Đây chính là kế hoạch của Tiêu Vũ, nhưng kế hoạch này lại có một sơ hở rất lớn, đó là vấn đề số lượng nhiên liệu tiêu hao trước khi tới được Titan.
Lấy trình độ khoa học kỹ thuật trước mắt của nhân loại, phương thức phóng ra phi thuyền vũ trụ đều là dùng lực đẩy của hỏa tiễn để đạt đến tốc độ vũ trụ cấp 2. Sau khi thoát khỏi lực hút của Trái Đất, phi thuyền vũ trụ chủ yếu là dựa vào quán tính để phi hành, nhiên liệu được mang theo cũng chỉ dùng để tăng giảm tốc độ lúc cần thiết. Đương nhiên, chiếc phi thuyền của Tiêu Vũ sẽ không giống bình thường.
Phi thuyền của Tiêu Vũ là được lắp ráp ở trên quỹ đạo ngoài Trái Đất, sau đó dựa vào nhiên liệu đã được chuẩn bị từ trước thoát khỏi lực hút Trái Đất, bay ra ngoài không gian. Mặc dù ngày từ đầu hắn đã dùng hết khả năng mang theo càng nhiều nhiên liệu, cùng với hiệu suất sử dụng nhiên liệu cũng đã được tối ưu hóa, nhưng để thoát khỏi lực hút của Trái Đất cũng phải mất đến 35% nhiên liệu, lại tải qua mấy lần tăng tốc, số nhiên liệu hiện giờ nhiều nhất chỉ còn lại 60%.
Mà số nhiên liệu cần để duy trì trốn phía sau Sao Hỏa cũng không phải là số lượng nhỏ. Hơn nữa, sau khi bay tới quỹ đạo Sao Hỏa cần giảm tốc độ, thoát khỏi lực hút Sao Hỏa cần tăng tốc độ, bay tới quỹ đạo Titan lại cần giảm tốc độ, những thứ này đều cần tiêu hao không ít nhiên liệu.
Kế hoạch ban đầu của Tiêu Vũ chính là bay thẳng đến Europa*, bởi vì Europa là nơi có khả năng tồn tại nước dưới dang chất lỏng ngoại trừ Trái Đất trong hệ Mặt Trời. Đã có nước trạng thái lỏng, lại nhờ hoàn cảnh đặc thù của nơi này cùng với một số kỹ thuật đặc biệt, hắn có thể thu thập được hydro lỏng và oxy lỏng làm nhiên liệu, sau đó chuyên tâm nghiên cứu kỹ thuật phản ứng nhiệt hạch. Chờ sau khi hoàn toàn nắm giữ kỹ thuật động cơ nhiệt hạch, lại từ trên Sao Mộc thu thập đầy đủ nhiên liệu cho phản ứng nhiệt hạch, Tiêu Vũ lập tức rời đi Hệ Mặt Trời, bay ra vũ trụ bên ngoài. Nhưng kế hoạch tốt đẹp này đã bị sự kiện Mặt Trăng va vào Sao Mộc quấy nhiễu mất.
(*)Europa là vệ tinh thứ sáu, tính theo quỹ đạo từ trong ra ngoài của Sao Mộc.
Rơi vào đường cùng, Tiêu Vũ đành phải điều chỉnh phương hướng phun ra của động cơ, sau đó thay đổi quỹ đạo bay về phía Sao Hỏa.
Thoáng cái gần mười ngày trôi qua. Ngay trong khoảng thời gian này, Mặt Trăng đã lướt qua quỹ đạo của Sao Mộc, nó giống như một con thú khổng lồ nổi cơn điên nhanh chóng lao thẳng về phía Sao Mộc, máy quay của Tiêu Vũ cũng đang mật thiết chú ý tới Mặt Trăng.
Lại thêm 20 ngày thoáng chốc trôi qua, lúc này Sao Hỏa đỏ rực đã xuất hiện trong tầm mắt Tiêu Vũ.
Trải qua giảm tốc, tốc độ phi thuyền Tiêu Vũ hạ xuống còn 4000 m/s, nhưng lần giảm tốc này cũng tiêu hao ít nhất 5% nhiên liệu, làm cho Tiêu Vũ đau lòng đến nhếch miệng.
Nhưng việc tiêu hao này là cần thiết đấy, vì nếu không nhanh chóng giảm tốc độ thì phi thuyền sẽ bay thẳng qua Sao Hỏa. Chỉ có giữ vững tốc độ vào khoảng 4000m/s thì mới có thể bị Sao Hỏa hấp dẫn, theo đó tiến vào vờn quanh quỹ đạo Sao Hỏa.
Sau khi thành công tiến vào quỹ đạo vận chuyển vờn quanh Sao Hỏa ở độ cao cách 3000km, Tiêu Vũ bắt đầu chậm rãi quay tròn vòng quanh nó, lặng lẽ chờ đợi thời khắc va chạm khủng khiếp tiến đến.
Độ cao này là khoảng cách thích hợp nhất mà Tiêu Vũ trải qua tính toán tỉ mỉ cho ra kết quả. Ở độ cao này, sẽ có thể đem phi thuyền hoàn toàn giấu kín ở phía sau Sao Hỏa trong lúc va chạm bộc phát ra năng lượng, mà lúc thoát khỏi lực hút Sao Hỏa cũng có thể giúp số năng lượng cần tiêu hao giảm đến mức thấp nhất.
Phi thuyền của Tiêu Vũ lúc này đang lấy Sao Hỏa làm tâm hình tròn để tiến hành chuyển động tròn. Lấy tốc độ hiện giờ của phi thuyền, không tới hai giờ là có thể vờn quanh Sao Hỏa một vòng.
Mặt Trăng còn chưa đánh tới Sao Mộc thì các thiên thạch đến từ Trái Đất đã bắt đầu ghé thăm Sao Hỏa rồi. Thời gian gần đây, mật độ và chất lượng của sự kiện vẫn thạch va chạm phát sinh trên Sao Hỏa đã tăng lên một cách rõ rệt. Nhìn thấy trên Sao Hỏa thỉnh thoảng lại bộc phát ra từng mảng tia chớp, trong lòng Tiêu Vũ bất giác dâng lên một nỗi lo vô hình.
Bề mặt những khối vẫn thạch tới từ Trái Đất kia rõ ràng còn có đặc thù thuộc về sinh mệnh tồn tại. Ví dụ như khối thiên thạch có chiều dài 300m, chiều rộng 50m này, có thể thấy được rõ rệt bề ngoài bóng loáng sáng ngời của nó. Tiêu Vũ phỏng đoán đây hẳn là một khối thiên thạch được cấu thành chủ yếu từ sắt thép.
Tiêu Vũ trông mà thèm thuồng không thôi, rất muốn mang khối này bỏ vào trong túi, dù sao sau này muốn cải tạo phi thuyền cũng cần phải có lượng lớn vật liệu. Nhưng sự thật phủ phàng lại làm cho hắn thất vọng rồi. Đừng nói là khối thiên thạch có thể tích khổng lồ như vậy, coi như nó là một khối thiên thạch nho nhỏ thì hắn cũng không có năng lực bắt lấy. Bởi vì dưới tốc độ nhanh như vậy, một viên thiên thạch nhỏ bé đã tương đương với một viên lựu đạn rồi, mà hắn vào lúc này lại không chịu nổi những đả kích ngoài ý muốn này.
Đây cũng là khối vẫn thạch to nhất trong khoảng thời gian này. Lúc trước, sự kiện Tunguska trên Trái Đất đã được phỏng đoán là do một viên vẫn thạch có đường kính khoảng 30m đâm vào Trái Đất, sau đó nổ tung trong tầng khí quyển tạo thành. Năng lượng bộc phát ra trong lần nổ tung đó có cường độ tương đương với hơn một ngàn quả bom nguyên tử Hiroshima, mà khối thiên thạch bằng sắt thép hiện giờ lại có khối lượng và thể tích lớn hơn mấy lần so với trước kia.
May mắn là thời điểm phát sinh va chạm phi thuyền của Tiêu Vũ vừa lúc đang mặt khác của Sao Hỏa. Nhưng dù như thế, thông qua kính viễn vọng quang học hắn cũng quan trắc được đến khối vẫn thạch này này đã tạo thành ảnh hưởng cực lớn đối với Sao Hỏa.
Sóng xung kích khổng lồ khiến độ lệch tâm của Sao Hỏa tăng lên 0,2%, ở ngay sau điểm bị va chạm đột ngột mọc lên một ngọn núi cao đến 10.000m. Cùng lúc đó, vô số ngọn núi lửa vốn đã ngừng hoạt động trên Sao Hỏa cũng đã bắt đầu phun trào trở lại, bụi mù dày đặc gần như bao trùm toàn bộ mặt ngoài Sao Hỏa. Lớp băng khô vĩnh cửu ở hai cực cũng bị hòa tan, trên Sao Hỏa bất ngờ xuất hiện cơn mưa mà trăm ngàn năm cũng không thể thấy. Đồng thời, vài lần động đất kịch liệt gần như cải biến toàn bộ bề mặt của Sao Hỏa.
Tiêu Vũ lúc này càng cảm thụ sâu sắc câu nói Toàn bộ Hệ Mặt Trời là một kết cấu chỉnh thể tinh xảo, chỉ cần có một mắt xích trong đó xuất hiện vấn đề thì sẽ ảnh hưởng đến hết thảy những thứ còn lại.
Trái Đất nổ tung không chỉ là chuyện của riêng Trái Đất, mà sự nổ tung của nó nhất định sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ Hệ Mặt Trời, hơn nữa còn là ảnh hưởng cực lớn, không thể xem nhẹ.
Chứng kiến toàn bộ chuyện này, trong lòng Tiêu Vũ chợt dâng lên nỗi thương cảm vô danh, bất chợt sinh ra cảm giác thố tử hồ bi:
- Biến đổi mạnh mẽ như vậy, cho dù trên Sao Hỏa có sinh vật sống thì có lẽ cũng đã chết sạch rồi!
Ngoại trừ cần linh hoạt né tránh những mảnh vỡ tung tóe do vụ va chạm trên Sao Hỏa vài lần vụ va chạm phát sinh trên Sao Hỏa lần này cơ bản không có tạo thành hưởng gì cho Tiêu Vũ. Nếu như có, chính là khiến hắn phải suy nghĩ về kết quả của việc Mặt Trăng đâm vào Sao Mộc.
Nghĩ tới nghĩ lui, không ngờ Tiêu Vũ lại bắt đầu mơ hồ có chút chờ mong về vụ va chạm lần này:
- Va chạm có mức độ thế này, không dám nói là toàn bộ Dải Ngân Hà, nhưng ít nhất ở trong Hệ Mặt Trời này cũng có thể xem là hiếm có chứ? Không ngờ ta có thể tận mắt chứng kiến sự kiện lớn thế này, cuộc đời này coi như không có sống uổng phí rồi.
Bất giác đã trôi qua hơn 20 ngày, khoảng cách thời điểm va chạm trong dự đoán chỉ còn lại có mười ngày.
Tiêu Vũ đã bắt đầu từ từ giảm xuống tốc độ của mình, cũng tương ứng, vì để tránh cho sẽ bị lực hút của Sao Hỏa hút xuống bề mặt của nó, hắn không thể không tăng mạnh công suất của động cơ hướng về Sao Hỏa. Rốt cuộc, tại trước một ngày vụ va chạm xảy ra, Tiêu Vũ cũng đem phi thuyền cố định ở mặt sau Sao Hỏa.
Tiêu Vũ hiện giờ cùng với trọng tâm của Sao Hỏa và trọng tâm Sao Mộc đại khái đang tạo thành một đường thẳng tắp, như vậy có thể né tránh mức độ tối đa ảnh hưởng đến từ Sao Mộc.
Xuất phát từ tâm lý tìm kiếm mới lạ, Tiêu Vũ thật sự không cam tâm bỏ qua cơ hội tận mắt chứng kiến vụ va chạm khổng lồ này, vì vậy, hắn đã sớm mang một cái vệ tinh nhỏ trên phi thuyền phóng cho nó vờn quanh quỹ đạo Sao Hỏa. Cứ như vậy, cho dù hắn trốn ở mặt sau Sao Hỏa cũng có thể thông qua tiếp sóng chứng kiến hình ảnh chúng va chạm.
Lấy quỹ đạo hiện tại để tính toán thì khoảng cách giữa Sao Hỏa và Sao Mộc bây giờ là chừng 500 triệu km, cũng chính là nói, hơn nửa giờ sau khi chạm xảy ra thì hình ảnh cùng với ảnh hưởng của vụ va chạm mới truyền tới nơi này.
(*) Tốc độ của ánh sáng (trong chân không) là 299.792,458 m/s.
Dựa vào số liệu nhận được từ lần quan trắc sau cùng, trong lòng Tiêu Vũ bắt đầu yên lặng đếm ngược.
Trên thực tế, vào lúc này va chạm hẳn là đã xảy ra rồi, chẳng qua hình ảnh vụ va chạm vẫn chưa vượt qua được khoảng cách 500 triệu km để truyền tới đây. Tưởng tượng tới hình ảnh cực kỳ kinh người đó, trong lòng Tiêu Vũ không khỏi càng thêm rạo rực.
- 10, 9, 8,... 2, 1!
Thời gian hoàn toàn đúng như đã dự đoán, Tiêu Vũ thấy được một cảnh tượng vượt quá trí tưởng tượng.
Trong không gian, ánh sáng đến từ Mặt Trời có lẽ đã bị những mảnh vỡ của Trái Đất che lại, nên Hệ Mặt Trời lúc này trông rất tối.
Tuy nhiên, ngay trong một mảnh đen kịt tại chân trời bao la bát ngát kia, bỗng nhiên xuất hiện một nguồn sáng cực kỳ to lớn, mà cường độ của nguồn sáng này cơ hồ muốn vượt qua Mặt Trời mười mấy lần! Nguồn sáng khổng lồ này lập tức chiếu sáng toàn bộ Hệ Mặt Trời.
Hình ảnh này chỉ xuất hiện trong chớp mắt, sau đó tín hiệu lập tức đứt đoạn. Tiêu Vũ biết rõ, là do vệ tinh nhỏ đó đã bị phóng xạ kinh khủng tới từ Sao Mộc hòa tan mất.
Mà Tiêu Vũ còn chưa kịp phục hồi lại tinh thần từ trong khiếp sợ, liền cảm nhận được ảnh hưởng to lớn do Mặt Trăng và Sao Mộc va chạm mang đến.
Nguồn sáng, nguồn nhiệt mạnh mẽ cùng với tia phóng xạ năng lượng cao trực tiếp quấy cho Sao Hỏa long trời lở đất.
Những va chạm trước đó của các vẫn thạch sắt thép đến từ Trái Đất đã khiến cho vô số hạt bụi bao phủ toàn bộ tầng khí quyển Sao Hỏa, để cho toàn bộ Sao Hỏa bị bao phủ bên trong bóng tối. Năng lượng mạnh mẽ tới từ Sao Mộc tập kích tới, tia phóng xạ năng lượng cao trực tiếp đun nóng tầng khí quyển vốn đã vô cùng hỗn loạn của nó, nén khí quyển của nó tạo thành một vòi rồng siêu lớn. Sức gió mạnh mẽ đến mức mang một ít đá vụn quét bay tới trong quỹ đạo của nó.
Đối mặt sức mạnh to lớn thế này của vũ trụ, Tiêu Vũ không dám nhúc nhích chút nào, chỉ biết yên lặng trốn đằng sau Sao Hỏa, yên lặng quan sát hết thảy những thứ này.
Tiêu Vũ bắt đầu cảm thấy may mắn vì đã làm ra quyết định chính xác, nếu không có tìm được tấm khiên lớn như Sao Hỏa, chỉ sợ mình lúc này đã biến thành một vũng nước thép.
Bước chân của tia phóng xạ năng lượng cao không hề dừng lại chút nào, sau khi xẹt qua quỹ đạo Sao Hỏa, nó tiếp tục dùng tốc độ ánh sáng phóng thẳng về hướng quỹ đạo Trái Đất.
Trên quỹ đạo Trái Đất lúc này là một đám sao chổi đang tập hợp, chúng nó ở dưới tác dụng của áp suất ánh sáng, nhiệt độ cùng với hạt năng lượng cao của Mặt Trời nên đều kéo theo một cái thật dài ở phía sau. Nhưng sau khi năng lượng mạnh mẽ từ Sao Mộc quét tới, vô số ngôi sao chổi lập tức bị đánh tan, tựa như trong chớp mắt đó Mặt Trời đã tháo xuống chiếc khăn che mặt, phát sáng lên. Nhưng chỉ một giây sau, năng lượng đến từ Sao Mộc đã tạm thời vượt qua năng lượng của Mặt Trời, sau đó thổi bay những ngôi sao chổi kia về hướng Mặt Trời.
Thông qua cường độ ánh sáng của Sao Mộc mà sao chổi phản xạ, Tiêu Vũ đã suy tính ra độ sáng đại khái của Sao Mộc vào thời khắc này.
Giờ phút này, độ sáng tuyệt đối của Sao Mộc chắc chắn đã vượt qua Mặt Trời không chỉ mười mấy lần! Nói cách khác, nếu đặt Sao Mộc và Mặt Trời ở cùng một khoảng cách, độ sáng vào lúc này của Sao Mộc có thể cao hơn Mặt Trời đến mười mấy lần.
Đó là sức mạnh to lớn vĩ đại đến cỡ nào!
Lấy trình độ khoa học kỹ thuật trước mắt của nhân loại, phương thức phóng ra phi thuyền vũ trụ đều là dùng lực đẩy của hỏa tiễn để đạt đến tốc độ vũ trụ cấp 2. Sau khi thoát khỏi lực hút của Trái Đất, phi thuyền vũ trụ chủ yếu là dựa vào quán tính để phi hành, nhiên liệu được mang theo cũng chỉ dùng để tăng giảm tốc độ lúc cần thiết. Đương nhiên, chiếc phi thuyền của Tiêu Vũ sẽ không giống bình thường.
Phi thuyền của Tiêu Vũ là được lắp ráp ở trên quỹ đạo ngoài Trái Đất, sau đó dựa vào nhiên liệu đã được chuẩn bị từ trước thoát khỏi lực hút Trái Đất, bay ra ngoài không gian. Mặc dù ngày từ đầu hắn đã dùng hết khả năng mang theo càng nhiều nhiên liệu, cùng với hiệu suất sử dụng nhiên liệu cũng đã được tối ưu hóa, nhưng để thoát khỏi lực hút của Trái Đất cũng phải mất đến 35% nhiên liệu, lại tải qua mấy lần tăng tốc, số nhiên liệu hiện giờ nhiều nhất chỉ còn lại 60%.
Mà số nhiên liệu cần để duy trì trốn phía sau Sao Hỏa cũng không phải là số lượng nhỏ. Hơn nữa, sau khi bay tới quỹ đạo Sao Hỏa cần giảm tốc độ, thoát khỏi lực hút Sao Hỏa cần tăng tốc độ, bay tới quỹ đạo Titan lại cần giảm tốc độ, những thứ này đều cần tiêu hao không ít nhiên liệu.
Kế hoạch ban đầu của Tiêu Vũ chính là bay thẳng đến Europa*, bởi vì Europa là nơi có khả năng tồn tại nước dưới dang chất lỏng ngoại trừ Trái Đất trong hệ Mặt Trời. Đã có nước trạng thái lỏng, lại nhờ hoàn cảnh đặc thù của nơi này cùng với một số kỹ thuật đặc biệt, hắn có thể thu thập được hydro lỏng và oxy lỏng làm nhiên liệu, sau đó chuyên tâm nghiên cứu kỹ thuật phản ứng nhiệt hạch. Chờ sau khi hoàn toàn nắm giữ kỹ thuật động cơ nhiệt hạch, lại từ trên Sao Mộc thu thập đầy đủ nhiên liệu cho phản ứng nhiệt hạch, Tiêu Vũ lập tức rời đi Hệ Mặt Trời, bay ra vũ trụ bên ngoài. Nhưng kế hoạch tốt đẹp này đã bị sự kiện Mặt Trăng va vào Sao Mộc quấy nhiễu mất.
(*)Europa là vệ tinh thứ sáu, tính theo quỹ đạo từ trong ra ngoài của Sao Mộc.
Rơi vào đường cùng, Tiêu Vũ đành phải điều chỉnh phương hướng phun ra của động cơ, sau đó thay đổi quỹ đạo bay về phía Sao Hỏa.
Thoáng cái gần mười ngày trôi qua. Ngay trong khoảng thời gian này, Mặt Trăng đã lướt qua quỹ đạo của Sao Mộc, nó giống như một con thú khổng lồ nổi cơn điên nhanh chóng lao thẳng về phía Sao Mộc, máy quay của Tiêu Vũ cũng đang mật thiết chú ý tới Mặt Trăng.
Lại thêm 20 ngày thoáng chốc trôi qua, lúc này Sao Hỏa đỏ rực đã xuất hiện trong tầm mắt Tiêu Vũ.
Trải qua giảm tốc, tốc độ phi thuyền Tiêu Vũ hạ xuống còn 4000 m/s, nhưng lần giảm tốc này cũng tiêu hao ít nhất 5% nhiên liệu, làm cho Tiêu Vũ đau lòng đến nhếch miệng.
Nhưng việc tiêu hao này là cần thiết đấy, vì nếu không nhanh chóng giảm tốc độ thì phi thuyền sẽ bay thẳng qua Sao Hỏa. Chỉ có giữ vững tốc độ vào khoảng 4000m/s thì mới có thể bị Sao Hỏa hấp dẫn, theo đó tiến vào vờn quanh quỹ đạo Sao Hỏa.
Sau khi thành công tiến vào quỹ đạo vận chuyển vờn quanh Sao Hỏa ở độ cao cách 3000km, Tiêu Vũ bắt đầu chậm rãi quay tròn vòng quanh nó, lặng lẽ chờ đợi thời khắc va chạm khủng khiếp tiến đến.
Độ cao này là khoảng cách thích hợp nhất mà Tiêu Vũ trải qua tính toán tỉ mỉ cho ra kết quả. Ở độ cao này, sẽ có thể đem phi thuyền hoàn toàn giấu kín ở phía sau Sao Hỏa trong lúc va chạm bộc phát ra năng lượng, mà lúc thoát khỏi lực hút Sao Hỏa cũng có thể giúp số năng lượng cần tiêu hao giảm đến mức thấp nhất.
Phi thuyền của Tiêu Vũ lúc này đang lấy Sao Hỏa làm tâm hình tròn để tiến hành chuyển động tròn. Lấy tốc độ hiện giờ của phi thuyền, không tới hai giờ là có thể vờn quanh Sao Hỏa một vòng.
Mặt Trăng còn chưa đánh tới Sao Mộc thì các thiên thạch đến từ Trái Đất đã bắt đầu ghé thăm Sao Hỏa rồi. Thời gian gần đây, mật độ và chất lượng của sự kiện vẫn thạch va chạm phát sinh trên Sao Hỏa đã tăng lên một cách rõ rệt. Nhìn thấy trên Sao Hỏa thỉnh thoảng lại bộc phát ra từng mảng tia chớp, trong lòng Tiêu Vũ bất giác dâng lên một nỗi lo vô hình.
Bề mặt những khối vẫn thạch tới từ Trái Đất kia rõ ràng còn có đặc thù thuộc về sinh mệnh tồn tại. Ví dụ như khối thiên thạch có chiều dài 300m, chiều rộng 50m này, có thể thấy được rõ rệt bề ngoài bóng loáng sáng ngời của nó. Tiêu Vũ phỏng đoán đây hẳn là một khối thiên thạch được cấu thành chủ yếu từ sắt thép.
Tiêu Vũ trông mà thèm thuồng không thôi, rất muốn mang khối này bỏ vào trong túi, dù sao sau này muốn cải tạo phi thuyền cũng cần phải có lượng lớn vật liệu. Nhưng sự thật phủ phàng lại làm cho hắn thất vọng rồi. Đừng nói là khối thiên thạch có thể tích khổng lồ như vậy, coi như nó là một khối thiên thạch nho nhỏ thì hắn cũng không có năng lực bắt lấy. Bởi vì dưới tốc độ nhanh như vậy, một viên thiên thạch nhỏ bé đã tương đương với một viên lựu đạn rồi, mà hắn vào lúc này lại không chịu nổi những đả kích ngoài ý muốn này.
Đây cũng là khối vẫn thạch to nhất trong khoảng thời gian này. Lúc trước, sự kiện Tunguska trên Trái Đất đã được phỏng đoán là do một viên vẫn thạch có đường kính khoảng 30m đâm vào Trái Đất, sau đó nổ tung trong tầng khí quyển tạo thành. Năng lượng bộc phát ra trong lần nổ tung đó có cường độ tương đương với hơn một ngàn quả bom nguyên tử Hiroshima, mà khối thiên thạch bằng sắt thép hiện giờ lại có khối lượng và thể tích lớn hơn mấy lần so với trước kia.
May mắn là thời điểm phát sinh va chạm phi thuyền của Tiêu Vũ vừa lúc đang mặt khác của Sao Hỏa. Nhưng dù như thế, thông qua kính viễn vọng quang học hắn cũng quan trắc được đến khối vẫn thạch này này đã tạo thành ảnh hưởng cực lớn đối với Sao Hỏa.
Sóng xung kích khổng lồ khiến độ lệch tâm của Sao Hỏa tăng lên 0,2%, ở ngay sau điểm bị va chạm đột ngột mọc lên một ngọn núi cao đến 10.000m. Cùng lúc đó, vô số ngọn núi lửa vốn đã ngừng hoạt động trên Sao Hỏa cũng đã bắt đầu phun trào trở lại, bụi mù dày đặc gần như bao trùm toàn bộ mặt ngoài Sao Hỏa. Lớp băng khô vĩnh cửu ở hai cực cũng bị hòa tan, trên Sao Hỏa bất ngờ xuất hiện cơn mưa mà trăm ngàn năm cũng không thể thấy. Đồng thời, vài lần động đất kịch liệt gần như cải biến toàn bộ bề mặt của Sao Hỏa.
Tiêu Vũ lúc này càng cảm thụ sâu sắc câu nói Toàn bộ Hệ Mặt Trời là một kết cấu chỉnh thể tinh xảo, chỉ cần có một mắt xích trong đó xuất hiện vấn đề thì sẽ ảnh hưởng đến hết thảy những thứ còn lại.
Trái Đất nổ tung không chỉ là chuyện của riêng Trái Đất, mà sự nổ tung của nó nhất định sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ Hệ Mặt Trời, hơn nữa còn là ảnh hưởng cực lớn, không thể xem nhẹ.
Chứng kiến toàn bộ chuyện này, trong lòng Tiêu Vũ chợt dâng lên nỗi thương cảm vô danh, bất chợt sinh ra cảm giác thố tử hồ bi:
- Biến đổi mạnh mẽ như vậy, cho dù trên Sao Hỏa có sinh vật sống thì có lẽ cũng đã chết sạch rồi!
Ngoại trừ cần linh hoạt né tránh những mảnh vỡ tung tóe do vụ va chạm trên Sao Hỏa vài lần vụ va chạm phát sinh trên Sao Hỏa lần này cơ bản không có tạo thành hưởng gì cho Tiêu Vũ. Nếu như có, chính là khiến hắn phải suy nghĩ về kết quả của việc Mặt Trăng đâm vào Sao Mộc.
Nghĩ tới nghĩ lui, không ngờ Tiêu Vũ lại bắt đầu mơ hồ có chút chờ mong về vụ va chạm lần này:
- Va chạm có mức độ thế này, không dám nói là toàn bộ Dải Ngân Hà, nhưng ít nhất ở trong Hệ Mặt Trời này cũng có thể xem là hiếm có chứ? Không ngờ ta có thể tận mắt chứng kiến sự kiện lớn thế này, cuộc đời này coi như không có sống uổng phí rồi.
Bất giác đã trôi qua hơn 20 ngày, khoảng cách thời điểm va chạm trong dự đoán chỉ còn lại có mười ngày.
Tiêu Vũ đã bắt đầu từ từ giảm xuống tốc độ của mình, cũng tương ứng, vì để tránh cho sẽ bị lực hút của Sao Hỏa hút xuống bề mặt của nó, hắn không thể không tăng mạnh công suất của động cơ hướng về Sao Hỏa. Rốt cuộc, tại trước một ngày vụ va chạm xảy ra, Tiêu Vũ cũng đem phi thuyền cố định ở mặt sau Sao Hỏa.
Tiêu Vũ hiện giờ cùng với trọng tâm của Sao Hỏa và trọng tâm Sao Mộc đại khái đang tạo thành một đường thẳng tắp, như vậy có thể né tránh mức độ tối đa ảnh hưởng đến từ Sao Mộc.
Xuất phát từ tâm lý tìm kiếm mới lạ, Tiêu Vũ thật sự không cam tâm bỏ qua cơ hội tận mắt chứng kiến vụ va chạm khổng lồ này, vì vậy, hắn đã sớm mang một cái vệ tinh nhỏ trên phi thuyền phóng cho nó vờn quanh quỹ đạo Sao Hỏa. Cứ như vậy, cho dù hắn trốn ở mặt sau Sao Hỏa cũng có thể thông qua tiếp sóng chứng kiến hình ảnh chúng va chạm.
Lấy quỹ đạo hiện tại để tính toán thì khoảng cách giữa Sao Hỏa và Sao Mộc bây giờ là chừng 500 triệu km, cũng chính là nói, hơn nửa giờ sau khi chạm xảy ra thì hình ảnh cùng với ảnh hưởng của vụ va chạm mới truyền tới nơi này.
(*) Tốc độ của ánh sáng (trong chân không) là 299.792,458 m/s.
Dựa vào số liệu nhận được từ lần quan trắc sau cùng, trong lòng Tiêu Vũ bắt đầu yên lặng đếm ngược.
Trên thực tế, vào lúc này va chạm hẳn là đã xảy ra rồi, chẳng qua hình ảnh vụ va chạm vẫn chưa vượt qua được khoảng cách 500 triệu km để truyền tới đây. Tưởng tượng tới hình ảnh cực kỳ kinh người đó, trong lòng Tiêu Vũ không khỏi càng thêm rạo rực.
- 10, 9, 8,... 2, 1!
Thời gian hoàn toàn đúng như đã dự đoán, Tiêu Vũ thấy được một cảnh tượng vượt quá trí tưởng tượng.
Trong không gian, ánh sáng đến từ Mặt Trời có lẽ đã bị những mảnh vỡ của Trái Đất che lại, nên Hệ Mặt Trời lúc này trông rất tối.
Tuy nhiên, ngay trong một mảnh đen kịt tại chân trời bao la bát ngát kia, bỗng nhiên xuất hiện một nguồn sáng cực kỳ to lớn, mà cường độ của nguồn sáng này cơ hồ muốn vượt qua Mặt Trời mười mấy lần! Nguồn sáng khổng lồ này lập tức chiếu sáng toàn bộ Hệ Mặt Trời.
Hình ảnh này chỉ xuất hiện trong chớp mắt, sau đó tín hiệu lập tức đứt đoạn. Tiêu Vũ biết rõ, là do vệ tinh nhỏ đó đã bị phóng xạ kinh khủng tới từ Sao Mộc hòa tan mất.
Mà Tiêu Vũ còn chưa kịp phục hồi lại tinh thần từ trong khiếp sợ, liền cảm nhận được ảnh hưởng to lớn do Mặt Trăng và Sao Mộc va chạm mang đến.
Nguồn sáng, nguồn nhiệt mạnh mẽ cùng với tia phóng xạ năng lượng cao trực tiếp quấy cho Sao Hỏa long trời lở đất.
Những va chạm trước đó của các vẫn thạch sắt thép đến từ Trái Đất đã khiến cho vô số hạt bụi bao phủ toàn bộ tầng khí quyển Sao Hỏa, để cho toàn bộ Sao Hỏa bị bao phủ bên trong bóng tối. Năng lượng mạnh mẽ tới từ Sao Mộc tập kích tới, tia phóng xạ năng lượng cao trực tiếp đun nóng tầng khí quyển vốn đã vô cùng hỗn loạn của nó, nén khí quyển của nó tạo thành một vòi rồng siêu lớn. Sức gió mạnh mẽ đến mức mang một ít đá vụn quét bay tới trong quỹ đạo của nó.
Đối mặt sức mạnh to lớn thế này của vũ trụ, Tiêu Vũ không dám nhúc nhích chút nào, chỉ biết yên lặng trốn đằng sau Sao Hỏa, yên lặng quan sát hết thảy những thứ này.
Tiêu Vũ bắt đầu cảm thấy may mắn vì đã làm ra quyết định chính xác, nếu không có tìm được tấm khiên lớn như Sao Hỏa, chỉ sợ mình lúc này đã biến thành một vũng nước thép.
Bước chân của tia phóng xạ năng lượng cao không hề dừng lại chút nào, sau khi xẹt qua quỹ đạo Sao Hỏa, nó tiếp tục dùng tốc độ ánh sáng phóng thẳng về hướng quỹ đạo Trái Đất.
Trên quỹ đạo Trái Đất lúc này là một đám sao chổi đang tập hợp, chúng nó ở dưới tác dụng của áp suất ánh sáng, nhiệt độ cùng với hạt năng lượng cao của Mặt Trời nên đều kéo theo một cái thật dài ở phía sau. Nhưng sau khi năng lượng mạnh mẽ từ Sao Mộc quét tới, vô số ngôi sao chổi lập tức bị đánh tan, tựa như trong chớp mắt đó Mặt Trời đã tháo xuống chiếc khăn che mặt, phát sáng lên. Nhưng chỉ một giây sau, năng lượng đến từ Sao Mộc đã tạm thời vượt qua năng lượng của Mặt Trời, sau đó thổi bay những ngôi sao chổi kia về hướng Mặt Trời.
Thông qua cường độ ánh sáng của Sao Mộc mà sao chổi phản xạ, Tiêu Vũ đã suy tính ra độ sáng đại khái của Sao Mộc vào thời khắc này.
Giờ phút này, độ sáng tuyệt đối của Sao Mộc chắc chắn đã vượt qua Mặt Trời không chỉ mười mấy lần! Nói cách khác, nếu đặt Sao Mộc và Mặt Trời ở cùng một khoảng cách, độ sáng vào lúc này của Sao Mộc có thể cao hơn Mặt Trời đến mười mấy lần.
Đó là sức mạnh to lớn vĩ đại đến cỡ nào!
/14
|