Lúc chạng vạng tối, trời chiều đọng ở nơi cuối chân trời phía tây chỉ còn xót lại những ánh nắng yếu đuối, tàn dư của buổi chiều tỏa sáng ôn hòa đang rơi vãi xuống mảnh đất những tia nắng êm dịu cuối cùng.
Lúc này, người đang đứng nói chuyện ở trong cung điện chính Thanh Dương chưởng lão, người chưởng quản công việc vặt trong môn phái, hắn nhìn chưởng giáo chân nhân đang cau cau hàng lông mày rồi nói: Mấy năm gần đây Tiểu Hộ Thành dưới chân núi phát triển rất thịnh vượng, chẳng những có nhiều tán tu sinh hoạt mà tu sĩ của một số môn phái cũng thường xuyên tới Vạn Yêu cốc ở gần khu vực này. Nhưng mấy ngày gần đây .... Hắn dừng lại một chút, hừ lạnh một tiếng rồi nói: Hình như bọn chúng tụ tập đông đảo náo nhiệt quá rồi.
Thanh Phong chân nhân nét mặt vẫn bình ổn không thay đổi, ông khép hờ hai mắt như đang ngủ, chỉ có hai vị trưởng lão Thanh Hà và Thanh Vân ngẩng đầu nhìn thoáng qua trưởng lão Thanh Dương nhưng không nói gì, một lát sau thì trưởng lão Thanh Hà lại mở miệng hỏi: Náo nhiệt đến mức nào rồi hả?
Thanh âm của Thanh Hà trưởng lão trầm thấp và hơi khàn, kém hẳn với bề ngoài mập trắng như một gã thương nhân của hắn.
Thanh Dương trưởng lão trả lời: Từ hồi báo của đệ tử bổn môn trong Tiểu Hồ thành cùng một ít tai mắt được an bài dò xét tại những nơi bí mật ở gần đó thì khoảng mười ngày gần đây, số lượng tán tu tiến vào Tiểu Hồ Thành nhiều hơn bốn phần, ngay cả những tu sĩ có bối cảnh trong những môn phái khác cũng thường xuyên có tần suất ra vào Tiểu Hồ thành hơn hẳn những ngày trước.
Sắc mặt của Thanh Hà trưởng lão cau có khó coi, lông mày của Thanh Vân trưởng lão cũng nhíu lại, bỗng nhiên hỏi: Gần đây bẩy đại môn phái có phản ứng gì không?
Thanh Dương trưởng lão nói: Linh Lung tông nằm cách Tiểu Hồ thành một khoảng xa xôi nên hiện giờ còn chưa thấy người của bọn hắn, ba thế gia trong Bạch Hổ Thành, ngoại trừ Từ gia thì hai nhà Nguyên Bạch hiện tại đều đã phái người ra ngoài Tiểu Hồ Thành, về phần Bách Độc giáo bởi vì tông phái ở trong khe núi gần Tiểu Hồ thành nên ngày bình thường số người của bọn hắn ra vào trong thành cũng không ít, chỉ có điều mấy ngày gần đây số lượng người vào trong Tiểu Hồ thành đã đông hơn hẳn ngày thường khoảng ba phần.
Thanh Dương trưởng lão dứt lời hình như lại nghĩ tới điều gì, do dự một lúc rồi lại nói tiếp một câu, nói: Đúng rồi, nghe nói có người trông thấy, lần này người của Nguyên gia từ Bạch Hổ thành bên kia tới hình như là Nguyên lão tam.
Lông mày của Thanh Hà trưởng lão dựng thẳng lên, ánh sáng của sự hiểu biết chợt lóe lên trong đôi mắt, Thanh Vân trưởng lão ngồi ở bên cạnh hắn sự kỳ quái hiện rõ trên nét mặt, hình như sau khi Thanh Dương trưởng lão nói tên ngươi này khiến cho hắn cảm thấy chấn động trong lòng.
Thanh Phong chân nhân một mực ngồi ngay ngắn không cử động trên chiếc ghế của chưởng môn giờ phút này đang chậm rãi mở mắt, hắn trầm mặc một lúc rồi bỗng nhiên nhìn về phía Thanh Vân và nói: Ta nghe nói ba tháng trước chúng ta mới thu một đám đệ tử, còn có một nữ đệ tử tư chất không tệ phải không?
Thanh Vân trưởng lão khẽ khom người, trầm ngâm trong chốc lát rồi nói: Vâng, ngày đó trong đám đệ tử có một nữ đệ tử tên là Tô Thanh Dung, tư chất không tệ, chẳng những trong vòng ba tháng đã có thể tu đến Luyện Khí Cảnh thượng giai mà còn có thiên phú vô cùng cao trong công việc luyện đan, mấy ngày hôm trước đã luyện được lô linh đan nhị phẩm Ngưng Dục đầu tiên.
Lời vừa nói ra thì hai vị trưởng lão Thanh Hà và Thanh Dương đều Ồ lên một tiếng, Thanh Phong chân nhân nhẹ gật đầu, thản nhiên nói: Cũng không tệ lắm. Dùng ánh mắt của ngươi thì tư chất của nàng so với Nguyên Dục Kinh như thế nào?
Thanh Vân trưởng lão cau mày suy nghĩ vì không thể trả lời ngay được, sau một lúc trầm ngâm lão lắc đầu nói: Không thể nói như vậy, căn cốt tư chất để tu đạo từ trước đến nay ít nhất cũng phải đạt Ngưng Nguyên Cảnh thì mới có thể nhìn được rõ ràng, khi đó mới có thể so sánh, nhưng Nguyên Dục Kinh mấy năm này đạo hạnh tiến bộ thần tốc, tuổi trẻ đã tu hành đến Ngưng Nguyên Cảnh đệ tứ trọng, chỉ dùng từ kinh tài tuyệt diễm cũng không đủ hình dung. Hơn nữa.... Hắn dừng lại một chút, dùng thanh âm trầm thấp nói: Theo ta được biết, khi Nguyên Dục Kinh còn nhỏ, hắn chỉ mất bốn tháng tu đạo đã có thể vượt qua tầng Luyện Khí Cảnh.
Bầu không khí giữa ba vị trưởng lão và chưởng giáo chân nhân bỗng dưng trầm mặc, nhất thời không có người nào nói chuyện, mặc dù nghe đến Nguyên lão tam thần bí của Nguyên gia mất bốn tháng tu đạo ở Luyện Khí Cảnh, nhưng người ta chỉ dùng bốn tháng đã có thể đột phá đến Ngưng Nguyên Cảnh rồi, mà Tô Thanh Dung chỉ là Luyện Khí Cảnh thượng giai. Bốn vị trưởng lão đang ngồi trong lòng đều đã minh bạch như gương sáng, sự chênh lệch giữa hai cảnh giới này là rất lớn.
Thật lâu sau đó Thanh Phong chân nhân đột nhiên thở dài một hơi rồi nói: Không có người kế tục, cứ như thế này ngày sau ta còn mặt mũi nào đi gặp lịch đại tổ sư của bổn môn dưới cửu tuyền ?
(lịch đại tổ sư là người sáng lập ra Huyền Thiên tông, không phải tên riêng đâu nhé.)
Lúc này, người đang đứng nói chuyện ở trong cung điện chính Thanh Dương chưởng lão, người chưởng quản công việc vặt trong môn phái, hắn nhìn chưởng giáo chân nhân đang cau cau hàng lông mày rồi nói: Mấy năm gần đây Tiểu Hộ Thành dưới chân núi phát triển rất thịnh vượng, chẳng những có nhiều tán tu sinh hoạt mà tu sĩ của một số môn phái cũng thường xuyên tới Vạn Yêu cốc ở gần khu vực này. Nhưng mấy ngày gần đây .... Hắn dừng lại một chút, hừ lạnh một tiếng rồi nói: Hình như bọn chúng tụ tập đông đảo náo nhiệt quá rồi.
Thanh Phong chân nhân nét mặt vẫn bình ổn không thay đổi, ông khép hờ hai mắt như đang ngủ, chỉ có hai vị trưởng lão Thanh Hà và Thanh Vân ngẩng đầu nhìn thoáng qua trưởng lão Thanh Dương nhưng không nói gì, một lát sau thì trưởng lão Thanh Hà lại mở miệng hỏi: Náo nhiệt đến mức nào rồi hả?
Thanh âm của Thanh Hà trưởng lão trầm thấp và hơi khàn, kém hẳn với bề ngoài mập trắng như một gã thương nhân của hắn.
Thanh Dương trưởng lão trả lời: Từ hồi báo của đệ tử bổn môn trong Tiểu Hồ thành cùng một ít tai mắt được an bài dò xét tại những nơi bí mật ở gần đó thì khoảng mười ngày gần đây, số lượng tán tu tiến vào Tiểu Hồ Thành nhiều hơn bốn phần, ngay cả những tu sĩ có bối cảnh trong những môn phái khác cũng thường xuyên có tần suất ra vào Tiểu Hồ thành hơn hẳn những ngày trước.
Sắc mặt của Thanh Hà trưởng lão cau có khó coi, lông mày của Thanh Vân trưởng lão cũng nhíu lại, bỗng nhiên hỏi: Gần đây bẩy đại môn phái có phản ứng gì không?
Thanh Dương trưởng lão nói: Linh Lung tông nằm cách Tiểu Hồ thành một khoảng xa xôi nên hiện giờ còn chưa thấy người của bọn hắn, ba thế gia trong Bạch Hổ Thành, ngoại trừ Từ gia thì hai nhà Nguyên Bạch hiện tại đều đã phái người ra ngoài Tiểu Hồ Thành, về phần Bách Độc giáo bởi vì tông phái ở trong khe núi gần Tiểu Hồ thành nên ngày bình thường số người của bọn hắn ra vào trong thành cũng không ít, chỉ có điều mấy ngày gần đây số lượng người vào trong Tiểu Hồ thành đã đông hơn hẳn ngày thường khoảng ba phần.
Thanh Dương trưởng lão dứt lời hình như lại nghĩ tới điều gì, do dự một lúc rồi lại nói tiếp một câu, nói: Đúng rồi, nghe nói có người trông thấy, lần này người của Nguyên gia từ Bạch Hổ thành bên kia tới hình như là Nguyên lão tam.
Lông mày của Thanh Hà trưởng lão dựng thẳng lên, ánh sáng của sự hiểu biết chợt lóe lên trong đôi mắt, Thanh Vân trưởng lão ngồi ở bên cạnh hắn sự kỳ quái hiện rõ trên nét mặt, hình như sau khi Thanh Dương trưởng lão nói tên ngươi này khiến cho hắn cảm thấy chấn động trong lòng.
Thanh Phong chân nhân một mực ngồi ngay ngắn không cử động trên chiếc ghế của chưởng môn giờ phút này đang chậm rãi mở mắt, hắn trầm mặc một lúc rồi bỗng nhiên nhìn về phía Thanh Vân và nói: Ta nghe nói ba tháng trước chúng ta mới thu một đám đệ tử, còn có một nữ đệ tử tư chất không tệ phải không?
Thanh Vân trưởng lão khẽ khom người, trầm ngâm trong chốc lát rồi nói: Vâng, ngày đó trong đám đệ tử có một nữ đệ tử tên là Tô Thanh Dung, tư chất không tệ, chẳng những trong vòng ba tháng đã có thể tu đến Luyện Khí Cảnh thượng giai mà còn có thiên phú vô cùng cao trong công việc luyện đan, mấy ngày hôm trước đã luyện được lô linh đan nhị phẩm Ngưng Dục đầu tiên.
Lời vừa nói ra thì hai vị trưởng lão Thanh Hà và Thanh Dương đều Ồ lên một tiếng, Thanh Phong chân nhân nhẹ gật đầu, thản nhiên nói: Cũng không tệ lắm. Dùng ánh mắt của ngươi thì tư chất của nàng so với Nguyên Dục Kinh như thế nào?
Thanh Vân trưởng lão cau mày suy nghĩ vì không thể trả lời ngay được, sau một lúc trầm ngâm lão lắc đầu nói: Không thể nói như vậy, căn cốt tư chất để tu đạo từ trước đến nay ít nhất cũng phải đạt Ngưng Nguyên Cảnh thì mới có thể nhìn được rõ ràng, khi đó mới có thể so sánh, nhưng Nguyên Dục Kinh mấy năm này đạo hạnh tiến bộ thần tốc, tuổi trẻ đã tu hành đến Ngưng Nguyên Cảnh đệ tứ trọng, chỉ dùng từ kinh tài tuyệt diễm cũng không đủ hình dung. Hơn nữa.... Hắn dừng lại một chút, dùng thanh âm trầm thấp nói: Theo ta được biết, khi Nguyên Dục Kinh còn nhỏ, hắn chỉ mất bốn tháng tu đạo đã có thể vượt qua tầng Luyện Khí Cảnh.
Bầu không khí giữa ba vị trưởng lão và chưởng giáo chân nhân bỗng dưng trầm mặc, nhất thời không có người nào nói chuyện, mặc dù nghe đến Nguyên lão tam thần bí của Nguyên gia mất bốn tháng tu đạo ở Luyện Khí Cảnh, nhưng người ta chỉ dùng bốn tháng đã có thể đột phá đến Ngưng Nguyên Cảnh rồi, mà Tô Thanh Dung chỉ là Luyện Khí Cảnh thượng giai. Bốn vị trưởng lão đang ngồi trong lòng đều đã minh bạch như gương sáng, sự chênh lệch giữa hai cảnh giới này là rất lớn.
Thật lâu sau đó Thanh Phong chân nhân đột nhiên thở dài một hơi rồi nói: Không có người kế tục, cứ như thế này ngày sau ta còn mặt mũi nào đi gặp lịch đại tổ sư của bổn môn dưới cửu tuyền ?
(lịch đại tổ sư là người sáng lập ra Huyền Thiên tông, không phải tên riêng đâu nhé.)
/116
|