Hoàng hôn, mây đèn cuồn cuộn đổ về, từng đám mây hướng tới mặt đất đổ xuống.
Nhìn thấy sắp có một cơn dông bão xảy ra
Trên đường đã không còn một bóng người, Thiên Đế thành to lớn như vậy lại như lâm vào sự tĩnh mịch, tất cả âm thanh đều tiêu thất.
Áp lực đè nén khôn tả, nhìn về phía chân trời chỉ toàn hắc ám, dường như có một cỗ hàn khí trong nháy mắt đã bao phủ khắp nơi.
Tại nơi ở của Tiêu Thần, Hải Vân Thiên cũng Gia Cát mập mạp vội vã cáo từ, thần sắc bọn họ đều có vẻ không tốt, quay sang nhìn Tiêu Thần khuyên nhủ chiều nay khi có bão tố đã tới không nên đi ra ngoài.
Hỏi lại vì sao thì hai người đều không biết rõ, chỉ biết rằng từ cổ đại Thiên Đế thành đã có truyền ngôn xuống hàng nằm đều sẽ có một số cơn bão đặc thù, mọi người bất kể là bá tánh bình dân hay tu giả có thực lực cường đại tốt nhất đừng nên đi ra ngoài để tránh bị kinh hãi
Trước khi đi Hải Vân Thiên còn nhỏ giọng dặn dò: “Các vị tiền bối đều nói truyền thuyết của Thiên Đế thành có khả năng là có thật, không phải là truyền thuyết không căn cứ, dân cư trong thành đã thành thói quen hàng năm yên ổn ở trong nhà là không có sự tình gì phát sinh. Chuyện như thế này mỗi năm bất quá cũng chỉ hai lần mà thôi”
Dứt lời, hắn cùng với lão mập vội vã rời đi.
Mây đen càng ngày càng hạ thấp xuống, dường như đã chạm vào mặt đất. Thế nhưng vẫn không hề có một tiếng sấm nào, chỉ có một cỗ áp lực như mười vạn trọng sơn áp lực đang từ từ ép xuống.
Phố lớn ngõ nhỏ vắng ngắt,
trong Thiên Đế thành tựa như mất hết âm thanh, rồi lại phát ra vô tận âm hưởng.
Tất trái tim đập loạn nhịp, run rẩy từ tận trong linh hồn!
Kha Kha cùng tiểu quật long vô cùng bất an, bọn chúng như dự cảm được điềm xấu đang tới, ở trong đình viện không ngừng ngửa mặt lên nhìn bầu trời đen tối.
Tiêu Thần thầm nghĩ loại cảm giác này có chút gì đó quen tuộc, lúc Tử Thành trên Long Đảo xuất hiện cũng có áp lực kinh khủng này.
Tử Thành ?
Thiên Đế thành ?
Đang suy nghĩ, trong đầu Tiêu Thần bỗng nhiên có một tia sáng léo lên, theo truyền thuyết thì không ai biết Thiên Đế thành có từ năm tháng nào, căn bản là không thể nào khảo chứng, chỉ biết nó đã có từ vô tận năm tháng thế nhưng tường thành to lớn không hề cần sửa chữa.
Nói như vậy, Thiên Đế thành và Tử Thành trên Long Đảo là 2 tòa cổ thành cùng thời đại.
Như vậy chẳng phải nói ngôi thành này đã tồn tại từ quá khứ xa xôi đến giờ. Đã trải qua bao nhiêu năm tháng rồi ?
Có phải hay không từ thời thượng cổ đã xuất hiện cổ thành này rồi ?
Tiêu Thần có một cảm giác suy đoán của hắn có thể là sự thật.
Kha Kha và Tiểu quật long cảnh giác nhìn lên bầu trời hắc ám, thần sắc ngưng trọng vô cùng.
Tiêu THần cũng cảm thấy bất an mãnh liệt, bất quá loại cảm giác này có chút khác so với lúc Tử Thành xuất hiện, ít nhất la không cảm giác được khí tức của tử vong, chỉ làm cho sinh vật hết sức sợ hãi, phảng phất như có một sinh mệnh khổng lồ ngủ say từ xa xưa đang từ từ thức tỉnh.
Ầm Ầm Ầm
Giữa trời đất đột nhiên vang lên tiếng sấm, từng đạo lôi điện lóe sáng cắt ngang hắc ám xé nát không khí nặng nề vừa rồi.
Mưa bắt đầu rơi, trời đất như một bức tranh thủy mặc, bão tố đã chính thức bắt đầu.
Ô ô ! Tiếng gió thổi có chút dọa người làm mái nhà đều rung động, nước mưa liên tục trút xuống hình thành một thác nước thật lớn.
Đương nhiên, tất cả chỉ nhìn thấy khi lôi điện chiếu rọi, sau khi lôi điện rơi vào hắc ám thì chỉ có thể nghe được những âm thanh khủng khiếp mà không còn nhìn thấy bất cứ thứ gì.
Tối đen như mực ! Trời đất dường như đã bị bịn kín bằng một miếng vải đen.
Ngay sau đó thì đoạn đao đen ở thắt lưng của Tiêu Thần bỗng rung động kịch liệt như muốn phá không bay đi .
Tiêu Thần hết sức kinh ngạc, thanh đao này phi thường nặng nề nhưng chưa bao giờ thể hiện là một thanh đoạn đao bấy phàm. Hôm nay lại đột nhiên rung động quả thực có chút kì dị.
Phải biết rằng đoản đạo này dài chưa quá một thước nhưng lại nặng tới mấy trăm cân.Thế nhưng nhìn kĩ mà nói nó không khác gì một khối sắt thường, càng không nói tới một khỏa thần binh sắc bén. Cho tới nay đều mang vẻ hết sức bình thường chưa từng thể hiện ra những nét đặc thù.
Đương nhiên ngay cả thần binh trong bảo khố cũng không chém đứt nốt đoản đao này.
Tựa hồ nó không sợ mềm cũng không sợ cứng.
Tiểu Thần thi triển thân thủ bắt được chuôi đao, cố hết sức giữ chặt trong tay cảm giác được đoạn đao đen này đang chấn động. Một khí tức tang thương từ xa xưa toát ra, sau đó hắn cảm giác được đao khí vô cùng sắc bén.
Một đạo bạch quang trực tiếp phá nát hư không bắn, hòa vào hắc ám, hướng về phía bầu trời đen tối phía trên bổ tới.
Vô thanh vô tức, trên bầu trời truyền ra một ba động dị thường, vô tận hắc ám phát ra trực tiếp thôn phệ đao quang.
Đúng lúc này, Tiêu Thần bỗng nhiên cảm giác được một cỗ chiến ý lăng lệ, từ đoản đao nhập vào tâm can hắn. Một cỗ bản năng thúc đấy hắn đi tới hậu viện sau đó bắt đầu luyện đao
Xoát, xoát, xoát
Trong bóng đêm mịt mùng, đao mang như thiểm điện. Dưới mưa gió ào ạt, đoạn đao trong tay Tiêu Thần lại phát ra ánh sáng như có sinh mệnh, giống như mặc long bốc lên, bắn ra từng đạo thần quang
Đoản đao truyền cho Tiêu Thần không chỉ là chiến ý mà còn là đao ý ! Cũng không phải là một loại đao pháp chân chính nhưng lại biểu đạt một loại ý cảnh. Một ý cảnh thuộc về đao.
Chỉ có thể hiểu mà không thể diễn đạt, Tiêu Thần đang chìm đắm trong một trạng thái kì diệu, tuy rằng không có ai chỉ điểm cho hắn luyện tập đao pháp, hắn hoàn toàn dựa vào sự cảm ngộ của đao ý, thoải mái xuất đao. Đoạn đao như cầu vồng, thanh đao đen kịt lại phát ra thần quang màu ngọc, Tiêu thần có cảm giác phải xuất đao. Một cỗ sát ý thấu trời phát ra !
“Ầm ầm long”
Trong trời đất sấm rung chớp giật. Tiêu Thần một mình đứng trong mưa xuất đao, từng đạo đao quang đánh thẳng vào vùng hắc ám phía chân trời,sát khí lầm lẫm, không thể cản nổi !
Sau đó, cùng với tiếng sấm đinh tai nhức óc, Tiêu Thần nghe được ẩn trong tiếng sấm là tiếng chém giết. bầu trời đêm được lôi quang chiếu sáng xuất hiện một thân ảnh cổ lão, mặc cổ giáp nắm thần binh trong tay. Trên bầu trời có rất nhiều cổ nhân đang tiến hành đại chiến.
Kha Kha và tiểu quật long cũng đứng dưới mưa bão, khẩn trương vô cùng nhìn về phía chân trời.
Đoản đao trong tay Tiêu Thần vẫn chưa dừng lại, một mặt xuất đao một mặt quan sát trận đại chiến trên bầu trời.
“Ông” một tiếng động nhỏ vang lên. Thất thải thánh thụ trên đầu Kha Kha đột nhiên phát ra quang mang đại thịnh, sau đó một đạo kim quang bắn lên cao, chính là hoàng kim thần kích phát sát khí xung thiên. Phía trên hoàng kim thần kích phát ra kim quang chói mắt như là hoàng kim thần diễm đang bừng cháy.
Ngay sau đó một tiếng nổ vang lên, hắc vụ tràn ngập, một phương thiết ấn cũng từ thất thải thánh thụ bay ra. Trong sát na đã bay vào bầu trời hắc ám.
Hoàng Kim thần kích cùng Ô hắc thiết ấn chính là hai thượng cổ thánh khí thất lạc tại Long Đảo. Hôm đó, Kha Kha phá rối lung tung, hai kiện cỗ lão binh khí này đã từng phá nát một tòa núi suýt nữa gây ra đại họa
Chưa từng nghĩ chúng nó theo đó mà thoát ly Long Đảo. Đây là điều ngoài sự tưởng tượng của tiểu thú, lúc này đang quá hưng phấn mà y nha kêu loạn.
Tiêu Thần cũng khiếp sợ không thôi, hai kiện thánh khí lại ẩn trong thất thải thánh thụ, Thực sự là ko có nghĩ tới.
Hoàng Kim thần kích và Ô hắc thiết ân đều trùng nhập vào bầu trời đen tối, Trong không trung các hư ảnh đang kịch chiến đều phai nhạt, sau đó lôi quang tiêu thất, gió cũng ngừng thổi, trời đất lại rơi vào tăm tối.
Hoàng Kim thần kích với Ô hắc thiết ấn, hai kiện thượng cổ đại sát khí dường như đã biến mất cùng lôi điện và cổ lão nhân ảnh, không thấy hiển hiện ra lần nữa.
“Y nha y nha…”
Kha Kha đội thất thải thánh thụ trên đỉnh đầu đứng dưới mưa to không ngừng lo lắng kêu lên. Thất thải thánh thụ phát ra thất thải thần quang bảo phủ không một hạt mưa nào có thể chạm đến người Kha Kha.
Soàn soạt! Ánh đao cuối cùng chớp động. Tiêu Thân thu đao mà đứng, cỗ đao ý trong lòng đã triệt để rời đi. Nhìn lên bầu trời đen tối đang không ngừng mưa to, hắn hiện tại có thể khẳng định Thiên Đế Thành là một tòa thượng cổ cổ thành. Nếu không phải như thế thì sẽ không có các sự kiện thần bí như thế xuất hiện ! Tại thời khắc này, bao phủ khắp trời đất là một cỗ áp lực lớn vô cùng, có tính chất giống như Tử Thành trên Long Đảo chỉ là thiếu đi tử vong khí tức mà thôi.
Áp lực thật dị thường ! Trên bầu trời không có tiếng sấm, mà mưa to rơi xuống đất cũng không hề có tiếng động. Tại mặt đất bổng nhiên xuất hiện bọt nước , yên tĩnh dị thường. Một bầu không khí tĩnh mịch bao phủ trời đất.
Nhưng ngay trong hoàn cảnh yên tĩnh này, Tiêu Thần cảm giác như trong cơ thể mình phát ra âm thanh như vật nào đó đã bị nghiền nát. Thức Tàng Cảnh Giới dưới áp bức hít thở không thông này lại đột ph..
Giống như một cấm chế đã được đánh tan. Vốn chỉ là sơ nhập vào Thức Tàng Cảnh Giới bây giờ đã triệt để tiến vào cảnh giới này. Cảnh giới không ổn định trước kia cũng được củng cố thăng hoa.
Từng đạo ánh sáng lượn lờ quanh thân thể hắn, xương cốt phát ra từng đợt âm thanh kịch liệt, cốt nhục đều run rẩy một cách điên cuồng. Đây là phản ứng tự nhiên khi thân thể được biến hóa.
Thức Tàng. Bắt đầu khai mở bảo tàng của bản thân, thần thông từ đó mà ra.
Ngay sau đó, thần thông đầu tiên của Tiêu Thần sau khi đột phá tiến vào Thức Tàng cảnh giới xuất hiện thần thông đầu tiên.
Dong binh luyện thể !
Đoản đao trong tay dường như đang nóng chảy, hóa thành một cỗ đao khí màu sáng ngọc, dung nhập vào thân thể Tiêu THần
Tiêu Thần thất kinh vô cùng, không phải bởi vì không biết loại tình huống này mà là bởi vì loại thần thông này vô cùng hiếm thấy. Hắn vạn vạn lần không ngờ đây chính là đệ nhất đại thần thông của hắn. dĩ nhiên dong binh luyện thể trong truyền thuyết chính là mơ ước thiết tha của biết bao người tu luyện bảo thể.
Bất quá giây phút kinh ngạc qua đi, nghĩ lại thì cũng không quá bất ngờ, bởi vì con đường hắn tu luyện là trong bảo thể mà, theo đường tu luyện đó mà đạt được đại thần thông.
Trong truyền thuyết, Dong binh luyện thể có khẳ năng chuyển hóa tất cả mọi thần binh vào cơ thể. Đương nhiên đây chỉ là trong giai đoạn sơ cấp, dần dần tu vi tăng cao mà trở nên thâm hậu hơn, triệt để luyện hóa thần binh hòa tan vào trong cốt nhục. Do đó các bộ phận trong thân thể được thay bằng các loạt đặc tính của thần binh.
Nhìn thấy sắp có một cơn dông bão xảy ra
Trên đường đã không còn một bóng người, Thiên Đế thành to lớn như vậy lại như lâm vào sự tĩnh mịch, tất cả âm thanh đều tiêu thất.
Áp lực đè nén khôn tả, nhìn về phía chân trời chỉ toàn hắc ám, dường như có một cỗ hàn khí trong nháy mắt đã bao phủ khắp nơi.
Tại nơi ở của Tiêu Thần, Hải Vân Thiên cũng Gia Cát mập mạp vội vã cáo từ, thần sắc bọn họ đều có vẻ không tốt, quay sang nhìn Tiêu Thần khuyên nhủ chiều nay khi có bão tố đã tới không nên đi ra ngoài.
Hỏi lại vì sao thì hai người đều không biết rõ, chỉ biết rằng từ cổ đại Thiên Đế thành đã có truyền ngôn xuống hàng nằm đều sẽ có một số cơn bão đặc thù, mọi người bất kể là bá tánh bình dân hay tu giả có thực lực cường đại tốt nhất đừng nên đi ra ngoài để tránh bị kinh hãi
Trước khi đi Hải Vân Thiên còn nhỏ giọng dặn dò: “Các vị tiền bối đều nói truyền thuyết của Thiên Đế thành có khả năng là có thật, không phải là truyền thuyết không căn cứ, dân cư trong thành đã thành thói quen hàng năm yên ổn ở trong nhà là không có sự tình gì phát sinh. Chuyện như thế này mỗi năm bất quá cũng chỉ hai lần mà thôi”
Dứt lời, hắn cùng với lão mập vội vã rời đi.
Mây đen càng ngày càng hạ thấp xuống, dường như đã chạm vào mặt đất. Thế nhưng vẫn không hề có một tiếng sấm nào, chỉ có một cỗ áp lực như mười vạn trọng sơn áp lực đang từ từ ép xuống.
Phố lớn ngõ nhỏ vắng ngắt,
trong Thiên Đế thành tựa như mất hết âm thanh, rồi lại phát ra vô tận âm hưởng.
Tất trái tim đập loạn nhịp, run rẩy từ tận trong linh hồn!
Kha Kha cùng tiểu quật long vô cùng bất an, bọn chúng như dự cảm được điềm xấu đang tới, ở trong đình viện không ngừng ngửa mặt lên nhìn bầu trời đen tối.
Tiêu Thần thầm nghĩ loại cảm giác này có chút gì đó quen tuộc, lúc Tử Thành trên Long Đảo xuất hiện cũng có áp lực kinh khủng này.
Tử Thành ?
Thiên Đế thành ?
Đang suy nghĩ, trong đầu Tiêu Thần bỗng nhiên có một tia sáng léo lên, theo truyền thuyết thì không ai biết Thiên Đế thành có từ năm tháng nào, căn bản là không thể nào khảo chứng, chỉ biết nó đã có từ vô tận năm tháng thế nhưng tường thành to lớn không hề cần sửa chữa.
Nói như vậy, Thiên Đế thành và Tử Thành trên Long Đảo là 2 tòa cổ thành cùng thời đại.
Như vậy chẳng phải nói ngôi thành này đã tồn tại từ quá khứ xa xôi đến giờ. Đã trải qua bao nhiêu năm tháng rồi ?
Có phải hay không từ thời thượng cổ đã xuất hiện cổ thành này rồi ?
Tiêu Thần có một cảm giác suy đoán của hắn có thể là sự thật.
Kha Kha và Tiểu quật long cảnh giác nhìn lên bầu trời hắc ám, thần sắc ngưng trọng vô cùng.
Tiêu THần cũng cảm thấy bất an mãnh liệt, bất quá loại cảm giác này có chút khác so với lúc Tử Thành xuất hiện, ít nhất la không cảm giác được khí tức của tử vong, chỉ làm cho sinh vật hết sức sợ hãi, phảng phất như có một sinh mệnh khổng lồ ngủ say từ xa xưa đang từ từ thức tỉnh.
Ầm Ầm Ầm
Giữa trời đất đột nhiên vang lên tiếng sấm, từng đạo lôi điện lóe sáng cắt ngang hắc ám xé nát không khí nặng nề vừa rồi.
Mưa bắt đầu rơi, trời đất như một bức tranh thủy mặc, bão tố đã chính thức bắt đầu.
Ô ô ! Tiếng gió thổi có chút dọa người làm mái nhà đều rung động, nước mưa liên tục trút xuống hình thành một thác nước thật lớn.
Đương nhiên, tất cả chỉ nhìn thấy khi lôi điện chiếu rọi, sau khi lôi điện rơi vào hắc ám thì chỉ có thể nghe được những âm thanh khủng khiếp mà không còn nhìn thấy bất cứ thứ gì.
Tối đen như mực ! Trời đất dường như đã bị bịn kín bằng một miếng vải đen.
Ngay sau đó thì đoạn đao đen ở thắt lưng của Tiêu Thần bỗng rung động kịch liệt như muốn phá không bay đi .
Tiêu Thần hết sức kinh ngạc, thanh đao này phi thường nặng nề nhưng chưa bao giờ thể hiện là một thanh đoạn đao bấy phàm. Hôm nay lại đột nhiên rung động quả thực có chút kì dị.
Phải biết rằng đoản đạo này dài chưa quá một thước nhưng lại nặng tới mấy trăm cân.Thế nhưng nhìn kĩ mà nói nó không khác gì một khối sắt thường, càng không nói tới một khỏa thần binh sắc bén. Cho tới nay đều mang vẻ hết sức bình thường chưa từng thể hiện ra những nét đặc thù.
Đương nhiên ngay cả thần binh trong bảo khố cũng không chém đứt nốt đoản đao này.
Tựa hồ nó không sợ mềm cũng không sợ cứng.
Tiểu Thần thi triển thân thủ bắt được chuôi đao, cố hết sức giữ chặt trong tay cảm giác được đoạn đao đen này đang chấn động. Một khí tức tang thương từ xa xưa toát ra, sau đó hắn cảm giác được đao khí vô cùng sắc bén.
Một đạo bạch quang trực tiếp phá nát hư không bắn, hòa vào hắc ám, hướng về phía bầu trời đen tối phía trên bổ tới.
Vô thanh vô tức, trên bầu trời truyền ra một ba động dị thường, vô tận hắc ám phát ra trực tiếp thôn phệ đao quang.
Đúng lúc này, Tiêu Thần bỗng nhiên cảm giác được một cỗ chiến ý lăng lệ, từ đoản đao nhập vào tâm can hắn. Một cỗ bản năng thúc đấy hắn đi tới hậu viện sau đó bắt đầu luyện đao
Xoát, xoát, xoát
Trong bóng đêm mịt mùng, đao mang như thiểm điện. Dưới mưa gió ào ạt, đoạn đao trong tay Tiêu Thần lại phát ra ánh sáng như có sinh mệnh, giống như mặc long bốc lên, bắn ra từng đạo thần quang
Đoản đao truyền cho Tiêu Thần không chỉ là chiến ý mà còn là đao ý ! Cũng không phải là một loại đao pháp chân chính nhưng lại biểu đạt một loại ý cảnh. Một ý cảnh thuộc về đao.
Chỉ có thể hiểu mà không thể diễn đạt, Tiêu Thần đang chìm đắm trong một trạng thái kì diệu, tuy rằng không có ai chỉ điểm cho hắn luyện tập đao pháp, hắn hoàn toàn dựa vào sự cảm ngộ của đao ý, thoải mái xuất đao. Đoạn đao như cầu vồng, thanh đao đen kịt lại phát ra thần quang màu ngọc, Tiêu thần có cảm giác phải xuất đao. Một cỗ sát ý thấu trời phát ra !
“Ầm ầm long”
Trong trời đất sấm rung chớp giật. Tiêu Thần một mình đứng trong mưa xuất đao, từng đạo đao quang đánh thẳng vào vùng hắc ám phía chân trời,sát khí lầm lẫm, không thể cản nổi !
Sau đó, cùng với tiếng sấm đinh tai nhức óc, Tiêu Thần nghe được ẩn trong tiếng sấm là tiếng chém giết. bầu trời đêm được lôi quang chiếu sáng xuất hiện một thân ảnh cổ lão, mặc cổ giáp nắm thần binh trong tay. Trên bầu trời có rất nhiều cổ nhân đang tiến hành đại chiến.
Kha Kha và tiểu quật long cũng đứng dưới mưa bão, khẩn trương vô cùng nhìn về phía chân trời.
Đoản đao trong tay Tiêu Thần vẫn chưa dừng lại, một mặt xuất đao một mặt quan sát trận đại chiến trên bầu trời.
“Ông” một tiếng động nhỏ vang lên. Thất thải thánh thụ trên đầu Kha Kha đột nhiên phát ra quang mang đại thịnh, sau đó một đạo kim quang bắn lên cao, chính là hoàng kim thần kích phát sát khí xung thiên. Phía trên hoàng kim thần kích phát ra kim quang chói mắt như là hoàng kim thần diễm đang bừng cháy.
Ngay sau đó một tiếng nổ vang lên, hắc vụ tràn ngập, một phương thiết ấn cũng từ thất thải thánh thụ bay ra. Trong sát na đã bay vào bầu trời hắc ám.
Hoàng Kim thần kích cùng Ô hắc thiết ấn chính là hai thượng cổ thánh khí thất lạc tại Long Đảo. Hôm đó, Kha Kha phá rối lung tung, hai kiện cỗ lão binh khí này đã từng phá nát một tòa núi suýt nữa gây ra đại họa
Chưa từng nghĩ chúng nó theo đó mà thoát ly Long Đảo. Đây là điều ngoài sự tưởng tượng của tiểu thú, lúc này đang quá hưng phấn mà y nha kêu loạn.
Tiêu Thần cũng khiếp sợ không thôi, hai kiện thánh khí lại ẩn trong thất thải thánh thụ, Thực sự là ko có nghĩ tới.
Hoàng Kim thần kích và Ô hắc thiết ân đều trùng nhập vào bầu trời đen tối, Trong không trung các hư ảnh đang kịch chiến đều phai nhạt, sau đó lôi quang tiêu thất, gió cũng ngừng thổi, trời đất lại rơi vào tăm tối.
Hoàng Kim thần kích với Ô hắc thiết ấn, hai kiện thượng cổ đại sát khí dường như đã biến mất cùng lôi điện và cổ lão nhân ảnh, không thấy hiển hiện ra lần nữa.
“Y nha y nha…”
Kha Kha đội thất thải thánh thụ trên đỉnh đầu đứng dưới mưa to không ngừng lo lắng kêu lên. Thất thải thánh thụ phát ra thất thải thần quang bảo phủ không một hạt mưa nào có thể chạm đến người Kha Kha.
Soàn soạt! Ánh đao cuối cùng chớp động. Tiêu Thân thu đao mà đứng, cỗ đao ý trong lòng đã triệt để rời đi. Nhìn lên bầu trời đen tối đang không ngừng mưa to, hắn hiện tại có thể khẳng định Thiên Đế Thành là một tòa thượng cổ cổ thành. Nếu không phải như thế thì sẽ không có các sự kiện thần bí như thế xuất hiện ! Tại thời khắc này, bao phủ khắp trời đất là một cỗ áp lực lớn vô cùng, có tính chất giống như Tử Thành trên Long Đảo chỉ là thiếu đi tử vong khí tức mà thôi.
Áp lực thật dị thường ! Trên bầu trời không có tiếng sấm, mà mưa to rơi xuống đất cũng không hề có tiếng động. Tại mặt đất bổng nhiên xuất hiện bọt nước , yên tĩnh dị thường. Một bầu không khí tĩnh mịch bao phủ trời đất.
Nhưng ngay trong hoàn cảnh yên tĩnh này, Tiêu Thần cảm giác như trong cơ thể mình phát ra âm thanh như vật nào đó đã bị nghiền nát. Thức Tàng Cảnh Giới dưới áp bức hít thở không thông này lại đột ph..
Giống như một cấm chế đã được đánh tan. Vốn chỉ là sơ nhập vào Thức Tàng Cảnh Giới bây giờ đã triệt để tiến vào cảnh giới này. Cảnh giới không ổn định trước kia cũng được củng cố thăng hoa.
Từng đạo ánh sáng lượn lờ quanh thân thể hắn, xương cốt phát ra từng đợt âm thanh kịch liệt, cốt nhục đều run rẩy một cách điên cuồng. Đây là phản ứng tự nhiên khi thân thể được biến hóa.
Thức Tàng. Bắt đầu khai mở bảo tàng của bản thân, thần thông từ đó mà ra.
Ngay sau đó, thần thông đầu tiên của Tiêu Thần sau khi đột phá tiến vào Thức Tàng cảnh giới xuất hiện thần thông đầu tiên.
Dong binh luyện thể !
Đoản đao trong tay dường như đang nóng chảy, hóa thành một cỗ đao khí màu sáng ngọc, dung nhập vào thân thể Tiêu THần
Tiêu Thần thất kinh vô cùng, không phải bởi vì không biết loại tình huống này mà là bởi vì loại thần thông này vô cùng hiếm thấy. Hắn vạn vạn lần không ngờ đây chính là đệ nhất đại thần thông của hắn. dĩ nhiên dong binh luyện thể trong truyền thuyết chính là mơ ước thiết tha của biết bao người tu luyện bảo thể.
Bất quá giây phút kinh ngạc qua đi, nghĩ lại thì cũng không quá bất ngờ, bởi vì con đường hắn tu luyện là trong bảo thể mà, theo đường tu luyện đó mà đạt được đại thần thông.
Trong truyền thuyết, Dong binh luyện thể có khẳ năng chuyển hóa tất cả mọi thần binh vào cơ thể. Đương nhiên đây chỉ là trong giai đoạn sơ cấp, dần dần tu vi tăng cao mà trở nên thâm hậu hơn, triệt để luyện hóa thần binh hòa tan vào trong cốt nhục. Do đó các bộ phận trong thân thể được thay bằng các loạt đặc tính của thần binh.
/433
|