Tên ban đầu của Phó Trường Thắng là Phó Trường Sinh, sau khi Phó gia được phong thưởng, lúc đó Phó lão hầu gia đổi tên nhi tử thành Trường Thắng.
Lúc tiên đế còn sống, Phó lão hầu gia làm quan đến chức Tả Vũ Vệ đại tướng quân, sau khi mất được tiên đế truy tặng làm U Châu Đô Đốc, truy phong làm hộ quốc công, lấy lễ hậu táng của quận vương, hưởng đãi ngộ thái miếu.
Sau khi Phó lão hầu gia mất được tôn vinh, tiền đồ vô lượng. Nhưng mất đi sự che chở của Phó lão hầu gia, Phó gia giống như vận mệnh sắp tận.
Tiên đế cảm động và ghi nhớ công lao của Phó gia, cho dù lão hầu gia qua đời nhưng vẫn đề bạt Phó Trường Thắng, phong làm một trong ba vị Thái úy, quan tới nhất phẩm.
Từ lúc tiên đế hoẵng, ngoại trừ Phó hầu gia thì chỉ một con trai thứ ba là Phó Kỳ Bân là quan lục phẩm, làm chức Thông phán ở Giang Nam.
Bề ngoài nhìn thì Phó gia vẫn phong quang vô hạn như trước, thân là một trong số ít thế gia võng tộc của Tân Đường, trong triều Phó hầu gia được phong quan nhất phẩm, là dựa vào vinh quang mà Phó lão hầu gia để lại, thậm chí Phó Kỳ Huyền có thể lấy Tạ thị Giang Châu làm vợ.
Qua thêm bảy tám chục năm nữa, có thể tưởng tượng được Phó gia sẽ phát triển thành Tạ gia bây giờ. Trong tình cảnh đó, Phó Nghi Cầm gả cho Đinh Trị Bình, dù xuất thân Phó gia nhưng vì đã gả phu quân, như mặt trời lặn.
Quả thực Bích Lam không thể tin được, Phó Minh Hoa lại nói, Phó hầu gia biết Phó Nghi Cầm đánh chủ ý lên nàng, ngược lại không giận mà còn vui?
Điều này sao có thể!
Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng cũng không nói ra.
Phó Minh Hoa buông sách trong tay xuống, nhìn chằm chằm: "Sao không thể?"
"Hầu gia nhã nhặn nghiêm minh như vậy, sao.." Thanh danh Phó Kỳ Huyền xấu đến cùng cực, thanh danh Phó hầu gia lại tốt đến cực điểm. Hai cha con giống như ở hai thái cực, Phó hầu gia tính cách ôn hòa, đối với hạ nhân thưởng phạt phân minh, biết đối nhân xử thế, hay giúp đỡ người khác, không màng danh lợi, ở trong triều nhậm chức Thái úy, ai nhắc đến cũng khen.
Ông ta cực kỳ kiềm chế, ngoại trừ cưới Bạch thị làm vợ, sinh ba nam một nữ, thiếp cũng chỉ nạp hai phòng, sinh hai nam bốn nữ. Nữ nhi đều gả ra bên ngoài, nếu không phải vì ba đứa con trai của vợ cả, trưởng tử chết sớm, con thứ tham hoa, thì danh vọng của Trường Nhạc Hầu phủ có thể so với hiện tại càng cao hơn. Nhưng Phó Minh Hoa lại phát hiện, chính bởi vì Phó Kỳ Huyền là phế vật, mới có thể tôn lên ưu điểm của Phó hầu gia, bằng không Phó lão hầu gia anh hùng một đời, Phó hầu gia suốt đời bị áp dưới danh tiếng của Phó lão hầu gia, nào như hôm nay được mọi người tán thưởng.
Tính cách Bích Lam hồn nhiên đáng yêu, không giống ba nha đầu kia tính cách ổn trọng, cũng bởi vì vậy nên tin tức trong phủ, Phó Minh Hoa mới phái nàng tìm hiểu, lúc này nghe nàng nói vậy, Phó Minh Hoa lấy ta che miệng ngáp: "Ngủ đi."
Chuyện trong đó quá phức tạp, Phó hầu gia đúng là gừng càng già càng cay. Trước đó Phó Minh Hoa cũng không phát hiện điểm kỳ lạ, nhưng hôm nay may mà Bạch thị để lộ sơ hở, nàng mới phát hiện sự tình có gì không đúng.
Ngày trước "Phó Minh Hoa trong mộng" chỉ biết Phó Nghi Cầm trở về, nên mới thúc đẩy Tạ thị thắt cổ tự sát, hôm nay cân nhắc cẩn thận, cô mẫu trở về chỉ đốt lên mồi lửa mà thôi.
Phó hầu gia tính tình đoan hậu, thanh danh vô cùng tốt, trên có phụ thân tích lũy công lao, thiên tử đối với Phó gia cũng có vài phần kính trọng, bản thân mình lại là quan nhất phẩm, tính ra thì dường như cả đời Phó hầu gia đã viên mãn. Nhưng Phó Minh Hoa lại nghĩ đến, mặc đù ông ta là quan nhất phẩm, nhưng chức Thái úy này vẫn là một chức suông. Nói cách khác, chức quan nhất phẩm này nghe tiếng thì êm, nhưng Phó hầu gia lại không có chút thực quyền trong tay.
Nếu thật ông ta không màng danh lợi thì cũng thôi, nhưng hôm nay Bạch thị để lộ, Dung phi có thể ban cho Phó gia này nọ, chứng minh Phó hầu gia cũng không đội ơn với vị trí hôm nay mình có được.
Trước đây, tuy Phó lão hầu gia chỉ làm đến tam phẩm Tả Vũ Vệ đại tướng quân, nhưng lại có quyền thế thật sự, Phó hầu gia nhậm chức Thái úy nghe êm tai nhưng lại không có chút lợi ích nào.
Phó Minh Hoa nhắm hai mắt lại, cảm giác được Bích Lam đứng dậy tắt đèn, nằm xuống một hồi liền ngáy, nàng mới mở hai mắt ra. Trong màn đêm, bốn phía không có ai, nàng cũng không che giấu lãnh ý trong mắt.
Tuy rằng Phó lão hầu gia lập được đại công chết đi, nhưng vì được tôn vinh quá mức, lại đặt tên nhi tử là Trường Thắng, ý đang nhắc tiên đế, ông cũng từng lập công lớn.
Nhưng tiên đế cho ông bao nhiêu vinh quang, cũng đồng nghĩa với trả trước phúc khí của con cháu. Cho nên Phó lão hầu gia vừa chết, quyền thế liền bị mất đi, Phó hầu gia trải qua hai triều hoàng đế vẫn ngồi ở vị trí Thái úy này, khó tiến thêm nữa. Phó hầu gia muốn mưu quyền, từ lúc Thiên Phong Đế kế vị đến nay cũng chưa từng đề bạt ông ta, cũng không cho ông ta cơ hội, ông ta muốn được quyền lực thì phải có hoàng đế phải bổ nhiệm.
Bây giờ Đại Đường mới thành lập hơn mấy chúc năm, vị trí Thiên Phong Đế vững chắc, quốc thái dân an, muốn thay đổi triều đại tuyệt đối không thể, nhưng nếu chính mình phò tá thì khác.
Hôm nay Thiên Phong Đế trẻ trung khỏe mạnh, tổng cộng có chín vị hoàng tử, đến nay chưa lập thái tử. Trong chín vị hoàng tử, mẹ đẻ của đại hoàng tử và nhị hoàng tử phân vị quá thấp, không có khả năng được phong thái tử. Hậu vị trống không, có tư cách kế thừa chỉ có con của hai người Thôi quý phi và Dung phi. Thôi quý phi xuất thân cao quý, sinh tam hoàng tử và cửu hoàng tử, địa vị vững chắc. Dung phi sinh tứ hoàng tử, lại rất được hoàng đế sủng ái.
Nếu nhìn từ bên ngoài, Phó gia và Thôi gia có quan hệ rất sâu, nhất định Phó gia sẽ đứng bên phe tam hoàng tử, nhưng Phó hầu gia cứ một mực đi ngược lại, sau lưng liên lạc với Dung phi.
Ngày nào đó con trai của Dung phi trở thành thái tử, quân lâm thiên hạ, đại thần trong triều nhất định có Phó hầu gia. Nguyên nhân ông ta chọn tứ hoàng tử mà không chọn tam hoàng tử, vì Tạ gia và Thôi gia sẽ ra sức ủng hộ, nhưng nhất định sẽ bị hoàng đế chèn ép. Đồng thời tam hoàng tử có biến số quá lớn, nếu một ngày tam hoàng tử thua cuộc, đừng nói ông ta muốn tiến một bước, e rằng sau này Phó gia cũng khó duy trì sự giàu sang ngày hôm nay.
Còn nếu chọn tứ hoàng tử, ông ta và Dung phi ngầm đạt thành tâm nguyện, bề ngoài có thể lợi dụng thế lực hai nhà Tạ gia, Thôi gia, nói không chừng lúc đó có thể vì tứ hoàng tử mưu lợi, dù cho hoàng đế biết, nhưng hoàng đế lại sủng ái Dung phi, nhất định sẽ nhắm một con mắt mở một con mắt, kể từ đó, ngày nào đó tứ hoàng tử kế vị, đó là lúc Phó gia đạt được huy hoàng lần nữa.
Về phần Tạ thị tự sát "Trong mộng", cùng với làm sao mà Phó hầu gia đứng cùng phe với Dung phi, Phó Minh Hoa nhắm mắt, trong đầu đem chuyện này nhớ lại. Chỉ sợ Phó hầu gia dùng hôn sự của nàng buộc với tứ hoàng tử, như vậy Dung thị, Phó gia mới thật sự tin nhau. Nếu hai nhà thành công thì thôi, nếu một ngày chuyện thất bại, e rằng lúc đó nàng sẽ bị Dung gia xuống tay.
Lúc tiên đế còn sống, Phó lão hầu gia làm quan đến chức Tả Vũ Vệ đại tướng quân, sau khi mất được tiên đế truy tặng làm U Châu Đô Đốc, truy phong làm hộ quốc công, lấy lễ hậu táng của quận vương, hưởng đãi ngộ thái miếu.
Sau khi Phó lão hầu gia mất được tôn vinh, tiền đồ vô lượng. Nhưng mất đi sự che chở của Phó lão hầu gia, Phó gia giống như vận mệnh sắp tận.
Tiên đế cảm động và ghi nhớ công lao của Phó gia, cho dù lão hầu gia qua đời nhưng vẫn đề bạt Phó Trường Thắng, phong làm một trong ba vị Thái úy, quan tới nhất phẩm.
Từ lúc tiên đế hoẵng, ngoại trừ Phó hầu gia thì chỉ một con trai thứ ba là Phó Kỳ Bân là quan lục phẩm, làm chức Thông phán ở Giang Nam.
Bề ngoài nhìn thì Phó gia vẫn phong quang vô hạn như trước, thân là một trong số ít thế gia võng tộc của Tân Đường, trong triều Phó hầu gia được phong quan nhất phẩm, là dựa vào vinh quang mà Phó lão hầu gia để lại, thậm chí Phó Kỳ Huyền có thể lấy Tạ thị Giang Châu làm vợ.
Qua thêm bảy tám chục năm nữa, có thể tưởng tượng được Phó gia sẽ phát triển thành Tạ gia bây giờ. Trong tình cảnh đó, Phó Nghi Cầm gả cho Đinh Trị Bình, dù xuất thân Phó gia nhưng vì đã gả phu quân, như mặt trời lặn.
Quả thực Bích Lam không thể tin được, Phó Minh Hoa lại nói, Phó hầu gia biết Phó Nghi Cầm đánh chủ ý lên nàng, ngược lại không giận mà còn vui?
Điều này sao có thể!
Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng cũng không nói ra.
Phó Minh Hoa buông sách trong tay xuống, nhìn chằm chằm: "Sao không thể?"
"Hầu gia nhã nhặn nghiêm minh như vậy, sao.." Thanh danh Phó Kỳ Huyền xấu đến cùng cực, thanh danh Phó hầu gia lại tốt đến cực điểm. Hai cha con giống như ở hai thái cực, Phó hầu gia tính cách ôn hòa, đối với hạ nhân thưởng phạt phân minh, biết đối nhân xử thế, hay giúp đỡ người khác, không màng danh lợi, ở trong triều nhậm chức Thái úy, ai nhắc đến cũng khen.
Ông ta cực kỳ kiềm chế, ngoại trừ cưới Bạch thị làm vợ, sinh ba nam một nữ, thiếp cũng chỉ nạp hai phòng, sinh hai nam bốn nữ. Nữ nhi đều gả ra bên ngoài, nếu không phải vì ba đứa con trai của vợ cả, trưởng tử chết sớm, con thứ tham hoa, thì danh vọng của Trường Nhạc Hầu phủ có thể so với hiện tại càng cao hơn. Nhưng Phó Minh Hoa lại phát hiện, chính bởi vì Phó Kỳ Huyền là phế vật, mới có thể tôn lên ưu điểm của Phó hầu gia, bằng không Phó lão hầu gia anh hùng một đời, Phó hầu gia suốt đời bị áp dưới danh tiếng của Phó lão hầu gia, nào như hôm nay được mọi người tán thưởng.
Tính cách Bích Lam hồn nhiên đáng yêu, không giống ba nha đầu kia tính cách ổn trọng, cũng bởi vì vậy nên tin tức trong phủ, Phó Minh Hoa mới phái nàng tìm hiểu, lúc này nghe nàng nói vậy, Phó Minh Hoa lấy ta che miệng ngáp: "Ngủ đi."
Chuyện trong đó quá phức tạp, Phó hầu gia đúng là gừng càng già càng cay. Trước đó Phó Minh Hoa cũng không phát hiện điểm kỳ lạ, nhưng hôm nay may mà Bạch thị để lộ sơ hở, nàng mới phát hiện sự tình có gì không đúng.
Ngày trước "Phó Minh Hoa trong mộng" chỉ biết Phó Nghi Cầm trở về, nên mới thúc đẩy Tạ thị thắt cổ tự sát, hôm nay cân nhắc cẩn thận, cô mẫu trở về chỉ đốt lên mồi lửa mà thôi.
Phó hầu gia tính tình đoan hậu, thanh danh vô cùng tốt, trên có phụ thân tích lũy công lao, thiên tử đối với Phó gia cũng có vài phần kính trọng, bản thân mình lại là quan nhất phẩm, tính ra thì dường như cả đời Phó hầu gia đã viên mãn. Nhưng Phó Minh Hoa lại nghĩ đến, mặc đù ông ta là quan nhất phẩm, nhưng chức Thái úy này vẫn là một chức suông. Nói cách khác, chức quan nhất phẩm này nghe tiếng thì êm, nhưng Phó hầu gia lại không có chút thực quyền trong tay.
Nếu thật ông ta không màng danh lợi thì cũng thôi, nhưng hôm nay Bạch thị để lộ, Dung phi có thể ban cho Phó gia này nọ, chứng minh Phó hầu gia cũng không đội ơn với vị trí hôm nay mình có được.
Trước đây, tuy Phó lão hầu gia chỉ làm đến tam phẩm Tả Vũ Vệ đại tướng quân, nhưng lại có quyền thế thật sự, Phó hầu gia nhậm chức Thái úy nghe êm tai nhưng lại không có chút lợi ích nào.
Phó Minh Hoa nhắm hai mắt lại, cảm giác được Bích Lam đứng dậy tắt đèn, nằm xuống một hồi liền ngáy, nàng mới mở hai mắt ra. Trong màn đêm, bốn phía không có ai, nàng cũng không che giấu lãnh ý trong mắt.
Tuy rằng Phó lão hầu gia lập được đại công chết đi, nhưng vì được tôn vinh quá mức, lại đặt tên nhi tử là Trường Thắng, ý đang nhắc tiên đế, ông cũng từng lập công lớn.
Nhưng tiên đế cho ông bao nhiêu vinh quang, cũng đồng nghĩa với trả trước phúc khí của con cháu. Cho nên Phó lão hầu gia vừa chết, quyền thế liền bị mất đi, Phó hầu gia trải qua hai triều hoàng đế vẫn ngồi ở vị trí Thái úy này, khó tiến thêm nữa. Phó hầu gia muốn mưu quyền, từ lúc Thiên Phong Đế kế vị đến nay cũng chưa từng đề bạt ông ta, cũng không cho ông ta cơ hội, ông ta muốn được quyền lực thì phải có hoàng đế phải bổ nhiệm.
Bây giờ Đại Đường mới thành lập hơn mấy chúc năm, vị trí Thiên Phong Đế vững chắc, quốc thái dân an, muốn thay đổi triều đại tuyệt đối không thể, nhưng nếu chính mình phò tá thì khác.
Hôm nay Thiên Phong Đế trẻ trung khỏe mạnh, tổng cộng có chín vị hoàng tử, đến nay chưa lập thái tử. Trong chín vị hoàng tử, mẹ đẻ của đại hoàng tử và nhị hoàng tử phân vị quá thấp, không có khả năng được phong thái tử. Hậu vị trống không, có tư cách kế thừa chỉ có con của hai người Thôi quý phi và Dung phi. Thôi quý phi xuất thân cao quý, sinh tam hoàng tử và cửu hoàng tử, địa vị vững chắc. Dung phi sinh tứ hoàng tử, lại rất được hoàng đế sủng ái.
Nếu nhìn từ bên ngoài, Phó gia và Thôi gia có quan hệ rất sâu, nhất định Phó gia sẽ đứng bên phe tam hoàng tử, nhưng Phó hầu gia cứ một mực đi ngược lại, sau lưng liên lạc với Dung phi.
Ngày nào đó con trai của Dung phi trở thành thái tử, quân lâm thiên hạ, đại thần trong triều nhất định có Phó hầu gia. Nguyên nhân ông ta chọn tứ hoàng tử mà không chọn tam hoàng tử, vì Tạ gia và Thôi gia sẽ ra sức ủng hộ, nhưng nhất định sẽ bị hoàng đế chèn ép. Đồng thời tam hoàng tử có biến số quá lớn, nếu một ngày tam hoàng tử thua cuộc, đừng nói ông ta muốn tiến một bước, e rằng sau này Phó gia cũng khó duy trì sự giàu sang ngày hôm nay.
Còn nếu chọn tứ hoàng tử, ông ta và Dung phi ngầm đạt thành tâm nguyện, bề ngoài có thể lợi dụng thế lực hai nhà Tạ gia, Thôi gia, nói không chừng lúc đó có thể vì tứ hoàng tử mưu lợi, dù cho hoàng đế biết, nhưng hoàng đế lại sủng ái Dung phi, nhất định sẽ nhắm một con mắt mở một con mắt, kể từ đó, ngày nào đó tứ hoàng tử kế vị, đó là lúc Phó gia đạt được huy hoàng lần nữa.
Về phần Tạ thị tự sát "Trong mộng", cùng với làm sao mà Phó hầu gia đứng cùng phe với Dung phi, Phó Minh Hoa nhắm mắt, trong đầu đem chuyện này nhớ lại. Chỉ sợ Phó hầu gia dùng hôn sự của nàng buộc với tứ hoàng tử, như vậy Dung thị, Phó gia mới thật sự tin nhau. Nếu hai nhà thành công thì thôi, nếu một ngày chuyện thất bại, e rằng lúc đó nàng sẽ bị Dung gia xuống tay.
/52
|