“Cho nên…cô ấy mang thai rồi?” Thiên Tuyết sau khi nghe Diệp Thành tường thuật lại mọi chuyện mới hồi phục lại sự kinh ngạc lúc trước.
Gật gật đầu.
“Như vậy cậu nói hiện giờ có bang phái Ngự Long đang ở Hồng Kông nổi loạn chính là vì cậu dùng thanh danh Ngạo đi gây chuyện với Y Đằng Tư Ngọc? Khiến cho người ta mang thai?” Thiên Tuyết lần nữa xác định.
“Ai biết cô ta dễ dụ như vậy! Em chỉ là bảo cô vào khách sạn cô ta liền vào! Nếu em biết cô ta là con gái của bang chủ bang Ngự Long em đương nhiên sẽ nể cô ta ba phần!...Đại tỷ, đi đâu vậy?” Diệp Thành đang luyên thuyên bỗng nhiên thấy Thiên Tuyết chạy đi mất, liền đuổi theo, hắn có linh cảm không tốt! Quả nhiên, Thiên Tuyết vừa chạy vừa la lớn một câu.
“Nói cho đại ca cậu biết!”
Lãnh Ngạo vừa quay lại chỗ cũ đã không thấy Thiên Tuyết, định gọi ám vệ ra, lại thấy cô gái nhỏ kia dung tốc độ như bay lao vào lòng hắn.
“Cẩn thận một chút! Té ngã thì làm sao?” Lãnh Ngạo đỡ lấy cô, quan tâm nói.
“Nói cho anh biết, tất cả mọi việc ở Hồng Kông đều là do tên Diệp Thành kia gây ra, hắn đã nói…” Thiên Tuyết đem mọi chuyện kể lại một lượt.
Cho đến khi Diệp Thành đến nơi thì mọi chuyện đã rồi. Chết tiệt, phụ nữ đều là một đám không đáng tin!
“Về nhà!”
Diệp Thành đang bất an , bỗng nhiên nghe giọng nói âm trầm của Lãnh Ngạo vang lên, lập tức hắn run run đi theo phiá sau hai người vô tâm kia.
Mẹ nó! Lão tử chỉ cùng cô ta lên giường một đêm liền phải gánh chịu nhiều việc như vậy!
Hắn thậm chí đã nghe đại ca nói ngày mai sẽ cất cánh đến Hồng Kông. Mang hắn giao cho cha của Y Đằng Tư Ngọc. Hay rồi, giờ hắn trở thành ‘công chúa hòa thân’. Đều là tại hắn không có mắt, tin tưởng cô gái đáng chết kia!
Ngược lại Thiên Tuyết vô cùng vô tư, cô từng bắt gặp Lãnh Ngạo nhíu mày vì điều này a….Hiện giờ cô giúp hắn cảm thấy rất có công, dù sao cũng là cô ăn chùa ở chùa nhà của người ta. Hắn là cơm cha áo mẹ của cô a, đương nhiên phải cùng hắn chia sẻ!
Hồng Kông
Ngày hôm sau, Thiên Tuyết ôm Lacy đi tham quan cái gì gọi là trụ sở chính của bang Ngự Long. Thì ra đây cũng là một tiểu bang của Ám Dạ.
Cái gì bang chủ Ngự Long Xã...đều là do Lãnh tiên sinh kia phân chia nha, xem ai sẽ quản lí vùng nào đó…chứ không phải hắn một mình ôm hết. Cũng đúng! Một mình hắn có thể làm hết sao? Cô nghe nói địa bàn hoạt động của Lãnh Ngạo rất lớn, nhưng mà lớn bao nhiêu thì cô không biết, chỉ cần mỗi lần cô hỏi Diệp Thành hắn đều sẽ nói là cô ngu ngốc!
“Đợi đã, tiểu thư, nơi này không thể tiến vào!” Phía trước có hai người thủ hộ chặn lại cánh cửa phía trước.
“Ồ, tại sao vậy?” Thiên Tuyết không chịu an phận, tò mò chiêm thêm một câu. Cô biết lúc nào cũng có người phiá sau bảo vệ cô nên Thiên Tuyết ngày càng to gan. Ngay cả chuyện thiên hạ cũng xen vào.
Lần trước Lãnh Ngạo đã mang ba cô gái đến nói là giúp cô tìm ảnh vệ. Thiên Tuyết đương nhiên cao hứng, như vậy sau này có gây ra chuyện gì quá đáng cũng không sợ bị đánh.
“Chuyện này…xin tiểu thư đừng quan tâm nhiều quá!” Thủ vệ cúi đầu trả lời. Hắn cho là cô có thể đi lại nghênh ngang trong Ngự Long Xã chắc chắn có chỗ dựa, cho nên mới nói chuyện lí lẽ như vậy với cô! Nhưng mà tốt nhất cũng đừng làm quá phận!
Thiên Tuyết “A” một tiếng, quay đi. Chỗ đó có cái gì rất hay sao? Tìm góc khuất, nói nhỏ với Lacy
“Lacy, vào đó đi!” Sau đó thả nó ra.
Lacy lập tức nhảy đi.
Gật gật đầu.
“Như vậy cậu nói hiện giờ có bang phái Ngự Long đang ở Hồng Kông nổi loạn chính là vì cậu dùng thanh danh Ngạo đi gây chuyện với Y Đằng Tư Ngọc? Khiến cho người ta mang thai?” Thiên Tuyết lần nữa xác định.
“Ai biết cô ta dễ dụ như vậy! Em chỉ là bảo cô vào khách sạn cô ta liền vào! Nếu em biết cô ta là con gái của bang chủ bang Ngự Long em đương nhiên sẽ nể cô ta ba phần!...Đại tỷ, đi đâu vậy?” Diệp Thành đang luyên thuyên bỗng nhiên thấy Thiên Tuyết chạy đi mất, liền đuổi theo, hắn có linh cảm không tốt! Quả nhiên, Thiên Tuyết vừa chạy vừa la lớn một câu.
“Nói cho đại ca cậu biết!”
Lãnh Ngạo vừa quay lại chỗ cũ đã không thấy Thiên Tuyết, định gọi ám vệ ra, lại thấy cô gái nhỏ kia dung tốc độ như bay lao vào lòng hắn.
“Cẩn thận một chút! Té ngã thì làm sao?” Lãnh Ngạo đỡ lấy cô, quan tâm nói.
“Nói cho anh biết, tất cả mọi việc ở Hồng Kông đều là do tên Diệp Thành kia gây ra, hắn đã nói…” Thiên Tuyết đem mọi chuyện kể lại một lượt.
Cho đến khi Diệp Thành đến nơi thì mọi chuyện đã rồi. Chết tiệt, phụ nữ đều là một đám không đáng tin!
“Về nhà!”
Diệp Thành đang bất an , bỗng nhiên nghe giọng nói âm trầm của Lãnh Ngạo vang lên, lập tức hắn run run đi theo phiá sau hai người vô tâm kia.
Mẹ nó! Lão tử chỉ cùng cô ta lên giường một đêm liền phải gánh chịu nhiều việc như vậy!
Hắn thậm chí đã nghe đại ca nói ngày mai sẽ cất cánh đến Hồng Kông. Mang hắn giao cho cha của Y Đằng Tư Ngọc. Hay rồi, giờ hắn trở thành ‘công chúa hòa thân’. Đều là tại hắn không có mắt, tin tưởng cô gái đáng chết kia!
Ngược lại Thiên Tuyết vô cùng vô tư, cô từng bắt gặp Lãnh Ngạo nhíu mày vì điều này a….Hiện giờ cô giúp hắn cảm thấy rất có công, dù sao cũng là cô ăn chùa ở chùa nhà của người ta. Hắn là cơm cha áo mẹ của cô a, đương nhiên phải cùng hắn chia sẻ!
Hồng Kông
Ngày hôm sau, Thiên Tuyết ôm Lacy đi tham quan cái gì gọi là trụ sở chính của bang Ngự Long. Thì ra đây cũng là một tiểu bang của Ám Dạ.
Cái gì bang chủ Ngự Long Xã...đều là do Lãnh tiên sinh kia phân chia nha, xem ai sẽ quản lí vùng nào đó…chứ không phải hắn một mình ôm hết. Cũng đúng! Một mình hắn có thể làm hết sao? Cô nghe nói địa bàn hoạt động của Lãnh Ngạo rất lớn, nhưng mà lớn bao nhiêu thì cô không biết, chỉ cần mỗi lần cô hỏi Diệp Thành hắn đều sẽ nói là cô ngu ngốc!
“Đợi đã, tiểu thư, nơi này không thể tiến vào!” Phía trước có hai người thủ hộ chặn lại cánh cửa phía trước.
“Ồ, tại sao vậy?” Thiên Tuyết không chịu an phận, tò mò chiêm thêm một câu. Cô biết lúc nào cũng có người phiá sau bảo vệ cô nên Thiên Tuyết ngày càng to gan. Ngay cả chuyện thiên hạ cũng xen vào.
Lần trước Lãnh Ngạo đã mang ba cô gái đến nói là giúp cô tìm ảnh vệ. Thiên Tuyết đương nhiên cao hứng, như vậy sau này có gây ra chuyện gì quá đáng cũng không sợ bị đánh.
“Chuyện này…xin tiểu thư đừng quan tâm nhiều quá!” Thủ vệ cúi đầu trả lời. Hắn cho là cô có thể đi lại nghênh ngang trong Ngự Long Xã chắc chắn có chỗ dựa, cho nên mới nói chuyện lí lẽ như vậy với cô! Nhưng mà tốt nhất cũng đừng làm quá phận!
Thiên Tuyết “A” một tiếng, quay đi. Chỗ đó có cái gì rất hay sao? Tìm góc khuất, nói nhỏ với Lacy
“Lacy, vào đó đi!” Sau đó thả nó ra.
Lacy lập tức nhảy đi.
/120
|