- Ta biết, Dịch Thiến, động thủ đi.
Nhạc Thành nói với Dịch thiến, trong lòng Nhạc Thành có một chút cảm xúc, chỉ là ánh mắt hắn nhìn Dịch Thiến vô cùng bình tĩnh, giống như là mặt hồ vậy.
Thác Ni Tư và Khiếu Thiên Hổ lùi ở sau người Nhạc Thành, chuyện Nhạc gia bị từ hôn mấy hôm trước bọn họ cũng nghe nói, trong lòng Khiếu Thiên Hổ Thác Ni Tư, Trần Bưu vô cùng kinh ngạc, loại nam nhân này mà cũng bị nữ nhân từ hôn, thật sự là không có thiên lý. Bạn đang đọc truyện được copy tại
- Vậy tại sao trước kia bọn họ lại đính hôn với nhau?
- Nghe nói khi đó bọn họ còn trẻ.
- Kho trách, ta đã nói người này làm sao có thể xứng với Dịch thiến sư muội.
- Vậy còn ước hẹn ba năm với Dịch Thiến sư muội thì sao? Nếu là ta thì ta đã quên nó đi.
- Nếu như bây giờ bên nam không xuất hiện thì phỏng chừng đã bị hù chết.
- Ngươi nói nhỏ thôi, đừng để Dịch Thiến sư muội nghe thấy.
Một số đệ tử Thanh Dương môn bắt đầu nghị luận.
- Dịch Thiến, ta thấy tên tiểu tử Nhạc gia sẽ không tới, ước hẹn ba năm này do hắn nói ra thì hôn ước này cũng có thể tự động giải trừ, chúng ta nên dứt khoát ở đây.
Liệt Sơn nói với Dịch Thiến.
Thần sắc của Dịch Thiến phức tạp nhìn lên bầu trời, hiện tại đã là giữa trưa, có lẽ hắn sẽ thực sự không tới, ước hẹn ba năm trước có lẽ cũng là do hắn thuận miệng nói mà thôi, muốn vãn hồi một chút mặt mũi.
Lúc này mọi người đã chờ đợi đã một canh giờ, cho rằng bên nam sẽ không xuất hiện. Dù sao bị nhà gái từ hôn cũng không phải là một chuyện vinh quang, chứng minh là nhà trai vô dụng mà thôi.
- Dịch Thiến, chúng ta đi thôi, tên tiểu tử Nhạc gia kia xem chừng không dám tới.
Liệt Sơn không nhịn được mà nói với Dịch Thiến.
Dịch Thiến một lần nữa nhìn bầu trời mà nói:
- Được, Liệt sơn hộ pháp chúng ta về thôi.
- Ai nói là ta không đến, chẳng lẽ một Thanh Dương môn nho nhỏ mà Nhạc Thành ta cũng không dám tới sao?
Đúng lúc Dịch Thiến và Liệt sơn định rời khỏi thì trên không trung có năm bóng người xuất hiện, trong đó ba bóng người ngồi trên thảm bay ma pháp, hai người thì sau lưng mọc cánh, năm người nhảy xuống từ không trung.
Nhạc Thành vì không muốn bạo lộ thực lực chân chính của Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng cho nên cho hai con ma thú lục giai này hóa trang thành thực lực đấu vương.
- Tiểu tử ngươi thật sự còn dám tới.
Liệt Sơn kinh ngạc nhìn Nhạc Thành, tiểu tử này xem ra không còn giống với ba năm trước, sắc mặt nhìn bốn người sau lưng hắn cũng biến đổi.
- Hai người đấu hoàng, một người hình như là ma pháp sư cấp năm, một người là tứ phẩm luyện dược sư.
Cảm nhận được bốn người sau lưng Nhạc Thành, Liệt Sơn nghi hoặc những cao thủ này ở bên người Nhạc Thành, chẳng lẽ là cao thủ của Nhạc gia mời đến sao.
- Ta có gì mà không dám tới, ước hẹn ba năm đã đến, tỉ thí làm sao, nói đi.
Nhạc Thành bình tĩnh nhìn Liệt Sơn, ánh mắt chuyển về phía Dịch Thiến, nhìn thấy thân ảnh của Dịch Thiến, Nhạc Thành cũng nhịn không được mà cảm khái.
- Được, quả nhiên ngươi dám tới Thanh Dương môn, ta sẽ cho ngươi toại ý, ngươi nếu như đánh bại Dịch Thiến thì hôn ước các ngươi sẽ được giữ nhưng nếu như Dịch Thiến đánh bại ngươi thì hôn ước sẽ được giải trừ, từ nay về sau không được bám theo nàng nữa.
Liệt Sơn lạnh lùng nói, trong mắt tràn ngập sự khinh thường.
Dịch Thiến hiện tại đã là nhất tinh đấu vương, cả thanh dương môn không có một đệ tử trẻ tuổi nào là đối thủ của nàng ta, một phế vật của Nhạc gia làm sao có thể thắng được nàng, cho dù ba năm xuất hiện kỳ tích thì tốc độ tu luyện của hắn cũng không thể là đối thủ của Dịch Thiến, nhiều nhất cũng chỉ có thể có thực lực đấu sư mà thôi.
- Hôn phu của Dịch Thiến sư muội dáng vẻ cũng không tệ, chỉ đáng tiếc là phế vật.
- Đúng thế, một phế vật mà thôi, các ngươi đoán xem hắn có thể chống nổi một chiêu của Dịch Thiến sư muội không, chỉ là ta cũng bội phục dũng khí của hắn, dám đến đây.
Những đệ tử của Thanh dương môn nhìn Nhạc Thành mà nghị luận.
- Ta biết, Dịch Thiến, động thủ đi.
Nhạc Thành nói với Dịch thiến, trong lòng Nhạc Thành có một chút cảm xúc, chỉ là ánh mắt hắn nhìn Dịch Thiến vô cùng bình tĩnh, giống như là mặt hồ vậy.
Thác Ni Tư và Khiếu Thiên Hổ lùi ở sau người Nhạc Thành, chuyện Nhạc gia bị từ hôn mấy hôm trước bọn họ cũng nghe nói, trong lòng Khiếu Thiên Hổ Thác Ni Tư, Trần Bưu vô cùng kinh ngạc, loại nam nhân này mà cũng bị nữ nhân từ hôn, thật sự là không có thiên lý. Bạn đang đọc truyện được copy tại
/1346
|