Ta là ai? Ta từ đâu tới đây? Ta sắp sửa đi đến nơi nào?
Câu hỏi thiên cổ, từ trong miệng ba khối khô lâu phát ra, thật sự có chút quái dị vô cùng.
Hoàng Kim Sư Tử Vương mạnh mẽ mở ra Luân Hồi, thế giới tử vong hiện ra, bao phủ khắp mặt đất, bầu trời bình nguyên ma quỷ một mảnh hắc ám, giơ tay không thấy ngón, vô tận minh khí điên cuồng mãnh liệt.
Địa ngục lâm thế, vương quốc hắc ám hàng lâm!
Ở trong loại bóng tối vô tận tràn ngập khí tức tử vong này, ba thủy tinh quang đoàn ánh sáng như ngọc chói mắt, ba khối khô lâu đột ngột hiện ra tại bầu trời.
Bộ xương trắng noãn như ngọc như tuyết, tản ra quang mang nhu hòa, như dương chi mỹ ngọc điêu khắc, ba bộ xương làm cho người ta có một loại ảo giác, không có bất kì cảm giác âm trầm kinh khủng nào, ngược lại có một cỗ khí tức nhu hòa thánh khiết, dường như bọn họ không phải đến từ bạch cốt địa ngục, mà là đến từ thần thánh trên thiên giới!
"Các ngươi là ai?"
Hoàng Kim Sư Tử Vương hét lớn, trong lòng giật mình phi thường, ba khối khô lâu tựa hồ đã giam cầm phiến thiên địa này, luân hồi lực phong tỏa, đây là chuyện trước nay chưa từng có, tự nhiên có người lấy luân hồi lực chống lại luân hồi nhãn của hắn.
Nghe được thiếu niên tóc vàng hỏi như thế, khối khô lâu thứ nhất không có bất cứ suy tư gì, nói: "Ta là ai?"
"Ta đang hỏi ngươi đấy!" Sư Tử Vương lãnh mạc vô cùng nói: "Đừng có trước mặt ta giả ngây giả dại."
"Ta là ai, ta một mực như vậy hỏi chính mình, hỏi người khác, hỏi biển lớn bao la hùng vĩ, hỏi mặt đất mênh mông, hỏi trời sao bát ngát, hỏi một cành cây, một cọng cỏ cùng khắp thế giới, ta là ai..." Khối khô lâu thứ nhất lộ ra vẻ mơ màng, mặc dù hắn không có huyết nhục, nhưng loại "vẻ mặt" này mang cảm giác đó, có lẽ tình cảm ba động của hắn biểu đạt ra.
"Mặc kệ các ngươi là người nào! Mặc kệ các ngươi đến từ nơi nào! Đừng xen vào chuyện của ta. Từ đâu đến thì về lại đó, nếu không chớ có trách ta không khách khí." Thiếu niên tóc vàng thanh âm lãnh khốc vô cùng, lời nói dày đặc, lộ ra sát khí trầm trọng.
Chỉ là lời nói vừa ra, nhưng lại làm cho ba khối khô lâu đồng thời lao xuống. Ba người lưu chuyển thủy tinh cầu chói lọi vây bắt Hoàng Kim Sư Tử Vương, nhộn nhạo hạ từng đạo chói lọi thánh khiết.
"Mặc kệ ta là ai. Làm sao mặc kệ được?"
"Mặc kệ chúng ta đến từ nơi nào? Rốt cuộc đến từ nơi nào?"
"Từ đâu đến thì về lại đó? Về đâu là về đâu?"
Ba khối khô lâu vây bắt thiếu niên tóc vàng, như ba đạo tinh quang xoay tròn, lượn lờ. Một khối làm ra điệu bộ “hỏi vì sao nồi cát bị phá” (đả phá sa oa vấn đáo để - thành ngữ, bó tay).
"Đủ rồi! Ba thứ quỷ vật các ngươi, toàn bộ quay về địa ngục đi." Hoàng Kim Sư Tử Vương lộ ra tia cười lạnh, mắt phải đại biểu Hủy Diệt, huyết quang băng hiện, mắt trái đại biểu Luân Hồi, ô quang âm u tảo ra. Hai mắt mở đồng thời, hủy diệt chi nhãn muốn mở ra không gian giam cầm, đánh nát bấy ba khối khô lâu. Luân hồi chi nhãn muốn đem địa ngục đại môn hoàn toàn mở rộng.
Nhưng, ba khối khô lâu phảng phất như có linh tính, tại giờ khắc này khí tức nhộn nhạo xuất thần thật chú ý. Bọn họ như quang ảnh di động vút qua, bay ngược ra ngoài, chỉ để lại một điểm màu vàng rung động tại chỗ.
Phong cấm địa thiên địa bị mở, địa ngục lại một lần nữa bao phủ mà đến, minh khí hắc ám phô thiên cái địa hạo đãng.
Nhưng căn bản không có sát thương đến ba khối khô lâu, bọn họ ở địa ngục cùng nhân gian không ngừng xuyên toa (như con thoi đưa qua đưa lại), như cá gặp nước tự do tùy ý.
"Ta rốt cuộc là ai?"
"Ta tột cùng đến từ nơi nào?"
"Ta cuối cùng phải đi tới đâu?"
Ba khối khô lâu lì lợm, một lần nữa hiện ra, lưu chuyển thủy tinh mộng ảo quang mang, hướng về Hoàng Kim Sư Tử Vương mở miệng hỏi, đồng thời bọn họ lại một lần nữa giam cầm không gian, phong trụ luân hồi.
"Các ngươi ba tử vật thật sự đáng chết, đừng tưởng rằng ta không biết các ngươi giả ngây giả dại." Con mắt dọc thứ ba của Hoàng Kim Sư Tử Vương hừng hực khiêu động, tỏ vẻ hắn rất phẫn nộ, cười lạnh nói: "Chỉ là ba khối bạch cốt mà thôi, dám chọc giận ta, ta tiến vào địa ngục tiêu diệt các ngươi."
Ba người khô lâu cực kỳ nghiêm túc lại vừa chân thành.
"Không nên ngắt lời, đó là một vấn đề nghiêm túc."
"Hiểu chính là hiểu. Không biết không nên nói lung tung."
Cách đó trong không trung không xa, Tiêu Thần trên mặt mỉm cười, hắn thật không ngờ gặp lại Tần Nghiễm Vương, Diêm La Vương, Luân Hồi Vương từ Long Đảo mang ra, ba tên âm hiểm giảo hoạt không biết vì sao lại xuất hiện rồi.
Hoàng Kim Sư Tử Vương không nói chuyện nữa, trực tiếp động thủ, bổ ra khe lớn không gian màu vàng chiều rộng chừng mười trượng, dài đến mấy trăm trượng, như một cự long xé không mà đến, muốn đánh nát bấy ba sinh vật bất tử. Đồng thời, hắn hướng về phía trước đánh tới, hủy diệt chi nhãn cùng luân hồi chi nhãn tề tĩnh, quét ngang bát phương.
Chiến lực của hắn đối với cao thủ đồng cấp có thể nói là không ai sánh nổi, khó gặp đối thủ. Nhưng mà ba khối khô lâu trơn trượt như cá chạch, căn bản không chống đỡ, vù vù vù ba tiếng, bọn họ vọt vào địa ngục âm u.
Địch tiến ta thối, địch thối ta tiến, ba khối khô lâu quá hiểu chiến thuật này. Khi bọn chúng xuất hiện lần thứ mười ba, vẫn như cũ mở miệng hỏi: "Ta là ai? Ta từ đâu tới đây? Ta sắp đến nơi nào?" Cứ như vậy, hoàn toàn làm cho Hoàng Kim Sư Tử Vương phát điên, hắn hận không thể đem ba khối bạch cốt bắt được, hung hăng giẫm dưới chân hơn trăm ngàn lần, rồi sau đó dùng sức nghiền nát.
"Ta muốn giết các ngươi, một người cũng không chừa!"
"Ta là ai?"
"Ta từ đâu tới đây?"
"Ta sắp đi đến nơi nào?"
"Ta là ai, ta từ đâu tới, ta đến nơi nào con mẹ các ngươi!" Hoàng Kim Sư Tử Vương phát điên rồi, thậm chí mấy lần vọt vào trong địa ngục, nhưng vẫn không bắt được.
"Ta là ai?"
"Ta từ nơi nào..."
"Ta là! Ta là! Ta là con mẹ nó một vương bát đầu (đồ con rùa) a! Các ngươi con mẹ nó có phiền hay không, có mỗi ba câu nói mãi không dứt." Hoàng Kim Sư Tử Vương trảo không được ba khối khô lâu, tức giận khẩu không trạch ngôn, há miệng mắng to, trong phút chốc hắn vừa tỉnh ngộ lại, tựa hồ đang mắng chính mình, thật sự bị tức đến hồ đồ rồi.
"Ngươi rốt cục cũng biết ngươi là ai rồi đó, ngươi là con mẹ nó một vương bát đầu, cũng chính là con mẹ nó xyz…" Một khối khô lâu chậm rãi nói.
Hoàng Kim Sư Tử Vương suýt nữa bị tức điên, rốt cục cũng nhận ra ba tên khô lâu gian giảo mà lại trơn như lươn con mẹ nó không phải thứ vô tri, làm cho hắn xúc động muốn gọi mẹ, đây là ba tử vật sao? Làm sao bắt hắn quanh quẩn mãi chỗ này?
Làm cho hắn không thể nhịn được nữa chính là khối bạch cốt thứ hai bên cạnh, vừa chăm chú lại vừa nghiêm túc gật đầu nói: "Ngươi là xyz, nhưng là... Ta là ai đây?"
Hoàng Kim Sư Tử Vương phế đều nhanh khí bùng nổ rồi, con mắt dọc thứ ba mặc dù rất khó mở, nhưng cũng gần hé ra một khe hở, lộ ra điểm giọt quang mang, khiến cho phiến không gian này trong nháy mắt băng hội, biến mất, thu nhỏ lại trở thành một người một điểm vĩnh hằng.
Diệt Thế âm, Thiện Xướng, Phật Kệ, Thiên Giới Thánh Ca, Cổ Lão Tế Tự âm... như là những chương nhạc vĩnh hằng, tại cao thiên hạo đãng đến.
Thiên địa trong phút chốc phảng phất thu nhỏ vô số lần!
Con mắt dọc thứ ba thật đáng sợ, bất quá mới chỉ bày ra một phần uy năng mà thôi, cũng đã kinh khủng như thế, thật khó tưởng tượng, trong sát na rốt cuộc tạo thành kết quả thế nào.
Trên thế giới đáng sợ nhất chính là không biết. Đến nay vẫn chưa ai biết con mắt dọc thứ ba của Hoàng Kim Sư Tử Vương rốt cuộc có tuyệt thế thần thông mạnh mẽ dường nào. Thậm chí thượng cổ cự phách (người vô cùng lỗi lạc) cũng không hiểu rõ lắm.
Những tu giả từng nếm mùi qua con mắt thứ ba của thiếu niên tóc vàng, cho tới bây giờ không ai có thể sống sót, đến nay đều chết hết, chưa từng có ngoại lệ.
Ba khối khô lâu chật vật trốn về Địa Ngục, thiếu chút nữa đã hình thần câu diệt.
Bọn họ ở Địa Ngục cùng Trường Sinh giới xuyên toa qua lại, điều này làm cho Hoàng Kim Sư Tử Vương cảm giác bất lực, ba khối khô lâu chỉ giỏi trốn tránh mà không chịu chiến, làm cho hắn không thể nào xuống tay.
"Ta giết Tiêu Thần trước rồi xuống địa ngục giết các ngươi." Thiếu niên tóc vàng nổi giận.
Chủng tộc này có thực lực tối cao chí thượng, cho tới bây giờ đều là tư thái sừng sững trên đời, luôn tự phụ vô cùng, hôm nay bị ba tên khô lâu thực lực không bằng hắn trêu chọc như thế, đối với hắn mà nói là một loại sỉ nhục.
"Hả..."
Hoàng Kim Sư Tử Vương hoàn toàn nổi giận, ngửa mặt lên trời huýt dài, tóc vàng cuồng loạn vũ động. Lấy hắn làm trung tâm, thân thể bắn ra từng đạo thủy hang (chắc là dạng cột nước) bản chất là xiềng xích cự đại màu vàng, lên đến hơn một ngàn sợi, hoàng kim xiềng xích cự đại dài chừng mấy trăm trượng, đưa hắn bao phủ ở bên trong, quét ngang khắp bầu trời.
Hơn một ngàn sợi xích vàng dài trăm trượng từ một điểm băng hiện, cuồng loạn vũ động, không gian không ngừng huyễn diệt, không thể không thừa nhận đây là loại lực lượng phách tuyệt thiên địa.
Tiêu Thần ở trong phiến không gian bị phong bế dùng Bát Tướng cực tốc thuấn di (dịch chuyển tức thời – teleport), từ một mảnh không gian tiến vào một phiến không gian khác, như là mộng ảo làm cho người ta có cảm giác phi thực, tại khe hở không gian vỡ vụn tránh né tảo kích của hơn một ngàn hoàng kim thần tác (xích thần màu vàng).
Đúng vậy, hắn du lịch tại biên duyên Luân Hồi, tại một khe lớn không gian bị rách tránh né.
Hoàng Kim Sư Tử Vương sát khí tận trời, khí thế lên đến cực điểm, lửa giận làm cho hắn chân nguyên sôi trào, giờ phút này thế của hắn không thể chống đỡ.
"Thiên Địa Giao Hòa!" Tiêu Thần bị buộc vào tuyệt cảnh, hét lớn. Bát Tướng Thế Giới thần thông bày ra, Thiên tướng rớt xuống, Địa tướng bốc lên, Thiên Địa nhị tướng chậm rãi va chạm rồi dung hợp cùng một chỗ.
Một cỗ khí tức hủy diệt bạo phát, đánh nát hoàng kim cự tác đang cuồng loạn vũ động bên hắn, rốt cục cũng mở ra một vùng không gian an toàn.
Thiên tướng cùng địa tướng tương giao tan ra, một người nửa trắng nửa đen từ Thái Cực Đồ hiện lên, chậm rãi xoay tròn, không thể ngăn cản, sương mù lất phất tràn ngập, những nơi đi qua hoàng kim cự tác không ngừng bị chặt đứt.
Hoàng kim xiềng xích đứt đoạn hiện ra nguyên hình, chói mắt vô cùng, làm cho người không thể nhìn kỹ sư tấn (bờm sư tử) màu vàng. Từ tấn mao (lông ở bờm) hóa ra xích lớn ngàn trượng, có thể nói thủ đoạn thông thần.
Bị chặt đứt hơn mười cây hoàng kim cự tác, Hoàng Kim Sư Tử Vương rống lên không ngừng, lấy hắn làm trung tâm, hơn một ngàn hoàng kim cự tác điên cuồng vũ động, một khe lớn màu vàng trải rộng khắp trên bầu trời, muốn đem Tiêu Thần vây vào góc mà diệt sát.
Nhân tiện ở phía sau, ba khối khô lâu lại một lần nữa hiện ra, bất quá lúc này bọn họ đã thu hồi vẻ đờ đẫn, trong đôi mắt lóe ra linh hồn chi hỏa, mỗi người như một lão yêu nhân cự hoạt, ba bàn tay trắng tuyết vung lên, rồi sau đó mãnh liệt hạ xuống, vô số bạch cốt đại quân sát ra.
Sát khí thảm liệt trực trùng tiêu hán, biển hài cốt đại quân trắng mịt mờ, chỉ nhìn sang cũng khiến cho người phát ngất.
"Giết con mẹ tên vương bát đầu kia."
Ba khối bạch cốt hạ lệnh giết như vậy, vô tận bạch cốt phóng lên cao, như là châu chấu phô thiên cái địa mà đến, hướng về Hoàng Kim Sư Tử Vương giương nanh múa vuốt.
Tiêu Thần thất kinh, bạch cốt nhiều như vậy tất cả đều có thể phóng lên cao, là bao nhiêu chiến lực cường đại của cường giả a!
"Hừ, tiểu kế của quân vương lĩnh vực các ngươi, làm cho tử vật tạm thời có linh tính, tưởng rằng có thể giết chết ta sao?" Hoàng Kim Sư Tử Vương chính là lời nói đã lật tẩy phỏng đoán của Tiêu Thần.
Tần Nghiễm Vương, Diêm La Vương, Luân Hồi Vương bọn họ tất cả đều dựng thân tại bầu trời hắc ám, mỗi người trong tay cầm một Tử Thần Liêm Đao thật lớn, quang mang lóe ra, sát khí tận trời.
Bạch cốt đại quân, trong nháy mắt đem bầu trời bao phủ rồi, màu trắng kinh khủng hướng về hoàng kim thần quang bao trùm.
"Ầm ầm "
Thanh âm long trời lở đất phát ra, vô số oán linh hồn phách từ trong bạch cốt lao ra, cùng nhau hướng về Hoàng Kim Sư Tử Vương cắn xé, bầu trời bởi vậy mà sôi trào.
Hủy Diệt chi nhãn cùng Luân Hồi chi nhãn quét ngang tứ phương, trên bầu trời màu trắng mù mịt bụi phấn, đó là hàng vạn hàng nghìn bạch cốt băng liệt mà nát thành bụi.
Hoàng Kim Sư Tử Vương giết đỏ cả mắt rồi, đối với địa ngục ác linh bị thức tỉnh ra tay diệt sát không lưu tình chút nào.
Ở trên một cây cột bạch cốt khổng lồ, Tần Nghiễm Vương hướng về phía Hoàng Kim Sư Tử Vương vẫy tay chào, lấy Tử Thần Liêm Đao thật lớn chém nát không gian, triệu hồi ra hơn vạn đầu lâu sư tử, linh hồn hướng về Hoàng Kim Sư Tử Vương phát ra tiếng gầm gừ.
"Muốn chết!"
Thiếu niên tóc vàng đại hận, hóa thành một đạo kim quang vọt lên, hủy diệt chi nhãn mở ra, cột xương của Tần Nghiễm Vương nát bấy, cùng lúc đó Hoàng Kim Sư Tử Vương xông đến, muốn đánh nát bấy linh hồn thần quang đang phát xuất trong bạch cốt.
Nhưng phút chốc, hắn đột nhiên phát giác rút lui, hết thảy đều là bẫy rập, vốn là một linh hồn bẫy rập.
Do hư vô sinh hữu, lấy linh hồn làm đường dẫn, bày bẫy rập, hoàn toàn là lực lượng linh hồn cường đại.
Hoàng Kim Sư Tử Vương nhảy vào linh hồn hãm tịnh (bẫy rập), sau đó phát giác mình đã đến bên trong một vùng địa vực, ba khối khô lâu mở ra Luân Hồi, nối tiếp với một phiến địa vực cung điện hùng vĩ, hắn nghiền nát một gian điện vũ rồi mới ngừng thân hình.
"Con mẹ nó, không nhịn được nữa rồi, dám đánh tiểu trúc của Thông Thiên tổ sư ở địa phủ?" Một thanh âm tức giận xé gió hô.
Địa ngục sớm bị tuyệt thế đại yêu ma chiếm lĩnh, nơi này không có trật tự, cường giả vi tôn, phàm những nơi có động phủ, cung điện, đều có yêu ma siêu cấp.
Cùng lúc đó, một thanh âm non nớt kinh ngạc vô cùng, ôn nhu nói: "Hoàng mao mao (Lông vàng à)... Ngươi tới đây đoạt mất thế giới vui chơi (nhạc viên thế giới) của ta sao?"
Câu hỏi thiên cổ, từ trong miệng ba khối khô lâu phát ra, thật sự có chút quái dị vô cùng.
Hoàng Kim Sư Tử Vương mạnh mẽ mở ra Luân Hồi, thế giới tử vong hiện ra, bao phủ khắp mặt đất, bầu trời bình nguyên ma quỷ một mảnh hắc ám, giơ tay không thấy ngón, vô tận minh khí điên cuồng mãnh liệt.
Địa ngục lâm thế, vương quốc hắc ám hàng lâm!
Ở trong loại bóng tối vô tận tràn ngập khí tức tử vong này, ba thủy tinh quang đoàn ánh sáng như ngọc chói mắt, ba khối khô lâu đột ngột hiện ra tại bầu trời.
Bộ xương trắng noãn như ngọc như tuyết, tản ra quang mang nhu hòa, như dương chi mỹ ngọc điêu khắc, ba bộ xương làm cho người ta có một loại ảo giác, không có bất kì cảm giác âm trầm kinh khủng nào, ngược lại có một cỗ khí tức nhu hòa thánh khiết, dường như bọn họ không phải đến từ bạch cốt địa ngục, mà là đến từ thần thánh trên thiên giới!
"Các ngươi là ai?"
Hoàng Kim Sư Tử Vương hét lớn, trong lòng giật mình phi thường, ba khối khô lâu tựa hồ đã giam cầm phiến thiên địa này, luân hồi lực phong tỏa, đây là chuyện trước nay chưa từng có, tự nhiên có người lấy luân hồi lực chống lại luân hồi nhãn của hắn.
Nghe được thiếu niên tóc vàng hỏi như thế, khối khô lâu thứ nhất không có bất cứ suy tư gì, nói: "Ta là ai?"
"Ta đang hỏi ngươi đấy!" Sư Tử Vương lãnh mạc vô cùng nói: "Đừng có trước mặt ta giả ngây giả dại."
"Ta là ai, ta một mực như vậy hỏi chính mình, hỏi người khác, hỏi biển lớn bao la hùng vĩ, hỏi mặt đất mênh mông, hỏi trời sao bát ngát, hỏi một cành cây, một cọng cỏ cùng khắp thế giới, ta là ai..." Khối khô lâu thứ nhất lộ ra vẻ mơ màng, mặc dù hắn không có huyết nhục, nhưng loại "vẻ mặt" này mang cảm giác đó, có lẽ tình cảm ba động của hắn biểu đạt ra.
"Mặc kệ các ngươi là người nào! Mặc kệ các ngươi đến từ nơi nào! Đừng xen vào chuyện của ta. Từ đâu đến thì về lại đó, nếu không chớ có trách ta không khách khí." Thiếu niên tóc vàng thanh âm lãnh khốc vô cùng, lời nói dày đặc, lộ ra sát khí trầm trọng.
Chỉ là lời nói vừa ra, nhưng lại làm cho ba khối khô lâu đồng thời lao xuống. Ba người lưu chuyển thủy tinh cầu chói lọi vây bắt Hoàng Kim Sư Tử Vương, nhộn nhạo hạ từng đạo chói lọi thánh khiết.
"Mặc kệ ta là ai. Làm sao mặc kệ được?"
"Mặc kệ chúng ta đến từ nơi nào? Rốt cuộc đến từ nơi nào?"
"Từ đâu đến thì về lại đó? Về đâu là về đâu?"
Ba khối khô lâu vây bắt thiếu niên tóc vàng, như ba đạo tinh quang xoay tròn, lượn lờ. Một khối làm ra điệu bộ “hỏi vì sao nồi cát bị phá” (đả phá sa oa vấn đáo để - thành ngữ, bó tay).
"Đủ rồi! Ba thứ quỷ vật các ngươi, toàn bộ quay về địa ngục đi." Hoàng Kim Sư Tử Vương lộ ra tia cười lạnh, mắt phải đại biểu Hủy Diệt, huyết quang băng hiện, mắt trái đại biểu Luân Hồi, ô quang âm u tảo ra. Hai mắt mở đồng thời, hủy diệt chi nhãn muốn mở ra không gian giam cầm, đánh nát bấy ba khối khô lâu. Luân hồi chi nhãn muốn đem địa ngục đại môn hoàn toàn mở rộng.
Nhưng, ba khối khô lâu phảng phất như có linh tính, tại giờ khắc này khí tức nhộn nhạo xuất thần thật chú ý. Bọn họ như quang ảnh di động vút qua, bay ngược ra ngoài, chỉ để lại một điểm màu vàng rung động tại chỗ.
Phong cấm địa thiên địa bị mở, địa ngục lại một lần nữa bao phủ mà đến, minh khí hắc ám phô thiên cái địa hạo đãng.
Nhưng căn bản không có sát thương đến ba khối khô lâu, bọn họ ở địa ngục cùng nhân gian không ngừng xuyên toa (như con thoi đưa qua đưa lại), như cá gặp nước tự do tùy ý.
"Ta rốt cuộc là ai?"
"Ta tột cùng đến từ nơi nào?"
"Ta cuối cùng phải đi tới đâu?"
Ba khối khô lâu lì lợm, một lần nữa hiện ra, lưu chuyển thủy tinh mộng ảo quang mang, hướng về Hoàng Kim Sư Tử Vương mở miệng hỏi, đồng thời bọn họ lại một lần nữa giam cầm không gian, phong trụ luân hồi.
"Các ngươi ba tử vật thật sự đáng chết, đừng tưởng rằng ta không biết các ngươi giả ngây giả dại." Con mắt dọc thứ ba của Hoàng Kim Sư Tử Vương hừng hực khiêu động, tỏ vẻ hắn rất phẫn nộ, cười lạnh nói: "Chỉ là ba khối bạch cốt mà thôi, dám chọc giận ta, ta tiến vào địa ngục tiêu diệt các ngươi."
Ba người khô lâu cực kỳ nghiêm túc lại vừa chân thành.
"Không nên ngắt lời, đó là một vấn đề nghiêm túc."
"Hiểu chính là hiểu. Không biết không nên nói lung tung."
Cách đó trong không trung không xa, Tiêu Thần trên mặt mỉm cười, hắn thật không ngờ gặp lại Tần Nghiễm Vương, Diêm La Vương, Luân Hồi Vương từ Long Đảo mang ra, ba tên âm hiểm giảo hoạt không biết vì sao lại xuất hiện rồi.
Hoàng Kim Sư Tử Vương không nói chuyện nữa, trực tiếp động thủ, bổ ra khe lớn không gian màu vàng chiều rộng chừng mười trượng, dài đến mấy trăm trượng, như một cự long xé không mà đến, muốn đánh nát bấy ba sinh vật bất tử. Đồng thời, hắn hướng về phía trước đánh tới, hủy diệt chi nhãn cùng luân hồi chi nhãn tề tĩnh, quét ngang bát phương.
Chiến lực của hắn đối với cao thủ đồng cấp có thể nói là không ai sánh nổi, khó gặp đối thủ. Nhưng mà ba khối khô lâu trơn trượt như cá chạch, căn bản không chống đỡ, vù vù vù ba tiếng, bọn họ vọt vào địa ngục âm u.
Địch tiến ta thối, địch thối ta tiến, ba khối khô lâu quá hiểu chiến thuật này. Khi bọn chúng xuất hiện lần thứ mười ba, vẫn như cũ mở miệng hỏi: "Ta là ai? Ta từ đâu tới đây? Ta sắp đến nơi nào?" Cứ như vậy, hoàn toàn làm cho Hoàng Kim Sư Tử Vương phát điên, hắn hận không thể đem ba khối bạch cốt bắt được, hung hăng giẫm dưới chân hơn trăm ngàn lần, rồi sau đó dùng sức nghiền nát.
"Ta muốn giết các ngươi, một người cũng không chừa!"
"Ta là ai?"
"Ta từ đâu tới đây?"
"Ta sắp đi đến nơi nào?"
"Ta là ai, ta từ đâu tới, ta đến nơi nào con mẹ các ngươi!" Hoàng Kim Sư Tử Vương phát điên rồi, thậm chí mấy lần vọt vào trong địa ngục, nhưng vẫn không bắt được.
"Ta là ai?"
"Ta từ nơi nào..."
"Ta là! Ta là! Ta là con mẹ nó một vương bát đầu (đồ con rùa) a! Các ngươi con mẹ nó có phiền hay không, có mỗi ba câu nói mãi không dứt." Hoàng Kim Sư Tử Vương trảo không được ba khối khô lâu, tức giận khẩu không trạch ngôn, há miệng mắng to, trong phút chốc hắn vừa tỉnh ngộ lại, tựa hồ đang mắng chính mình, thật sự bị tức đến hồ đồ rồi.
"Ngươi rốt cục cũng biết ngươi là ai rồi đó, ngươi là con mẹ nó một vương bát đầu, cũng chính là con mẹ nó xyz…" Một khối khô lâu chậm rãi nói.
Hoàng Kim Sư Tử Vương suýt nữa bị tức điên, rốt cục cũng nhận ra ba tên khô lâu gian giảo mà lại trơn như lươn con mẹ nó không phải thứ vô tri, làm cho hắn xúc động muốn gọi mẹ, đây là ba tử vật sao? Làm sao bắt hắn quanh quẩn mãi chỗ này?
Làm cho hắn không thể nhịn được nữa chính là khối bạch cốt thứ hai bên cạnh, vừa chăm chú lại vừa nghiêm túc gật đầu nói: "Ngươi là xyz, nhưng là... Ta là ai đây?"
Hoàng Kim Sư Tử Vương phế đều nhanh khí bùng nổ rồi, con mắt dọc thứ ba mặc dù rất khó mở, nhưng cũng gần hé ra một khe hở, lộ ra điểm giọt quang mang, khiến cho phiến không gian này trong nháy mắt băng hội, biến mất, thu nhỏ lại trở thành một người một điểm vĩnh hằng.
Diệt Thế âm, Thiện Xướng, Phật Kệ, Thiên Giới Thánh Ca, Cổ Lão Tế Tự âm... như là những chương nhạc vĩnh hằng, tại cao thiên hạo đãng đến.
Thiên địa trong phút chốc phảng phất thu nhỏ vô số lần!
Con mắt dọc thứ ba thật đáng sợ, bất quá mới chỉ bày ra một phần uy năng mà thôi, cũng đã kinh khủng như thế, thật khó tưởng tượng, trong sát na rốt cuộc tạo thành kết quả thế nào.
Trên thế giới đáng sợ nhất chính là không biết. Đến nay vẫn chưa ai biết con mắt dọc thứ ba của Hoàng Kim Sư Tử Vương rốt cuộc có tuyệt thế thần thông mạnh mẽ dường nào. Thậm chí thượng cổ cự phách (người vô cùng lỗi lạc) cũng không hiểu rõ lắm.
Những tu giả từng nếm mùi qua con mắt thứ ba của thiếu niên tóc vàng, cho tới bây giờ không ai có thể sống sót, đến nay đều chết hết, chưa từng có ngoại lệ.
Ba khối khô lâu chật vật trốn về Địa Ngục, thiếu chút nữa đã hình thần câu diệt.
Bọn họ ở Địa Ngục cùng Trường Sinh giới xuyên toa qua lại, điều này làm cho Hoàng Kim Sư Tử Vương cảm giác bất lực, ba khối khô lâu chỉ giỏi trốn tránh mà không chịu chiến, làm cho hắn không thể nào xuống tay.
"Ta giết Tiêu Thần trước rồi xuống địa ngục giết các ngươi." Thiếu niên tóc vàng nổi giận.
Chủng tộc này có thực lực tối cao chí thượng, cho tới bây giờ đều là tư thái sừng sững trên đời, luôn tự phụ vô cùng, hôm nay bị ba tên khô lâu thực lực không bằng hắn trêu chọc như thế, đối với hắn mà nói là một loại sỉ nhục.
"Hả..."
Hoàng Kim Sư Tử Vương hoàn toàn nổi giận, ngửa mặt lên trời huýt dài, tóc vàng cuồng loạn vũ động. Lấy hắn làm trung tâm, thân thể bắn ra từng đạo thủy hang (chắc là dạng cột nước) bản chất là xiềng xích cự đại màu vàng, lên đến hơn một ngàn sợi, hoàng kim xiềng xích cự đại dài chừng mấy trăm trượng, đưa hắn bao phủ ở bên trong, quét ngang khắp bầu trời.
Hơn một ngàn sợi xích vàng dài trăm trượng từ một điểm băng hiện, cuồng loạn vũ động, không gian không ngừng huyễn diệt, không thể không thừa nhận đây là loại lực lượng phách tuyệt thiên địa.
Tiêu Thần ở trong phiến không gian bị phong bế dùng Bát Tướng cực tốc thuấn di (dịch chuyển tức thời – teleport), từ một mảnh không gian tiến vào một phiến không gian khác, như là mộng ảo làm cho người ta có cảm giác phi thực, tại khe hở không gian vỡ vụn tránh né tảo kích của hơn một ngàn hoàng kim thần tác (xích thần màu vàng).
Đúng vậy, hắn du lịch tại biên duyên Luân Hồi, tại một khe lớn không gian bị rách tránh né.
Hoàng Kim Sư Tử Vương sát khí tận trời, khí thế lên đến cực điểm, lửa giận làm cho hắn chân nguyên sôi trào, giờ phút này thế của hắn không thể chống đỡ.
"Thiên Địa Giao Hòa!" Tiêu Thần bị buộc vào tuyệt cảnh, hét lớn. Bát Tướng Thế Giới thần thông bày ra, Thiên tướng rớt xuống, Địa tướng bốc lên, Thiên Địa nhị tướng chậm rãi va chạm rồi dung hợp cùng một chỗ.
Một cỗ khí tức hủy diệt bạo phát, đánh nát hoàng kim cự tác đang cuồng loạn vũ động bên hắn, rốt cục cũng mở ra một vùng không gian an toàn.
Thiên tướng cùng địa tướng tương giao tan ra, một người nửa trắng nửa đen từ Thái Cực Đồ hiện lên, chậm rãi xoay tròn, không thể ngăn cản, sương mù lất phất tràn ngập, những nơi đi qua hoàng kim cự tác không ngừng bị chặt đứt.
Hoàng kim xiềng xích đứt đoạn hiện ra nguyên hình, chói mắt vô cùng, làm cho người không thể nhìn kỹ sư tấn (bờm sư tử) màu vàng. Từ tấn mao (lông ở bờm) hóa ra xích lớn ngàn trượng, có thể nói thủ đoạn thông thần.
Bị chặt đứt hơn mười cây hoàng kim cự tác, Hoàng Kim Sư Tử Vương rống lên không ngừng, lấy hắn làm trung tâm, hơn một ngàn hoàng kim cự tác điên cuồng vũ động, một khe lớn màu vàng trải rộng khắp trên bầu trời, muốn đem Tiêu Thần vây vào góc mà diệt sát.
Nhân tiện ở phía sau, ba khối khô lâu lại một lần nữa hiện ra, bất quá lúc này bọn họ đã thu hồi vẻ đờ đẫn, trong đôi mắt lóe ra linh hồn chi hỏa, mỗi người như một lão yêu nhân cự hoạt, ba bàn tay trắng tuyết vung lên, rồi sau đó mãnh liệt hạ xuống, vô số bạch cốt đại quân sát ra.
Sát khí thảm liệt trực trùng tiêu hán, biển hài cốt đại quân trắng mịt mờ, chỉ nhìn sang cũng khiến cho người phát ngất.
"Giết con mẹ tên vương bát đầu kia."
Ba khối bạch cốt hạ lệnh giết như vậy, vô tận bạch cốt phóng lên cao, như là châu chấu phô thiên cái địa mà đến, hướng về Hoàng Kim Sư Tử Vương giương nanh múa vuốt.
Tiêu Thần thất kinh, bạch cốt nhiều như vậy tất cả đều có thể phóng lên cao, là bao nhiêu chiến lực cường đại của cường giả a!
"Hừ, tiểu kế của quân vương lĩnh vực các ngươi, làm cho tử vật tạm thời có linh tính, tưởng rằng có thể giết chết ta sao?" Hoàng Kim Sư Tử Vương chính là lời nói đã lật tẩy phỏng đoán của Tiêu Thần.
Tần Nghiễm Vương, Diêm La Vương, Luân Hồi Vương bọn họ tất cả đều dựng thân tại bầu trời hắc ám, mỗi người trong tay cầm một Tử Thần Liêm Đao thật lớn, quang mang lóe ra, sát khí tận trời.
Bạch cốt đại quân, trong nháy mắt đem bầu trời bao phủ rồi, màu trắng kinh khủng hướng về hoàng kim thần quang bao trùm.
"Ầm ầm "
Thanh âm long trời lở đất phát ra, vô số oán linh hồn phách từ trong bạch cốt lao ra, cùng nhau hướng về Hoàng Kim Sư Tử Vương cắn xé, bầu trời bởi vậy mà sôi trào.
Hủy Diệt chi nhãn cùng Luân Hồi chi nhãn quét ngang tứ phương, trên bầu trời màu trắng mù mịt bụi phấn, đó là hàng vạn hàng nghìn bạch cốt băng liệt mà nát thành bụi.
Hoàng Kim Sư Tử Vương giết đỏ cả mắt rồi, đối với địa ngục ác linh bị thức tỉnh ra tay diệt sát không lưu tình chút nào.
Ở trên một cây cột bạch cốt khổng lồ, Tần Nghiễm Vương hướng về phía Hoàng Kim Sư Tử Vương vẫy tay chào, lấy Tử Thần Liêm Đao thật lớn chém nát không gian, triệu hồi ra hơn vạn đầu lâu sư tử, linh hồn hướng về Hoàng Kim Sư Tử Vương phát ra tiếng gầm gừ.
"Muốn chết!"
Thiếu niên tóc vàng đại hận, hóa thành một đạo kim quang vọt lên, hủy diệt chi nhãn mở ra, cột xương của Tần Nghiễm Vương nát bấy, cùng lúc đó Hoàng Kim Sư Tử Vương xông đến, muốn đánh nát bấy linh hồn thần quang đang phát xuất trong bạch cốt.
Nhưng phút chốc, hắn đột nhiên phát giác rút lui, hết thảy đều là bẫy rập, vốn là một linh hồn bẫy rập.
Do hư vô sinh hữu, lấy linh hồn làm đường dẫn, bày bẫy rập, hoàn toàn là lực lượng linh hồn cường đại.
Hoàng Kim Sư Tử Vương nhảy vào linh hồn hãm tịnh (bẫy rập), sau đó phát giác mình đã đến bên trong một vùng địa vực, ba khối khô lâu mở ra Luân Hồi, nối tiếp với một phiến địa vực cung điện hùng vĩ, hắn nghiền nát một gian điện vũ rồi mới ngừng thân hình.
"Con mẹ nó, không nhịn được nữa rồi, dám đánh tiểu trúc của Thông Thiên tổ sư ở địa phủ?" Một thanh âm tức giận xé gió hô.
Địa ngục sớm bị tuyệt thế đại yêu ma chiếm lĩnh, nơi này không có trật tự, cường giả vi tôn, phàm những nơi có động phủ, cung điện, đều có yêu ma siêu cấp.
Cùng lúc đó, một thanh âm non nớt kinh ngạc vô cùng, ôn nhu nói: "Hoàng mao mao (Lông vàng à)... Ngươi tới đây đoạt mất thế giới vui chơi (nhạc viên thế giới) của ta sao?"
/433
|