“Cậu không phải nữ?”
Thời Khanh hét lên: “Tất nhiên không phải!”
“A!”
Thời Khanh vẫn còn giận dữ, nhưng nhìn bộ dạng người kia rõ bình bình tĩnh tĩnh, chịu chấp nhận sự thật rồi?
Bạn Thời Khanh dễ chịu hơn một chút, nhưng trong lòng vẫn còn chút giận, bất cứ thằng con trai nào bị nhận nhầm là nữ cũng đều không vui. OK! Dù cậu đang ở dạng vô định hình, nhưng thông qua cách làm việc nói chuyện của cậu anh ta không nhận ra hormone nam tính mạnh mẽ với cả khí phách nam nhi chân chính cuồn cuộn hay sao! Hừ…chờ đó! Đợi khi tôi đổi xong thân thể sẽ cho anh biết tay!
Thời Khanh dứt khỏi dòng suy nghĩ, tiếp tục đắn đo chọn cơ thể.
Tần Mạc nghiêm túc nhìn cậu nói: “Thực ra dù không phải nữ cũng có thể chọn cái này.”
Đệch! Còn chưa chịu từ bỏ hả!
Ngọc bội tức giận mạnh mẽ phản bác: “Tuyệt đối không!”
Tần Mạc vuốt ngọc bội trấn an, lại đổi sang cái khác, chỉ vào một trong ba thân thể nam nói: “Vậy cái này.”
Thời Khanh bình tĩnh lại nhìn theo tay y, cảm thấy cũng không tệ.
Trong ba thân thể cậu có thể mua, cái thứ nhất 1m9, cao lớn mạnh mẽ như tráng sĩ, ưu điểm là rất khỏe, lực tay mạnh, cộng thêm tư chất tu luyện ngoại công, luyện ít được nhiều, khuyết điểm là tốc độ không nhanh, ma lực yếu, nếu học các kỹ năng trốn chạy hay ma thuật này nọ sẽ không dễ dàng. Người thứ cao 1m82, thấp hơn người thứ nhất một khúc, nhưng cũng không quá mảnh khảnh, cơ bắp cũng thuộc loại khỏe đẹp, sức mạnh và sức chịu đựng yếu hơn cơ thể thứ nhất, nhưng tốc độ và ma lực khá hơn, tư chất trung bình, tức là học cái gì cũng được nhưng cái gì cũng không giỏi.
Người thứ ba thì có phong cách khác hẳn hai người, ừm, chiều cao… hơi thấp hơn người thứ hai một xíu, 1m78, dáng cũng phổ thông hơn, không có vẻ đẹp cơ bắp, nhìn qua chỉ là một người châu Á bình thường. Sức mạnh yếu hơn một chút, không hợp rèn luyện hình thể, nhưng gỡ gạt là tốc độ và ma lực rất tốt, còn mang theo thần kỹ chạy trốn ‘thần đi ngàn dặm’!
Giá ba thân thể trên lần lượt là 2800, 2500, 3000.
Đúng vậy, thân thể cuối cùng là mắc nhất! Nhưng không thể phủ nhận trong ba cái thì cái này tốt nhất, và cũng là cái thích hợp với cậu nhất. Nghĩ một chút, nếu lại xuyên tới mạt thế, Thời Khanh cậu sẽ chọn xông lên vật tay với tang thi hay là lượn ra chỗ xa ném phép thuật?
Tất nhiên là thứ hai rồi.
Theo lý thuyết hẳn là Thời Khanh sẽ chọn ngay thân thể thứ ba, nhưng cậu vẫn còn đang suy nghĩ một chuyện…
Cậu vẫn còn ghi hận chuyện muốn PK thân thể với Tần Mạc có biết không (gào thét-ing)!
Tuy Tần Mạc không phải quá cao, nhưng cũng đến 1m86, mà dáng người kia Thời Khanh đã được may mắn chiêm ngưỡng, thực sự quá hot! Không phải cơ bắp như người thứ nhất, nhưng là vẻ đẹp tiêu chuẩn, mang theo nét gợi cảm, đặc biệt khi y nửa thân trần bước ra phải nói là quyến rũ chết người! Thời Khanh vừa nhớ lại đã muốn rớt nước dãi, lúc này ngó lại hai thân thể đầu, nhìn qua không khác chi dã thú, dù có cao có mạnh nhưng nhìn không có bền có biết không!
Nghĩ như vậy, hai thân thể đó trực tiếp bị loại khỏi danh sách.
Bấy giờ Tần Mạc lại chêm vào một câu “Cái thứ ba thiên gầy, nếu cậu ăn nhiều một chút, chăm chỉ rèn luyện vẫn rất dẻo dai.”
Ăn nhiều một chút! Có thể ăn nhiều một chút!
Mấy từ này đâm thẳng vào tim Thời Khanh, kiếp trước cậu rất thích ăn uống, nhưng vì bệnh ung thư dạ dày, sau này phải chia tay với các món thơm ngon chỉ có thể uống nước thiệt là đau đớn tới chừng nào chứ. Bây giờ trùng sinh, tâm nguyện lớn nhất của cậu là có một cơ thể khỏe mạnh để hưởng thụ món ngon!
Nhìn từ góc độ đó tự nhiên thấy thân thể thứ ba như tỏa ra ánh vàng lấp lánh.
Với hình thể của hai cái đầu, nếu cậu cứ ăn ăn uống uống tới tấp, cơ bắp kia nhất định sẽ trở thành thịt béo nhão nhoét ra, sau đó cậu sẽ trở thành một tên béo, vênh mặt với đời—không dám nhìn thẳng luôn… Mà thân thể thứ ba thiên gầy, đảm bảo ăn nhiều cũng không mập nổi, ít nhất là không mập như hai cái kia…
Tần Mạc nhìn thấy Thời Khanh còn đang do dự, ném sang một câu nữa “Không cần suy xét nhiều quá, chờ cậu có nhiều điểm có thể mua một thân thể hoàn mỹ hơn.”
Chuẩn! Đúng vậy! Tự nhiên quên mất! Chỉ cần cậu có tiền là lại có thân thể, đừng nói mua một cái, mua hết về thử cũng được là!
Đây là đặc quyền của hệ thống, sao cậu có thể quên được chứ!
Khửa khửa khửa, cuối cùng Thời Khanh cũng quyết định xong, khi cậu đưa 3000 điểm ra, đầu óc xoay vòng một cái, sau đó bắt đầu cảm nhận được tri giác.
Rốt cuộc cũng trở thành người!
Cậu duỗi tay ra, giậm giậm chân. Ban đầu Thời Khanh còn chưa quen với tay chân của mình, nhưng hoạt động một chút liền nhanh chóng thân thuộc. Cơ thể này quả thực khác hẳn một trời một vực với cái cơ thể bệnh hoạn ốm yếu lúc trước của cậu, cả người vô cùng nhẹ nhàng thoải mái, không có chút mệt mỏi, vô cùng thích! Gương mặt có thể tùy ý lựa chọn, nhưng Thời Khanh vốn quen dung mạo lúc trước của mình nên cứ để nguyên mà không chỉnh nhiều. Thời Khanh làm quen một lúc, bấy giờ mới ngẩng lên nhìn Tần Mạc, ánh mắt cong cong, âm thanh trong trẻo vang vang: “Tần Mạc, xin chào, tôi là Thời Khanh!”
Thiếu niên trước mặt chỉ chừng mười tám mười chín, tóc ngắn mềm mại ngang vai, đôi mắt trong sạch sáng sủa tràn trề nhựa sống, khi cười mắt cong lên thành vòng bán nguyệt trông càng đáng yêu dễ bảo. Mũi không thẳng lắm nhưng rất thanh tú. Môi mong mỏng nhàn nhạt hồng hồng, khi cười má bên trái còn có lúm đồng tiền vô cùng hoạt bát.
Tần Mạc bình tĩnh nhìn gương mặt này, lặng lẽ bổ sung vào tưởng tượng của bản thân, để người ấy trong y trở nên hoàn chỉnh và trọn vẹn.
Đây là thiếu niên của y, chỉ của một mình y.
Tần Mạc vươn tay chạm lên trán Thời Khanh, sau đó ngón tay trượt xuống cánh môi hồng nhạt, cái cằm hơi nhọn, cuối cùng dừng lại ở cần cổ trắng nõn như em bé mới sinh.
Nhiệt độ nóng bỏng truyền qua da thịt như chạm vào được máu nóng bên dưới, động mạch đập đều đều, nơi yếu ớt nhất, nơi thể hiện sự sống rõ ràng nhất của cậu, đang ở dưới tay y.
Cảm giác này so với nắm chặt ngọc bội trong tay còn tuyệt vời hơn.
Chân thật, nóng bỏng, cùng với dục vọng giữ gìn ôm ấp chiếm hữu cực lớn mãnh liệt cuộn trào.
—Thời Khanh, em ở trong tay ta, chỉ có thể ở trong tay ta.
Thời Khanh tròn mắt nhìn Tần Mạc, cảm thấy có chút không tự nhiên. Cậu vất vả lắm mới có thể trở lại thành người, cho nên vừa nhìn thấy Tần Mạc tất nhiên cảm thấy mình phải giới thiệu làm quen chút đỉnh. Dù cổ nhân không có thịnh hành trò bắt tay nói ‘Hi!’ này nọ, nhưng cũng không có thịnh trò rờ cổ nhau chứ!
Nhưng mà tư duy của Tần Mạc nhà cậu tất nhiên không bao giờ đi theo lối thông thường, Thời Khanh cũng không nhúc nhích, cậu chớp mắt nhẹ giọng gọi:“Tần Mạc?”
“Ừ.”
“Ừm à…” Đừng có sờ nữa! Nhột quá! Tui hông phải ngọc bội cũng hông phải chủy thủ nữa đâu à nha!
Nhưng lời chưa tới miệng đã bị Thời Khanh ém nhẹm theo bản năng… Cậu tự biện hộ trong lòng, có lẽ do Tần Mạc còn chưa quen cậu như vậy ha, một mảnh ngọc bội tự nhiên biến thành người, tất nhiên ai cũng thấy kì quặc rồi. Hơn nữa Tần Mạc thích có gì đó trong tay để vuốt vuốt, không có ngọc bội tất nhiên sẽ kiếm cái khác để vuốt.
Sau khi Thời Khanh tự mình não bổ sau này nên tìm cho kí chủ nhà mình một mảnh ngọc tốt, Tần Mạc mới buông tay, tổng kết “Thân thể này không tệ, rất khỏe mạnh.”
…Oh thì ra là kiểm tra sức khỏe? Không đúng! Kiểm tra sức khỏe không phải cần bắt mạch sao? Mạch đâu trên cổ vậy? Hả, không lẽ xem động mạch cảnh?
Thời Khanh: o(╯□╰)o cầu tặng tui một cuốn “ Phương pháp đối phó bệnh thần kinh”, tui muốn học bù!
Sau khi Thời Khanh mua thân thể thì còn dư 588 điểm, cậu tiêu tiếp 10 điểm mua ít quần áo chống nước chống cháy chống ẩm cho mình, sau đó tiêu tiếp 300 điểm mua hộp bảo quản thức ăn chuyên dụng. Đó là một vòng tay thông dụng có thể dùng ở các thế giới, với giá này đã có thể mua được một cái có trữ lượng lớn, duy chỉ có một khuyết điểm là không thể đựng vật phẩm khác ngoài thức ăn vào thôi. Nhưng thức ăn đặt trong đó chất lượng rất tốt, sẽ không bị biến chất, chỉ cần cái này đã làm Thời Khanh quyết định mình phải có một cái. Dù có ra sao cũng không thể để cái bụng mình chịu khổ được!
Sau đó cậu lại mua đồ ăn hết cả 188 điểm còn lại. Nhìn đồ ăn ngon đầy mắt, Thời Khanh cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Tần Mạc khẽ liếc qua, nhìn đến ánh mắt cong thành mảnh trăng non với khóe miệng đáng yêu nhếch lên, lúm đồng tiền ẩn hiện, trông như một con mèo đã được thỏa mãn, nhìn một chút lại thấy ngứa tay, có lẽ ngọc bội tốt hơn, có thể cầm chặt trong tay mọi lúc.
Thời Khanh dọn đồ của mình xong lon ton chạy tới báo danh với Tần Mạc.
Tần Mạc giàu hơn cậu nhiều, y vẫn còn dư 5000 điểm, đủ mua một quyển bí tịch trung cấp luôn! Nhưng Tần Mạc cũng không lựa quyển công pháp nào mà dùng hơn 3000 điểm để tăng tố chất cơ thể. Cái này cũng tốt, thân thể mạnh khỏe học cái gì cũng được. Sau đó y nhìn tới khu vũ khí nóng trong cửa hàng.
Thời Khanh ngó qua: “Anh không mua công pháp sao?”
Tâm trạng Tần Mạc không tệ: “Không quan trọng, mấy cái này muốn bao nhiêu có bấy nhiêu thôi.”
Câu này thốt ra thiệt sự là quá ngầu quá quằn quại, Thời Khanh ngây ngẩn nửa ngày mới phản ứng. Không đúng sao! Thế giới của Tần Mạc chính là thế giới tu chân cao cấp, lúc trước y còn là người nổi danh như vậy, còn thiếu bí tịch sao? Cần gì để ý mấy thứ hạ cấp trung cấp rẻ mạt này? Phỏng chừng cả mấy quyển cao cấp y cũng chẳng thèm liếc lấy một lần…
Nhưng mà vũ khí nóng thì khác, Tần Mạc chưa từng tiếp xúc, khó tránh sẽ thấy hứng thú.
Thời Khanh vẫn chưa biết ý tưởng của Tần Mạc, vũ khí nóng cửa hàng bán ra chỉ tạo thành sát thương hữu hạn cho tu sĩ, nhưng nếu kết hợp thêm linh khí thì…
Nhìn hết toàn bộ một lượt, bấy giờ Tần Mạc mới lên tiếng: “Bắt đầu nhiệm vụ tiếp theo đi.”
Thời Khanh đang ăn bánh đậu ngon mềm, nghe Tần Mạc nói liền mơ hồ trả lời: “Ừa, hông vấn đề.”
Hai người cùng đè nút ấn, xem gợi ý về bối cảnh thế giới kế tiếp.
Đây là một thế giới thú nhân thống trị, cũng là một thế giới đạp đổ hết tam quan của bạn Thời Khanh.
Con trai cũng sinh em bé được sao… cái này có khoa học không vậy?!
Thời Khanh hét lên: “Tất nhiên không phải!”
“A!”
Thời Khanh vẫn còn giận dữ, nhưng nhìn bộ dạng người kia rõ bình bình tĩnh tĩnh, chịu chấp nhận sự thật rồi?
Bạn Thời Khanh dễ chịu hơn một chút, nhưng trong lòng vẫn còn chút giận, bất cứ thằng con trai nào bị nhận nhầm là nữ cũng đều không vui. OK! Dù cậu đang ở dạng vô định hình, nhưng thông qua cách làm việc nói chuyện của cậu anh ta không nhận ra hormone nam tính mạnh mẽ với cả khí phách nam nhi chân chính cuồn cuộn hay sao! Hừ…chờ đó! Đợi khi tôi đổi xong thân thể sẽ cho anh biết tay!
Thời Khanh dứt khỏi dòng suy nghĩ, tiếp tục đắn đo chọn cơ thể.
Tần Mạc nghiêm túc nhìn cậu nói: “Thực ra dù không phải nữ cũng có thể chọn cái này.”
Đệch! Còn chưa chịu từ bỏ hả!
Ngọc bội tức giận mạnh mẽ phản bác: “Tuyệt đối không!”
Tần Mạc vuốt ngọc bội trấn an, lại đổi sang cái khác, chỉ vào một trong ba thân thể nam nói: “Vậy cái này.”
Thời Khanh bình tĩnh lại nhìn theo tay y, cảm thấy cũng không tệ.
Trong ba thân thể cậu có thể mua, cái thứ nhất 1m9, cao lớn mạnh mẽ như tráng sĩ, ưu điểm là rất khỏe, lực tay mạnh, cộng thêm tư chất tu luyện ngoại công, luyện ít được nhiều, khuyết điểm là tốc độ không nhanh, ma lực yếu, nếu học các kỹ năng trốn chạy hay ma thuật này nọ sẽ không dễ dàng. Người thứ cao 1m82, thấp hơn người thứ nhất một khúc, nhưng cũng không quá mảnh khảnh, cơ bắp cũng thuộc loại khỏe đẹp, sức mạnh và sức chịu đựng yếu hơn cơ thể thứ nhất, nhưng tốc độ và ma lực khá hơn, tư chất trung bình, tức là học cái gì cũng được nhưng cái gì cũng không giỏi.
Người thứ ba thì có phong cách khác hẳn hai người, ừm, chiều cao… hơi thấp hơn người thứ hai một xíu, 1m78, dáng cũng phổ thông hơn, không có vẻ đẹp cơ bắp, nhìn qua chỉ là một người châu Á bình thường. Sức mạnh yếu hơn một chút, không hợp rèn luyện hình thể, nhưng gỡ gạt là tốc độ và ma lực rất tốt, còn mang theo thần kỹ chạy trốn ‘thần đi ngàn dặm’!
Giá ba thân thể trên lần lượt là 2800, 2500, 3000.
Đúng vậy, thân thể cuối cùng là mắc nhất! Nhưng không thể phủ nhận trong ba cái thì cái này tốt nhất, và cũng là cái thích hợp với cậu nhất. Nghĩ một chút, nếu lại xuyên tới mạt thế, Thời Khanh cậu sẽ chọn xông lên vật tay với tang thi hay là lượn ra chỗ xa ném phép thuật?
Tất nhiên là thứ hai rồi.
Theo lý thuyết hẳn là Thời Khanh sẽ chọn ngay thân thể thứ ba, nhưng cậu vẫn còn đang suy nghĩ một chuyện…
Cậu vẫn còn ghi hận chuyện muốn PK thân thể với Tần Mạc có biết không (gào thét-ing)!
Tuy Tần Mạc không phải quá cao, nhưng cũng đến 1m86, mà dáng người kia Thời Khanh đã được may mắn chiêm ngưỡng, thực sự quá hot! Không phải cơ bắp như người thứ nhất, nhưng là vẻ đẹp tiêu chuẩn, mang theo nét gợi cảm, đặc biệt khi y nửa thân trần bước ra phải nói là quyến rũ chết người! Thời Khanh vừa nhớ lại đã muốn rớt nước dãi, lúc này ngó lại hai thân thể đầu, nhìn qua không khác chi dã thú, dù có cao có mạnh nhưng nhìn không có bền có biết không!
Nghĩ như vậy, hai thân thể đó trực tiếp bị loại khỏi danh sách.
Bấy giờ Tần Mạc lại chêm vào một câu “Cái thứ ba thiên gầy, nếu cậu ăn nhiều một chút, chăm chỉ rèn luyện vẫn rất dẻo dai.”
Ăn nhiều một chút! Có thể ăn nhiều một chút!
Mấy từ này đâm thẳng vào tim Thời Khanh, kiếp trước cậu rất thích ăn uống, nhưng vì bệnh ung thư dạ dày, sau này phải chia tay với các món thơm ngon chỉ có thể uống nước thiệt là đau đớn tới chừng nào chứ. Bây giờ trùng sinh, tâm nguyện lớn nhất của cậu là có một cơ thể khỏe mạnh để hưởng thụ món ngon!
Nhìn từ góc độ đó tự nhiên thấy thân thể thứ ba như tỏa ra ánh vàng lấp lánh.
Với hình thể của hai cái đầu, nếu cậu cứ ăn ăn uống uống tới tấp, cơ bắp kia nhất định sẽ trở thành thịt béo nhão nhoét ra, sau đó cậu sẽ trở thành một tên béo, vênh mặt với đời—không dám nhìn thẳng luôn… Mà thân thể thứ ba thiên gầy, đảm bảo ăn nhiều cũng không mập nổi, ít nhất là không mập như hai cái kia…
Tần Mạc nhìn thấy Thời Khanh còn đang do dự, ném sang một câu nữa “Không cần suy xét nhiều quá, chờ cậu có nhiều điểm có thể mua một thân thể hoàn mỹ hơn.”
Chuẩn! Đúng vậy! Tự nhiên quên mất! Chỉ cần cậu có tiền là lại có thân thể, đừng nói mua một cái, mua hết về thử cũng được là!
Đây là đặc quyền của hệ thống, sao cậu có thể quên được chứ!
Khửa khửa khửa, cuối cùng Thời Khanh cũng quyết định xong, khi cậu đưa 3000 điểm ra, đầu óc xoay vòng một cái, sau đó bắt đầu cảm nhận được tri giác.
Rốt cuộc cũng trở thành người!
Cậu duỗi tay ra, giậm giậm chân. Ban đầu Thời Khanh còn chưa quen với tay chân của mình, nhưng hoạt động một chút liền nhanh chóng thân thuộc. Cơ thể này quả thực khác hẳn một trời một vực với cái cơ thể bệnh hoạn ốm yếu lúc trước của cậu, cả người vô cùng nhẹ nhàng thoải mái, không có chút mệt mỏi, vô cùng thích! Gương mặt có thể tùy ý lựa chọn, nhưng Thời Khanh vốn quen dung mạo lúc trước của mình nên cứ để nguyên mà không chỉnh nhiều. Thời Khanh làm quen một lúc, bấy giờ mới ngẩng lên nhìn Tần Mạc, ánh mắt cong cong, âm thanh trong trẻo vang vang: “Tần Mạc, xin chào, tôi là Thời Khanh!”
Thiếu niên trước mặt chỉ chừng mười tám mười chín, tóc ngắn mềm mại ngang vai, đôi mắt trong sạch sáng sủa tràn trề nhựa sống, khi cười mắt cong lên thành vòng bán nguyệt trông càng đáng yêu dễ bảo. Mũi không thẳng lắm nhưng rất thanh tú. Môi mong mỏng nhàn nhạt hồng hồng, khi cười má bên trái còn có lúm đồng tiền vô cùng hoạt bát.
Tần Mạc bình tĩnh nhìn gương mặt này, lặng lẽ bổ sung vào tưởng tượng của bản thân, để người ấy trong y trở nên hoàn chỉnh và trọn vẹn.
Đây là thiếu niên của y, chỉ của một mình y.
Tần Mạc vươn tay chạm lên trán Thời Khanh, sau đó ngón tay trượt xuống cánh môi hồng nhạt, cái cằm hơi nhọn, cuối cùng dừng lại ở cần cổ trắng nõn như em bé mới sinh.
Nhiệt độ nóng bỏng truyền qua da thịt như chạm vào được máu nóng bên dưới, động mạch đập đều đều, nơi yếu ớt nhất, nơi thể hiện sự sống rõ ràng nhất của cậu, đang ở dưới tay y.
Cảm giác này so với nắm chặt ngọc bội trong tay còn tuyệt vời hơn.
Chân thật, nóng bỏng, cùng với dục vọng giữ gìn ôm ấp chiếm hữu cực lớn mãnh liệt cuộn trào.
—Thời Khanh, em ở trong tay ta, chỉ có thể ở trong tay ta.
Thời Khanh tròn mắt nhìn Tần Mạc, cảm thấy có chút không tự nhiên. Cậu vất vả lắm mới có thể trở lại thành người, cho nên vừa nhìn thấy Tần Mạc tất nhiên cảm thấy mình phải giới thiệu làm quen chút đỉnh. Dù cổ nhân không có thịnh hành trò bắt tay nói ‘Hi!’ này nọ, nhưng cũng không có thịnh trò rờ cổ nhau chứ!
Nhưng mà tư duy của Tần Mạc nhà cậu tất nhiên không bao giờ đi theo lối thông thường, Thời Khanh cũng không nhúc nhích, cậu chớp mắt nhẹ giọng gọi:“Tần Mạc?”
“Ừ.”
“Ừm à…” Đừng có sờ nữa! Nhột quá! Tui hông phải ngọc bội cũng hông phải chủy thủ nữa đâu à nha!
Nhưng lời chưa tới miệng đã bị Thời Khanh ém nhẹm theo bản năng… Cậu tự biện hộ trong lòng, có lẽ do Tần Mạc còn chưa quen cậu như vậy ha, một mảnh ngọc bội tự nhiên biến thành người, tất nhiên ai cũng thấy kì quặc rồi. Hơn nữa Tần Mạc thích có gì đó trong tay để vuốt vuốt, không có ngọc bội tất nhiên sẽ kiếm cái khác để vuốt.
Sau khi Thời Khanh tự mình não bổ sau này nên tìm cho kí chủ nhà mình một mảnh ngọc tốt, Tần Mạc mới buông tay, tổng kết “Thân thể này không tệ, rất khỏe mạnh.”
…Oh thì ra là kiểm tra sức khỏe? Không đúng! Kiểm tra sức khỏe không phải cần bắt mạch sao? Mạch đâu trên cổ vậy? Hả, không lẽ xem động mạch cảnh?
Thời Khanh: o(╯□╰)o cầu tặng tui một cuốn “ Phương pháp đối phó bệnh thần kinh”, tui muốn học bù!
Sau khi Thời Khanh mua thân thể thì còn dư 588 điểm, cậu tiêu tiếp 10 điểm mua ít quần áo chống nước chống cháy chống ẩm cho mình, sau đó tiêu tiếp 300 điểm mua hộp bảo quản thức ăn chuyên dụng. Đó là một vòng tay thông dụng có thể dùng ở các thế giới, với giá này đã có thể mua được một cái có trữ lượng lớn, duy chỉ có một khuyết điểm là không thể đựng vật phẩm khác ngoài thức ăn vào thôi. Nhưng thức ăn đặt trong đó chất lượng rất tốt, sẽ không bị biến chất, chỉ cần cái này đã làm Thời Khanh quyết định mình phải có một cái. Dù có ra sao cũng không thể để cái bụng mình chịu khổ được!
Sau đó cậu lại mua đồ ăn hết cả 188 điểm còn lại. Nhìn đồ ăn ngon đầy mắt, Thời Khanh cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Tần Mạc khẽ liếc qua, nhìn đến ánh mắt cong thành mảnh trăng non với khóe miệng đáng yêu nhếch lên, lúm đồng tiền ẩn hiện, trông như một con mèo đã được thỏa mãn, nhìn một chút lại thấy ngứa tay, có lẽ ngọc bội tốt hơn, có thể cầm chặt trong tay mọi lúc.
Thời Khanh dọn đồ của mình xong lon ton chạy tới báo danh với Tần Mạc.
Tần Mạc giàu hơn cậu nhiều, y vẫn còn dư 5000 điểm, đủ mua một quyển bí tịch trung cấp luôn! Nhưng Tần Mạc cũng không lựa quyển công pháp nào mà dùng hơn 3000 điểm để tăng tố chất cơ thể. Cái này cũng tốt, thân thể mạnh khỏe học cái gì cũng được. Sau đó y nhìn tới khu vũ khí nóng trong cửa hàng.
Thời Khanh ngó qua: “Anh không mua công pháp sao?”
Tâm trạng Tần Mạc không tệ: “Không quan trọng, mấy cái này muốn bao nhiêu có bấy nhiêu thôi.”
Câu này thốt ra thiệt sự là quá ngầu quá quằn quại, Thời Khanh ngây ngẩn nửa ngày mới phản ứng. Không đúng sao! Thế giới của Tần Mạc chính là thế giới tu chân cao cấp, lúc trước y còn là người nổi danh như vậy, còn thiếu bí tịch sao? Cần gì để ý mấy thứ hạ cấp trung cấp rẻ mạt này? Phỏng chừng cả mấy quyển cao cấp y cũng chẳng thèm liếc lấy một lần…
Nhưng mà vũ khí nóng thì khác, Tần Mạc chưa từng tiếp xúc, khó tránh sẽ thấy hứng thú.
Thời Khanh vẫn chưa biết ý tưởng của Tần Mạc, vũ khí nóng cửa hàng bán ra chỉ tạo thành sát thương hữu hạn cho tu sĩ, nhưng nếu kết hợp thêm linh khí thì…
Nhìn hết toàn bộ một lượt, bấy giờ Tần Mạc mới lên tiếng: “Bắt đầu nhiệm vụ tiếp theo đi.”
Thời Khanh đang ăn bánh đậu ngon mềm, nghe Tần Mạc nói liền mơ hồ trả lời: “Ừa, hông vấn đề.”
Hai người cùng đè nút ấn, xem gợi ý về bối cảnh thế giới kế tiếp.
Đây là một thế giới thú nhân thống trị, cũng là một thế giới đạp đổ hết tam quan của bạn Thời Khanh.
Con trai cũng sinh em bé được sao… cái này có khoa học không vậy?!
/105
|