Pastuer Cổ Mâu toàn thân đỏ như máu đã từng thí thần. Nhưng không phải là từng giết qua một vị thần khiến cho máu trên thần mâu không ngừng chảy xuôi vĩnh viễn không bao giờ rửa sạch được. Đây chính là cổ thần mâu từng thí thần trong truyền thuyết.
Hôm nay nó xuất hiện nơi đây một cách đột ngột như vậy có vẻ không chút bình thường.
Thanh niên kia cũng không tính là cao lớn những cũng khá tráng kiện. Một cánh tay lộ ra bên ngoài tay áo có màu đồng nỗi lên những cơ bắp cuồn cuộn. Có vẻ thanh niên này có lực lượng rất mạnh mẽ.
Gương mặt cũng không tính là anh tuấn kia luôn lộ ra một nụ cười lạnh. Trong mắt bắn ra hai đạo hàn quang nhìn chằm chằm Tiêu Thần chậm rãi cất bước.
Lúc này, thân hình cao ngất của Tiêu Thần đều nhiễm máu. Cả quần áo đều nhiễm một màu đỏ đậm của máu. Pastuer Cổ Thần Mâu mạnh mẽ cắm trên ngực trái của hắn khiến cho xương sườn đều bị lực lượng mạnh mẽ làm gãy hai căn. Một lượng lớn máu lớn từ vết thương chảy xuống đất.
Nhưng nhìn bộ dáng hắn lại không một chút nào tỏ vẻ đau đớn cả. Thong thả đi về phía trước. Cho dù là Cổ Mâu đỏ đậm kia không ngừng rung động theo từng bước chân của hắn. Bên ngoài huyết sắc cổ mâu được điêu khắc những thần văn từ xa xưa phát ra ánh sáng màu hồng rất tà dị chiếu lên khuôn mặt cương nghị của hắn.
Một đôi mắt lạnh như băng dưới hàng chân mày nhìn thẳng vào thanh niên kia. Từ trên người Tiêu Thần phát ra ‘Thế’ vô hình nặng như cự sơn, to lớn như biển cả kèm theo sát ý phô thiên cái địa tập trung vào thiếu niên xa lạ trước mắt.
“Đông!”
“Đông!”
Một một bước được bước ra khiến cho mặt đất rung động nhè nhẹ. Tiêu Thần như một tòa cự sơn đang chậm rãi di chuyễn. Một khí thế to lớn mà trầm trọng áp bức khiến người khác hít thở rất khó khăn.
Áp lực nặng nề khiến cho thanh niên kia biến sắc. Hắn giật mình vô cùng khi phát hiện ra mỗi bước chân của Tiêu Thần đều có một ma lực khó tả có thể khiến cho trái tim của hắn đập theo mỗi âm thanh ‘đông đông’ vang lên từ mặt đất khi mỗi bước chân Tiêu Thần bước đi.
“Đông!”
“Đông!”
Đây là một loại công kích âm thanh vô hình nhưng lại ảnh hưởng rất lớn đến người bị nó công kích. Tiêu Thần rốt cuộc cũng ra tay công kích thanh niên kia.
Tiêu Thần lúc này như đã hoàn toàn dung nhập vào trong phiến thiên địa này, cảm nhận được mạch động của đại địa, dung hợp với nó làm một thể.
Tiếng bước chân xuyên thấu vào mặt đất dẫn dắt nguyên lực được ẩn tàng bên dưới đưa lên trên mặt đất!
Tiếng bước chân vang lên theo một nhịp điệu khó hiểu, tuy thong thả nhưng lại ẩn chứa một lực lượng cường đại trong đó. Mỗi một bước chân hạ xuống khiến cho không gian xung quanh phải chấn động thôi. Thanh niên kia bị ảnh hưởng nặng nề nhất khiến cho khí huyết trong cơ thể như đang sôi trào lên, khuôn mặt đỏ bừng như máu, ngay cả trái tim của hắn cũng muốn thoát ra khỏi lồng ngực.
Hắn đã không cách nào khống chế được trái tim của mình nữa rồi, như có một bàn tay vô hình mang theo lực lượng cường đại đang bóp chặt trái tim hắn.
Thiên Địa Hợp Nhất!
Tiêu Thần như đã dung nhập vào đạo, cảm nhận được thiên địa đại đạo.
Dung nhập vào thiên địa, cảm nhận ấn ký của đạo. Bây giờ Tiêu Thần đạt được cảnh giới ‘Thiên Nhân Hợp Nhất’ khiến cho mọi động tác của hắn có vẻ hài hòa và tự nhiên vô cùng. Hắn như đang huy động mọi lực lượng của phiến thiên địa này, thân thể và thần thức dung nhập vào trong một lĩnh kỳ dị.
“Ầm!”
Bỗng nhiên Tiêu Thần hung hăng đạp xuống một cái thiệt mạnh. So với trước kia nó nặng nề hơn rất nhiều.
“Phốc!”
Sắc mặt của thanh niên kia đỏ bừng, hai mắt như muốn bay ra ngoài há miệng phun ra một ngụm máu tươi. Thân thể hắn run rẩy mãnh liệt khiến cho hắn suýt chút nữa phải ngã nhào vào trong bụi cây sau lưng.
“Ầm!”
Mặc dù bản thân của Tiêu Thần đã bị thương rất nặng nhưng khí thế của hắn lúc này đạt đến một cảnh giới trước đây chưa từng có. Cả người đang ở trong phiến thiên địa này, hoàn toàn khống chế tất cả như bản thân hắn là ‘Đạo’!
“Á……” Thanh niên kia phát ra một tiếng kêu gào thống khổ, hắn muốn thoát khỏi cảm giác áp bách này. Nếu như cứ tiếp tục như vậy khiến cho trái tim hắn không thể không bạo liệt ra. Nhịp đập của trái tim hoàn toàn bị tiếng bước chân huyền ảo kia nắm chủ đạo. Để sống sót hắn cần phải đột phá khỏi tình cảnh nguy hiểm này.
“Ầm, ầm, ầm, ầm, ầm…”
Tiêu Thần bỗng nhiên bước về phía trước năm bước liên tục, bước sau nặng hơn bước trước. Mỗi một bước chân của hắn đều hợp nhất với đại địa mạch động!
Thanh niên kia sắp không chịu nỗi cảm giác áp bách khó chịu này liền dùng hết khả năng ngẩn mặt lên trời gào thét một cách giận dữ. Hắn muồn dùng âm thanh giận dữ của mình thoát khỏi đại địa mạch động rất khó chịu này.
Chỉ là năm bước này của Tiêu Thần nặng như những tòa cự sơn phát ra uy áp không gì có thể ngăn cản được.
“Á……..”
Thanh niên nọ lại tiếp tục phun ra một ngụm máu, thân thể như bị một tòa cự sơn va đập bay ra xa.
Thân thể đầy máu của Tiêu Thần vẫn còn thanh thần mâu cắm trên người bước đi từng bước một. Mỗi một bước được bước ra khiến cho không gian này kích động vô cùng. Mà mỗi động tác di chuyển của hắn đều dẫn dắt theo lực lượng của thiên địa.
“Bịch!”
Thanh niên kia sau khi ngã vào đống đổ nát liền liên tục phun ra ba ngụm máu. Hắn hung hăng đánh mạnh một quyền xuống mặt đất lập tức khiến cho thân thể hắn như bị sét đánh tiếp tục bay ra ngoài.
Cuối cùng hắn cũng có thể trốn thoát khỏi cảm giác áp bức kinh khủng kia, thành công trốn thoát khoảng không gian đáng sợ.
Chưa chính thức động thủ nhưng hắn đã bị thương không nhẹ khiến cho hàn quang trong đôi mắt hắn càng phát ra mãnh liệt hơn. Ánh mắt hung ác như dã thú nhìn chằm chằm vào Tiêu Thần lạnh lùng nói: “Bị Pastuer Cổ Mâu xuyên thủng khiến ngươi bị thương nặng như vậy thì ngươi có khả năng ra tay lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ tư sao ?”
“Đủ giết ngươi là được!”
“Ha ha…” Thanh niên kia giận dữ cười lớn nói: “Mới vừa rồi ta quá sơ xuất nên mới rơi vào trong tiết tấu của ngươi. Bây giờ ngươi có thể làm gì được ta chứ ?”
Độc Cô Kiếm Ma ôm thiết kiếm của mình đứng một bên quan sát. Bộ dáng hờ hững vô cùng như mọi chuyện diễn ra không liên quan đến hắn chút nào.
Tiêu Thần chậm rãi đi về phía trước với Pastuer Cổ Mâu vẫn còn cắm trên thân thể. Không phải là hắn không nghĩ đến phải rút nó ra mà là hắn không dám rút. Hắn sợ khi rút ra thì tinh – khí – thần của mình cũng sẽ bị hút ra theo.
Cây thần mâu này khiến cho hắn bị thương rất nặng. Xương sườn bên trái bị đâm trúng khiến gãy vài cây, gân mạch tổn thương nghiêm trọng gây ảnh hưởng rất lớn đến tu vi của bản thân. Nếu không phải vì sinh mệnh tinh nguyên dồi dào thì thân thể của hắn đã bị Pastuer Cổ Mâu mạnh mẽ đâm nát rồi.
Pastuer Cổ Mâu này có rất nhiều truyền thuyết. Từ xa xưa tương truyền rằng cây Cổ Mâu đỏ như máu này là thần vật của một tiểu bộ lạc ở phương Tây. Tiểu bộ lạc này tồn tại từ rất xa xưa, mỗi một đời đều xuất hiện một bán thần.
Truyền thuyết kể rằng bộ lạc đó chính là Cổ Chiến Tộc, là hậu duệ của thần linh. Cây cổ thần mâu này chính là một trong những vũ khí được lưu truyền từ xa xưa. Phải biết rằng chiến tộc này năm đó đã từng giết không ít thần linh.
Có thể nói Pastuer Cổ Mâu này có lai lịch không hề nhỏ chút nào. Chỉ tiếc rằng tông phát thanh niên này khó có thể đánh ra uy lực chân chính của nó.
“Ha ha. Ngươi quả thực là sa cơ lỡ vận mà. Nếu như ta đoán không sau thì bây giờ ngươi không dám rút thầm mâu ra phải không ?” Tông phát thanh niên lớn tiếng cười lạnh Tiêu Thần.
Thương thế của Tiêu Thần quả thực rất nghiêm trọng nhưng thần thức vẫn cường đại nhưu cũ. Thân thể mặc dù bị thương nặng như khí thế lại cường thịnh vô cùng.
“Cảm tạ ngươi đã tặng ta thí thần cổ mâu này. Ta chính thức tuyên bố Pastuer Thần Mâu này trở thành chiến lợi phẩm của ta. Yên tâm, ngươi sẽ được chết dưới thần mâu này…”
Nói đến đây thì thân ảnh Tiêu Thần đột nhiên biến mất tại chổ. Chỉ một bước hắn đã xuất hiện trước người tông phát thanh niên kia giơ chưởng đao lên chém mạnh xuống. Đồng thời hắn cũng ổn định Pastuer Cổ Mâu khiến nó không thể rung động nữa nhắm vào tông phát thanh niên kia đâm mạnh vào thân thể hắn.
Chương đao phát ra không một tiếng gió, rất nhẹ nhàng và tự nhiên như chỉ một cái phất tay mà thôi. Chỉ khác một chỗ là có ánh sáng nhàn nhạt bao phủ khắp chưởng đao, căn bản không phát ra một âm thanh sấm gió nào cả.
Cổ thần mâu hoàn toàn trái ngược lại, huyết sắc quang mang chói mắt vô cùng. Một tia máu bắn ra ngoài mấy thước. Bay nhanh qua một bên thân thể của tông phát thanh niên, suýt chút nữa đã đem hắn xuyên thủng.
“Nhớ kỹ, người giết ngươi gọi là Morley!” Tông phát thanh niên hét lớn một tiếng, thân hình như ủy mị bay thẳng đến phía trước Tiêu Thần muốn cầm lấy thần mâu rút ra khỏi người Tiêu Thần.
Nhưng mà Tiêu Thần sao cho hắn cơ hội đây chứ ? Hắn không làm một động tác dư thừa nào. Mà hắn cũng không dám làm ra một độc tác quá mức kịch liệt làm ảnh hưởng đến vết thương. Chân trái khẽ lùi về phía sau nữa bước, chân phải tiến về phía trước một bước. Tay trái cầm thần mâu khắc đầy những văn tự xa xưa đỏ như máu kia. Mũi mâu vẽ ra từng đạo huyết ảnh trong không trung, một mảnh huyết mạc phô thiên cái địa phủ xuống!
Một màu hồng tươi đẹp mà thê lương chói mắt vô cùng. Tiêu Thần lại đem Pastuer Cổ Mâu đang xuyên thủng thân thể mình làm vũ khí. Phong bế mọi đường tiến công của Morley.
“Hát!”
Morley quát lạnh một tiếng, đánh ra một quyền vào Tiêu Thần. Hắn vốn là cao thủ Thuế Phàm Cửu Trùng Thiên tuy bị âm bộ của Tiêu Thần làm bị thương nhưng chiến lực cường đại không bị ảnh hưởng bao nhiêu. Trên mặt hắn lộ ra vẻ tươi cười rất lạnh lùng, hắn muốn một quyền này ngạnh kháng với Tiêu Thần, muốn Tiêu Thần vốn đã bị thương nặng không thể tiếp tục chiến đấu nữa.
Chỉ là hắn có chút thất vọng rồi.
Động tác của Tiêu Thần rất tự nhiên như nước chảy mây trôi nhẹ nhàng bay qua một bên tránh quyền này của hắn rồi tiếp tục tấn công đối phương bằng Pastuer Cổ Mâu.
Một khi không cần phải cố gắng hết sức thì Tiêu Thần hoàn toàn có thể tự do đắm chìm vào trạng thái huyền ảo khi kịch chiến cùng Độc Cô Kiếm Ma. Một luồng đao khí lưu chuyển như ánh sao bao phủ khắp người Tiêu Thần như một làn sương mù. Lúc này cả người Tiêu Thần như hóa thành một thanh tuyệt thế bảo đao được rút ra khỏi vỏ.
Trong mắt hắn lúc này chỉ có một mục tiêu duy nhất chính là đối thủ trước mặt. Hắn xem đối thủ như một con bù nhìn nên không có khiến cho trái tim hắn bị dao động. Đó chính là mục tiêu mà hắn muốn chém giết.
Ánh mắt Tiêu Thần lạnh như băng rất đáng sợ, sau khi tiến vào trạng thái này thì thực lực chiến đấu của hắn tăng lên cao nhất, tất cả đều linh động vô cùng. Hắn không còn cuồng bạo cũng không còn khí phách nhưng khí thế sát phạt chỉ tăng chứ không hề giảm chút nào.
“Phốc phốc.”
Tiêu Thần né thân thể qua một bên, ống tay áo nhiễm đỏ máu khẽ bay phấp phới, tay phải hung hăng va chạm với hai kích của Morley.
Tông phát thanh niên Morley có chút không dám tin vào sự thật trước mắt mình. Tiêu Thần lại dám va chạm cùng với hắn ? Nhưng trên thực tế hắn đã biết được mình đã phạm phải một sai lầm rất lớn. Trạng thái này của Tiêu Thần rất đáng sợ, hai kích giao nhau khiến cho hắn như bị sét đát, bàn tay phải suýt chút nữa bị gãy nát.
Thức Tàng Cảnh Giới như ánh sáng buổi bình minh!
Tiêu Thần tuyệt đối sắp tiến vào Thức Tàng Cảnh Giới, đây là kết luận của Morley lúc này! Hắn phải giết chết Tiêu Thần ngay lúc này, ngay giờ phút này, hắn không thể tiếp tục trì hoãn nữa nếu không có một địch nhân như vậy chính là cơn ác mộng của hắn ở tương lai.
Một cuộc chiến dữ dội, một trận đại chiến rất thảm liệt.
Sinh mệnh lực của Tiêu Thần tràn đầy như trước. Tâm tình hắn yên tĩnh như mặt nước, đôi mắt hắn lạnh như băng, thân thể như một tuyệt thế bảo đao!
Mặc dù đã bị thương nặng nhưng hắn như đã bước vào một lĩnh vực hoàn toàn mới. Tất cả những động tác của Tiêu Thần đều nhịp nhàng và kín đáo vô cùng. Đứng trong phiến thiên địa này cùng với nó hợp nhất.
Từ phía xa xa truyền đến một tiếng huýt sáo dài, một thân ảnh nhanh như tia chớp chỉ trong nháy mắt đã bay đến cổ bảo của Độc Cô Gia. Rồi sau đó bay qua bức tường lớn bao quanh cổ bảo. Một tông phát thanh niên điên cuồng bay đến khu vực Tiêu Thần đang chiến đấu.
Đúng lúc này thì đôi mắt của Tiêu Thần bắn ra hai đạo thần quang đáng sợ. Tay trái buông lỏng Pastuer Cổ Mâu đang xuyên thủng thân thể mình sau đó dùng hai tay hóa thành chưởng đao bổ về phía Morley.
Trong ánh mắt Morley tràn đầy ánh sáng đỏ như máu. Huynh trưởng của hắn đã đến đây rồi thì Tiêu Thần chết là cái chắc! Dường như không cần huynh trưởng hắn phải rat ay bởi vì lúc này hắn đã nắm được Pastuer Cổ Mâu đang xuyên qua thân thể TN rồi. Sau đó hắn dùng lực muốn rút mạnh ra, trên mặt tràn đầy nụ cười tàn nhẫn nhìn Tiêu Thần.
Nhưng sự tươi cười của Morley rất nhanh biến mất, song chưởng của hắn rất nhanh bị lực lượng mạnh mẽ như thái cổ ma sơn của Tiêu Thần bẻ gãy.Hai tay Tiêu Thần vững vàng cầm cổ mâu hung hăng đâm mạnh về phía trước. Mũi mâu vốn xuyên qua từ phía sau thân thể Tiêu Thần đã không thể ngăn cản được sắp va chạm với bụng của hắn.
Morley rất sợ hãi.
“Dám đả thương đệ đệ của ta!!” Cách đó không xa truyền đến một tiếng quát lớn. Đại ca Lanmu của Morley bay đến rất nhanh, đôi mắt lạnh lùng vô cùng.
Hiện tại thiên địa vạn vật đã sớm biến mất trong lòng của Tiêu Thần. Bây giờ hắn chỉ có một ý niệm duy nhất là làm sao cho mũi mâu xuyên thủng qua thân thể Morley.
Lực lượng mạnh mẽ không thể tưởng tượng được đang phủ xuống. mặc dù tâm cảnh đang rất yên tĩnh và kỳ ảo nhưng lực lượng trong cơ thể hắn lại giống như ngân hà rơi xuống cửu thiên. Cuồn cuồn không gì có thể ngăn cản được.
Lanmu kêu to một cách thảm thiết: “Đệ đệ!”
Mặc dù tốc độ của hắn nhanh vô cùng nhưng sao nhanh bằng tốc độ của Pastuer cổ mâu được. Thần mâu đỏ đậm như máu nhẹ nhàng đâm vào rồi sau đó ‘phốc’ một tiếng đâm vào thân thể Morley.
Morley kinh hãi vô cùng. Hắn quả thực không ngờ rằng Tiêu Thần vốn đã bị thương nặng như thế mà lại đáng sợ như vậy khiến cho hắn không thể chống lại Lực lượng hắn không bằng Tiêu Thần, khí thế lại chó chênh lệch rất lớn. Hắn không phải là đối thủ của Tiêu Thần cho dù là đối phương đã bị thương rất nặng.
Máu bắn tung tóe ra xung quanh. Pasr cổ mâu đâm vào bụng của Morley. Tiêu Thần đứng thẳng trên mặt đất, mái tóc rối bời loạn vũ cố gắng chịu đựng đau nhức ngẩng mặt lên trời hống một tiếng dài sau đó dùng hai tay nắm Pastuer cổ mâu rút ra khỏi thân thể đâm mạnh vào bụng Morley mạnh mẽ nâng thân thể hắn lên cao.
Hôm nay nó xuất hiện nơi đây một cách đột ngột như vậy có vẻ không chút bình thường.
Thanh niên kia cũng không tính là cao lớn những cũng khá tráng kiện. Một cánh tay lộ ra bên ngoài tay áo có màu đồng nỗi lên những cơ bắp cuồn cuộn. Có vẻ thanh niên này có lực lượng rất mạnh mẽ.
Gương mặt cũng không tính là anh tuấn kia luôn lộ ra một nụ cười lạnh. Trong mắt bắn ra hai đạo hàn quang nhìn chằm chằm Tiêu Thần chậm rãi cất bước.
Lúc này, thân hình cao ngất của Tiêu Thần đều nhiễm máu. Cả quần áo đều nhiễm một màu đỏ đậm của máu. Pastuer Cổ Thần Mâu mạnh mẽ cắm trên ngực trái của hắn khiến cho xương sườn đều bị lực lượng mạnh mẽ làm gãy hai căn. Một lượng lớn máu lớn từ vết thương chảy xuống đất.
Nhưng nhìn bộ dáng hắn lại không một chút nào tỏ vẻ đau đớn cả. Thong thả đi về phía trước. Cho dù là Cổ Mâu đỏ đậm kia không ngừng rung động theo từng bước chân của hắn. Bên ngoài huyết sắc cổ mâu được điêu khắc những thần văn từ xa xưa phát ra ánh sáng màu hồng rất tà dị chiếu lên khuôn mặt cương nghị của hắn.
Một đôi mắt lạnh như băng dưới hàng chân mày nhìn thẳng vào thanh niên kia. Từ trên người Tiêu Thần phát ra ‘Thế’ vô hình nặng như cự sơn, to lớn như biển cả kèm theo sát ý phô thiên cái địa tập trung vào thiếu niên xa lạ trước mắt.
“Đông!”
“Đông!”
Một một bước được bước ra khiến cho mặt đất rung động nhè nhẹ. Tiêu Thần như một tòa cự sơn đang chậm rãi di chuyễn. Một khí thế to lớn mà trầm trọng áp bức khiến người khác hít thở rất khó khăn.
Áp lực nặng nề khiến cho thanh niên kia biến sắc. Hắn giật mình vô cùng khi phát hiện ra mỗi bước chân của Tiêu Thần đều có một ma lực khó tả có thể khiến cho trái tim của hắn đập theo mỗi âm thanh ‘đông đông’ vang lên từ mặt đất khi mỗi bước chân Tiêu Thần bước đi.
“Đông!”
“Đông!”
Đây là một loại công kích âm thanh vô hình nhưng lại ảnh hưởng rất lớn đến người bị nó công kích. Tiêu Thần rốt cuộc cũng ra tay công kích thanh niên kia.
Tiêu Thần lúc này như đã hoàn toàn dung nhập vào trong phiến thiên địa này, cảm nhận được mạch động của đại địa, dung hợp với nó làm một thể.
Tiếng bước chân xuyên thấu vào mặt đất dẫn dắt nguyên lực được ẩn tàng bên dưới đưa lên trên mặt đất!
Tiếng bước chân vang lên theo một nhịp điệu khó hiểu, tuy thong thả nhưng lại ẩn chứa một lực lượng cường đại trong đó. Mỗi một bước chân hạ xuống khiến cho không gian xung quanh phải chấn động thôi. Thanh niên kia bị ảnh hưởng nặng nề nhất khiến cho khí huyết trong cơ thể như đang sôi trào lên, khuôn mặt đỏ bừng như máu, ngay cả trái tim của hắn cũng muốn thoát ra khỏi lồng ngực.
Hắn đã không cách nào khống chế được trái tim của mình nữa rồi, như có một bàn tay vô hình mang theo lực lượng cường đại đang bóp chặt trái tim hắn.
Thiên Địa Hợp Nhất!
Tiêu Thần như đã dung nhập vào đạo, cảm nhận được thiên địa đại đạo.
Dung nhập vào thiên địa, cảm nhận ấn ký của đạo. Bây giờ Tiêu Thần đạt được cảnh giới ‘Thiên Nhân Hợp Nhất’ khiến cho mọi động tác của hắn có vẻ hài hòa và tự nhiên vô cùng. Hắn như đang huy động mọi lực lượng của phiến thiên địa này, thân thể và thần thức dung nhập vào trong một lĩnh kỳ dị.
“Ầm!”
Bỗng nhiên Tiêu Thần hung hăng đạp xuống một cái thiệt mạnh. So với trước kia nó nặng nề hơn rất nhiều.
“Phốc!”
Sắc mặt của thanh niên kia đỏ bừng, hai mắt như muốn bay ra ngoài há miệng phun ra một ngụm máu tươi. Thân thể hắn run rẩy mãnh liệt khiến cho hắn suýt chút nữa phải ngã nhào vào trong bụi cây sau lưng.
“Ầm!”
Mặc dù bản thân của Tiêu Thần đã bị thương rất nặng nhưng khí thế của hắn lúc này đạt đến một cảnh giới trước đây chưa từng có. Cả người đang ở trong phiến thiên địa này, hoàn toàn khống chế tất cả như bản thân hắn là ‘Đạo’!
“Á……” Thanh niên kia phát ra một tiếng kêu gào thống khổ, hắn muốn thoát khỏi cảm giác áp bách này. Nếu như cứ tiếp tục như vậy khiến cho trái tim hắn không thể không bạo liệt ra. Nhịp đập của trái tim hoàn toàn bị tiếng bước chân huyền ảo kia nắm chủ đạo. Để sống sót hắn cần phải đột phá khỏi tình cảnh nguy hiểm này.
“Ầm, ầm, ầm, ầm, ầm…”
Tiêu Thần bỗng nhiên bước về phía trước năm bước liên tục, bước sau nặng hơn bước trước. Mỗi một bước chân của hắn đều hợp nhất với đại địa mạch động!
Thanh niên kia sắp không chịu nỗi cảm giác áp bách khó chịu này liền dùng hết khả năng ngẩn mặt lên trời gào thét một cách giận dữ. Hắn muồn dùng âm thanh giận dữ của mình thoát khỏi đại địa mạch động rất khó chịu này.
Chỉ là năm bước này của Tiêu Thần nặng như những tòa cự sơn phát ra uy áp không gì có thể ngăn cản được.
“Á……..”
Thanh niên nọ lại tiếp tục phun ra một ngụm máu, thân thể như bị một tòa cự sơn va đập bay ra xa.
Thân thể đầy máu của Tiêu Thần vẫn còn thanh thần mâu cắm trên người bước đi từng bước một. Mỗi một bước được bước ra khiến cho không gian này kích động vô cùng. Mà mỗi động tác di chuyển của hắn đều dẫn dắt theo lực lượng của thiên địa.
“Bịch!”
Thanh niên kia sau khi ngã vào đống đổ nát liền liên tục phun ra ba ngụm máu. Hắn hung hăng đánh mạnh một quyền xuống mặt đất lập tức khiến cho thân thể hắn như bị sét đánh tiếp tục bay ra ngoài.
Cuối cùng hắn cũng có thể trốn thoát khỏi cảm giác áp bức kinh khủng kia, thành công trốn thoát khoảng không gian đáng sợ.
Chưa chính thức động thủ nhưng hắn đã bị thương không nhẹ khiến cho hàn quang trong đôi mắt hắn càng phát ra mãnh liệt hơn. Ánh mắt hung ác như dã thú nhìn chằm chằm vào Tiêu Thần lạnh lùng nói: “Bị Pastuer Cổ Mâu xuyên thủng khiến ngươi bị thương nặng như vậy thì ngươi có khả năng ra tay lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ tư sao ?”
“Đủ giết ngươi là được!”
“Ha ha…” Thanh niên kia giận dữ cười lớn nói: “Mới vừa rồi ta quá sơ xuất nên mới rơi vào trong tiết tấu của ngươi. Bây giờ ngươi có thể làm gì được ta chứ ?”
Độc Cô Kiếm Ma ôm thiết kiếm của mình đứng một bên quan sát. Bộ dáng hờ hững vô cùng như mọi chuyện diễn ra không liên quan đến hắn chút nào.
Tiêu Thần chậm rãi đi về phía trước với Pastuer Cổ Mâu vẫn còn cắm trên thân thể. Không phải là hắn không nghĩ đến phải rút nó ra mà là hắn không dám rút. Hắn sợ khi rút ra thì tinh – khí – thần của mình cũng sẽ bị hút ra theo.
Cây thần mâu này khiến cho hắn bị thương rất nặng. Xương sườn bên trái bị đâm trúng khiến gãy vài cây, gân mạch tổn thương nghiêm trọng gây ảnh hưởng rất lớn đến tu vi của bản thân. Nếu không phải vì sinh mệnh tinh nguyên dồi dào thì thân thể của hắn đã bị Pastuer Cổ Mâu mạnh mẽ đâm nát rồi.
Pastuer Cổ Mâu này có rất nhiều truyền thuyết. Từ xa xưa tương truyền rằng cây Cổ Mâu đỏ như máu này là thần vật của một tiểu bộ lạc ở phương Tây. Tiểu bộ lạc này tồn tại từ rất xa xưa, mỗi một đời đều xuất hiện một bán thần.
Truyền thuyết kể rằng bộ lạc đó chính là Cổ Chiến Tộc, là hậu duệ của thần linh. Cây cổ thần mâu này chính là một trong những vũ khí được lưu truyền từ xa xưa. Phải biết rằng chiến tộc này năm đó đã từng giết không ít thần linh.
Có thể nói Pastuer Cổ Mâu này có lai lịch không hề nhỏ chút nào. Chỉ tiếc rằng tông phát thanh niên này khó có thể đánh ra uy lực chân chính của nó.
“Ha ha. Ngươi quả thực là sa cơ lỡ vận mà. Nếu như ta đoán không sau thì bây giờ ngươi không dám rút thầm mâu ra phải không ?” Tông phát thanh niên lớn tiếng cười lạnh Tiêu Thần.
Thương thế của Tiêu Thần quả thực rất nghiêm trọng nhưng thần thức vẫn cường đại nhưu cũ. Thân thể mặc dù bị thương nặng như khí thế lại cường thịnh vô cùng.
“Cảm tạ ngươi đã tặng ta thí thần cổ mâu này. Ta chính thức tuyên bố Pastuer Thần Mâu này trở thành chiến lợi phẩm của ta. Yên tâm, ngươi sẽ được chết dưới thần mâu này…”
Nói đến đây thì thân ảnh Tiêu Thần đột nhiên biến mất tại chổ. Chỉ một bước hắn đã xuất hiện trước người tông phát thanh niên kia giơ chưởng đao lên chém mạnh xuống. Đồng thời hắn cũng ổn định Pastuer Cổ Mâu khiến nó không thể rung động nữa nhắm vào tông phát thanh niên kia đâm mạnh vào thân thể hắn.
Chương đao phát ra không một tiếng gió, rất nhẹ nhàng và tự nhiên như chỉ một cái phất tay mà thôi. Chỉ khác một chỗ là có ánh sáng nhàn nhạt bao phủ khắp chưởng đao, căn bản không phát ra một âm thanh sấm gió nào cả.
Cổ thần mâu hoàn toàn trái ngược lại, huyết sắc quang mang chói mắt vô cùng. Một tia máu bắn ra ngoài mấy thước. Bay nhanh qua một bên thân thể của tông phát thanh niên, suýt chút nữa đã đem hắn xuyên thủng.
“Nhớ kỹ, người giết ngươi gọi là Morley!” Tông phát thanh niên hét lớn một tiếng, thân hình như ủy mị bay thẳng đến phía trước Tiêu Thần muốn cầm lấy thần mâu rút ra khỏi người Tiêu Thần.
Nhưng mà Tiêu Thần sao cho hắn cơ hội đây chứ ? Hắn không làm một động tác dư thừa nào. Mà hắn cũng không dám làm ra một độc tác quá mức kịch liệt làm ảnh hưởng đến vết thương. Chân trái khẽ lùi về phía sau nữa bước, chân phải tiến về phía trước một bước. Tay trái cầm thần mâu khắc đầy những văn tự xa xưa đỏ như máu kia. Mũi mâu vẽ ra từng đạo huyết ảnh trong không trung, một mảnh huyết mạc phô thiên cái địa phủ xuống!
Một màu hồng tươi đẹp mà thê lương chói mắt vô cùng. Tiêu Thần lại đem Pastuer Cổ Mâu đang xuyên thủng thân thể mình làm vũ khí. Phong bế mọi đường tiến công của Morley.
“Hát!”
Morley quát lạnh một tiếng, đánh ra một quyền vào Tiêu Thần. Hắn vốn là cao thủ Thuế Phàm Cửu Trùng Thiên tuy bị âm bộ của Tiêu Thần làm bị thương nhưng chiến lực cường đại không bị ảnh hưởng bao nhiêu. Trên mặt hắn lộ ra vẻ tươi cười rất lạnh lùng, hắn muốn một quyền này ngạnh kháng với Tiêu Thần, muốn Tiêu Thần vốn đã bị thương nặng không thể tiếp tục chiến đấu nữa.
Chỉ là hắn có chút thất vọng rồi.
Động tác của Tiêu Thần rất tự nhiên như nước chảy mây trôi nhẹ nhàng bay qua một bên tránh quyền này của hắn rồi tiếp tục tấn công đối phương bằng Pastuer Cổ Mâu.
Một khi không cần phải cố gắng hết sức thì Tiêu Thần hoàn toàn có thể tự do đắm chìm vào trạng thái huyền ảo khi kịch chiến cùng Độc Cô Kiếm Ma. Một luồng đao khí lưu chuyển như ánh sao bao phủ khắp người Tiêu Thần như một làn sương mù. Lúc này cả người Tiêu Thần như hóa thành một thanh tuyệt thế bảo đao được rút ra khỏi vỏ.
Trong mắt hắn lúc này chỉ có một mục tiêu duy nhất chính là đối thủ trước mặt. Hắn xem đối thủ như một con bù nhìn nên không có khiến cho trái tim hắn bị dao động. Đó chính là mục tiêu mà hắn muốn chém giết.
Ánh mắt Tiêu Thần lạnh như băng rất đáng sợ, sau khi tiến vào trạng thái này thì thực lực chiến đấu của hắn tăng lên cao nhất, tất cả đều linh động vô cùng. Hắn không còn cuồng bạo cũng không còn khí phách nhưng khí thế sát phạt chỉ tăng chứ không hề giảm chút nào.
“Phốc phốc.”
Tiêu Thần né thân thể qua một bên, ống tay áo nhiễm đỏ máu khẽ bay phấp phới, tay phải hung hăng va chạm với hai kích của Morley.
Tông phát thanh niên Morley có chút không dám tin vào sự thật trước mắt mình. Tiêu Thần lại dám va chạm cùng với hắn ? Nhưng trên thực tế hắn đã biết được mình đã phạm phải một sai lầm rất lớn. Trạng thái này của Tiêu Thần rất đáng sợ, hai kích giao nhau khiến cho hắn như bị sét đát, bàn tay phải suýt chút nữa bị gãy nát.
Thức Tàng Cảnh Giới như ánh sáng buổi bình minh!
Tiêu Thần tuyệt đối sắp tiến vào Thức Tàng Cảnh Giới, đây là kết luận của Morley lúc này! Hắn phải giết chết Tiêu Thần ngay lúc này, ngay giờ phút này, hắn không thể tiếp tục trì hoãn nữa nếu không có một địch nhân như vậy chính là cơn ác mộng của hắn ở tương lai.
Một cuộc chiến dữ dội, một trận đại chiến rất thảm liệt.
Sinh mệnh lực của Tiêu Thần tràn đầy như trước. Tâm tình hắn yên tĩnh như mặt nước, đôi mắt hắn lạnh như băng, thân thể như một tuyệt thế bảo đao!
Mặc dù đã bị thương nặng nhưng hắn như đã bước vào một lĩnh vực hoàn toàn mới. Tất cả những động tác của Tiêu Thần đều nhịp nhàng và kín đáo vô cùng. Đứng trong phiến thiên địa này cùng với nó hợp nhất.
Từ phía xa xa truyền đến một tiếng huýt sáo dài, một thân ảnh nhanh như tia chớp chỉ trong nháy mắt đã bay đến cổ bảo của Độc Cô Gia. Rồi sau đó bay qua bức tường lớn bao quanh cổ bảo. Một tông phát thanh niên điên cuồng bay đến khu vực Tiêu Thần đang chiến đấu.
Đúng lúc này thì đôi mắt của Tiêu Thần bắn ra hai đạo thần quang đáng sợ. Tay trái buông lỏng Pastuer Cổ Mâu đang xuyên thủng thân thể mình sau đó dùng hai tay hóa thành chưởng đao bổ về phía Morley.
Trong ánh mắt Morley tràn đầy ánh sáng đỏ như máu. Huynh trưởng của hắn đã đến đây rồi thì Tiêu Thần chết là cái chắc! Dường như không cần huynh trưởng hắn phải rat ay bởi vì lúc này hắn đã nắm được Pastuer Cổ Mâu đang xuyên qua thân thể TN rồi. Sau đó hắn dùng lực muốn rút mạnh ra, trên mặt tràn đầy nụ cười tàn nhẫn nhìn Tiêu Thần.
Nhưng sự tươi cười của Morley rất nhanh biến mất, song chưởng của hắn rất nhanh bị lực lượng mạnh mẽ như thái cổ ma sơn của Tiêu Thần bẻ gãy.Hai tay Tiêu Thần vững vàng cầm cổ mâu hung hăng đâm mạnh về phía trước. Mũi mâu vốn xuyên qua từ phía sau thân thể Tiêu Thần đã không thể ngăn cản được sắp va chạm với bụng của hắn.
Morley rất sợ hãi.
“Dám đả thương đệ đệ của ta!!” Cách đó không xa truyền đến một tiếng quát lớn. Đại ca Lanmu của Morley bay đến rất nhanh, đôi mắt lạnh lùng vô cùng.
Hiện tại thiên địa vạn vật đã sớm biến mất trong lòng của Tiêu Thần. Bây giờ hắn chỉ có một ý niệm duy nhất là làm sao cho mũi mâu xuyên thủng qua thân thể Morley.
Lực lượng mạnh mẽ không thể tưởng tượng được đang phủ xuống. mặc dù tâm cảnh đang rất yên tĩnh và kỳ ảo nhưng lực lượng trong cơ thể hắn lại giống như ngân hà rơi xuống cửu thiên. Cuồn cuồn không gì có thể ngăn cản được.
Lanmu kêu to một cách thảm thiết: “Đệ đệ!”
Mặc dù tốc độ của hắn nhanh vô cùng nhưng sao nhanh bằng tốc độ của Pastuer cổ mâu được. Thần mâu đỏ đậm như máu nhẹ nhàng đâm vào rồi sau đó ‘phốc’ một tiếng đâm vào thân thể Morley.
Morley kinh hãi vô cùng. Hắn quả thực không ngờ rằng Tiêu Thần vốn đã bị thương nặng như thế mà lại đáng sợ như vậy khiến cho hắn không thể chống lại Lực lượng hắn không bằng Tiêu Thần, khí thế lại chó chênh lệch rất lớn. Hắn không phải là đối thủ của Tiêu Thần cho dù là đối phương đã bị thương rất nặng.
Máu bắn tung tóe ra xung quanh. Pasr cổ mâu đâm vào bụng của Morley. Tiêu Thần đứng thẳng trên mặt đất, mái tóc rối bời loạn vũ cố gắng chịu đựng đau nhức ngẩng mặt lên trời hống một tiếng dài sau đó dùng hai tay nắm Pastuer cổ mâu rút ra khỏi thân thể đâm mạnh vào bụng Morley mạnh mẽ nâng thân thể hắn lên cao.
/433
|