Vì vậy, cô liền dốc sức phát huy tinh cách quen thuộc vốn có. Khoác lên cánh tay Sở Niệm, nói muốn mang cô đi ăn gì đó.
Sở Niệm có chút cạn lời, Hoa Lệ nhiệt tình như vậy, cô thật sự không quen. Nhưng ngại cô ấy là em gái của Thương Sùng, cho nên không tiện từ chối, chỉ có thể vừa để Hoa Lệ kéo đi về phía trước, vừa quay đầu cầu cứu Thương Sùng.
Đứng nguyên tại chỗ, lúc này Thương Sùng cũng rất là đau đầu, chẳng phải anh đã dặn Tiểu Hắc là phải ngăn cản Hoa Lệ sao? Không nói tiếng nào đã xuất hiện ở trước mặt mình cũng thôi đi, bây giờ còn đoạt mất bạn gái anh, đây là ý gì chứ?
Bước nhanh qua kéo Sở Niệm về bên cạnh mình, Thương Sùng ngừng lại, nhìn nhìn xung quanh, giống như là đang tìm kiếm cái gì. Một lúc sau, anh mở miệng hỏi: Cẩm Mặc đâu? Cậu ta không đến cùng em sao?
Cẩm Mặc là tên thật của Tiểu Hắc. Lúc trước sau khi Thương Sùng cứu Cẩm Mặc đang hấp hối, thân yêu của nó liền hóa thành một làn khói đen. Bởi vì không muốn để kẻ thù lúc trước tìm được mình, cho nên sửa lại tên, gọi là Tiểu Hắc.
Hiện tại, nó cũng đã biến hóa thành người, hơn nữa Sở Niệm còn ở bên cạnh, cho nên lần này Thương Sùng không hề nghĩ ngợi, gọi thẳng tên gốc của nó.
Không đến, em kêu anh ấy đợi chúng ta trong quán ăn.
Hoa Lệ nghĩ đến quán cơm hải sản kia, cái miệng nhỏ nhắn không nhịn được liền chép vài cái, không chút khách khí kéo lấy cánh tay khác của Sở Niệm, nói: Anh hai, nếu anh không muốn đi ăn cơm thì em và Sở Niệm sẽ đi. Dù sao em còn nhiều lời muốn nói với cô ấy, hữu nghị nhắc nhở, đều là về anh đấy~.
... ....
Bị kẹp ở giữa, Sở Niệm có chút nghẹn lời, lần đầu tiên cô phát hiện mình bị túm tay như vậy, lại có thể khiến cho một cô gái mới gặp lần đầu đã túm chặt mãi không tha!
Cô do dự nhìn Thương Sùng, sau đó lại nhìn đôi tay đang kéo cánh tay trái của mình, hồi lâu sau mới mở miệng nói: Cùng đi đi, coi như là đón gió tẩy trần cho em gái anh.
Thương Sùng bất đắc dĩ gật đầu, bởi vì Hoa Lệ nói ngồi trên xe hơi sẽ không biết đường, cho nên anh đành phải đi theo sau hai cô gái đến quán ăn.
Đi không biết bao lâu, cuối cùng cũng tới đích. Đang trò chuyện với Sở Niệm, Hoa Lệ nhìn thấy bóng dáng
Sở Niệm có chút cạn lời, Hoa Lệ nhiệt tình như vậy, cô thật sự không quen. Nhưng ngại cô ấy là em gái của Thương Sùng, cho nên không tiện từ chối, chỉ có thể vừa để Hoa Lệ kéo đi về phía trước, vừa quay đầu cầu cứu Thương Sùng.
Đứng nguyên tại chỗ, lúc này Thương Sùng cũng rất là đau đầu, chẳng phải anh đã dặn Tiểu Hắc là phải ngăn cản Hoa Lệ sao? Không nói tiếng nào đã xuất hiện ở trước mặt mình cũng thôi đi, bây giờ còn đoạt mất bạn gái anh, đây là ý gì chứ?
Bước nhanh qua kéo Sở Niệm về bên cạnh mình, Thương Sùng ngừng lại, nhìn nhìn xung quanh, giống như là đang tìm kiếm cái gì. Một lúc sau, anh mở miệng hỏi: Cẩm Mặc đâu? Cậu ta không đến cùng em sao?
Cẩm Mặc là tên thật của Tiểu Hắc. Lúc trước sau khi Thương Sùng cứu Cẩm Mặc đang hấp hối, thân yêu của nó liền hóa thành một làn khói đen. Bởi vì không muốn để kẻ thù lúc trước tìm được mình, cho nên sửa lại tên, gọi là Tiểu Hắc.
Hiện tại, nó cũng đã biến hóa thành người, hơn nữa Sở Niệm còn ở bên cạnh, cho nên lần này Thương Sùng không hề nghĩ ngợi, gọi thẳng tên gốc của nó.
Không đến, em kêu anh ấy đợi chúng ta trong quán ăn.
Hoa Lệ nghĩ đến quán cơm hải sản kia, cái miệng nhỏ nhắn không nhịn được liền chép vài cái, không chút khách khí kéo lấy cánh tay khác của Sở Niệm, nói: Anh hai, nếu anh không muốn đi ăn cơm thì em và Sở Niệm sẽ đi. Dù sao em còn nhiều lời muốn nói với cô ấy, hữu nghị nhắc nhở, đều là về anh đấy~.
... ....
Bị kẹp ở giữa, Sở Niệm có chút nghẹn lời, lần đầu tiên cô phát hiện mình bị túm tay như vậy, lại có thể khiến cho một cô gái mới gặp lần đầu đã túm chặt mãi không tha!
Cô do dự nhìn Thương Sùng, sau đó lại nhìn đôi tay đang kéo cánh tay trái của mình, hồi lâu sau mới mở miệng nói: Cùng đi đi, coi như là đón gió tẩy trần cho em gái anh.
Thương Sùng bất đắc dĩ gật đầu, bởi vì Hoa Lệ nói ngồi trên xe hơi sẽ không biết đường, cho nên anh đành phải đi theo sau hai cô gái đến quán ăn.
Đi không biết bao lâu, cuối cùng cũng tới đích. Đang trò chuyện với Sở Niệm, Hoa Lệ nhìn thấy bóng dáng
/535
|