Tiểu Hắc có chút bận tâm, nhưng cũng không kịp hỏi liền biến mất ở trong phòng khách. Một tiếng sau, nó mang linh hồn trở về đút vào miệng Thương Sùng, sau đó lấy chiếc ly tràn đầy máu mới, đưa tới trước mặt anh.
Ăn oán linh, Thương Sùng đã thoải mái hơn, lấy chiếc nhẫn ở trong túi ra, đeo vào ngón tay lần nữa. Anh tiếp nhận ly rượu, nhẹ nhàng lắc lắc chất lỏng đặc sệt bên trong ly.
Anh nhìn Tiểu Hắc, hỏi: Những ngày qua sống tốt không?
Chấm đen nhỏ gật đầu, luôn cung kính đứng ở một bên.
Hoa Lệ sao rồi? Có phải vẫn dính lấy mi muốn kết hôn không? Thương Sùng nhấp một ngụm chất lỏng trong ly, khóe môi thoáng qua ý trêu chọc.
... ....Vâng.
Nghĩ đến lần này, lúc mình gần đi, con mèo cái kia quấn chặt lấy, mặt Tiểu Hắc không khỏi tối sầm.
Kết hôn cũng tốt, dù sao mi cũng trưởng thành rồi.
Chủ nhân, ngài đừng trêu chọc tôi. –l..,,..e,,uuu,,,do.....nnn=====Ngài cũng biết tính của Hoa Lệ đấy, nếu sau này tôi tìm một con mèo cái khác, bà chằn kia chắc chắn sẽ tức ra mặt.
Thương Sùng nở nụ cười, đáp: Vậy mi liền cưới nó đi, không được sao?
Làm sao có thể, dù gì tôi cũng là Miêu Vương, không có tam thê tứ thiếp, sẽ bị những con mèo khác chê cười. Tiểu Hắc cong miệng, đáp.
Lại nói bây giờ Hoa Lệ người ta cũng hóa thành người rồi, chờ thêm một thời gian ngắn, cô ấy chơi đủ rồi, sẽ không quấn lấy tôi nữa.
Như là nghĩ tới điều gì, Tiểu Hắc nhíu mày nhìn về phía Thương Sùng.
Chủ nhân, Hoa Lệ đã tới Mộ Thành rồi. Tạm thời tôi vẫn chưa tìm được cô ấy, tôi nghĩ.....Lần này cô ấy tới đây là vì gặp được ngài.
Thương Sùng rất bất đắc dĩ, lúc Hoa Lệ là mèo đã rất thích gần mình rồi, giờ nếu biến thành người mà nói, chẳng phải là càng khó chơi sao?
Chưa nói đến trên người nó có yêu khí, bị Sở Niệm thấy được sẽ có phản ứng gì. Chỉ dựa vào nó quấn lấy mình như vậy, trên mặt cô sẽ xuất hiện cảm xúc gi, Thương Sùng vừa nghĩ tới liền đau đầu.
Vuốt vuốt huyệt thái dương đã căng nhức ngay từ lúc bắt đầu, Thương Sùng thở dài.
Mi vào ám thất cầm một sợi dây chuyền ra, tìm được Hoa Lệ liền bảo nó đeo vào, sau đó đưa nó trở về.
Ăn oán linh, Thương Sùng đã thoải mái hơn, lấy chiếc nhẫn ở trong túi ra, đeo vào ngón tay lần nữa. Anh tiếp nhận ly rượu, nhẹ nhàng lắc lắc chất lỏng đặc sệt bên trong ly.
Anh nhìn Tiểu Hắc, hỏi: Những ngày qua sống tốt không?
Chấm đen nhỏ gật đầu, luôn cung kính đứng ở một bên.
Hoa Lệ sao rồi? Có phải vẫn dính lấy mi muốn kết hôn không? Thương Sùng nhấp một ngụm chất lỏng trong ly, khóe môi thoáng qua ý trêu chọc.
... ....Vâng.
Nghĩ đến lần này, lúc mình gần đi, con mèo cái kia quấn chặt lấy, mặt Tiểu Hắc không khỏi tối sầm.
Kết hôn cũng tốt, dù sao mi cũng trưởng thành rồi.
Chủ nhân, ngài đừng trêu chọc tôi. –l..,,..e,,uuu,,,do.....nnn=====Ngài cũng biết tính của Hoa Lệ đấy, nếu sau này tôi tìm một con mèo cái khác, bà chằn kia chắc chắn sẽ tức ra mặt.
Thương Sùng nở nụ cười, đáp: Vậy mi liền cưới nó đi, không được sao?
Làm sao có thể, dù gì tôi cũng là Miêu Vương, không có tam thê tứ thiếp, sẽ bị những con mèo khác chê cười. Tiểu Hắc cong miệng, đáp.
Lại nói bây giờ Hoa Lệ người ta cũng hóa thành người rồi, chờ thêm một thời gian ngắn, cô ấy chơi đủ rồi, sẽ không quấn lấy tôi nữa.
Như là nghĩ tới điều gì, Tiểu Hắc nhíu mày nhìn về phía Thương Sùng.
Chủ nhân, Hoa Lệ đã tới Mộ Thành rồi. Tạm thời tôi vẫn chưa tìm được cô ấy, tôi nghĩ.....Lần này cô ấy tới đây là vì gặp được ngài.
Thương Sùng rất bất đắc dĩ, lúc Hoa Lệ là mèo đã rất thích gần mình rồi, giờ nếu biến thành người mà nói, chẳng phải là càng khó chơi sao?
Chưa nói đến trên người nó có yêu khí, bị Sở Niệm thấy được sẽ có phản ứng gì. Chỉ dựa vào nó quấn lấy mình như vậy, trên mặt cô sẽ xuất hiện cảm xúc gi, Thương Sùng vừa nghĩ tới liền đau đầu.
Vuốt vuốt huyệt thái dương đã căng nhức ngay từ lúc bắt đầu, Thương Sùng thở dài.
Mi vào ám thất cầm một sợi dây chuyền ra, tìm được Hoa Lệ liền bảo nó đeo vào, sau đó đưa nó trở về.
/535
|