Trường Sinh Bất Tử

Chương 998: Doanh biến thân

/1254


Phía bắc bốn đại bộ châu, phạm vi Lỗ Cương.

Lỗ Cương là nơi Hồng Nho Thánh nhân nổi danh, đây cũng là nơi Nho đạo hưng thịnh nhất thiên hạ.

Mấy ngày qua, tất cả Hồng Nho Thư Viện trên Lỗ Cương đều nhận được mệnh lệnh, đệ tử chuyên cần đọc Luận Ngữ ở thư viện, không được lười biếng. Cho nên bắt đầu từ ba ngày trước, Lỗ Cương vang vọng tiếng đọc sách vô tận, không ngừng một khắc.

Dường như mỗi một tiếng đọc lên, sẽ có một luồng tín ngưỡng đối với Khổng Tử bị rút đi.

Toàn bộ bầu trời địa vực Lỗ Cương một mảnh trắng xóa, ở trung tâm Lỗ Cương, pho tượng Khổng Tử cao vạn trượng bị ánh sáng trắng vô tận bao phủ, dù đến ban đêm cũng vậy.

Pho tượng Khổng Tử giống như có thể hấp thu ánh sáng trắng, không ngừng rút ra vô số tín ngưỡng ở Lỗ Cương.

Bên dưới tượng là những vòng cung điện lớn, nơi này là Thánh địa Nho đạo, Đạo tràng của Khổng Tử.

Hồng Nho Thánh Cung.

Xung quanh Hồng Nho Thánh Cung có rất nhiều đại hiền Nho đạo đang ngồi, không ngừng đọc Luận Ngũ, đem tín ngưỡng Nho đạo vô tận hội tụ vào pho tượng Khổng Tử, thông qua pho tượng truyền đi chỗ Khổng Tử xa xôi.

Hồng Nho Thánh Cung là một loạt cung điện khổng lồ, đương nhiên cũng có chủ điện, chủ điện gọi là Hồng Nho Thánh Cung.

Bên ngoài có rất đông đại hiền Nho đạo đọc Luận Ngữ, còn bên trong lại một mảnh yên lặng.

Lúc này, bỗng nhiên có người đẩy cửa lớn, đó là Khổng Sắc Không cháu của Khổng Tử.

- Ai? Bên trong đại điện bỗng vang lên tiếng quát mắng.

- Sư thúc tổ, là ta, Sắc Không! Sắc Không lập tức hô lên.

Tiến vào đại điện, lập tức đóng cửa lại.

Trong đại điện, một nam nhân khoanh chân ngồi, một thân nho bào màu trắng, cực kỳ xuất trần. Nếu lúc này Chung Sơn ở đây, nhất định sẽ nhận ra đây là một vị Tổ Tiên cuối cùng của Nho môn.

- Sắc Không? Ngươi đến làm gì? Nam nhân nho bào hỏi.

- Ông cố gặp nạn, chắt trai cũng muốn làm chút chút chuyện cho ông cố! Sắc Không thở dài nói.

- Ngươi biết? Nam nhân nho bào cau mày nói.

- Phải, cũng không phải bí mật gì. Lỗ Cương như lâm đại địch! Ai mà không biết? Chỉ là thực lực Sắc Không thấp kém, hận không thể giúp được ông cố. Sắc Không đầy vẻ căm phẫn nói.

- Ngươi có hiếu tâm này cũng không tệ rồi! Sư tôn nghênh chiến các Tổ Tiên ở bốn đại bộ châu, có lẽ không cần bao lâu! Nam nhân nho bào nói.

- Sư thúc tổ, đệ tử bởi vì bất lực, mới không thể giúp được ông cố. Ngài là Tổ Tiên, ngài có thể giúp được ông cố mà. Thêm một người, sẽ thêm một phần sức. Sắc Không lo lắng nói.

- Sư tôn bảo ta tọa trấn nơi này! Nam nhân nho bào cũng đầy vẻ khó xử.

- Tọa trấn, chỗ này có gì mà tọa trấn? Các vị sư thúc tổ đều ở bên ngoài, ai dám tới làm bừa? Các sư thúc toàn đều dốc sức đọc sách, còn ngại lại ngồi ở đây... Sắc Không nóng nảy nói.

Rõ ràng là oán giận hắn không giúp Khổng Tử, dù sao mọi người đều đọc sách tích lũy tín ngưỡng cung cấp cho Khổng Tử, nhưng Tổ Tiên trước mắt, một đại cao thủ lại ngồi không ở đây.

- Không được, nhiệm vụ của ta chính là thủ hộ Thánh tượng tín ngưỡng sư tổ, chỉ có thủ hộ được Thánh tượng tín ngưỡng, sư tôn mới có tín ngưỡng lực kéo dài không ngừng! Nam nhân nho bào lắc đầu nói.

- Thánh tượng Tín ngưỡng tuyệt đối không có vấn đề,không ai phá hủy được! Sắc Không khẳng định nói.

- Hả? Nam nhân nho bào dường như nghe ra được gì.

- Ta đã đi Khổng gia, mời người Khổng gia hỗ trợ!

- Nhưng không phải Khổng gia không để ý tới sư tôn hay sao?

- Dù sao ông cố cũng là gia chủ Khổng gia mà. Khổng Tuyên tính là cái gì, ta đã mời hai Tổ Tiên Khổng gia tạm thời ẩn trong bóng tối bảo hộ Thánh tượng tín ngưỡng, chỉ là giấu Tứ lão Khổng gia, cho nên không tiện hiện thân thôi! Sắc Không lập tức nói.

- Tốt, Sắc Không ngươi làm tốt lắm, lần này sư tôn trở về, ta nhất định bẩm báo sư tôn, tính ngươi có công! Nam nhân nho bào hưng phấn nói.

- Vâng, vậy kính ngờ sư thúc tổ đi hỗ trợ ông cố, mặc kệ thế nào, dù là giúp ông cố kiềm chế một Tổ Tiên, cũng là giúp sức rất nhiều cho ông cố! Sắc Không nói tiếp.

- Được, ngươi nói đúng, ta lập tức đi, nơi này giao cho ngươi! Nam nhân nho bào hưng phấn nói.

- Yên tâm! Sắc Không gật đầu.

Nam nhân nho bào nhoáng một cái, biến mất khỏi đại điện.

Sắc Không lại đợi một hồi, xác định nam nhân nho bào đã đi, mới nghiêm mặt, trong mắt toát ra một cỗ âm lãnh, tiếp theo cười tà dị.

...................

Bắc Câu Lô Châu, Thánh Thi Sơn.

Tạp tay cầm Thanh Bình Kiếm, đi tới trước Bích Du Cung, một mình lẳng lặng nhìn về phía Thiên Đình.

Hồng Quân để lại Thiên Đạo Đại Trận, khuấy động toàn bộ bốn đại bộ châu rung chuyển không ngừng, nhưng ở gần Thánh Thi Sơn lại yên lặng không hề rung động.

Tạp, khẳng định là Thánh nhân sống lại, đây là thi thể của Thông Thiên, chỉ là kỳ quái không cách nào nhìn thấy khuôn mặt.

Cục diện hiện tại, Chuẩn Đề, Thái Thượng, Tiếp Dẫn đều không thể gia nhập, theo lý thuyết, chỉ cần sống lại Thánh nhân đời trước, nhất định sẽ tiến vào phá cục.

Nhưng Tạp không làm, vẫn nhàn nhạt đứng nhìn, không nhìn rõ khuôn mặt, nhưng từ thái độ bình tĩnh mà xem, dường như hắn đang mưu tính gì.

Ở Bích Du Cung nhìn ba ngày ba đêm, Tạp quay đầu, chậm rãi trở về Bích Du Cung.

Bích Du Cung ầm ầm đóng cửa, còn Tạp lại như không để ý tới phân tranh ở Thiên Đình.

[CHARGE=3]

Xung quanh Thiên Đình.

Ngày càng nhiều cường giả vây quanh, dần dần, mọi người đều hiểu thế cục trước mắt.

Đấu với Thánh nhân?

Thánh nhân ở trên cao, được người thiên hạ tôn kính, nhưng tôn kính là một mặt bề ngoài, sâu trong lòng rấ nhiều người vẫn ích kỷ. Dựa vào cái gì hắn có thể làm Thánh nhân? Còn chúng ta chỉ là những tu giả nhỏ nhoi chờ chết? Bởi vậy đối với trận chiến này, trong lòng mọi người càng mong chờ muốn xem Thánh nhân bị kéo xuống sẽ như thế nào.

Tiếp Dẫn xông vào, 49 lỗ đen càng lớn thêm.

Cường giả xung quanh càng thêm cẩn thận.

Khổng Tuyên nhìn chiến trường, Chung Sơn nhìn chiến trường. Ở một góc xa, Tôn Thân cũng xiết chặt nắm tay nhìn chiến trường.

Chung Sơn vừa mới đến, Tôn Thân đã phát hiện, chỉ là lúc này, Tôn Thân càng lo lắng cho Chuẩn Đề.

Ở trong một sơn cốc khác, Như Lai hai tay chắp lại, không biết lúc nào cũng ra bên ngoài, thu liễm khí tức đứng bên ngoài, nhìn chiến trường xa xa.

Chung Sơn nhìn chiến trường đằng trước, nhưng cũng không hiểu, dù sao thứ ở bên trong lỗ đen không thể nào dùng mắt để xem được.

Bùm!

Trong tiếng nổ lớn, ở trung tâm chiến trường bỗng văng ra một bóng người.

là Doanh!

Nháy mắt nhìn thấy Doanh, Chung Sơn nhướng mày, Doanh làm gì?

Doanh cũng không rời đi, mà đứng ở không trung bên ngoài, nhìn vào lỗ đen to lớn trước mặt.

Bỗng nhiên, Doanh ngửa đầu rống dài!

Rống!

Âm thanh cực lớn như át hết mọi tiếng động trong trời đất, trong tai mọi người đều vang vọng tiếng rống này.

Gầm thét, nóng giận, mạnh mẽ! Đây là tin tức truyền ra từ trong âm thanh này.

Hơn nữa tiếng rống kéo cực dài, lúc này bản thể của Doanh cũng xảy ra biến hóa rất lớn.

Sau lưng Doanh từ từ toát ra những khúc xương! Không, là một đôi cánh, đôi cánh khổng lồ vươn ra từ trên lưng.

Càng lúc càng lớn, nháy mắt dài dài gấp mười mấy lần Doanh/

Cánh không có lông vũ, có vô số vảy rồng dán lên cánh, cánh xanh đen nhìn rất nổi bật. Xương càng giống xương rồng, tràn đầy xinh đẹp lực lượng, Doanh há miệng lên trời.

Tuy rằng khoảng cách rất xa, nhưng mọi người đều thấy rõ trong miệng Doanh bỗng có thêm hai chiếc răng nanh nhọn đỏ máu. Đôi mắt của Doanh cũng đỏ rực, như không còn tròng mắt.

Một cái hình thái Cương thi bá đạo hùng mạnh xuất hiện trước mặt mọi người.

Há mồm rống lên trời, bầu trời liền xuất hiện đám mây máu, không ngừng xoay tròn, vòng quanh trung tâm, nhìn rất nặng nề, sau đó liền bị Doanh hút vào miệng.

Làn da của Doanh biến thành màu đen, hai tay lại to ra nhiều, nắm đấm xiết lại, bàn tay xuất hiện những vết rạn không gian, giống như không gian bị Doanh bóp nát.

Tiếng rống ngừng lại, Doanh lại nhìn vào chiến trường lỗ đen, đôi cánh xương rồng khổng lồ vỗ một cái, thân mình lại xông vào trong trung tâm chiến trường.

Doanh vừa mới xuất hiện, xung quanh liền không còn ai nói chuyện, bởi vì trong ngắn ngủi vừa rồi, mọi người đều bị áp lực khổng lồ, bởi vậy nhiều người đang nói chuyện bị cổ khí thế này đè đến ngậm miệng lại.

Ngưu Ma Vương bên cạnh Chung Sơn, trong mắt toát ra rung động sâu sắc.

Chung Sơn lại không kỳ quái, bởi vì thật lâu trước kia Chung Sơn đã nghe nói qua. Ở tiểu thế giới, Doanh tỉnh dậy từ trong ngủ say cũng là hình thái này.

Đang lúc Chung Sơn nhìn chiến trường đằng xa, tròng mắt của Chung Sơn chợt co rút.

Hồng Loan Phấn Liên ở mi tâm lại biến thành màu đen, điềm đại hung?

Không chút do dự, Bát Cực Thiên Vĩ ầm ầm chắn ngay trước mặt mọi người.

Chỉ thấy một đoàn ánh sáng từ sau phóng tới, chính là đuôi Tru Tiên Kiếm đánh mạnh ra.

Ầm!

Kiến trúc dưới chân Dưới chân Chung Sơn ầm ầm nát vụn, còn Ngưu Ma Vương bị cỗ khí thế kinh khủng này đẩy lùi, đồng thời cũng nhanh chóng chạy ra xa.

Va chạm với Tru Tiên Kiếm, lại là một bàn tay màu vàng.

Tru Tiên Kiếm không công quay về, còn đối phương cũng bị đánh lui trở ra.

Đó là Kim Bằng! Không ngờ Kim Bằng còn chưa bỏ cuộc đến chỗ này.

Lúc Kim Bằng đến, liền phát hiện đoàn người Chung Sơn, còn có con Nguyên Long kia, lại phát hiện Tiếp Dẫn không có ở cạnh Chung Sơn, Kim Bằng liền mừng rỡ.

Một chưởng đánh xuống, thiếu đi Tiếp Dẫn, Kim Bằng tự nhận không ai cản được mình.

Dù là vừa nãy có đuôi hình kiếm vươn ra, Kim Bằng cũng không quá để ý, kiếm thì sao chứ? Chỉ cần không phải Tổ Tiên khí, kiếm mạnh mấy đi nữa cũng bị mình đánh tan.

Nhưng va đụng một lần, Kim Bằng phát hiện không ổn.

Tru Tiên Kiếm! Trong lòng Kim Bằng gào thét! Va chạm một lần, không ai chiếm được ưu thế.

Kim Bằng nhìn lại Bát Cực Thiên Vĩ khổng lồ, nhìn lại cái đuôi tím của nó, sắc mặt kinh dị. Tru Tiên Kiếm? Đây là Tru Tiên Kiếm? Sao lại biến thành cái đuôi.


/1254

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status