Người đại diện kia đứng chắn trước mặt Triệu Mộng Nhã, nói với máy quay: “Mọi người, ngại quá, hôm nay Triệu Mộng Nhã hơi mệt mỏi, không tiện trả lời các câu hỏi của các bạn. Về những chuyện hôm nay, sau này sẽ có thông báo chính thức để làm rõ.”
Nói xong, người đại diễn dẫn Triệu Mộng Nhã ra khỏi đám đông, đi thẳng vào phòng nghỉ ở hậu trường.
Còn các phóng viên bên ngoài như bắt được tin nóng, ai cũng mong có được thông tin độc quyền, thậm chí không ít người đã bắt đầu bịa chuyện trong đầu, vì họ cần thu hút sự chú ý, điển hình là xem náo nhiệt chứ không sợ việc lớn, dường như việc moi móc đời tư người khác trong mắt họ là vinh quang vô đối.
Còn người kích động nhất là các fan, một số rất phẫn nộ, vì họ mong chờ rất nhiều ở bộ phim Hoàng Phi Đại Minh, rất nhiều người xem phim vì Triệu Mộng Nhã, giờ cô ta đột ngột rút lui khiến họ rất thất vọng.
Một số fan trẻ tuổi, ôm nhau khóc lóc, họ sợ rằng sau này sẽ không còn thấy tác phẩm mới của Triệu Mộng Nhã nữa.
"Ông nội, chuyện gì thế này? Sao bỗng nhiên hỗn loạn thế, có phải Triệu Mộng Nhã sẽ không đóng phim nữa không?" Vì không có nhiều người ồn ào như bên ngoài, mặc dù Thiện Vũ Băng cũng là fan cuồng nhưng không kích động như những người kia.
Lúc này, buổi họp báo phát sóng trực tiếp bị chuyển sang quảng cáo.
Thực ra, Thiện Bản Thanh không quan tâm lắm đến tất cả điều này. Đối với ông ấy, Triệu Mộng Nhã chỉ là một diễn viên hài kịch trên màn ảnh thôi. Thiện Vũ Băng thích cũng không sao, ông ấy chỉ không muốn đưa đến bất kỳ năng lượng tiêu cực nào với Thiện Vũ Băng.
"Cháu đừng lo, có lẽ đây chỉ là một chiêu trò kinh doanh thôi, chút nữa ông đi cùng con gặp cô ấy, không phải sẽ biết thôi sao." Thiện Bản Thanh vỗ vỗ đầu Thiện Vũ Băng.
Thiện Vũ Băng có vẻ không muốn chờ đợi một giây nào nữa, quay lại chu cái miệng nhỏ xinh nói: "Không, cháu muốn đi ngay bây giờ."
"Ừ được rồi, bây giờ đi luôn." Thiện Bản Thanh ôm vai Thiện Vũ Băng, hai ông cháu cùng rời khỏi phòng chờ.
“Triệu Mộng Nhã, chị biết em đang nghĩ gì, tôi cũng đã nói với em rồi, chuyện này không thể vội vã, phải từ từ, với vị thế em đang nổi tiếng ở Trung Quốc hiện giờ, nếu em đột ngột tuyên bố rời khỏi dự án [Hoàng phi Đại Minh], rất có thể sẽ bị người có ý xấu nhân cơ hội bôi nhọ danh dự của em."
Người đại diện của Triệu Mộng Nhã là một phụ nữ khoảng 30 tuổi, trông rất giàu kinh nghiệm. Khi Triệu Mộng Nhã mới tìm cô ta, đã nói mình muốn rời showbiz.
Lúc đó, người đại diện đã nói rõ, với vị thế của Triệu Mộng Nhã hiện tại, muốn rời hoàn toàn là điều không thể. Điều duy nhất có thể làm là chuyển đổi hướng đi, rồi dần dần lùi vào hậu trường, nhưng cần có quá trình.
Cô ta sẽ giúp Triệu Mộng Nhã lên kế hoạch từng bước cẩn thận phải làm thế nào, dù không biết Triệu Mộng Nhã đã trải qua điều gì mà muốn lui về hậu trường ngay khi đang nổi tiếng như vậy. Triệu Mộng Nhã không nói nhiều, cô ta cũng không hỏi nhiều.
Bởi chắc chắn có những sự giày vò đau khổ mà Triệu Mộng Nhã không muốn tiết lộ. Một khi tiết lộ ra, tác động chắc chắn sẽ rất lớn.
Nhưng điều mà cô ta không ngờ tới là Triệu Mộng Nhã lại vội vã đến thế, công bố tin này ngay tại buổi họp báo ra mắt phim mới, khiến cô ta hơi bất ngờ và làm xáo trộn hết kế hoạch.
Triệu Mộng Nhã ngẩng đầu lên, lúc này đôi mắt cô ta đã đẫm lệ: "Chị Ngô, em thực sự không muốn ở lại showbiz nữa đâu, chị có biết không, mỗi lần đối mặt với ống kính máy quay, em luôn cảm thấy tự ti, muốn trốn chạy, trong lòng dấy lên nỗi sợ hãi theo bản năng. Những ống kính đen ngòm đối với em giống như nòng súng vậy.
Chị Ngô nhẹ nhàng đưa tay ôm lấy Triệu Mộng Nhã, an ủi: "Trước đây khi em nổi tiếng hết nửa bầu trời, chị từng ganh tị với em, nghĩ rằng nếu em là nghệ sĩ của chị thì chị chắc chắn có thể đưa em lên cao hơn nữa. Nhưng bây giờ nhìn lại, sự ngưỡng mộ của mọi người dành cho em cũng không vô lý, em chắc chắn đã trả giá gấp trăm lần người bình thường, chịu đựng những điều mà người bình thường không thể chịu đựng được. Mặc dù em không nói ra, nhưng chị thực sự hiểu tất cả.
Em cứ yên tâm, chuyện hôm nay chị sẽ sắp xếp, còn dự án [Hoàng phi Đại Minh], chị cũng sẽ tìm cách giải quyết ổn thỏa, tuy nhiên tất cả điều đó cần thời gian. Chị cần thời gian để xoay chuyển, người hâm mộ và truyền thông cũng cần thời gian để thích ứng, và em càng cần thời gian để nghỉ ngơi."
Nói xong, người đại diễn dẫn Triệu Mộng Nhã ra khỏi đám đông, đi thẳng vào phòng nghỉ ở hậu trường.
Còn các phóng viên bên ngoài như bắt được tin nóng, ai cũng mong có được thông tin độc quyền, thậm chí không ít người đã bắt đầu bịa chuyện trong đầu, vì họ cần thu hút sự chú ý, điển hình là xem náo nhiệt chứ không sợ việc lớn, dường như việc moi móc đời tư người khác trong mắt họ là vinh quang vô đối.
Còn người kích động nhất là các fan, một số rất phẫn nộ, vì họ mong chờ rất nhiều ở bộ phim Hoàng Phi Đại Minh, rất nhiều người xem phim vì Triệu Mộng Nhã, giờ cô ta đột ngột rút lui khiến họ rất thất vọng.
Một số fan trẻ tuổi, ôm nhau khóc lóc, họ sợ rằng sau này sẽ không còn thấy tác phẩm mới của Triệu Mộng Nhã nữa.
"Ông nội, chuyện gì thế này? Sao bỗng nhiên hỗn loạn thế, có phải Triệu Mộng Nhã sẽ không đóng phim nữa không?" Vì không có nhiều người ồn ào như bên ngoài, mặc dù Thiện Vũ Băng cũng là fan cuồng nhưng không kích động như những người kia.
Lúc này, buổi họp báo phát sóng trực tiếp bị chuyển sang quảng cáo.
Thực ra, Thiện Bản Thanh không quan tâm lắm đến tất cả điều này. Đối với ông ấy, Triệu Mộng Nhã chỉ là một diễn viên hài kịch trên màn ảnh thôi. Thiện Vũ Băng thích cũng không sao, ông ấy chỉ không muốn đưa đến bất kỳ năng lượng tiêu cực nào với Thiện Vũ Băng.
"Cháu đừng lo, có lẽ đây chỉ là một chiêu trò kinh doanh thôi, chút nữa ông đi cùng con gặp cô ấy, không phải sẽ biết thôi sao." Thiện Bản Thanh vỗ vỗ đầu Thiện Vũ Băng.
Thiện Vũ Băng có vẻ không muốn chờ đợi một giây nào nữa, quay lại chu cái miệng nhỏ xinh nói: "Không, cháu muốn đi ngay bây giờ."
"Ừ được rồi, bây giờ đi luôn." Thiện Bản Thanh ôm vai Thiện Vũ Băng, hai ông cháu cùng rời khỏi phòng chờ.
“Triệu Mộng Nhã, chị biết em đang nghĩ gì, tôi cũng đã nói với em rồi, chuyện này không thể vội vã, phải từ từ, với vị thế em đang nổi tiếng ở Trung Quốc hiện giờ, nếu em đột ngột tuyên bố rời khỏi dự án [Hoàng phi Đại Minh], rất có thể sẽ bị người có ý xấu nhân cơ hội bôi nhọ danh dự của em."
Người đại diện của Triệu Mộng Nhã là một phụ nữ khoảng 30 tuổi, trông rất giàu kinh nghiệm. Khi Triệu Mộng Nhã mới tìm cô ta, đã nói mình muốn rời showbiz.
Lúc đó, người đại diện đã nói rõ, với vị thế của Triệu Mộng Nhã hiện tại, muốn rời hoàn toàn là điều không thể. Điều duy nhất có thể làm là chuyển đổi hướng đi, rồi dần dần lùi vào hậu trường, nhưng cần có quá trình.
Cô ta sẽ giúp Triệu Mộng Nhã lên kế hoạch từng bước cẩn thận phải làm thế nào, dù không biết Triệu Mộng Nhã đã trải qua điều gì mà muốn lui về hậu trường ngay khi đang nổi tiếng như vậy. Triệu Mộng Nhã không nói nhiều, cô ta cũng không hỏi nhiều.
Bởi chắc chắn có những sự giày vò đau khổ mà Triệu Mộng Nhã không muốn tiết lộ. Một khi tiết lộ ra, tác động chắc chắn sẽ rất lớn.
Nhưng điều mà cô ta không ngờ tới là Triệu Mộng Nhã lại vội vã đến thế, công bố tin này ngay tại buổi họp báo ra mắt phim mới, khiến cô ta hơi bất ngờ và làm xáo trộn hết kế hoạch.
Triệu Mộng Nhã ngẩng đầu lên, lúc này đôi mắt cô ta đã đẫm lệ: "Chị Ngô, em thực sự không muốn ở lại showbiz nữa đâu, chị có biết không, mỗi lần đối mặt với ống kính máy quay, em luôn cảm thấy tự ti, muốn trốn chạy, trong lòng dấy lên nỗi sợ hãi theo bản năng. Những ống kính đen ngòm đối với em giống như nòng súng vậy.
Chị Ngô nhẹ nhàng đưa tay ôm lấy Triệu Mộng Nhã, an ủi: "Trước đây khi em nổi tiếng hết nửa bầu trời, chị từng ganh tị với em, nghĩ rằng nếu em là nghệ sĩ của chị thì chị chắc chắn có thể đưa em lên cao hơn nữa. Nhưng bây giờ nhìn lại, sự ngưỡng mộ của mọi người dành cho em cũng không vô lý, em chắc chắn đã trả giá gấp trăm lần người bình thường, chịu đựng những điều mà người bình thường không thể chịu đựng được. Mặc dù em không nói ra, nhưng chị thực sự hiểu tất cả.
Em cứ yên tâm, chuyện hôm nay chị sẽ sắp xếp, còn dự án [Hoàng phi Đại Minh], chị cũng sẽ tìm cách giải quyết ổn thỏa, tuy nhiên tất cả điều đó cần thời gian. Chị cần thời gian để xoay chuyển, người hâm mộ và truyền thông cũng cần thời gian để thích ứng, và em càng cần thời gian để nghỉ ngơi."
/314
|