Lúc này, Tiêu Thần đã phân biệt đem tấm kim phiếu xán lạn ‘bảy vạn chín’ của Gia Các Khôn và tấm kim phiếu chói mắt ‘tám vạn ba’ của Hoffman đưa cho Kha Kha bỏ vào y phục cách đó không xa.
Thu hoạch thật lớn khiến trong lòng cảm giác thành công tràn trề, Tiêu Thần phá lệ nở nụ cười xán lạn, thế nhưng nhìn lại thấy Gia Cát Khôn và Hoffman trong lòng đều chảy máu.
“ Kim tệ còn lại sau đó chậm rãi trả, ta tin tưởng nhân phẩm của các ngươi không cần phải lưu giấy nợ chứ.” Chủ ý của Tiêu Thần là không muốn sự tình trở nên quá lớn, dù sao đây là ân oán của một đời tuổi trẻ. Đoạt được nhiều kim tệ như vậy đã vượt quá mong muốn của hắn, còn lại hắn căn bản không để ý, vạn nhất kinh động lớp tiền bối cao thủ sẽ không hay. Ai ngờ được hắn từ bên ngoài đến đối với Trường Sinh đại lục hiểu biết nửa vời nên đã phá vỡ quy củ. Chỉ quá xui xẻo là trùng hợp với người mà phụ thân của hai tên bại hoại này rất cố kỵ.
Gia Cát Khôn và Hoffman nghe đến chỗ này đều muốn học máu, còn muốn thêm kim tệ? Nằm mơ đi! Bọn họ đều phát thệ, sau khi ra ngoài lập tức tìm người giết tên hỗn đản kiêu ngạo này.
“ Thanh toán của hai tên kia tính cũng không sai biệt lắm, thanh toán của hai ngươi cũng nên tính đi.” Tiêu Thần quay đầu nhìn thẳng vào Lý Đông Ba và Luo Gouau.
Lý Đông Ba cảm giác da đầu hơi tê dại, hai người bọn hắn đều là thiếu gia của hai đại gia tộc thế nhưng gia tộc hắn cũng không có nhiều kim tệ như vậy.
“ Ta… ta không có bao nhiêu kim tệ a.” Lý Đông cảm giác hôm nay đặc biệt xui xẻo, hết chuyện làm tự nhiên ló đầu ra.
“ Ta biết ngươi cũng không có bao nhiêu, ngươi viết cho ta một tờ giấy nợ, ngươi thiếu ta hai vạn kim tệ!”
“ Ta…” Thấy chân mày Tiêu Thần nhướng lên, hắn nhanh chóng gật đầu, nói : “ Ta lập tức viết.”
“ Ừ, bút mực ta đều chuẩn bị cho ngươi rồi.” Tiêu Thần vung tay nói, cách đó không xa có đầy đủ bút mực, hoàn toàn là có chuẩn bị mà đến, mấy người đứng xem đều há mồm ngây ngốc.
“ Luo Gouau… Ngươi cũng viết phiếu nợ cho ta, ngươi thiếu ta hai vạn kim tệ.”
“ Ta… vì sao phải viết? Ta không hề trêu chọc ngươi.” Luo Gouau thấy thủ đoạn của Tiêu Thần trong lòng hơi chột dạ.
“ Hừ, lần trước nếu như không phải ngươi ly gián, Kanati thế nào lại tìm ta gây phiền phức, Lu Muda thế nào lại quyết đấu với ta ở Học viện Bắc Đẩu? Nhanh viết đi, ngươi thiếu ba vạn kim tệ.”
“ Không phải vừa nói hai vạn sao?”
“ Thời gian là kim tệ. Nếu không viết là sẽ trở thành bốn vạn.”
“ Ta viết!”
Hai vị công tử đang viết giấy nợ đều hận chết Tiêu Thần. Đây là một lượng không hề nhỏ khiến bọn hắn đau lòng muốn chết. Chỉ là không phải lập tức trả tiền, nói không chừng sau khi rời khỏi đây, tên cuồng vọng này sẽ bị người khác tiêu diệt, khi đó sẽ không còn sợ nữa.
Tiêu Thần đồng dạng kêu Kha Kha đem giấy nợ bỏ vào trong y phục.
Đột nhiên, khu khách quý số 2 truyền đến từng trận oanh thanh yến ngữ. Sau đó một thiếu nữ tóc lam mỹ lệ mạnh mẽ xông vào.
Tiêu Thần cả kinh ngẩn người, cả người ngồi ở suối nước bình tĩnh nhìn nàng.
“ Kanati!” Luo Gouau cả kinh kêu lên: “ Ngươi thế nào lại vào được?”
Đúng là nhà đầu bảo bối của gia tộc Mander cực kỳ cường mãnh xông vào khu quý khách số 2.
“ Ta nghe nói ngươi và hai tên bại hoại Gia Cát Khôn, Hoffman bị người thu thập, nên đến cứu các ngươi.”
Tiểu nha đầu thực sự là cường hãn! Mấy đại nam nhân trong hồ nước thần sắc thỏa mãn, thậm chí ai đó còn phô ra cơ ngực tráng kiện.
Gia Cát Khôn và Hoffman đã từng có chủ ý với Kanati, đối với cô nương xinh đẹp đang tuổi thanh xuân này có thể nói là thèm nhỏ dãi. Nhưng vài lần ăn khổ cũng không thể đắc thủ. Hiện tại bọn hắn có một cảm giác muốn khóc, thế nào hết lần này đến lần khác lại gặp trong trường hợp bị hạ nhục này. Thực sự quá bẽ mặt, lại nghĩ đến thần thái lúc trước. Hận không thể đập đầu vào trong nước.
“ Các tỷ tỷ nhanh tới đây. Bọn họ đều mặc y phục, tiểu thú khả ái ở chỗ này.” Kanati lộ ra vẻ tinh ranh.
Tiếng bước chân truyền đến, bốn vị mỹ nhân của Nam Hoang đi tới.
“ Kanati. Ngươi muốn gì?” Luo Gouau biết vị đường muội này tính tình cổ quái, nhưng đây đâu phải là giúp hắn phân minh mà muốn làm xấu mặt nam nhân ở đây. Có điều tiểu nha đầu cũng ngày càng to gan, đây là suối nước nóng của nam nhân a!
Vài vị mỹ nhân Nam Hoang thực ra đã sớm tới bên ngoài khu khách quý số 2, càng nghe được những lời kia.
“ Kanati, ngươi muốn chết, dám gạt chúng ta.”
Vài vị mỹ nhân đều hờn dỗi, nhưng không ai rút đi đều cười hi hi nhìn những người ở trong nước. Y phục các nàng bó sát thân, đường cong ưu mỹ, dáng người thon dài, tay chân như ngọc lúc ẩn lúc hiện, có vẻ mông lung mê hoặc.
Gia Cát Khôn, Hoffman, Lý Đông Ba, Luo Gouau hận không thể chạy đi, đầu hầu như chìm trong nước, thực quá mất mặt. Thế nào lại gặp các nàng trong trường hợp nhục nhã này, thực sự muốn ăn tươi nuốt sống Tiêu Thần.
Tiêu Thần không nói gì nhìn Kanati, Hải Vân Tuyết, Yến Khuynh Thành cùng chúng nữ, những nử tử này thật quá cường mãnh rồi!
“ Ta van ngươi, nơi này là khu nam, các vị tiểu thư đến nhầm chỗ rồi.” Tiêu Thần không ngại cùng mỹ nữ giao thiệp bởi vì đó cũng là một loại hưởng thụ. Thế nhưng, nếu bị vài vị mỹ nữ nhìn chằm chằm nghiên cứu vậy thì không phải là hưởng thụ nữa, cả người đều cảm thấy không tự nhiên.
“ Hi hi…” Kanati cười hì hì đi tới, mái tóc dài màu lam ướt sũng rối tung trên đầu. Nàng mới từ suối nước đi ra không lâu, cả người ươn ướt toát ra một mùi hương thiếu nữ thơm ngát.
“ Họ Tiêu kia, không nghĩ gặp ngươi ở chỗ này, đúng là oan gia ngõ hẹp, thế nào, có sợ không?” Đôi mắt to đẹp của Kanati mang theo thần sắc khiêu khích nhìn Tiêu Thần, có vài phần câu hồn đoạt phách.
“ Sợ ngươi mới lạ chứ!” Tiêu Thần cười hắc hắc không có hảo ý, nói: “ Kanati, ngươi thiếu ta hai vạn kim tệ, hiện tại viết nợ đi.”
Nghe nói thế Gia Cát Khôn, Hoffman, Lý Đông Ba, Luo Gouau trừng mắt há miệng. Tên kia điên rồi sao? Đoạt tiền cũng không thể đoạt như vậy a!
“ Ai thiếu ngươi kim tệ chứ?” Cô nương tóc lam xinh đẹp Kanati tức giận chỉ Tiêu Thần nói: “ Ngươi tưởng ta là ai chứ? Ta chưa tìm ngươi gây phiền phức ngươi lại gây sự với ta, thực sự là đáng ghét.”
“ Ngươi cũng đã vài lần tìm ta gây phiền phức, đã từng thất bại bởi ta mà phải làm người hầu một tháng nhưng ngươi lại không thực hiện lời hứa. Bây giờ viết giấy nợ hai vạn kim tệ, ta với ngươi thanh toán xong.”
“ Ngươi đi chết đi!” Thiếu nữ tóc lam lại nghe tới việc làm người hầu thì giống như bị người giẫm phải đuôi mèo, hận không thể dương nhanh múa vuốt lập tức đánh tới.
“ Muốn chống chế, không có khả năng.” Tiêu Thần nói, vẫn ngồi yên ổn trong suối nước. Nhưng tay phải chém ra một dải thanh huy sáng chói phủ về Kanati, muốn kéo nàng trở lại.
Phía bọn người Gia Cát Khôn và Hoffman há hốc mồm. Tên kia thật thích đùa! Ngay cả bảo bối của gia tộc Mander cũng dám hạ thủ… Quả là quá điên cuồng rồi, quá khó tin rồi!
Kanati thét lên chói tai, nhanh chóng ra tay ngăn trở. Tuy rằng không hề ngại ngùng mấy nam tử đang ở trong suối nước thế nhưng bị Tiêu Thần lôi vào suối nước lại xấu mặt về nhà . Nghĩ đến chuyện tình như vậy phát sinh sẽ rất đáng sợ.
Phía sau, Yến Khuynh Thành, Hải Vân Tuyết cùng tứ nữ vội vàng ra tay tương trợ Kanati. Đỏ, xanh, lục, tím, vàng, năm màu rực rỡ đồng thời đánh đến dải thanh huy của Tiêu Thần, tại trên suối nước phát sáng lộng lẫy, tỏa sóng năng lượng.
May mắn ra tay đúng lúc, Kanati tránh được một kiếp. Không bị Tiêu Thần bắt được, trong lòng còn sợ hãi, thở phì phò, trừng mắt nhìn Tiêu Thần nói: “ Họ Tiêu nhà ngươi lại dám làm thế. Sự việc hôm nay ta sẽ không để yên.”
“ Đi hết đi.” Tiêu Thần chẳng hề để ý trả lời.
Áo tắm trắng tinh trên người Kanati bay lên, lộ ra một đôi chân ngọc như tuyết, thon dài mà thẳng tắp, cực kỳ chói mắt, thậm chí còn thấy được nội y nhỏ màu vàng.
Kanati hét lên một tiếng, chính sửa lại y phục sau đó vươn ngón tay dài nhỏ chỉ vào Tiên Thần nói: “ Hảo tiểu tử, ngươi lại chiếm tiện nghi của bản tiểu thư, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
“ Ta van ngươi, ai chiếm chiếm tiện nghi của ai đây, chính là các ngươi xông vào khu suối nước của ta.”
“ Ngươi, ta …”
“ Ngươi cái gì, ta cái gì, ngươi thiếu ta hai vạn kim tệ.”
“ Tức chết ta, các tỷ tỷ , chúng ta cùng nhau thu thập hắn!” Kanati mặt mũi đỏ bừng, thở phì phò, có điều lại đặc biệt lộ ra vẻ hồn nhiên ngây thơ động nhân của thiếu nữ.
Chính ở phía sau, Lý Đông Ba đột nhiên nâng đầu lên hướng về Hải Vân Tuyết hô lớn: “ Biểu tỷ, cứu ta.”
“ Lý Đông Ba, ngươi… thế nào cũng ở chỗ này?” Hải Vân Tuyết tú lệ lộ ra vẻ rất kinh ngạc, mới rồi vẫn không chú ý tới tên giống đà điểu cúi đầu là biểu đệ của mình.
“ Ta…”
“ Được rồi, ngươi ko cần nói, ta đã biết.” Hải Vân Tuyết có vóc người cao gầy, thướt tha tịnh lệ, thân thể ngọc nữ giống như từ thần ngọc điêu khắc mà ra, quay đầu hướng về phía Tiêu Thần nói: “ Tiêu huynh, để Lý Đông Ba rời đi được chăng?”
“ Có thể, không thành vấn đề, vấn đề của ta và hắn đã giải quyết xong.”
“ Biểu tỷ, hắn bắt ta viết giấy nợ hai vạn kim tệ.”
“ Ách, Tiêu huynh, có chuyện gì xảy ra vậy?” Hải Vân Tuyết tuy bên ngoài đã nghe được một số tin tức nhưng thật không ngờ hành động mất mặt này biểu đệ của nàng cũng tham gia.
“ À, không có gì , thiếu nợ thì trả tiền thôi.” Tiêu Thần đáp lại sau đó xoay người hướng về phía Lý Đông Ba cười nhạt, nói: “ Ngươi thật đúng là có tiền đồ, một nam nhân trốn ở trong suối nước hướng biểu tỷ cầu cứu, hắc!”
Ở phía sau, Kanati hiện vẻ tinh ranh hướng về hai mỹ nữ nhỏ giọng nói một trận. Sau đó cùng nhau hướng về tiểu thú trắng muốt xúm lại, tựa hồ bỏ qua mấy người ở trong suối nước.
“ Vèo.”
Kha Kha nhanh như chớp chạy tới bên người Tiêu Thần, hướng về mấy vị nữ tử dương nanh múa vuốt nhưng căn bản không hề dọa người ngược lại lại mang vẻ đặc biệt tinh nghịch khả ái.
“ Các ngươi muốn làm gì? Kha Kha là đồng bọn của ta.” Tiêu Thần cảnh giác nhìn các nàng.
Đôi mắt to của Kanati chuyển động, đôi lông mi dài nhíu liên tục, kêu lên: “ Bắt nó, tiểu thú là vật vô chủ, nó lần trước ở đấu thú trường chạy đi, kết quả bị người kia đoạt được.” Mọi người đều biết đây là lời nói dối thế nhưng mấy vị mỹ nhân Nam Hoang này vừa hay lại thiếu một cái cớ, không chỉ vì các nàng thực sự yêu thích tiểu thú trắng muốt mà còn vì các nàng cảm giác Tiêu Thần hành sự quá mức kiêu ngạo. Ở đây, bi thảm bị chà đạp không chỉ có đường huynh của Kanati còn có biểu đệ của Hải Vân Tuyết, đường đệ của một mỹ nữ trong gia tộc Gia Cát, hơn nữa Yến Khuynh Thành vốn bất mãn với Tiêu Thần, vài mỹ nữ mượn cớ không chút khách khí ra tay.
Cướp giật tiểu thú trắng muốt là thật, thuận tiện thu thập luôn Tiêu Thần càng tốt.
Vài vị mỹ nữ có thể nói là thông tuệ lại còn giảo hoạt, nhất tề hướng Tiêu Thần công kích, nắm lấy y phục Tiêu Thần ném ra khỏi suối nước ý định làm cho Tiêu Thần xấu mặt.
“ Lũ mèo hoang!” Tiêu Thần nhịn không được chửi một tiếng, trong quần áo có hơn mười vạn kim phiếu, còn có giấy nợ mấy vạn kim tệ, không thể đánh mất.
Các ngươi cường mãnh, ta so với các ngươi còn cường mãnh hơn.
Ngay lúc này, Tiêu Thần đánh ra một cái tuyệt học kinh thiên địa khiếp qủy thần*. Trong sát na ngắn ngủi, mấy vị mỹ nữ Nam Hoang há hốc mồm sau đó hoa dung thất sắc cùng thét lên.
(* Tuyệt chiêu NHẤT TRỤ KÌNH THIÊN… Nam mô tại hạ lại bậy bạ rồi- demon)
Tiêu Thần cực kỳ cường mãnh đứng lên ở giữa suối nước hét lớn: “ Để lại y phục lại cho ta.”
Hoffman và Gia Cát Khôn cả người ngây như tượng như bị sét đánh! Tên kia…. quá hỗn đản, thế nào lại như vậy… thế nào có thể như vậy chứ?!
Hoffman và Gia Cát Khôn đều không phải người tốt, chuyện xấu đầy mình, thế nhưng tựa hồ cũng không thái quá như vậy. Trước mắt là mấy nữ tử xinh đẹp nhất của Nam Hoang, thường ngày không ai dám khinh nhờn thế nhưng tên kia dĩ nhiên lại không hề sợ hãi dám đi trước thiên hạ, quả là quá anh dũng.
Tiêu Thần phóng người lên, rất nhanh đem áo tắm mặc lên người sau đó phóng về phía trước đuổi theo.
Hiện tại mọi người ba mặt đều rất cấp bách, Hoffman và Gia Cát khôn mấy người rất giận dữ là bởi tên cuồng vọng đó dám vô lễ như thế, mấy vị nữ tử kia là người mà bọn hắn một mực theo đuổi: Kanati, Hải Vân Tuyết, Yến Khuynh Thành, chính là bởi vì Tiêu Thần quá vô liêm sỉ, lại có thể ‘anh dũng’ như thế! Tiêu Thần lo lắng là bởi vì mấy nàng đã chạy đi nhưng y phục không buông, chính là có hơn mười vạn kim tệ nói cái gì cũng không để các nàng cướp đi.
Preview next chapter:
-Quá vô sỉ rồi... hi hi, kế tiếp sẽ càng vô sỉ như thế nào?
- Hắn cuồng tu tại chỗ sâu trong Nam Hoang... Hắn trở lại... Hắn là ai?
Thu hoạch thật lớn khiến trong lòng cảm giác thành công tràn trề, Tiêu Thần phá lệ nở nụ cười xán lạn, thế nhưng nhìn lại thấy Gia Cát Khôn và Hoffman trong lòng đều chảy máu.
“ Kim tệ còn lại sau đó chậm rãi trả, ta tin tưởng nhân phẩm của các ngươi không cần phải lưu giấy nợ chứ.” Chủ ý của Tiêu Thần là không muốn sự tình trở nên quá lớn, dù sao đây là ân oán của một đời tuổi trẻ. Đoạt được nhiều kim tệ như vậy đã vượt quá mong muốn của hắn, còn lại hắn căn bản không để ý, vạn nhất kinh động lớp tiền bối cao thủ sẽ không hay. Ai ngờ được hắn từ bên ngoài đến đối với Trường Sinh đại lục hiểu biết nửa vời nên đã phá vỡ quy củ. Chỉ quá xui xẻo là trùng hợp với người mà phụ thân của hai tên bại hoại này rất cố kỵ.
Gia Cát Khôn và Hoffman nghe đến chỗ này đều muốn học máu, còn muốn thêm kim tệ? Nằm mơ đi! Bọn họ đều phát thệ, sau khi ra ngoài lập tức tìm người giết tên hỗn đản kiêu ngạo này.
“ Thanh toán của hai tên kia tính cũng không sai biệt lắm, thanh toán của hai ngươi cũng nên tính đi.” Tiêu Thần quay đầu nhìn thẳng vào Lý Đông Ba và Luo Gouau.
Lý Đông Ba cảm giác da đầu hơi tê dại, hai người bọn hắn đều là thiếu gia của hai đại gia tộc thế nhưng gia tộc hắn cũng không có nhiều kim tệ như vậy.
“ Ta… ta không có bao nhiêu kim tệ a.” Lý Đông cảm giác hôm nay đặc biệt xui xẻo, hết chuyện làm tự nhiên ló đầu ra.
“ Ta biết ngươi cũng không có bao nhiêu, ngươi viết cho ta một tờ giấy nợ, ngươi thiếu ta hai vạn kim tệ!”
“ Ta…” Thấy chân mày Tiêu Thần nhướng lên, hắn nhanh chóng gật đầu, nói : “ Ta lập tức viết.”
“ Ừ, bút mực ta đều chuẩn bị cho ngươi rồi.” Tiêu Thần vung tay nói, cách đó không xa có đầy đủ bút mực, hoàn toàn là có chuẩn bị mà đến, mấy người đứng xem đều há mồm ngây ngốc.
“ Luo Gouau… Ngươi cũng viết phiếu nợ cho ta, ngươi thiếu ta hai vạn kim tệ.”
“ Ta… vì sao phải viết? Ta không hề trêu chọc ngươi.” Luo Gouau thấy thủ đoạn của Tiêu Thần trong lòng hơi chột dạ.
“ Hừ, lần trước nếu như không phải ngươi ly gián, Kanati thế nào lại tìm ta gây phiền phức, Lu Muda thế nào lại quyết đấu với ta ở Học viện Bắc Đẩu? Nhanh viết đi, ngươi thiếu ba vạn kim tệ.”
“ Không phải vừa nói hai vạn sao?”
“ Thời gian là kim tệ. Nếu không viết là sẽ trở thành bốn vạn.”
“ Ta viết!”
Hai vị công tử đang viết giấy nợ đều hận chết Tiêu Thần. Đây là một lượng không hề nhỏ khiến bọn hắn đau lòng muốn chết. Chỉ là không phải lập tức trả tiền, nói không chừng sau khi rời khỏi đây, tên cuồng vọng này sẽ bị người khác tiêu diệt, khi đó sẽ không còn sợ nữa.
Tiêu Thần đồng dạng kêu Kha Kha đem giấy nợ bỏ vào trong y phục.
Đột nhiên, khu khách quý số 2 truyền đến từng trận oanh thanh yến ngữ. Sau đó một thiếu nữ tóc lam mỹ lệ mạnh mẽ xông vào.
Tiêu Thần cả kinh ngẩn người, cả người ngồi ở suối nước bình tĩnh nhìn nàng.
“ Kanati!” Luo Gouau cả kinh kêu lên: “ Ngươi thế nào lại vào được?”
Đúng là nhà đầu bảo bối của gia tộc Mander cực kỳ cường mãnh xông vào khu quý khách số 2.
“ Ta nghe nói ngươi và hai tên bại hoại Gia Cát Khôn, Hoffman bị người thu thập, nên đến cứu các ngươi.”
Tiểu nha đầu thực sự là cường hãn! Mấy đại nam nhân trong hồ nước thần sắc thỏa mãn, thậm chí ai đó còn phô ra cơ ngực tráng kiện.
Gia Cát Khôn và Hoffman đã từng có chủ ý với Kanati, đối với cô nương xinh đẹp đang tuổi thanh xuân này có thể nói là thèm nhỏ dãi. Nhưng vài lần ăn khổ cũng không thể đắc thủ. Hiện tại bọn hắn có một cảm giác muốn khóc, thế nào hết lần này đến lần khác lại gặp trong trường hợp bị hạ nhục này. Thực sự quá bẽ mặt, lại nghĩ đến thần thái lúc trước. Hận không thể đập đầu vào trong nước.
“ Các tỷ tỷ nhanh tới đây. Bọn họ đều mặc y phục, tiểu thú khả ái ở chỗ này.” Kanati lộ ra vẻ tinh ranh.
Tiếng bước chân truyền đến, bốn vị mỹ nhân của Nam Hoang đi tới.
“ Kanati. Ngươi muốn gì?” Luo Gouau biết vị đường muội này tính tình cổ quái, nhưng đây đâu phải là giúp hắn phân minh mà muốn làm xấu mặt nam nhân ở đây. Có điều tiểu nha đầu cũng ngày càng to gan, đây là suối nước nóng của nam nhân a!
Vài vị mỹ nhân Nam Hoang thực ra đã sớm tới bên ngoài khu khách quý số 2, càng nghe được những lời kia.
“ Kanati, ngươi muốn chết, dám gạt chúng ta.”
Vài vị mỹ nhân đều hờn dỗi, nhưng không ai rút đi đều cười hi hi nhìn những người ở trong nước. Y phục các nàng bó sát thân, đường cong ưu mỹ, dáng người thon dài, tay chân như ngọc lúc ẩn lúc hiện, có vẻ mông lung mê hoặc.
Gia Cát Khôn, Hoffman, Lý Đông Ba, Luo Gouau hận không thể chạy đi, đầu hầu như chìm trong nước, thực quá mất mặt. Thế nào lại gặp các nàng trong trường hợp nhục nhã này, thực sự muốn ăn tươi nuốt sống Tiêu Thần.
Tiêu Thần không nói gì nhìn Kanati, Hải Vân Tuyết, Yến Khuynh Thành cùng chúng nữ, những nử tử này thật quá cường mãnh rồi!
“ Ta van ngươi, nơi này là khu nam, các vị tiểu thư đến nhầm chỗ rồi.” Tiêu Thần không ngại cùng mỹ nữ giao thiệp bởi vì đó cũng là một loại hưởng thụ. Thế nhưng, nếu bị vài vị mỹ nữ nhìn chằm chằm nghiên cứu vậy thì không phải là hưởng thụ nữa, cả người đều cảm thấy không tự nhiên.
“ Hi hi…” Kanati cười hì hì đi tới, mái tóc dài màu lam ướt sũng rối tung trên đầu. Nàng mới từ suối nước đi ra không lâu, cả người ươn ướt toát ra một mùi hương thiếu nữ thơm ngát.
“ Họ Tiêu kia, không nghĩ gặp ngươi ở chỗ này, đúng là oan gia ngõ hẹp, thế nào, có sợ không?” Đôi mắt to đẹp của Kanati mang theo thần sắc khiêu khích nhìn Tiêu Thần, có vài phần câu hồn đoạt phách.
“ Sợ ngươi mới lạ chứ!” Tiêu Thần cười hắc hắc không có hảo ý, nói: “ Kanati, ngươi thiếu ta hai vạn kim tệ, hiện tại viết nợ đi.”
Nghe nói thế Gia Cát Khôn, Hoffman, Lý Đông Ba, Luo Gouau trừng mắt há miệng. Tên kia điên rồi sao? Đoạt tiền cũng không thể đoạt như vậy a!
“ Ai thiếu ngươi kim tệ chứ?” Cô nương tóc lam xinh đẹp Kanati tức giận chỉ Tiêu Thần nói: “ Ngươi tưởng ta là ai chứ? Ta chưa tìm ngươi gây phiền phức ngươi lại gây sự với ta, thực sự là đáng ghét.”
“ Ngươi cũng đã vài lần tìm ta gây phiền phức, đã từng thất bại bởi ta mà phải làm người hầu một tháng nhưng ngươi lại không thực hiện lời hứa. Bây giờ viết giấy nợ hai vạn kim tệ, ta với ngươi thanh toán xong.”
“ Ngươi đi chết đi!” Thiếu nữ tóc lam lại nghe tới việc làm người hầu thì giống như bị người giẫm phải đuôi mèo, hận không thể dương nhanh múa vuốt lập tức đánh tới.
“ Muốn chống chế, không có khả năng.” Tiêu Thần nói, vẫn ngồi yên ổn trong suối nước. Nhưng tay phải chém ra một dải thanh huy sáng chói phủ về Kanati, muốn kéo nàng trở lại.
Phía bọn người Gia Cát Khôn và Hoffman há hốc mồm. Tên kia thật thích đùa! Ngay cả bảo bối của gia tộc Mander cũng dám hạ thủ… Quả là quá điên cuồng rồi, quá khó tin rồi!
Kanati thét lên chói tai, nhanh chóng ra tay ngăn trở. Tuy rằng không hề ngại ngùng mấy nam tử đang ở trong suối nước thế nhưng bị Tiêu Thần lôi vào suối nước lại xấu mặt về nhà . Nghĩ đến chuyện tình như vậy phát sinh sẽ rất đáng sợ.
Phía sau, Yến Khuynh Thành, Hải Vân Tuyết cùng tứ nữ vội vàng ra tay tương trợ Kanati. Đỏ, xanh, lục, tím, vàng, năm màu rực rỡ đồng thời đánh đến dải thanh huy của Tiêu Thần, tại trên suối nước phát sáng lộng lẫy, tỏa sóng năng lượng.
May mắn ra tay đúng lúc, Kanati tránh được một kiếp. Không bị Tiêu Thần bắt được, trong lòng còn sợ hãi, thở phì phò, trừng mắt nhìn Tiêu Thần nói: “ Họ Tiêu nhà ngươi lại dám làm thế. Sự việc hôm nay ta sẽ không để yên.”
“ Đi hết đi.” Tiêu Thần chẳng hề để ý trả lời.
Áo tắm trắng tinh trên người Kanati bay lên, lộ ra một đôi chân ngọc như tuyết, thon dài mà thẳng tắp, cực kỳ chói mắt, thậm chí còn thấy được nội y nhỏ màu vàng.
Kanati hét lên một tiếng, chính sửa lại y phục sau đó vươn ngón tay dài nhỏ chỉ vào Tiên Thần nói: “ Hảo tiểu tử, ngươi lại chiếm tiện nghi của bản tiểu thư, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
“ Ta van ngươi, ai chiếm chiếm tiện nghi của ai đây, chính là các ngươi xông vào khu suối nước của ta.”
“ Ngươi, ta …”
“ Ngươi cái gì, ta cái gì, ngươi thiếu ta hai vạn kim tệ.”
“ Tức chết ta, các tỷ tỷ , chúng ta cùng nhau thu thập hắn!” Kanati mặt mũi đỏ bừng, thở phì phò, có điều lại đặc biệt lộ ra vẻ hồn nhiên ngây thơ động nhân của thiếu nữ.
Chính ở phía sau, Lý Đông Ba đột nhiên nâng đầu lên hướng về Hải Vân Tuyết hô lớn: “ Biểu tỷ, cứu ta.”
“ Lý Đông Ba, ngươi… thế nào cũng ở chỗ này?” Hải Vân Tuyết tú lệ lộ ra vẻ rất kinh ngạc, mới rồi vẫn không chú ý tới tên giống đà điểu cúi đầu là biểu đệ của mình.
“ Ta…”
“ Được rồi, ngươi ko cần nói, ta đã biết.” Hải Vân Tuyết có vóc người cao gầy, thướt tha tịnh lệ, thân thể ngọc nữ giống như từ thần ngọc điêu khắc mà ra, quay đầu hướng về phía Tiêu Thần nói: “ Tiêu huynh, để Lý Đông Ba rời đi được chăng?”
“ Có thể, không thành vấn đề, vấn đề của ta và hắn đã giải quyết xong.”
“ Biểu tỷ, hắn bắt ta viết giấy nợ hai vạn kim tệ.”
“ Ách, Tiêu huynh, có chuyện gì xảy ra vậy?” Hải Vân Tuyết tuy bên ngoài đã nghe được một số tin tức nhưng thật không ngờ hành động mất mặt này biểu đệ của nàng cũng tham gia.
“ À, không có gì , thiếu nợ thì trả tiền thôi.” Tiêu Thần đáp lại sau đó xoay người hướng về phía Lý Đông Ba cười nhạt, nói: “ Ngươi thật đúng là có tiền đồ, một nam nhân trốn ở trong suối nước hướng biểu tỷ cầu cứu, hắc!”
Ở phía sau, Kanati hiện vẻ tinh ranh hướng về hai mỹ nữ nhỏ giọng nói một trận. Sau đó cùng nhau hướng về tiểu thú trắng muốt xúm lại, tựa hồ bỏ qua mấy người ở trong suối nước.
“ Vèo.”
Kha Kha nhanh như chớp chạy tới bên người Tiêu Thần, hướng về mấy vị nữ tử dương nanh múa vuốt nhưng căn bản không hề dọa người ngược lại lại mang vẻ đặc biệt tinh nghịch khả ái.
“ Các ngươi muốn làm gì? Kha Kha là đồng bọn của ta.” Tiêu Thần cảnh giác nhìn các nàng.
Đôi mắt to của Kanati chuyển động, đôi lông mi dài nhíu liên tục, kêu lên: “ Bắt nó, tiểu thú là vật vô chủ, nó lần trước ở đấu thú trường chạy đi, kết quả bị người kia đoạt được.” Mọi người đều biết đây là lời nói dối thế nhưng mấy vị mỹ nhân Nam Hoang này vừa hay lại thiếu một cái cớ, không chỉ vì các nàng thực sự yêu thích tiểu thú trắng muốt mà còn vì các nàng cảm giác Tiêu Thần hành sự quá mức kiêu ngạo. Ở đây, bi thảm bị chà đạp không chỉ có đường huynh của Kanati còn có biểu đệ của Hải Vân Tuyết, đường đệ của một mỹ nữ trong gia tộc Gia Cát, hơn nữa Yến Khuynh Thành vốn bất mãn với Tiêu Thần, vài mỹ nữ mượn cớ không chút khách khí ra tay.
Cướp giật tiểu thú trắng muốt là thật, thuận tiện thu thập luôn Tiêu Thần càng tốt.
Vài vị mỹ nữ có thể nói là thông tuệ lại còn giảo hoạt, nhất tề hướng Tiêu Thần công kích, nắm lấy y phục Tiêu Thần ném ra khỏi suối nước ý định làm cho Tiêu Thần xấu mặt.
“ Lũ mèo hoang!” Tiêu Thần nhịn không được chửi một tiếng, trong quần áo có hơn mười vạn kim phiếu, còn có giấy nợ mấy vạn kim tệ, không thể đánh mất.
Các ngươi cường mãnh, ta so với các ngươi còn cường mãnh hơn.
Ngay lúc này, Tiêu Thần đánh ra một cái tuyệt học kinh thiên địa khiếp qủy thần*. Trong sát na ngắn ngủi, mấy vị mỹ nữ Nam Hoang há hốc mồm sau đó hoa dung thất sắc cùng thét lên.
(* Tuyệt chiêu NHẤT TRỤ KÌNH THIÊN… Nam mô tại hạ lại bậy bạ rồi- demon)
Tiêu Thần cực kỳ cường mãnh đứng lên ở giữa suối nước hét lớn: “ Để lại y phục lại cho ta.”
Hoffman và Gia Cát Khôn cả người ngây như tượng như bị sét đánh! Tên kia…. quá hỗn đản, thế nào lại như vậy… thế nào có thể như vậy chứ?!
Hoffman và Gia Cát Khôn đều không phải người tốt, chuyện xấu đầy mình, thế nhưng tựa hồ cũng không thái quá như vậy. Trước mắt là mấy nữ tử xinh đẹp nhất của Nam Hoang, thường ngày không ai dám khinh nhờn thế nhưng tên kia dĩ nhiên lại không hề sợ hãi dám đi trước thiên hạ, quả là quá anh dũng.
Tiêu Thần phóng người lên, rất nhanh đem áo tắm mặc lên người sau đó phóng về phía trước đuổi theo.
Hiện tại mọi người ba mặt đều rất cấp bách, Hoffman và Gia Cát khôn mấy người rất giận dữ là bởi tên cuồng vọng đó dám vô lễ như thế, mấy vị nữ tử kia là người mà bọn hắn một mực theo đuổi: Kanati, Hải Vân Tuyết, Yến Khuynh Thành, chính là bởi vì Tiêu Thần quá vô liêm sỉ, lại có thể ‘anh dũng’ như thế! Tiêu Thần lo lắng là bởi vì mấy nàng đã chạy đi nhưng y phục không buông, chính là có hơn mười vạn kim tệ nói cái gì cũng không để các nàng cướp đi.
Preview next chapter:
-Quá vô sỉ rồi... hi hi, kế tiếp sẽ càng vô sỉ như thế nào?
- Hắn cuồng tu tại chỗ sâu trong Nam Hoang... Hắn trở lại... Hắn là ai?
/433
|