Tuyệt thế yêu nữ Thiên Ma Cung vóc người ma quỷ, đường cong uyển chuyển, Từ Hàng Kiếm Trai tiên tử thông minh vô song, linh hoạt kỳ ảo, xung quanh các nàng vẫn mông lung sương mù như vậy, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy ngọc thể thon dài. Các nàng không nói một lời, cùng không báo danh tính, cùng cao thủ La Mã đế quốc Tát Ma cầm trên tay cổ Thánh Kinh đồng thời đến vây khốn, muốn áp chế thần thông Bát Tướng của Tiêu Thần.
"Hì hì..." Yêu nữ Thiên Ma Cung khẽ cười, quần áo vũ động, nhẹ nhàng như nhu điệp (con bướm mềm mại) nhảy lên không, nhưng không gian theo đó mà vặn vẹo. Nàng như tinh linh ngao du giữa thiên giới và địa ngục, đôi cánh tay như ẩn như hiện, xé rách không gian thứ nguyên, đem hỗn độn kiếm khí trực tiếp dẫn vào.
Sau đó, nàng đột ngột xuất hiện trước mặt Tiêu Thần, mị nhãn mỉm cười, mắt nhu tình như sóng, tóc dài màu đen tung bay, mặc dù không thể thấy dung nhan bị sương mù bao phủ, nhưng càng làm cho người ta có cảm giác thần bí mông lung. Thân thể mềm mại như rắn, kinh tâm động phách tiến gần đến Tiêu Thần, cánh tay trắng ngần liên tục huy động, tiếng cười yêu kiều rung động tâm phách, một đôi bàn tay như ngọc, cùng Tiêu Thần liên tục va chạm trăm ngàn lần.
Hai người đều như bị sét đánh, cùng dùng lực đối địch. Hỗn độn kiếm khí của Tiêu Thần không ngừng kích phát, nhưng xung quanh thân thể tuyệt thế yêu nữ Thiên Ma Cung phảng phất một khe không gian lớn, không gian chung quanh nàng hoàn toàn là không gian thứ nguyên, có thể tạm thời chống lại hỗn độn kiếm khí.
Yêu nữ Thiên Ma Cung cười khẽ bay lên, như thiên ma nữ múa thiên phong, trước khi rời đi một đôi tiểu cước trắng nõn như tuyết, trong suốt sáng như ngọc điêu khắc nhằm hướng ngực Tiêu Thần đạp tới.
Không gian sụp đổ!
Thiên Ma Trường Lực khống chế không gian!
Nhìn thì nhu mị (mềm mại xinh đẹp) vô cùng, tuyệt thế yêu nữ khéo léo linh hoạt như tinh linh, nụ cười duyên dáng, đôi mắt xinh đẹp, nhưng lại là sát thế kinh người, Tiêu Thần không dám có chút khinh thường, nếu không tuyệt đối mất mạng trong nháy mắt.
Bất quá hắn cũng cũng không lúng túng, khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh, đối với tiểu cước trắng tuyết như ngọc đạp tới, hắn dùng Bát Tướng cực tốc trong phút chốc tránh được không gian sụp đổ, rồi sau đó như lưu tinh vọt tới, hai tay nhanh như thiểm điện, trong nháy mắt lộ ra.
Yêu nữ Thiên Ma Cung không có tốc độ nhanh như Tiêu Thần, thấy đối phương to gan vô lễ dám tới bắt lấy đôi chân ngọc của nàng, tuyệt thế yêu nữ cũng không tức giận, ngược lại cười khẽ một tiếng, vũ y huy động, tay áo dài như lưỡng đạo ngọc long (hai con rồng ngọc) xé rách hư không, bổ trảm song chưởng Tiêu Thần.
Ngoài dự đoán của yêu nữ Thiên Ma Cung, Tiêu Thần vẫn không ngăn cản, hai tay vẫn như cũ hướng tới đôi chân ngọc.
"Bang bang "
Hai tay áo hung hăng quất vào song chưởng Tiêu Thần, nhất thời làm cho vạt áo hắn nát vụn, trên cánh tay lưu lại hai vết thương đáng sợ, máu tươi chảy cuồn cuộn.
Cũng nhờ Tiêu Thần có tu luyện thần thông Dong Binh Luyện Thể, nếu đổi lại là cao thủ khác cùng cảnh giới, chỉ sợ không chỉ song chưởng nát bấy mà chính thân thể cũng tan nát.
Đối mặt với cường địch, Tiêu Thần không che dấu thần thông trong tay mình chút nào, rõ ràng minh bạch nói cho địch nhân biết, hắn dùng phương pháp Dong Binh Luyện Thể đề cao thân thể tới cảnh giới kinh khủng dị thường.
Tuyệt thế yêu nữ mặc dù cười nhẹ, vóc người ma quỷ lại cấp tốc giãy dụa, muốn thoát khỏi truy tập (truy đuổi tập kích) của Tiêu Thần. Nhưng hai tay Tiêu Thần đã trúng đích, trong phút chốc bắt được cặp chân ngọc kia.
Đôi chân ngọc mềm mại hoạt nị, tựa như dương chi mỹ ngọc, có thể nói là kiệt tác hoàn mỹ của trời cao, rung động tâm hồn. Bất quá giờ phút này Tiêu Thần cũng không có chút lòng thương hương tiếc ngọc, địch thủ chính là địch thủ, có thể nào vì sắc đẹp mà buông lỏng tâm thần đây.
Yêu nữ Thiên Ma Cung nở nụ cười nhu mị. Thân thể xinh đẹp tuyệt thế, di chuyển linh hoạt như rắn, muốn giãy thoát ra khỏi song chưởng Tiêu Thần, mặc dù đang cười duyên, nhưng hành động lại biểu lộ sát ý trong lòng, hai chân trong suốt như ngọc điêu khắc đá liên tục, phát ra Thiên Ma Khí hình xoắn ốc.
Tiêu Thần cười lạnh, không chút chần chờ, hai tay nắm lấy chân ngọc nhu nhuận của tuyệt thế yêu nữ, Linh Tê kiếm ba bắn ra, muốn đánh nát bấy. Thủ đoạn độc ác vùi hoa dập liễu.
Yêu nữ Thiên Ma Cung rốt cục cũng biến sắc, không gian thứ nguyên xuất hiện, đem Linh Tê kiếm ba đang nhắm hướng ngọc thể mông lung của nàng hút vào, Thiên Ma Khí như ngân hà cuồn cuộn chín tầng trời, từ đôi chân bạch ngọc của nàng xuất ra, chống lại sóng kiếm hủy diệt.
Lúc này hết thảy phát sinh điện hỏa thạch hoa, tốc độ nhanh đến tận cùng.
"Xích xích "
Âm thanh phá không vang lên không dứt, Từ Hàng Kiếm Trai tiên tử một kiếm đâm tới, trợ giúp yêu nữ Thiên Ma Cung hóa giải nguy cục. Cùng lúc đó tông giáo cao thủ La Mã đế quốc Tát Ma ra tay, cổ Thánh Kinh không ngừng lẩm nhẩm, xuất ra đạo đạo ánh sáng chói lòa quét về phía Tiêu Thần.
Tiêu Thần dĩ nhiên không sợ hãi. Địa, Hỏa, Phong, Thủy bốn tướng tề động, hỗn độn kiếm khí lất phất từng đạo xuất ra, sát khí trực tiếp đánh nát vài mảng mây đen trên bầu trời, hỗn độn kiếm khí tung hoành kích động trên không, như từng đạo quang mang sao chổi đảo qua, uy thế không thể tưởng tượng.
Hỗn độn kiếm khí đánh tan hào quang thần thánh của cổ Thánh Kinh, nhưng làm cho Từ Hàng Kiếm Trai tiên tử tới gần, nàng dĩ nhiên có thể xuyên qua không gian. Địa, Hỏa, Phong, Thủy bốn tướng xé rách tạo ra một cái không gian thông đạo.
Tiên tử vóc dáng cùng khí chất không nhiễm khói lửa nhân gian (DG: ý nói không nhiễm bụi trần), nhưng trường kiếm trong tay lại sắc bén vô cùng, tuệ tâm thông linh, Tâm Chi Thần Kiếm (tâm hướng đến thần kiếm) ngưng tụ thành kiếm quang rực rỡ, từ hậu phương giết tới, trong nháy mắt xé rách không gian, trực tiếp đâm vào hậu tâm Tiêu Thần, đồng thời tay trái nhẹ dương, chém vào sau gáy Tiêu Thần.
Tiêu Thần có thể cảm nhận hết thảy từ phía sau. Đối mặt với tuyệt sát như thế, trong mắt hắn bắn ra lưỡng đạo lãnh quang, trong phút chốc đưa ra quyết định, thân thể lướt ngang một thước, sau đó cầm lấy chân Thiên Ma Cung yêu nữ, triển khai Bát Tướng Thế Giới cực tốc.
Từ Hàng Kiếm Trai tiên tử tay trái trảm không, làm vỡ nát hư không. Tay phải nàng phát ra Tâm Chi Kiếm Mang, hung hăng xuyên vào vai trái Tiêu Thần. "Phốc" một tiếng, huyết quang bắn tung tóe, vai trái Tiêu Thần nhìn thấu từ trước ra sau, phun ra một đạo huyết quang, máu tuôn rào rào.
Kết quả này ngoài dự liệu của mọi người, Tiêu Thần dĩ nhiên không trốn tránh hay thối lui, mà lại nắm lấy yêu nữ Thiên Ma Cung đến gần Từ Hàng Kiếm Trai tiên tử.
Kiếm Trai tiên tử thông minh linh hoạt, mặt mày đột biến, Tiêu Thần dĩ nhiên không tiếc lưỡng bại câu thương mà lại gần nàng, bây giờ căn bản không cách nào tránh né. Cơ hồ khi Tâm Chi Thần Kiếm xuyên thủng vai trái Tiêu Thần, Tiêu Thần đã tiến đến gần, khuỷu tay trái hung ác từ phía sau đánh tới.
"Bịch "
Một tiếng chắc nịch! Đánh trúng rồi!
Khuỷu tay trái Tiêu Thần hung hăng đánh vào ngực phải Từ Hàng Kiếm Trai tiên tử (DG: sướng quá!), làm phun ra một búng hoa huyết rồi bay ngược ra ngoài.
Hung y (yếm – áo ngực, hehe) của nàng nát bấy, một khối bảo tâm kính bên trái (kính bảo hộ trái tim) hóa thành tro bụi, phiêu tán tại không trung, gãy hai đốt xương ngực (má ơi!).
Quang mang lóe ra, quanh thân thể Từ Hàng Kiếm Trai tiên tử sương mù mông lung. Nàng rất nhanh phủ thêm một kiện vũ y, chặn lại xuân quang đang tiết ra ngoài (ý nói lộ hàng ý ^^). Chỉ có chính nàng biết, ngực phải nõn nà đẹp như ngọc giờ phút này đã xanh tím, thương thế rất nặng!
Điều này đối với tiên tử xuất thân Từ Hàng Kiếm Trai đúng là đại sỉ nhục!
Bị thương ở vị trí như vậy. . . thật là xấu hổ, đây là khinh nhờn một cách trắng trợn, lá gan Tiêu Thần quá lớn rồi.
Trong sương mù, Từ Hàng tiên tử thanh lệ thoát tục tuyệt thế dung nhan lạnh tựa băng sương.
Không phải kỹ thuật của nàng không bằng người, mà là chiến pháp Tiêu Thần quá mức sắc bén. Quả thực chính là một mạng đổi một mạng, hoàn toàn là đấu pháp lấy mạng đổi mạng, như thế thành hiểm chiêu, làm cho nàng không ứng phó nổi, dùng vai trái đã bị xuyên thủng đả thương nàng nghiêm trọng, nếu như không có hộ tâm kính, nàng có thể đã thật sự nguy hiểm rồi.
Tất cả sự tình diễn ra trong nháy mắt.
Cùng lúc đó, Tiêu Thần hét lớn, Linh Tê kiếm ba chấn động mãnh liệt bắn ra, bị hắn tăng lên tới cảnh giới cực hạn, đó là lực lượng có tính hủy diệt, thần kĩ chấn nhiếp một thời.
"Phốc "
Tiêu Thần lấy Linh Tê kiếm ba đánh nát hai chân Thiên Ma Cung yêu nữ, huyết thủy nhiễm đỏ bầu trời, đương nhiên ở trong quá trình này hắn cũng bị trọng thương. Tuyệt thế yêu nữ tay áo vũ động, như thiết bản không thể phá vỡ quét lên thân thể hắn. Tiêu Thần miệng phun máu tươi bay ngược ra ngoài.
Lạt thủ tồi hoa! (Xuất thủ độc ác vùi hoa dập liễu)
Yêu nữ Thiên Ma Cung dung mạo tuyệt thế, thiên kiều bá mị lại bị Tiêu Thần phế đi hai chân, thật sự là quá trình kinh tâm động phách, kết quả như thế đủ trấn nhiếp mọi người ở hiện trường.
Kết cục thật tàn khốc: mất đi hai chân, tuy là tuyệt đại mỹ nhân thì sao? Đã thành tàn phế, tu vi khẳng định không thể như trước.
Tất cả mọi người đều hít một hơi khí lạnh, Tiêu Thần quả thật là nhân vật nguy hiểm cực độ, hắn so với các cao thủ đương trường cũng không mạnh hơn là bao, nhưng chiến pháp hung hãn dọa người, quả thực chính là một người không cần tính mạng.
Lấy thân thể bị thương đả thương địch thủ!
Đây là nhân vật nguy hiểm cực độ!
Yêu nữ Thiên Ma Cung sương mù mông lung toàn bộ tán đi rồi, lộ ra dung nhan tuyệt thế, giờ phút này tuyệt đại ngọc dung tràn ngập thần sắc thống khổ, mắt mở to tràn ngập linh khí, lệ quang lấp lánh, không thể cầm lòng được, đau đớn đáng thương tới cực điểm.
Thiên kiêu ma nữ bị Tiêu Thần phế đi đôi chân trong suốt ngọc ngà, sự tình như thế làm cho người ta không nhịn được, muốn tan nát cõi lòng. Vài tên tu giả nam nhân bên cạnh đều có cảm giác đau lòng đứt ruột, một vưu vật kỳ ảo tuyệt thế như vậy thành tàn phế rồi, Tiêu Thần quả thực là một tên đao phủ làm cho người ta ghét cay ghét đắng.
Tại hiện trường mấy người tựa hồ ngây dại, trong lúc nhất thời không biết phải làm sao. Thiên Ma Cung yêu nữ lã chã chực khóc, vô lực hướng về Tiêu Thần đánh tới, thân thể mềm mại thon dài uyển chuyển vẽ ra một quỹ tích mỹ lệ. Sau khi mất đi hai chân, nàng dường như đã sinh ra ý quyết tử. Ngay cả loại công kích cuối cùng này cũng có vẻ mềm yếu vô lực, hoàn toàn vốn là bộ dạng thiêu thân lao vào lửa.
Nhưng hai mắt Tiêu Thần lại bắn ra lưỡng đạo lãnh quang, không vì vậy mà dao động tâm trí chút nào, ra tay quyết đoán vô tình, hơn nữa là dốc hết toàn lực, bởi vì hắn cảm giác được nguy hiểm thật lớn đang tới gần!
Địa, Hỏa, Phong, Thủy thay đổi liên tục, bốn tướng hòa vào nhau, bắn ra từng đạo hỗn độn kiếm khí, yên diệt không gian, quét ngang tuyệt thế yêu nữ.
Ở phía sau, không gian thứ nguyên không ngừng xé rách, hiện ra trên bầu trời, hình thành một cỗ năng lượng cuồng bạo, hoàn toàn là do yêu nữ tạo thành, như ngân hà rơi xuống cửu thiên, như minh tuyền lao vào địa ngục, quét ngang tám phương, không gian thứ nguyên bị mở ra hơn mười mặt.
Trên bầu trời hình thành một mảnh tử vong tuyệt địa kinh khủng.
Nếu như Tiêu Thần vừa rồi có lòng khinh thị, bây giờ sợ rằng đã bị năng lượng có tính hủy diệt thôn phệ rồi.
Hư không vỡ vụn đã trở thành rồi một mảnh hủy diệt chi nguyên!
Kết quả này ngoài dự liệu của mọi người, yêu nữ Thiên Ma Cung chiến lực kinh người, căn bản không phải nóng nảy liều chết, ánh mắt vừa rồi đã lừa gạt rất nhiều người.
Đến khi thiên địa trở về rõ ràng minh bạch, hết thảy cũng bình tĩnh trở lại, tuyệt thế yêu nữ khẽ cười, đôi môi hồng nhuận vô cùng gợi cảm, lộng lẫy động lòng người, hàm răng trong suốt như ngọc, trắng như tuyết, hai má lúm đồng tiền nhỏ trên mặt rạng ngời, hai mắt lưu chuyển làn nhu ba (sóng nhu tình) làm người ta điên đảo. Nàng có chút giận ý, vừa có chút căm giận lại có chút tán thưởng, vừa thông minh vừa linh động.
Mà hai chân của nàng dĩ nhiên tái sinh rồi, hoàn hảo như lúc ban đầu.
"Đó là. . . Thiên Ma Tái Sinh thuật!"
"Đúng vậy, Thiên Ma thần thông yêu nữ vẫn chưa tàn phế, nàng dĩ nhiên tinh thông Thiên Ma Tái Sinh thuật. Thần thuật như thế. . . sợ rằng không có mấy người có thể giết chết nàng, tuyệt không yếu hơn Bất Tử thuật cùng Trường Sinh thuật trong truyền thuyết.
"Ngươi là một kẻ vô tình. . ." Yêu nữ Thiên Ma Cung cười dài nhìn Tiêu Thần, nói: "Nhẫn tâm như vậy, chặt đứt hai chân của ta mà không chớp mắt, là tu giả lãnh khốc vô tình nhất ta từng chứng kiến."
"Vô tình sao? Rất bình thường! Sinh tử tương hướng không phân nam nữ, bất luận xấu đẹp. Cho dù ngươi phong hoa tuyệt đại, một khi là địch thủ, trong mắt ta đều là hồng phấn khô lâu." Tiêu Thần trả lời bình tĩnh.
"Hì hì. . . Ta thích nam nhân như vậy a." Tuyệt thế yêu nữ tươi cười đủ để điên đảo chúng sinh, quyến rũ động lòng người, chân trần như tuyết, lộng lẫy như ngọc, nàng như tinh linh trên trời vũ động.
"Nam nhân vô tình thật tốt, hôm nay ta muốn giết ngươi." Nói tới đây, Thiên Ma Cung yêu nữ thản nhiên cười, thản nhiên hướng về Tiêu Thần một lần nữa công tới, chưa người nào dám khinh thường tư thế tuyệt mỹ ẩn chứa sát thế chân chính này.
Cùng lúc đó, tông giáo cao thủ La Mã đế quốc Tát Ma cũng di chuyển, cổ Thánh Kinh không ngừng lẩm nhẩm, lưu quang tràn đầy từng đạo nối tiếp nhau.
Mà Từ Hàng Kiếm Trai tiên tử lại càng tới trước tiên. Nàng mới rồi nếm mùi lợi hại, ngực phải bị tập kích, loại khinh nhờn này là loại sỉ nhục lớn nhất với nàng, hàn quang một kiếm động sơn hà, Tâm Chi Kiếm Mang thẳng lên tận trời.
Cách đó không xa Nhất Chân hòa thượng trong lòng bối rối không thôi, hắn rất muốn tiến lên tham chiến, nhưng Tiêu Thần lại lấy thần niệm truyền âm, ngữ khí kiên định của hắn đi trước một bước.
Nhất Chân biết Tiêu Thần có Bát Tướng cực tốc, nếu không có hắn ở bên, có thể thuận lợi trốn đi. Nhưng hắn làm sao bỏ rơi bằng hữu trốn trước đây? Hắn không làm được. Hắn sợ Tiêu Thần không có cách nào thoát khỏi vây khốn của vài đại cao thủ.
"Ngươi đi đi, ta có thể chạy thoát!"
Một câu nói như thế, mặc dù ngắn ngủn vài chữ, nhưng làm cho Nhất Chân trong nháy mắt ngừng cước bộ. Hắn là một người suy nghĩ tỉnh táo, nhìn Tiêu Thần chăm chú, trầm mặc gật đầu, rồi cùng Bích long vương rời đi.
Bên cạnh có một nữ cao thủ của La Mã đế quốc, hướng về Nhất Chân đuổi theo rất nhanh, nhưng cuối cùng không kịp.
Giờ phút này Tuyệt Đao tỉnh táo vô cùng, đứng thẳng bên ngoài, cũng không tham dự vây sát, bất quá phi đao trong tay quang mang lưu chuyển, đao khí vô hình bức người thủy chung vẫn gắt gao tập trung vào Tiêu Thần, sợ hắn đột nhiên triển khai Bát Tướng Thế Giới bỏ chạy. Đối với Nhất Chân đào tẩu, hắn không thèm nhíu mày lấy một cái.
Tiểu Lý phi đao được xưng thiên địa nhất tuyệt, có thể trảm phá hư không, xuyên qua không gian giết địch, người nào cũng không dám khinh thường, tập trung vào Tiêu Thần, là lực lượng uy hiếp khó lường .
Xoát
Một đạo hồng quang thoáng hiện, trong tay Tuyệt Đao là một tiểu đao đỏ như máu, mặc dù vẫn trong suốt sáng long lanh, nhưng nhưng màu sắc so với phi đao trước không giống nhau, như là phi đao nhiễm máu tươi, đao thể huyết sắc sáng long lanh lưu chuyển ra từng đạo màu đỏ chói lọi.
Đây là phi đao mà Tiểu Lý lưu truyền duy nhất tới nay!
Trong lòng tràn ngập nhân từ, nhưng bị ép buộc chém giết thần linh vô số, Tiểu Lý cảm giác sát phạt quá nặng, cuối cùng đem thanh phi đao dính vô tận máu huyết thần linh từ bỏ, nhưng bị đệ tử của hắn tìm được, thay mặt một đời truyền thừa xuống.
Chính là thanh phi đao huyết sắc sáng long lanh này, từng được Tiểu Lý lấy "tâm" rèn qua!
Không cảm thấy sát khí, càng không cảm thấy sát ý, nhưng huyết sắc phi đao vừa lấy ra, lập tức làm cho hiện trường mọi người đều có cảm giác sợ hãi.
Chứng kiến Tuyệt Đao trong sát na lấy ra đao này, Tát Ma, Thiên Ma Cung yêu nữ, Từ Hàng Kiếm Trai tiên tử tất cả đều lui ra phía sau, chia làm ba phương vây khốn Tiêu Thần, nhìn Tuyệt Đao từ hư không đi vào giữa.
Tiêu Thần không nói chuyện, trực tiếp vọt lên, đây là lần thứ ba hắn cùng với phi đao truyền nhân va chạm! Huyết đao vừa ra, làm cho hắn cảm giác được uy hiếp tử vong, có lẽ không thể giữ lại chút lực lượng nào rồi, nếu không rất có khả năng thảm tử nơi đây.
Ngoài dự liệu, Tuyệt Đao vẫn chưa bắn ra huyết đao trong suốt sáng long lanh, mà song chỉ mang theo phi đao cùng Tiêu Thần kịch chiến tại chỗ, lấy phi đao chém giết hỗn độn kiếm khí, đao thể không bị vỡ nát.
Lưỡng đạo quang ảnh dây dưa cùng một chỗ, mọi người đều có cảm giác ngoài ý muốn, vì sao Tuyệt Đao không bắn ra huyết đao? Một kích như vậy chắc chắn là long trời lở đất, quỷ thần khó lường.
Xoát!
Tuyệt Đao lui ra phía sau, lạnh lùng nhìn Tiêu Thần, nói: "Ngươi trong tâm có điều cố kỵ, không dám toàn lực ra tay, ngươi sợ người khác trong sát na ra tay giết ngươi?"
"Không cần nhiều lời, cứ việc xuất đao đi!" Tiêu Thần thong dong đáp lại, hắn nắm trong tay Bát Tướng cực tốc, nếu như không phải Tiểu Lý phi đao uy hiếp, hắn tùy thời có thể thoát khỏi nơi này.
"Đao này xuất ra, trời long đất lở, sơn hà thất sắc, quỷ khóc thần hào, dù là thần cũng bị cắt xuyên qua da, đều phải hình thần câu diệt. Đây là Tiểu Lý tổ sư lấy tâm tế luyện ra nhân giả chi đao (đao và người hợp nhất) duy nhất, không phải đại gian đại ác thì không giết, không phải ác quán mãn doanh thì không giết, không phải cùng hung cực ác thì không giết, chém giết qua vô tận ác thần cùng hung linh, đao này. . . không thể ra tay với ngươi. Ta rất muốn cùng ngươi công bình đánh một trận, nhưng hôm nay không phải lúc."
Nói tới đây, Tuyệt Đao lui ra phía sau.
"Hảo, hôm nay ta cùng với ngươi vẫn là ngang tay, lần sau lại phân thắng thua." Tiêu Thần gật đầu.
Xoát!
Bốn đạo nhân ảnh vọt tới, đem Tiêu Thần vây khốn. Truyền nhân Tiểu Lý phi đao không ra tay, không có nghĩa là người khác cũng sẽ để Tiêu Thần rời đi.
Yêu nữ Thiên Ma Cung hai chân suýt nữa bị phế, sao đồng ý như vậy? Từ Hàng Kiếm Trai tiên tử chịu cái nhục ở ngực (DG: hí hí!), cũng không thể để Tiêu Thần thong dong đi. Về phần tông giáo cao thủ La Mã đế quốc, càng không thể để Tiêu Thần đi, bọn họ bị Nhất Chân giết chết một gã cường giả, giờ phút này Nhất Chân đã thoát nhờ Tiêu Thần, món nợ này tự nhiên do Tiêu Thần trả. Tát Ma cùng một nữ cao thủ vọt đến.
"Ha ha. . ." Tiêu Thần cười to.
Hắn đối với bốn người không có chút sợ hãi nào. Địa, Hỏa, Phong, Thủy bốn tướng luân chuyển, Tiêu Thần dần dần biến mất ở trong hư không. Hỗn độn quang mang lóe ra lất phất, hắn hóa thành một mảnh hỗn độn quang mang.
"Địa, Hỏa, Phong, Thủy tái diễn Hỗn Độn trong truyền thuyết sao?"
"Chẳng lẽ thật sự có thể mở ra một tân thế giới?" Tát Ma, Thiên Ma Cung yêu nữ, Từ Hàng Kiếm Trai tiên tử tất cả đều có ý kinh sợ, bọn họ nhớ tới một ít bí mật, không tự giác kinh hô một tiếng.
Đối với điều này, Tiêu Thần chỉ hừ lạnh, làm sao có thể tiết lộ bí mật của Bát Tướng Thế Giới đây? Cho tới bây giờ hắn vẫn không nghĩ tới tế luyện một thế giới mới, điều này căn bản không thực tế, đó là uy năng của tổ thần, nếu thật muốn làm vậy sợ rằng sẽ có rất nhiều người đến diệt hắn.
Trên thực tế, căn cứ chính của hắn là nghiên cứu về Bát Tướng Thế Giới. Hắn biết là Địa, Hỏa, Phong, Thủy mặc dù tái diễn Hỗn Độn, căn bản cũng không có khả năng tế luyện ra tân thế giới. Thực tế cùng truyền thuyết có khác biệt rất lớn, vì "hỗn độn" căn bản không phải hình thái nguyên thủy nhất. Bất quá lực sát thương của hỗn độn kiếm khí cũng đủ kinh thế hãi tục, có thể cho hắn sát thế cực kì cường đại.
Tát Ma cầm cổ Thánh Kinh trong tay trở mình, hóa thành một mảnh thần thánh quang huy hướng về Tiêu Thần, bên trong bắn ra từng đạo tinh thần ánh sáng, có hơn mười khối tiểu tinh thần sáng rực rỡ xoay tròn quanh cổ Thánh Kinh.
Yêu nữ Thiên Ma Cung xé rách không gian thứ nguyên, Thiên Ma Lực Trường vũ động càn khôn, muốn đem Tiêu Thần trực tiếp đánh vào. Từ Hàng tiên tử lại càng chém ra kiếm quan tuyệt thế làm sơn hà thất sắc, lấy kiếm khí mạnh mẽ phá vỡ hắc ám lĩnh vực, mượn lực lượng của không gian dị vực thôn phệ hỗn độn kiếm khí, sát khí tận trời. Nữ tu giả của La Mã đế quốc, toàn thân chiến giáp màu vàng như một nữ chiến thần, chiến mâu màu vàng trong tay đâm ra, mâu nhận xé rách bầu trời.
Bốn người trọng điệp, uy thế không thể tưởng tượng, không gian vô thanh vô tức yên diệt, mạnh mẽ như hỗn độn kiếm khí cũng sụp đổ, toàn bộ bị dẫn vào không gian thứ nguyên.
Bất quá Tiêu Thần vẫn không sợ hãi, Bát Tướng cực tốc triển khai, không chỉ làm cho bốn người không thể hợp vây, ngược lại như lưu tinh vây bắt bọn họ công sát.
Hắn đã hóa thân thành một mảnh hỗn độn!
Hỗn độn quang mang không ngừng tảo ra Địa, Hỏa, Phong, Thủy bốn tướng tái diễn Hỗn Độn, xuất ra từng đạo ánh sáng hủy diệt, Tiêu Thần trở thành bản nguyên lực lượng hủy diệt, thân thể lưu chuyển xuất ra quang mang đánh nát không gian, lực công sát cường thế không thể ngăn cản.
"Bang bang "
Va chạm kịch liệt!
Tiêu Thần cùng cổ Thánh Kinh, Tâm Chi Kiếm Mang, Thiên Ma Lực Trường, Thần Mâu Tuyệt Vực liên tục đối đầu cuồng bạo 4 lần.
Kết quả: Tát Ma hộc máu bay ngược lại, Từ Hàng Kiếm Trai tiên tử tay đặt lên ngực phải hộc máu trở ra, Thiên Ma Cung yêu nữ huyết văng đầy trời, nữ chiến thần tóc vàng La Mã đế quốc mặt như giấy vàng, thần mâu gẫy đoạn, huyết nhiễm trường không.
Đương nhiên, đấu với bốn đại cao thủ, Tiêu Thần cũng khó chịu dị thường, liên tục phun ra sáu khẩu máu tươi, hắn cẩn thận đề phòng Tuyệt Đao, rồi sau đó phóng lên cao như bay.
Tiêu Thần cũng không muốn cùng những người này liều mạng. Nói về cảnh giới, thực lực, mỗi người đều kình địch của hắn, nếu thật sự muốn mạng đổi mạng, hắn một người tuyệt đối không cách nào đấu lại mấy tên cao thủ, không thể nghi ngờ sẽ phải chết. Chứng kiến Tiêu Thần bay lên trời rời đi, không ai đuổi theo. Một khi truyền nhân Tiểu Lý phi đao không ra tay thì bất luận kẻ nào cũng không có tốc độ ngăn cản Tiêu Thần, những người này đều là nhân vật tinh anh, không muốn làm chuyện vô ích.
"Bát Tướng Thế Giới vừa ra, sơn hà thất sắc, hám thiên động địa (lay trời chuyển đất)." Nhìn theo bóng lưng Tiêu Thần, Tuyệt Đao đánh giá.
"Hì hì. . . Ta thích nam nhân như vậy nha." yêu nữ Thiên Ma Cung như tinh linh thông minh xinh đẹp, tại trên bầu trời nhẹ nhàng múa.
Từ Hàng Kiếm Trai tiên tử quanh người mây mù mờ ảo, như quảng hàn tiên tử giá lâm, thanh âm dễ nghe nói: "Người này cực kì nguy hiểm."
Hiện trường bây giờ, mười hai cao thủ vây khốn bốn gã cao thủ Phạm quốc còn lại, các loại thần thông tề triển, đây là kịch chiến không có gì phải lo lắng, hay là một hồi giết hại thì đúng hơn!
Bốn gã cường giả chỉ chống đỡ được chốc lát, sau đó tất cả đều tan xương nát thịt, trong đó có cả một quận chúa, vốn có tài thống soái, con gái của vị thân vương sắp bày ra tuyệt sát đại trận kia.
Ở phía xa cuối chân trời, Tiêu Thần ngồi xếp bằng trong thiên địa, xương cốt quanh người "dát băng dát băng" rung động, huyết nhục không ngừng dịch chuyển, tu luyện Dong Binh Luyện Thể, thân thể bị thương có tốc độ khôi phục kinh người, da tay lóe ra trong suốt lộng lẫy.
Nhưng ngay lúc này, hắn đột nhiên cảm giác được một cỗ địch ý cường đại quét ngang mà đến.
Tiêu Thần bỗng dưng mở hai mắt. Trên bình nguyên ma quỷ, một nam hài tóc vàng 11, 12 tuổi, hai mắt nửa nhắm nửa mở, trên trán một con mắt thẳng đứng linh động! Mặc dù là một gã thiếu niên, nhưng lại tỏa ra sát ý vô hạn, muốn xông lên tận trời!
Hắn tùy ý đứng thẳng ở đây, khiến cho thiên địa cũng run rẩy, tựa hồ trời đất cũng chịu uy áp mà khuất phục.
Hoàng Kim Sư Tử Vương!
Nhất tôn vô thượng phật không ai biết lai lịch!
Ba năm trước, không phải bán thần không thể địch nổi hắn, ba năm sau hắn rốt cuộc mạnh mẽ tới mức nào không sao biết được!
Ba năm sau, Tiêu Thần cùng Hoàng Kim Sư Tử Vương hóa thành người tại bình nguyên ma quỷ tao ngộ.
"Hì hì..." Yêu nữ Thiên Ma Cung khẽ cười, quần áo vũ động, nhẹ nhàng như nhu điệp (con bướm mềm mại) nhảy lên không, nhưng không gian theo đó mà vặn vẹo. Nàng như tinh linh ngao du giữa thiên giới và địa ngục, đôi cánh tay như ẩn như hiện, xé rách không gian thứ nguyên, đem hỗn độn kiếm khí trực tiếp dẫn vào.
Sau đó, nàng đột ngột xuất hiện trước mặt Tiêu Thần, mị nhãn mỉm cười, mắt nhu tình như sóng, tóc dài màu đen tung bay, mặc dù không thể thấy dung nhan bị sương mù bao phủ, nhưng càng làm cho người ta có cảm giác thần bí mông lung. Thân thể mềm mại như rắn, kinh tâm động phách tiến gần đến Tiêu Thần, cánh tay trắng ngần liên tục huy động, tiếng cười yêu kiều rung động tâm phách, một đôi bàn tay như ngọc, cùng Tiêu Thần liên tục va chạm trăm ngàn lần.
Hai người đều như bị sét đánh, cùng dùng lực đối địch. Hỗn độn kiếm khí của Tiêu Thần không ngừng kích phát, nhưng xung quanh thân thể tuyệt thế yêu nữ Thiên Ma Cung phảng phất một khe không gian lớn, không gian chung quanh nàng hoàn toàn là không gian thứ nguyên, có thể tạm thời chống lại hỗn độn kiếm khí.
Yêu nữ Thiên Ma Cung cười khẽ bay lên, như thiên ma nữ múa thiên phong, trước khi rời đi một đôi tiểu cước trắng nõn như tuyết, trong suốt sáng như ngọc điêu khắc nhằm hướng ngực Tiêu Thần đạp tới.
Không gian sụp đổ!
Thiên Ma Trường Lực khống chế không gian!
Nhìn thì nhu mị (mềm mại xinh đẹp) vô cùng, tuyệt thế yêu nữ khéo léo linh hoạt như tinh linh, nụ cười duyên dáng, đôi mắt xinh đẹp, nhưng lại là sát thế kinh người, Tiêu Thần không dám có chút khinh thường, nếu không tuyệt đối mất mạng trong nháy mắt.
Bất quá hắn cũng cũng không lúng túng, khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh, đối với tiểu cước trắng tuyết như ngọc đạp tới, hắn dùng Bát Tướng cực tốc trong phút chốc tránh được không gian sụp đổ, rồi sau đó như lưu tinh vọt tới, hai tay nhanh như thiểm điện, trong nháy mắt lộ ra.
Yêu nữ Thiên Ma Cung không có tốc độ nhanh như Tiêu Thần, thấy đối phương to gan vô lễ dám tới bắt lấy đôi chân ngọc của nàng, tuyệt thế yêu nữ cũng không tức giận, ngược lại cười khẽ một tiếng, vũ y huy động, tay áo dài như lưỡng đạo ngọc long (hai con rồng ngọc) xé rách hư không, bổ trảm song chưởng Tiêu Thần.
Ngoài dự đoán của yêu nữ Thiên Ma Cung, Tiêu Thần vẫn không ngăn cản, hai tay vẫn như cũ hướng tới đôi chân ngọc.
"Bang bang "
Hai tay áo hung hăng quất vào song chưởng Tiêu Thần, nhất thời làm cho vạt áo hắn nát vụn, trên cánh tay lưu lại hai vết thương đáng sợ, máu tươi chảy cuồn cuộn.
Cũng nhờ Tiêu Thần có tu luyện thần thông Dong Binh Luyện Thể, nếu đổi lại là cao thủ khác cùng cảnh giới, chỉ sợ không chỉ song chưởng nát bấy mà chính thân thể cũng tan nát.
Đối mặt với cường địch, Tiêu Thần không che dấu thần thông trong tay mình chút nào, rõ ràng minh bạch nói cho địch nhân biết, hắn dùng phương pháp Dong Binh Luyện Thể đề cao thân thể tới cảnh giới kinh khủng dị thường.
Tuyệt thế yêu nữ mặc dù cười nhẹ, vóc người ma quỷ lại cấp tốc giãy dụa, muốn thoát khỏi truy tập (truy đuổi tập kích) của Tiêu Thần. Nhưng hai tay Tiêu Thần đã trúng đích, trong phút chốc bắt được cặp chân ngọc kia.
Đôi chân ngọc mềm mại hoạt nị, tựa như dương chi mỹ ngọc, có thể nói là kiệt tác hoàn mỹ của trời cao, rung động tâm hồn. Bất quá giờ phút này Tiêu Thần cũng không có chút lòng thương hương tiếc ngọc, địch thủ chính là địch thủ, có thể nào vì sắc đẹp mà buông lỏng tâm thần đây.
Yêu nữ Thiên Ma Cung nở nụ cười nhu mị. Thân thể xinh đẹp tuyệt thế, di chuyển linh hoạt như rắn, muốn giãy thoát ra khỏi song chưởng Tiêu Thần, mặc dù đang cười duyên, nhưng hành động lại biểu lộ sát ý trong lòng, hai chân trong suốt như ngọc điêu khắc đá liên tục, phát ra Thiên Ma Khí hình xoắn ốc.
Tiêu Thần cười lạnh, không chút chần chờ, hai tay nắm lấy chân ngọc nhu nhuận của tuyệt thế yêu nữ, Linh Tê kiếm ba bắn ra, muốn đánh nát bấy. Thủ đoạn độc ác vùi hoa dập liễu.
Yêu nữ Thiên Ma Cung rốt cục cũng biến sắc, không gian thứ nguyên xuất hiện, đem Linh Tê kiếm ba đang nhắm hướng ngọc thể mông lung của nàng hút vào, Thiên Ma Khí như ngân hà cuồn cuộn chín tầng trời, từ đôi chân bạch ngọc của nàng xuất ra, chống lại sóng kiếm hủy diệt.
Lúc này hết thảy phát sinh điện hỏa thạch hoa, tốc độ nhanh đến tận cùng.
"Xích xích "
Âm thanh phá không vang lên không dứt, Từ Hàng Kiếm Trai tiên tử một kiếm đâm tới, trợ giúp yêu nữ Thiên Ma Cung hóa giải nguy cục. Cùng lúc đó tông giáo cao thủ La Mã đế quốc Tát Ma ra tay, cổ Thánh Kinh không ngừng lẩm nhẩm, xuất ra đạo đạo ánh sáng chói lòa quét về phía Tiêu Thần.
Tiêu Thần dĩ nhiên không sợ hãi. Địa, Hỏa, Phong, Thủy bốn tướng tề động, hỗn độn kiếm khí lất phất từng đạo xuất ra, sát khí trực tiếp đánh nát vài mảng mây đen trên bầu trời, hỗn độn kiếm khí tung hoành kích động trên không, như từng đạo quang mang sao chổi đảo qua, uy thế không thể tưởng tượng.
Hỗn độn kiếm khí đánh tan hào quang thần thánh của cổ Thánh Kinh, nhưng làm cho Từ Hàng Kiếm Trai tiên tử tới gần, nàng dĩ nhiên có thể xuyên qua không gian. Địa, Hỏa, Phong, Thủy bốn tướng xé rách tạo ra một cái không gian thông đạo.
Tiên tử vóc dáng cùng khí chất không nhiễm khói lửa nhân gian (DG: ý nói không nhiễm bụi trần), nhưng trường kiếm trong tay lại sắc bén vô cùng, tuệ tâm thông linh, Tâm Chi Thần Kiếm (tâm hướng đến thần kiếm) ngưng tụ thành kiếm quang rực rỡ, từ hậu phương giết tới, trong nháy mắt xé rách không gian, trực tiếp đâm vào hậu tâm Tiêu Thần, đồng thời tay trái nhẹ dương, chém vào sau gáy Tiêu Thần.
Tiêu Thần có thể cảm nhận hết thảy từ phía sau. Đối mặt với tuyệt sát như thế, trong mắt hắn bắn ra lưỡng đạo lãnh quang, trong phút chốc đưa ra quyết định, thân thể lướt ngang một thước, sau đó cầm lấy chân Thiên Ma Cung yêu nữ, triển khai Bát Tướng Thế Giới cực tốc.
Từ Hàng Kiếm Trai tiên tử tay trái trảm không, làm vỡ nát hư không. Tay phải nàng phát ra Tâm Chi Kiếm Mang, hung hăng xuyên vào vai trái Tiêu Thần. "Phốc" một tiếng, huyết quang bắn tung tóe, vai trái Tiêu Thần nhìn thấu từ trước ra sau, phun ra một đạo huyết quang, máu tuôn rào rào.
Kết quả này ngoài dự liệu của mọi người, Tiêu Thần dĩ nhiên không trốn tránh hay thối lui, mà lại nắm lấy yêu nữ Thiên Ma Cung đến gần Từ Hàng Kiếm Trai tiên tử.
Kiếm Trai tiên tử thông minh linh hoạt, mặt mày đột biến, Tiêu Thần dĩ nhiên không tiếc lưỡng bại câu thương mà lại gần nàng, bây giờ căn bản không cách nào tránh né. Cơ hồ khi Tâm Chi Thần Kiếm xuyên thủng vai trái Tiêu Thần, Tiêu Thần đã tiến đến gần, khuỷu tay trái hung ác từ phía sau đánh tới.
"Bịch "
Một tiếng chắc nịch! Đánh trúng rồi!
Khuỷu tay trái Tiêu Thần hung hăng đánh vào ngực phải Từ Hàng Kiếm Trai tiên tử (DG: sướng quá!), làm phun ra một búng hoa huyết rồi bay ngược ra ngoài.
Hung y (yếm – áo ngực, hehe) của nàng nát bấy, một khối bảo tâm kính bên trái (kính bảo hộ trái tim) hóa thành tro bụi, phiêu tán tại không trung, gãy hai đốt xương ngực (má ơi!).
Quang mang lóe ra, quanh thân thể Từ Hàng Kiếm Trai tiên tử sương mù mông lung. Nàng rất nhanh phủ thêm một kiện vũ y, chặn lại xuân quang đang tiết ra ngoài (ý nói lộ hàng ý ^^). Chỉ có chính nàng biết, ngực phải nõn nà đẹp như ngọc giờ phút này đã xanh tím, thương thế rất nặng!
Điều này đối với tiên tử xuất thân Từ Hàng Kiếm Trai đúng là đại sỉ nhục!
Bị thương ở vị trí như vậy. . . thật là xấu hổ, đây là khinh nhờn một cách trắng trợn, lá gan Tiêu Thần quá lớn rồi.
Trong sương mù, Từ Hàng tiên tử thanh lệ thoát tục tuyệt thế dung nhan lạnh tựa băng sương.
Không phải kỹ thuật của nàng không bằng người, mà là chiến pháp Tiêu Thần quá mức sắc bén. Quả thực chính là một mạng đổi một mạng, hoàn toàn là đấu pháp lấy mạng đổi mạng, như thế thành hiểm chiêu, làm cho nàng không ứng phó nổi, dùng vai trái đã bị xuyên thủng đả thương nàng nghiêm trọng, nếu như không có hộ tâm kính, nàng có thể đã thật sự nguy hiểm rồi.
Tất cả sự tình diễn ra trong nháy mắt.
Cùng lúc đó, Tiêu Thần hét lớn, Linh Tê kiếm ba chấn động mãnh liệt bắn ra, bị hắn tăng lên tới cảnh giới cực hạn, đó là lực lượng có tính hủy diệt, thần kĩ chấn nhiếp một thời.
"Phốc "
Tiêu Thần lấy Linh Tê kiếm ba đánh nát hai chân Thiên Ma Cung yêu nữ, huyết thủy nhiễm đỏ bầu trời, đương nhiên ở trong quá trình này hắn cũng bị trọng thương. Tuyệt thế yêu nữ tay áo vũ động, như thiết bản không thể phá vỡ quét lên thân thể hắn. Tiêu Thần miệng phun máu tươi bay ngược ra ngoài.
Lạt thủ tồi hoa! (Xuất thủ độc ác vùi hoa dập liễu)
Yêu nữ Thiên Ma Cung dung mạo tuyệt thế, thiên kiều bá mị lại bị Tiêu Thần phế đi hai chân, thật sự là quá trình kinh tâm động phách, kết quả như thế đủ trấn nhiếp mọi người ở hiện trường.
Kết cục thật tàn khốc: mất đi hai chân, tuy là tuyệt đại mỹ nhân thì sao? Đã thành tàn phế, tu vi khẳng định không thể như trước.
Tất cả mọi người đều hít một hơi khí lạnh, Tiêu Thần quả thật là nhân vật nguy hiểm cực độ, hắn so với các cao thủ đương trường cũng không mạnh hơn là bao, nhưng chiến pháp hung hãn dọa người, quả thực chính là một người không cần tính mạng.
Lấy thân thể bị thương đả thương địch thủ!
Đây là nhân vật nguy hiểm cực độ!
Yêu nữ Thiên Ma Cung sương mù mông lung toàn bộ tán đi rồi, lộ ra dung nhan tuyệt thế, giờ phút này tuyệt đại ngọc dung tràn ngập thần sắc thống khổ, mắt mở to tràn ngập linh khí, lệ quang lấp lánh, không thể cầm lòng được, đau đớn đáng thương tới cực điểm.
Thiên kiêu ma nữ bị Tiêu Thần phế đi đôi chân trong suốt ngọc ngà, sự tình như thế làm cho người ta không nhịn được, muốn tan nát cõi lòng. Vài tên tu giả nam nhân bên cạnh đều có cảm giác đau lòng đứt ruột, một vưu vật kỳ ảo tuyệt thế như vậy thành tàn phế rồi, Tiêu Thần quả thực là một tên đao phủ làm cho người ta ghét cay ghét đắng.
Tại hiện trường mấy người tựa hồ ngây dại, trong lúc nhất thời không biết phải làm sao. Thiên Ma Cung yêu nữ lã chã chực khóc, vô lực hướng về Tiêu Thần đánh tới, thân thể mềm mại thon dài uyển chuyển vẽ ra một quỹ tích mỹ lệ. Sau khi mất đi hai chân, nàng dường như đã sinh ra ý quyết tử. Ngay cả loại công kích cuối cùng này cũng có vẻ mềm yếu vô lực, hoàn toàn vốn là bộ dạng thiêu thân lao vào lửa.
Nhưng hai mắt Tiêu Thần lại bắn ra lưỡng đạo lãnh quang, không vì vậy mà dao động tâm trí chút nào, ra tay quyết đoán vô tình, hơn nữa là dốc hết toàn lực, bởi vì hắn cảm giác được nguy hiểm thật lớn đang tới gần!
Địa, Hỏa, Phong, Thủy thay đổi liên tục, bốn tướng hòa vào nhau, bắn ra từng đạo hỗn độn kiếm khí, yên diệt không gian, quét ngang tuyệt thế yêu nữ.
Ở phía sau, không gian thứ nguyên không ngừng xé rách, hiện ra trên bầu trời, hình thành một cỗ năng lượng cuồng bạo, hoàn toàn là do yêu nữ tạo thành, như ngân hà rơi xuống cửu thiên, như minh tuyền lao vào địa ngục, quét ngang tám phương, không gian thứ nguyên bị mở ra hơn mười mặt.
Trên bầu trời hình thành một mảnh tử vong tuyệt địa kinh khủng.
Nếu như Tiêu Thần vừa rồi có lòng khinh thị, bây giờ sợ rằng đã bị năng lượng có tính hủy diệt thôn phệ rồi.
Hư không vỡ vụn đã trở thành rồi một mảnh hủy diệt chi nguyên!
Kết quả này ngoài dự liệu của mọi người, yêu nữ Thiên Ma Cung chiến lực kinh người, căn bản không phải nóng nảy liều chết, ánh mắt vừa rồi đã lừa gạt rất nhiều người.
Đến khi thiên địa trở về rõ ràng minh bạch, hết thảy cũng bình tĩnh trở lại, tuyệt thế yêu nữ khẽ cười, đôi môi hồng nhuận vô cùng gợi cảm, lộng lẫy động lòng người, hàm răng trong suốt như ngọc, trắng như tuyết, hai má lúm đồng tiền nhỏ trên mặt rạng ngời, hai mắt lưu chuyển làn nhu ba (sóng nhu tình) làm người ta điên đảo. Nàng có chút giận ý, vừa có chút căm giận lại có chút tán thưởng, vừa thông minh vừa linh động.
Mà hai chân của nàng dĩ nhiên tái sinh rồi, hoàn hảo như lúc ban đầu.
"Đó là. . . Thiên Ma Tái Sinh thuật!"
"Đúng vậy, Thiên Ma thần thông yêu nữ vẫn chưa tàn phế, nàng dĩ nhiên tinh thông Thiên Ma Tái Sinh thuật. Thần thuật như thế. . . sợ rằng không có mấy người có thể giết chết nàng, tuyệt không yếu hơn Bất Tử thuật cùng Trường Sinh thuật trong truyền thuyết.
"Ngươi là một kẻ vô tình. . ." Yêu nữ Thiên Ma Cung cười dài nhìn Tiêu Thần, nói: "Nhẫn tâm như vậy, chặt đứt hai chân của ta mà không chớp mắt, là tu giả lãnh khốc vô tình nhất ta từng chứng kiến."
"Vô tình sao? Rất bình thường! Sinh tử tương hướng không phân nam nữ, bất luận xấu đẹp. Cho dù ngươi phong hoa tuyệt đại, một khi là địch thủ, trong mắt ta đều là hồng phấn khô lâu." Tiêu Thần trả lời bình tĩnh.
"Hì hì. . . Ta thích nam nhân như vậy a." Tuyệt thế yêu nữ tươi cười đủ để điên đảo chúng sinh, quyến rũ động lòng người, chân trần như tuyết, lộng lẫy như ngọc, nàng như tinh linh trên trời vũ động.
"Nam nhân vô tình thật tốt, hôm nay ta muốn giết ngươi." Nói tới đây, Thiên Ma Cung yêu nữ thản nhiên cười, thản nhiên hướng về Tiêu Thần một lần nữa công tới, chưa người nào dám khinh thường tư thế tuyệt mỹ ẩn chứa sát thế chân chính này.
Cùng lúc đó, tông giáo cao thủ La Mã đế quốc Tát Ma cũng di chuyển, cổ Thánh Kinh không ngừng lẩm nhẩm, lưu quang tràn đầy từng đạo nối tiếp nhau.
Mà Từ Hàng Kiếm Trai tiên tử lại càng tới trước tiên. Nàng mới rồi nếm mùi lợi hại, ngực phải bị tập kích, loại khinh nhờn này là loại sỉ nhục lớn nhất với nàng, hàn quang một kiếm động sơn hà, Tâm Chi Kiếm Mang thẳng lên tận trời.
Cách đó không xa Nhất Chân hòa thượng trong lòng bối rối không thôi, hắn rất muốn tiến lên tham chiến, nhưng Tiêu Thần lại lấy thần niệm truyền âm, ngữ khí kiên định của hắn đi trước một bước.
Nhất Chân biết Tiêu Thần có Bát Tướng cực tốc, nếu không có hắn ở bên, có thể thuận lợi trốn đi. Nhưng hắn làm sao bỏ rơi bằng hữu trốn trước đây? Hắn không làm được. Hắn sợ Tiêu Thần không có cách nào thoát khỏi vây khốn của vài đại cao thủ.
"Ngươi đi đi, ta có thể chạy thoát!"
Một câu nói như thế, mặc dù ngắn ngủn vài chữ, nhưng làm cho Nhất Chân trong nháy mắt ngừng cước bộ. Hắn là một người suy nghĩ tỉnh táo, nhìn Tiêu Thần chăm chú, trầm mặc gật đầu, rồi cùng Bích long vương rời đi.
Bên cạnh có một nữ cao thủ của La Mã đế quốc, hướng về Nhất Chân đuổi theo rất nhanh, nhưng cuối cùng không kịp.
Giờ phút này Tuyệt Đao tỉnh táo vô cùng, đứng thẳng bên ngoài, cũng không tham dự vây sát, bất quá phi đao trong tay quang mang lưu chuyển, đao khí vô hình bức người thủy chung vẫn gắt gao tập trung vào Tiêu Thần, sợ hắn đột nhiên triển khai Bát Tướng Thế Giới bỏ chạy. Đối với Nhất Chân đào tẩu, hắn không thèm nhíu mày lấy một cái.
Tiểu Lý phi đao được xưng thiên địa nhất tuyệt, có thể trảm phá hư không, xuyên qua không gian giết địch, người nào cũng không dám khinh thường, tập trung vào Tiêu Thần, là lực lượng uy hiếp khó lường .
Xoát
Một đạo hồng quang thoáng hiện, trong tay Tuyệt Đao là một tiểu đao đỏ như máu, mặc dù vẫn trong suốt sáng long lanh, nhưng nhưng màu sắc so với phi đao trước không giống nhau, như là phi đao nhiễm máu tươi, đao thể huyết sắc sáng long lanh lưu chuyển ra từng đạo màu đỏ chói lọi.
Đây là phi đao mà Tiểu Lý lưu truyền duy nhất tới nay!
Trong lòng tràn ngập nhân từ, nhưng bị ép buộc chém giết thần linh vô số, Tiểu Lý cảm giác sát phạt quá nặng, cuối cùng đem thanh phi đao dính vô tận máu huyết thần linh từ bỏ, nhưng bị đệ tử của hắn tìm được, thay mặt một đời truyền thừa xuống.
Chính là thanh phi đao huyết sắc sáng long lanh này, từng được Tiểu Lý lấy "tâm" rèn qua!
Không cảm thấy sát khí, càng không cảm thấy sát ý, nhưng huyết sắc phi đao vừa lấy ra, lập tức làm cho hiện trường mọi người đều có cảm giác sợ hãi.
Chứng kiến Tuyệt Đao trong sát na lấy ra đao này, Tát Ma, Thiên Ma Cung yêu nữ, Từ Hàng Kiếm Trai tiên tử tất cả đều lui ra phía sau, chia làm ba phương vây khốn Tiêu Thần, nhìn Tuyệt Đao từ hư không đi vào giữa.
Tiêu Thần không nói chuyện, trực tiếp vọt lên, đây là lần thứ ba hắn cùng với phi đao truyền nhân va chạm! Huyết đao vừa ra, làm cho hắn cảm giác được uy hiếp tử vong, có lẽ không thể giữ lại chút lực lượng nào rồi, nếu không rất có khả năng thảm tử nơi đây.
Ngoài dự liệu, Tuyệt Đao vẫn chưa bắn ra huyết đao trong suốt sáng long lanh, mà song chỉ mang theo phi đao cùng Tiêu Thần kịch chiến tại chỗ, lấy phi đao chém giết hỗn độn kiếm khí, đao thể không bị vỡ nát.
Lưỡng đạo quang ảnh dây dưa cùng một chỗ, mọi người đều có cảm giác ngoài ý muốn, vì sao Tuyệt Đao không bắn ra huyết đao? Một kích như vậy chắc chắn là long trời lở đất, quỷ thần khó lường.
Xoát!
Tuyệt Đao lui ra phía sau, lạnh lùng nhìn Tiêu Thần, nói: "Ngươi trong tâm có điều cố kỵ, không dám toàn lực ra tay, ngươi sợ người khác trong sát na ra tay giết ngươi?"
"Không cần nhiều lời, cứ việc xuất đao đi!" Tiêu Thần thong dong đáp lại, hắn nắm trong tay Bát Tướng cực tốc, nếu như không phải Tiểu Lý phi đao uy hiếp, hắn tùy thời có thể thoát khỏi nơi này.
"Đao này xuất ra, trời long đất lở, sơn hà thất sắc, quỷ khóc thần hào, dù là thần cũng bị cắt xuyên qua da, đều phải hình thần câu diệt. Đây là Tiểu Lý tổ sư lấy tâm tế luyện ra nhân giả chi đao (đao và người hợp nhất) duy nhất, không phải đại gian đại ác thì không giết, không phải ác quán mãn doanh thì không giết, không phải cùng hung cực ác thì không giết, chém giết qua vô tận ác thần cùng hung linh, đao này. . . không thể ra tay với ngươi. Ta rất muốn cùng ngươi công bình đánh một trận, nhưng hôm nay không phải lúc."
Nói tới đây, Tuyệt Đao lui ra phía sau.
"Hảo, hôm nay ta cùng với ngươi vẫn là ngang tay, lần sau lại phân thắng thua." Tiêu Thần gật đầu.
Xoát!
Bốn đạo nhân ảnh vọt tới, đem Tiêu Thần vây khốn. Truyền nhân Tiểu Lý phi đao không ra tay, không có nghĩa là người khác cũng sẽ để Tiêu Thần rời đi.
Yêu nữ Thiên Ma Cung hai chân suýt nữa bị phế, sao đồng ý như vậy? Từ Hàng Kiếm Trai tiên tử chịu cái nhục ở ngực (DG: hí hí!), cũng không thể để Tiêu Thần thong dong đi. Về phần tông giáo cao thủ La Mã đế quốc, càng không thể để Tiêu Thần đi, bọn họ bị Nhất Chân giết chết một gã cường giả, giờ phút này Nhất Chân đã thoát nhờ Tiêu Thần, món nợ này tự nhiên do Tiêu Thần trả. Tát Ma cùng một nữ cao thủ vọt đến.
"Ha ha. . ." Tiêu Thần cười to.
Hắn đối với bốn người không có chút sợ hãi nào. Địa, Hỏa, Phong, Thủy bốn tướng luân chuyển, Tiêu Thần dần dần biến mất ở trong hư không. Hỗn độn quang mang lóe ra lất phất, hắn hóa thành một mảnh hỗn độn quang mang.
"Địa, Hỏa, Phong, Thủy tái diễn Hỗn Độn trong truyền thuyết sao?"
"Chẳng lẽ thật sự có thể mở ra một tân thế giới?" Tát Ma, Thiên Ma Cung yêu nữ, Từ Hàng Kiếm Trai tiên tử tất cả đều có ý kinh sợ, bọn họ nhớ tới một ít bí mật, không tự giác kinh hô một tiếng.
Đối với điều này, Tiêu Thần chỉ hừ lạnh, làm sao có thể tiết lộ bí mật của Bát Tướng Thế Giới đây? Cho tới bây giờ hắn vẫn không nghĩ tới tế luyện một thế giới mới, điều này căn bản không thực tế, đó là uy năng của tổ thần, nếu thật muốn làm vậy sợ rằng sẽ có rất nhiều người đến diệt hắn.
Trên thực tế, căn cứ chính của hắn là nghiên cứu về Bát Tướng Thế Giới. Hắn biết là Địa, Hỏa, Phong, Thủy mặc dù tái diễn Hỗn Độn, căn bản cũng không có khả năng tế luyện ra tân thế giới. Thực tế cùng truyền thuyết có khác biệt rất lớn, vì "hỗn độn" căn bản không phải hình thái nguyên thủy nhất. Bất quá lực sát thương của hỗn độn kiếm khí cũng đủ kinh thế hãi tục, có thể cho hắn sát thế cực kì cường đại.
Tát Ma cầm cổ Thánh Kinh trong tay trở mình, hóa thành một mảnh thần thánh quang huy hướng về Tiêu Thần, bên trong bắn ra từng đạo tinh thần ánh sáng, có hơn mười khối tiểu tinh thần sáng rực rỡ xoay tròn quanh cổ Thánh Kinh.
Yêu nữ Thiên Ma Cung xé rách không gian thứ nguyên, Thiên Ma Lực Trường vũ động càn khôn, muốn đem Tiêu Thần trực tiếp đánh vào. Từ Hàng tiên tử lại càng chém ra kiếm quan tuyệt thế làm sơn hà thất sắc, lấy kiếm khí mạnh mẽ phá vỡ hắc ám lĩnh vực, mượn lực lượng của không gian dị vực thôn phệ hỗn độn kiếm khí, sát khí tận trời. Nữ tu giả của La Mã đế quốc, toàn thân chiến giáp màu vàng như một nữ chiến thần, chiến mâu màu vàng trong tay đâm ra, mâu nhận xé rách bầu trời.
Bốn người trọng điệp, uy thế không thể tưởng tượng, không gian vô thanh vô tức yên diệt, mạnh mẽ như hỗn độn kiếm khí cũng sụp đổ, toàn bộ bị dẫn vào không gian thứ nguyên.
Bất quá Tiêu Thần vẫn không sợ hãi, Bát Tướng cực tốc triển khai, không chỉ làm cho bốn người không thể hợp vây, ngược lại như lưu tinh vây bắt bọn họ công sát.
Hắn đã hóa thân thành một mảnh hỗn độn!
Hỗn độn quang mang không ngừng tảo ra Địa, Hỏa, Phong, Thủy bốn tướng tái diễn Hỗn Độn, xuất ra từng đạo ánh sáng hủy diệt, Tiêu Thần trở thành bản nguyên lực lượng hủy diệt, thân thể lưu chuyển xuất ra quang mang đánh nát không gian, lực công sát cường thế không thể ngăn cản.
"Bang bang "
Va chạm kịch liệt!
Tiêu Thần cùng cổ Thánh Kinh, Tâm Chi Kiếm Mang, Thiên Ma Lực Trường, Thần Mâu Tuyệt Vực liên tục đối đầu cuồng bạo 4 lần.
Kết quả: Tát Ma hộc máu bay ngược lại, Từ Hàng Kiếm Trai tiên tử tay đặt lên ngực phải hộc máu trở ra, Thiên Ma Cung yêu nữ huyết văng đầy trời, nữ chiến thần tóc vàng La Mã đế quốc mặt như giấy vàng, thần mâu gẫy đoạn, huyết nhiễm trường không.
Đương nhiên, đấu với bốn đại cao thủ, Tiêu Thần cũng khó chịu dị thường, liên tục phun ra sáu khẩu máu tươi, hắn cẩn thận đề phòng Tuyệt Đao, rồi sau đó phóng lên cao như bay.
Tiêu Thần cũng không muốn cùng những người này liều mạng. Nói về cảnh giới, thực lực, mỗi người đều kình địch của hắn, nếu thật sự muốn mạng đổi mạng, hắn một người tuyệt đối không cách nào đấu lại mấy tên cao thủ, không thể nghi ngờ sẽ phải chết. Chứng kiến Tiêu Thần bay lên trời rời đi, không ai đuổi theo. Một khi truyền nhân Tiểu Lý phi đao không ra tay thì bất luận kẻ nào cũng không có tốc độ ngăn cản Tiêu Thần, những người này đều là nhân vật tinh anh, không muốn làm chuyện vô ích.
"Bát Tướng Thế Giới vừa ra, sơn hà thất sắc, hám thiên động địa (lay trời chuyển đất)." Nhìn theo bóng lưng Tiêu Thần, Tuyệt Đao đánh giá.
"Hì hì. . . Ta thích nam nhân như vậy nha." yêu nữ Thiên Ma Cung như tinh linh thông minh xinh đẹp, tại trên bầu trời nhẹ nhàng múa.
Từ Hàng Kiếm Trai tiên tử quanh người mây mù mờ ảo, như quảng hàn tiên tử giá lâm, thanh âm dễ nghe nói: "Người này cực kì nguy hiểm."
Hiện trường bây giờ, mười hai cao thủ vây khốn bốn gã cao thủ Phạm quốc còn lại, các loại thần thông tề triển, đây là kịch chiến không có gì phải lo lắng, hay là một hồi giết hại thì đúng hơn!
Bốn gã cường giả chỉ chống đỡ được chốc lát, sau đó tất cả đều tan xương nát thịt, trong đó có cả một quận chúa, vốn có tài thống soái, con gái của vị thân vương sắp bày ra tuyệt sát đại trận kia.
Ở phía xa cuối chân trời, Tiêu Thần ngồi xếp bằng trong thiên địa, xương cốt quanh người "dát băng dát băng" rung động, huyết nhục không ngừng dịch chuyển, tu luyện Dong Binh Luyện Thể, thân thể bị thương có tốc độ khôi phục kinh người, da tay lóe ra trong suốt lộng lẫy.
Nhưng ngay lúc này, hắn đột nhiên cảm giác được một cỗ địch ý cường đại quét ngang mà đến.
Tiêu Thần bỗng dưng mở hai mắt. Trên bình nguyên ma quỷ, một nam hài tóc vàng 11, 12 tuổi, hai mắt nửa nhắm nửa mở, trên trán một con mắt thẳng đứng linh động! Mặc dù là một gã thiếu niên, nhưng lại tỏa ra sát ý vô hạn, muốn xông lên tận trời!
Hắn tùy ý đứng thẳng ở đây, khiến cho thiên địa cũng run rẩy, tựa hồ trời đất cũng chịu uy áp mà khuất phục.
Hoàng Kim Sư Tử Vương!
Nhất tôn vô thượng phật không ai biết lai lịch!
Ba năm trước, không phải bán thần không thể địch nổi hắn, ba năm sau hắn rốt cuộc mạnh mẽ tới mức nào không sao biết được!
Ba năm sau, Tiêu Thần cùng Hoàng Kim Sư Tử Vương hóa thành người tại bình nguyên ma quỷ tao ngộ.
/433
|