Trùng Sinh Cao Môn Đích Nữ

Chương 183 - Yến Hội Nguy Cơ Tứ Phía. 2

/569


Lâm Nguyên Hinh hơi hơi cúi đầu, che lại cảm xúc bên trong ánh mắt: “Phải. Sau khi bệ hạ biết, đã ban thưởng cho không ít!”

Thần sắc Âu Dương Noãn ảm đạm, nàng nhìn Lâm Nguyên Hinh. Trong lòng cảm thấy bi thương, biểu tỷ rõ ràng vào cửa trước Chu Chỉ Quân nhưng cố tình nàng ta lại có thai trước. Nếu đổi lại là người khác, trong lòng cũng nhất định rất khó chịu: “Biểu tỷ, tỷ phải nghĩ thoáng một chút. Tỷ còn trẻ, lại khỏe mạnh, tương lai nhất định sẽ có đứa nhỏ của mình!”

Lâm Nguyên Hinh thở dài, từ từ nói: Hy vọng là như thế. Hoàng trưởng tôn rất hậu đãi Trấn quốc Hầu phủ, tất nhiên cũng sẽ không bạc đãi ta. Chỉ là nàng ta đang có thai nên không thể xử lý mọi việc công bằng!”

Âu Dương Noãn dừng một chút: “Biểu tỷ không có lòng tin như vậy sao?”

Ta bất quá chỉ là cảm khái mà thôi!” Lâm Nguyên Hinh cười nói: “Ta hiểu muội lo lắng cho ta. Nhưng tất nhiên cũng sẽ không bởi vì ta không sinh được đứa nhỏ mà người khác cũng vậy!”

Lúc nàng nói chuyện, minh châu trên trâm cài lóe ra ánh sáng ôn nhuyễn.

Âu Dương Noãn nhíu mày nói: “Ta cùng vị chính phi này gặp sơ qua vài lần, cũng chưa tiếp xúc nhiều. Nhưng hôm nay thấy mỗi lời nói cử chỉ của đối phương cũng đủ thấy người này dụng tâm sâu, tỷ phải cẩn thận!”

Lâm Nguyên Hinh ôn nhu tươi cười, nhẹ nhàng nói: “Ta cho tới bây giờ đều vẫn luôn cẩn thận. Không làm gì phạm lỗi, chắc nàng ta cũng không tìm ta gây sự. Noãn Nhi, muội không cần quá lo lắng!”

Chuyện nếu đơn giản như vậy thì tốt rồi. Trấn quốc Hầu phủ vẫn luôn được coi trọng, địa vị Lâm Nguyên Hinh lại gần ngang bằng với Chu Chỉ Quân. Hơn nữa lại vào cửa sớm hơn mấy tháng, cho nên đối với Chu Chỉ Quân là một sự uy hiếp rất lớn.

Nếu Chu Chỉ Quân thiện lương ôn hòa, hai người có thể đồng hiệp trợ lực cho Hoàng trưởng tôn. Nhưng hôm nay xem ra Chu Chỉ Quân tâm cơ thâm trầm, rất khó nắm bắt, chỉ sợ cũng là người không phải đơn giản….Cứ như vậy, tình cảnh Lâm Nguyên Hinh liền thập phần khó khăn.

Nhưng những lời này Âu Dương Noãn cũng không thể nói với biểu tỷ ôn hòa lương thiện này được.

Nàng ngừng một lát rồi lẳng lặng hỏi: “Biểu tỷ với Thái tử phi quan hệ thế nào?”

Lâm Nguyên Hinh sửng sốt rồi lập tức nở nụ cười: Ta nghe lời muội nói, đối với Thái tử phi vô cùng cung kính hiếu thuận, người cũng rất thích ta. Hơn nữa ta vào cửa sớm hơn Chu Chỉ Quân nên đối với chính phi, Thái tử phi cũng vừa lòng ta hơn vài phần!”

Đáy lòng Âu Dương Noãn nhẹ nhàng thở ra một hơi, gật đầu nói: “Biểu tỷ, có Thái tử phi thay tỷ làm chủ, trong phủ này hàng ngày trôi qua cũng không quá khó khăn. Chỉ là tỷ nên đề phòng Chu Chỉ Quân nhiều hơn!”

Không biết vì sao nàng vẫn cảm thấy biểu tỷ đến nay không có đứa nhỏ có quan hệ đến Chu Chỉ Quân. Có lẽ bởi vì…..nàng cùng Chu Chỉ Quân đều là hạng người tâm ngoan thủ lạt. Nếu nàng ở vị trí của đối phương cũng tuyệt đối không cho phép trắc phi có thai trước mình.

“Noãn Nhi, lời muội nói ta đều hiểu được! Lúc trước....” Lâm Nguyên Hinh nhìn thoáng qua chung quanh, nhẹ giọng nói: “Mẫu thân cũng từng hoài nghi. Chỉ là Mặc hà trai ngoại trừ những người ta mang từ Hầu phủ đến thì những người khác không có tư cách bước vào nội thất. Tất cả ăn mặc chúng ta cũng đều đã kiểm tra qua, thật sự không tìm ra được nguyên cớ. Ta nghĩ….có thể chính ta phúc bạc mới mãi không có đứa nhỏ!”

Nói tới đây, tay vốn đang đùa nghịch chậu hoa lan trên bàn, chỉ nghe ‘tạch’ một tiếng thân hoa đã gãy làm đôi.

Thanh âm đó trong căn phòng yên tĩnh đột nhiên thập phần ghê người. Lâm Nguyên Hinh giật mình, bất đắc dĩ nở nụ cười khổ.

Âu Dương Noãn im lặng một lúc lâu, lẳng lặng nhìn Lâm Nguyên Hinh, nhất thời không biết nói gì cho phải. Chẳng lẽ muốn nàng nói, so với việc ngồi đây nghi kỵ người khác có thể hay không xuống tay với mình thì không bằng đánh úp đối phương trước?

Chuyện như vậy, Âu Dương Noãn có thể làm một nghìn lần một vạn lần. Nhưng trước mặt Lâm Nguyên Nhu một chữ nàng cũng không nói được.

Đúng lúc này, nha đầu tiến vào bẩm báo: “Lâm phi, Hoàng trưởng tôn đang tìm ngài. Mời ngài mau trở lại yến hội!”

Âu Dương Noãn cười nói: Một khi đã như vậy, biểu tỷ mau đi đi!

Lâm Nguyên Hinh nhìn nàng, kỳ quái nói: Noãn Nhi không đi cùng ta sao?”

Âu Dương Noãn mỉm cười: Không! Ta cảm thấy nơi đó tranh luận ầm ĩ, muốn ở đây nghỉ ngơi một lát!”

Lâm Nguyên Hinh nghĩ đến một màn vừa rồi, tưởng rằng nàng bị dọa liền nhẹ nhàng gật đầu, dặn nói: “Được rồi! Chỉ đừng ở lại quá muộn. Muội yên tâm, Tước Nhi ta sẽ chiếu cố!”

Âu Dương Noãn cười gật đầu rồi tự mình tiễn Lâm Nguyên Hinh ra cửa. Lúc này trở lại mới cẩn thận đánh giá căn phòng. Ngăn cách giữa nội thất và ngoại thất là gỗ quý khắc hoa lê, hoa hải đường, bố trí thập phần lịch sự tao nhã.

Nàng tinh tế quan sát mỗi một vật phẩm, vẫn luôn suy nghĩ nhưng mãi không đoán ra Chu Chỉ Quân rốt cuộc hạ thủ như thế nào.

Đúng lúc này ánh mắt của nàng rơi xuống một bức tranh Quan âm ngoài chính đường ngoại thất. Nhìn thấy Quan âm ôn hòa hiền lành, tư thái tuyệt đẹp, nàng không tự chủ mà dừng lại, nhẹ giọng hỏi: “Tiểu Đào, bức họa này do biểu tỷ tự cầu đến sao?”

Tiểu Đào sửng sốt, lập tức đáp: “Hồi biểu tiểu thư, Lâm phi mãi vẫn chưa có tin, chúng nô tỳ cũng thập phần sốt ruột. Nghe Lan Chi nói rất nhiều nữ tử vì khẩn cầu trời ban cho con cái nên đến Thủy nguyệt am trung cầu, nghe nói rất linh nghiệm. Vì vậy Lâm phi cũng đi, hơn nữa còn xin được bức Quan âm này về!”

“Uh!” Âu Dương Noãn gật gật đầu, không hề đặc biệt chú ý bức họa kia.

Nhưng khi nàng đi qua mấy bước lại đột nhiên quay đầu. Ánh mắt như mũi tên nhìn thẳng bức họa kia. Tiểu Đào hoảng sợ: “Biểu tiểu thư, ngài làm sao vậy?”

“Lư hương này là đàn hương?” Âu Dương Noãn đột nhiên hỏi.

Tiểu Đào sợ hãi: “Đúng vậy, cũng là mang về từ Thủy nguyệt am!”

Âu Dương Noãn gật gật đầu, nói: “Lấy bức họa này xuống, cho ta nhìn một chút được không?”

Phía sau đột nhiên có một đạo âm thanh nam tử vang lên: “Âu Dương tiểu thư thích thi họa như vậy sao?”

Trong lòng Âu Dương Noãn nhảy dựng, người xuất hiện phía sau….Nàng lập tức quay lại vén áo quỳ gối hành lễ: “Điện hạ!”

Tiếu Diễn thân dài ngọc lập, thần thanh khí sảng: “Không cần đa lễ!”

Lâm Nguyên Hinh rõ ràng đã trở lại yến hội, Hoàng trưởng tôn sao có thể xuất hiện ở trong này? Chẳng lẽ vừa rồi chỉ là thủ đoạn khiến biểu tỷ rời đi sao?

Âu Dương Noãn hơi hơi nâng mắt nhìn phục sức của hắn, Tiếu Diễn tựa hồ như là phát giác, cười nói: “Đúng là ta đã sai người mời Hinh Nhi rời đi!”

Trong lòng Âu Dương Noãn trầm xuống, lúc có Lâm Nguyên Hinh thì không sao. Nhưng một mình nàng cùng Hoàng trưởng tôn gặp mặt thật sự không ổn, vì vậy nên nàng lui xa hai bước, cúi người hạ thấp giọng nói: “Nếu biểu tỷ đi rồi, Noãn Nhi cũng không tiện ở lâu. Noãn Nhi xin phép trở lại yến hội trước!”

Tiếu Diễn nhìn nàng, trong ánh mắt như có thâm ý: “Nàng không muốn ở một mình với ta sao?”

Âu Dương Noãn thản nhiên nói: “Đúng là có chút không tiện!”

Tiếu Diễn không nghĩ rằng sẽ bị đối phương thẳng thừng cự tuyệt, không khỏi có chút hơi hơi sửng sốt rồi lập tức cười nói: “Ta chỉ là….nhớ tới có từng gặp nàng bên ngoài. Khi đó nàng mặc nam trang, ta còn tưởng rằng nàng là một mỹ thiếu niên!”

Thần sắc Âu Dương Noãn vẫn thập phần lạnh nhạt, trong mắt từ đầu đến cuối có một loại thản nhiên xa cách: “Phải! Lần đó cũng có biểu tỷ, cũng là lần gặp mặt đầu tiên của ngài cùng tỷ ấy!”

Nàng kiệt lực tránh quan hệ với mình. Tiếu Diễn tất nhiên cũng nghe ra được nhưng vẻ mặt vẫn ôn hòa như cũ: “Nghe nói lúc trước Âu Dương tiểu thư ở lại Trấn quốc Hầu phủ là vì dưỡng thương. Không biết hiện tại thân mình đã tốt hơn chưa?”

“Làm phiền điện hạ lo lắng, ta đã tốt hơn nhiều!” Âu Dương Noãn cung kính nói xong liền muốn cáo từ.

Tiếu Diễn sao có thể để nàng rời đi dễ dàng như vậy. Hắn liếc mắt nhìn Quan Âm đồ kia rồi mỉm cười hỏi: “Noãn Nhi còn chưa gả đi đã nghĩ muốn cầu bức phúc đồ này sao?”

Hắn thế nhưng lại gọi nàng là Noãn Nhi. Lời này đã tỏ rõ thái độ vô cùng thân thiết. Âu Dương Noãn khẽ nhíu mày, lui về sau từng bước: “Điện hạ, xin ngài tự trọng!”

Tiếu Diễn có chút ngẩn ra, vẫy tay cho bọn nha đầu lui ra ngoài, khẽ cười nói: “Ta cũng không hề giễu cợt. Nếu như nàng nguyện ý, ta lập tức sẽ hướng bệ hạ xin phong nàng làm trắc phi. Cùng Hinh Nhi thân phận ngang bằng!”

Trắc phi? Trong lòng Âu Dương Noãn nhảy dựng, không dám tin nhìn chằm chằm Tiếu Diễn. Nàng thật không ngờ, nam nhân này cũng dám quang minh chính đại đưa ra yêu cầu này với nàng.

Âu Dương Noãn lạnh lùng nhìn hắn một cái, nói: “Điện hạ, Âu Dương Noãn không thể so với biểu tỷ xuất thân cao quý, không dám trèo cao!”

Tiếu Diễn ánh mắt lạnh lùng nói: “Nàng cũng biết, nếu ta không có ý tôn trọng ngươi thì căn bản không cần đến hỏi. Ta có thể trực tiếp xin bệ hạ tứ hôn. Ta đến hỏi ngươi trước bất quá là vì nể mặt Hinh Nhi mà thôi!”

Tiếu Diễn là Hoàng trưởng tôn, quyền cao chức trọng. Hắn muốn dạng nữ nhân nào mà không được, chỉ cần hắn mở lời đối phương tự nhiên ngoan ngoãn đến bên cạnh hắn.

Thậm chí còn không cần hắn mở miệng đã có người tranh nhau nịnh bợ, lấy lòng hắn. Tiếu Diễn nói với nàng như vậy, chính là xem nàng như một đóa hoa tươi, đơn giản vì xinh đẹp nên mới được hắn nhìn trúng, muốn mang vào hoa viên chỉ để một mình hắn thưởng thức.

Thích như vậy, nửa điểm sự tôn trọng cũng không có. Âu Dương Noãn càng nghĩ càng tức giận, nàng lạnh lùng nói: “Điện hạ, nếu ngài muốn hỏi ý kiến Âu Dương Noãn thì ta chỉ có thể trả lời, ta không muốn!”

Tiếu Diễn không nghĩ rằng sẽ nhận được đáp án như vậy. Hắn chưa từng bị nữ nhân nào cự tuyệt, có chút kinh ngạc hỏi: “Tại sao?”

Âu Dương Noãn nghiêm mặt, trịnh trọng thi lễ rồi nhẹ giọng nói: “Bên cạnh điện hạ đã có chính phi đoan trang xinh đẹp cùng biểu tỷ hiền lành đáng yêu, nên cũng không cần đến Âu Dương Noãn. Quan trọng hơn là ta cùng biểu tỷ tình cảm rất tốt cho nên không hy vọng tương có ngày phản bội lại thứ tình cảm này!”

Tiếu Diễn sửng sốt, lập tức cười nói: Chính là bởi vì tình cảm của các nàng tốt. Nàng và Hinh Nhi cùng nhau bầu bạn bên cạnh ta không phải rất tốt sao?”

Âu Dương Noãn hơi hơi lắc đầu, đôi mắt đen trong suốt đã có lệ quang thản nhiên: “Không, một khi trở thành phi tần của điện hạ có rất nhiều chuyện cùng lựa chọn sẽ thân bất do kỷ. Âu Dương Noãn không hy vọng sẽ có một ngày như vậy, lại càng không hy vọng nhìn thấy vẻ mặt đau lòng cùng thất vọng của biểu tỷ!”

Tiếu Diễn nhìn chằm chằm nàng, trong mắt thế nhưng lại càng kiên định: “Nếu ta bằng mọi cách phải có được nàng?”

Âu Dương Noãn nghe vậy, trên mặt lập tức nở rộ một nụ cười tươi thản nhiên, thế nhưng trong thanh âm lại toát ra sự hàn băng: “Nếu thật sự như thế, Âu Dương Noãn tình nguyện tự hủy khuôn mặt!

Lúc nói xong những lời này, nàng liền rút cây trâm ngọc trên đầu xuống nhắm ngay mặt mình rạch xuống. Tiếu Diễn kinh hoảng, động tác nhanh chóng nắm chặt lấy cổ tay nàng, gắt gao, kinh hồn chưa định.

Tiếu Diễn khó tin nhìn Âu Dương Noãn, ngay khi nàng rút trâm ngọc, hắn cơ hồ nghĩ nàng nhắm đến mình. Cũng may kịp thời phát hiện phương hướng không đúng nên mới lập tức ra tay. Nếu chậm một chút thôi, chỉ sợ khuôn mặt xinh đẹp này của Âu Dương Noãn đã để lại một vết sẹo đáng sợ rồi. Nữ tử cứng rắn, tàn nhẫn như vậy hắn vẫn là lần đầu gặp.

Âu Dương Noãn nhìn chằm chằm ánh mắt Tiếu Diễn, gằn từng chữ: Điện hạ, ngài coi trọng Âu Dương Noãn bất quá cũng là dựa vào khuôn mặt này. Nếu nó bị hủy điện hạ còn có thể cầu Hoàng đế bệ hạ tứ hôn sao?”

Khi nàng nói ẩn ẩn để lộ một loại quyết tâm, một loại cương liệt cơ hồ khiến tâm ý kiên định vừa rồi của Tiếu Diễn dao động.

Hắn thật không ngờ, Âu Dương Noãn thế nhưng lại có dũng khí như vậy, không chút do dự muốn hủy đi khuôn mặt mình. Nếu hắn chậm một nhịp, cô gái thanh lệ thoát tục này sẽ cứ như vậy mà bị hủy dung….

Tiếu Diễn tức giận nói: “Cho dù là muốn cự tuyệt ta, cũng không cần dùng thủ đoạn kịch liệt như thế. Thân thể phát phu, thụ chi phụ mẫu, nàng làm như vậy chẳng phải sẽ khiến bọn họ thương tâm sao?”

(Thân thể phát phu, thụ chi phụ mẫu: Thân thể tóc da là do cha mẹ ban cho)

/569

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status