P4---- Anh là ma ?
Khi anh nói xong câu thì cũng là lúc e tỉnh lại, nhòm đồng hồ là 4g30, chả biết nên nghĩ gì về giấc mơ vừa rồi ! Do mệt quá e lại ngủ tiếp, đến sáng thì tỉnh dậy tiếp tục một ngày bình thường ! Đêm đến lại bắt đầu tiếp diễn cái giấc mơ quái đản ấy, e lại đang đứng trong căn phòng của ngày hôm qua, có điều không thấy anh đâu cả! Cái chỗ đấy nó cứ âm âm u u, e nhìn xung quanh thì tự dưng thấy một cái ảnh như ảnh thờ ấy, xong tiến lại gần thì thấy đúng là anh luôn, để diễn tả là a đẹp giống ai bây giờ chắc khó, vì nét đẹp của a có phần hơi cổ, giống tựa các chị ah! Xong e thây có dòng chữ ở dưới, mờ quá e đọc k dc nên tiến lại gần, đang đinh thần thì giật bắn mình Vì có ng tự dưng đặt tay lên vai : Em đang làm cái gì đấy. Em quay lại sợ gần chết, hoá ra là anh! A vào k biết từ bao giờ thế giời! Xong anh kéo em đi luôn làm e k kịp đọc dc dưới ảnh là dòng chữ gì! Hic! A bảo tới giờ e phải đi về rồi, không thì k về dc nữa đâu. E bảo sao lại thế ? A bảo vì em đang ở rất xa nhà . A dắt e quay lại chiếc xe vừa rồi không có ng lái, e đã k còn sợ nữa , thậm chí tự dưng e thấy quen dần ! A hỏi e có sợ a không ? E bảo không ! A bảo a thích cái tính bạo dạn của em , nói thế thôi chứ nhiều lúc e sợ a gần chết đi dc ấy ! Xong a bảo a k đến thăm e nhiều đc, nhưng khi nào e buồn a sẽ ở bên e ! Nghe cảm động bỏ xừ đi dc ấy, lúc đó e đã nghĩ nếu có là ma chắc e vẫn yêu =))
Anh bảo a sẽ thu xếp tg gặp e sớm nhât, rôi xe dừng lại ở đúng chô e gặp nhất, rồi xe dừng lại ở đúng chỗ e gặp a... Em bước xuống xe thì trời lại sáng! Sau khi gặp đêm đấy, e biết rõ ràng những gì e mơ cũng như người trong mơ đều logic một cach không bình thường! Em nghĩ có lẽ rồi đây e sẽ còn có nhiều lần như thế nhưng tự nhiên e k hề cthay sợ nữa mà còn muốn chờ đợi, đón nhận nó - những thứ mà e chắc chắn k thuộc về thế giới này!
/27
|