Truyền Kiếm

Q.4 - Chương 315 - Bản Vẽ Kiếm Phủ

/375


“Thật thì sao mà không thì sao?” Mạc Vấn thản nhiên nói.

“Nếu là thật thì lão phu muốn thu mua lại cái mai rùa của con Huyền Thủy Thiết Bối Quy kia, ngươi cho cái giá đi.” Hà Bác Đạt ngông nghênh nói.

Ánh mắt Mạc Vấn lóe lên, hắn chậm rãi trả lời: “Muốn mua mai rùa của Yêu thú cũng không phải chuyện không thể, nhưng ta muốn biết lí do ngươi mua nó?”

Hà Bác Đạt không kiên nhẫn, lão hừ một tiếng: “Đương nhiên là để luyện chế Kiếm phủ, nếu không thì ta mua nó làm cái gì chứ?”

Nội tâm Mạc Vấn khẽ động, Kiếm phủ, cũng tức là động phủ di động. Từ sau khi lấy được thi thể Huyễn Tinh Loa Mẫu kia hắn đã có suy nghĩ như vậy, nhưng động phủ di động nói thì đơn giản, thật ra để luyện chế được lại là chuyện rất khó. Trong đó liên quan đến rất nhiều trận pháp không gian luyện khí cùng với các loại kiến thức hệ thống phức tạp, chỉ cần cân nhắc sai một điểm thôi là đã có thể ảnh hưởng đến cả tòa động phủ rồi. Kiếm phủ cũng giống với Linh khí cỡ lớn như Phi Vũ Kiếm Thuyền, cần chú ý cân đối, không phải cứ tùy tiện tăng thêm mấy tầng kiếm trận cấm chế là được đâu.

Nghe nói, giống như Phi Vũ Kiếm Thuyền, loại Linh khí động phủ di động cỡ lớn như này đều cần trải qua hơn mười thậm chí cả trăm đời Đại sư luyện khí thăm dò sửa chữa mới có thể hoàn thiện từng bước một, rồi cố định tạo thành hệ thống bản vẽ cố định. Chỉ cần có được bản vẽ, rồi nhìn vào đó thu thập tài liệu luyện chế là được, có thể nói là cực kì tiện lợi. Tuy Mạc Vấn có được Linh cấm tuyệt diệu là Diễn Tâm Thần Cấm, lại còn đạt tới tiêu chuẩn của Tông sư cấm trận, nhưng hắn cũng không phải toàn năng, không tránh khỏi rơi vào hoàn cảnh không bột đố gột nên hồ. Bản vẽ của Phi Vũ Kiếm Thuyền lúc còn ở Tử Vân Tinh Các thì còn dễ nói, có thể tìm được ở tất cả các đại Kiếm Tông hoặc một vài Kiếm môn đỉnh cấp, thậm chí ngay cả bản thân hắn cũng đã từng có một bản, nhưng bản vẽ của động phủ di động thì lại cực kì hiếm thấy. Nguyên nhân là vì trên đất liền rất khó để tìm được linh tài thích hợp cho việc luyện chế động phủ di động cỡ lớn, hình thể của Yêu thú trên lục địa còn hơi nhỏ một chút, không thể so sánh được với những con Yêu thú sâu trong đại dương kia. Chỉ cần nhìn qua hình thể của Đại Hôi cùng hai con Yêu thú Nhị giai Thượng vị hôm qua là có thể thấy được.

Mạc Vấn không ngờ rằng mới ngày thứ hai sau khi tiến vào hải ngoại đã gặp được một gã Linh Kiếm sư Kiếm Cương cảnh muốn luyện chế Kiếm phủ. Một gã Linh Kiếm sư Kiếm Cương Viên Mãn đã có thể tự mình tìm kiếm sưu tập tài liệu luyện chế, chẳng phải điều này đã nói lên việc bản vẽ Kiếm phủ rất phổ biến ở hải ngoại hay sao?

Sự thật cũng giống như suy đoán của Mạc Vấn. Sâu trong hải dương không thiếu những con Yêu thú có hình thể cực lớn, sau khi chết đi hài cốt còn lại của chúng chính là tài liệu thích hợp nhất để luyện chế Kiếm phủ. Bởi vậy mà ở hải ngoại đã đạt đến một trình độ phát triển nhất định trên phương diện Kiếm phủ. Ngày hôm nay, sau mấy ngàn năm, các loại công thức luyện chế Kiếm phủ đã tạo được một con đường riêng. Cũng chính là do có sự tồn tại của Kiếm phủ mà Linh Kiếm sư nơi đây mới có thể cắm rễ ở hải ngoại, chống lại Yêu thú hải dương nhiều vô cùng, tranh đoạt được một cơ hội sinh tồn phồn thịnh như vậy.

“Ta có thể bán mai rùa cho ngươi, nhưng ta muốn ngươi đưa cho ta một phần bản vẽ luyện chế Kiếm phủ của ngươi.” Mạc Vấn nói thẳng.

Ánh mắt Hà Bác Đạt lóe lên: “Ngươi muốn bản vẽ Kiếm phủ của lão phu sao?”

Bản vẽ Kiếm phủ chính xác không phải đồ vật hiếm thấy ở hải ngoại, nhưng đối với từng người, Linh Kiếm sư Kiếm Mạch kỳ căn bản là không có tư cách cất giữ. Cho dù có cất giữ trong người thì cũng không có khả năng thu thập đủ số lượng tài liệu kia. Dựa vào quy cách năng lực của Kiếm phủ mà được chia thành bốn phẩm chất Thiên – Địa – Huyền – Hoàng, bản vẽ Kiếm phủ mà Hà Bác Đạt có được này chính là một bản Kiếm phủ Huyền phẩm. Tuy xếp hạng trong hàng ngũ Huyền phẩm thì nó cũng chỉ là loại yếu nhất, nhưng công thủ toàn diện, nếu luyện chế thành công chưa biết chừng còn có thể ngạnh kháng chống đỡ được công kích của Yêu thú Tam giai Hạ vị.

Trầm ngâm một lúc lâu, trên mặt Hà Bác Đạt hiện ra một chút thản nhiên: “Cho ngươi cũng được, thế nhưng lão phu cũng không đơn giản mà có được phần bản vẽ này, không thể cứ tùy tiện đưa cho ngươi được. Như vậy đi, lão phu cho ngươi thêm năm miếng Yêu đan Nhị giai Hạ vị, cái mai rùa của Huyền Thủy Thiết Bối Quy kia sẽ là của lão phu.”

Mạc Vấn trực tiếp gật đầu: “Thành giao.”

“Đây là nguyên kiện bản vẽ Kiếm phủ, tự ngươi thác ấn lấy đi, không lại nói lão phu lừa gạt ngươi.” Hà Bác Đạt cũng dứt khoát, trực tiếp ném ra một ngọc giản.

Mạc Vấn lấy ra một quả ngọc giản trống, thác ấn toàn bộ nội dung bên trong ngọc giản kia vào đó.

Giao dịch với Hà Bác Đạt không ngờ lại cực kì thuận lợi như thế. Đám đệ tử xuất thân từ đại Kiếm Tông này, ngoại trừ việc tính tình hơi cao ngạo không thể ở chung ra thì thật sự cũng không có biểu hiện độc ác chút nào. Ngay cả bản thân Mạc Vấn cũng cảm thấy quá mức dễ dàng, theo như ấn tượng của hắn về đám Linh Kiếm sư ở Tử Vân Tinh Các kia thì với tình huống như này việc cậy mạnh chiếm đoạt sau đó giết người diệt khẩu mới là chuyện bình thường. Hà Bác Đạt rất muốn cái mai rùa Huyền Thủy Thiết Bối Quy của mình, nhưng lão lại không thể cậy mạnh được. Thứ nhất là lão kiêng kỵ bối cảnh sau lưng Mạc Vấn, hơn nữa lão lại có một loại kiêu ngạo của bản thân, cực kỳ khinh thường những hành vi kia. Có lẽ đây mới là khí khái của Linh Kiếm sư đấy, hoặc cũng có thể nói đó là nếp sống xưa kia.

“Dương Hoa, nếu nguy cơ của các ngươi ở đây đã được giải trừ, vậy thì lão phu cũng không ở lại đây làm gì nữa, cáo từ.” Hà Bác Đạt đúng là loại người tính tình nôn nóng, thu hoạch được mai rùa Huyền Thủy Thiết Bối Quy xong lão liền rời đi ngay.

“Hà tiền bối muốn đi ngay sao? Không ở lại Cổ Mộng đảo thêm hai ngày thăm thú cảnh đẹp phong tình ở đây sao?” Dương Hoa giữ lại.

Hà Bác Đạt vểnh râu lên: “Công việc của lão phu đã ngập đến tận cổ rồi, làm gì còn thời gian rảnh rỗi cơ chứ? Yên tâm đi, lão phu sẽ nhớ kỹ công lao chống cự thú triều lần này của Cổ Mộng đảo các ngươi, vài ngày nữa sẽ có thưởng xuống, các ngươi cứ yên tâm chờ đi. Còn cả tiểu tử ngươi nữa.”

Hà Bác Đạt liếc mắt nhìn sang Mạc Vấn, lão cười hắc hắc nói: “Tiểu gia hỏa nhà ngươi cũng không tệ, không kiêu ngạo không nóng nảy, rất hiếm có đấy. Sau này ngươi đến Thủy Vân đảo, hãy báo ra danh tự của lão phu, chỉ cần ngươi không đến vào tám ngày đại họa thì lão phu chắc chắn sẽ ra tiếp đón ngươi!”

Mạc Vấn im lặng, đối phương đúng là đã đối đãi với hắn giống như thế hệ con cháu của lão mất rồi.

Mạc Vấn tiếp tục ở lại Cổ Mộng đảo một thời gian nữa, một là muốn hiểu rõ thêm chút tin tức hải ngoại, làm quen với cách sinh hoạt ở hải ngoại, để bản thân mình dung nhập vào cuộc sống nhanh hơn, hai là cũng để chuẩn bị thêm một chút nữa cho bước tiếp theo của bản thân.

Trong thời gian này, Mạc Vấn cũng lấy ra bản vẽ Kiếm phủ mới thu được để nghiên cứu một chút. Đây là bản vẽ luyện chế một tòa Kiếm phủ tên là Thương Lãng, từ linh cấm hạch tâm, cấm trận chủ rồi đến các loại cấm trận bố trí phụ trợ, cái gì cần thiết cũng có trong đó, cực kì tường tận. Nhưng có một đặc điểm, đó là tất cả linh tài Kiếm phủ cần đến đều phải là thuộc tính Thủy, nói cho cùng thì đây chính là một tòa Kiếm phủ thuần hệ Thủy.

Nhưng những vấn đề này cũng không ảnh hưởng quá lớn với Mạc Vấn, hắn muốn bản vẽ Kiếm phủ không phải để luyện chế ý nguyên theo đó, mà chỉ là muốn tìm hiểu cho rõ nguyên lí kết cấu cùng thủ pháp luyện chế của Kiếm phủ thôi. Sau đó chính hắn sẽ tự thiết kế sắp xếp ra một cái Kiếm phủ phù hợp với Huyễn Tinh Loa Mẫu.

Đương nhiên, nếu muốn lấy Huyễn Tinh Loa Mẫu làm vật liệu chính để luyện chế Kiếm phủ thì trước hết cũng phải hiểu thật rõ đặc tính chất liệu của xác Huyễn Tinh Loa Mẫu đã, rồi mới có thể tiến hành sắp đặt thiết kế. Biện pháp để phân biệt chất liệu thì miếng ngọc giản có kinh nghiệm luyện khí Mạc Vấn lấy được ở Thiên Cơ động phủ trong Tử Linh Ảo Cảnh có ghi lại, hắn dễ dàng đọc qua một lượt. Cuối cùng, khi nhận biết được đặc tính chất liệu của Huyễn Tinh Loa Mẫu thì Mạc Vấn thấy đúng là loại không thuộc tính và thần thuộc tính hiếm có. Không thuộc tính có nghĩa là không có bất kì thuộc tính nào, có thể chịu tải bất kì thuộc tính nào, nhưng đồng thời cũng sẽ không phát ra bất kì hiệu quả tăng phúc nào, chôn xuống đất không bị mục nát, ngập trong nước không bị thấm ướt, lửa thiêu không cháy, Ngũ Hành bất xâm. Về phần thần thuộc tính thì lại càng hiếm có hơn, có nghĩa là nó có thể chịu tải tác động của sóng tinh thần, ví dụ như Linh Kiếm sư có thể kí phụ linh thức trên Linh kiếm, Linh kiếm chính là một loại chất liệu bán thần thuộc tính, linh thức bám vào trên Linh kiếm không những có thể phát ra tác dụng ổn định mà còn có thể được tăng phúc đến một mức độ nhất định.

Hiểu rõ được đặc tính chất liệu của Huyễn Tinh Loa Mẫu, trong nội tâm Mạc Vấn đang dần xuất hiện một chút phân vân.

Ngày thứ bảy Mạc Vấn ở trên Cổ Mộng đảo, sứ giả Thủy Vân đảo lại đến một lần nữa, nhưng lần này chỉ có hai gã trưởng lão chấp sự Kiếm Cương sơ kỳ của Thủy Vân Kiếm Tông mà thôi. Bọn họ mang đến đây các loại ban thưởng liên quan đến sự tình chống cự thú triều của Cổ Mộng đảo.

Mà Mạc Vấn thì lại bất ngờ nổi tiếng, đứng đầu trên bảng công huân!


/375

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status