“Có ý tứ gì?” Tử Lam Sam nhíu mày, tròng mắt tím đậm nhìn thẳng Ngôn Thanh Chi xuất hiện một tia kinh ngạc.
Ả đưa tay chỉ hai người một nam một nữ phía trên, giọng âm lãnh mà nói: “Ngươi là muốn vì bọn họ, cùng ta đối địch?”
Ngôn Thanh Chi nhếch mép, không nóng không lạnh mà nhìn Tử Lam Sam đang chất vấn chính mình, nói: “Ta đã nói qua, ngươi nếu tới uống rượu mừng, ta Ngôn Thanh Chi hoan nghênh. Nhưng là nếu ngươi là tới chỗ này quấy rối, ta đây cũng sẽ không ngồi yên không nhìn đến, để cho ngươi xằng bậy.”
Quay đầu nhìn Thương Sùng vẫn đang đứng đó bình tĩnh nhìn, Ngôn Thanh Chi hơi hơi gật đầu, tiếp tục nói: “Bọn họ hai người là ta thỉnh đến nơi đây, cho nên mặc kệ như thế nào, ta đều sẽ không cho ai đụng vào họ.”
“Tử Lam Sam, ý tứ ta, ngươi hiểu chưa?”
Lúc này đây nghe Ngôn Thanh Chi gọi mình không phải bằng cái tên Liễu thị đã quen mà trực tiếp gọi tên thật của ả, Tử Lam Sam có ngốc cũng không đến mức là đến bây giờ còn không rõ ý tứ trong lời nói của hắn, cùng với hắn đã xác minh rõ lập trường.
Tuy rằng chính mình trước nay đều không có đem văn nhược thư sinh này để vào mắt, nhưng ngay giây phút này đây, nàng vẫn rành mạch cảm nhận được người nam nhân này trên người phát ra khí vừa lạnh lẽo vừa nhẹ nhàng.
Nắm chặt song quyền, Tử Lam Sam hận không thể đập tan lời nói của gã. Mắt đen biến tím, nháy mắt khí thế giương cung bạt kiếm. “Nếu ta hôm nay muốn động thì sao?!”
Ngôn Thanh Chi cười nhạo một tiếng, không chút nào để ý mà nhún hai vai. Sau đó nhìn thẳng vào hai mắt Tử Lam Sam, gằn từng chữ một, không có chút nào do dự mà trả lời: “Vậy chỉ có cách đánh ngã ta rồi tính tiếp.”
“Tu vi ngươi đúng là cao hơn ta một chút, nhưng mà Tử Lam Sam ngươi cũng đừng quên, ngươi hiện đang ở trong lãnh địa của ta.”
Liên lí tinh tinh phách không chỉ khiến gã trở thành thụ yêu bất lão bất hủ, mà còn cho hắn có khả năng biến hóa ảo cảnh tùy ý.
Trước kia hắn thực sự không có nghĩ tới cùng quỷ tiên sẽ có động thủ quyết đấu, nếu chỉ là đơn thuần dựa tu vi cùng năng lực mà nói, hắn Ngôn Thanh Chi cũng đích xác chỉ có không đến 50% phần thắng.
Chính là…… nếu hắn tự mình dựng ra ảo cảnh trong lúc động thủ, như vậy….
… Chậc chậc chậc, ai sẽ thắng, ai sẽ thua, thật đúng là không nhất định.
Tốt xấu cũng là thụ yêu có 500 năm linh lực, nàng Tử Lam Sam thật cho rằng chính mình là quả hồng mềm, muốn dẫm là có thể dẫm sao?!
Đầu tiên là bị vũ nhục bởi một nha đầu không bằng ngón tay mình, rồi giờ thì… ngay cả thư sinh luôn ôn tồn lễ độ bên mình dám cảnh cáo mình.
Ả đưa tay chỉ hai người một nam một nữ phía trên, giọng âm lãnh mà nói: “Ngươi là muốn vì bọn họ, cùng ta đối địch?”
Ngôn Thanh Chi nhếch mép, không nóng không lạnh mà nhìn Tử Lam Sam đang chất vấn chính mình, nói: “Ta đã nói qua, ngươi nếu tới uống rượu mừng, ta Ngôn Thanh Chi hoan nghênh. Nhưng là nếu ngươi là tới chỗ này quấy rối, ta đây cũng sẽ không ngồi yên không nhìn đến, để cho ngươi xằng bậy.”
Quay đầu nhìn Thương Sùng vẫn đang đứng đó bình tĩnh nhìn, Ngôn Thanh Chi hơi hơi gật đầu, tiếp tục nói: “Bọn họ hai người là ta thỉnh đến nơi đây, cho nên mặc kệ như thế nào, ta đều sẽ không cho ai đụng vào họ.”
“Tử Lam Sam, ý tứ ta, ngươi hiểu chưa?”
Lúc này đây nghe Ngôn Thanh Chi gọi mình không phải bằng cái tên Liễu thị đã quen mà trực tiếp gọi tên thật của ả, Tử Lam Sam có ngốc cũng không đến mức là đến bây giờ còn không rõ ý tứ trong lời nói của hắn, cùng với hắn đã xác minh rõ lập trường.
Tuy rằng chính mình trước nay đều không có đem văn nhược thư sinh này để vào mắt, nhưng ngay giây phút này đây, nàng vẫn rành mạch cảm nhận được người nam nhân này trên người phát ra khí vừa lạnh lẽo vừa nhẹ nhàng.
Nắm chặt song quyền, Tử Lam Sam hận không thể đập tan lời nói của gã. Mắt đen biến tím, nháy mắt khí thế giương cung bạt kiếm. “Nếu ta hôm nay muốn động thì sao?!”
Ngôn Thanh Chi cười nhạo một tiếng, không chút nào để ý mà nhún hai vai. Sau đó nhìn thẳng vào hai mắt Tử Lam Sam, gằn từng chữ một, không có chút nào do dự mà trả lời: “Vậy chỉ có cách đánh ngã ta rồi tính tiếp.”
“Tu vi ngươi đúng là cao hơn ta một chút, nhưng mà Tử Lam Sam ngươi cũng đừng quên, ngươi hiện đang ở trong lãnh địa của ta.”
Liên lí tinh tinh phách không chỉ khiến gã trở thành thụ yêu bất lão bất hủ, mà còn cho hắn có khả năng biến hóa ảo cảnh tùy ý.
Trước kia hắn thực sự không có nghĩ tới cùng quỷ tiên sẽ có động thủ quyết đấu, nếu chỉ là đơn thuần dựa tu vi cùng năng lực mà nói, hắn Ngôn Thanh Chi cũng đích xác chỉ có không đến 50% phần thắng.
Chính là…… nếu hắn tự mình dựng ra ảo cảnh trong lúc động thủ, như vậy….
… Chậc chậc chậc, ai sẽ thắng, ai sẽ thua, thật đúng là không nhất định.
Tốt xấu cũng là thụ yêu có 500 năm linh lực, nàng Tử Lam Sam thật cho rằng chính mình là quả hồng mềm, muốn dẫm là có thể dẫm sao?!
Đầu tiên là bị vũ nhục bởi một nha đầu không bằng ngón tay mình, rồi giờ thì… ngay cả thư sinh luôn ôn tồn lễ độ bên mình dám cảnh cáo mình.
/535
|