Chương 17: Kiếp
Trăm phen ngàn tình, rốt cuộc Hà Đình cũng tránh không được kiếp nạn của Vân Thiển Y. Hà Đình phải lựa chọn gì đây? Sẽ làm ra một cái quyết định hủy diệt để đẩy vận mệnh biến đổi, hay chỉ tạo ra những biến hóa nhỏ để mọi việc thu gọn kẽ trong bàn tay.
Vận kiếp chạy đến lúc này hết thẩy là do Hà Đình lo sợ. Có một lần, ở tiền kiếp, Hà Đình bị bạn bè phản bội, khóc giữa đám đông lại không ai động lòng trắc ẩn, ngày hôm đó trở về phát sốt thật nặng, hôn mê một đêm, cả người trầm tĩnh bốn năm, bắt đầu đa đoan chi tính, ai muốn thân cận Hà Đình đều bị phán xét trên một cán cân tình cảm, phân hụt một ti cũng bị Hà Đình đẩy ngược trở về. Mọi chuyện đều suôn sẻ, chỉ về tình cảm Hà Đình luôn tồn tại một lổ thủng. Vì vậy, những người muốn đến thân cận với Hà Đình thì nàng đều đối xử rất có lệ.
Bởi vì Hà Đình nghĩ, chỉ cần là chán rồi, không cần nữa, cũng không còn tồn tại tức giận hay hận ý. Chính vì vậy, tiền kiếp, trên ván bạc tình cảm nàng luôn đặt cược những con số nhỏ.
Đó là nguyên nhân tại sao một người đã yêu như Hà Đình không chấp nhận những tính toán hạ lưu cũng không cách nào ngăn bản thân được đi đọc nội tâm của Lê Hân để yêu hắn nhanh hơn một chút.
Đó cũng là nguồn gốc cho trường hợp thay gả của Vân Tâm Nhược. Hình ảnh Lê Hân yêu Vân Tâm Nhược sâu đến mức ám ảnh đến quá khứ hiện tại đều đảo lộn, Hà Đình không cam tâm trao lòng cho Lê Hân, nên thay gả mình cho Vân Tâm Nhược, tự an ủi mình, từ đây trở về sau vĩnh viễn cũng không nên liên quan đến mấy người Vân Tâm Nhược, Lê Hân.
Nhưng Hà Đình tính lại không bằng thiên mệnh dịch chuyển, đã từng không rõ động lộng một kiếp với Lê Hân, tình cảm bị buộc dần tháo cởi không khống chế liền đem tim thay mất. Mất đi khống chế dần đọa vào ngọt ngào với Lê Hân, lại không hay biết, những chuyện xảy ra xung quanh Vân Tâm Nhược và Lê Hân vẫn như tiền kiếp.
Cũng vì sự yếu nhược này. Hà Đình cũng không nhận ra suy nghĩ của Lê Hân đã thay đổi. Trước đây, không có được Vân Thiển Y, lại đầy đọa Vân Tâm Nhược, lòng tràn đầy là hình bóng khuynh thành, chỉ toàn không cam lòng nghĩ đến Thiển Y mà bản thân cũng không biết từ lúc nào, nơi sâu thắm trong lòng hắn đã in bóng nữ nhân kiên cường, chịu nhục nhã cũng không rơi một lệ. Đến khi đâm Vân Tâm Nhược một kiếm mới nhận ra chân tình của mình hết thẩy cũng muộn. Là do không chiếm được Vân Thiển Y nên lòng tràn đầy là nhớ nhung không nghĩ đến những chuyện khác.
Nhưng bây giờ thì sao? Khi có được trái tim của Hà Đình, của Vân Thiển Y, hắn lại có nhiều thời gian nghĩ về Vân Tâm Nhược, bắt đầu tràn đầy là hình bóng làm hắn tức giận, cuồng nộ, nhưng nhiều hơn đó là phức tạp.
Hà Đình yếu đuổi không phải lỗi của nàng. Lê Hân tâm bị phân hai cũng không do hắn tạo nghiệt mà ra. Vân Tâm Nhược bị đầy đọa được người tưởng cũng không phải nàng muốn.
Vì đó vốn do vận mệnh sắp đặt.
Đời người đơn giản chính là một tuồng kịch. Mọi người đều diễn đi diễn lại những tình tiết khôi hài được gọi là thói quen, ganh nhau, ghét nhau, đấu nhau rồi giết nhau hay yêu nhau mà nói đó vốn là những chuyện hết sức bình thường. Cho đến khi nhận ra và đi đến hồi kết, những kẻ đó sẽ thoát ra tầng tầng lớp da, để lộ ra chân bản thật xấu xí đủ dạng của mình. Tốt xấu gì, cuối cùng cũng sẽ có người vinh quang kẻ thua cuộc, kẻ chuyên nghiệp và kẻ nghiêp dư, trong cuộc đấu lòng đấu thân, kẻ thua trước chính là kẻ thất bại, vậy thôi, rất đơn giản.
Trăm phen ngàn tình, rốt cuộc Hà Đình cũng tránh không được kiếp nạn của Vân Thiển Y. Hà Đình phải lựa chọn gì đây? Sẽ làm ra một cái quyết định hủy diệt để đẩy vận mệnh biến đổi, hay chỉ tạo ra những biến hóa nhỏ để mọi việc thu gọn kẽ trong bàn tay.
Vận kiếp chạy đến lúc này hết thẩy là do Hà Đình lo sợ. Có một lần, ở tiền kiếp, Hà Đình bị bạn bè phản bội, khóc giữa đám đông lại không ai động lòng trắc ẩn, ngày hôm đó trở về phát sốt thật nặng, hôn mê một đêm, cả người trầm tĩnh bốn năm, bắt đầu đa đoan chi tính, ai muốn thân cận Hà Đình đều bị phán xét trên một cán cân tình cảm, phân hụt một ti cũng bị Hà Đình đẩy ngược trở về. Mọi chuyện đều suôn sẻ, chỉ về tình cảm Hà Đình luôn tồn tại một lổ thủng. Vì vậy, những người muốn đến thân cận với Hà Đình thì nàng đều đối xử rất có lệ.
Bởi vì Hà Đình nghĩ, chỉ cần là chán rồi, không cần nữa, cũng không còn tồn tại tức giận hay hận ý. Chính vì vậy, tiền kiếp, trên ván bạc tình cảm nàng luôn đặt cược những con số nhỏ.
Đó là nguyên nhân tại sao một người đã yêu như Hà Đình không chấp nhận những tính toán hạ lưu cũng không cách nào ngăn bản thân được đi đọc nội tâm của Lê Hân để yêu hắn nhanh hơn một chút.
Đó cũng là nguồn gốc cho trường hợp thay gả của Vân Tâm Nhược. Hình ảnh Lê Hân yêu Vân Tâm Nhược sâu đến mức ám ảnh đến quá khứ hiện tại đều đảo lộn, Hà Đình không cam tâm trao lòng cho Lê Hân, nên thay gả mình cho Vân Tâm Nhược, tự an ủi mình, từ đây trở về sau vĩnh viễn cũng không nên liên quan đến mấy người Vân Tâm Nhược, Lê Hân.
Nhưng Hà Đình tính lại không bằng thiên mệnh dịch chuyển, đã từng không rõ động lộng một kiếp với Lê Hân, tình cảm bị buộc dần tháo cởi không khống chế liền đem tim thay mất. Mất đi khống chế dần đọa vào ngọt ngào với Lê Hân, lại không hay biết, những chuyện xảy ra xung quanh Vân Tâm Nhược và Lê Hân vẫn như tiền kiếp.
Cũng vì sự yếu nhược này. Hà Đình cũng không nhận ra suy nghĩ của Lê Hân đã thay đổi. Trước đây, không có được Vân Thiển Y, lại đầy đọa Vân Tâm Nhược, lòng tràn đầy là hình bóng khuynh thành, chỉ toàn không cam lòng nghĩ đến Thiển Y mà bản thân cũng không biết từ lúc nào, nơi sâu thắm trong lòng hắn đã in bóng nữ nhân kiên cường, chịu nhục nhã cũng không rơi một lệ. Đến khi đâm Vân Tâm Nhược một kiếm mới nhận ra chân tình của mình hết thẩy cũng muộn. Là do không chiếm được Vân Thiển Y nên lòng tràn đầy là nhớ nhung không nghĩ đến những chuyện khác.
Nhưng bây giờ thì sao? Khi có được trái tim của Hà Đình, của Vân Thiển Y, hắn lại có nhiều thời gian nghĩ về Vân Tâm Nhược, bắt đầu tràn đầy là hình bóng làm hắn tức giận, cuồng nộ, nhưng nhiều hơn đó là phức tạp.
Hà Đình yếu đuổi không phải lỗi của nàng. Lê Hân tâm bị phân hai cũng không do hắn tạo nghiệt mà ra. Vân Tâm Nhược bị đầy đọa được người tưởng cũng không phải nàng muốn.
Vì đó vốn do vận mệnh sắp đặt.
Đời người đơn giản chính là một tuồng kịch. Mọi người đều diễn đi diễn lại những tình tiết khôi hài được gọi là thói quen, ganh nhau, ghét nhau, đấu nhau rồi giết nhau hay yêu nhau mà nói đó vốn là những chuyện hết sức bình thường. Cho đến khi nhận ra và đi đến hồi kết, những kẻ đó sẽ thoát ra tầng tầng lớp da, để lộ ra chân bản thật xấu xí đủ dạng của mình. Tốt xấu gì, cuối cùng cũng sẽ có người vinh quang kẻ thua cuộc, kẻ chuyên nghiệp và kẻ nghiêp dư, trong cuộc đấu lòng đấu thân, kẻ thua trước chính là kẻ thất bại, vậy thôi, rất đơn giản.
/19
|