Lãng Quên
Mỗi ngày cô đều luyện múa, còn cô ta đã mấy tháng không có cơ hội luyện múa.
Người hướng dẫn quân nghệ cũng đã nói cô có thiên phú trong khiêu vũ, còn cô ta trong lúc lựa chọn xã đoàn bị cho không điểm.
Cô ta từ nhỏ đến được dẫn đầu chẳng qua do các giáo viên vũ đạo biết ba cô ta là Khương Lạc Sinh, chỉ vì nịnh nọt lấy lòng mới cho cô ta dẫn đầu, trong đội vũ đoàn có người nói cô nhảy đẹp hơn nhiều so với Khương Sam.
Các cô từ nhỏ đã học múa cùng nhau, cô luyện tập khắc khổ hơn nhiều so với cô ta, cho tới bây giờ cô không có gì kém so với Khương Sam, cái cô thiếu chính là cơ hội, Khương Sam bất quá chỉ là có chỗ dựa mới có thể có nhiều cơ hội hơn so với cô.
Khương Vi một lần lại thêm một lần củng cố tâm lý bản thân.
Chỉ cần mình nhảy tốt, nhất định sẽ giành được sự yêu thích của các giáo viên, mọi người nhất định sẽ biết cô nhảy tốt hơn nhiều so với Khương Sam, cô cũng có thể dựa vào chính năng lực của mình để tiến vào xã đoàn Niết Bàn.
Một một bước trong lòng Khương Vi đều lấy hơi một lần, cô mạnh hơn cô ta, cô nhất định sẽ chiến thắng Khương Sam, nhất định sẽ cướp đi tất cả cơ hội của cô ta, để cho cô ta thấy rằng tất cả những vinh dự của cô ta đều không đáng một đồng.
Có một số người cần ngụy trang, có một số người giỏi ngụy trang, nhưng cũng có một số người ngụy trang mà quên đi bản thân mình, bọn họ lừa gạt người khác, lừa gạt lâu đến nỗi liền lừa gạt luôn chính bản thân mình. Bọn họ ngụy trang như vậy vốn dĩ chỉ muốn bản thân tồn tại chân thật trong lòng, càng về sau bọn họ lại càng hoàn toàn tin tưởng vững chắc vào những gì bản thân họ nói ra là thật sự tồn tại ngay đến chính mình không thể nghi ngờ.
Vì vậy đến lúc Khương Vi bước lên trên giữa sân khấu, ánh mắt của cô dưới ánh đèn, kích động lúc trước toàn bộ trở thành ý chí chiến đấu vô cùng tự tin.
Không có người nào sao với Khương Sam hiểu được tính cách đặc biệt này của Khương Mật và Khương Vi, cô nhìn Khương Vi giống như một nữ vương cao ngạo cười khéo léo đứng trên sân khấu, đứng ở bên cạnh cô mặt mày tươi sáng chói lọi, dáng dấp tao nhã tự tin, trong lòng Khương Sam liền nổi lên một cảm xúc mãnh liệt muốn xé nát bộ dáng tự tin của Khương Vi. Lãng@d#d#l#q#d@Quên
“Muốn vào Niết Bàn sao?”
Môi Khương Sam khẽ nhếch lên, dùng giọng nói nhỏ chỉ đủ cho hai người nghe, cô cười giống như một người chị ân cần tri kỉ, đôi mắt mang vẻ nuông chiều.
Lên sân khấu Khương Vi đã hoàn toàn chuẩn bị đầy đủ tinh thần, cô biểu hiện thong thả giống như Khương Sam, cử chỉ thậm chí còn theo bản năng bắt chước bộ dáng ung dung trầm lắng giống như Khương Sam, cô cười nũng nịu vô tội, nũng nịu dối trá nói: “Chị họ, chị đang nói gì vậy em không hiểu?”
Khương Sam phất tay áo ra hiệu cho âm nhạc chuẩn bị, nhắm mắt khẽ nói: “Tôi biết cô muốn cho tôi rút khỏi, để chính mình tiến vào, nhưng mà Khương Vi…”
Giọng nói Khương Sam ngày càng nhẹ, để sát vào tai Khương Vi, tươi cười trên mặt kia không hề thay đổi, người ở ngoài nhìn vào khỏi phải nói có bao nhiêu hiền lành dễ gần, giống như một người chị săn sóc an ủi em gái mình không cần phải căng thằng, cô sờ tóc Khương Vi, nhìn thẳng cặp mắt tràn đầy kiêu ngạo cùng với tính toán kia.
“Cô cảm thấy đứng trước mặt tôi, cô xứng sao?”
Mặt nạ trên mặt Khương Vi giống như bị một thanh kiếm sắt đâm vào tạo ra vết nứt, trong nháy mắt một luồng khí nóng hướng thẳng lên trên đầu cô! @di3^nd4nf.L3^.Quy’.D6n^.c0m
“Cô khinh người quá đáng! Xứng hay không…”
“Bắt đầu rồi.”
Khi nào Khương Sam để cho người khác có cơ hội phản kích, Khương Vi thẹn quá hóa giận mới lộ một chút, Khương Sam đã chuyển người qua bên kia, cơ thể dịu dàng thanh nhã hơi nghiêng, điệu bộ đưa ra lời mời Khương Vi.
Ngay lập tức Khương Vi bị chọc tức cuồn cuộn.
Nhưng bây giờ có hàng trăm ánh mắt đang nhìn về phía bên này, nếu bây giờ rối loại tâm trí gây ra lỗi lầm nhất định sẽ bị thua trước, Khương Vi cố gắng kiềm nén cảm xúc xuống, cố gắng để cho chính mình tập trung vào.
Nhạc đệm “Thanh xuân” là một điệu múa tinh khiết, biên đạo sử dụng điệu múa hiện đại pha lẫn với điệu múa hiện đại, yêu cầu về kĩ năng cơ bản của vũ công rất cao, thậm chí muốn hoàn thiện toàn bộ điệu múa được biểu diễn trong trường hợp chuẩn bị tốt cũng không dễ dàng, chỉ cần hơi phân tâm một chút cũng sẽ rất dễ mắc phải sai lầm.
Nếu ở trên sân khấu, Khương Sam nếu xưng thứ hai, sẽ không có một ai trong nhóm dám nhận mình là người thứ nhất.
Trong tình huống như vậy, nếu như Khương Vi không sinh ra oán hận Khương Sam, vậy chắc là bị quỷ nhập rồi!
Khương Vi tự cảm thấy bản thân mình múa không thua gì so với Khương Sam, sau lần đó bị Khương Sam đoạt hết tất cả nổi bật, sau khi trở về Khương Vi đã khổ luyện nhiều lần, điệu múa này được cô khắc sâu vào trong lòng, khắc vào trong đầu, xem như là một trong những điệu múa cô quen thuộc nhất.
Thanh âm trong vắt vừa bắt đầu vang lên trong nháy mắt, Khương Vi nhanh chóng đem cảm xúc nhập vào, cho dù bị Khương Sam làm cho tức giận, bắt đầu điệu múa cũng không có chút hỗn loạn, Khương Vi cười lạnh liếc nhìn khiêu khích Khương Sam một cái.
Muốn dùng thủ đoạn cấp thấp này khiến cô rối loạn trận đầu, Khương Sam quả thật quá coi thường cô rồi!
Nhưng Khương Sam đối với ánh mắt đầy địch ý vẫn cười không rõ hứng thú, sau đó nửa người dưới Khương Sam đột nhiên chậm rãi hạ thấp xuống, khiến cho Khương Vi đang ôm ngực ngã về phía sau kinh hãi.
Khương Sam làm như không thấy ánh mắt khiếp sợ của Khương Vi, vẫn duy trì tư thế từ từ hạ thấp xuống, lưng vuông góc, đối diện với gót chân, động tác đột nhiên trở nên mạnh mẽ đầy chí khí.
Cô vậy mà lại múa cùng một lúc với bạn nhảy?!
Vào lúc nhìn thấy động tác của Khương Sam, Khương Vi phản ứng kịp ý đồ của Khương Sam, trong lòng liền ngạc nhiên nghi ngờ.
“Thanh tuyền” là một điệu nhảy dựa trên chủ đề tình yêu đẹp, kể về một chuyện tình buồn, điệu múa được chia làm ba phân đoạn, sự thay đổi đột ngột của Khương Sam là lời mời gợi ý phổ biến trong các loại múa phân đoạn như vậy cùng với ám chỉ, cô để cho Khương Vi múa phân đoạn đầu tiên, trong đoạn tiếp theo hai người sẽ chuyển đổi, đoạn cuối cùng ban đầu là cả hai phải múa cùng nhau.
Nhưng khiến người khác kinh ngạc không kịp chuẩn bị không phải do Khương Sam đột nhiên thay đổi, mà hành động này của cô còn đại biểu có một hàm ý khác.
Cô mua so đấu múa?!
Vốn lúc đầu Khương Vi bị trêu chọc trong lòng đã vô cùng phẫn nộ, nhưng giờ phút này ý chí chiến đấu của cô bị kích thích nổi lên rồi!
Không cần đề cập đến phân đoạn đầu tiên của “Thanh xuân” là phân đoạn xuất sắc nhất, đó là Khương Sam vì muốn cô rối loạn mà mời cô nhảy trước đã thua một nửa rồi, ai cũng biết trong trường hợp thực lực ngang nhau, cùng với một điệu múa nếu người
Mỗi ngày cô đều luyện múa, còn cô ta đã mấy tháng không có cơ hội luyện múa.
Người hướng dẫn quân nghệ cũng đã nói cô có thiên phú trong khiêu vũ, còn cô ta trong lúc lựa chọn xã đoàn bị cho không điểm.
Cô ta từ nhỏ đến được dẫn đầu chẳng qua do các giáo viên vũ đạo biết ba cô ta là Khương Lạc Sinh, chỉ vì nịnh nọt lấy lòng mới cho cô ta dẫn đầu, trong đội vũ đoàn có người nói cô nhảy đẹp hơn nhiều so với Khương Sam.
Các cô từ nhỏ đã học múa cùng nhau, cô luyện tập khắc khổ hơn nhiều so với cô ta, cho tới bây giờ cô không có gì kém so với Khương Sam, cái cô thiếu chính là cơ hội, Khương Sam bất quá chỉ là có chỗ dựa mới có thể có nhiều cơ hội hơn so với cô.
Khương Vi một lần lại thêm một lần củng cố tâm lý bản thân.
Chỉ cần mình nhảy tốt, nhất định sẽ giành được sự yêu thích của các giáo viên, mọi người nhất định sẽ biết cô nhảy tốt hơn nhiều so với Khương Sam, cô cũng có thể dựa vào chính năng lực của mình để tiến vào xã đoàn Niết Bàn.
Một một bước trong lòng Khương Vi đều lấy hơi một lần, cô mạnh hơn cô ta, cô nhất định sẽ chiến thắng Khương Sam, nhất định sẽ cướp đi tất cả cơ hội của cô ta, để cho cô ta thấy rằng tất cả những vinh dự của cô ta đều không đáng một đồng.
Có một số người cần ngụy trang, có một số người giỏi ngụy trang, nhưng cũng có một số người ngụy trang mà quên đi bản thân mình, bọn họ lừa gạt người khác, lừa gạt lâu đến nỗi liền lừa gạt luôn chính bản thân mình. Bọn họ ngụy trang như vậy vốn dĩ chỉ muốn bản thân tồn tại chân thật trong lòng, càng về sau bọn họ lại càng hoàn toàn tin tưởng vững chắc vào những gì bản thân họ nói ra là thật sự tồn tại ngay đến chính mình không thể nghi ngờ.
Vì vậy đến lúc Khương Vi bước lên trên giữa sân khấu, ánh mắt của cô dưới ánh đèn, kích động lúc trước toàn bộ trở thành ý chí chiến đấu vô cùng tự tin.
Không có người nào sao với Khương Sam hiểu được tính cách đặc biệt này của Khương Mật và Khương Vi, cô nhìn Khương Vi giống như một nữ vương cao ngạo cười khéo léo đứng trên sân khấu, đứng ở bên cạnh cô mặt mày tươi sáng chói lọi, dáng dấp tao nhã tự tin, trong lòng Khương Sam liền nổi lên một cảm xúc mãnh liệt muốn xé nát bộ dáng tự tin của Khương Vi. Lãng@d#d#l#q#d@Quên
“Muốn vào Niết Bàn sao?”
Môi Khương Sam khẽ nhếch lên, dùng giọng nói nhỏ chỉ đủ cho hai người nghe, cô cười giống như một người chị ân cần tri kỉ, đôi mắt mang vẻ nuông chiều.
Lên sân khấu Khương Vi đã hoàn toàn chuẩn bị đầy đủ tinh thần, cô biểu hiện thong thả giống như Khương Sam, cử chỉ thậm chí còn theo bản năng bắt chước bộ dáng ung dung trầm lắng giống như Khương Sam, cô cười nũng nịu vô tội, nũng nịu dối trá nói: “Chị họ, chị đang nói gì vậy em không hiểu?”
Khương Sam phất tay áo ra hiệu cho âm nhạc chuẩn bị, nhắm mắt khẽ nói: “Tôi biết cô muốn cho tôi rút khỏi, để chính mình tiến vào, nhưng mà Khương Vi…”
Giọng nói Khương Sam ngày càng nhẹ, để sát vào tai Khương Vi, tươi cười trên mặt kia không hề thay đổi, người ở ngoài nhìn vào khỏi phải nói có bao nhiêu hiền lành dễ gần, giống như một người chị săn sóc an ủi em gái mình không cần phải căng thằng, cô sờ tóc Khương Vi, nhìn thẳng cặp mắt tràn đầy kiêu ngạo cùng với tính toán kia.
“Cô cảm thấy đứng trước mặt tôi, cô xứng sao?”
Mặt nạ trên mặt Khương Vi giống như bị một thanh kiếm sắt đâm vào tạo ra vết nứt, trong nháy mắt một luồng khí nóng hướng thẳng lên trên đầu cô! @di3^nd4nf.L3^.Quy’.D6n^.c0m
“Cô khinh người quá đáng! Xứng hay không…”
“Bắt đầu rồi.”
Khi nào Khương Sam để cho người khác có cơ hội phản kích, Khương Vi thẹn quá hóa giận mới lộ một chút, Khương Sam đã chuyển người qua bên kia, cơ thể dịu dàng thanh nhã hơi nghiêng, điệu bộ đưa ra lời mời Khương Vi.
Ngay lập tức Khương Vi bị chọc tức cuồn cuộn.
Nhưng bây giờ có hàng trăm ánh mắt đang nhìn về phía bên này, nếu bây giờ rối loại tâm trí gây ra lỗi lầm nhất định sẽ bị thua trước, Khương Vi cố gắng kiềm nén cảm xúc xuống, cố gắng để cho chính mình tập trung vào.
Nhạc đệm “Thanh xuân” là một điệu múa tinh khiết, biên đạo sử dụng điệu múa hiện đại pha lẫn với điệu múa hiện đại, yêu cầu về kĩ năng cơ bản của vũ công rất cao, thậm chí muốn hoàn thiện toàn bộ điệu múa được biểu diễn trong trường hợp chuẩn bị tốt cũng không dễ dàng, chỉ cần hơi phân tâm một chút cũng sẽ rất dễ mắc phải sai lầm.
Nếu ở trên sân khấu, Khương Sam nếu xưng thứ hai, sẽ không có một ai trong nhóm dám nhận mình là người thứ nhất.
Trong tình huống như vậy, nếu như Khương Vi không sinh ra oán hận Khương Sam, vậy chắc là bị quỷ nhập rồi!
Khương Vi tự cảm thấy bản thân mình múa không thua gì so với Khương Sam, sau lần đó bị Khương Sam đoạt hết tất cả nổi bật, sau khi trở về Khương Vi đã khổ luyện nhiều lần, điệu múa này được cô khắc sâu vào trong lòng, khắc vào trong đầu, xem như là một trong những điệu múa cô quen thuộc nhất.
Thanh âm trong vắt vừa bắt đầu vang lên trong nháy mắt, Khương Vi nhanh chóng đem cảm xúc nhập vào, cho dù bị Khương Sam làm cho tức giận, bắt đầu điệu múa cũng không có chút hỗn loạn, Khương Vi cười lạnh liếc nhìn khiêu khích Khương Sam một cái.
Muốn dùng thủ đoạn cấp thấp này khiến cô rối loạn trận đầu, Khương Sam quả thật quá coi thường cô rồi!
Nhưng Khương Sam đối với ánh mắt đầy địch ý vẫn cười không rõ hứng thú, sau đó nửa người dưới Khương Sam đột nhiên chậm rãi hạ thấp xuống, khiến cho Khương Vi đang ôm ngực ngã về phía sau kinh hãi.
Khương Sam làm như không thấy ánh mắt khiếp sợ của Khương Vi, vẫn duy trì tư thế từ từ hạ thấp xuống, lưng vuông góc, đối diện với gót chân, động tác đột nhiên trở nên mạnh mẽ đầy chí khí.
Cô vậy mà lại múa cùng một lúc với bạn nhảy?!
Vào lúc nhìn thấy động tác của Khương Sam, Khương Vi phản ứng kịp ý đồ của Khương Sam, trong lòng liền ngạc nhiên nghi ngờ.
“Thanh tuyền” là một điệu nhảy dựa trên chủ đề tình yêu đẹp, kể về một chuyện tình buồn, điệu múa được chia làm ba phân đoạn, sự thay đổi đột ngột của Khương Sam là lời mời gợi ý phổ biến trong các loại múa phân đoạn như vậy cùng với ám chỉ, cô để cho Khương Vi múa phân đoạn đầu tiên, trong đoạn tiếp theo hai người sẽ chuyển đổi, đoạn cuối cùng ban đầu là cả hai phải múa cùng nhau.
Nhưng khiến người khác kinh ngạc không kịp chuẩn bị không phải do Khương Sam đột nhiên thay đổi, mà hành động này của cô còn đại biểu có một hàm ý khác.
Cô mua so đấu múa?!
Vốn lúc đầu Khương Vi bị trêu chọc trong lòng đã vô cùng phẫn nộ, nhưng giờ phút này ý chí chiến đấu của cô bị kích thích nổi lên rồi!
Không cần đề cập đến phân đoạn đầu tiên của “Thanh xuân” là phân đoạn xuất sắc nhất, đó là Khương Sam vì muốn cô rối loạn mà mời cô nhảy trước đã thua một nửa rồi, ai cũng biết trong trường hợp thực lực ngang nhau, cùng với một điệu múa nếu người
/136
|