Trường Sinh Bất Tử

Chương 839: Chung Sơn phát hiện

/1254


- Sau khi gia sư đi về cõi tiên, Chung Sơn chỉ bái thiên địa! Hảo ý của tiền bối Chung Sơn tâm lĩnh, việc này đừng vội nhắc lại!

Chung Sơn dường như không biết phân biệt nói.

Giờ khắc này, gần như mọi người đều nghĩ Chung Sơn điên mất rồi, dù sao sau này tu luyện, càng ngày càng gian nan, Thiên Tiên? Có vài người cả đời chỉ dừng lại ở Thiên Tiên.

Đại Tiên thì càng không cần phải nói!

Trang Tử mạnh, mọi người đều thừa nhận, người có thực lực đến gần Thánh nhân nhất, hắn mạnh tới mức nghe rợn cả người, không biết bao nhiêu cường giả muốn bái Trang Tử làm thầy mà không được.

Nhưng trước mắt Chung Sơn sao lại vậy? Một mạch khước từ, Trang Tử lần nữa khuyên bảo, Chung Sơn không ngờ vẫn cự tuyệt.

Hâm mộ đó là bình thường, mà ghen tị từng người lại ghen tị tới đỏ cả mắt, Chung Sơn làm sao mà vận khí tốt như vậy?

Trình Bạch Y, Tư Mã Thanh sắc mặt đều âm trầm nhìn Chung Sơn.

Tử Tiêu Giáo chủ nhíu chặt chân mày, về phần Thái Sơ Thánh Vương vì đeo mặt nạ nên không nhìn thấy biểu tình.

Một bên Cửu Vĩ Quận chúa lộ ra vẻ lo lắng, đáp ứng đi! Ngươi sao lại không đáp ứng chứ?

Nhìn Chung Sơn thật sâu, Trang Tử cười nhạt nói:

- Mỗi người đều có chí hướng riêng. Nếu như không muốn, vậy thì Trang mỗ sẽ không cưỡng cầu nữa.

- Tiền bối ưu ái!

Chung Sơn gật gật đầu.

Chung Sơn tuy rằng không biết Trang Tử vì sao đột nhiên muốn thu mình làm đồ đệ, nhưng mà Chung Sơn vẫn theo bản năng cự tuyệt, ngoại trừ thân là Đế Vương có kiêu ngạo ra, Chung Sơn cũng không tin Trang Tử lại vô duyên vô cớ thu mình làm đồ đệ.

Ở tiểu thế giới bôn ba vố số năm tháng đã khiến cho Chung Sơn nhìn thấu triệt thế thái, trên đời không có vô duyên vô cớ hận, cũng không có vô duyên vô cớ yêu! Trang Tử vì sao muốn thu mình làm đồ đệ?

Vẻn vẹn chỉ vì Ức Lam Khuyết tôn sùng sao? Từ lúc Trang Tử bình phán Thiên Tử Kiếm, Chung Sơn đã nhìn ra, Trang Tử người này cực kỳ thấu triệt Đế Vương chi đạo, là một người có đại trí tuệ.

Trí tuệ lớn như vậy, năng lực lớn như vậy, làm sao lại vô duyên vô cớ cùng người làm quan hệ?

Căn cốt mênh mông, ngày trước gia chủ đời trước Thiên gia là Thiên Thần Tử cũng từng đề cập qua. Thiên Thần Tử tuy rằng ngạc nhiên thán phục, nhưng cũng không như Trang Tử muốn thu mình làm đồ đệ a?

Có thể đi tới địa vị như hôm nay, Trang Tử không thể nào là người nông cạn. Chung Sơn càng tình nguyện tin tưởng Trang Tử có mục đích nào đó.

Một người không thể hiểu rõ, lại có ý nghĩa, mục đích sâu xa!

Nếu như hiện tại là Cổ Tiên cảnh, có lẽ Chung Sơn còn muốn vui đùa với Trang Tử một chút, Chung Sơn không sợ phiền toái, dù sao Chung Sơn đều từ trong phiền toái đi ra, nhưng tu vi Chung Sơn chỉ là cảnh giới Thiên Tiên, căn bản trốn không thoát ma chưởng của Trang Tử, vậy thì kính chi viễn nhi thì vẫn là tốt hơn.

Nhìn thoáng qua Chung Sơn, Trang Tử phảng phất nhìn ra Chung Sơn có mâu thuẫn với mình, gật gật đầu nói:

- Cũng coi như thế, gặp lại cũng là có duyên, nếu có nhu cầu, có thể tới tìm ta.

- Đa tạ!

Chung Sơn gật gật đầu.

Trang Tử nhìn bốn phía một vòng, cuối cùng nhìn về phía Thái Sơ Thánh Vương, quay sang Thái Sơ Thánh Vương gật gật đầu, tiếp đó cả người biến thành một đạo bạch quang xông lên trời, nam tử bị Trang Tử chiếm đoạt thân thể cũng chúi đầu rơi xuống biển rộng.

Tận khi Trang Tử rời đi, Cửu Vĩ Quận chúa mới nhảy ra.

- Chung Sơn, ngươi ngốc lắm, cơ hội tốt như vậy!

Cửu Vĩ Quận chúa kêu lên.

- Ta nếu đi cùng hắn, vậy thì người nào làm môn khách của ngươi đây?

Chung Sơn cười nói.

- Ách, đúng nha!

Cửu Vĩ Quận chúa gật gật đầu, hình như đúng là có vấn đề này.

Mà những người khác cũng cổ quái nhìn về phía Chung Sơn.

Trang Tử vì sao ưu ái Chung Sơn như vậy?

Tử Tiêu Giáo chủ sắc mặt hơi hơi âm trầm, lại nói tiếp, Tử Tiêu Giáo chủ đã chuẩn bị hủy diệt Chung Sơn, nhưng thái độ Trang Tử lại khiến cho Tử Tiêu Giáo chủ trù trừ.

Lạnh lùng nhìn thoáng qua Chung Sơn, Tử Tiêu Giáo chủ vung ống tay áo, mang theo Trình Bạch Y biến mất tại chỗ.

- Ly tiên sinh, Trang Tử tiền bối lúc trước nói đều nghe được chứ?

Thái Sơ Thánh Vương hỏi.

- Vâng!

- Đại quân Thái Sơ rút về, đồng thời chiếu cáo thiên hạ, Ngũ Sắc Thần Thạch đã bị Trang Tử tiền bối mang đi rồi!

Thái Sơ Thánh Vương nói.

- Tuân mệnh!

Tiếp đó, Thái Sơ Thánh Vương mang theo nhóm người lúc trước đạp không mà đi.

Lúc Tư Mã Thanh rời đi, nhìn thật sâu Chung Sơn một cái.

- Chung Thánh Vương, sau này còn gặp lại!

Si Mị Kỳ Thánh gật gật đầu nói.

- Sau này còn gặp lại!

Chung Sơn gật gật đầu.

Si Mị Kỳ Thánh uốn mình, cả người biến mất trước mặt mọi người.

Mọi người liên tiếp rời đi, người vây xem cũng không còn gì đáng xem, nhao nhao tản đi.

Ngũ Sắc Thần Thạch, Ngọc Hư Côn Lôn Đại Trận, Tru Tiên Kiếm Trận, hung ma Quỷ Sa, tam thánh buông xuống, Trang Tử luận kiếm, cũng đã đủ về cho mọi người vô cùng khắc sâu rồi.

Giờ phút này, mọi người cần tìm một chỗ, yên ổn lại trí nhớ lúc trước.

Quỷ Đảo biến mất, hải vực này không bao lâu người đi không còn nhiều, chỉ còn lại bốn người, Chung Sơn, Tô A Phật, Cửu Vĩ Quận chúa còn có Hoằng Tiêu.

- Tốt lắm, đi thôi, Ngũ Sắc Thần Thạch cũng không còn, chúng ta trở lại Thanh Khâu đi!

Cửu Vĩ Quận chúa có chút mất hứng nói.

- Đúng vậy, Chung Sơn, ngươi còn muốn nhìn gì vậy?

Tô A Phật kêu lên.

Mà giờ khắc này Chung Sơn cũng nhíu chặt mày, lắc lắc đầu.

- Chuyện gì vậy?

Cửu Vĩ Quận chúa nghi ngờ nói.

- Ngũ Sắc Thần Thạch, không phải di bảo của Nữ Oa nương nương, di bảo của Nữ Oa nương nương còn chưa xuất hiện, vẫn còn ở Ngạo Lai Hải này!

Chung Sơn vô cùng khẳng định nói.

- Làm sao có thể? Ngũ Sắc Thần Thạch làm sao lại không phải?

Tô A Phật kêu lên.

Mà Cửu Vĩ Quận chúa lúc trước mất hứng lại biến mất, thay vào đó là một cỗ hưng phấn.

- Ngươi không đủ thông minh, ngươi câm miệng!

Cửu Vĩ Quận chúa hưng phấn nói.

Hoằng Tiêu vô cùng nghi ngờ nhìn về phía Chung Sơn.

- Ngươi làm sao khẳng định di bảo của Nữ Oa nương nương còn ở trong Ngạo Lai Hải này?

Cửu Vĩ Quận chúa hỏi.

- Tô Đắc Kỷ tiền bối từng nói bảo này liên quan đến Hồ tộc, Ngũ Sắc Thần Thạch liên quan đến Hồ tộc sao? Di bảo không đúng. Tiếp theo, Ngũ Sắc Thần Thạch trước khi bảy Thánh âm mưu nghịch Thiên Số thì nơi này đã phong ấn Quỷ Xa, thời gian không đúng. Lại có, vừa rồi Trang Tử mới nói!

Chung Sơn nói.

- Trang Tử nói cái gì?

Cửu Vĩ Quận chúa nghi ngờ nói.

- Trang Tử nói, cũng may còn chưa xảy ra sai lầm lớn. Điều này nói rõ cái gì? Ít nhất nói rõ Ngạo Lai Hải còn có một đại bí mật.

Chung Sơn khẳng định nói.

- Chung Sơn, ngươi rất thông minh! Không sai, di bảo của Nữ Oa nương nương nhất định không phải Ngũ Sắc Thần Thạch, nhất định còn ở trong Ngạo Lai Hải này, chúng ta tiếp tục tìm. Chỉ có chúng ta đi tìm!

Cửu Vĩ Quận chúa lập tức hưng phấn nói.

Chung Sơn lại lắc lắc đầu nói:

- Có thể đoán ra điểm này, khẳng định không chỉ có chúng ta, chỉ là hiện tại không biết là ai! Tiếp theo tra tìm thì cũng phải cẩn thận!

- Vù!

Nhìn vẻ mặt Cửu Vĩ Quận chúa, Chung Sơn cũng không có vạch trần, bởi vì Chung Sơn cũng nhìn ra được, Cửu Vĩ Quận chúa kỳ thật cũng biết Ngũ Sắc Thần Thạch không phải di bảo của Nữ Oa nương nương, chỉ là nàng giả bộ hồ đồ mà thôi.

- - -

Tử Tiêu Giáo chủ mang theo Trình Bạch Y rời đi.

- Giáo chủ, Trang Tử che chở Chung Sơn, không thể giết Chung Sơn trước mặt người ta nhưng cũng có thể tìm một nơi bí mật à.

Trình Bạch Y nói.

Tử Tiêu Giáo chủ nhìn về phía Trình Bạch Y, lắc lắc đầu nói:

- Ta hiện tại không muốn giết Chung Sơn!

Thấy Tử Tiêu Giáo chủ tỏ thái độ, Trình Bạch Y chân mày cau lại nói:

- Được rồi!

- Ừ!

- Giáo chủ, ngươi đi về trước đi, ta còn có chút chuyện!

Trình Bạch Y nói.

- Vậy ngươi cẩn thận!

Tử Tiêu Giáo chủ quan tâm nói.

- Đa tạ Giáo chủ!

Trình Bạch Y gật gật đầu.

Tiếp đó, Trình Bạch Y đạp bước đi, trong giây lát biến mất ở trong tầm mắt của Tử Tiêu Giáo chủ.

Nhìn bóng dáng Trình Bạch Y đi xa, vẻ mặt quan tâm của Tử Tiêu Giáo chủ chợt tắt, hơi âm trầm nhìn về phía phương hướng Trình Bạch Y rời đi, cuối cùng khóe miệng lộ ra vẻ khinh thường, cười nhạt.

- - - -

Tư Mã Thanh theo Thái Sơ Thánh Vương rời đi. Trên đường nói:

- Thánh Vương, Tư Mã Thiên Quân tuy rằng gieo gió gặt bảo, nhưng dù sao cũng là bà con của ta, ta muốn tiễn hắn một đoạn đường.

Tư Mã Thanh nói.

- Thánh Vương, Tư Mã Thiên Quân là tiểu điệt thần tử, thần cũng muốn đưa hắn đoạn đường!

Tư Mã Túng Hoành cũng mở miệng nói.

- Ừ, đi đi!

Thái Sơ Thánh Vương gật gật đầu.

Tư Mã Thanh và Tư Mã Túng Hoành quay sang Thái Sơ Thánh Vương hơi hơi thi lễ, hai người đạp bước rời đi.

Nhìn thật sâu bóng dáng hai người. Thái Sơ Thánh Vương thản nhiên nói:

- Ly tiên sinh!

- Có thần!

- Vừa rồi muốn ngươi ban bố chiếu lệnh, cần chứng thực đúng chỗ, ngươi lưu lại giám sát chấp hành chiếu lệnh đi!

Thái Sơ Thánh Vương nói.

- Vâng!

Ly tiên sinh có thể lĩnh hội ý tứ của Thái Sơ Thánh Vương. Cũng biết, Ngạo Lai Hải di bảo của Thánh nhân còn chưa chấm dứt.

- - - - -

Chung Sơn trở lại hải đảo lúc trước.

- Chung Sơn, ngươi tìm được di bảo của Nữ Oa nương nương rồi sao?

Cửu Vĩ Quận chúa hỏi.

- Không sai biệt lắm!

Chung Sơn ngẫm nghĩ một lát rồi nói.

- Không sai biệt lắm? Ngươi tìm được rồi? Không thể nào? Người ta tìm mấy chục vạn năm đều không tìm được, ngươi mới đến bao lâu?

Tô A Phật cả kinh kêu lên.

- Không, mấy chục vạn năm, mọi người chỉ tìm kiếm Thái Thượng Thánh nhân ngã xuống, cũng không chuyên môn đi tìm di vật của Nữ Oa nương nương mà thôi, di vật của Nữ Oa nương nương trong nửa năm nữa sẽ tới.

Chung Sơn trịnh trọng nói.

- Thì tính sao? Ngươi không phải cũng đã tìm được trước tiên sao?

Tô A Phật cổ quái nói.

- Không, ta còn chưa tìm được, nhưng biết đi tìm như thế nào mà thôi!

Chung Sơn lắc đầu.

- Này cũng có gì khác? Chẳng ai nghĩ tới, chỉ có ngươi nghĩ ra.

- Ai nói chỉ có một mình ta nghĩ ra?

Chung Sơn lắc đầu.

- Vậy di bảo của Nữ Oa nương nương ở đâu? Chúng ta nhanh đi lấy, không thể để cho người khác nhanh chân hơn nha!

Cửu Vĩ Quận chúa cau mày nói.

- Lấy không được, chưa tới lúc!

Chung Sơn lắc đầu.

- Có ý gì?

- Ngạo Lai Hải hải vực, đã sớm bị vô số cường giả tìm qua, thậm chí Thánh nhân đều đã tìm qua, cũng không có dị thường, nói rõ di bảo của Nữ Oa nương nương, cũng không ở Ngạo Lai Hải!

Chung Sơn khẳng định nói.

- A? Không ở? Vậy ở đâu?

- Ở trên trời! Trên không trung Ngạo Lai Hải!

Chung Sơn khẳng định nói.

- Trời cao?

- Hơn nữa chỉ có buổi trưa tuần đầu tháng sáu, mới xuất hiện!

Chung Sơn khẳng định nói.

- Ta đã biết.

Cửu Vĩ Quận chúa dường như đột nhiên hiểu ra.

- Ngươi biết cái gì?

Tô A Phật cau mày nói.

- Tinh tú, bầu trời tinh tú vận động, mỗi một năm một chu kỳ, chỉ có đến buổi trưa tuần đầu tháng sáu, tinh tú mới chuyển tới vị trí đặc biệt, sinh ra thời không lực, di bảo của Nữ Oa nương nương mới xuất hiện, mà khi vừa đó vừa lúc là chính ngọ, thái dương chói mắt chiếu xuống, làm cho bảo vật trên trời cao không thể nhìn thấy! Cho nên mấy chục vạn năm nếu không cố ý tìm kiếm thì ai cũng không thể phát hiện!

Cửu Vĩ Quận chúa nhãn tình sáng lên giải thích.

- - - - - oOo- - - - -


/1254

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status