Thương Sùng đã nói tới như vậy rồi, rúc người trong chăn Sở Niệm chỉ còn cach thở dài, đúng là không còn cách gì khác.
Trề môi, Sở Niệm lần đầu tiên ghét mưa như vậy!
Thôi, dù sao cũng đã trễ như vậy mà còn bắt Thương Sùng chạy tới chạy lui cũng không tiện. Chỉ có một đêm mà thôi, ngủ cái là hết đêm.
Hai người không có cách nào gặp nhau để tâm sự, chỉ nói vài câu linh tinh rồi cúp máy.
Sở Niệm ngủ thiếp đi lúc nào không biết, nhưng khi mở mắt ra không nghe thấy tiếng mưa làm cô không nhịn được mà cong môi cười.
Thời tiết tốt như vậy mà ngủ nướng thì đúng là đáng tiếc, nhất là trong lúc cô đang muốn gặp Thương Sùng đến vậy.
Tắm rửa sạch sẽ xong, thay quần áo, bỗng trong đầu Sờ Niệm bỗng bật ra một ý tưởng.
Dù sao thì đều là muốn gặp nhau, ai đi tìm ai cũng vậy mà, nên cô không gọi cho Thương Sùng mà cầm lấy túi đi ra khỏi cửa.
Giống như lần đầu tiên đến nhà Thương Sùng vào buổi sáng, Sở Niệm mua đồ ăn sáng rồi bắt xe đi tới nhà Thương Sùng.
Quen chân đi qua hoa viên bỗng có một thân ảnh xinh đẹp hấp dẫn ánh nhìn của Sở Niệm.
Cô gái kia thật xinh đẹp, bộ váy liền làm cả thân hình như bừng sáng. Mái tóc đen quăn dài thả phía sau lưng như thác nước, vừa có chút lười biếng, vừa gợi cảm, lại vừa không chê vào đâu được.
Nhưng mà… Cô ta biết mình sao? Sao cứ dùng ánh mắt này mà nhìn mình nhỉ?
Trề môi, Sở Niệm lần đầu tiên ghét mưa như vậy!
Thôi, dù sao cũng đã trễ như vậy mà còn bắt Thương Sùng chạy tới chạy lui cũng không tiện. Chỉ có một đêm mà thôi, ngủ cái là hết đêm.
Hai người không có cách nào gặp nhau để tâm sự, chỉ nói vài câu linh tinh rồi cúp máy.
Sở Niệm ngủ thiếp đi lúc nào không biết, nhưng khi mở mắt ra không nghe thấy tiếng mưa làm cô không nhịn được mà cong môi cười.
Thời tiết tốt như vậy mà ngủ nướng thì đúng là đáng tiếc, nhất là trong lúc cô đang muốn gặp Thương Sùng đến vậy.
Tắm rửa sạch sẽ xong, thay quần áo, bỗng trong đầu Sờ Niệm bỗng bật ra một ý tưởng.
Dù sao thì đều là muốn gặp nhau, ai đi tìm ai cũng vậy mà, nên cô không gọi cho Thương Sùng mà cầm lấy túi đi ra khỏi cửa.
Giống như lần đầu tiên đến nhà Thương Sùng vào buổi sáng, Sở Niệm mua đồ ăn sáng rồi bắt xe đi tới nhà Thương Sùng.
Quen chân đi qua hoa viên bỗng có một thân ảnh xinh đẹp hấp dẫn ánh nhìn của Sở Niệm.
Cô gái kia thật xinh đẹp, bộ váy liền làm cả thân hình như bừng sáng. Mái tóc đen quăn dài thả phía sau lưng như thác nước, vừa có chút lười biếng, vừa gợi cảm, lại vừa không chê vào đâu được.
Nhưng mà… Cô ta biết mình sao? Sao cứ dùng ánh mắt này mà nhìn mình nhỉ?
/535
|