Khi người dẫn chương trình thốt ra ba chữ "Triệu Mộng Nhã” thì tất cả mọi người đều xôn xao.
Độ nổi tiếng của Triệu Mộng Nhã chắc chắn không thua kém bất cứ ai ở đây, và họ cũng chưa từng nghe nói cô ta xuất hiện ở lễ khai trương của bất kỳ công ty nào.
Rất nhiều người háo hức muốn nhìn thấy dung nhan của cô ta, tất nhiên bao gồm cả một số người bên phía Tô Thiếu Uy, họ cũng hào hứng khi nghe đến tên ngôi sao lớn, thậm chí một số người thiếu tố chất còn đứng trên ghế cao.
Nhón chân muốn nhìn Triệu Mộng Nhã, giống như những fan không mua được vé xem concert chỉ có thể đứng ngoài xa ngắm nhìn vậy.
"Ôi, Triệu Mộng Nhã còn tới nữa, đây không phải ai cũng mời được đâu, hay chúng ta cũng sang xem nhỉ?" Đã có người trong đám đông bắt đầu ồn ào.
Hầu hết mọi người đều quên mất hôm nay họ đến dự lễ khai trương công ty của Tô Thiếu Uy, nhưng lại nhớ thương công ty đầu tư Vũ Lộ và Triệu Mộng Nhã.
Lúc này, trên mặt Tô Nhạc Luân có biểu cảm rất phức tạp, ông ta cũng không biết phải làm thế nào. Có lễ bây giờ trong lòng ông ta cảm thấy vô cùng hối hận, nhưng cũng rất rối rắm.
Dù người ta phát triển tốt đến đâu thì có thể làm gì chứ? Xét đến cùng Tô Vũ vẫn không phải con ruột của ông ta, đó vẫn luôn là một điểm mấu chốt băn khoăn trong lòng Tô Nhạc Luân.
"Sao cô ấy lại tới đây?" Đứng chờ trên hậu trường, Mã Hiểu Lộ cũng rất bất ngờ khi nghe tên Triệu Mộng Nhã.
Tô Vũ nhún vai nói: "Đừng nhìn anh, thật sự không phải anh sắp xếp đâu, có thể cô ấy muốn tạo bất ngờ cho em thôi."
Mã Hiểu Lộ nhìn Tô Vũ rồi chun mũi, đột ngột lao vào lòng anh, cọ cọ đầu vào ngực anh và thì thầm: "Cảm ơn anh!"
Sự xuất hiện của Triệu Mộng Nhã quả thật là một niềm vui bất ngờ, nhưng Mã Hiểu Lộ biết, niềm vui bất ngờ thực sự đang đứng trước mặt cô.
Sự xuất hiện của Tô Vũ đã mang lại cho cô quá nhiều niềm vui bất ngờ như mơ, trong lòng Mã Hiểu Lộ, Tô Vũ là người không bao giờ đem cảm xúc tiêu cực đến với cô, là người hoàn toàn đáng tin cậy.
Trong vài phút Triệu Mộng Nhã phát biểu trên sân khấu, dưới khán đài vang lên những tràng pháo tay ngân vang như sấm.
Trong khi đó, Mã Hiểu Lộ vùi đầu vào ngực Tô Vũ, lắng nghe nhịp tim đầy nhịp điệu của anh, tận hưởng khoảnh khắc yên bình chỉ dành riêng cho cô.
Độ nổi tiếng của Triệu Mộng Nhã chắc chắn không thua kém bất cứ ai ở đây, và họ cũng chưa từng nghe nói cô ta xuất hiện ở lễ khai trương của bất kỳ công ty nào.
Rất nhiều người háo hức muốn nhìn thấy dung nhan của cô ta, tất nhiên bao gồm cả một số người bên phía Tô Thiếu Uy, họ cũng hào hứng khi nghe đến tên ngôi sao lớn, thậm chí một số người thiếu tố chất còn đứng trên ghế cao.
Nhón chân muốn nhìn Triệu Mộng Nhã, giống như những fan không mua được vé xem concert chỉ có thể đứng ngoài xa ngắm nhìn vậy.
"Ôi, Triệu Mộng Nhã còn tới nữa, đây không phải ai cũng mời được đâu, hay chúng ta cũng sang xem nhỉ?" Đã có người trong đám đông bắt đầu ồn ào.
Hầu hết mọi người đều quên mất hôm nay họ đến dự lễ khai trương công ty của Tô Thiếu Uy, nhưng lại nhớ thương công ty đầu tư Vũ Lộ và Triệu Mộng Nhã.
Lúc này, trên mặt Tô Nhạc Luân có biểu cảm rất phức tạp, ông ta cũng không biết phải làm thế nào. Có lễ bây giờ trong lòng ông ta cảm thấy vô cùng hối hận, nhưng cũng rất rối rắm.
Dù người ta phát triển tốt đến đâu thì có thể làm gì chứ? Xét đến cùng Tô Vũ vẫn không phải con ruột của ông ta, đó vẫn luôn là một điểm mấu chốt băn khoăn trong lòng Tô Nhạc Luân.
"Sao cô ấy lại tới đây?" Đứng chờ trên hậu trường, Mã Hiểu Lộ cũng rất bất ngờ khi nghe tên Triệu Mộng Nhã.
Tô Vũ nhún vai nói: "Đừng nhìn anh, thật sự không phải anh sắp xếp đâu, có thể cô ấy muốn tạo bất ngờ cho em thôi."
Mã Hiểu Lộ nhìn Tô Vũ rồi chun mũi, đột ngột lao vào lòng anh, cọ cọ đầu vào ngực anh và thì thầm: "Cảm ơn anh!"
Sự xuất hiện của Triệu Mộng Nhã quả thật là một niềm vui bất ngờ, nhưng Mã Hiểu Lộ biết, niềm vui bất ngờ thực sự đang đứng trước mặt cô.
Sự xuất hiện của Tô Vũ đã mang lại cho cô quá nhiều niềm vui bất ngờ như mơ, trong lòng Mã Hiểu Lộ, Tô Vũ là người không bao giờ đem cảm xúc tiêu cực đến với cô, là người hoàn toàn đáng tin cậy.
Trong vài phút Triệu Mộng Nhã phát biểu trên sân khấu, dưới khán đài vang lên những tràng pháo tay ngân vang như sấm.
Trong khi đó, Mã Hiểu Lộ vùi đầu vào ngực Tô Vũ, lắng nghe nhịp tim đầy nhịp điệu của anh, tận hưởng khoảnh khắc yên bình chỉ dành riêng cho cô.
/314
|