- Đi, Khiếu Thiên Hổ, chúng ta xuất phát.
Nhạc Thành mỉm cười nói, sau đó lập tức dẫn Khiếu Thiên Hổ và Thác Ni Tư rời khỏi khách sạn.
- Đại nhân, chúng ta tới nơi nào?
Thác Ni Tư nhìn thấy Nhạc Thành có vẻ không muốn đi về phía Lập Anh Trấn thì hỏi.
- Chúng ta không thiếu thời gian, Nguyên Bảo tông muốn tới Nhạc gia thì chúng ta tiêu diệt Nguyên bảo tông rồi tính.
Trên khuôn mặt Nhạc Thành xuất hiện hàn ý.
Từ đây tới Lập Anh Trấn cần ba ngày, tuy nhiên mình có Khiếu Thiên Hổ thì một ngày là đủ rồi, Nhạc Thành dự định trước hết đi tiêu diệt Nguyên Bảo tông, sau đó sẽ về Nhạc gia.
- Nguyên Bảo tông thật đáng thương…
Thác Ni Tư thở dài một hơi, sau đó theo Nhạc Thành đi tới Nguyên Bảo tông.
Một lát sau ba người đã tới trước cửa của Nguyên Bảo tông, Nhạc Thành cười lạnh mà nói:
- Khiếu Thiên Hổ, Thác Ni Tư, các ngươi trong gòng nửa canh giờ giết tất cả mọi người, tuy nhiên không cần phải đuổi tân giết tuyệt.
-Hiểu rõ.
Khiếu Thiên Hổ và Thác Ni Tư nhanh chóng đi vào trong Nguyên Bảo tông, Nhạc Thành cũng từ từ đi vào theo.
Trước kia Nhạc Thành tới nơi này Nguyên bảo tông vô cùng náo nhiệt, nhưng hôm nay thì một khách đến mua cũng không có.
Khiếu thiên hổ và Thác Ni Tư vừa vào bên trong đã đại khai sát giới, đặc biệt là Khiếu Thiên Hổ, tàn sát người của Nguyên Bảo tông, cao thủ của Nguyên Bảo tông trên cơ bản đã tới Lập Anh trấn, ở bên trong chỉ còn lại một số đại đấu sư, cao nhất là mấy đấu linh, những người này dĩ nhiên không thể là đối thủ của Khiếu Thiên Hổ và Thác Ni Tư.
Ở lầu hai của Nguyên Bảo tông có cất giấu một số vật liệu vầ đan dược, hiện tại đều bị Thác Ni Tư và Khiếu Thiên Hổ trong phen tàn sát hỗn loạn mà không khách khí thu vào giới chỉ của mình.
- A, cứu mạng.
Bên trong liên tục là những tiếng kêu thảm.
Những tiếng thê thảm ở bên trong nguyên bảo tông liên tục phát ra khiến cho những người qua lại chú ý.
- Chủ nhân bên trong đã không còn ai.
Khiếu Thiên Hổ từ tầng thứ tư đi xuống nói với Nhạc Thành.
- Ừ, Thác Ni Tư ngươi lại đây.
Nhạc Thành hỏi, sau đó một số vật giá trị ở trên lầu hai cũng bị Nhạc Thành thu vào.
- Chủ nhân, những thứ đáng giá ở trên đó đều bị tiểu nhân thu lại.
Thác Ni Tư cũng lập tức nói với Nhạc Thành.
- Được, chúng ta đi thôi.
Nhạc Thành thỏa mãn mỉm cười, từ từ đi ra bên ngoài.
- Tại sao có nhiều người như vậy?
Ba người vừa đi ra ngoài thì phát hiện ra ở ngoài của đã đầy người, nhìn thấy ba người đi ra thì đều nhìn bọn họ.
Nhạc Thành cũng không để ý tới bọn họ, hắn lập tức lấy ra một lá bùa to bằng bàn tay, ngưng kết thủ ấn, trên lá bùa liền cuồn cuộn xuất hiện ngọn lửa, Nhạc Thành ném về phía Nguyên Bảo tông, cả Nguyên Bảo tông tràn ngập trong biển lửa.
- Đại nhân, đây là bảo bối gì?
Nhìn thấy lá bùa trong tay của Nhạc Thành, Thác Ni Tư thầm nghĩ, đại nhân mỗi lần ra tay đều là một bảo bối.
- Chúng ta đi thôi.
Nhạc Thành cười nói với Thác Ni Tư và Khiếu Thiên Hổ, sau đó mọi người nhanh chóng rời khỏi đại sảnh.
- Bọn họ là ai vậy, trời ạ, Nguyên Bảo tông là bị bọn họ tiêu diệt sao.
- Nguyên Bảo tông tại sao lại chọc phải ba người này, Nguyên Bảo tông sợ rằng lần này xgo rồi, bọn họ vừa mới đi ra khỏi đây tới Lập Anh Trấn tìm Nhạc gia, ba người này rất có khả năng là người của Nhạc gia.
Không ít người nghị luận, Nguyên Bảo tông bị diệt, ở trong Thất Tinh Thành trở thành một chủ đề nóng bỏng trong những lúc dư trà hậu tửu.
Sau khi ba người Nhạc Thành bỏ đi không bao lâu thì hơn mười người của vội vàng chạy tới cửa lớn của Nguyên Bảo tông, dẫn đầu chính là trưởng lão Vân Kỷ Trung.
- Nguyên Bảo tông xong rồi, kế tiếp chính là Vân gia, Vân Tuyệt Sơn, tên tạp chủng nhà ngươi hại vân gia thê thảm.
Vân Kỷ Trung nhìn thấy đám cháy rực trời của Nguyên Bảo tông thì sải chân bước đi, Nguyên Bảo tông bị thiêu hủy, nhất định là người của Nhạc gia làm.
- Đại nhân, lửa thiêu Nguyên Bảo tông thật là sảng khoái, kế tiếp chúng ta nên làm gì đây?
Thác Ni Tư cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
- Chúng ta không cho người của Nguyên Bảo tông đến Lập Anh Trấn.
Nhạc Thành lần này muốn đối phó trực tiếp với Nguyên Bảo tông.
- Chủ nhân, phía xa xa chính là hơn một trăm người, hẳn là người của Nguyên Bảo tông.
Khiếu Thiên Hổ nhìn phía trước phát hiện người của Nguyên Bảo tông ở chỗ đó thì kêu lên, cùng với Thác Ni tư đuổi kịp đội nhân mã.
- Được rồi, chúng ta xuống đi, đừng để bọn họ phát hiện.
Nhạc Thành nở ra một nụ cười quỷ mịn, hai ngày sau hắn sẽ cho Nguyên Bảo tông biết cái gì gọi là một ngày sống còn dài hơn một năm, dám đối phó với Nhạc gia, phải cho bọn họ cả đời khó quên.
Ba người xuống mặt đất, Khiếu Thiên Hổ khôi phục nhân hình, Nhạc Thành nghĩ nghĩ mà nios:
- Khiếu Thiên Hổ, ngươi lập tức tiến lên phía trước giết hai người có tu vi Đấu vương, nhớ là chỉ giết hai người thôi, sau đó lập tức quay về.
- Tại sao vậy chủ nhân? Một mình ta có thể giết sạch bọn họ.
Kiếu Thiên Hổ nghi hoặc.
- Ngươi làm theo những gì ta nói là được, nhớ kỹ chỉ giết hai đấu vương mà thôi, bọn họ nếu đuổi thì ngươi hãy dùng tốc độ nhanh nhất mà chạy, sau đó dán lá bùa này trên thân. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Nhạc Thành mỉm cười nói, sau đó lập tức dẫn Khiếu Thiên Hổ và Thác Ni Tư rời khỏi khách sạn.
- Đại nhân, chúng ta tới nơi nào?
Thác Ni Tư nhìn thấy Nhạc Thành có vẻ không muốn đi về phía Lập Anh Trấn thì hỏi.
- Chúng ta không thiếu thời gian, Nguyên Bảo tông muốn tới Nhạc gia thì chúng ta tiêu diệt Nguyên bảo tông rồi tính.
Trên khuôn mặt Nhạc Thành xuất hiện hàn ý.
Từ đây tới Lập Anh Trấn cần ba ngày, tuy nhiên mình có Khiếu Thiên Hổ thì một ngày là đủ rồi, Nhạc Thành dự định trước hết đi tiêu diệt Nguyên Bảo tông, sau đó sẽ về Nhạc gia.
- Nguyên Bảo tông thật đáng thương…
Thác Ni Tư thở dài một hơi, sau đó theo Nhạc Thành đi tới Nguyên Bảo tông.
Một lát sau ba người đã tới trước cửa của Nguyên Bảo tông, Nhạc Thành cười lạnh mà nói:
- Khiếu Thiên Hổ, Thác Ni Tư, các ngươi trong gòng nửa canh giờ giết tất cả mọi người, tuy nhiên không cần phải đuổi tân giết tuyệt.
-Hiểu rõ.
Khiếu Thiên Hổ và Thác Ni Tư nhanh chóng đi vào trong Nguyên Bảo tông, Nhạc Thành cũng từ từ đi vào theo.
Trước kia Nhạc Thành tới nơi này Nguyên bảo tông vô cùng náo nhiệt, nhưng hôm nay thì một khách đến mua cũng không có.
Khiếu thiên hổ và Thác Ni Tư vừa vào bên trong đã đại khai sát giới, đặc biệt là Khiếu Thiên Hổ, tàn sát người của Nguyên Bảo tông, cao thủ của Nguyên Bảo tông trên cơ bản đã tới Lập Anh trấn, ở bên trong chỉ còn lại một số đại đấu sư, cao nhất là mấy đấu linh, những người này dĩ nhiên không thể là đối thủ của Khiếu Thiên Hổ và Thác Ni Tư.
Ở lầu hai của Nguyên Bảo tông có cất giấu một số vật liệu vầ đan dược, hiện tại đều bị Thác Ni Tư và Khiếu Thiên Hổ trong phen tàn sát hỗn loạn mà không khách khí thu vào giới chỉ của mình.
- A, cứu mạng.
Bên trong liên tục là những tiếng kêu thảm.
Những tiếng thê thảm ở bên trong nguyên bảo tông liên tục phát ra khiến cho những người qua lại chú ý.
- Chủ nhân bên trong đã không còn ai.
Khiếu Thiên Hổ từ tầng thứ tư đi xuống nói với Nhạc Thành.
- Ừ, Thác Ni Tư ngươi lại đây.
Nhạc Thành hỏi, sau đó một số vật giá trị ở trên lầu hai cũng bị Nhạc Thành thu vào.
- Chủ nhân, những thứ đáng giá ở trên đó đều bị tiểu nhân thu lại.
Thác Ni Tư cũng lập tức nói với Nhạc Thành.
- Được, chúng ta đi thôi.
Nhạc Thành thỏa mãn mỉm cười, từ từ đi ra bên ngoài.
- Tại sao có nhiều người như vậy?
Ba người vừa đi ra ngoài thì phát hiện ra ở ngoài của đã đầy người, nhìn thấy ba người đi ra thì đều nhìn bọn họ.
Nhạc Thành cũng không để ý tới bọn họ, hắn lập tức lấy ra một lá bùa to bằng bàn tay, ngưng kết thủ ấn, trên lá bùa liền cuồn cuộn xuất hiện ngọn lửa, Nhạc Thành ném về phía Nguyên Bảo tông, cả Nguyên Bảo tông tràn ngập trong biển lửa.
- Đại nhân, đây là bảo bối gì?
Nhìn thấy lá bùa trong tay của Nhạc Thành, Thác Ni Tư thầm nghĩ, đại nhân mỗi lần ra tay đều là một bảo bối.
- Chúng ta đi thôi.
Nhạc Thành cười nói với Thác Ni Tư và Khiếu Thiên Hổ, sau đó mọi người nhanh chóng rời khỏi đại sảnh.
- Bọn họ là ai vậy, trời ạ, Nguyên Bảo tông là bị bọn họ tiêu diệt sao.
- Nguyên Bảo tông tại sao lại chọc phải ba người này, Nguyên Bảo tông sợ rằng lần này xgo rồi, bọn họ vừa mới đi ra khỏi đây tới Lập Anh Trấn tìm Nhạc gia, ba người này rất có khả năng là người của Nhạc gia.
Không ít người nghị luận, Nguyên Bảo tông bị diệt, ở trong Thất Tinh Thành trở thành một chủ đề nóng bỏng trong những lúc dư trà hậu tửu.
Sau khi ba người Nhạc Thành bỏ đi không bao lâu thì hơn mười người của vội vàng chạy tới cửa lớn của Nguyên Bảo tông, dẫn đầu chính là trưởng lão Vân Kỷ Trung.
- Nguyên Bảo tông xong rồi, kế tiếp chính là Vân gia, Vân Tuyệt Sơn, tên tạp chủng nhà ngươi hại vân gia thê thảm.
Vân Kỷ Trung nhìn thấy đám cháy rực trời của Nguyên Bảo tông thì sải chân bước đi, Nguyên Bảo tông bị thiêu hủy, nhất định là người của Nhạc gia làm.
- Đại nhân, lửa thiêu Nguyên Bảo tông thật là sảng khoái, kế tiếp chúng ta nên làm gì đây?
Thác Ni Tư cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
- Chúng ta không cho người của Nguyên Bảo tông đến Lập Anh Trấn.
Nhạc Thành lần này muốn đối phó trực tiếp với Nguyên Bảo tông.
- Chủ nhân, phía xa xa chính là hơn một trăm người, hẳn là người của Nguyên Bảo tông.
Khiếu Thiên Hổ nhìn phía trước phát hiện người của Nguyên Bảo tông ở chỗ đó thì kêu lên, cùng với Thác Ni tư đuổi kịp đội nhân mã.
- Được rồi, chúng ta xuống đi, đừng để bọn họ phát hiện.
Nhạc Thành nở ra một nụ cười quỷ mịn, hai ngày sau hắn sẽ cho Nguyên Bảo tông biết cái gì gọi là một ngày sống còn dài hơn một năm, dám đối phó với Nhạc gia, phải cho bọn họ cả đời khó quên.
Ba người xuống mặt đất, Khiếu Thiên Hổ khôi phục nhân hình, Nhạc Thành nghĩ nghĩ mà nios:
- Khiếu Thiên Hổ, ngươi lập tức tiến lên phía trước giết hai người có tu vi Đấu vương, nhớ là chỉ giết hai người thôi, sau đó lập tức quay về.
- Tại sao vậy chủ nhân? Một mình ta có thể giết sạch bọn họ.
Kiếu Thiên Hổ nghi hoặc.
- Ngươi làm theo những gì ta nói là được, nhớ kỹ chỉ giết hai đấu vương mà thôi, bọn họ nếu đuổi thì ngươi hãy dùng tốc độ nhanh nhất mà chạy, sau đó dán lá bùa này trên thân. Bạn đang đọc truyện được copy tại
/1346
|